1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Hầu Môn Độc Phi (Update C114) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      TRỌNG SINH HẦU MÔN ĐỘC PHI

      Chương 85.1: ĐÁNH CUỘC CHIẾN THẮNG ĐEM AN NINH BAN CHO

      EDIT: XUXU

      An Ninh thân thể ngẩn ra, xoay người nhìn về phía Thương Địch, biết vì sao, nàng luôn có loại cảm giác kỳ lạ, có thể Thương Địch sớm nhìn thấu ngụy trang của mình, theo bản năng sờ vào khuôn mặt, đây là loại mặt nạ của Vân Cẩm làm cho nàng nó thuộc hàng nhất phẩm, bao bọc cả khuôn mặt, người ngoài rất khó có thể tìm ra chút sơ hở .

      Thương Địch về phía đám đông, thân hình cao lớn, ngọc thụ lâm phong, khuôn mặt tuấn tú mơ hồ mỉm cười, đến khi nghe những lời kia mới tỉnh lại, khuôn mặt Hải Táp ra lộ vẻ hứng thú hướng về phía quân chúa Thiều Hoa hỏi, "Ngườii đáp ứng chuyện này?"

      Quận chúa Thiều Hoa nhíu mày, "Nhị tiểu thư hẳn đường đến." Tại thời điểm những lời này, quận chúa Thiều Hoa cực kỳ lo lắng, nhưng, mặt chút sơ hở, lúc trước, nàng cho người tìm nhị tiểu thư, nhưng mà, kết quả chắc chắn, nay chính xác mười người được điều , nếu bây giời Hải Táp muốn rời , tình huống khẩn cấp như thế này, nàng làm sao có năng lực tìm người thích hợp đển thay thế đây?

      Hải Táp cười đến híp mắt, "Ngươi phải cho có lệ chứ ?" Ngữ khí mang theo vài phần hài lòng, đối với Đông Tần quốc chuyện gì cũng có hứng thú, nhưng với An Bình hầu phủ nhị tiểu thư kia mười phần cảm thấy hứng thú, nếu là có nhị tiểu thư xuất , tất nhiên muốn tiếp tục ở trong này chờ đợi nữa.

      Hừ lạnh tiếng, mặt như ác ma xẹt qua chút khinh thường, lập tức nhanh chân bước , tựa hồ như thực muốn trở mặt.

      Hải Táp vừa , quận chúa Thiều Hoa càng thêm phần lo lắng, nam tử mắt xanh này, thân phận , nhưng tuyệt đối phải người thường, ngay cả Hoàng thượng cũng phải nhượng bộ vài phần, nếu trở mặt, lúc này chính mình cũng có kế sách gì.

      An Ninh thấy thế, lông mày khỏi cau, thấy càng ngày càng xa, An Ninh khóe miệng khẽ nhếch lên, cao giọng, "Công tử Hải Táp chớ phải là sợ?" Quả nhiên, tấm lưng kia ngẩn ra, bước chân dừng lại, sợ? Hải Táp cho tới bây giờ chưa biết cái gì là sợ!

      Ánh mắt An Ninh sánh lên nguy hiểm, "Cái gì nhị tiểu thư nhị tiểu thư, theo ta thấy, sợ là công tử Hải Táp lấy cớ mà thôi."

      Hàng lông mày xinh đẹp của Hải Táp cau lại, xoay người nhìn về phía công tử quần áo xanh nhạt, khóe miệng gợi lên chút khinh miệt, khích tướng sao? Hải Táp làm sao có thể dễ dàng trúng kế như vậy? là khinh địch mà !

      để ý đến An Ninh, Hải Táp xoay người tiếp tục , An Ninh có chút nhíu mi, lúc này sắc mặt những người đứng bên cạnh trở nên cứng đơ, nghĩ tới Hải Táp lại trúng kế, ánh mắt An Ninh nheo lại, Thuyền Vương, quả hổ danh là bá chủ biển, liếc mắt biết nàng khích tướng, nhưng thêm lần nữa như thế nào?

      Đôi mắt sáng lên, An Ninh nhìn bóng dáng tuấn kia, lần nữa mở miệng, "Hừ! Có người nghĩ muốn gặp nhị tiểu thư, chỉ sợ nhị tiểu thư là khinh thường người nào đó, Đông Tần quốc ta nam tử người người khôn khéo lại có tài năng, nhị tiểu thư như thế nào lại chú ý tên mắt xanh kỳ quái?"

      Dứt lời, bóng dáng kiên định kia lần nữa dừng lại, An Ninh trong lòng vui vẻ, thầm nghĩ: biết nàng dùng khích tướng như thế nào? nghi ngờ gì mới vừa rồi nàng đánh trúng yếu điểm của , với tính cách của Hải Táp, quyết định hỗ trợ hay , vô luận có tâm tư gì, hay cũng thèm để ý thái độ của nàng, hơn nữa, trước mặt nhiều người như vậy, thẳng gọi là mắt xanh kỳ quái, với tính cách cao ngạo của Thuyền vương, làm sao có thể chịu được?

      Như vậy, tiếp theo có hai thái độ, là dùng bạo lực để giáo huấn nàng " năng lỗ mãng", thứ hai là nhận lời khiêu kích của nàng, đường đường Thuyền Vương, là nhân vật quan trọng của thời đại, lại là quân tử, trong thân thể chảy dòng máu cao quý, làm sao có thể cho phép người khác sử dụng thủ đoạn đê hèn với mình, hơn nữa kiếp trước, giúp đỡ An Như Yên, cũng chưa bao giờ lén lút cả, cho nên, tỷ lệ Hải Táp lựa chọn cách thứ hai lớn hơn nhiều so với cách thứ nhất.

      mặt An Ninh cười ôn hòa đến vô hại, sáng lạng và ngây thơ, nhưng chính là vì như thế, lại tăng thêm cảm giác khiêu khích.

      Con mắt Hải Táp căng thẳng, xoay người lần nữa nhìn về phía nhị công tử kia, lúc này đây, cặp mắt xanh của dậy sóng, mắt xanh kỳ quái?

      Màu xanh là màu đặc thù nhất của hải quốc, toàn bộ mọi người đế quốc đều biết, đó là do thần biển ban dấu hiệu cho bọn họ, lại có thể nào để cho tiểu tử vũ nhục dấu hiệu xem như là niềm tự hào của được ?

      Bước đến trước mặt An Ninh, An Ninh dù sao cũng chỉ là nữ tử, lại mới có mười lăm tuổi, nên đỉnh đầu cũng cao quá cổ , Hải Táp trời sinh cao hơn so với An Ninh cái đầu, nhưng mà, đứng ở trước mặt khí thế như vậy lại làm cho vị nhị công tử này chút gì sợ hãi cả.

      Đến Đông Tần quốc, liền cố ý che giấu khí thế, nhưng vào lúc này, như quân vương bình thường, sinh ra có sẵn kiêu ngạo, là Thuyền Vương của Hải quốc, có thể làm cho tất cả thần dân của Hải quốc đối với đều phải khâm phục, từ khi sinh ra người có sẳn loại khi thế này, bình thường ai có thể khinh thường, nhưng mà nhị công tử này, chút sợ hãi cùng có, như trước vẫn cười vô hại, trong ánh mắt che dấu khiêu kích đối với .

      Tốt, tốt lắm! Khóe miệng Hải Táp từng chút cong lên tươi cười, hay cho nhị công tử! "Ngươi phải trả giá lớn vì những lời vừa rồi của mình!" Hải Táp cười kỳ lại, lộ ra tia lạnh giá, tà mị gần như giống nghiệt, cúi người giọng nhàng ở bên tai An Ninh thầm, giống như bàn tay lớn, vương ra muốn kéo chìn nàng xuống biển sâu.

      An Ninh nhíu mày, "Giá lớn? Hải Táp công tử xem ta đây phải trả giá lớn như thế nào?"

      Trong mắt mọi người thấy An Ninh chút sợ hãi, mới vừa rồi, Hải Táp người phát ra khí thế, làm cho bọn họ đều cảm giác được vài phần áp lực, nhưng nhị công tử này vẫn có thể đối đáp thoải mái như vậy.

      Chỉ duy nhất Thương Địch khóe miệng vẫn cong lên, ánh mắt thâm thúy nhìn An Ninh, tuy rằng là khuôn mặt kia, nhưng hình ảnh trước mặt làm cho ánh mắt lên vài phần ôn hòa, giống như nhìn chính nữ tử mình thích, nếu như thần sắc này để cho người khác nhìn thấy, sợ là thiên hạ lại lưu truyền là Thân Vương điện hạ đối với Nhị công tử có tình cảm đồng tính luyến ái.

      Nhưng mà, tất cả mọi người giờ đều đặt chú ý người An Ninh và Hải Táp, tự nhiên có bất cứ ai có thể thấy được trong ánh mắt lên phần ôn nhu khác thường.

      Chính lúc này, trong ngự thư phòng Sùng Chính đế cùng Dụ Thân vương ra, mới vừa rồi hai người bọn họ nghe nên ngoài có động tĩnh, liền ra xem thử có chuyện gì, đúng lúc người Hải Táo phát ra luồn khí thế.

      Thuyền Vương, Sùng Chính đế tường nghe đồn về Thuyền Vương kia, những ngờ, người đó lại có sực uy lực đến như vậy, mới vừa rồi ngay cả tâm cũng giật mình.

      Quả hổ kia Hoàng tử tung hoành các vùng biển, những chỉ là do cố tình che dấu mà thôi!

      Hải Táp người từ sớm đầy khí thế, thản nhiên liếc mắt nhìn An Ninh cái, xoay người nhìn về phía mọi người, "Ta thu hồi lời rời khỏi đây, nhị tiểu thư đến cũng sao, bất quá..."

      đến vậy, ánh mắt Hải Táp đảo nhìn về phía cửa ngự thư phòng nơi Sùng Chính đế đứng, khóe miệng tười cười mang theo chút quỷ dị, "Đợi lát nữa ta muốn cùng nhị công tử này cược phen, nếu là thắng được ta, ngươi có cái này!"

      Hải Táp từ trong lòng lấy ra hộp gấm, mở ra hộp gấm, trong hộp, hạt chân châu lớn đủ sắc màu liền ra trước mặt tất cả mọi người, mọi người nhìn thấy đều cả kinh, khỏi thở dốc vì kinh ngạc, chỉ cần nhìn thoáng qua, thấy đó là bảo vật vô giá trị.

      Hạt châu này, ở trong mắt những người học giả biết, nó mang trong mình giá trị rất lớn.

      "Này là..." Sùng Chính đế kìm lòng chịu được về phía trước vài bước, cái này tuy chưa tường gặp qua, nhưng nghe qua, trong tứ bảo của thiên hạ《 độc điển 》 sắp xếp thứ ba, và xếp trước nó là thứ nhất là viên hải thần châu này !

      《 độc điển 》 trong mắt người võ lâm, đứng thứ nhất, những viên hải thần châu này, ở trong mắt hoàng thất tứ quốc, cái này được xem quý giá hơn, có được viên hải thần châu này, còn nghi ngờ gì cả, có được trợ giúp vô điều kiện của Hải quốc.

      Hải quốc cùng tứ quốc xâm phạm, trạng thái này giờ vẫn được duy trì, nhưng tứ quốc này, hoàng thất Bắc Yến vẫn luôn hỵ vọng có thể liên kết cùng với Hải quốc, nguyên nhân bởi vì, đơn giản là Hải quốc có nhiều tài phú và vị trí vô cùng đặt biệt.

      Bốn đại lục, bốn vùng biển, chỉ cần khu vực biển, đều là thiên hạ của hải quốc, đều được nắm giữ trong tay Thuyền vương, theo truyền thuyết Hải quốc tôn thờ thần biển, thần biển , khu vực biển từ xa xưa là nhà của Hải quốc, thể cùng với các đề quốc khác tranh đấu quyền lời đất liền, lời được các đời Thuyền Vương tuân thủ, nên chưa bao giờ nhúng tay vào các vấn đề tranh chấp của tứ quốc, nhưng mà, nếu Thuyền Vương có ý định, hề tuân thủ lời kia, như vậy liền liên kết với Bắc Yến cường quốc, sợ biển và cả đất liền đều có đối thủ.

      Kiếp trước Thuyền Vương bị An Như Yên mê hoặc, chưa bao giờ kháng cự, dưới mọi tình huống đều ra tay giúp nàng ta. Mà hải thần châu này, cũng được xem như ngọc tỷ trong tay hoàng đế, thậm chí so với ngọc tỷ tác dụng còn mạnh hơn nhiều, có hải thần châu này, liền có thể điều động binh lực đế quốc biển, có thể ra bất cứ cầu đối với Thuyền vương, thậm chí thay thế Thuyền vương cũng phải là có khả năng!

      Thấy Hải Táp mang vật kia thành tiền đặt cược, điều này quả nhiên là làm cho Sùng Chính đế khỏi giật mình .

      Hải Táp thấy phản ứng của Sùng Chính đế , cũng biết, Đông Tần hoàng đế này hẳn là biết đây là cái gì, khóe miệng gợi lên chút đắc ý, sở mang vật quý trọng như vậy làm tiền đặt cược, hoàn toàn là vì tự tin thua nhị công tử này, mà hải thần châu là bảo bối của hoàng thất hải quốc , làm sao có thể dễ dàng trao tay người khác được ?

      An Ninh nhìn vật kia, nàng mặc dù chưa thấy qua, nhưng giờ phút này thất phản ứng của Sùng Chính đế, liền có thể biết, hạt châu này, chỉ là bảo bối vô giá trị mà thôi, huống hồ, Hải Táp mặt tự tin, hiển nhiên tin tưởng vào bất bại của chính bản thân mình, mang ra, chỉ vì muốn gia tăng lợi thế, càng muốn dụ dỗ Sùng Chính đế, cho phép trận đặt cược này.

      Nếu nàng đoán sai, vậy cầu tiếp theo của Hải Táp, sợ là khó có thể làm cho mọi người chấp nhận đước!

      "Vậy nếu chiến thắng" Câu hỏi đâu tiên thốt ra, phải từ An Ninh, mà là Thương Địch, lúc nảy nhìn màu sắc của hạt châu, ánh mắt trở nên thâm thúy làm cho người khác thể nào bất được cảm xúc, khuôn mặt còn ôn nhu như vừa rồi, hơn nữa khí ngữ mang theo vài phần nghêm túc.

      "Ha ha..." Hải Táp cười ra tiếng, kia tiếng cười làm cho da đầu người khác có chút dựng đứng lên, cơ thể có thể cảm nhận được luồng khí lạnh xẹt qua, tầm mắt mọi người nhất thời chuyển từ hải thân châu tới lên người Hải Táp, chỉ thấy hàng lông mày rậm đẹp của Hải Táp cau lên chút, cao giọng mở miệng, "Nếu ta mà thắng, vị nhị công tử này... Hừ, từ nay về sau đó trở thành nô lệ của Hải Táp ta, ta sai làm cái gì, phải làm cái đó, ngoài ra..."

      Hải Táp dừng lại chút, mắt xanh đảo qua mọi người, thấy vài người thần sắc thay đổi, nhị công tử vẫn vẻ mặt bình tĩnh, trong lòng hừ lạnh, nếu mà thắng, điều đầu tiên là làm cho tên nhị công tử này trước mặt sứ thần tứ quốc mất mặt, bắt lạy Hải Táp đây ba lạy, trước mặt mọi người nhận chủ!

      Dám khiêu khích Hải Táp chính là tự tìm lấy tủi nhục!

      "Mặt khác cái gì?" Ánh mắt An Ninh sáng lên, cơ hồ có thể biết được ý đồ của Hải Táp, nếu là muốn mình trước thiên hạ nhận là chủ, nàng có biện pháp làm cho nhục nhã lại!

      Hải Táp chống lại tầm mắt của An Ninh, hướng đến lại gần nàng vài phần, "Nhị công tử, ngươi nên biết là ngươi phải nhận ta làm chủ tử, về phần khác... Mặt khác, ta hy vọng Hoàng thượng thành toàn, đem An Bình hầu phủ nhị tiểu thư ban cho Hải Táp ta." Dứt lời, cơ hồ sắc mặt tất cả mọi người thay đổi.

      " được!"

      " được!"

      " được!"

      " được!"

      " được!" Thần vương Thương Địch, Nam Cung Thiên Duệ, Tô Cầm, Vân Cẩm, ngay cả Triệu Cảnh Trạch cũng ở trong đó, năm người cùng lúc trả lời, liền cự tuyệt!

      vài người sắc mặt khó coi đến cực điểm, Thương Địch, Nam Cung Thiên Duệ, Tô Cầm, ba người đều chú ý đến An Ninh, bọn họ như thế nào có thể trơ mắt nhìn nàng trở thành tiền cược?

      Đem An Ninh ban cho Hải Táp? có cửa đâu!

      Vân Cẩm đương nhiên muốn chính biểu muội mình trở thành tiền đặt cược, bây giờ Ninh Nhi là người thân duy nhất của , vì nàng mà Vân Cẩm quyết tâm báo thù, quyết tâm phục hưng Vân gia, cũng trơ mắt nhìn Ninh Nhi dễ dàng trở thành vật để thưởng?

      Đây chính là vũ nhục người khác, Hải Táp chỉ là ban cho , lại muốn kết hôn với Ninh Nhi muốn nàng làm vợ, sao có thể để biểu muội duy nhất của mình trở thành phẩm vật để giao dịch?

      Cho tới Triệu Cảnh Trạch, trong lòng cũng là có tính toán khác, lần trước Hầu phủ, tuy rằng bất lợi, thậm chí làm cho mất mặt, đến nay đều phát giác chút manh mối nào, nhưng An Ninh với , là quân cờ có giá trị , trong lòng từ trước có chủ ý muốn nên duyên cùng với An Ninh, làm thể nào có thể để cho An Ninh ban cho Hải Táp loại người bỏ này?

      Năm thanh vang lên làm cho những ngưới khác đều ngẫn ra, ánh mắt Hải Táp nhất thời liếc mọi người cái, giờ này khóe miệng càng lúc càng cong lên, xem ra, An Bình hầu phủ nhị tiểu thư quả nhiên là đơn giản, nếu như vậy, càng muốn kiên trì mang nàng ta thành tiền cược.

      "Đông Tần hoàng thượng, ý của ngàii như thế nào?" Hải Táp tầm mắt cuối cùng dừng lại ở người Sùng Chính đế, chỉ thấy Sùng Chính đế vẫn như trước tầm mắt đặt ở viên Hải thần châu, nên cố ý quơ quơ, tại thời điểm tay cầm Hải Thần Châu, cũng biết, Đông Tần hoàng thượng xác định thân phận của , nếu biết thân phận của mình, như vậy, thân là hoàng đế của quốc gia, về lý nên biết cân nhắc lợi hại.

      Đúng như dự đoán của Hải Táp, Sùng Chính đế tính toán lần này... Vô luận thấy thế nào, nhất định phải giao dịch, nếu là vị nhị công tử thắng, Hải Thần Châu kia của Thuyền Vương liền rơi vào tay của nhị công tử , như vậy liền mượn sức nhị công tử, nắm giữ Hải Thần Châu này, đối với Đông Tần mà , thể nghi ngờ đây là trong những chuyện tốt nhất.

      Có Hải Thần Châu, sợ là ngay cả Bắc Yến quốc đối với Đông Tần đế quốc cũng phải kiêng sợ ba phần.

      Nếu là Thuyền vương thắng, tựa như mong muốn của , đem An Bình hầu phủ nhị tiểu thư ban cho , đến lúc đó, đem nhị tiểu thư phong làm công chúa, lấy thân phận công chúa ban cho Thuyền vương, như vậy khác nào Đông Tần quốc cùng với Hải quốc liên mình, điều này so với việc có trong tay Hải Thần Châu cũng phải là lời.

      Này mặc kệ như thế nào, đối với Đông Tần quốc của đều có lợi nha! "Trẫm..."

      "Cậu." Thương Địch trầm giọng mở miệng, đánh gãy lời của Sùng Chính đế, cả người tựa hồ hướng về phái Sùng Chính đế như muốn truyền đạt tin tức gì đó .

      Sùng Chính đế trong lòng ngẩn ra, nhìn về phía Thương Địch, đây là quyết định đúng, nhưng giờ phút này lại trở nên khó khăn, mấy người khác cũng đồng thời nhìn , ánh mắt khẩn cầu, hoặc uy hiếp.

      Thương Địch cùng Nam Cung Thiên Duệ đều thích An Bình hầu phủ nhị tiểu thư, điểm này, biết, Hoàng hậu từng cùng đề cập qua việc này, hai người thương lượng, nên đem An Ninh hứa hôn cho Thương Địch, hay là hứa hôn với Nam Cung Thiên Duệ, Nam Cung Thiên Duệ là đại tướng quân uy phong, vốn thương thần tử này nhất, thân lại là chất nhi của Hoàng hậu, lập nhiều chiến công hiển hách, thành toàn hôn nhân cho , cũng là việc quân vương nên làm. Mặt khác, Thương Địch thân là chất nhi của , là đứa con duy nhất tỷ tỷ của để lại đời, vẫn luôn quan tâm đến hôn của nó, nhiều lần ban thưởng mỹ nữ, đều bị tặng trở về, tại vất vả mới thích được nữ tử, thân làm cậu, cũng nên thành toàn chuyên tốt này.

      Nhưng An Bình hầu phủ nhị tiểu thư chỉ có , cùng Hoàng hậu rất khó khăn, tại lại thêm Thuyền vương Hải Táp nữa, trong khoảng thời gian ngắn, Sùng Chính đế vẻ mặt rối rắm, "Này... Này..."

      "Hoàng Thượng..."

      "Cậu..."

      "Đông Tần hoàng đế..." Vài thanh liền lần nữa vang lên bên tai , Sùng Chính đế càng thêm phần khó xử, nhìn Nam Cung Thiên Duệ, nhìn Thương Địch, lại nhìn nhìn Hải Táp trong tay kia cần Hải Thần Châu, tay phút chốc nắm chặt, "Để tự nhị công tử quyết định ."

      Đây như củ khoai lang nóng thổi nếu vứt bỏ, rất đáng sợ.

      Tầm mắt mọi người đều chuyển dời người An Ninh, An Ninh nhất thời lướt qua, Nam Cung Thiên Duệ, Tô Cầm trong mắt lộ vẻ uy hiếp, Thương Địch mi mắt nhanh chóng nhắm lại, Vân Cẩm hướng tới nàng lắc đầu, hai người tựa hồ là cho nàng, nên đáp ứng cuộc đánh cược này với Hải Táp .

      An Ninh liền cuối đầu, lại nghe thấy Hải Táp khiêu khích, "Như thế nào? phải Nhị công tử sợ hãi sao?"

      Sợ? Nàng là trùng sinh lần, ngay cả cái chết cũng trãi qua, An Ninh nàng đây còn điều gì để sở hãi? "Ta suy nghĩ, tiền đặt cược này có phải hay công bằng?" An Ninh khẽ cau mày, thản nhiên mở miệng.

      "Vậy ngươi cứ , tại sao lại công bằng?" Hải Táp hừ lạnh tiếng, công bằng? Cũng chính là , có người dám cùng bàn luận công bằng, nếu là ở hải quốc, chỉ cần là Thuyền vương câu, ai sống ai chết đều do quyết định !

      ai dám có nửa lời đồng ý, chỉ có thể cảm ơn ân điển của .

      "Ta nếu thua, làm nô lệ của ngươi, ta đây nếu thắng, công tử Hải Táp có phải hay cũng nên trở thành nô lệ của ta? Thế này mới công bằng, phải sao?" An Ninh điềm tỉnh sợ hãi ra những lời này, vừa xong, liền bị Sùng Chính đế lớn tiếng quát.

      "Làm càn... Ngươi... Ngươi..." Sùng Chính đế phẫn nộ chỉ vào An Ninh, nhị công tử này, làm sao có thể có lá gan lớn như vậy, dám bắt Thuyền vương làm nô lệ!

      Theo bản năng nhìn về phía Thuyền vương Hải Táp, "Thuyền... Công tử Hải Táp, khi nãy cái gì cũng chưa ... Đừng so đo với ." Sùng Chính đế vừa kêu ra cái tự danh"Thuyền", liền thấy ánh mắt cảnh cáo của Hải Táp, nên sửa lời.

      "Hoàng thượng, thế này mới công bằng, phải sao? Chẳng lẽ công tử Hải Táp và nhị công tử này có điểm gì khác nhau? Vậy cần gì phải đánh cuộc nữa!" Khóe miệng An Ninh gợi lên chút châm chọc, nàng đúng là xác định Thuyền Vương muốn nhiều nước biết thân phận của , cho nên mới như thế " kiêng nể gì", dù sao, nàng cũng biết Hải Táp này đường đường chính là Thuyền vương nha!

      A, để Thuyền vương làm nô lệ, là đại nghịch bất đạo, nhưng đối với những người biết thân phận của cũng bị trách tội, ở đây chỉ là công tử có ánh mắt màu xanh mà thôi.

      "Được!" Hải Táp ra sảng khoái hưởng ứng, vẫn như trước tràn đầy tự tin, muốn Thuyền vương làm nô lệ, đời này sợ cũng chỉ có mình nhị công tử dám.

      Sao cũng được! Đợi cho đến khi thắng, lại đưa tên kia mang về Hải quốc, đến lúc đó cho biết, hôm nay chính phạm phải loại đại tội bất kình nào. "Đồng ý đập tay ăn thề Hoàng Thượng làm chứng." An Ninh chống lại cặp mắt của Hải Táp, kiên định mở miệng, giơ bàn tay lên, cùng Hải Táp đồng nhất. "Ninh...... Nhị công tử!" Thương Địch kêu lên, nén khỏi lo lắng, thân phận Thuyền Vương hẳn Ninh nhi có thể đoán ra chứ.

      Tứ hải, dễ dàng thắng được, vạn nhất Ninh nhi thua, như vậy, chẳng những phải chịu nhục mà còn bị ban cho thuyền Vương.

      cái "Ninh" làm thân thể An Ninh ngẩn ra, nhìn Thương Địch thân thể ngẩn ra, trong lòng lộp bộp chút, giờ phút này hẳn Thương Địch nhìn thấu nàng là ngụy trang tới đây, khỏi nhíu nhíu mày, ánh mắt của lợi hại hay chính mình dịch dung vụng về?

      Nhưng là nơi này ngoại trừ Vân Cẩm trước đó biết được, sợ cũng chỉ có Thương Địch nhận ra nàng.

      "Vừa rồi đập tay, liền thể thay đổi, nếu ai đổi ý chính là nhận thua, ha ha....... Nhị công tử đợi xem lát nữa ta nhường ngươi a!" Khuôn mặt của Hải Táp cười đến tà mị.

      "Cũng vậy!" An Ninh ngẩng đầu, khí thế thua Hải Táp.

      "Ha ha, tốt, Hoàng Thượng Đông Tần quốc, ta trước dễ dàng thắng người của tam quốc, lại dọn dẹp chút tên tiểu tử biết trời cao đất dày này!" Hải Táp sảng khoái cười ra tiếng, tiếng cười vang vọng khắp ngự thư phòng, bóng dáng cao lớn muốn hướng bên kia tới.

      Mấy người đứng ngoài ngự thư phòng đều là trận trầm mặc.

      "Nhị đệ, chúng ta ." Vân Cẩm tiến lên lôi kéo cổ tay An Ninh, Hoàng Đế ở đây cũng có chút kiêng kỵ, thể để An Ninh cùng Hải Táp đánh cuộc, vừa thấy biết Hải Táp kia đơn giản nhất là khí thế vừa rồi phát ra cùng với Sùng Chính đế đối dị thường tôn trọng, tất cả đều bình thường.

      "Ca." An Ninh khẽ gọi ra tiếng, nhìn Vân Cẩm nàng sáng tỏ suy nghĩ trong lòng , "Ca, mới vừa rồi , nếu rời khỏi là chủ động nhận thua, đánh mà bại, chắng phải quá tiện nghi cho ?"

      Nàng chính là muốn cho Vân Cẩm vô luận như thế nào nàng đều thể rút lui, nếu bọn họ rồi, nàng "Nhị công tử" vẫn như cũ trở thành nô lệ của Hải Táp mà vận mệnh chính nàng cũng có thể bị Hoàng Thượng ban cho Hải Táp.

      Đó là Hải Táp, Thuyền Vương oai phong cõi sao? ngày thường tuấn sao? là chúa tể toàn bộ vùng biển đế quốc sao?

      An Ninh nàng cả đời chỉ thành nữ nhân của nam nhân chân chính nàng, tiền kiếp nàng bị Triệu Cảnh Trạch phụ bạc, cả đời này nếu tìm được nam nhân toàn tâm toàn ý mình, suốt đời nàng quyết lấy chồng.

      "Nhị đệ...... Chúng ta rời Đông Tần." Vân Cẩm như trước mâu trung kiên định, cùng lắm buông tha cơ hội phục hưng Vân gia, mang Ninh nhi tha hương, Ninh nhi là người thân duy nhất đời này của , vì nàng còn có cái gì thể buông tha?

      "Ca, người điên rồi sao?" An Ninh ngờ Vân Cẩm thế nhưng để ý chính mình, rời Đông Tần chính là buông xuôi tất cả những gì bọn họ cố gắng!

      Trong lòng dâng lên cỗ ấm áp, "Ca, huynh tin tưởng ta!" Huynh muội hai người đối diện, Vân Cẩm nắm cổ tay An Ninh chặt, cắn răng, coi như quyết định bình thường, nếu như Ninh nhi thua, lúc đó thay mặt Ninh nhi dập đầu nhận chủ, còn chuyện đem Ninh nhi ban cho Hải Táp, hừ, liều mạng cũng phải giết Hải Táp, như vậy Ninh nhi được bảo toàn.

      bên con ngươi Thương Địch nheo lại, trong mắt công tử Ngân Diện này có nhiều thân thiết cùng tình nghĩa đối An Ninh, đối với An Ninh tựa hồ thua kém gì mình, Ngân Diện?

      rốt cuộc là ai? Lần trước sau khi ở thuyền hoa trở về, liền cho người điều tra Ngân Diện công tử, nhưng tin tức thu được vô cùng ít, là thương nhân đột nhiên nửa năm trước xuất ở Đông Tần quốc, trong tay nắm giữ Bát Trân Các, Lâm Lang hiên, thực là vì mở cửa hàng mà sản nghiệp rộng lớn vô cùng, người này làm việc đều thần thần bí bí, nhưng buôn bán trang sức trẻ con vô cùng độc đáo.

      Ngoài thông tin này tất cả đều trống rỗng, ngay cả họ tên, xuất thân đều ràng, thậm chí có người gặp qua khuôn mặt của , tuy kêu An Ninh là " Nhị đệ" nhưng Thương Địch có thể khẳng định, biết chuyện An Ninh là nữ nhân giả nam trang.

      Trong lòng trồi lên tia ghen tuông, Vì vậy đặc biệt chú ý Ngân Diện công tử, vừa rồi An Ninh gọi Ngân Diện công tử là "Ca" trong mắt lóe lên tia ấm áp, phải chăng vì xúc động.

      @Ishtar chương mới. thanks
      có người mang theo bình dấm chua to lớn bên người kìa.hjhj
      Last edited: 2/12/14

    2. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Oánh ghen ̣ch ca *:050::050::050:
      Xuxu thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      tinh hinh rat chi la tinh hinh........HT that tre con.....ta thac mac tai sao HT lai thich ANY nhi......chac kiep truoc nuoc vo nao nhieu qua.....kiep nay lam no le cho N ty la hp roi.......moahhhhhhhhaaaaaaaa......
      thuyleXuxu thích bài này.

    4. Hanako

      Hanako Active Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      120
      Ố la la ~ Ninh tỷ nhiều cành đào quá, đến tận 5 cành lận. Nhưng mà chỉ có 1 cành vào tay tỷ thôi.:061:
      thấy được Thương Địch ghen rồi, chừng nào mới tới nàm oánh ghen đây.:050:
      Xuxu thích bài này.

    5. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      Căng thẳng qúa thui ko bit AN có thắng ko nữa, còn cả Địch ca nữa có hành động j tiếp theo nữa đây...hóng các chương sau của nàng @XUXU quá
      Xuxu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :