Chương 91.2
Editor: khanhhoa666
Hoàng hậu nghe vậy lại vỗ vỗ tay nàng, cũng nhiều lời nữa, đoàn người đến Lưu Sắc điện có nhóm mệnh phụ chờ, tiếng hô thông báo của cung nhân vang lên, các phu nhân quý nữ bên trong liền đều quỳ xuống cung nghênh, đợi Hoàng hậu hô bình thân mọi người mới đứng dậy.
Mọi người vừa ngẩng đầu lên liền thấy được Cẩm Sắt đứng bên cạnh Hoàng hậu, thấy Hoàng hậu được vị tiểu thư tuổi có vẻ còn có dung mạo tuyệt sắc nâng đỡ, lại là vị tiểu thư lạ mặt tất cả đều rất ngạc nhiên, sau đó đồng loạt đều tinh tế đánh giá Cẩm Sắt.
Cẩm Sắt hôm nay mặc đúng là bộ xiêm y ngày hôm qua Liêu lão phu nhân đưa đến Diêu phủ, áo gấm màu đỏ mềm mại như nước làm hai gò má phấn nộn của nàng càng giống như bông hoa kiều diễm, váy dài thắt lại ngang lưng càng tôn lên dáng người cao gầy của nàng, váy dài quét đất lay động phía sau, có vẻ cực kì cao nhã, những viên rubi đính váy theo gió lắc lư, cùng những viên trân châu đính ở vạt áo càng tăng thêm vẻ rực rỡ.
Áo khoác bao lấy chiếc cổ duyên dáng, lông chồn bạc viền xung quanh cổ áo nhàng cọ lên chiếc cằm nhắn như được tỉ mỉ điêu khắc của nàng, hai chuỗi kim châu rũ xuống từ trâm Bạch ngọc hình bươm bướm đậu hoa hải đường theo từng bước chân của nàng mà lay động, bươm bướm xinh đẹp lay động như muốn bay lên vô cùng sinh động tinh xảo, toàn thân nàng giống như tỏa ra khí chất cao quý tao nhã tự nhiên từ trong xương tủy, các phu nhân nhìn thấy nhịn được mà giọng thảo luận.
“Vị bên cạnh Hoàng hậu biết là quý nữ nhà ai, tướng mạo tốt.”
“Còn nữa, khí chất cũng xuất chúng, nhìn là biết phải gia đình bình thường có thể dưỡng ra, nhưng mà gần đây cũng có nghe có nữ nhi của phiên vương, hoặc nữ quyến của danh gia vọng tộc nào mới trở về kinh cả......”
“Chẳng nhẽ lại là vị Diêu gia tiểu thư cơ trí cứu Bình Nhạc quận chúa ở Giang Châu, rồi lại từ hôn với Võ An Hầu thế tử ngay hôm qua đó chứ?, mọi người nhìn nàng chẳng phải là lớn lên rất giống với mẫu thân của nàng đó sao.”
“Là nàng rồi, ta rồi mà, nhà Diêu gia có hai trạng nguyên, vị Diêu tiểu thư này khi còn bé cũng từng được tiên đế tán thưởng đấy, tới khi trưởng thành như vậy cũng là đúng thôi.”
“Ai, rốt cuộc cũng chỉ là bé mồ côi, mặc dù được Hoàng hậu xem trọng, có Trấn quốc công phủ giúp đỡ che chở cho nàng sao chứ, cao số như vậy cũng khó sau khi từ hôn với Võ An Hầu phủ lại tìm được cửa hôn nhân tốt, cũng là đáng tiếc cho tướng mạo tốt đến vậy.”
“Mặc kệ như thế nào, lui mối hôn với Võ An Hầu phủ là chuyện tốt, gả cho người có gia đình như vậy cho dù phú quý sao chứ, chỉ sợ cũng hưởng được vài năm, bị làm hại tới tánh mạng còn.”
......
Nhất thời, Mọi người lại nghị luận chuyện tình ở Võ An Hầu phủ ngày hôm qua, Liêu lão phu nhân cũng ở trong điện, nghe người ta khen ngợi Cẩm Sắt, mặt lộ ra ý cười kiêu ngạo, nhưng khi nghe thấy mọi người tới chuyện Cẩm Sắt cao số sau này khó gả ra ngoài lại cảm thấy vô cùng khó chịu, Liêu lão phu nhân tất nhiên liền cảm thấy mất hứng. Tiếp theo lại nghe mọi người chỉ trích Võ An Hầu phủ mặt lại có ý cười, mà Liêu Thư Mẫn ở bên kéo tay bà, : “Tổ mẫu, tổ mẫu, Vi Vi muội muội trở về, tổ mẫu khi nào đón muội muội vào phủ vậy? Muội muội lần này trở về kinh thành, có phải Giang Châu nữa phải ?”
Giọng của Liêu Thư Mẫn lúc này có vẻ hơi lớn, các phu nhân nghe vậy quay lại nhìn, thấy Liêu lão phu nhân mỉm cười gật đầu, : “ Vi Vi muội muội cùng đệ đệ của ngươi làm phiền trưởng bối trong tộc mấy năm nay, về sau cũng nên để Liêu gia chúng ta chăm sóc rồi, tổ mẫu tất nhiên là muốn để Vi Vi muội muội cùng đệ đệ của ngươi có thể làm bạn lâu dài ở bên người tổ mẫu. Chờ muội muội ngươi vào phủ, các ngươi cần phải cùng muội muội ở chung tốt biết chưa.”
Diêu Thư Mẫn liền vỗ tay, : “Tất nhiên rồi tổ mẫu, trước đây con rất thích Vi Vi muội muội nhu thuận, nay muội muội có thể hàng năm ở tại quý phủ, còn gì có thể tốt hơn. Chính là cháu về sau chỉ sợ là muốn thất sủng của tổ mẫu rồi.”
“Tổ mẫu có bốn người con trai lại chỉ có mỗi tiểu bác là nữ nhi nên thương vô cùng, Vi Vi muội muội lại nhu thuận từ , có dượng cùng tiểu bác thương, tổ mẫu tất nhiên phải thương nhiều hơn chút rồi. Tổ mẫu yên tâm, chờ muội muội vào phủ, ba tỷ muội chúng con cùng nhau chăm sóc tốt cho nàng mà.” Diêu Thư Tình cũng cười .
Năm đó chuyện trưởng tử Liêu gia mất các phu nhân ở trong kinh tất nhiên là đều biết , cũng đều biết nguyên nhân năm đó Liêu gia và Diêu gia ở Giang Châu trở mặt, ít người còn cười năm đó Liêu Thượng Thư đem nữ nhi duy nhất gả đến Diêu gia là tính sai, kết quả là tự nhiên mất nữ nhi, còn mất luôn tánh mạng trưởng tử. Mấy năm nay cũng chưa bao giờ nghe Liêu gia làm gì cho tỷ đệ Cẩm Sắt, liền nghĩ rằng tỷ đệ Cẩm Sắt có khả năng lại được ngoại tổ gia che chở, ai ngờ nay Liêu lão thái quân lại ra những lời như vậy.
Diêu gia tiểu thư nếu có thể sinh trưởng ở bên người Liêu lão thái quân được ngoại tổ mẫu thương tình huống lúc này lại khác . Hộ bộ Thượng Thư là trọng thần, con cháu Liêu gia cũng đều có tiền đồ, huống chi có Liêu gia che chở, đệ đệ Diêu Cẩm Sắt khả năng chắc chắn thành tài. Mà ở tại ngoại tổ gia, tương lai sau này Diêu tiểu thư xuất giá, thể thiếu được có thêm phần đồ cưới của Liêu gia, Liêu lão thái quân Trương thị lại xuất thân từ vọng tộc, quang cảnh năm đó khi Liêu Hoa xuất giá mọi người còn chưa quên được đâu.
Có đồ cưới của Liêu gia, lại còn có gia nghiệp to lớn Diêu gia lưu lại, đồ cưới của Diêu tiểu thư tất nhiên ít đâu, chỉ cần nghĩ như vậy đây lại là mối hôn nhân tốt lắm.
Chúng phu nhân tham gia cung yến ngày hôm nay, ít người là trong nhà có con cháu cũng đến tuổi kết hôn, thấy vậy ít người tâm tư rục rịch, lại lặng lẽ quan sát Cẩm Sắt.
Mà bên kia nhóm cung phi thỉnh an chúc thọ Hoàng hậu, Cẩm Sắt nâng tay Hoàng hậu sâu sắc nhận thấy được ánh mắt độc chiếu thẳng tới, nàng cần ngẩng đầu cũng biết người đó là Tạ Thiền Quyên, bị cái độc xà nhìn chằm chằm như vậy, mày Cẩm Sắt bất giác nhăn lại, thầm cảnh giác.
Sau khi Hoàng hậu và chúng phi tần hàn huyên xong liền với mọi người: “Hôm nay bản cung mời mọi người đến chủ yếu là ngắm hoa, năm nay hoa mai trong Ngự Hoa viên nở rất đẹp, chỉ sợ lát nữa trời đổ tuyết, thừa dịp lúc này sắc trời còn tốt, các phu nhân cùng bản cung dạo ngắm hoa trước vậy.”
Mọi người đồng thanh vâng dạ, có nhóm cung phi vây quanh Hoàng hậu, Cẩm Sắt thấy thích hợp đứng ở bên người Hoàng hậu nữa, nàng chậm rãi lui ra phía sau, xung quanh tìm người Liêu gia, lại nghe được tiếng gọi thanh thúy mà mang theo vui thích từ bên cạnh vang lên.
“Vi Vi!”
Cẩm Sắt quay đầu liền thấy đôi tỷ muội sinh đôi và vài tiểu thư cùng tuổi bước nhanh tới, đôi tỷ muội sinh đôi ăn mặc khác nhau mấy, tướng mạo lại dị thường ngọt ngào vô cùng chói mắt, Cẩm Sắt nhìn thoáng qua thấy được các nàng.
Nàng đầu tiên là ngẩn ra, tiếp theo liền vui vẻ nở nụ cười, đôi song sinh này là đôi đích nữ của lại bộ viên ngoại lang, tên gọi Chính Văn Quân và Chính Văn Tĩnh. Lại bộ viên ngoại lang từng là môn đệ của tổ phụ, cho nên khi Cẩm Sắt còn ở kinh, cùng tỷ muội họ Chính vô cùng quen thuộc, trong vài khăn tay giao cũng có đôi tỷ muội như hoa này.
Hai người mặc dù diện mạo giống nhau, nhưng tính tình lại trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, người cực điềm tĩnh, người lại hoạt bát thái quá, mặc dù bốn năm gặp, Cẩm Sắt chỉ cần nhìn lướt qua nhận ra người vừa mở miệng gọi ngừng ngoắc tay với nàng tất nhiên là muội muội Chính Văn Quân.
Nàng vội vàng cười tới đón, vui vẻ nắm tay Chính Văn Quân : “Văn Quân tỷ tỷ.” xong mới nhìn sang người đứng bên yên tĩnh mỉm cười nhìn nàng đôi mắt tỏa sáng,“Văn Tĩnh tỷ tỷ.”
Nàng vừa gọi xong, mọi người lại cười to, quay sang nhìn Chính Văn Tĩnh. Chính Văn Tĩnh bị Cẩm Sắt gọi ngẩn ra lập tức thay đổi sắc mặt từ điềm tĩnh sang có vẻ như tức giận mà vui vẻ trừng to đôi mắt, với Cẩm Sắt: “Vi Vi sao vẫn thông minh như vậy chứ, người ta cố ý giả dạng làm thành bộ dáng của tỷ tỷ, Vi Vi sao vẫn có thể phân biệt ra vậy.”
Chính Văn Quân nghe vậy liền cười : “Tỷ lừa được Vi Vi đâu, ngươi còn tin, còn muốn bắt tỷ làm thử.”
Văn Tĩnh cái miệng nhắn chu lên nhe răng nhếch miệng với Cẩm Sắt : “Ghét nhất Vi Vi, vừa mới trở về làm hại tỷ thua quyển Minh Sơn du ký, đó là bản hiếm có người ta vất vả mới tìm được đó!”
Nàng xong cũng quăng luôn việc này ra sau đầu, lôi kéo Cẩm Sắt hỏi nàng là như thế nào phát giác được manh mối, Cẩm Sắt liền bật cười, : “ mặt Văn Tĩnh tỷ tỷ vừa rồi tuy biểu dịu dàng nhã nhặn lịch nhưng tỷ phát tay buông xuống vẫn luôn lắc lư ngừng sao? Còn có, Văn Quân tỷ tỷ mỗi lúc căng thẳng liền thích vặn khăn tay, vừa rồi tỷ ấy vẫy khăn tay với muội, khăn tay đó gần nửa còn vị vặn ở trong lòng bàn tay đó.”
Cẩm Sắt xong, Văn Quân và Văn Tĩnh lại vô cùng cảm động, chưa từng nghĩ qua nhiều năm gặp Cẩm Sắt vẫn còn nhớ mỗi lời từng cử động của các nàng, hai người bất giác hốc mắt nóng lên, Văn Quân lôi kéo tay Cẩm Sắt nắm chặt. Kiếp trước khi Cẩm Sắt trở lại kinh thành vì thân phận có khác, vẫn đều xa lánh ít khăn tay giao năm đó, sau lại vào Võ An Hầu phủ ba năm cũng chưa từng tham gia giao tế gì cả, cho nên kiếp này lại lần nữa có thể cùng Văn Quân tỷ muội cùng chúng quý nữ đứng ở chỗ vui sướng tán gẫu, trong lòng nàng là ngàn vạn cảm thán.
Nhớ kỹ kiếp trước tỷ muội Văn Quân vẫn là chưa từng đến Võ An Hầu phủ tìm nàng, nhưng lại nhờ Diêu Cẩm Ngọc đưa quà tặng cho nàng, đến ngày lễ tết đưa quà tặng tới Võ An Hầu phủ cũng quên mang tới cho nàng phần, trong lòng Cẩm Sắt càng thêm hai phần cảm kích cùng thêm thập phần vui sướng.
“Sắp tới ngày sinh nhật của ta, Vi Vi trở lại kinh thành, nhất định phải ghé thăm phủ ta đó, vài người chúng ta lâu cũng chưa vui vẻ đùa giỡn cùng chỗ đó.”
Người chuyện là nữ tử có dung mạo tú lệ nàng mặc áo dài màu xanh được thêu hoa văn bằng chỉ bạc óng ánh, bên ngoài là áo choàng ngắn bằng sa tanh mỏng màu hồng nhạt vạt áo phía trước được thêu hoa hải đường màu xanh ngọc, đầu đội trâm cài hình ngân phượng. Cẩm Sắt nhìn lại đúng là tiểu thư nhà lại bộ Thượng tư – Lưu Tùng San, liền cười gật đầu cười đáp,“Tùng San tỷ tỷ.”
xong cũng nhìn sang mấy vị tiểu thư còn lại đều là những người quen biết nên cũng thể thiếu được hàn huyên chút. Mà trong đó cũng thiếu người năm đó cũng từng xấu nàng, từng là người bỏ đá xuống giếng. Tựa như Lưu Tùng San kia, kiếp trước nàng ta cùng Diêu Cẩm Ngọc là Võ An Hầu phu nhân cũng rất gần gũi, nhìn nàng làm thiếp thất ở Võ An Hầu phủ sau, liền giống như thấy được ôn dịch vội vàng tránh xa.
Việc ở kiếp trước, Cẩm Sắt muốn so đo làm gì, tất cả những rối rắm lúc đó tất cả là do mình làm thiếp mà ra. Dù sao con người khi ở hoàn cảnh bất đồng cũng ảnh hưởng tới nhiều việc giống như những thay đổi ở người nàng, nhưng nàng so đo thân phận gì chỉ luận chân tình mà thôi.
Cho nên kiếp này, nàng muốn cảnh giác cao độ, nên trả giá chân tình khi tuyệt do dự, giúp mọi người làm điều tốt. Nhưng đối với những kẻ có nhân phẩm kém, nàng cũng vì việc ở kiệp trước mà làm điều ác với người khác, nếu có thể giao hảo cũng muốn giao hảo, chỉ tại trong lòng có phòng bị thể trở thành thâm giao được.
-----------------Hết chương 91----------------