1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Hầu Môn Độc Phi (Update C114) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      biểu tiểu thư này đúng là cực phẩm mà, ra ngoài quên mang theo não:yoyo67:. Hoặc có thể là từ lúc sinh ra có não, để coi chị An Ninh xử này ra sao:yoyo60:
      Tuyết NguyệtXuxu thích bài này.

    2. Fuu

      Fuu Well-Known Member

      Bài viết:
      330
      Được thích:
      347
      lại thêm người xuất nữa... sao mà nhiều tiểu tam quá vậy ta??? chờ xem Dịch ca giải quyết người này thế nào đây... Uyển phi ko còn địa vị nữa xem ai có thể bảo vệ nàng ta... hahaha
      thanks nàng nhiều
      Tuyết NguyệtXuxu thích bài này.

    3. Hanako

      Hanako Active Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      120
      Sao lại có thêm con mắm nào xuất nữa vậy!? Đợi đến khi mắm đó bik thân phận của Thượng Địch phản ứng ra sao nhỉ!?:yoyo36:
      Tuyết Nguyệt, FuuXuxu thích bài này.

    4. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      TRỌNG SINH HẦU MÔN ĐỘC PHI

      CHƯƠNG 75: NỢ NÀNG GẤP 10 LẦN, NGƯỢC LẠI TRẢ NÀNG

      GẤP 100 LẦN

      EDIT: XUXU

      Thanh của An Ninh bình tĩnh như nước, dịu dàng êm dịu như gió, thời điểm Lưu Bảo Nhi nghe được, hừ lạnh tiếng, vòng qua Thương Địch, đánh giá vị nhị tiểu thư “ yếu đuối” này, cười nhạt, “ Chỉ bằng ngươi, cũng dám những lời này? Ta xem, ngươi sợ là có mắt.”

      Nàng Lưu Bảo Nhi thể so với người tiểu thư khuê các được nuôi dưỡng trong thế gia vọng tộc, cha thường đưa nàng lên núi học võ nghệ, tuy rằng nàng so ra kém hơn hai vị sư huynh, thế nhưng cũng đủ cho nàng đối phó với những tiểu nữ tử yểu điệu, Lưu Bảo Nhi nàng muốn ở lại nơi này, cho dù là thánh chỉ của hoàng đế cũng thay đổi được, nàng muốn, là phải được.

      “ Người nào có mắt, còn chưa biết được.” An Ninh thờ ơ mở miệng, nhìn thấy Lưu Bảo Nhi nhanh chóng từ hông của nàng kéo ra, lập tức trong tay nàng có thêm thanh kiếm, thanh kiếm dưới ánh mắt trời phát ra ánh sáng chói mắt.

      Cái chuôi của nhuyễn kiếm này lúc Lưu Bảo Nhi bái sư, cùng hai vị sư huynh len lén chạy ra ngoài, thấy thanh kiếm này liền thích. Thế nhưng, thanh kiếm này có chủ, chỉ cần nàng xem trọng nó, mặc kệ có chủ hay có chủ, có thể mua liền mua, thể mua liền cướp, dùng tiền mua được, nàng liền cướp, chỉ cần nàng muốn, bất luận sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào, dù thủ đoạn có bao nhiêu ti tiện, nàng cũng chút do dự.

      Khi đó, mặc dù nàng ngang ngược, nhưng lại có công phu, chỉ có thể quấn quít lấy hai vị sư huynh, để cho hai vị huynh đứng ra, đem thanh kiếm đoạt lấy, hai vị sư huynh lay chuyển được nàng, cuối cùng chỉ có thể đem chủ nhân của thanh kiếm chế phục, đoạt kiếm của , Lưu Bảo Nhi lấy được kiếm, hưng phấn thôi, mục đích đạt được, nhưng nàng lại có buông tha cho chủ nhân thanh kiếm, lưu loát vung kiếm lên, lưỡi dao mỏng như cánh ve xẹt qua cổ của người nọ, đạo vết máu xuất , người nọ chết tại chỗ, khi chết mắt mở to như trước, chết nhắm mắt.

      Ngay cả hai người sư huynh cũng sợ ngây người, nghĩ tới Lưu Bảo Nhi lại tàn nhẫn như vậy, xem mạng người như con kiến hôi, nàng giết chủ nhân thanh kiếm, cười , “ Có thể được bản tiểu thư thử kiếm, xem như vinh hạnh của ngươi.”

      xong, liền đâm người kia nhát kiếm. Đến nay, thanh kiếm này được Lưu Bảo Nhi xem như bảo bối, mỏng như cánh ve, thập phần mềm mại, lúc sử dụng có thể giấu ở bên hông, ai cũng nhìn ra, mũi kiếm sắc bén, rất có khí phách của hậu nhân.

      “Nếu nghĩ muốn thấy ai cút xéo khỏi Thính Vũ hiên, vậy mau ra đây , trốn ở phía sau nam nhân tính làm gì? Hôm nay ta chỉ có muốn cho ngươi cút xéo khỏi Thính Vũ hiên, còn muốn cho ngươi bò qua dưới khố của bổn tiểu thư!" Lưu Bảo Nhi hếch hếch cằm, mãn nhãn khiêu khích, đừng là nữ tử, dù là nam tử từng bò qua dưới khố nàng cũng thiếu, ở Vệ Thành, dù là lưu manh nhìn thấy nàng, cũng phải nhường đường, giương mắt nhìn thoáng qua nam tử cao lớn thân quần áo màu đen, nhớ tới chuyện mới vừa rồi, ánh mắt trợn to, "Cũng thể thiếu phần của ngươi ! Nàng chui qua dưới khố của bổn tiểu thư, như vậy ngươi thôi..."

      Lưu Bảo Nhi nhìn Thương Địch từ xuống dưới, người đàn ông này quả nhiên lớn lên tuấn tú cực kỳ, cho tới bây giờ nàng chưa từng thấy qua nam tử tuấn tú như thế, nhưng vì nhị tiểu thư này mà cự tuyệt cầu của nàng, vừa nghĩ tới, trong lòng nổi giận.

      Sau lúc lâu, rốt cuộc nàng quyết định giống nhau, khóe miệng khẽ nhếch, trong mắt hào quang bốn phía, “ Nếu ta có thể đuổi nàng ra ngoài, ngươi liền là người của ta.”

      Ánh mắt Thương Địch nheo lại, ngay cả An Ninh ở bên cạnh cũng cảm nhận được khí thế sắc bén phát ra từ người , ngực đập mạnh, Lưu Bảo Nhi này, là người có đầu óc, cũng hỏi xem người đàn ông trước mặt này là ai, liền như vậy ẩu tả, còn tưởng rằng nàng ở Lưu Phủ của Vệ Thành sao?

      Thương Địch nắm tay chặt, Lưu Bảo Nhi câu này, càng thêm để ý nàng ta ở trước mặt , là muốn nhục nhã Ninh Nhi sao? và Nam Cung Thiên Duệ đều nguyện ý dùng sinh mạng để che chở nữ tử này, như thế nào có thể để tiểu nha đầu làm nhục chứ?

      “Phi Thiên!” Thương Địch trầm giọng mở miệng, lạnh lùng kêu tiếng, lập tức, Phi thiên núp trong bóng tối liền nhát mắt xuất trước mắt mọi người.

      “ Chủ…” Phi Thiên chắp tay, muốn kêu tiếng chủ tử, bỗng nhiên nghĩ đến mình là người của An Ninh. tại, nhị tiểu thư là chủ tử của , liền lập tức dừng lại lát, tiếp tục sửa lại, “ Điện hạ có gì phân phó?”

      Đối với xưng hô của Phi Thiên, An Ninh là thỏa mãn, đối với ý tứ của Thương Địch, An Ninh trong lòng hiểu , chưa có người nào đáng giá để cho Thần Vương điện hạ tùy tiện tự mình động thủ, công phu của Phi Thiên, đối phó Lưu Bảo Nhi, rất dư dả, chỉ là, sợ rằng… Ánh mắt thờ ơ đảo qua Lưu Bảo Nhi, chỉ thấy sắc mặt của nàng cứng đờ, ràng là hài lòng ý tứ của Thương Địch.

      “ Các ngươi lấy nhiều khi ít, để nam ức hiếp nữ, là muốn chiếm tiện nghi sao? Đây coi là bản lãnh gì? Đây là chuyện ta cùng nàng hai người, cho người ngoài nhúng tay vào.” Lưu Bảo Nhi biết, mới vừa rồi khinh công của Phi Thiên nam tử kia, liền nàng có thể đoán, nhất định phải là đối thủ của , tưởng chiếm tiện nghi của Lưu Bảo Nhi nàng, nàng làm sao có thể cho cơ hội?

      Sử dụng kiếm chỉ vào An Ninh, ánh mắt khiêu khích nhìn nàng, lại chỉ thấy mặt từ đầu tới cuối đều là ý cười thờ ơ, nụ cười kia của nàng, mang theo vài phần khinh thường hèn mọn, càng khơi dậy trong lòng nàng hờn giận, “ Thế nào? Có bản lĩnh, đứng ra.”

      An Ninh nhíu mày, đứng ra? Chẳng lẽ nàng sợ Lưu Bảo Nhi sao? Đứng ra đứng ra.

      An Ninh hướng phía trước bước ra bước, lại bị cánh tay dài của Thương Địch ngăn trở, An Ninh giương mắt chống lại tầm mắt của , nghe được thanh vài phần lo lắng vang ở bên tai.

      được, nàng ta làm nàng bị thương .” Thương Địch giọng kiên định, được xía vào, tuy rằng Ninh Nhi thông minh cơ trí, nhưng biểu tiểu thư này kiêu ngạo phách lối, huống chi đao kiếm có mắt, biểu tiểu thư này có thể như vậy nương tay, nếu nàng ta lòng muốn đả thương An Ninh, chắc chắn ra tay độc ác, ở chỗ này, làm sao cso thể nào trơ mắt nhìn An Ninh bị tổn thương?

      An Ninh nhìn thấy trong mắt lo lắng thân thiết, mặt toát ra tươi cười, “ Ngài yên tâm, nàng thể gây tổn thương cho ta được.”

      “ Hừ, ngươi hơi đánh giá cao khả năng của bản thân ngươi đó!” Lưu Bảo Nhi nắm nhuyễn kiếm trong tay chặt, chính là thể gây tổn thương được nàng sao? Vậy hôm nay ta cho nàng biết, ta chỉ tổn thương được nàng, mà còn muốn nàng bị thương nặng nề.

      Cái chuôi của nhuyễn kiếm này của nàng, lâu có nếm trải mùi vị máu tươi đâu. Hôm nay, vừa lúc đãi cho nhuyễn kiếm của nàng.

      Tuy rằng An Ninh đảm bảo như thế, nhưng mi tâm của Thương Địch cũng giãn ra, thể để An Ninh mạo hiểm, xoay người nhì về phía biểu tiểu thư, “ Ta và ngươi giao thủ, ngươi vượt qua ta chiêu, xem như ngươi thắng, nếu qua, ngươi liền ngoan ngoãn cút ra khỏi đây.”

      dễ dàng xuất thủ, nữ tử này càng có đủ năng lực để xuất thủ. Nhưng để Ninh Nhi, thà mang tội danh ức hiếp kẻ yếu là như thế nào? Thương Địch chưa từng có quá quan tâm hư danh.

      Lưu Bảo Nhi lại chút nào chú ý tới hàn ý trong mắt , hừ lạnh tiếng, “ Người cần cút khỏi chính là nàng, chứ phải là bản tiểu thư. Cái nhà này, bản tiểu thư muốn ở.”

      Ngược lại nàng có bao nhiêu là nhìn trúng ngôi nhà nhà này, chủ yếu là để chứng minh, ai giành được với nàng thôi.

      “ Thương Địch, Thính Vũ Hiên là nhà của ta, tại, có người tìm tới cửa nháo , ta là chủ nhân dù thế nào cũng phải tự mình chiêu đãi, ngài là khách nhân, chỉ cần ngồi bên là được. Bích Châu, châm cho Thần Vương ly trà. Mặt khác, vào trong phòng bưng điểm tâm ra, mời Thần vương nếm thử, xem điểm tâm của chúng ta điểm tâm của Thính Vũ hiên chúng ta cũng rất ngon a!" An Ninh chậm rãi mở miệng, thanh dịu dàng bên trong mang theo cỗ khí thế thể bỏ qua, tuy bằng khí thế sắc bén của Thương Địch, nhưng là có phong thái riêng của bản thân, nhìn giống như cơn gió nhu hòa, lại có thể đem người ta thổi ngã.

      "Vâng, nô tỳ liền châm nước trà và mang điểm tâm ra." Bích Châu nguyên bản đứng ở cửa phòng An Ninh, cho nha hoàn nào đó tiến vào trong phòng An Ninh quấy rối, lập tức lĩnh mệnh, chạy ra đến đại sảnh, rất nhanh liền bưng ly trà, cùng với mâm điểm tâm ra cửa phòng, đặt ở bàn đá. "Thỉnh dùng chậm." An Ninh hướng tới Thương Địch gật gật đầu, khuôn mặt bình tĩnh, trong mắt thần sắc nhiên.

      Con mắt lợi hại của Thương Địch híp lại, chớp mắt nhìn An Ninh, rốt cục, giống như làm quyết định, giống như lời của An Ninh, ngồi xuống uống trà và dùng điểm tâm, nhưng từ đầu đến cuối, đôi mắt kia, vẫn như chim ưng khóa chặt An Ninh, có mảy may rời khỏi thân thể của nàng.

      Phi Thiên cũng đứng ở bên, là hộ vệ của tiểu thư, nếu Lưu Bảo Nhi kia đối với tiểu thư bất lợi, ra tay trước.

      An Ninh xoay người nhìn về phía Lưu Bảo Nhi, mặt như trước mang theo tươi cười thản nhiên, "Biểu tiểu thư phải ? Chúng ta lấy nhiều khi ít, cũng lấy nam khi nữ, đây là chuyện của hai người chúng ta, chúng ta chính mình giải quyết, chính là..."

      Lưu Bảo Nhi khẽ nhíu mày, khóe miệng gợi lên nụ cười lạnh, "Chỉ là cái gì? Ngươi là sợ hãi đánh lại bản tiểu thư, là muốn cầu ta thủ hạ lưu tình sao? Hừ, cho ngươi biết, bản tiểu thư xuống tay, bao giờ nương tay, hôm nay, ngươi phải cấp bản tiểu thư cút xéo !"

      An Ninh mâu quang vi liễm, chút cố kỵ nhuyễn kiếm của nàng, "Biểu tiểu thư hiểu lầm, nếu là chuyện của hai người chúng ta, mặc kệ cuối cùng người cút xéo là ai, đều phải nhận mệnh. Mặt khác, ngươi nếu muốn cút xéo , đại môn của ta cũng mở ra!"

      "Tiểu thư, cho mở cửa, nàng như thế nào cút xéo a?" Bích Châu bên phụ họa , ở trong mắt nàng tiểu thư phải loại người nắm chắc phần thắng liền xông vô, biểu tiểu thư kia nhìn hung ác như thế nào?

      Tiểu thư của nàng nhưng là cực kỳ thông minh, tiểu thư có tự tin tràn đầy như vậy, tự nhiên có quyết định của chính mình, huống hồ còn có Phi Thiên cùng Thần vương điện hạ ở đây, biểu tiểu thư kia muốn cho tiểu thư bị thương, đó là chuyện thể xảy ra.

      Biểu tiểu thư này, dám cướp Thính Vũ Hiên của các nàng, quả nhiên là giống như thổ phỉ giảng đạo lý, nên cấp nàng ta chút nhan sắc cho nàng ta dễ nhìn chút.

      Câu hỏi của Bích Châu , đúng là nghi vấn của tất cả mọi người ở đây, lúc này, tầm bmắt của mọi người đều dừng lại ở người An Ninh, liền ngay cả Cố đại nương ở bên nhìn trò hay cũng muốn biết đáp án, cho mở cửa, rốt cuộc như thế nào cút xéo !

      An Ninh giơ lên nụ cười sáng lạn, nhíu mày, trong mắt hơn tia tà ác, "Ở Thính Vũ hiên lâu như vậy từng địa phương ngươi cũng nắm ràng sao? Ngươi chớ phải là quên, phía tây, có lỗ chó sao? Ta nghĩ, lấy thân hình thướt tha của biểu tiểu thư, hẳn là có thể theo nơi đó chui qua ra!"

      Dứt lời, tất cả mọi người ở đây đều ngẩn ra, lập tức thần sắc khác nhau, Bích Châu nhất thời phản ứng lại đây, lập tức cao giọng la lên, "Đúng rồi, xem trí nhớ của nô tỳ này, lỗ chó kia định dùng cho biểu tiểu thư chui qua ."

      Nha hoàn quý phủ đều bật cười, liền lập tức nhẫn, Phi Thiên cũng cười đến cúi gập thắt lưng, chui lỗ chó? Tuyệt! là tuyệt!

      Liền ngay cả Thương Địch nguyên bản là khuôn mặt cương nghị cũng là hơn nụ cười, An Ninh này, nghĩ đến mới vừa rồi là nhiều lo lắng, An Ninh tuy rằng bề ngoài uyển chuyển vô hại, nhưng cũng phải người dễ đối phó, biểu tiểu thư kia tưởng ở trước mặt An Ninh chiếm được ưu thế, đó cũng phải là chuyện dễ dàng.

      Lưu Bảo Nhi khó thở, sắc mặt nhất thời xanh trắng, nữ nhân này, dám làm cho nàng chui lỗ chó, dám vũ nhục nàng như vậy, nàng Lưu Bảo Nhi cho tới bây giờ chưa từng chịu qua chuyện như vậy, tưởng hôm nay đến kinh thành này, liền liên tiếp có người cấp nàng tìm phiền toái, nắm chặt nhuyễn kiếm trong tay, gầm lên ra tiếng, "Mơ tưởng!"

      Dứt lời, liền đâm nhuyễn kiếm trong tay tới, An Ninh vẫn nhúc nhích, khóe miệng mỉm cười, mâu trung ánh sáng lóe ra, mắt thấy kiếm kia đâm đến thân thể An Ninh, người xem đều kinh hồn khiếp đảm, Thương Địch cùng Phi Thiên sớm chuẩn bị sẵn sàng, tùy thời che chở An Ninh.

      Lưu Bảo Nhi nhìn An Ninh bất động, mặt trồi lên tia đắc ý. Hừ, nhị tiểu thư này, ràng chính là muốn chết, nàng dù thất thủ giết nàng cũng có gì.

      lúc đắc ý, cũng liệu được hai đầu gối đau xót, giống như bị cái gì mạnh đâm vào, Lưu Bảo Nhi còn có phản ứng lại, vị trí hai vai, cũng đều truyền đến trận đau đớn, ngay tại lúc cơn đau kia truyền đến, tay nắm nhuyễn kiếm giống như thể khống chế, phút chốc buông lỏng, loảng xoảng tiếng, nhuyễn kiếm liền rơi mặt đất mạnh.

      Lưu Bảo Nhi giật mình, giương mắt nhìn An Ninh trước mặt, mặt như trước mang theo tươi cười, giống như cười nhạo nàng.

      "Ngươi..." Lưu Bảo Nhi mặt tức giận càng đậm, hung hăng trừng mắt An Ninh, có kiếm, nàng liền lấy tay, An Ninh chính là thản nhiên quét Phi Thiên liếc mắt cái, trong khoảng thời gian này ăn ý, Phi Thiên lập tức liền sáng tỏ ý tứ của An Ninh, lập tức lắc mình tiến lên, cơ hồ là nháy mắt, liền tới gần Lưu Bảo Nhi, điểm trúng huyệt đạo của nàng.

      Lưu Bảo Nhi thể động đậy, quá sợ hãi, "Ngươi... lấy nhiều khi ít, đây là chuyện giữa hai người chúng ta, để cho người khác nhúng tay, ngươi thế nhưng chuyện giữ lời gì hết!"

      Nếu ánh mắt của Lưu Bảo Nhi có thể giết người, như vậy An Ninh nhất định bị ánh mắt kia khiến cho bị lăng trì nhiều lần, nhìn khuôn mặt nhắn phẫn hận cam lòng, trong đầu ra việc làm mà kiếp trước nữ nhân này bắt mình làm, con ngươi rùng mình, đáy mắt bắt đầu ngưng tụ chút thâm trầm, lãnh làm cho người ta rét mà run.

      "Ngươi có công phu, ta có công phu, ngươi trong tay có kiếm, ta cũng là bàn tay trần, cho phép ngươi lấy mạnh hiếp yếu, lại cho ta lấy nhiều khi ít sao?" Vừa rồi nếu nàng sử dụng ngọc bội trước kia còn có tứ viên trân châu, có cách nào công kích nàng ta!

      An Ninh nàng tuy rằng tập võ, nhưng trải qua nhiều việc của kiếp trước, động tác của nàng cũng là thập phần lưu loát chuẩn xác, giống như bắn phi đao, giống như mới vừa rồi bắn ra viên trân châu, chỉ cần nàng muốn đánh nhau làm sao, liền rất ít có khi.

      "Ngươi..." Lưu Bảo Nhi bị đến á khẩu trả lời được, hung hăng trừng mắt An Ninh, "Mau làm cho cởi bỏ huyệt đạo bản tiểu thư." Nàng tại hận thể hảo hảo giáo huấn An Ninh, nhưng là, lại thể động đậy, nàng thề, nàng chỉ cần vừa được tự do, chắc chắn làm cho nữ tử này được tốt, tại, chỉ muốn nàng ta từ dưới háng nàng chui qua cút xéo Thính Vũ hiên mà thôi.

      An Ninh liễm liễm mi, cởi bỏ huyệt đạo của nàng? Hừ, nàng ta nghĩ nàng là ngốc tử sao? Hội nghe lời của nàng ta thay nàng ta cởi bỏ huyệt đạo, tiện đà làm cho nàng đạt được tự do đến đối phó chính mình?

      Này Lưu Bảo Nhi khỏi cũng quá ngây thơ rồi. An Ninh thong thả từng bước, nhìn từ xuống dưới Lưu Bảo Nhi, mạnh, ánh mắt An Ninh căng thẳng, chân đá mạnh cái, chuẩn xác hướng tới đầu gối của Lưu Bảo Nhi, thân thể Lưu Bảo Nhi mềm nhũn, nhất thời phanh tiếng quỳ gối xuống, đau đến kêu rên ra tiếng.

      Lưu Bảo Nhi giương mắt nhìn An Ninh, còn chưa kịp phát tác, liền chỉ thấy An Ninh giơ tay lên, cao cao hạ xuống, lưu loát hướng nàng đánh đến, Lưu Bảo Nhi trong lòng cả kinh, nhưng tránh cũng thể tránh.

      "Ba... Ba ba... Ba ba... Ba..." Liên tiếp năm tiếng vang, có chút ngừng lại, thanh thanh thúy làm cho ở tất cả mọi người ở đây mắt choáng váng, nhìn bàn tay đoan trang kia của nhị tiểu thư với khuôn mặt luôn luôn mỉm cười như nước, này...

      Hạ nhân hầu phủ, Bích Châu bên cạnh hầu hạ An Ninh, cho tới bây giờ đều chưa từng tận mắt gặp qua An Ninh động thủ đánh người, mà nay đánh xuống nhưng lại đánh là cái điêu ngoa tiểu thư, ước chừng năm cái, chút nghiêm túc, riêng là nghe thanh thanh thúy kia, hoặc là xem năm ngón tay mặt biểu tiểu thư, đều có thể tưởng tượng ra, nhị tiểu thư động thủ chút lưu tình.

      bên Phi Thiên cũng là choáng váng, Thương Địch nhìn An Ninh con ngươi nhắm chặt, nhưng bên trong nhu tình như trước giảm. Mà người thừa nhận năm cái tát kia, giống như là bị đánh đến choáng váng, cả người như mộng, cảm nhận được mặt truyền đau đớn như lửa, nàng mới thanh tỉnh lại, hung hăng trừng mắt nhìn An Ninh.

      "Ngươi đánh ta! Ngươi dám đánh bản tiểu thư!" Ở Lưu phủ, đừng có người đánh nàng, mặc dù là cẩn thận đụng phải chút, người nọ đều có chuyện tốt để làm, nữ tử này, thế nhưng đánh nàng năm cái tát.

      Hừ tiếng, lửa giận trong lòng nhất thời tăng vọt. An Ninh cười khẽ, đánh nàng ta, nàng đánh chính là nàng ta! "Này là ngươi nợ ta, bây giờ còn trả cho ngươi." Cặp mắt của An Ninh híp lại, mới vừa rồi năm cái kia, đúng là ngay cả tay nàng đều để đùa, kiếp trước, chính là vị biểu tiểu thư ngang ngược này đến Hầu phủ, đối nàng là như thế nào khi dễ?

      Nàng ta bất quá là thấy nàng lần, sao biết vị Lưu Bảo Nhi tiểu thư này, nhưng lại hai lời đem nàng cước đá quỳ mặt đất, rất nhiều cái tát rơi mặt nàng, nàng ngay cả chính mình vì sao bị đánh cũng biết.

      Ông trời có mắt, phong thuỷ thay đổi, kiếp trước, nàng tự dưng bị Lưu Bảo Nhi khi dễ, ở kiếp này tự nhiên muốn đòi lại nợ của kiếp trước, bất quá… Nàng nhưng ra tính lợi tức, người phạm ta ta phạm người, người nếu phạm ta, ta tất bồi lại gấp trăm lần.

      trăm cái tát làm bị thương tay của chính mình, nhưng mười cái cũng là thiếu được, tư điểm, khóe miệng tà ác, mới vừa rồi nàng chỉ đánh năm cái đâu!

      Này còn lại năm cái đương nhiên cái cũng thể thiếu, con ngươi căng thẳng, thủ lại giơ lên, Lưu Bảo Nhi còn có tiêu hóa ý tứ trong lời của An Ninh, đôi tay từ phía lại tiếp tục hạ xuống: "Ba ba ba... Ba ba!"

      Lại là năm thanh, lần này vẫn rất là vang dội, trong lúc hỗn loạn có thanh rất vang lên, Lưu Bảo Nhi muốn tức giận đến tột đỉnh, "Ta muốn giết ngươi!"

      Giết nàng? A! An Ninh nhíu mày, người Lưu gia như thế nào đều muốn nàng chết?

      Xem ra, nàng cùng Lưu gia đúng là phạm hướng, nhìn về hướng hai gò má đỏ rực cuả Lưu Bảo Nhi, cùng với hai mắt bốc hỏa , "Muốn giết ta, trước hết nên biết thân phận của ta, ta An Ninh trừ bỏ là Hầu phủ nhị tiểu thư, còn là nghĩa nữ của đương kim Hoàng hậu nương nương, ngươi cũng biết ngươi nếu giết ta, Hoàng hậu nương nương nếu là trách tội xuống dưới, biểu tiểu thư ngươi..." An Ninh cũng hết câu, nhưng xem Lưu Bảo Nhi kia giật mình mang theo ánh mắt có vài phần lạnh rung, nàng chỉ biết, Lưu Bảo Nhi tuy rằng ương ngạnh, nhưng cũng biết Hoàng hậu nương nương ý nghĩa gì, giết nàng?

      Nàng nghĩ đến nàng sợ sao? "Người tới, thay biểu tiểu thư chuẩn bị chút, đưa biểu tiểu thư ra ngoài." An Ninh đề cao ngữ điệu, lạnh lùng phân phó .

      Ở đây tất cả mọi người ở còn đắm chìm ở trong nỗi khiếp sợ mới vừa rồi, còn muốn tiêu hóa hết việc nhị tiểu tư đánh biểu tiểu thư mười cái tát, đôi mắt chim dưng của Thương Địch híp lại, cũng là nghĩ tới câu mà An Ninh khi đánh xong năm cái tát đầu tiên.

      "Này là ngươi nợ ta, bây giờ còn trả cho ngươi." Lời này nghe tới, hai người phía trước tựa hồ là từng có xích mích nhưng là, lại cảm thấy, Lưu Bảo Nhi biết An Ninh, hai người phía trước tựa hồ chưa từng có gì cùng xuất , trong lòng nghi hoặc càng đậm, liên tưởng tới của An Ninh , liễm liễm mi, đáy mắt giống như lại nhiều thêm phần hứng thú.

      "Bích Châu!" Thấy có người chuyển động, thanh lại lớn chút. Bích Châu đột nhiên phục hồi tinh thần lại, chạy chậm đến trước mặt An Ninh,

      "Tiểu thư... Tiểu thư có gì phân phó?" Nàng là rất chấn kinh rồi, như thế nào cũng ngờ, tiểu thư nhưng lại đánh biểu tiểu thư ước chừng mười cái tát, thanh thanh thúy kia, kia động tác lưu loát, quả nhiên là đại khoái nhân tâm a!

      "Mang người lỗ chó." An Ninh nhíu mày, phía trước có , Lưu Bảo Nhi cút xéo khỏi Thính Vũ hiên, nhưng phải theo lỗ chó chui ra .

      "Vâng, nô tỳ liền ." Bích Châu khiếp sợ qua , lòng tràn đầy hưng phấn, còn muốn chui lỗ chó a, xem loại người tự cao tự đại này chui lỗ chó, nàng Bích Châu vẫn là phấn khích hồi, kích động hướng tới hướng lỗ chó kia đến, quay đầu nhìn Phi Thiên đứng ở đó liếc mắt cái: "Uy, Phi Thiên, ngươi còn thất thần làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn cho tiểu thư tự mình đem nàng mang lại đây sao?"

      xong, cố ý nhìn thoáng qua người quỳ mặt đất, biểu tiểu thư mặt còn in năm bàn tay liếc mắt cái, trong lòng lại vui sướng.

      Phi Thiên phục hồi tinh thần lại, nhàng điểm ở người Lưu Bảo Nhi chút, liền giải khai huyệt đạo của nàng ta, Lưu Bảo Nhi được tự do, muốn giãy, lại còn chưa kịp, liền bị Phi Thiên chế trụ hai tay, còn chưa kịp có được tự do, lại lần nữa mất tự do.

      Nghĩ đến việc các nàng muốn nàng làm, trong lòng Lưu Bảo Nhi có chút hoảng, nhìn về phía An Ninh, mang theo vài phần cảnh cáo, "Ta là chất nữ của Hầu phủ đại phu nhân, là khách nhân đại phu nhân mời đến, các ngươi dám như vậy đối ta, đại phu nhân bỏ qua cho các ngươi." An Ninh nhíu mày, bỏ qua nàng?

      Mặc dù là có Lưu Bảo Nhi này đại phu nhân làm sao nghĩ tới muốn thả nàng? chút cũng có đem "Cảnh cáo" của Lưu Bảo Nhi để vào mắt, ánh mắt An Ninh quét về phía Cố đại nương, chỉ thấy Cố đại nương cũng mới thức tỉnh lại trong khiếp sợ mới vừa rồi, giờ phút này chính là lặng lẽ hướng về phía bên ngoài Thính Vũ hiên mà chạy .



      Tối nay nếu kịp ta đăng chương tiếp theo. Chương này là cảnh biểu tiểu thư nàng chui lỗ chó, rất kịch tính. hjhj. @Ishtar có chương mới nha. cám sơn:yoyo55::yoyo63::yoyo14:

    5. Cheri T

      Cheri T Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      42
      Đọc đoạn đầu thấy biểu tiểu thư này cũg thú vị phết..càg đọc càg thấy đáng ghét k à:yoyo68:
      Tuyết Nguyệt, IshtarXuxu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :