[Trọng Sinh] DANH GIA VỌNG TỘC - TỐ TỐ TUYẾT

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khanhhoa666

      khanhhoa666 Well-Known Member

      Bài viết:
      216
      Được thích:
      2,134

    2. khanhhoa666

      khanhhoa666 Well-Known Member

      Bài viết:
      216
      Được thích:
      2,134
      Chương: 90.1
      Editor: khanhhoa666
      Liêu lão thái quân nghẹn ngào chút, cầm tay Cẩm Sắt cũng có chút hơi run rẩy, : “Đứa , chắc là trong lòng ngươi cũng oán trách ngoại công cùng ngoại tổ mẫu mấy năm nay lơ là hai tỷ đệ ngươi....... Cha mẹ các ngươi đều lần lượt ra , ngoại công cùng ngoại tổ mẫu đáng nhẽ nên thương ngươi nhiều hơn mới phải, nhưng mà chúng ta...... Chúng ta lại vì chuyện đại cữu cữu của ngươi gặp phải bất hạnh nên trở mặt với Diêu gia, rồi lại đem phẫn nộ đổ hết lên đầu hai đứa vô tội các ngươi, ngoại công cùng ngoại tổ mẫu tự cho mình là hiểu lòng người, nhưng lại vì Diêu gia lòng muốn tranh đoạt tỷ đệ các ngươi mà liền cho rằng bọn họ nhất định đối đãi với các ngươi rất tốt lại hiểu đạo lý vì tiền tài mà con người ta có thể làm ra bất kì chuyện đồi bại nào, đều là lỗi của ngoại công cùng ngoại tổ mẫu!”

      Cẩm Sắt nghe Liêu thái quân ra những lời như vậy, sương mù lại dâng đầy hai mắt, cũng vì hiểu lầm của mình mà áy náy bất an, vội hỏi: “Ngoại tổ mẫu đừng như vậy, ngoại tổ mẫu có thể vì khúc mắc trước đây mà tha thứ Vi Vi cùng Mậu ca nhi, Vi Vi cảm thấy như là rơi vào hũ mật rồi. tại phải Vi Vi muốn theo ngoại tổ mẫu về nhà, mà là thể như vậy làm. Nghĩ đến đại cữu mẫu cũng chưa có chuẩn bị nghênh đón chúng con, tổ mẫu mặc dù vì thương tỷ đệ chúng con nhưng như vậy làm tổn thương tới tâm tình của đại cữu mẫu, Vi Vi cùng mậu ca nhi cho dù là có thể về nhà cũng vui vẻ gì. Huống chi lúc trước đại cữu mẫu là người thương con cùng đệ đệ nhất, nhưng mà vì chúng con mà đại cữu cữu mới...... con cùng đệ đệ sao lại có thể nhẫn tâm làm cho đại cữu mẫu thêm khổ sở. Lại thể vì ham muốn cá nhân mà theo người hồi phủ, lại gây thêm khó khăn cho người làm cho tội của con cùng đệ đệ càng thêm nặng.”

      Cẩm Sắt vốn là nghĩ chờ cho Hải thị dần dần tiếp nhận chuyện nàng cùng đệ đệ hồi kinh xong mới vào phủ, lại nhớ tới chuyện nhờ vả Lý Quan Dịch trước kia, cho nên tính tới chuyện vừa vào kinh bái kiến ngoại tổ mẫu, nay nàng vẫn muốn giữ nguyên ý muốn đó. Kiếp trước nàng mất rất nhiều thứ, kiếp này nàng muốn lại mất bất kì người thân nào nữa, lại càng nguyện vì mình mà làm tổ thương tới người từng vô cùng thương mình như vậy.

      Nghe Cẩm Sắt những lời như vậy, lại thấy khuôn mặt nhắn xinh đẹp của nàng lại lộ ra nước mắt, ánh mắt tràn đầy lệ quang trong suốt, ánh mắt toát ra khí chất trầm tĩnh như lan, Liêu lão thái thái vô cùng cảm thán.

      Bà cảm thán ngoại tôn nữ tuy còn nhưng suy nghĩ chu toàn, vô cùng hiếu thuận, vui mừng tuy rằng có ai dạy bảo ngoại tôn nữ của bà cũng chưa từng mất tấm lòng thuần thiện, càng có bị đám ghê tởm Diêu gia làm mất tấm lòng sáng ngời, về phương diện khác bà lại vạn phần đau lòng cùng áy náy, Vi Vi của bà ăn bao nhiêu khổ, bị bao nhiêu ủy khuất, tuổi còn phải làm việc trầm ổn, suy nghĩ chu toàn như vậy.

      thương vỗ về tóc Cẩm Sắt, cố kìm lại nước mắt muốn chảy ra, thương xót cho đứa này, bên ngoài truyền đến tiếng thỉnh an của Liễu mẹ với Văn Thanh. Trong chớp mắt, Văn Thanh vào phòng, Liêu lão thái quân nhìn sang, liền thấy ngoại tôn bé nay quả nhiên thay đổi rất nhiều, người mặc áo dài gấm màu xanh lam, bên hông là đai lưng có gắn hoa văn bằng điền ngọc, đầu đội ngọc quan có gắn vàng ròng chói sáng, bên ngoài khoác áo choàng gấm được thêu chỉ bạc lóng lánh, làm nổi bật khuôn mặt như quan ngọc, vóc người cao ngất, cũng có chút phong thái của vị tiểu thiếu gia rồi.

      Cẩm Sắt thấy Liêu lão thái quân nhìn Văn Thanh lời nào, ánh mắt có khiếp sợ cùng vui mừng, giống như nghĩ tới Văn Thanh lâu gặp nay có bộ dáng của tiểu nam tử, nàng liền bật cười. Văn Thanh là cố ý giả dạng vì hôm nay nàng muốn từ hôn, cho nên Văn Thanh khi ở Giang Châu kêu Bạch Dịch tiệm may mua bộ xiêm y già dặn chút. hôm nay vì muốn làm chỗ dựa cho nàng, cho nên hôm nay mặc đều chiếu theo cách ăn mặc của nam tử, lại thêm vóc dáng so với bạn cùng tuổi cao hơn chút, cho nên khi vừa nhìn liền rất giống như nam tử tầm mười hai mười ba tuổi, chỉ là nhìn khuôn mặt mới có thể thấy được vẫn còn non nớt cùng ngây ngô.

      Văn Thanh hiển nhiên cũng sửng sốt, đại khái là có chút thích ứng với đầu tóc bạc của Liêu lão thái quân hoàn toàn khác với ngoại tổ mẫu tuổi trẻ ung dung ngày trước.

      “Vui mừng tới choáng váng sao, còn mau lại đây dập đầu với ngoại tổ mẫu.”

      Cẩm Sắt xong liền cũng đứng lên, nàng vừa rồi cũng mải thân thiết với Liêu lão thái quân nên quên hành lễ. Văn Thanh nghe thấy tỷ tỷ oán trách mặt nhanh chóng đỏ lên, vội vàng tiến đến, Bạch Hạc cùng Đông Tuyết để đệm quỳ xuống, Cẩm Sắt và Văn Thanh dập đầu quỳ xuống, lại lần nữa hành lễ với nhị phu nhân, xong lúc đó mới ngồi xuống tiếp tục hàn huyên

      Liêu lão thái gọi Văn Thanh ra trước mặt, kéo tay hỏi quen với cuộc sống ở Kinh Thành chưa. Lúc ở Giang Châu chắc cũng có mời tiên sinh, vào Kinh chắc cũng vị tiên sinh ấy dạy học phải , rồi lại hỏi chuyện học hành thế nào.

      Văn Thanh cung kính trả lời, lúc đầu còn có chút câu nệ, lúc sao hình như cũng cảm nhận được thương của ngoại tổ mẫu, có lẽ là trí nhớ được đánh thức, liền cũng thoải mái tự tại hơn, cùng Cẩm Sắt trái phải vây quanh lấy lòng Liêu lão thái quân, làm cho bà vui đến cười ra tiếng. Mà nhị phu nhân thỉnh thoảng cũng tham gia câu chuyện, khí trong phòng vô cùng vui vẻ hòa thuận.

      Mà lão thái quân thấy Cẩm Sắt kiên trì muốn ở biệt viện Diêu gia trước, lại luôn miệng đảm bảo Diêu Trạch Thanh đối với tỷ đệ bọn họ rất khoan dung, nên mới chiều theo ý nàng. Lúc sau lại nghe thấy nàng vài hôm nữa cũng tham gia cung yến của Hoàng hậu nương nương liền liên tục tốt, bảo Cẩm Sắt hôm đó nhất định phải hội tụ với mấy vị tỷ tỷ.

      Mãi cho đến khi mặt trời khuất bóng, sắc trời mờ tối, Liêu lão thái quân cùng nhị phu nhân mới chịu để tỷ đệ Cẩm Sắt tiễn ra cửa lớn, lưu luyến chia tay rời Diêu phủ.

      Ngày hôm nay Cẩm Sắt vui vẻ vô cùng, mấy ma ma cùng nhóm nha hoàn cũng biết nàng hôm nay cao hứng, ở trong phòng khách bày hai bàn tiệc lớn, bàn là Cẩm Sắt lôi kéo hai người Vương mama cùng Liễu ma ma ngồi, bàn khác là Bạch Chỉ, cùng với mấy tiểu nha hoàn và thô sử bà tử, tất cả mọi người cùng uống rượu nhắm đồ ăn, đến khuya mới giải tán. Cẩm Sắt uống có chút nhiều, bị Bạch Chỉ cùng Bạch Hạc đỡ vào trong phòng, ngã xuống giường liền ngủ say.

      Bạch Chỉ cẩn thận giúp nàng cởi áo ngoài, xõa tóc, lại sợ nàng khát nước để sẵn ly nước ấm, sau lại dùng khăn nóng lau mặt cho Cẩm Sắt, rồi mới rút xuống gối dựa sau lưng nàng. Đầu Cẩm Sắt vừa dính tới giường, liền thoải mái mà hừ hừ hai tiếng, tươi cười ngọt ngào rồi an bình lật người lăn vào trong giường nằm úp xuống bất động, làm cho Vương mama cùng Bạch Chỉ, Bạch Hạc đều che miệng buồn cười.

      Cẩm Sắt ngủ thẳng tới hừng đông mới mơ mơ màng màng mở mắt, mở mắt ra lại thấy khó chịu sau khi say rượu, chỉ cảm thấy đau đớn sau cổ, nàng giật giật đầu, nhưng cảm thấy sau đầu có vậy cứng gì đó. Nàng nhíu mi ngạc nhiên xoay người xem xét, phía mặt chiếc gối bằng mem xứ xanh là hạt châu lớn chừng lòng bàn tay được mài tỉ mỉ thành hình giọt nước lẳng lặng nằm đó, hạt châu được nối với sợi dây là những hình bán nguyệt nối với nhau xinh đẹp, sợi dây làm bằng vàng ròng tinh xảo phản chiếu dưới ánh sáng ban mai càng làm nổi bật lên viên ngọc phía dưới, nằm gối men xanh càng thêm trong suốt diễm lệ, tỏa sáng trước mắt người xem.

      Cẩm Sắt xưa nay luôn thích những đồ vật tinh xảo xinh đẹp, nhìn món đồ đẹp như vậy ánh mắt liền sáng ngời, chỉ là tiếp theo liền hừ tiếng xoay người nằm sấp xuống, đầu ngón trắng trẻo của nàng nhàng gảy hạt châu hình giọt nước bên dưới sợi dây, bất ngờ mùi hương thơm xông vào mũi, mùi hương thanh nhã tựa như có hương vị ấm áp thấm vào lòng người, cực kì đặc biệt. Nàng dùng đầu ngón tay vân vê hạt châu mới phát kì diệu truyệt vời trong đó, Cẩm Sắt nén được thở dài hơi.

      Đem hạt châu đó để trong lòng bàn tay thưởng thức, lúc này mới nhìn thấy bên trong màu đỏ trong suốt của hạt châu có chứa con bướm giương cánh trông rất sống động, ánh sáng màu xuyên thấu qua màu đỏ trong suốt của hạt châu làm cho con bướm bên trong càng thêm sặc sỡ, quả nhiên là khối hổ phách tinh mỹ khó gặp.

      Hổ phách ở Đại Cẩm là vật phẩm quý giá khó gặp, khối hổ phách tinh mỹ tuyệt luân như thế này là báu vật vô giá có thể thấy mà thể cầu. Người ta vẫn Hổ phách này là nước mắt của hổ hòa với máu rồng mà thành. Trong “Ghi chép về ngọc thạch” của tiền triều có tới hổ phách có từ khi trời đất mới hình thành, rằng nó hấp thụ tinh hoa của trời đất, chỉ có có thể trừ tà hóa giải sát khí, lại là vật tuyệt diệu dùng để an thần định khí, chỉ có như thế mà còn vì nó hấp thụ tinh hoa của trời đất cho nên còn có thể điều hòa dương nam nữ, nữ tử sử dụng càng lâu dài càng có thêm nhiều con cháu.

      Vì thế mới khiến cho hổ phách là vật phẩm thích của các phu nhân quý tộc, đêm qua nàng ngủ ngon vô cùng, nàng vẫn cho rằng do khúc mắc trong lòng giải sau đó lại uống rượu, nhưng mà xem ra chỉ sợ công lao của khối hổ phách này cũng đâu.

      vật xinh đẹp như vậy, cũng biết là Hoàn Nhan Tông Trạch tìm thấy được ở đâu.

      Đúng vậy, ở bên trong chính khuê phòng của mình lại phát đồ vật vốn nên xuất , Cẩm Sắt căn bản cũng cần suy nghĩ nhiều liền biết chắc chắn là Hoàn Nhan Tông Trạch cho người mang tới.

      Sau đầu nàng tự nhiên xuất món đồ, khuê phòng bị đột nhập, mới đầu còn có chút tức giận, nhưng cũng chỉ chút liền dịu xuống. Nàng nằm thẳng ở giường đem dây chuyền kia quấn quanh tay cổ tay rồi lay động khối hổ phách hình giọt nước tinh tế thưởng thức.

      Cẩm Sắt vừa mới dùng xong bữa sáng, người của Liêu phủ liền đến, là Liêu lão thái quân phái Phong Lan đến tặng đồ. Phong lan là ma ma bên người của Liêu lão thái quân, trước kia là nha hoàn bên người, nay thăng lên làm quản nương tử, Cẩm Sắt lôi kéo bà hàn huyên trận, sau đó bà mới ý đồ đến.

      Bà hôm nay tới là đem tới cho Cẩm Sắt xiêm y cùng đồ trang sức do lão thái quân vừa hồi phủ suốt đêm cho người chuẩn bị để Cẩm Sắt dùng vào ngày tham gia cung yến. Cẩm Sắt cũng biết, nhưng thấy đó là áo dài gấm màu đỏ, váy dài được chiết lại ở thắt lưng, phía sau váy có vạt dài lay động, thân váy là dùng chỉ vàng thêu hình mẫu đơn, điểm xuyết những viên ruby. Vạt áo cùng dải lụa bên hông được đính những viên trân châu tinh mịn, bên dưới thắt lưng có những viên ruby lớn rủ xuống theo sường váy.

      Áo khoác ngoài tay màu hồng lựu được thêu hoa chữ phúc bằng chỉ bạc, biên áo tay được viền lông chồn bạc, dưới ánh sáng chiếu vào trong phòng làm cho bộ xiêm y kia càng thêm lung linh biến ảo, quả nhiên là phi thường hoa lệ.

      Mà bộ trang sức tinh mỹ bằng vàng ròng cũng là rất khác biệt, trâm cài là hình bươm bướm bằng bạch ngọc đậu hoa hải đường, con bướm đậu hai viên trân châu lớn, từ mỗi viên trân châu rũ xuống là hai chuỗi kim châu, mỗi chuỗi Kim Châu gắn viên ruby sáng chói, quả nhiên là trong suốt phát sáng.

      Cẩm Sắt nhìn mấy thứ này hồi lâu mới cứng lưỡi : “Ta nhớ kỹ trước khi rời khỏi Kinh Thành ngoại tổ mẫu vẫn thích xiêm y, trang sức mộc mạc, hôm nay sao lại mang đến xiêm y cùng trang sức hoa lệ như vậy chứ.”

      (Editor: ta ngồi tả mấy món trang sức này muốn nổ đầu, hoa hết cả mắt, tốn biết bao nhiêu công sức hu hu hu…………..)

      Phong Lan nghe vậy liền cười : “Lão thái quân qua hai năm cũng còn như năm đó, người càng lớn tuổi liền càng thích náo nhiệt vui mừng, nhìn các tiểu thư trang điểm xinh đẹp cũng cảm thấy vui mừng. Lão thái quân nghe tiểu thư cũng muốn tham gia cung yến, chỉ sợ tiểu thư kịp chuẩn bị xiêm y, liền theo dáng người tiểu thư kêu tam lão gia cửa hàng tìm thợ may suốt đêm là thành bộ xiêm y này, màu sắc cùng kiểu dáng đều là mốt mới nhất Phượng Kinh trong năm nay đó, đồ trang sức cũng là do lão thái quân tự mình chọn lựa. Sợ mặc hợp người, nên mới kêu nô tỳ vội đưa tới, để tiểu thư ướm thử nếu thích hợp liền đổi lại.”

      Cẩm Sắt nghe vậy mặc dù muốn phụ tâm ý của ngoại tổ mẫu, nhưng mà nếu mặc bộ xiêm y này cũng có chút quá mức, nàng cười : “ biết ba vị tỷ tỷ chuẩn bị xiêm y như thế nào? Ta nghe lần này Hoàng hậu nương nương làm cung yến, là vì muốn chọn lựa thế tử phi cho Trấn quốc công thế tử cùng Giang Hoài vương thế tử?”
      -------------------------------------------
      PS: Like nhiệt tình nha mọi người :ex10::ex10::ex10::ex10::ex10::ex10:
      Last edited: 28/10/14
      AnhXuan, myuyen, [Wind]19 others thích bài này.

    3. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Hụ hụ, bạn này càng ngày càng chín chắn
      Huống chi lức trước đại cữu mẫu là người thương con cùng đệ đệ nhất -> lúc
      Văn Thanh cung kính trả lời, lúc đầu còn có chút câu nện -> nệ

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      :th_41:Chương mới nè...CS mà mặc bộ đồ này đến hôm đó có mà ngập chìm trong bãi nước bọt của những đứa đỏ mắt, ganh ghét, thế nào cũng bị ném đá vỡ đầu cho coi:th_118:
      bornthisway011091 thích bài này.

    5. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      HNTT lại tặng đồ cho CS kìa, hổ phách nha, đồ tốt nha :037: vậy nam 9 là HNTT, aizzz ra đọc có cảm giác như thế nhưng cứ hi vọng là mình nhầm, Tiêu ca khí chất hơn mà :012: do lần trước đọc mấy chương đầu editor gọi là "gã", mà ấn tượng của mình "gã" là chỉ mấy người xấu nè, lưu manh nè, vai u thịt bắp nè, to như gấu nè...:018:nên mới ko thích lắm:runintears:Hi vọng ở nhà mình đừng gọi như vậy để ta cải thiện cái nhìn vs ah:021: . Cái bộ đồ như con công thế kia là ý ai nhỉ, ko lẽ lão thái quân muốn CS làm thế tử phi sao ah :tungtung: Thanks

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :