1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Hầu Môn Độc Phi (Update C114) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Mà nàng ơi Phi Hoa Tiểu Trúc chứ, chương này sao biến thành Tơ Bông Tiểu Trúc rùi
      thienbinh2388Xuxu thích bài này.

    2. lion3012

      lion3012 Active Member

      Bài viết:
      260
      Được thích:
      192
      Ai ta? Chắc là chủ mẫu của dòng họ Nam Cung sao? Mẹ của Nam Cung Thiên Duệ? Hay là liên quan đến TĐ nữa?
      Chiêu Dương trưởng công chúa hoa đào bay tới tấp, ng mất rồi mà vẫn ko hết hoa
      Xuxu thích bài này.

    3. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      TRỌNG SINH HẦU MÔN ĐỘC PHI

      CHƯƠNG 89.1: VÔ CỚ BỊ MẤT
      TRONG SẠCH

      EDIT:XUXU

      Phụ nhân có gương mặt rất xinh đẹp, khoảng hơn ba mươi tuổi, nhưng khuôn mặt này chỉ giống người mới hai mươi, so với ngũ phu nhân bảo dưỡng còn tốt hơn, An Ninh thấy khí chất của bà so với hoàng hậu nương nương cũng hơn chút, phụ nhân xinh đẹp, nàng cũng giật mình, nàng giật mình là vì mặt xinh đẹp của phụ nhân lại có vết sẹo, tuy rằng khá mờ, nhưng vẫn có thê thấy được ràng, vết sẹo này từ thái dương kéo dài đến xương gò má, giống như bị người khác gây thương tích.

      "Ta làm ngươi sợ sao?" Mỹ phụ giọng mở miệng, thanh thân thiết tự nhiên, làm cho người ta cảm giác là có gì khỏe, đôi mi thanh tú nhíu lại, chứa vài phần tự trách.

      An Ninh phục hồi tinh thần lại, ý thức được chính mình luống cuống, lắc đầu, ", chút cũng dọa người."

      An Ninh cũng phải muốn an ủi nàng, vết sẹo mặt mỹ phụ quả dọa người, ở mặt của nàng, thậm chí còn có vài phần thân thiết, làm cho người ta thấy vết sẹo kia, trong lòng liền sinh ra nửa phần ác cảm, thậm chí còn thương tiếc, rốt cuộc là ai nhẫn tâm như vậy, đem dao cứa lên mặt của nữ nhân?

      Trong mắt An Ninh tràn đầy thành khẩn, mỹ phụ nhân cũng nhìn ra đồng tình của nữ tử trước mặt này, mặt nở ra nụ cười, "Bị thương từ rất lâu trước đó, sớm cũng còn đau nữa."

      An Ninh giật mình, mỹ phụ nhân này nhưng lại có suy nghĩ thông suốt như vậy, chút cũng vì gương mặt bị hủy mà thương tâm, phải biết rằng, dung nhan đối với nữ tử mà , là quan trọng như thế nào, nghĩ đến Uyển quý phi bởi vì bị mèo cào, ngay cả bộ dáng ôn nhu bình thường cũng biến mất trở lên điên cuồng, mà mỹ phụ nhân này lại giống như để ý dù chỉ chút, giống như vết sẹo mặt kia là phần thân thể của bà như mắt mũi miệng giống nhau.

      An Ninh nhìn mỹ phụ trung niên, trong mắt có vài phần thưởng thức, biết vì sao, nàng lại cảm thấy mỹ phụ này có chút quen thuộc, quen thuộc ở đâu? Hẳn là do ánh mắt này ! Ánh mắt đó khiến nàng cảm giác như gặp qua ở đâu rồi. "Ngươi là tới nơi này bái tế thân nhân?" Mỹ phụ mở miệng, thân thiết hỏi An Ninh.

      An Ninh nhìn thoáng qua linh vị của mẫu thân, gật gật đầu, "Lúc trước tế bái rồi nhưng giờ ngủ được nên ghé qua xem chút" Có mỹ phụ này ở đây, An Ninh tiện qua tế bái mẫu thân, cũng tính qua, biết vì sao, nàng muốn để cho mỹ phụ này phát ra linh vị mà nàng muốn tế bái.

      Bất quá, trong lòng nàng cũng rất thích mỹ phụ nhân này, ánh mắt đảo qua cái linh vị tên kia, thử hỏi, "Phu nhân là tới tế bái ai?"

      Ánh mắt mỹ phụ nhân lóe lên chút, nhưng rất nhanh liền khôi phục như thường, " vị tỷ muội nhiều năm gặp, lúc trước có mơ thấy nàng ấy liền qua đây tế bái chút." Sâu sắc như An Ninh, dù là mỹ phụ nhân kia mất tự nhiên trong nháy mắt, nhưng làm sao có thể tránh được hai mắt của nàng, mỹ phụ nhân này ràng che dấu, đúng vậy, cái linh vị kia có ghi tên, cũng đại biểu rằng bà muốn để cho người khác biết linh vị kia là của ai , tự nhiên là cho người khác biết.

      Tỷ muội sao? Nghĩ đến mỹ phụ nhân kia quỳ chuyên chú trước linh vị, trực giác cho nàng biết, cũng hẳn là tỷ muội đâu!

      An Ninh khỏi nhìn linh vị kia nhiều thêm chút " nương, quấy rầy ngươi tế bái , sắc trời cũng tối, ta về phòng trước, chùa miếu này tuy rằng an toàn, nhưng ban đêm cũng lạnh, ngươi cũng sớm trở về phòng nghỉ tạm ." Mỹ phụ nhân ôn nhu cười, hướng phía trước từng bước, đột nhiên dừng lại, mi tâm gắt gao nhăn cùng chỗ, có chút nghiêng thân mình, tay mát xa chỗ đầu gối, vừa rồi quỳ khá lâu, chân vừa động liền rất là khó chịu.

      An Ninh nhìn ra tình trạng của bà, tiến lên đỡ lấy mỹ phụ nhân, "Phu nhân, ta đưa người trở về phòng ."

      "Này..." Mỹ phụ nhân chần chờ chút, nhưng vẫn có cự tuyệt, "Như thế liền đa tạ nương , chân của ta , xưa nay có tật xấu, phiền toái nương rồi."

      " có gì." An Ninh thu lại sắc mặt, phu nhân này cho nàng cảm giác có gì phải, nhưng nàng lại cảm giác được phụ nhân này tựa hồ cố ý ở che dấu cái gì đó, có lẽ che dấu này phải nhằm vào nàng, nhưng hai người trong lúc đó lại vô tình dựng lên bức tường cao ở giữa.

      An Ninh đem mỹ phụ nhân kia đưa trở về phòng, lại phát phòng của mỹ phụ nhân lại ở cách vách với nàng, đợi cho mỹ phụ nhân vào cửa, khóe miệng An Ninh giơ lên chút ý cười, nàng có loại cảm giác kỳ quái, vị phu nhân này và nàng còn gặp lại nhau.

      An Ninh trở lại trong phòng, rất nhanh liền ngủ, sáng sớm hôm sau, lúc An Ninh xuất môn, cố ý nhìn phòng cách vách chút.

      "Nữ thí chủ, nữ thí chủ ở trong phòng này sáng sớm liền rời ." Tiểu hòa thượng dọn dẹp sân thấy An Ninh, thở dài .

      An Ninh gật đầu cảm ơn, trong lòng lại là có chút quái dị, trời chưa sáng mỹ phụ nhân liền rời sao? Lại gấp như vậy sao! Sau đó An Ninh mới biết được, người gấp gáp rời chỉ có vị mỹ phu nhân kia mà có cả hoàng đế Bắc Yến sáng sớm liền rời khỏi Thiên Linh tự, trong phòng đặt linh vị của Chiêu Dương trưởng công chúa.

      An Ninh nhìn thấy ly trà lẳng lặng đặt ở trước linh vị, cần nghĩ, An Ninh cũng biết là ai lưu lại , nghĩ đến lời ngày hôm qua của hoàng đế Bắc Yến, trong đầu An Ninh ra bóng dáng của Thương Địch, mâu quang trở nên thâm trầm.

      Rời Thiên Linh tự, An Ninh trực tiếp mang theo Bích Châu trở về Hầu phủ, vào Thính Vũ hiên bao lâu, liền bảo Bích Châu pha ly trà, sau lại nhìn thấy Quân Nhược vào sân, ánh mặt trời chiếu xuống gương mặt kia làm cho nó càng thêm trắng bệch, cả người nhìn có chút suy yếu, bộ dáng giống như là bộ dáng mà trở về sau khi mất tích lúc trước.

      "Quân Nhược công tử có phải bị bệnh rồi ? Muốn An Ninh tìm đại phu đến hay ?" An Ninh nhíu mi, lập tức đứng dậy, giọng , quan tâm là giả , từ sau khi Quân Nhược vào ở trong Thính Vũ hiên, liền giống như thành phần tử của Thính Vũ hiên, mặc kệ người này có lai lịch như thế nào, sau lưng lại có chuyện gì, trong khoảng thời gian ở chung này, hai người xem như thập phần hòa hợp, chỉ có như thế, những độc thảo mà nàng có đều do Quân Nhược tìm đến cho nàng.

      Mi tâm Quân Nhược nhăn lại, mở mắt ra, mặt là nụ cười thản nhiên như trước, "Ngươi là quan tâm ta?"

      Khóe miệng An Ninh co quắp, "Ta là sợ ngươi chết ở Thính Vũ hiên của ta, như thế rất xui!"

      "Ha ha..." Quân Nhược cười lớn tiếng, nhưng là vui quá hóa buồn, cười cười, thân thể cũng cứng đờ, ngụm máu tươi phun ra, "Phốc..." ngụm máu đỏ tươi chói mắt phun ra, thân thể An Ninh cứng đờ.

      Bích Châu lại hoảng sợ kêu lên tiếng , "A... Tiểu thư, Quân Nhược công tử ..." An Ninh bước lên phía trước, lấy ra khăn thêu, giúp Quân Nhược, chà lau máu tươi miệng , màu đỏ chói mắt kia, dính làn da trắng nõn, cùng với áo choàng tuyết trắng, nhìn thấy ghê người như vậy, "Bích Châu, mau, nhanh tìm đại phu!"

      "Đừng... cần." Bích Châu muốn dựa theo lời của An Ninh tìm đại phu, Quân Nhược lại lập tức ngăn cản , ha ha cười , "Yên tâm, ta chết được, nếu có thể chết, ta sớm cũng chết."

      An Ninh nhíu mi, 'Nếu là có thể chết, sớm cũng chết' ? Những lời này vì sao nghe kỳ quái như vậy? Giống như muốn chết mà thể chết được, lại nghĩ tới lời lúc trước từng , người này, quả nhiên là muốn sống nữa?

      "Ngươi rốt cuộc là làm sao vậy? Ngày thường cũng thấy ngươi suy yếu như vậy." An Ninh giống như trách cứ, nhưng bên trong ngôn ngữ cũng khó nén quan tâm.

      Quân Nhược cúi đầu, đáy mắt có chút thần sắc dễ phát chợt lóe qua, mau đến mức khiến cho An Ninh có phát , kéo kéo khóe miệng, "Xuất môn thuận đường lấy về cho ngươi ít dược thảo."

      An Ninh nghe thấy có lấy về mấy thứ dược thảo, ánh mắt phút chốc sáng ngời, cần nghĩ, nàng cũng biết là cái gì, Quân Nhược nhìn thấy phản ứng của nàng, trong mắt hơn tia nhu hòa, "Mau xem !"

      "Nhưng là ngươi..." An Ninh nhíu mày, cái dạng này của Quân Nhược, nàng là có chút lo lắng, nhưng nàng còn chưa xong, liền bị Quân Nhược đánh gãy.

      " ta chết được, ngươi thực tới nhìn xem? Ngươi cũng đừng hối hận a!" Quân Nhược nhíu mày, bộ dáng cao thâm.

      An Ninh thấy như vậy, liền cũng lại từ chối, , nàng thập phần tò mò, ngày thường Quân Nhược mang mấy thứ về cho nàng cũng đặc biệt nhiều như vậy, nhưng hôm nay lại giống với bình thường, có thể nghĩ, những thứ này chắc chắn thầm thường.

      An Ninh buông ra, đem khăn thêu nhét vào trong tay , xoay người vào dược lư, Quân Nhược nhìn bóng dáng của nàng, mi tâm cũng theo bản năng nhăn càng nhanh, giống như chịu thống khổ.

      "Quân..." Bích Châu nhìn thấy bộ dáng của , cũng lo lắng.

      "Hư!" Quân Nhược ý bảo nàng chớ có lên tiếng, lại nhìn dược lư liếc mắt cái, hít hơi sâu , tựa hồ áp chế cái gì, nên trở về sớm như vậy, có lẽ nghỉ ngơi thêm ngày, như thế này , thể để cho An Ninh phát ra tình trạng của , nếu nàng biết chính mình...

      Nghĩ đến cái gì, mi tâm Quân Nhược nhăn càng nhanh, sắc mặt thậm chí khó coi thêm vài phần, nếu Ninh Nhi biết được bí mật của , nhìn như thế nào? Trong lòng trồi lên tia bất an, từ sau khi biết An Ninh, càng phát ra lo được lo mất, thân cận An Ninh, là muốn làm cho cuộc sống của bản thâm có thêm chút thú vị.

      thực tế, sau khi biết An Ninh, quả vui vẻ ít, ít nhất giống trước kia chán sống như vậy, nhưng ở chung ngày càng lâu, lại càng lo lắng, với trí tuệ đó, dù mình tạm thời dấu được nàng, thời gian càng lâu nàng cũng phát , trước kia, cảm thấy có gì, phát phát , cho tới bây giờ cũng để ý qua, nhưng tại tựa hồ giống như vậy! Thậm chí có chút sợ hãi thái độ của An Ninh khi phát bí mật của .

      Bích Châu ngậm miệng lại, nhưng xem đôi mi nhíu chặt của Quân Nhược, Bích Châu nhịn được cắn chặt môi, nàng biết, Quân Nhược công tử mới vừa rồi là cố ý đem tiểu thư đuổi , muốn làm cho tiểu thư nhìn thấy bộ dáng giờ phút này của .

      Mạnh, trong dược lư truyền đến trận kinh hô, Bích Châu giật mình, mặt Quân Nhược cũng trồi lên mỉm cười, chỉ biết khi An Ninh nhìn thấy tiểu độc vật này rất cao hứng, hít hơi sâu, Quân Nhược điều tức thân thể, làm cho chính mình thoạt nhìn tinh thần chút, gần như là ở khắc kia, bóng dáng của An Ninh liền xuất ở ngoài dược lư, nàng lúc này, mặt tươi cười so với ánh mặt trời còn sáng lạn hơn, mang theo vài phần hưng phấn, cặp mắt kia sáng như ngọc rạng rỡ hào quang.

      "Ngươi... Ngươi là làm sao kiếm được ? Làm sao kiếm được thứ tốt như vậy!" An Ninh kích động , dù là nội liễm như nàng, giờ phút này cũng là thể che dấu hưng phấn của bản thân, trời biết khi nàng thấy dược thảo bên trong dược lư là khiếp sợ cỡ nào, đó là mầm móng của thất tinh hải đường.

      Trong "độc điển" có ghi lại, thất tinh hải đường là đứng đầu trong thiên hạ mười đại kịch độc, nhưng rất lâu rồi xuất , liền ngay cả độc vương năm đó phí hết tâm tư, mới được viên mầm móng thất tinh hải đường, sau khi điều chế thành công, chỉ còn lại chút thành phẩm độc dược thất tinh hải đường, nhưng lại luyến tiếc dùng, nên vẫn làm bảo bối bảo tồn .

      có người nào biết độc vương nghiên cứu chế tạo ra thất tinh hải đường chi độc ở nơi nào, từ khi "độc điển" mất tích, thất tinh hải đường độc cũng theo đó mất tin tức, thời điểm An Ninh nhìn thấy thất tinh hải đường ghi độc điển, còn tưởng rằng thất tinh hải đường này vĩnh viễn cũng thể nhìn thấy bên ngoài, nhưng hôm nay, tay nàng lại có thể cầm được mầm móng của nó đây là khái niệm gì.

      Trong lòng An Ninh đương nhiên hiểu được, nguyên nhân vì trân quý, cho nên, nàng chiếm được mới hưng phấn như thế.

      mặt Quân Nhược trồi lên chút tươi cười, "Nếu biết là thứ tốt, kia về sau liền đối tốt với ta chút."

      "Ta khi nào đối với ngươi tốt ?" An Ninh nhíu mày, thấy tươi cười mặt Quân Nhược, cả người tựa hồ so với mới vừa rồi tốt hơn rất nhiều.

      Quân Nhược cười , giống như nghĩ đến cái gì, Quân Nhược mở miệng, "Nếu ta muốn ngươi đáp ứng ta cầu, coi như trả công cho vất vả của ta, ngươi như thế nào?"

      " nghe chút, nếu ta có thể làm , cố gắng thỏa mãn ngươi!”An Ninh đến gần Quân Nhược, ở chung với nhau thời gian dài, Quân Nhược trừ bỏ lần đó đưa "độc điển" cho nàng có trao đổi điều kiện ra.

      Ngoài ra cũng chưa từng cầu nàng cái gì, nàng biết, Quân Nhược mang độc thảo này đến cho mình giá trị sợ rằng có tiền tài nào có thể mua nổi , ước định ban đầu là tìm độc thảo cho nàng còn nàng cho chỗ ăn chỗ ngủ, hiển nhiên chính mình chiếm cái tiện nghi lớn, nàng vẫn lo lắng nên vì Quân Nhược làm chút gì, nhưng người này giống như vô dục vô cầu, ngay cả nàng cũng đoán ra muốn cái gì.

      Hôm nay lại mở miệng ra cầu, như vậy rất đúng ý của nàng như vậy nàng liền cần phí tâm tư tìm kiếm .

      "..." Quân Nhược chân mày nhíu lại, muốn mở miệng, lại dừng lại, mâu trung giống như suy tư về cái gì, An Ninh đợi hồi lâu, cũng thấy mở miệng, liền thúc giục, "Ngươi chẳng lẽ lại có chuyện gì khó mở miệng như vậy sao?"

      "Quên , ta tạm thời nghĩ tới, về sau chờ ta nghĩ tới rồi sau!" Quân Nhược liễm hạ mặt mày, trong lòng thở dài, đúng là vẫn thể ra lời khẩn cầu kia.

      An Ninh thấy như vậy, biết được phải là nghĩ tới, mà là muốn mở miệng , trong lòng nghi hoặc, rốt cuộc là chuyện gì , làm cho Quân Nhược cố kỵ như vậy?

      Nhưng An Ninh cũng ép , "Được, ngày nào ngươi nghĩ tới, tùy thời có thể với ta, ta có thể làm , liền nhất định đáp ứng ngươi." Quân Nhược gật đầu, đối mặt với Ninh Nhi, như thế nào mở miệng cầu nàng, muốn nàng cả đời ở bên người mình đâu?

      An Ninh chiếm được mầm móng thất tinh hải đường, nhưng có vội vã chế tạo nó, thứ này quá mức trân quý, cho nên, nếu hoàn toàn nắm chắc, nàng dễ dàng lãng phí .

      An Bình hầu gia mang theo Tần Ngọc Song rời Hầu phủ hơn tháng, ở trong khoảng thời gian này, người của bốn quốc gia khác ở Đông Tần quốc đều lục tục về nước, ngày ấy, Sùng Chính đế đích thân hạ chỉ đến bát trân các, lệnh cho "Nhị công tử" phải cùng ông tiễn bọn họ.

      Thời điểm An Ninh cùng Vân Cẩm biểu ca nghe được tin tức này, chuyện nghĩ tới đầu tiên là Hải Táp ở bát trân các, tên Hải Táp kia, giống như nếu đợi được An Ninh bỏ qua.

      An Ninh biết, thánh chỉ của hoàng thượng, nàng thể tuân theo, nhưng Hải Táp kia...

      Nếu "Nhị công tử" lại xuất , có kinh nghiệm lần trước, nàng sợ là rất khó thoát thân !

      Ngay sau đó Vân Cẩm cho nàng tin tức, khiến An Ninh nhất thời như trút được gánh nặng, nguyên lai, Vân Cẩm biết nàng ngại Hải Táp, nên khi hoàng thượng hạ chỉ đến bát trân các liền nhắn lại với công công truyền chỉ là , “nhị công tử” mới rời nhà lâu trước, trước mắt sợ là về kịp để tiễn.

      Như thế, hoàng thượng mặc dù là thất vọng, cũng có cách nào cái gì, ai kêu chịu trước với nhị công tử, bây giờ nhị công tử có ở nhà, bây giờ có muốn tuân chỉ cũng được a!

      Như vậy An Ninh tránh được lần, nhưng nàng biết, nếu lại có thêm thánh chỉ nữa "Nhị công tử" sợ là trốn được , hoàng thượng để ý "Nhị công tử" như vậy, chắc chắn là để “biến mất” như vậy .

      An Ninh cũng vội, đến lúc đó xuất xuất , về phần Hải Táp, nàng chỉ có thể gặp chiêu đối chiêu!

      Vào ngày nọ, An Bình hầu gia phái người đưa thư về, ông cùng ngũ phu nhân đường trở lại kinh thành, nếu có gì bất ngờ xảy ra, ngày mai có thể trở lại trong phủ, đại phu nhân nhận được tin tức này, tự nhiên là thập phần vui mừng.

      Bất quá nghĩ đến Tần Ngọc Song, trong lòng bà chung quy là có vết sẹo, bà có thể tưởng tượng được lần này từ thành U Châu trở về , Tần Ngọc Song đắc ý như thế nào.

      "Dì, có việc gì khiến người vui vậy?" Mở miệng là đại thiếu gia Lâm gia, huynh trưởng của Uyển quý phi, sáng sớm hôm nay liền đến Hầu phủ , nhìn thấy sắc mặt khó coi của đại phu nhân, trong lòng khỏi thầm oán : tại dì so với trước kia dịu dàng nội liễm thay đổi ít, dù là liếc mắt cái có thể nhìn thấy nàng vui, ánh mắt kia tựa hồ là muốn giết người.

      Đại phu nhân giật mình, ý thức được Lâm Tường ở đây, che dấu kéo kéo khóe miệng, "Xem cháu kia , dì nào có vui, nhưng ra là cháu, rất lâu rồi đến chỗ của dì, lần này đến, là có chuyện gì?"

      Lâm đại thiếu gia cười hắc hắc, thế nào cũng thấy đáng khinh, "Dì, từ sau lần trước gặp được Ninh Nhi biểu muội, về sau là tưởng niệm, cho nên..."

      Con ngươi của đại phu nhân căng thẳng, nháy mắt hiểu được ý tứ của chất nhi, đại thiếu gia Lâm gia này , trừ bỏ nữ nhân, còn có cái gì có thể làm cho cảm thấy hứng thú đâu?

      Thời gian trước ở trong tứ quốc tế, nghe chủ của Lâm gia là phụ thân của Uyển quý phi , phải nhốt đại thiếu gia này ở Lâm gia, cho xuất môn, phải biết rằng, ngày thường cưỡng hiếp con nhà lành cũng liền thôi, trong tứ quốc tế, người của tam quốc cũng ở kinh thành, nếu ra ngoài, chọc tới người nào nên chọc, nhất là nữ tử Tây Lăng quốc cũng đến, chuyện đó cũng dễ làm .

      Lâm đại thiếu gia gia bị nhốt hơn tháng, rốt cục lại thấy ánh mặt trời, vừa mới đây lại truyền ra tin tức, là Lâm đại thiếu gia lại cường đoạt thêm người nạp vào trong đám tiểu thiếp của mình.

      Đại phu nhân giống như vô tình nhìn Lâm đại thiếu gia liếc mắt cái, "Biểu muội Ninh Nhi của ngươi cũng giống những tiểu thiếp khác của ngươi." Đại phu nhân có ám chỉ, dạo này, tiện nhân Tần Ngọc Song kia khiến bà tốn nhiều tâm tư, làm cho bà rảnh bận tâm đến An Ninh , Yên nhi ở Khởi Thủy uyển dưỡng thương, cũng thấy chuyển biến tốt, nghĩ đến vậy, bà cam lòng, lại ghen tị An Ninh.

      Dựa vào cái gì nữ nhi của Vân Trăn liền khỏe mạnh an khang , mà nữ nhi của bà lại nằm ở giường, giống như phế nhân, tuy rằng bà cực kỳ muốn thừa nhận vết thương của Yên nhi thể chữa trị, nhưng điều này chung quy vẫn là a!

      "Chất nhi đương nhiên biết điểm ấy, chất nhi đối với Ninh Nhi muội muội là tâm , biết dì có... Thành toàn cho mảnh thiệt tình của chất nhi ?." Lâm đại thiếu gia vội vàng , nếu có thể đem Ninh Nhi bỏ vào trong đám tiểu thiếp , kia chuyện thể tốt hơn nữa .

      Đại phu nhân ha ha cười , "Thành toàn sao? Ta sao cả, thân càng thêm thân, bất quá, Ninh Nhi biểu muội nay được Hầu gia cực kỳ coi trọng, ta xem ý tứ của Hầu gia, là muốn tác hợp nàng ta với Ly vương điện hạ !"

      "Ly vương? tính là cái gì " Lâm đại thiếu gia gia khinh thường quát lạnh tiếng, Triệu Cảnh Trạch tuy rằng là vương gia, nhưng Lâm Tường cũng là đại thiếu gia của gia tộc đứng đầu tứ đại thế gia, muội muội lại là quý phi của hoàng thượng, Triệu Cảnh Trạch dám cùng tranh nữ nhân sao?

      Hừ! biết tốt xấu! Đại phu nhân nhìn phản ứng của Lâm đại thiếu gia , cúi hạ tầm mắt, gì thêm, sau lúc lâu, đại phu nhân giống như nghĩ đến cái gì, "Cháu xem trí nhớ của ta này, như thế nào lại quên đem bạc hàng tháng qua cho Ninh nhi , Cố đại nương..."

      "Dì..." Lâm đại thiếu gia đánh gãy lời của đại phu nhân, trong lòng vui vẻ, vẻ mặt chân thành đứng dậy, "Dì, đừng kêu Cố đại nương , giao cho chất nhi, chất nhi thay dì đưa qua."

      Lời tuy như thế, trong lòng Lâm đại thiếu gia lại là có thêm tính toán khác, muốn tìm cơ hội ở riêng cùng Ninh Nhi biểu muội!

      Cơ hội này phải tới rồi sao? Trong lòng lưu chuyển vô số ý tưởng, bộ dạng của Ninh Nhi biểu muội đúng là xinh đẹp, nếu có thể chấm mút tí, cũng uổng công hôm nay tới Hầu phủ chuyến.

      "Này..." Đại phu nhân nhíu mày, hình như có chút khó xử.

      "Dì, người còn tin chất nhi sao? Quyết định như vậy , chất nhi làm ổn thỏa chuyện tốt này” Lâm đại thiếu gia xong, khẩn cấp ra phòng, tự nhiên là hỏi đến bạc của đại phu nhân, đường đường đại thiếu gia Lâm gia, còn thiếu chút bạc ấy sao?

      Nghĩ đến rất nhanh nữa là có thể nhìn thấy An Ninh, bước chân của Lâm đại thiếu gia lại nhanh hơn chút, vội vàng rời , nhưng có phát lãnh mặt đại phu nhân sau khi rời , lúc này, vẻ khó xử mới vừa rồi biến mất còn tung tích thay vào đó là vẻ mặt cười lạnh nham hiểm.

      Bà biết Lâm đại thiếu gia gia đối với An Ninh có cái ý tốt gì, liền biết thời biết thế thôi, bản tính của chất nhi, bà hiểu rất , dù là tiểu thư quan gia cũng chiếm đoạt, thậm chí ngay cả thiếp thất của quan viên cũng đoạt , hoàn toàn là tên háo sắc lưu manh, bà trước kia cũng từng có ý định đưa An Ninh cho , tại lão gia muốn tác hợp Ninh Nhi cùng Ly vương, hừ!

      Nghĩ đến Yên nhi từng qua với bà, Ly vương điện hạ từng tặng cho nàng bộ áo choàng lông cáo, tại Ly vương tuy rằng thể so với Nam Cung Thiên Duệ, nhưng tình huống tại của Yên nhi , nếu là , như vậy Ly vương cũng là lựa chọn tốt , huống hồ, tại tuy Ly vương được tốt lắm, nhưng nếu về sau có thể đoạt được ngôi vị hoàng đế kia, kia phải...

      Đại phu nhân tính toán điểm này, lại khẳng định quyết định mới vừa rồi của mình là đúng .

      Tốt nhất là Lâm đại thiếu gia nhìn thấy An Ninh, nổi lên sắc tâm, gạo nấu thành cơm, như vậy lão gia cũng thể cái gì !

      Chỉ cần An Ninh theo Lâm đại thiếu gia, vậy tương lai, còn sợ gì sao? "Ha ha..." Tính toán như thế , đại phu nhân đắc ý bật cười lên, thấy Cố đại nương vào phòng, cũng có che dấu, "Nha đầu Tuyết Nhi đâu?"

      Cố đại nương tiến lên đáp, "Phu nhân, ngài mới vừa rồi phân phó Tuyết Nhi trở về Tuế Lan hiên , lão gia ngày mai liền trở lại, người là bảo nàng dọn dẹp chút, làm lục phu nhân."

      Đại phu nhân nhíu mày, là như vậy, bà mới vừa rồi là quá mức cao hứng , liền quên chuyện Tuyết Nhi về Tuế Lan hiên, mấy ngày nay chuyện bà để Tuyết Nhi trở thành hạ nhân, chắc chắn thể để cho lão gia biết, nha đầu kia, nhát gan yếu đuối, ngay cả là bà có cho trăm lá gan, cũng dám ở trước mặt lão gia bậy cái gì.

      Trong Thính Vũ hiên.

      An Ninh nhìn người tới, trong lòng nhất thời trồi lên tia tức giận, nàng ngờ, An Bình hầu gia Ly vương tới nhưng lại tới, bù lại sát tinh Lâm đại thiếu gia này lại đến đây!

      "Ninh Nhi muội muội, lâu thấy, có nhớ ta ?" Lâm đại thiếu gia tiến vào Thính Vũ hiên, nhìn thấy An Ninh, trong mắt để lộ hào quang, kia hào quang, làm cho mi tâm của An Ninh nhăn càng nhanh, Lâm đại thiếu gia gia lúc trước từng gặp ở Ly viên, nhưng lần đó cũng biết thu liễm, giờ phút này sắc mặt lại hề che dấu sắc tâm, nhìn như con mèo gian sảo.

      Lâm đại thiếu gia này, xem ra là ngày đó ở Ly viên dạy dỗ đủ nên bây giờ ngựa quen đường cũ đưa tới cửa.

      Nhìn kia bộ dáng đáng khinh của Lâm đại thiếu gia hướng tới bên nàng tới, An Ninh quát lạnh tiếng, "Phi Phiên."

      Vừa dứt lời, Phi Phiên đợi ở nơi bí mật gần đó lập tức liền chắn ở trước mặt An Ninh, nhìn sắc mặt của Lâm đại thiếu gia , lợi kiếm trong tay vung lên cái, xoẹt tiếng, kiếm ra khỏi vỏ, hàn quang ra , chỉ thẳng vào Lâm đại thiếu gia.

      Lâm đại thiếu gia trong lòng ngẩn ra, ngừng lại cước bộ, sắc tâm mới vừa rồi giống như bị dội gáo nước lạnh sắc mặt khó coi, mũi kiếm vung tới chỉ cách cổ họng của tí, nếu mới vừa rồi bước thêm bước nữa , như vậy mũi kiếm này chắc chắn là xuyên qua cổ họng , kết quả chính là kết thúc tính mạng của .

      Trong lòng nghĩ mà sợ, từng giọt mồ hôi to bằng hạt đậu chảy xuống, hung hăng trừng nam tử cầm kiếm mắt trước mặt, "Ngươi... Ngươi... Ngươi là ai? Sao lại lớn gan dám đối xử với ta như vậy, ngươi có biết bổn thiếu gia là ai ?"

      Phi Phiên hừ lạnh tiếng, "Ngươi là ai? Chẳng lẽ là súc sinh?" Sắc mặt Lâm đại thiếu gia gia xanh mét, "Ngươi ai là súc sinh?"

      "Trừ ngươi ra, nơi này có ai có thể là súc sinh?" Phi Phiên nhíu mày, kiếm trong tay giương lên, nhàng quét qua, tê tiếng, đai lưng của Lâm đại thiếu gia gia đứt ra, trong lòng Lâm đại thiếu gia gia phát lạnh, theo bản năng lui về phía sau từng bước, tay cũng bảo vệ hạ thân của mình, thân thể giật mình cái.

      "Ngươi..." Lâm đại thiếu gia gia tức giận trừng mắt nhìn Phi Phiên, mới vừa rồi thiếu chút nữa, gốc rễ của liền bị thanh kiếm kia chém rớt, bây giờ ngẫm lại thấy mà sợ, "Ngươi chờ ở đó cho ta, ta nhất định làm cho ngươi đẹp mặt!"

      Mặc dù biết vì sao ở trong nơi ở của An Ninh lại có thêm người, nhưng thân thủ của người này cũng rất lưu loát, tự biết mình hôm nay thể lấy được cái gì tốt, Lâm đại thiếu gia hoảng sợ xoay người chạy ra khỏi Thính Vũ hiên . "Lâm đại thiếu gia, người vừa mới đến, như thế nào liền vội như vậy? Người tới tìm Ninh Nhi có chuyện gì a?" An Ninh thấy bộ dáng chật vật của Lâm đại thiếu gia, trong lòng cảm thấy vui sướng đến cực điểm, người nọ đến Thính Vũ hiên của nàng chắc chắn phải là chuyện gì tốt, may là chạy mau, nếu , kiếm mới vừa rồi của Phi Phiên chỉ là cắt qua đai lưng của . Khi Lâm đại thiếu gia nghe được thanh mềm mại của An Ninh, người sớm chạy ra ngoài xa, Phi Phiên thu kiếm lại, quát lạnh tiếng, "Hừ, ta liền ở chỗ này chờ , nhìn ngươi làm sao khiến ta đẹp mặt! Lần sau còn dám đến, để cho ngươi lưu lại vài thứ, Phi Phiên ta đáp ứng."

      @ Ishtar chương mới nha. Thanks
      Quà Giáng sinh á:yoyo55:. chúc mọi người giáng sinh an lành hạnh phúc và tràn ngập niềm vui nha. Merry Christmas.
      :Cheerleader::cute::yoyo14:

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      TÊN NÀY SÔNG DAI THẾ.............SAO an K LÀM 1 NHÁT CHO CẢ hẦU PHỦ NÀY MÁU ĐỔ THÀNH SÔNG LUÔN...........ĐẤU ĐÁ LÀM J CHO MỆT NG
      THANK NÀNG
      MERRY XMAS!!!
      Xuxu thích bài này.

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      tên chương nghe kích thích quá. Thank quà của nàng <3
      Xuxu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :