1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh]Cuộc sống bình thản hoàn mỹ sau khi trọng sinh-Hạo Trăn (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      Chương 18 : Ngoài ý muốn


      Âu Dương Hiên tiến lên cầm lấy cặp sách của Ngô Thần , ôn nhu câu”Sinh nhật vui vẻ!”


      “Ha ha, cám ơn . Quà đâu?” Ngô Thần vươn bàn tay bé đến trước mặt Âu Dương Hiên quơ quơ.


      Âu Dương Hiên nở nụ cười, từ trong ba lô đem ra hộp .


      “Em mở ra có được ?” Ngô Thần nhìn nhìn Âu Dương Hiên.


      “Mở ra .”


      Ngô Thần cẩn thận mở giấy bọc ra. Là chiếc lắc tay, hình như giá của nó cũng hề rẻ ~


      “Em rất thích.” Ngô Thần cười hì hì đeo luôn vào tay, sau đó đem hộp nhét luôn vào túi .


      Nhìn thấy bộ dạng này của Ngô Thần,miệng của Âu Dương Hiên mở càng ngày càng lớn!


      Bởi vì tuyết rơi, Âu Dương Hiên cũng đạp xe đến, hai người chậm rãi sóng vai đến trường học. Đằng sau có người la lên, “Hai ngươi đợi tớ với!”


      Hai người xoay người dừng lại bước chân. Cao Hứng người mặc bộ đồ trông giống hệt bông tuyết, chỉ kém lăn luôn trong tuyết ~!


      “Tại sao lại mặc đồ màu trắng như thế này? Lại còn mặc nhiều như vậy nữa?” Ngô Thần nhìn Cao Hứng giả dạng bông tuyết, nhìn được mà đả kích cậu.


      “Em biết là như vậy rất phối hợp hoàn cảnh này hay sao?” Cao hứng hưng phấn nhìn Ngô Thần, mở to hai mắt mà khẳng định trả lời Ngô Thần khẳng.


      “Hoàn cảnh thế nào em có thấy, em chỉ thấy cục tuyết to đùng thôi.Vừa rồi em còn tự hỏi sao cục tuyết con có thế chuyện đáy? Liệu nó có thể lăn đến chỗ em hay !” Ngô Thần bất đắc dĩ bĩu môi. Sau đó vươn bàn tay bé, lời nào.


      Cao Hứng nghe lời của Ngô Thần trong lòng chịu đựng đả kích, nhìn vươn tay, lại mờ mịt nhìn ! Đây là cái ý tứ gì?


      “Quà của tiểu Thần!” Âu Dương Hiên ngắn gọn giải thích nghi hoặc cho Cao Hứng.


      “Hả? quên rồi ~!” Cao Hứng nhức đầu, ngượng ngùng nhìn vào mắt Ngô Thần.


      “Hừ, vậy mà cũng đòi làm thất ca!” Sau đó xoay người nắm lấy tay Âu Dương Hiên đến trường.


      “Đừng nóng vội, vào buổi tối nhất định có quà cho em!” Cao Hứng đến bên cạnh Ngô Thần, nhún nhường xin lỗi.


      Sau khi đến trường học, những người khác trong nhóm đều tới chúc mừng sinh nhật , còn về phần lễ vật, nhất trí cầu buổi tối đưa cho !


      Bên ngoài tuyết càng ngày rơi càng nhiều, đám người sau khi tan học, ăn cơm, mà là lại chạy tới sân thể dục tham dự đại chiến ném tuyết! Kết quả chính là sau hôm sinh nhật của Ngô Thần nhóm người bọn họ bị bệnh mất mọt nửa, tiểu thọ tinh Ngô Thần, lại sốt cao đến tận kỳ thi cuối kỳ mới khỏi! Kỳ , cũng chỉ bệnh hai tuần lễ mà thôi!


      Bọn Âu Dương Hiên chiều nào sau khi học xong cũng thăm Ngô Thần, cùng theo Ngô Thần từ bênh viện về nhà, theo từ giường đến phòng khách, sau đó tiếp tục cùng bọn họ điên đảo. Đáng tiếc, ngày vui ngắn chẳng tầy gang, bởi vì kỳ nghỉ bênh này, Ngô Thần bị tụt thứ hạng, cho nên phải cố gắng tiến độ học tập, lần nữa làm cho Ngô Thần cảm thấy bản thân phai cố gắng nhiều.


      Tân niên năm 98, cả nhà Ngô Thần chuẩn bị chuyến du lịch đầu năm, nhưng mà, lại có cuộc điện thoại làm đảo lộn cả nhà.


      Trước năm cũ, ba Ngô mẹ Ngô mang theo Ngô Thần bệnh viện làm kiểm tra sức khoẻ, kết quả kiểm tra sức khoẻ khoảng tầm hai ngày là có. Nhưng, ngày cuối cùng của năm cũ, điện thoại nhà Ngô Thần vang lên, là điện thoại bệnh viện gọi tới, trong quá tình kiểm tra bọn họ thấy trong người của mẹ Ngô có khối u khác thường, cho nên cầu mẹ Ngô đến bệnh viện kiểm tra lần nữa.


      Điều này làm cho Ngô Thần nhận được điện thoại liền ngây dại!


      Kiếp trước thân thể mẹ Ngô luôn luôn khỏe mạnh. Nhưng đây là làm sao vậy?


      Ba Ngô nhìn đến Ngô Thần sau khi nhận được điện thoại lại có biểu này, lo lắng đứng lên.


      “Thần Thần,con làm sao vậy?”


      Ngô Thần túm lấy cánh tay của ba Ngô, “Bệnh viện là mẹ phải đến kiểm tra lại lần nữa!”


      Ba Ngô nghe thế cũng bị dọa đến, sau đó ôm lấy Ngô Thần, biết là nên an ủi Ngô Thần hay là an ủi chính ông, chậm rãi có việc gì, có việc gì đâu. Mẹ khẳng định là có việc gì !”


      Ba Ngô đem Ngô Thần đưa công ty tìm mẹ Ngô, trực tiếp chạy đến bệnh viện.


      Ngô Thần ngồi ở ghế chờ của hành lang bênh viện, ba Ngô mang theo mẹ Ngô đến phòng của bác sĩ nghe kết quả. Sau đó nhìn thấy ba Ngô mang theo mẹ Ngô ra, lại tiếp tục chạy làm mọt loạt kiểm tra khác.


      Ngô Thần vẫn lo lắng ngồi ở ghế , rốt cuộc là sai ở chỗ nào rồi? ! Vì sao lại như vậy? Chẳng lẽ là bởi vì minh trọng sinh cho nên mới làm mẹ xảy ra chuyện này à?


      Mẹ của Ma Giai là y tá trưởng của khoa nội, Mỗi ngày nghỉ mẹ Ma Giai làm, thường đem cơm đến cho mẹ.


      Hôm nay chuẩn bị về nhà, lại nhìn thấy Ngô Thần ngồi ngây ngốc ở trước phòng bác sĩ, chuyện gì xảy ra vậy?


      “Thần Thần? Em làm sao vậy?” Ma Giai ngồi xỗm trước mặt Ngô Thần nhìn Ngô Thần.


      Ngô Thần ngơ ngác nhìn Ma Giai, sau đó nước mắt tự chủ được chảy xuống , “Giai Giai, em sợ lắm, rất sợ!”


      Nhìn thấy Ngô Thần như vậy, Ma Giai ngây ngẩn cả người, gắt gao đem Ngô Thần ôm vào trong ngực” có việc gì đâu, có việc gì mà , nhưng chuyện gì xảy ra thế? cho chị nghe, cái gì chị cũng có thể giải quyết cho em hết !”


      “Em sợ, đều là bởi vì em, mà mẹ mới có thể bị như vậy ! Mẹ có việc gì đúng ?” Ngô Thần bất lực nhìn Ma Giai.Ánh mắt kia như muốn Ma Giai khẳng định


      Ma Giai nghe thấy trong lời của Ngô Thần chữ “Mẹ”, đại khái cũng hiểu được việc này hẳn là có liên quan đế dì Ngô, nhưng mà Ngô Thần vì sao lại ngồi đây 1 mình?


      có việc gì , nhất định là có việc gì !Chú Ngô và dì ngô đâu? Sao em lại ngồi đây mình?”


      Ngô Thần nhìn bốn phía, mới nhớ tới hình như vừa rồi ba với côông dẫn mẹ dfi kiểm tra, bảo ngồi đây đợi lát.


      “Mẹ kiểm tra rồi!” Ngô Thần ôm chặt Ma Giai, gắt gao tựa vào trong lòng của .


      “Vẫn còn chưa có kết quả chính xá đúng ? Có lẽ căn bản là có chuyện gì đâu ~! Chỉ là có chút dị tượng cho nên mới đến kiểm tra phỉa ? Nếu vẫn còn chưa có kết quả, chúng ta cũng cần dọa bản thân như thế. Đến lúc đó lại đem đến áp lực cho người nhà, đúng ?”


      Ngô Thần nhìn Ma Giai, nghe những lời này, biểu của mình lại đem dến áp lực cho cha mẹ. Mẹ như vậy còn phải lo lắng cho , là tự dọa bản thân lại đe đến thêm phiền toái!


      “Tiểu thần, có việc gì rồi, mẹ có việc gì!” Ba Ngô cùng mẹ Ngô kiểm tra xong đúng lúc nhìn thấy Ngô Thần dựa vào người Ma Giai. Nhìn thấy Ngô Thần như vậy, trong lòng mẹ Ngô lại càng dễ chịu. Đứa con của mình vẫn còn rất a !


      Ba Ngô lại ôm Ngô Thần, vẫn có việc gì có việc gì an ủi , điều này làm cho Ngô Thần vừa dừng được nước mắt lại chảy xuống dưới. Tựa vào trong lòng mẹ, “Đều là Thần Thần tốt, Thần Thần ngoan, còn làm cho mẹ lo lắng, đều là lỗi của Thần Thần !”


      có việc gì, ngoan nào, bảo bối của mẹ rất ngoan, con của mẹ ngoan ai ngoan đây?” Mẹ Ngô hôn vào má Ngô Thần gắt gao ôm chặt lấy Ngô Thần. Buổi sang khi nhận được tin tức bé cưng nhà mình vẫn luôn giữ thái độ bình tĩnh như vậy, bây giờ con bé cũng có thể khóc ra , bà cũng an tâm. Bà lo lắng vấn đề của bản thân mình, chỉ lo biết con bé có bị dọa sợ hay .


      Ngô Thần ở trong lòng mẹ gật gật đầu, sau đó gắt gao ôm mẹ. Ma Giai cùng ba Ngô mẹ Ngô chào hỏi, nhìn Ngô Thần chút rồi xoay người rời , thuận tiện chạy gọi điện thoại, đem việc này thông báo cho Âu Dương Hiên chút.


      Âu Dương Hiên sau khi nhận được điện thoại, đem điện thoại nắm chặt ở trong tay, trầm mặc trong chốc lát, xoay người trở lại trong phòng. phải cậu muốn gọi điện thoại cho , phải cậu muốn ở cùng , mà là tại, càng cần nhất là cha mẹ, quan tâm của cậu, vẫn là đợi them lát nữa !


      Bản kết quả là Ngô Thần cùng xem với ba mẹ, hoàn hảo, chỉ là cái u lành. Định được ngày phẫu thuật, người nhà về nhà chuẩn bị lễ mừng năm mới ngày mai.


      Cảm xúc của Ngô Thần vẫn có giảm bớt lo lắng, cho rằng mẹ bị thế đều là vì mình, nhưng chuyện này nhất định cho ai biết hết. Chỉ có thể chờ mẹ Ngô sao mới yên tâm!


      Ba Ngô cùng mẹ Ngô vẫn chú ý biến hóa của Ngô Thần , tuy rằng so với buổi sáng tốt hơn, nhưng vẫn là gắt gao ở bên cạnh me Ngô. Bọn họ biết, Ngô Thần là lo lắng bệnh tình của mẹ Ngô. Đứa con của mình, mà mình lại có thể biết sao? Nếu bảo bối có vấn đề gì, bọn họ càng lo lắng hơn!


      Buổi tối, Ngô Thần đúng giờ nghỉ ngơi. Trước khi ngủ, nhận được điện thoại của Âu Dương Hiên .


      “Em ngủ chưa?”


      “Em vẫn chưa.”


      “Mệt ?”


      “Ha ha, biết rồi a.”


      Sau đó mảnh lặng im” tin tưởng mình có thể là người biết lắng nghe.”


      Ngô Thần sửng sốt chút, khóe miệng khẽ nhếch”Ừm, em biết. Bây giờ em tốt lắm, rất hạnh phúc.”


      Âu Dương Hiên nghe được câu trả lời của , cau mày, gì, chỉ bảo Ngô Thần nghỉ ngơi tốt, rồi cúp máy.


      Ban đêm sao rất đẹp, nhưng là thời tiết có chút lạnh, trong lòng có chút phiền muộn.

      /ps : mình edit bằng convert :025: mà mấy chương này convert cực kỳ khó hỉu:012: có đoạn nào khó hỉu hay vớ vỉn mong được các bạn tìm ra và sửa chữa:stress:
      Pe Mick, Phương Lăng, xixon17 others thích bài này.

    2. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      ok, chỗ nào k hiểu bỏ qua lun vì chính nàng cũng k hiểu mà, hiểu sơ sơ cung ok
      swanbeauty thích bài này.

    3. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      Ta doc thay ok!
      Doc 1 leo 18 chuong that thick!
      Thank nang!
      honglakswanbeauty thích bài này.

    4. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      @honglak :yoyo30:tớ bẩu nà có đoạn nào mà tớ edit các bạn đọc thấy nó vớ vỉn ấy :yoyo13: bảo để tớ sửa
      @trạch nữ :yoyo19: được nửa đường rùi wellcome bạn
      honglak, linhdiep17trạch nữ thích bài này.

    5. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      Phiên ngoại 1


      Đối với cảm xúc của Âu Dương Hiên, từ trước đến nay vẫn luôn là điều rối rắm trong lòng của Ngô Thần.


      Bàn thân mình là nữ nhân sắp 30, chưa từng ăn qua thịt lợn chả lẽ chưa từng thấy heo chạy hay sao? Huống chi thịt lợn cũng ăn qua rất nhiều! Tuy rằng tuổi tác phải là khoảng cách, nhưng là tại bản thân mình sao lại có thể coi trọng nam sinh chưa trưởng thành được! Đây là lần đầu tiên Ngô Thần lần đầu tiên ý thức được mình có ý tưởng thuần khiết với Âu Dương Hiên.


      Nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy , cảm nhận được ánh mắt mang theo xâm chiếm của , sao lúc đó mình cảm giác được 2 người xảy ra chuyện như thế này? Ngô Thần luôn luôn tại thầm oán chính mình, vì sao lại bị nam sinh phúc hắc ôm chặt như thế?


      Việc này khi nào bắt đầu đây


      Thời điểm vừa mới bắt đầu, Ngô Thần đem nghỉ vô cùng nghĩa khí cho nên đem thành trai mà nương tựa, nhưng dần dần nhận ra rằng, ra bản chất chất của là gấu chó.


      Nhưng khi phát được ra điều này, bản thân có lẽ trở thành mục tiêu của , trốn thoát !


      Trong cạm bẫy ôn nhu kia, Ngô Thần giãy ra. Giống như ấm trà bình thường, tinh tế thưởng thức, càng uống càng thuần!


      ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ ta là phân cách tuyến ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


      Dưới ánh mặt trời buổi ban trưa kia, Âu Dương Hiên vô tình quyến luyến bóng dáng bé đó.


      Đó là lần đầu tiên họ gặp mặt, cậu thấy được , biết cậu.


      Cho nên, bọn họ trong lúc đó ai biết được là ai bắt ai đây?


      Sau đó, gặp lại sau cuộc thi của , cậu dắt tay , cậu nghĩ lại buông ra. Bàn tay này, để cho cậu nắm lấy chặt. Lúc ngả người lưng cậu mà ngủ, nhất định , cả đời này cậu bao giờ nghĩ buông ra nữa.


      Mỗi lần gặp mặt, ánh mắt của cậu luôn luôn dõi theo . Nhìn nụ cười tươi rói của , cái miệng của cậu luôn tự chủ được mà kéo lên.


      Ngay trong lần đầu tiên đụng chạm, Hoàng Tuấn nhắc nhở mình, làm cho cậu bất đồng.


      Đúng vậy, từ trước đến nay mình luôn luôn làm chủ mọi cảm xúc. Nhưng , ở trước mặt của , cảm xúc trong lòng chịu tuân theo khống chế của cậu. Nhìn thấy thời điểm bị thương tổn , chính mình cũng hiểu vì sao lại tức giận , khi đó có lẽ mình còn chưa hiểu được. Nhưng, rất lâu, được nhìn thấy bóng dáng bé đó, nhìn được nụ cười tươi kia, mình biết, đây chính là người mà cậu muốn bảo vệ cả đời ~!


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: ngày nghỉ dâng tặng ~
      Pe Mick, Phương Lăng, xixon17 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :