1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Hầu Môn Độc Phi (Update C114) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      @Trinhsnow à bởi vị mới thấy được mị lực với số đào hoa của Thương Địch chứ. vị Uyển quý phi này chỉ là trong những người tình địch của An Ninh thôi:yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      TrâuTrinhsnow thích bài này.

    2. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      @XUXU ak vẫn còn nữa ak, why a ý đào hoa nvay chứ, đánh đấm vs đám nữ nhân đó mệt, lại còn phải bày mưu tính kế nữa, trọng sinh mà An Ninh vẫn mệt quá:yoyo44::yoyo44::yoyo44:
      Xuxu thích bài này.

    3. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      @Trinhsnow chị Ninh mệt thiệt á nhưng mà hạnh phúc vì có người mình, sủng mình, lo lắng cho mình:yoyo40::yoyo40::yoyo40::yoyo40:

    4. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      hơ hơ hơ vậy ra Uyển quý phi thích Địch ca ak, cái này mà để hoàng thượng biết ... :045: Thanks

    5. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      TRỌNG SINH HẦU MÔN ĐỘC PHI

      CHƯƠNG 66.4: TRƯỚC MẶT MỌI NGƯỜI VẠCH TRẦN

      EDIT: THU NGÂN


      Nghe lời hai người bàn luận, An Ninh cuối đầu suy nghĩ, trong đầu xẹt qua chút cảnh giác, hôn sao? Sau khi trọng sinh cho tới nay, nàng đều quan tâm để ý chuyện này ở trong lòng. Kiếp này, người nàng gánh vác cừu hận, phải báo thù cho mẫu thân, làm cho những người kiếp trước hại nàng, phụ nàng đều phải bị trừng phạt. Nàng làm sao còn có thể lo lắng chuyện hôn ? Nhưng là giờ phút này, nghe hai người nhắc đến, trong lòng nàng có linh cảm mãnh liệt.

      Nếu điều này cần thiết cho việc thực kế hoạch báo thù của chính mình, cũng có gì, nay nàng được hoàng hậu nương nương nhận thức làm nghĩa nữ, nàng có loại dự cảm, hôn của nàng có lẽ đơn giản như vậy, hoàng hậu tất nhiên nhúng tay vào!

      Xem ra, nàng cần phải sớm suy nghĩ biện pháp, chuẩn bị cho việc chưa xảy ra mới được.

      đài, có vài nữ tử bước xuống, người chủ trì lên đài tuyên bố kết quả tỷ thí của hai người thí sinh, đồng thời tuyên bố tên người lên đài thi vòng tiếp theo. An Ninh nghe được " Đông Tần An Bình hầu phủ đại tiểu thư An Như Yên", trong lòng ngẩn ra, theo bản năng nhìn về phương hướng phía An Như Yên. Lúc này, nàng ta sớm đứng ngồi yên, cho dù thấy được khuôn mặt của nàng ta, An Ninh cũng có thể tưởng tượng ra được nàng ta lo lắng như thế nào.

      " Tỷ tỷ, làm cho Ninh Nhi thây muôi muội mang ấm lô màu tím đó đến đay được ? Muội muội tay chân hay sợ lạnh, rất là phiền toái." Uyển quý phi ôn nhu mở miệng, vẻ mặt tươi cười, hoàng hậu nương nương tự nhiên là thể cự tuyệt, ý bảo An ninh xuống, An Ninh phúc phúc thân, nàng cúi đầu suy nghĩ, nàng dương nhiên biết Uyển quý phi làm cho nàng xuống, đều phải là vì cái ấm lô màu tím kia, nghĩ đến lời của An Như Yên khi ở trong xe ngựa, " Nàng đều an bài tốt lắm", cái gọi là an bài hẳn là bao gồm cả phía của Uyển quý phi !

      Khóe miệng gợi lên chút ý cười, nàng đương nhiên muốn thuận theo an bài của nàng ta, chỉ có như thế… Nghĩ đến cái gì, ý cười trong mắt càng phát ra quỷ dị.

      An Ninh được đưa về chỗ nấp dưới đài cao, nơi này nàng quá quen thuộc rồi. Kiếp trước, trong này nàng thay An Như Yên trổ tài tệ đâu! Chỗ này như được cố ý bố trí, lớn , vừa đủ nấp, lại có thể nghe được thanh bên ngoài.

      Dựa theo kế hoạch của An Như Yên, sau khi nàng ta lên sân khấu, trước khảy bản, trước đó An Như Yên chọn khúc nhạc khó nhất, cho nàng luyện tập rất lâu. Kiếp trước, An Như Yên chính là dựa vào thủ khúc này, còn cầu nàng chuẩn bị cho nàng ta bài thơ hay để đọc, chính nàng hành động tuyệt hảo, đánh bại đối thủ, thậm chí còn làm cho mọi người sợ hãi, dám lại khiêu chiến.

      Nhưng đó là kiếp trước thôi… An Ninh nhìn thoáng qua Dĩnh Thu, người đặc biệt ở lại giám sát nàng, mặt lộ ra chút tươi cười, " Dĩnh Thu tỷ tỷ, người ra ngoài được ? Nơi này hẹp như vậy, tỷ ở lại, Ninh Nhi sợ bị quấy rầy, vạn nhất xảy ra chuyện gì sai lầm, tỷ tỷ trách tội xuống dưới…"

      Dĩ nhiên, Dĩnh Thu hiểu tính tình của tiểu thư nhà mình, nhưng lại nghĩ đến tiểu thư công đạo, cúi đầu suy nghĩ, " Nhị tiểu thư, nô tỳ cố gắng cẩn thận, ảnh hưởng đến nhị tiểu thư."

      An Ninh khẽ nhíu mày, phải ? Được rồi, muốn bước thoải mái chứ!

      An Ninh ngồi xuống, đột nhiên, phía sau có tiếng rên rất , ngay sau đó là thanh thân thể ngã xuống đất vang lên, An ninh cảm nhận được hơi thở quen thuộc ở phía sau, quay đầu nhìn về phía người tới, nhíu mày, mắt có tia khen ngợi, " sai a, Phi Phiên, xuống tay lưu loát ngoan tuyệt!"

      Đương nhiên, Dĩnh Thu thể ở trong này, nàng , An Ninh liền chỉ dùng phương pháp này làm cho nàng rời , nhìn Dĩnh Thu hôn mê mà còn cau mày, khóe miệng gợi lên chút lãnh ý, tội tình gì đâu phải chịu đau vô cớ!

      Phi Thiên nhíu mày, đối phó với tiểu nha đầu, tự nhiên cần tốn nhiều sức, chắp tay, " Tiểu thư, Phi Thiên trước đem nàng dẫn ."

      An Ninh gật đầu đồng ý, đợi cho Phi Thiên xử lý Dĩnh Thu hôn mê, bên ngoài liền truyền đến thanh của người chủ trì, tuyên bố kế tiếp An Bình hầu phủ đại tiểu thư An Như Yên lên sân khấu, An ninh con ngươi sáng ngời, khóe miệng ý cười càng phát ra nồng đậm, ngồi trước cây đàn, quả nhiên An Ninh nghe được lời ra vẻ đường hoàng mà giả dối của An Như Yên, kiếp trước, giờ phút này nàng đưa tay đặt ở cây đàn, hết sức chuyên chú đợi ám hiệu của An Như Yên, đợi cho ám hiệu truyền đến, nàng liền bắt đầu đánh đàn, mà ở kiếp này...

      Sau khi An ninh ngồi xuống, lấy từ trong lòng lấy ra số thứ, những thứ này nàng chuẩn bị từ nhiều ngày khác. vì thế nàng chú tâm chuyên môn dốc lòng nghiên cứu phen.

      Nhìn rối gỗ trong tay, trong mắt An Ninh lên chút biến hóa kỳ lạ, sai, chính là rối gỗ, mà đại phu nhân và An Như Yên thiết kế lợi dụng Dương Mộc Hoan ám sát chính mình, liền nàng muốn dùng phương pháp giống nhau này, gậy ông đập lưng ông!

      Bất đồng là lần trước, các nàng khống chế Dương Mộc Hoan, còn lúc này đây, An ninh nàng lại khống chế An Như Yên!

      " An Như Yên, ngươi muốn oanh động tứ quốc, làm cho thiên hạ nhớ kỹ ngươi, ta đây làm như ngươi mong muốn!" An Ninh thản nhiên mở miệng, ánh mắt lạnh như băng.

      quảng trường, An Như Yên mặc bộ quàn áo màu trắng, đứng ở vũ đài trống trải, mỗi hành động đều thẻ tao nhã, trong lúc đó ánh mắt đều mơ hồ phát mị lực, vốn ngày thường An Như Yên nổi tiếng, giờ khắc này, rất nhiều ánh mắt của các vị công tử đều chăm chú ở thân thể của nàng.

      " Nghe đây là tài nữ đứng đầu của Đông Tần quốc, hôm nay có thể diện kiến phong thái của đệ nhất tài nữ Đông Tần quốc, quả nhiên là buôn bán lời." Dưới đài, chỗ phương hướng của đoàn sứ giả của Nam Chiếu quốc, có tiếng vang lên.

      Hải Táp khẽ nhíu mày. liếc mắt nhìn nữ tử đài cái, " Đệ nhất tài nữ Đông Tần quốc? Mới vừa rồi ta nghe người kia , nàng là An Bình hầu phủ đại tiểu thư, nàng cùng với nữ tử kia là quan hệ gì?"

      Hải Táp đột nhiên hỏi làm cho Sở thái tử ngẩn ra," Mới vừa rồi An Ninh kia, chính là muội muội của nữ tử này."

      " Là tỷ muội sao?" con ngươi màu lam sắc bén của Hải Táp híp lại, nữ tử này nhìn như dịu dàng, nhưng lại giống cảm giác khi gặp An Ninh kia làm cho người ta có cảm giác sáng mắt, đệ nhất tài tử sao? nhưng muốn nhìn, đệ nhất tài nữ này có năng lực gì đặc biệt!

      đài An Như Yên dấu vết liếc mắt nhìn quét mọi người cái, mặt tràn đầy tự tin, bàn tay đặt phía cây đàn, ho tiếng, muốn gãy đàn, lại nghe có động tĩnh như dự tính, khỏi nhíu mày, ý thức được giờ phút này có nhiều ánh mắt nhìn chính mình, An Như Yên khôi phục vẻ mặt đầy ý cười, tao nhã khẽ che đôi môi, thanh thanh giọng, An ninh này, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? nghe thấy ám hiệu của nàng sao?

      Nhưng là, giờ phút này An Ninh ở ngay dưới đài khoảng cách gần như vậy, làm sao có thể nghe thấy? Lại thanh thanh cổ họng, An Ninh lại như trước hề có động tĩnh, dưới đài, mọi người đợi đều bất đầu khe khẽ .

      "Vị này… là An Bình hầu phủ đại tiểu thư ? Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra chứ? Mội người đều chờ a!" đối thủ của An Như Yên ,vừa thắng vòng , vừa vặn là nữ tử Tây Lăng quốc, nữ tử Tây Lăng xưa nay hào sảng, mới vừa rồi An Như Yên kia vẻ mặt giả dối, nàng sớm xem vừa mắt , nữ tử như vậy, chỉ thích hợp bị nam nhân nuôi dưỡng ở khuê phòng thôi, nếu đặt ở Tây Lăng quốc bọn họ, nhất định là người hèn mọn bị khinh thường.

      " Đúng vậy, phải là đàn bị hỏng chứ? Đây cũng phải là dấu hiệu tốt a, có câu công dục thiện kỳ , xem An Bình đại tiểu thư là đọc đủ thứ thi thư , ngay cả điểm ấy cũng đều hiểu sao? Nếu cầm hỏng rồi, còn biểu diển cái gì nữa? Ngươi ngồi ở chỗ kia, cầm tốt lên sao? Mau chút nhận thua !" sứ thần Bắc yến , có nữ tử cao giọng mở miệng, giọng điệu bén nhọn, lưu chút đường sống nào.

      An Như Yên thần sắc giật mình, trong lòng xuất chút hoảng hốt, nhìn hai người liếc mắt cái, nhận thua? Nàng An Như Yên vất vả đợi được cơ hội này, làm sao có thể nhận thua?

      Nhưng là, nghĩ đến tình huống giờ phút này, người chờ dưới đài có chút xôn xao lên, đối mặt với những ánh mắt khác thường cùng những lời đàm luận, trong lòng An Như Yên bất an càng đậm, lại ho khan vài tiếng, An Ninh này, nàng phải là muốn mình mất mặt sao? tại phải làm như thế nào cho phải?

      "An Bình đại tiểu thư xem ra là sinh bệnh , mang bệnh lên sân khấu, tinh thần tốt a, nhưng ở trường hợp tứ quốc tế như vậy , cũng đừng lãng phí thời gian của mọi người mới tốt!" Nữ tử Tây Lăng quốc kia, lại mở miệng, cố ý làm khó đối thủ, thần sắc bên trong mang theo vài phần vui sướng khi người gặp họa, giống như nhìn An Như Yên hảo diễn.

      Mọi người ở đây xôn xao càng ngày càng lớn, chung quanh đều bắt đầu có người ghé tai đối với An Như Yên chỉ trỏ, thần sắc An Như Yên bối rối, ánh mắt lóe ra ngừng, vài lần cẩn thận va chạm vào cầm huyền,vài điệu hài hòa vang ra, lại làm cho mọi người ở đây trong mắt lộ ra hèn mọn.

      Nhìn tình huống giờ phút này, Sùng Chính đế khẽ nhíu mày, cao giọng mở miệng, "Này rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?" Thanh uy nghiêm khí phách vang lên, thân thể An Như Yên ngẩn ra, liền đứng dậy, cầm lấy làn váy hoảng sợ quỳ mặt đất, "Thần nữ còn chưa chuẩn bị tốt, thỉnh... Thỉnh hoàng thượng cấp thần nữ ít thời gian... Liền trong chốc lát... Lập tức tốt." Sắc mặt An Như Yên sớm trắng bệch, nàng ngàn tính vạn tính, đều ngờ An Ninh ở phía sau xảy ra sai lầm, nàng còn phái Dĩnh Thu qua nhìn nàng, vì sao tình còn có thể biến thành như vậy...

      Bên tai truyền đến thanh chỉ trỏ , An Như Yên nhất thời càng thêm rối loạn tay chân. Hải Táp nguyên bản trong lòng cón chứa vài phần chờ mong nhìn biểu đài của nàng ta, con ngươi màu lam xẹt qua tia hèn mọn, người này cũng là đệ nhất tài nữ sao? Lúc này cũng tránh khỏi bôi nhọ hai chữ “đệ nhất" sao! Ngay cả Uyển quý phi cũng thay đổi sắc mặt, An Như Yên này, rốt cuộc là làm cái gì?

      "Nếu như được, vậy thôi, xuống !" mi tâm Sùng Chính đế nhăn càng nhanh, nếu để An Như Yên nghỉ ngơi trong chốc lát, mặt mũi của Đông Tần quốc liền quăng phần a! Ngày thường gặp An Bình hầu phủ đại tiểu thư này, có vài phần phong phạm của nữ tử khuê các, nhưng giờ phút này sao lại làm nên việc như thế này!

      ", hoàng thượng, cầu hoàng thượng cấp thần nữ thêm cơ hội, thần nữ lập tức làm tốt rồi, lập tức là tốt rồi." trong lòng An Như Yên quýnh lên, đôi mắt cầu xin, giờ phút này nàng thầm nghĩ giữ lại cơ hội khó có được lần này, nhưng chú ý tới, hình tượng tao nhã mà nàng cố gắng duy trì, sớm còn tồn tại nữa. Lúc này , trong lòng nàng chỉ có ý niệm trong đầu, nàng thể mất cơ hội lần này, tứ quốc tế, mười năm lần, cũng chỉ có tổ chức ở Đông Tần quốc, nàng mới có cơ hội tham gia, đợi cho lần tiếp theo tổ chứa ở Đông Tần quốc, đó là bốn mươi năm sau, bốn mươi năm a, khi đó nàng sớm còn mỹ mạo trẻ trung như vậy, đó là có cơ hội, lớn như thế nào?

      Nghĩ đến dã tâm của chính mình, nghĩ đến lợi dặn của mẫu thân, nghĩ đến Nam Cung Thiên Duệ... Đúng, Nam Cung Thiên Duệ, nàng muốn cho Nam Cung Thiên Duệ vì nàng mà khuynh đảo, muốn sách sử lưu danh, muốn cho người trong thiên hạ nhớ kỹ An Như Yên nàng! Thành bại lúc này! Trong mắt Sùng Chính đế chứa tức giận chợt lóe mà qua, căn bản muốn đáp ứng nàng, muốn mở miệng bảo nàng xuống, Bắc Yến đại hoàng tử Thương Dực bên bên cũng rất hưng trí mở miệng, "Cấp nàng cơ hội ! Nữ tử Đông Tần quốc dưỡng ở khuê phòng, cũng có gặp qua trường hợp như vậy, khẩn trương là thể tránh được, cũng là đệ nhất tài nữ của Đông Tần, nếu có hiểu biết, là chuyện đáng chê cười."

      Sùng Chính đế nào dám nghịch ý Bắc Yến quốc, mặc dù trước mặt mình phải Bắc Yến hoàng đế, mà chỉ là hoàng tử, vẫn thể nể mặt, chỉ phải liễm liễm mi, khóe miệng mỉm cười, "Như vậy nghe theo đại hoàng tử , An Như Yên, đại hoàng tử cho ngươi cơ hội, ngươi còn mau chút ." An Như Yên việc dập đầu tạ ơn, đứng dậy chậm rãi hướng về cây đàn phía trước, bàn tay trong tay áo nắm chặt, lúc này đây, nàng thể đem hy vọng ký thác ở người An Ninh, nghĩ đến An Ninh, trong lòng An Như Yên trồi lên tia ngoan độc, nàng quả nhiên làm hỏng đại của nàng, chờ nàng xử lý tốt chuyện tình tại, lại tính sổ An Ninh, mặc kệ An Ninh có nguyên nhân như thế nào làm ra nhiễu loạn, nàng đều phải làm cho nàng ta đẹp mặt!

      Hít hơi sâu, lúc này An Như Yên lại biết An Ninh ngồi dưới đài cao, nơi mà nàng đặc biệt chuẩn bị, nghe động tĩnh bên ngoài, nhìn tiểu oa nhi bằng rối rỗ đặt cây đàn, trong mắt có biến hoá kỳ lạ lóe ra. Động tĩnh bên ngoài, chút ít đều có tránh được lỗ tai của An Ninh, bao gồm cả những nữ tử làm khó dễ, cùng với lời biện hộ của Bắc Yến đại hoàng tử , mà lúc này, An Ninh biết, là lúc, đem rối gỗ ra sử dụng, nàng tốn ít thời gian để học cách sử dụng rối gỗi, đối với rối gỗ hạ chỉ lệnh...

      Bên ngoài, tầm mắt của mọi người như trước dừng ở người An Như Yên , tất cả mọi người muốn nhìn chút, lúc này đây, An Như Yên sửa sang lại tâm tình của mình, lại có biểu như thê nào, đài, An Như Yên ngồi ở trước cây đàn, ngón tay bắt đầu gãy, chính là, thanh truyền ra là lúc mi tâm mọi người đều nhíu chặt lại, kia phải tiếng đàn, ràng chính là tạp ! Vỗ về cây đàn, An Như Yên lại như trước chuyên chú động tác tay, gãy ra tiếng so với tiếng tạp càng khó nghe, hết sức chói tai.

      Mọi người ở đây có người vui sướng khi người gặp họa, có người hèn mọn khinh thường, này... Tiêu chuẩn bậc này, là đệ nhất tài nữ sao? Hừ, nữ hài tử ba tuôi còn đối với nàng giỏi hơn! Hải Táp nhanh cau mày, khóe miệng gợi lên chút cười lạnh, thu hồi tầm mắt, bao giờ nhín An Như Yên khán đài lần nào nữa. "Đủ!" Sùng Chính đế bất chấp nhiều người ở đây, lớn tiếng quát, An Như Yên này, sợ là đến để quấy rối ! Bắc Yến đại hoàng tử Thương Dực khóe miệng cũng gợi lên chút vui sướng khi người gặp họa, có trò hay, lại có thể nào xem, đệ nhất tài nữ sao? xem, nhưng ra "đệ nhất phế tài" càng thích hợp với nàng.

      Sùng Chính đế ngăn lại lại cũng có làm cho An Như Yên dừng lại, An Như Yên vẫn ngồi đàn như trước, bộ dáng kia giống như còn thực hưởng thụ, Sùng Chính đế thấy tình huống như vậy, tức giận đến có dáng vẻ, đứng dậy sắc bén chỉ vào An Như Yên dám cãi lời hoàng mệnh, "Đem nàng kéo xuống cho ta!" Thị vệ lĩnh mệnh tiến lên, muốn đem An Như Yên kéo xuống đài, cũng ngờ được, nữ tử nhu nhược như vậy, biết làm sao lại có khí lực lớn như thế, tay lấy thị vệ đẩy ra, khuôn mặt nhất thời trở nên dữ tợn, hung hăng trừng mắt thị vệ, "Cút ngay, ai muốn ngăn cản ta trở thành thiên hạ đệ nhất, ta liền làm cho đẹp mặt!"

      Hung hãn kia, giống với dũng cảm, thẳng thắn của Thượng Quan Mẫn, nhưng ra có thêm vài phần ngoan độc, khuôn mặt lại dữ tợn khó coi, làm cho người ta đối nữ tử này rốt cuộc sinh ra nổi hảo cảm. Thiên hạ đệ nhất? Trong mắt mọi người khinh thường càng đậm, nữ tử Tây Lăng quốc lúc trước làm khó dễ An Như Yên ha ha cười lớn ra tiếng, "Thiên hạ đệ nhất? Chỉ bằng ngươi? Cũng xứng!"

      An Như Yên giống như phát điên, nhằm về phía nàng kia quát, "Thiên hạ đệ nhất, là của ta! Trừ bỏ An Như Yên ta, ai cũng xứng, sử sách lưu danh, ha ha... Ta muốn sử sách lưu danh!" An Như Yên ngửa mặt lên trời thét dài, giống như người điên, hai tay cuồng loạn vung lên, liền ngay cả thị vệ cũng dám tới gần, người dưới đài nghe được "Lời hùng hồn" của nàng , mặt đều lộ vẻ cười nhạo. Đột nhiên, bộ dáng điên điên khùng khùng của An Như Yên hơi có biến hóa, mặt nở rộ ra chút tươi cười, mặt mày tươi cười, mặt lộ vẻ mị thái, nếu đài là An Ninh, cũng là có thể mê đảo vài người, nhưng là, giờ phút này nàng quần áo xộc xệch, búi tóc tán loạn, nhất là trải qua điên loạn mới vừa rồi, giờ phút này nàng, ở trong mắt mọi người cùng hai chữ "Mê người", chút quan hệ, ngược lại là càng thêm buồn cười hơn.

      Mọi người đoán nữ nhân điên này rốt cuộc muốn làm gì , thấy nàng giống như tập trung về mục tiêu, bước từng bước lên phía trước, chậm rãi hướng tới phương hướng đến, ánh mắt mọi người theo bóng dáng của nàng, chỉ thấy nàng xuống đài, ở trước nam nhân trong đoàn sứ đoàn của Nam Chiếu quốc dừng lại. An Như Yên mị nhãn như tơ nhìn nam tử trước mặt, lấy ra khăn thêu trong lòng, hướng tới mặt nam tử kia nhàng đảo qua, nam tử kia sắc mặt đột nhiên biến đổi, mâu trung mơ hồ tia tức giận, An Như Yên coi như có thấy, ha ha hờn dỗi, "Công tử, Yên nhi sớm liền chú ý tới công tử, công tử là nhân trung chi long, hải thần chi khu, Yên nhi có chút ái mộ, công tử có thể đáp ứng nguyện vọng mang Yên nhi về nhà, Yên nhi dù làm nô tì cũng cam tâm tình nguyện."

      Sắc mặt nam tử lại khó coi, mà những người khác vì hành động biết liêm sỉ của nàng lộ vẻ hèn mọn, Đông Tần quốc dân phong còn đến mức mở ra đến nước này, cũng chỉ có nữ tử Tây Lăng quốc mới lớn mật như vậy, nhưng lại để ý trường hợp, tự nhiên muốn nam tử xa lạ đem nàng về nhà, đại tiểu thư An Bình hầu phủ này, là muốn nam nhân đến điên rồi sao?

      "Công tử, người nếu mang Yên nhi về nhà, Yên nhi liền đem bí mật cho người, ai cũng biết đệ nhất tài nữ của ta là lừa đảo đâu!" An Như Yên tự cố mục đích bản thân xong, giống như xung quanh có ai. Dứt lời, giống như ném quả bom vào trong đầu mọi người, mọi người vừa nghe, lừa đảo? Đây là có chuyện gì? nghi hoặc, liền nghe An Như Yên tiếp tục mở miệng, “Cái gì cầm kỳ thư họa nha, ta cái gì cũng biết, thời điểm có việc gì làm, liền giáo huấn hạ nhân như vậy có phải vui hơn cầm kì thư họa gì đó "

      An Như Yên xong, mọi người ở đây đều ngẩn ra, nhất thời ồ lên, người Đông Tần quốc lại bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai, "Đệ nhất tài nữ" này chỉ là giả, còn có mặt ngoài ôn nhu mặt ngoài kia cũng là biểu giả dối! Giáo huấn hạ nhân? ra, sau lưng An Bình hầu phủ đại tiểu thư đúng là người lấy việc khi dễ hạ nhân làm thú vui! đại tiểu thư An Bình hầu phủ này đúng là kẻ lừa đảo! Quảng trường giống như nổ tung a, đều tự châu đầu ghé tai đàm luận, hoặc hèn mọn, hoặc trào phúng, hoặc tức giận... Nam tử bị An Như Yên "Thổ lộ" , còn có vẻ mặt chán ghét, cái nữ tử như vậy, quả nhiên là người có khẩu vị, lạnh lùng mở miệng, "Cút!"

      Mà lúc này An Ninh, nghe thanh nén giận trong từ "Cút" , chỗ nàng nấp, khóe miệng gợi lên chút ý cười, mục đích của nàng muốn đạt tới nửa, mà An Như Yên... Nghĩ đến cái gì, mâu trung xẹt qua đạo hào quang. "Nha đầu, chơi sao?" Sau đó, thanh xa lạ từ phía sau vang lên, An Ninh giật mình, xoay người nhìn người biết đến từ lúc nào , rất nhanh đánh giá phen, quần áo trắng, phiêu dật giống như tiên nhân, mà kia đầu ngân phát chói mắt lại làm cho nàng trong lòng cả kinh, người này khiến cho nàng có cảm giác giống như giống người bình thường, "Ngươi... Là ai?" Khóe miệng ngân phát nam tử giương lên, "Ta là ai? Nha đầu, ngươi phải tìm ta sao? Ta đến đây, ngươi đổ biết ta là ai !"
      bonghoi, Bạch Phụng, Halong-ngoc18 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :