1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh]Cuộc sống bình thản hoàn mỹ sau khi trọng sinh-Hạo Trăn (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      [​IMG]

      Chương 41 : Kết hôn


      Ngô Thần cùng với Âu Dương Hiên gần nhất bận rộn rất nhiều việc, trừ công việc của còn mình còn phải bận rộn chụp ảnh. Đây là vì sao thế?


      Bởi vì bao lâu nữa, Hoàng Tuấn và Hải Biên chuẩn bị cử hành hôn lễ . Điều này làm cho Âu Dương Hiên vô cùng hâm mộ và ghen tị, nhìn các em tốt của mình người sắp kết hôn người nhận giấy đăng ký , nhưng mà bé của nhà mình mãi vẫn chưa đến tuổi trưởng thành.


      Đại học năm ba tất cả sinh viên trong trường đều vội vàng tìm kiếm nơi để thực tập, mà Ngô Thần lai phải chạy theo sau mông của Hải Biên suốt ngày. Sao lại có thể xảy ra chuyện này cơ chứ? Rốt cuộc là bọn họ kết hôn hay là kết hôn đây!


      Điều này cũng thể trách được những người khác và Hải Biên, ai bảo trong nhóm Ngô Thần là bé tuổi nhất, lại cùng Hải Biên có quan hệ tốt nhất, cho nên lượng công việc làm ngày nhiều lên, sức lao động miễn phí này chưa bao giờ làm bọn họ hài lòng cả.


      được rồi, em cần phải nghỉ ngơi.” Ngô Thần cầm trong tay túi lớn túi nhiều đến mức còn suy nghĩ được gì nữa. Người này chả phải tìm công ty chuyên phụ trách đám cưới làm rồi sao, hơn nữa còn là bao toàn bộ. Vì sao ấy vẫn còn muốn sắm nhiều thứ đến thế này?


      ” Được rồi, chúng ta lên phía trước tìm chỗ ngồi uống nước nghỉ ngơi chốc lát, rồi lại tiếp tục.” Hải Biên từ bi quyết định tạm thời buông tha cho Ngô Thần, nhưng là có khả năng thả , giờ mình còn phải mua sắm rất nhiều thứ đó.


      “Chị vẫn còn muốn tiếp tục á? Các chị là định kết hôn hay là mua sắm?” Ngô Thần nhìn những thứ trong tay nào trang sức, nước hoa, lễ phục •••• nhiều thứ vớ vẩn như thế này, chẳng lẽ những thứ này trong nhà chị ấy có?


      “Ai da những thứ này lúc nào mà chả phải đổi mới, hơn nữa chị rất ít khi có thời gian cùng em dạo phố, chẳng lẽ em muốn với chị sao?”


      Nhìn thấy gương mặt đáng thương của Hải Biên , Ngô Thần đánh phải cắn răng đem bản thân bán làm nô lệ.


      “Váy cưới chị định tự may à? Chị định mặc sườn xám hay mặc cái gì thế?” Ngô Thần nhòm nhòm vào mấy túi đựng váy dạ hội trong tay, tất cả đều là kiểu thời thượng nhất, căn bản là có bộ nào giống như váy cưới.


      “Đương nhiên rồi, lát nữa chúng ta phải đến tiệm áo cưới để may. đến đường XX, chị muốn đặt mấy bộ thủ công.” đến mua sắm ánh mắt Hải Biên lại sáng lấp lánh.


      Ngô Thần cảm thấy đau xót cho ví tiền của Hoàng Tuấn, tìm được vợ biết tiêu tiền như thế này,cuộc sống của ấy cũng dễ dàng a. Đương nhiên,là nhà bọn họ có nhiều tiền mà nếu tiêu bớt chắc mọc nấm lên mất.


      “Chút nữa em cũng tiện làm luôn mấy bộ , nếu em làm phù dâu mà chỉ mặc mấy bộ lễ phục thông thường được đâu . Những thứ đó cứ để cho chị đây mua cho em, em chỉ việc thử lên người là được rồi.” Ngô Thần cũng chút khách khí nhìn cái xem thường. hay quá ha,đời thuở nhà ai làm gì có chuyện mời người ta làm phù dâu còn bắt phù dâu tự sắm quần áo nữa sao? Hơn nữa đột nhiên nhớ ra, gia đình của Hải Biên chính là kinh doanh đồ trang sức , vì sao chị ấy lại còn mua nhiều như vậy? Ngô Thần vẫn cứ nhĩ rằng mẹ chị ấy nhất định sắm đủ đồ trang sức cho chị ấy rồi.


      Buổi chiều hai người chỉ cần phải mua đồ nữ mà còn phỉa mua cả đồ nam nữa. Phù dâu là Ngô Thần, phù rể đương nhiên là Âu Dương Hiên.


      Buổi tối về nhà, Ngô Thần nằm bẹp dí người của Âu Dương Hiên . Âu Dương Hiên chuẩn bị nước ấm cho , đem Ngô Thần đẩy mạnh phòng tắm, sau đó vào phòng bếp chuẩn bị sữa nóng.


      Sau khi tắm táp xong thân thể trở nên thoải mái hơn. Ngô Thần mặc bộ đồ ngủ nằm thẳng sô pha, đem chân để lên người của Âu Dương Hiên ,Âu Dương Hiên nhàng xoa bóp.


      “Hai người kia hôm nay tỉnh B là để mua sắm à!” Thoải mái hưởng thụ mát xa của Âu Dương Hiên , độ mạnh yếu vừa vặn.


      “Nếu nghĩ là đâu chứ.”


      “Ai da , cứ nghĩ hai người đó tới thăm chúng ta chứ. Chẳng lẽ mua sắm ở Âu Châu tốt hơn so với nước mình à?” Ngô Thần bất đắc dĩ xoay người, bàn chân bị ngứa, co lên đùi gãi xoành xoạch.


      Nhìn thấy Ngô Thần hề băn khoăn như vậy, cứ nằm ở bên cạnh mình thoải mái thế, Âu Dương Hiên cảm thấy đây loại tra tấn ngọt ngào . lại dùng bàn chân cọ cọ đùi của ,thế này phải câu dẫn phạm tội à.


      “Hai người này từ ở chung phi pháp biến thành ở chung hợp pháp , đương nhiên muốn mua sắm chúc mừng phen náo nhiệt .” Âu Dương Hiên cân nhắc ra , đương nhiên, lơi này cũng có tầng ý nghĩa. Nhìn xem, bé Ngô Thần này mắc câu nè .


      “Phi pháp? Hợp pháp? Như vậy chúng ta chả phải cũng ở chung phi pháp mấy năm rồi à?” Ngô Thần rối rắm nghĩ nghĩ, hình như cũng được tính là như vậy hả. Tuy bọn họ ở danh nghĩa sống nhờ ở nhà bà nội Âu Dương, nhưng thực tế, hai người bọn cũng được tính là phi pháp mà.


      “Coi như vậy .”


      Ngô Thần hoài nghi nhìn thoáng qua Âu Dương Hiên, “Vậy như vậy chẳng phải là người phạm pháp à?”


      “Cho nên muốn sửa chữa sai lầm .”


      “Ý là sao?”


      “Khi nào em đồng ý cùng với từ phi pháp thành hợp pháp hả?”


      “Ầy, thế này có tính là cầu hôn ?”


      “Tính, mà cũng coi là tính.”


      “Xì, nếu tính vậy hỏi em làm gì.” Ngô Thần xoay người lại, đem mặt chôn vào gối ôm. Đồ chết tiệt, hại người ta kích động hụt. Hừ!


      Nhìn thấy bộ dáng được tự nhiên của Ngô Thần, Âu Dương Hiên nở nụ cười, cũng cái gì hết, vẫn ngồi im giúp bóp chân.


      Trước hôn lễ ngày Âu Dương Hiên cùng với Ngô Thần cùng nhau về tỉnh A , ở đây hai người kia làm buổi lễ kết hôn nghi thức truyền thống, sau đó trở lại quốc làm lại trong lễ đường.


      Buổi sáng 6 giờ, Ngô Thần cùng với Hải Biên bắt đầu chạy đến thẩm mỹ viện, trang điểm. Gần 10 giờ về nhà, chuẩn bị chờ chú rể lại đây đón.


      “Chú rể tới rồi!” Chị em họ của Hải Biên đứng ở cửa hô to tiếng. Ngô Thần lên tiếng trả lời từ tỏng phòng ra.


      “A, tới rồi à. Muốn kết hôn với dâu nhà tôi thành ý đâu?” Ngô Thần đứng ở cửa hỏi Hoàng Tuấn.


      “Tiểu muội a, đại ca nhà em kết hôn, em còn mau tránh ra.” Mộ Dung Tấn ở bên cạnh thét to . Kỳ khi vừa nhìn thấy Ngô Thần ra, trong nháy mắt Mộ Dung Tấn ngây ngẩn cả người, mới có năm gặp, bé con ngày nào trở nên càng ngày càng mê người .


      “Tứ tỷ nhà hôm nay cũng kết hôn đó, muốn nhanh sao chịu bỏ chút lễ nhỉ.” Ngô Thần vui vẻ cùng Mộ Dung Tấn náo loạn, trong bọn họ Hoàng Tuấn và Hải Biên là đôi đầu tiên kết hôn , chơi cho sao được.


      Đáng tiếc , Ngô Thần còn chưa đòi được hồng bao bị Hoàng Tuấn gọi người tới giúp đỡ túm cổ lôi rồi. Ngô Thần đáng thương hề hề nhìn Hoàng Tuấn ôm mất Hải Biên , các cứ như vậy mà sao, hồng bao phù dâu của em đâu mà lấy đây!


      Hải Biên sớm bị hạnh phúc bao phủ , làm sao còn có thể quản được bi phẫn nho của Ngô Thần cơ chứ. Vẫn là Mộ Dung Tấn có lòng tốt nhìn đến Ngô Thần, từ trong áo của mình lấy ra hồng bao lớn, “Bé con, sao lại đáng thương như vậy, gọi bát ca , hồng bao lớn này cho em.”


      Ngô Thần cười hì hì nhìn , “Bát ca.”


      “Ngoan.” xong đưa hồng bao trong tay cho . Kỳ hồng bao này vốn là là Hoàng Tuấn chuẩn bị cho Ngô Thần , nhưng giao cho Âu Dương Hiên thấy hơi tùy tiện , cho nên để cho Mộ Dung Tấn giao cho là tốt nhất. Nếu mà để cho Ngô Thần biết tình huống thế này hóa ra là bọn họ bàn bạc trước, khẳng định dẫm đạp hai chân của Mộ Dung Tấn.!


      Hôn lễ là hôn lễ kiểu mới được làm ở ngoài trời. ở ngoài vườn cỏ đặ bột bục lễ hình tròn, bên cạnh đặt cái tháp ly, và cái bánh ngọt ba tầng. Xung quanh trang trí toàn hoa tươi và băng vải sắc màu.


      nhạc vang lên, Âu Dương Hiên và Hoàng Tuấn lên bên bục, Ngô Thần cũng giúp đỡ Hải Biên từ nơi khác ra .



      Chủ hôn tiếng hành nghi thức kết hôn của hai người, màn hình lớn chiếu tràn ngập hình ảnh của tân lang và tân nương, khi chiếu xong người vừa vặn tiến đến phía bục hành lễ. Âu Dương Hiên kéo Ngô Thần đứng ở bên, nhìn hai người kia đứng ở giữa tuyên thệ, trao nhẫn. Nhìn hai người rót đầy rượu vào tháp ly, nhìn hai người đem bánh cưới tượng trưng cho hôn lễ cắt xong . Nhìn hai bà mẹ ôm nhau khóc ,hai ông bố tươi cười hớn hở, Âu Dương Hiên nắm chặt lấy bàn tay của Ngô Thần, đời này cũng cho em được hạnh phúc như vậy.


      Đương nhiên, hai bạn phù dâu và phù rể ngoài công việc nhận quà mừng cưới hộ, còn có nhiệm vụ quan trọng hơn là tiếp rượu hộ. Hoàn hảo là phù rể chỉ có mình Âu Dương Hiên, thời điểm tiếp rượu mười tiểu tướng toàn bộ ra quân, mới có làm cho Ngô Thần và Âu Dương Hiên gục ngã, nhưng mà cũng kém bao nhiêu .


      Mẹ Ngô khi chăm sóc cho Ngô Thần , lại nhớ đến hơn hai năm nữa biết đâu bé con nhà mình cũng bước lên thảm hồng sao, trong lòng vừa chua vừa ngọt, đây là tâm lý của cha mẹ .
      HaYen, Phương Lăng, milktruyenky9 others thích bài này.

    2. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      [​IMG]:050:

      Chương 42 : Lễ cầu hôn đặc biệt


      Sau khi theo Hoàng Tuấn và Hải Biên sang tham dự lễ kết hôn bên đó xong xuôi, Âu Dương Hiên dắt Ngô Thần dạo chơi vòng ở quốc. Ngô Thần lần đầu tiên dặt chân đến vương quốc , dạo phố phường Luân Đôn , ngăm cung điện Buckingham, tháp Luân Đôn….. ngày cuối cùng hai người cùng nhau xem kịch.


      Bây giờ trong số họ người nhàn nhã nhất lại là Ngô Thần và Âu Dương Hiên . Bởi vì công việc của hai người quyết định xong xuôi, Ngô Thần ở lại trong trường làm giảng sư, Âu Dương Hiên cũng chuẩn bị hồ sơ làm nhân viên công vụ. Vương Ninh và Lưu Mẫn tuy công việc của bọn họ cũng sớm định xong, nhưng hai người còn cần phải làm luận án tốt nghiệp. Ở Mĩ vào đại học dễ nhưng ra vô vàn khó khăn.


      Mà Ma Giai và Cao Hứng, lần kết hôn này của Hoàng Tuấn hai người bọn họ đều vắng mặt , bởi vì trường học của hai người bọn họ rất nghiêm. Bây giờ tuy là kỳ nghỉ, nhưng nhưng hai người hầu như vẫn cuộc sống trong quân đội, cho nên thời gian của bọn họ còn được tự do nữa rồi .


      Đường Vũ và Lưu Hàm vẫn còn thoải mái, nhưng đam mê của hai người khác nhau, vốn cùng ngành học. Về phần Mộ Dung Tấn, Ngô Thần trừ ngày Hoàng Tuấn kết hôn, còn gặp được hai lần, còn thời gian khác biết tung tích ở đâu. Hừ, là là người thích bay nhẩy mà.


      Mộ Dung Tấn rời là được Hoàng Tuấn cùng với Âu Dương Hiên đồng ý , lâu như vậy mà bọn họ chưa từng phát ra thất thố lần nào, như vậy chỉ có thể dùng từ thiên tài đến hình dung mà thôi, vậy bọn họ được gọi là bạn thân nữa rồi . Ngô Thần hiểu được là vì phải là đàn ông lai phải là em tốt đương nhiên là cảm thấy có gì khác biệt.


      Nhưng là nam nhân chú ý đến nữ nhân là đặc biệt khác nhau, Âu Dương Hiên lại là nam nhân bạn thân của mình chú ý đến bạn của mình lâu như vậy, sao lại có cảm giác cho được.


      vốn là chắc chắn lắm, nhưng vào ngày kết hôn của Hoàng Tuấn thấy cậu ta ngẩn người, điều này khiến cho Âu Dương Hiên hoàn toàn khẳng định ý nghĩ của mình là chắc chắn. Làm em tốt bao năm, Âu Dương Hiên biết Mộ Dung Tấn vì nguyên nhân này mà từ bỏ bọn họ, nhưng cũng thể nào san sẻ được tình cảm cho Mộ Dung Tấn.


      tuần này hai người Ngô Thần ở phòng đôi, phòng này có hai phòng 1 phòng khách bên ngoài trong là phòng ngủ. Ngô Thần biết bọn Hoàng Tuấn có linh tinh gì với Âu Dương Hiên hay , nhưng mà Đường Vũ và Hải Biên nếu có chuyện gì để đều lôi chuyện đó ra mà . Ngô Thần ngồi nghe vô cùng bất đắc dĩ.


      “Được rồi, các chị đều là phụ nữ rồi, đừng có chuyện đó nữa được . Người ta vẫn còn a.” Ngô Thần làm bộ thẹn thùng nhìn hai người hơn nữa còn quăng cái mị nhãn.


      Hải Biên và Đường Vũ hai người nhìn Ngô Thần hành động như vậy liền giơ tay gõ đầu Ngô Thần cái.”Em xem lại em hai người ở chung lâu như vậy rồi mà, nếu bọn chị quan tâm đến cuộc sống của em như vậy mới là phải đấy.”


      Ngô Thần sờ sờ đầu cùng hai cười cười, cũng biết nnhững người này chính thức về ở chung với nhau rồi. Chẳng qua tại số tuổi của còn quá chưa đến độ tuoir có thể tự chịu trách nhiệm cho những hành động của bản thân, hơn nữa cũng muốn cho ba mẹ lại lo lắng vì . Cho nên trước đến nay kiên trì về phương diện này, may mà điều làm cho Dương Hiên đê tâm nhất là chính , từ khi ở chung tới nay cũng xảy ra chuyện gì hết.


      Từ quốc trở về, Âu Dương Hiên làm việc càng nhiều hơn. Về phần làm việc cái gì, Ngô Thần tất nhiên là thể nào biết được. Mỗi đêm đêm nếu như về muộn cũng gọi điên cho biết, Ngô Thần cũng cũng chỉ biết dạo này xay giao cũng hơi nhiều .


      Năm thứ 4 đại học Ngô Thần ở trong trường thực tậo, muốn đủ tư cách làm giáo sư còn phải có giấy chứng nhận về tâm lý học, những thứ này đều là những điều cần thiết cho công việc làm giáo sư sau này. tại Ngô Thần vội vàng viết luận văn kinh tế , còn làm trợ giáo cho giáo sư Hán ngữ, cũng có thời gian để hỏi chuyện của Âu Dương Hiên .



      Âu Dương Hiên đối với luận văn kinh tế khi giúp Ngô Thần gây dựng nghiệp cung có được chút ít kinh nghiệm, bây giờ chỉ lo cho những cuộc thi về tư pháp. Công việc học tập thể buông xuống, còn vụng trộm trang trí cho nhà mới dành cho Ngô Thần. Đây chính là điều mà dạo gần đây Âu Dương Hiên luôn luôn thần bí.


      Hôm nay là sinh nhật lần thứ 22 của Âu Dương Hiên, Ngô Thần ở nhà chờ Âu Dương Hiên trở về rồi cùng nhau chúc mừng, nhưng hơn 9h tối Âu Dương Hiên vẫn chưa về.


      Ngô Thần từ 7 giờ gọi điện cho Âu Dương Hiên, nhắc nhở hôm nay được về trễ, Ngô Thần càng ngày càng bình tĩnh được nữa, nhịn được cầm lấy điện thoại gọi cho Trương Dã.


      “Tiểu Thần à, sao vậy em?”


      “Trương sư huynh, Âu Dương Hiên vẫn chưa tan tầm hả ?” trong lòng Ngô Thần thầm cầu nguyện Trương Dã trả lời là đúng.


      đâu, cũng về nhà rồi. Hôm nay phải sinh nhật của Âu Dương Hiên à? Từ 7 giờ cho cậu ấy về rồi mà. Sao thế? Cậu ấy vẫn chưa về hả?” Trương Dã đột nhiên cũng cảm thấy yên tâm , hôm nay người phụ nữ bị đá ra khỏi công ty kia đột nhiên đến tìm Âu Dương Hiên , nhưng giờ này rồi làm sao Âu Dương Hiên chưa về được!


      “Vẫn chưa về ạ. Trương sư huynh, nếu có tin tức gì của Âu Dương Hiên cho em biết nhé, em gọi điên cho người nhà chút.” Ngô Thần thêm nữa, sau đó gọi cho vài người bạn của Âu Dương Hiên, cuối cùng, Ngô Thần đành phải gọi đến nhà ông bà nội Âu Dương.


      “Ông nội là con Tiểu Thần.”


      “Tiểu Thần hả con? Sao hôm nay con lại nhớ đến ông mà gọi tới thế?”


      “Ông nội, Âu Dương Hiên đêm nay có tới nhà ông ?”


      có a, phải đêm nay hai con muốn trải qua với nhau sao?”


      “Nhưng mà ấy bây giờ còn chưa có về nhà, điện thoại cũng gọi được.” Nghe được giọng của ông nội, có lẽ là do tâm lý ỷ lại quấy phá, nước mắt Ngô Thần ào ào bắt chảy ra.


      “Con đừng lo, ông nội bây giờ gọi người ra ngoài tìm nó thử xem, con cứ ở nhà chờ, có chuyện gì ông nội gọi cho con.”


      Ông nội cúp điện thoại, Ngô Thần chỉ có thể nghe lời ở nhà chờ. dám gọi điện thoại cho mẹ Âu Dương, chỉ sợ khiến cho bọn họ lo lắng hơn, nhưng là nhìn thời gian trôi qua, Ngô Thần càng ngày càng lo lắng hơn.


      Bây giờ tính ra với lúc gọi điên thoại cũng lâu lắm, đồng hồ mới hơn 9 giờ.


      Nhận được điên thoại của ông nội Âu Dương gọi đến, bảo Ngô Thần đến bênh viện quân khu gấp. Nhận được điện thoại Ngô Thần ngây người, vội cầm lấy áo chạy ngay tới bệnh viện.


      Tai nạn xe cộ liên hoàn,làm cho đầu và tay của Âu Dương Hiên bị thương. Người gây đâm vào xe của Âu Dương Hiên đầu tiên, bởi vì tầm 7 giờ xe cộ đường vô cùng đong đúc, chỉ cần hai chiếc xe đâm nhau cũng thành tai nạn liên hoàn. Âu Dương Hiên va vào túi khí cho nên hôn mê, di động cũng bị vất lại trong xe.


      Cảnh sát giao thông từ giấy tờ của Âu Dương Hiên biêt được Âu Dương Hiên là học sinh của Đại học R, gọi điện thoại thông báo cho giáo sư của trường, sau đó mới đến bà nội Âu Dương.


      Ngô Thần ngây người nhìn Âu Dương Hiên giường bệnh , cầm lấy tay của Âu Dương Hiên áp lên má mình, nước mắt ngừng chảy xuống. Bà nội Âu Dương dựa vào ông nội Âu Dương cũng ngừng nức nở,ông nội Âu Dương dùng bàn tay lau nước mắt giúp bạn già của mình, còn bàn tay nhàng vuốt tóc Ngô Thần.


      Ngô Thần khi vào xe vẫn còn nhớ phải gọi điện cho Trương Dã, miễn cho lại tiếp tục tìm nữa. Nhưng khi đến bệnh viện nhìn thấy bộ dáng của Âu Dương Hiên thế này, Ngô Thần trừ khóc ra, cũng còn phản ứng nào khác nữa.


      Trương Dã cùng với Chung Đề tới bệnh viện, khi đó Ngô Thần cũng ngừng khóc.


      “Đêm nay làm phiền các quá.” Ngô Thần mỉm cười cùng cảm ơn với hai người.


      muốn cười cũng đừng cười, trong lúc này bọn đâu có câu nệ chuyện đó?” Chung Đề nhìn Ngô Thần miễn cưỡng tươi cười,cho nên giúp xé cái mặt nạ đó ra.


      “Em cần phải suy nghĩ nhiều thế, mọi chuyện sau này cứ giao cho bọn . cùng ông bà nội Âu Dương thương lượng, em cứ ở đây chăm sóc cho Âu Dương Hiên .”


      Ngô Thần cũng gì với bọn họ nữa, quan hệ tốt như vậy, chuyện như thế này cần gì phải nhiều nữa.Hơn nữa cũng chẳng còn lòng dạ nào mà chuyện.


      Bác sĩ cánh tay trái của Âu Dương Hiên bị gãy xương, đầu đập vào túi khí cho nên có chấn động não , bây giờ còn chưa tỉnh cphần lớn là bởi vì thuốc mê chua tan hết.


      Ngô Thần nhìn ông bà nội Âu Dương, đề nghẹ bọn họ về nhà nghỉ ngơi, mình ở đây là tốt rồi.Ông nội Âu Dương nhìn bộ dáng tại của Ngô Thần cũng cái gì nữa, thở dài, dắt bà nội Âu Dương về nhà trước .


      Âu Dương Hiên mơ mơ màng màng tỉnh lại, cảm giác được đầu choáng váng, cánh tay phá lệ đau đớn. Mở to mắt nhìn hoàn cảnh chung quanh , mới phát ra đây là bệnh viện.


      Nhìn thấy bé con của mình cầm lấy tay mình ngủ gục, Âu Dương Hiên hơi hơi mở miệng.


      “Tỉnh rồi sao? thoải mái chỗ nào?” Ngô Thần nhìn thấy Âu Dương Hiên mở mắt, lại nhìn nụ cười vô cùng khó nhìn của biết được tỉnh.


      “Ân, đầu hơi choáng chút, tay cũng đau.”


      “Có cần gọi bác sĩ ?” đợi Âu Dương Hiên thêm cái gì, Ngô Thần tự động ấn nút đầu giường.


      Bác sĩ đến kiểm tra sau, xác định Âu Dương Hiên có việc gì nghiêm trọng nữa , ở bệnh viện theo dõi hai ngày là có thể xuất viện .


      “Xin lỗi, lại để cho em phải lo lắng .” Âu Dương Hiên nhìn hai mắt của Ngô Thần đỏ bừng , cảm thấy mình toàn làm cho phải lo lắng.


      Ngô Thần lắc đầu, “Sinh nhật 22 tuổi của cũng qua rồi, làm sao bây giờ, quà của em để ở nhà cũng quên cầm rồi. xong còn cho Âu Dương Hiên cái nụ cười tươi.


      “Bây giờ có thể xin em quà sinh nhật hay ?” Âu Dương Hiên nhìn Ngô Thần giọng hỏi.


      Ngô Thần nhanh chóng gật gật đầu, vừa rồi nhìn thấy Âu Dương Hiên nằm ở giường bệnh, trong khi đó Ngô Thần mới phát , ra tình cảm của mình với Âu Dương Hiên sâu nặng đến mức đó rồi. Nếu sao mình có thể để tâm nhiều chuyện như vậy, nếu ngày thực mất , chỉ còn lại mình mình , mình sống ích gì đâu.


      “Em có thể lấy áo khoác cho ?” Áo khoác của Âu Dương Hiên khi vào phòng giải phẫu bị y tá cởi ra, bây giờ được để ở bên cạnh Ngô Thần.


      Ngô Thần đưa áo cho Âu Dương Hiên, đem đầu giường dựng lên chút, nhét chiếc gối vào sau đầu của .


      vốn muốn đêm nay cho em nghi thức cầu hôn , nhưng bây giờ chúng ta ở trong bênh viện cầu hôn thế này có phải là quá đặc biệt . Em có nguyện ý để cho lấy thân phận hợp pháp vĩnh viễn em, chăm sóc cho em ?”


      Ngô Thần nhìn Âu Dương Hiên dùng cánh tay bị thương kia cố sức mở hộp nhẫn, bởi vì đầu còn choáng mà có vẻ mặt càng thêm tái nhợt , nước mắt Ngô Thần lại bắt đầu nhịn được mà chảy xuống, dùng sức gật gật đầu. Nếu hiểu được lòng của mình , sao lại còn có thể làm quá trình thêm rối rắm.


      “Được.” xong nhàng ghé vào Âu Dương Hiên , hôn lên đôi môi tái nhợt của .


      Con người luôn như vậy, trong lúc cảm giác như sắp mất tất cả bạn mới nhận ra rằng, hóa ra mình có được cả thế giới.
      Phương Lăng, milktruyenky, hoadaoanh5 others thích bài này.

    3. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      [​IMG]:uong2:

      Lễ Đính hôn


      Thời gian vĩnh viễn là thứ trôi qua nhanh nhất. Trong nháy mắt sinh nhật mười tám tuổi của Ngô Thần đến. Năm nay Âu Dương Hiên cũng hai mươi hai tuổi. Hai người dã chính thức tốt nghiệp đại học. Ngô Thần ở lại trường làm nghiên cứu sinh khoa kinh tế và giảng sư khoa Hán Ngữ. Mà Âu Dương Hiên làm ở công ty luật của và học thêm thi vào ngàng kiểm sát viên.


      Vết thương của Âu Dương Hiên trước mùa hè hoàn toàn bình phục. Mà trong thời gian này hai cặp đôi Vương Ninh, Lưu Mẫn, Đường Vũ và Lưu Hàn cũng lấy xong giấy kết hôn, chỉ cần chọn thời gian làm hôn lễ nữa mà thôi.


      Trong mười tiểu tướng có hơn 5 người giải quyết xong vấn đề chung thân đại . Chỉ còn lại Cao Hứng và Ma Giai bởi vì vấn đề học nghiệp, bây giờ còn chưa thể kết hôn, cũng cũng có thể bàn đến vấn đề cưới gả rồi. Mà Mộ Dung Tấn, nhiều như vậy năm , mọi người cũng nhìn ra ít chuyện, đặc biệt Hoàng Tuấn và Âu Dương Hiên, những chuyện nên biết hay cần biết cũng biết hết. Nên khuyên cũng khuyên, dù sao đây là chuyện có biện pháp ngăn cản, chỉ có thể để kệ cậu ta khi nào hiểu thôi.


      Ngô Thần cùng với Âu Dương Hiên là bởi vì Ngô Thần còn quá , nhưng lần cầu hôn trước ở trong bệnh viện, bọn họ cũng tự định chung thân. Hôm nay có rất nhiều người tập trung tại đây, nguyên nhân chính là, vì ngày đính hôn của Ngô Thần và Âu Dương Hiên .


      Đúng vậy, hôm nay Ngô Thần của chúng ta chính thức trở thành vợ sắp cưới của Âu Dương Hiên. Ông nội Âu Dương lo lắng đêm dài lắm mộng, quyết định tiên hạ thủ vi cường, kết hôn cũng phải đính hôn trước.


      Ngày sinh nhật tròn mười tám của Ngô Thần cũng chính là lễ đính hôn của hai người.


      Người được mời đến dự lễ cũng nhiều, mười tiểu tướng đương nhiên là đến đây, Cao Bắc dắt theo bạn trai đến, ba người bạn cùng phòng ký túc xá cũng tới, người thân của Ngô Thần cũng tới, nhưng lmà ông ngoại của hai năm trước cũng nghe lời gọi của bà ngoại mà theo bà rồi.Người thân của Âu Dương Hiên tất cả cũng tới, có số ít người là bà con sinh sống tại Bắc Kinh cũng đến chung vui.


      Bọn họ đặt phòng là đủ cho tất cả người đến đây , dù sao chỉ lễ tiệc đính hôn phải là lễ kết hôn.


      Sáng sớm bị hai bà mẹ thân kéo thẩm mỹ viện, từ đầu tới chânđược biến hóa rồi bị kéo đến nơi tổ chức tiệc. Lễ phục Ngô Thần là Hoàng Tuấn và Mộ Dung Tấn và Hải Biên đem về từ nước Pháp, thiết kế bên đó so với những thiết kế trong nước mới mẻ hơn. Mà lễ phục kết hôn của Ngô Thần , Lưu Mẫn và Vương Ninh cũng tuyên bố cứ giao cho bọn họ. Lần tai nạn trước của Âu Dương Hiên bọn họ thể trở về thăm kịp cho nên phải bồi tội, Ngô Thần cũng hiểu được, nhưng cũng thêm gì. Quan hệ của bọn họ đến mức này rồi đâu cần phải giải thích nhiều.


      Thay lễ phục xong xuôi, Ngô Thần ngồi ở phòng thay đồ nghỉ ngơi. Ngồi nghe phù dâu duy nhất là Ma Giai chuyện. Bởi vì bọn Lưu Mẫn kết hôn hết cả rồi , cho nên cũng thể làm phù dâu, bây giờ Ngô Thần cũng đính hôn , tính tính lại chỉ con mỗi Ma Giai là có thể làm được phù dâu.


      Lúc này, ba người kia cũng vào đây.Bọn Hoàng Tuấn cùng với Âu Dương Hiên ở bên ngoài tiếp khách .


      “Hồi hộp ?” Lưu Mẫn nắm lấy bàn tay của Ngô Thần nhàng hỏi. Mấy người này sau khi kết hôn càng ngày càng nhàng , đặc biệt khi nhìn thấy bụng của Hải Biên hơi nhô ra, Ngô Thần cảm thấy vô cùng hạnh phúc.


      “Em thấy tốt a. Nhìn bụng của Hải Biên kìa, các chị khi nào có tin vui thế?” Ngô Thần trêu chọc nhìn Đường Vũ và Lưu Mẫn. Hai người này cùng nhau kết hôn, cũng biết ai có tin vui trước.


      “Hừ chuyện này em gấp gáo cái gì chứ, dù sao cũng phải là em có tin vui trước bọn chị được.” Đường Vũ vẫn là mỏ nhọn lợi hại như xưa.


      “Nếu như em mà có tin vui trước, ta em nghi ngờ Vương Ninh với Lưu Hàm có năng lực đó .” Ngô Thần đương nhiên nhận thua về mình, nhìn Đường Vũ khinh bỉ bĩu môi.


      “Cái con bé này, lo cho em . Về sau cũng coi như là con dâu nhà nguwoif ta rồi.” Lưu Mẫn gõ gõ đầu Ngô Thần , sau khi kết hôn Lưu Mẫn dần dần có xu hướng tính tình của các bà mẹ, mỗi lần Ngô Thần bị liên miên cũng biết nên phải làm sao. Dù sao đều là lời , bản thân cũng thể phủ nhận.


      “Chuẩn bị xong xuôi chưa?” Lúc này cửa phòng mở ra, Âu Dương Hiên trong bộ lễ phục màu trắng nhìn Ngô Thần. Mấy người kia nhìn nhau rồi ra khỏi phòng, trong nhay mắt phòng thay đồ chỉ còn lại hai người Ngô Thần và Âu Dương Hiên.


      “Em hôm nay rất đẹp.” Âu Dương Hiên ngồi xổm trước mặt Ngô Thần, hai tay để lên đầu gối.


      “Chẳng lẽ lúc bình thường em xấu lắm hả?” Ngô Thần ôn nhu nhìn Âu Dương Hiên.


      “Thời gian khác nhau, vẻ đẹp cũng khác nhau.”


      “Ừ. Hôm nay trông cũng rất khác với mọi ngày.”


      Âu Dương Hiên đứng lên ôm lấy Ngô Thần, Ngô Thần thuận thế nằm ở trong lòng .


      “Em chuẩn bị tốt chưa? Để chuẩn bị trở thành người vợ người mẹ .”


      “Đương nhiên. Chỉ là em nghĩ đến ngày này tới nhanh đến vậy!”


      “Đứa ngốc, đây mới chỉ là đính hôn. Nhưng em cũng còn thời gian đê do dự nữa đâu .”


      Ngô Thần lắc đầu, “ cần, nhiều như vậy năm , những điều do dự giải quyết xong hết rồi.”


      Ngẩng đầu nhìn Âu Dương Hiên, nhàng nhắm mắt lại. Âu Dương Hiên cúi đầu hôn lên đôi môi của người mình tha thiết.


      Ở dưới chờ mong của mọi người, Âu Dương Hiên nắm tay Ngô Thần chậm rãi vào đại sảnh. Nhìn thấy các bạn tốt của mình ngồi đầy đủ bên dưới , nụ cười mặt Ngô Thần càng ngày càng sáng lạn. Nhận được chúc phúc của mọi người, nghe lời thề của Âu Dương Hiên , ký tên lên tờ giấy đỏ tượng trưng cho “kế ước hôn nhân” , nước mắt Ngô Thần vẫn nhịn được chảy xuống.


      Âu Dương Hiên nhàng lau những giọt nước mắt cho , “ biết đây là nước mắt của vui vẻ, nhưng hy vọng nhìn thấy em khóc lần nao nữa.” xong hôn lên môi của Ngô Thầ. Nghi thức chấm dứt.


      Vốn nghĩ rằng sau khi tiệc tối kết thúc, nghĩ hai người về nhà luôn. Nhưng lại thấy Âu Dương Hiên lái xe mang theo Ngô Thần vào tiểu khu xa lạ, đây là muốn đâu?


      “Nhắm mắt lại, mang em đến nơi này.” Ngô Thần nhìn thoáng qua Âu Dương Hiên, thuận theo nhắm mắt lại. quyết tâm giao cả đời cho , vạy chờ xem đêm nay đem điều bất ngờ gì cho .


      Âu Dương Hiên đem Ngô Thần ôm lên, đến trước cửa ngôi nhà để Ngô Thần xuống, “Đợi lát em mới được mở mắt đó.”


      xong đem cửa mở ra, tay Ngô Thần vào.”Mở mắt ra.”


      Ngô Thần hé mắt, nhìn thấy căn nhà mới, chẳng lẽ bận rộn suốt thời gian trước đây là vì việc này à? Ngô Thần kéo Âu Dương Hiên hết phòng này phòng nọ. Đây là môt căn nhà hai tầng, tang dưới là phòng khách lớn, phòng khách có cửa kính sát đất, sô pha rộng rãi, còn những món đồ trang trí đều là sở thích của .


      Thăm phòng ngủ chính, thấy gian phòng có cửa sổ lớn. tường đầu giường, là chụp cỡ lớn của hai người, đèn phòng màu tím, đẩy ra cánh cửa trong phòng, bên trong lại là phòng thay quần áo lớn, treo đầy quần áo Ngô Thần . Cái này được làm khi nào thế ? Sao cái gì cũng biết


      Trừ bỏ phòng cho khách và thư phòng ra, Âu Dương Hiên còn làm căn phòng cho trẻ con.


      “Sao chuẩn bị phòng trẻ con rồi?” Ngô Thần tò mò hỏi Âu Dương Hiên, bởi vì bây giờ mới 18, thời điểm sinh con cũng phải mất thêm vài năm nữa.


      “Chuẩn bị trước mà thôi? Hơn nữa chuẩn bị giường trẻ con hay mấy thứ đồ khác , bây giờ phòng này để cho em tập Yoga cũng được?”


      Mình có thể làm cái gì đây? vì em chuẩn bị nhiều thứ như vậy rồi . Ngô Thần nhìn Âu Dương Hiên lặng lẽ cảm động trong lòng.
      Phương Lăng, milktruyenky, hoadaoanh5 others thích bài này.

    4. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      [​IMG]

      Chương 44 : Đây là


      Tuy là hai người đính hôn , đổi nhà, nhưng ai vẫn ở phòng người đó . Ngô Thần đương nhiên là thể để ý chuyện này được, đặc biệt la sau lần tai nạn đó hiểu được vị trí của Âu Dương Hiên quan trọng thế nào trong lòng của mình.


      Cho dù bây giờ hai người họ phát sinh chuyện gì đó cũng là bình thường, bọn Lưu Mẫn cũng chả có ai sau khi kết hôn mới tiên thêm bước cả. Nhưng Âu Dương Hiên luôn nghĩ cho Ngô Thần, đến bây giờ vẫn còn khắc chế chính mình.


      Ngô Thần ngủ trong phòng ngủ chính, Âu Dương Hiên ở phòng khách khổ tu , cuộc sống sau lễ đính hôn như vậy đến bây giờ qua hơn hai tháng. Lễ mừng năm mới năm nay, hai bà mẹ đều vụng trộm hỏi Ngô Thần về cuộc sống sau khi đính hôn của hai người, ngeh thấy Ngô Thần lắc đầu tỏ vẻ có phát sinh chuyện gì, hai người đều có biểu cảm khó mà tin được. Nhưng hai người lại tin tưởng Ngô Thần lừa các bà.Mẹ Âu Dương suy nghĩ, con trai mình sao lại thành như vậy chứ, liệu có nên gọi điện để thông suốt cho nó hay ? ! Mẹ Ngô lại nghĩ, con mình tìm người giỏi, con rể rất thương con , tốt lắm.


      Tuy rằng bà đồng ý đính hôn chính là cam chịu cho hai người phát sinh chuyện gì đó, nhưng dù sao con nhà mình vừa mới lớn, có thể chờ thêm chút nào hay chút ấy đương nhiên ba mẹ Ngô phản đối.


      Hôm nay là sinh nhật lần thứ 23 của Âu Dương Hiên ,Ngô Thần chuẩn bị phần đại lễ cho Âu Dương Hiên.


      Hôm nay Âu Dương Hiên cũng giống như những ngày bình thường làm xong về nhà, bởi vì vẫn còn là đầu mùa xuân, 6 giờ trời tối om. Về dến nhà , nhìn thấy bánh ngọt bàn, Âu Dương Hiên tháo caravat bỏ cặp công văn xuống ghế vào phòng ngủ chính. Gõ cửa.


      Ngô Thần ở tắm rửa trong phòng, tiếng nước ngừng chảy, chỉ nghe thấy thanh sột soạt mặc quần áo. Nhìn cửa thủy tinh lộ ra hình bóng, Âu Dương Hiên hít sâu hơi, đem cửa phòng mở ra, ra bên ngoài phòng tắm chung tắm nước lạnh. Sau khi Ngô Thần lớn lên mê hoặc đối với Âu Dương Hiên càng lúc càng lớn .


      Âu Dương Hiên tắm rửa xong ra, thấy Ngô Thần còn ở trong phòng chưa ra, nhớ tới bay giờ hẳn là tắm xong rồi, đến gõ cửa phòng, đẩy cửa vào.


      Ngô Thần ngồi trước cửa sổ, lẳng lặng nhìn cảnh đêm. Phòng ngủ ấm áp, Ngô Thần chỉ mặc váy ngủ ngồi ở kia. Nghe được tiếng mở cửa, Ngô Thần nhìn Âu Dương Hiên bước vào nhàng nở nụ cười.


      Nhìn thấy nụ cười tươi rói của Ngô Thần, Âu Dương Hiên mê muội bước dến gần trước mặt Ngô Thần. Nhìn thấy mặt bộ váy ngủ trong suốt đứng đó như vợ , Âu Dương Hiên nhất thời cảm giác luồng khô nóng chạy khắp toàn thân, mê hoặc này rồi!


      “Đây là quà cho à?” Âu Dương Hiên ôm lấy Ngô Thần kéo vào trong lòng, ôm chặt lấy.


      có vừa lòng ?” Ngô Thần cũng đưa tay ôm lại Âu Dương Hiên, ngón tay nhàng ở lưng của di chuyển. Giống như đánh đàn dương cầm, ở lưng của Âu Dương Hiên đàn từng nốt nhạc.


      “Em xác định chứ? Em có biết hậu quả thế nào .” Giọng của Âu Dương Hiên rang trở nên khàn khàn.


      “Chẳng lẽ muốn sao?” Ngô Thần trả lời vấn đề của Âu Dương Hiên, là đầu gỗ. còn muốn như thế nào nữa đây? !


      như vậy , Âu Dương Hiên mà còn nhịn được xuống phải là nam nhân nữa! Cúi xuống ôm lấy Ngô Thần đặt lên giường, biết là điều hòa bật cao hay sao mà nhiệt độ của hai người đều nóng ran, Âu Dương Hiên thầm nghĩ những bộ đồ người này đều phải cởi bỏ.


      Âu Dương Hiên đứng ở trước mặt Ngô Thần cởi từng thứ xuống, mắt Ngô Thần khôn chớp nhìn Âu Dương Hiên. Vẫn biết dáng người rất khá, nghĩ rằng lại tốt đến như vậy. Màu làn da đồng cổ, tuy nrằng có nhiều co bắp lắm nhưng lại vết sẹo thừa, đùi thon dài mà hữu lực. Điều đẹp duy nhất là vết sẹo cánh tay kia của , Ngô Thần tìm rất nhiều cách thể làm cho nó biến mất hoàn toàn.


      “Em có hài lòng với dáng người của chồng em ?” Âu Dương Hiên bỡn cợt nhìn Ngô Thần. Vốn nghĩ rằng Ngô Thần thẹn thùng quay đầu , ai ngờ vẫn nhìn còn gật gật đầu. Sau đó chậm rãi cởi váy ngủ của mình, người chỉ còn lại có bộ nội y màu đen .


      Âu Dương Hiên đờ người nhìn Ngô Thần, từng ánh mắt đốt lửa người Ngô Thần. Cái trán, chóp mũi, môi, xương quai xanh, Âu Dương Hiên lặng lẽ đường trượt thẳng xuống , cho đến khi đến nơi căng tròn mềm mại kia khẽ cắn □, nhìn Ngô Thần ở dưới mình nhàng run run thân thể, Âu Dương Hiên vừa lòng nở nụ cười. Bé con của mình, trở thành người phụ nữ của mình rồi.


      Màn đêm buông xuống □, rèm cửa sổ sớm bị kéo kín, trừ thanh ngừng truyền ra kia, nhìn thấy cái gì ~( tác giả cũng muốn viết hcuts miêu tả, nhưng là sợ bị khóa mất , cho nên vẫn là buông tha thôi! )


      Kích tình qua , Âu Dương Hiên đem Ngô Thần ôm đến phòng tắm chà lau thân thể, sau khi kích tình thiêu đốt mảnh cảnh xuân. Âu Dương Hiên ngồi ở trong bồn tắm lớn, Ngô Thần ngồi ở người Âu Dương Hiên . Chủ yếu là vẫn lo lắng cho Ngô Thần đây là lần đầu tiên của , bằng vào tính cách của Âu Dương Hiên làm sao có thể dễ dàng buông tha cho Ngô Thần như thế được.


      Ngô Thần”Ha ha” nở nụ cười.


      “Có cái gì vui mà em cười như thế?” Âu Dương Hiên sủng nịch ôm Ngô Thần, thay lau rửa nhàng .


      “Hừ, còn em tưởng rằng có thể kiên trì lâu hơn nữa cơ. Ai ngờ đâu chưa gì sụp đổ rồi” Ngô Thần tận hết sức lực đả kích Âu Dương Hiên. Kích tình vừa rồi làm cho Ngô Thần dậy nổi thắt lưng, xem ra nghẹn lâu lắm rồi, lần này mình cũng có chút chịu được .


      “Quà của em lớn như vậy, sao có thể từ từ nhấm nháp được!” Âu Dương Hiên nhàng trêu chọc Ngô Thần.


      ? Hình như đâu có hài lòng với quà của em phải? !” Ngô Thần nhíu mày nhìn Âu Dương Hiên, dám hài lòng thử xem.


      “Làm sao có thể! chỉ là sợ xúc phạm tới em, dù sao em vẫn còn quá .” Âu Dương Hiên làm sao có thể hài lòng cho được, bản thân mình có suy nghĩ đó bao nhiêu năm nay, nếu phải quá , có lẽ mình sớm hành động rồi.


      Đặc biệt là hôm nay khi thưởng thức mỹ vị này, bởi vì nguyên nhân nhiều năm luyện tập vũ đạo, võ thuật cùng yoga , thân thể của Ngô Thần rất mềm mại, điều này làm cho Âu Dương Hiên vô cùng thỏa mãn.


      Giúp Ngô Thần mặc quần áo, nắm tay tới phòng khách cùng nhau cắt bánh.


      “Sinh nhật vui vẻ.” Ngô Thần giơ ly rượu chạm ly với Âu Dương Hiên.


      “Cám ơn em.” Âu Dương Hiên mê luyến nhìn Ngô Thần như vậy . Bởi vì trải qua vận động kịch liệt sau đó lại ngâm nước ấm. Có lẽ là trải qua lễ rửa tội lần này , Âu Dương Hiên cảm thấy Ngô Thần tử trong ra ngoài tản ra loại quyến rũ lên lời. Phụ nữ và hoàn toàn giống nhau.


      Nếu ăn qua trái cấm, hai người làm sao có thể rụt rè được nữa. Âu Dương Hiên từ trong phòng khách chuyển vào phòng ngủ, hàng đêm sênh ca, đương nhiên vẫn thể thiếu “ba con sâu” , dù sao Ngô Thần còn .


      Khi người lớn trong nhà đến thăm thấy hai người như vậy cũng có thể hiểu được chuyện gì xảy ra , nhưng họ cũng gì, chỉ có chúc phúc mà thôi.


      Mỗi ngày sáng sớm khi tỉnh lại Âu Dương Hiên đều cho Ngô Thần cái hôn sáng sớm, đây là thói quen mấy năm qua . Hôm nay Âu Dương Hiên được nghỉ, bọn họ nằm giường chuyện.


      ?”


      sao?”


      “Từ sáu tuổi đến bây giờ, chắc cũng là .”


      ra làm sao mà em hiểu được!”


      “•••”


      muốn cả đời này cùng em sống hạnh phúc thế này, có được tính ?”


      “Ha ha ••• ừ!”


      Ừ, cả đời ~
      Phương Lăng, milktruyenky, hoadaoanh3 others thích bài này.

    5. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      [​IMG]

      Chương 45 : Chuyện lớn của đời người



      Hai người có lễ đính hôn , trong quan hệ cũng tiến thêm bước quan trọng, Âu Dương Hiên vẫn tự hỏi cho Ngô Thần nghi thức cầu hôn thế nào. Lần ở phòng bệnh trước đó tuy rằng đạt được kết quả mong muốn, nhưng lần cầu hôn đó quá đơn sơ. Làm cho Âu Dương Hiên hài lòng, tuy rằng nó có vẻ rất đặc biệt.


      Nhớ tới lần trước ở nước Pháp thay Hoàng Tuấn chuẩn bị nghi thức cầu hôn, rồi lại thấy Vương Ninh với màn cầu hôn bí mật dành cho Lưu Mẫn, Âu Dương Hiên biết nên dành cho Ngô Thần bất ngờ thế nào nữa!


      Vào ngày sinh nhật 22 tuổi đó của Âu Dương Hiên, vốn chuẩn bị bao nhà hàng, trong khí lãng mạn đó cầu hôn . Dù sao những lần cầu hôn của bọn họ đều mới mẻ độc đáo, Âu Dương Hiên làm cái bình thường cũng sao hết. Nhưng sau đó Âu Dương Hiên lại hài lòng với cách này , thời gian và quan hệ của bọn họ khác, cầu hôn như vậy giống như có thành ý. sợ Ngô Thần nghĩ rằng còn hấp dẫn với nữa.


      Nghiên cứu lâu, rối rắm lâu, tìm tòi lâu, cuối cùng cũng tìm ra được cách.


      Hôm nay là sinh nhật 21 tuổi của Ngô Thần, đem 9 người kia gọi trở về( cộng cả Lưu Hàm) . Âu Dương Hiên bởi vì gần đây có vụ án vô cùng quan trọng, nhìn qua có vẻ rất bận rộn. Ngày hôm nay cũng chỉ cùng với Ngô Thần ăn bữa cơm trưa, lại lập tức ngay. Tối nay chắc Ngô Thần ở nhà chiêu đãi 8 người kia.


      Kỳ , là chiêu đãi, cũng chỉ là thu thu quà tặng, nhận bánh ngọt. Thổi xong ngọn nến ,Hoàng Tuấn với Cao Hứng xuống nhà mua bật lửa, Ngô Thần vốn định trong nhà cũng có, nhưng là hai người bọn họ chưa thèm nhìn quen dùng loại đó, đóng cửa mà .


      Ngô Thần bất đắc dĩ nhìn Hải Biên và Ma Giai, bọn họ quản hai người này thế nào thế ~


      cần phải xen vào chuyện hai người bọn họ, chúng ta cứ cắt bánh trước , bằng muộn quá chị ăn lại bị béo.” Đường Vũ thúc giục Ngô Thần cắt bánh ngọt. Vốn Ngô Thần nghĩ chờ hai người kia về cắt cũng muộn, tại nhìn thấy mấy người kia sốt ruột , ai, vẫn là quên . Ăn trước .


      Cắt từng miếng từng miếng, miếng ở giữa được Đường Vũ đưa cho Ngô Thần. Ngô Thần đặt ở trước mặt, chuẩn bị đợi lát nữa cùng ăn với Hoàng Tuấn và Cao Hứng.


      “Bánh ngọt này lát nữa ăn muộn tiêu hóa được đâu , em đừng chờ hai người bọn họ nữa, phần của bọn họ chị để trong tủ lạnh rồi , còn thay em phần cho cả Âu Dương Hiên nữa.” Lưu Mẫn đem bánh ngọt để lên tay của Ngô Thần, nhìn bộ dáng vui tươi của bọn họ, Ngô Thần cũng ý nhị ăn hai miếng.


      được, hôm nay là sinh nhật của em, miêng bánh này em phải ăn hết.” Ma Giai ồn ào .


      Khi nào có quy định này! Ngô Thần nghi ngờ nhìn bọn họ, đây là có mưu gì sao? Hôm nay sinh nhật của tuy rằng là lớn nhất, nhưng dưới dâm uy của nhiều người thê này đành chịu! Ăn ăn.


      Răng nanh cắn phải vật gì cứng cứng, đầu lưỡi cảm nhận được lạnh lẽo. Dùng đầu lưỡi đẩy nó ra, đặt ở tay, buồn cười nhìn mấy người kia. Đây là lí do tại sao hôm nay bọn họ khác thường như thế? !


      Bên ngoài”Bùm bùm” pháo hoa đầy trời. Đêm nay tuy là lễ Noel, nhưng đốt pháo hoa như vậy có tính là làm trái pháp luật ? Nhưng là để cho Ngô Thần nghĩ nhiều đến thế, Ma Giai cùng với Đường Vũ đem Ngô Thần kéo đến trước ban công, từ ban công nhìn xuống, trái tim bằng nến lớn ở trong sân viện, Âu Dương Hiên đứng ở giữa.


      May mắn này đèn điện ở tiểu khu này khá tốt, bằng đêm nay làm sao Ngô Thần có thể nhìn thấy được Âu Dương Hiên tròn méo thế nào? ! ( ý nghĩ của vị họ Trăn nào đó ~)


      Ngô Thần tuy rằng đoán được kết quả này, nhưng là là người trong cuộc nhịn được mà bật khóc.


      “Làm vợ nhé… Gả cho được ?” Âu Dương Hiên đứng ở dưới lầu, hét lên với Ngô Thần.


      biết có phải pháo hoa làm cho rối loạn hay , khi Âu Dương Hiên hô lên lời này , có cảm giác nghe thấy các tiểu khu xung quanh cũng đồng loạt hô lên”Gả cho , gả cho •••”


      Ngô Thần biết còn có thể cái gì nữa, che miệng gật gật đầu, nhưng là nghĩ đến nhìn được, khàn khàn mà hô”Được ~”


      “Yeah ~~” hòa cùng với tiếng vỗ tay, tiếng gào thét ngừng truyền đến. Nhìn Âu Dương Hiên từ giữ những ngọn nến tới, vào cửa nhà, Ngô Thần mới tạm ngừng được nước mắt. Xoay người nhìn Âu Dương Hiên quỳ gối trước mặt , “Đời này, tuyệt đối buông tay em ra. Gả cho nhé được ?” xong cầm lấy tay trái của Ngô Thần, đreo nhẫn vào ngón áp út cho .


      Ngô Thần cố nén nước mắt gật gật đầu, có thể để cho người đàn ông vì mình làm nhiều chuyện như vậy, bảo làm sao mà cự tuyệt nổi đây!


      Kỳ Âu Dương Hiên rất gian xảo, mỗi lần định làm cái gì đều chuẩn bị sẵn sàng cho bước sau. Giống như lần cầu hôn này.


      Khi Ngô Thần mười tám tuổi lúc đó hai người cũng nhận giấy đăng ký kết hôn , nhưng sau lễ đính hôn hai người lại có ý định làm lễ cưới. Ngô Thần nóng nảy, dù sao lấy giấy đăng ký, cho dù làm tiệc rượu mọi người biết đến quan hệ của hai người là gì.Nhưng Âu Dương Hiên lại sốt ruột, muốn mọi thứ phải được chuẩn bị tốt.


      Lần trước Âu Dương Hiên dùng nhẫn bạch kim để đính hôn, lần này dùng nhẫn kim cương. Ở trong mắt Ngô Thần trừ bỏ cảm động, còn có cảm giác là quà tặng kỳ niệm ngày đính hôn.


      Âu Dương Hiên gần đây bận rộn vì chuyện công việc và chuẩn bị cho hôn lễ, chuẩn bị đến nguyên đán làm lễ kết hôn. Ba Ngô và mẹ Ngô rất vừa lòng, ba mẹ Âu Dương cũng vừa lòng,ông bà nội Âu Dương lại càng vừa lòng hơn.


      Hôn lễ vĩnh viễn là việc hạnh phúc nhẩ của đời người con .


      Hôn lễ của Âu Dương Hiên và Ngô Thần có xa hoa như hôn lễ của Hoàng Tuấn với Hải Biên, chỉ mở tiệc đơn giản với người nhà và bạn bè thân thiết, ấm áp mà thiếu trang trong. Cũng tổ chức hôn lễ ngoài trời, biết công ty trang trí nào mà lại nghĩ ra ý nghĩ bắt mấy con bướm để thả , khi hai người làm lễ có thêm mục này, làm cho mấy người Hải Biên hâm mộ trận, ồn ào vì sao khi mình kết hôn có cái này cơ chứ, làm cho mấy chồng của họ đau đầu bất đắc dĩ.


      Sau lễ kết hôn Âu Dương Hiên và Ngô Thần, cuộc sống của hai người vẫn trôi qua như cũ, Âu Dương Hiên cũng giống như những người đàn ông khác, quý trọng từng giấy phút được ở bên nhau. Mỗi ngày rời giường hôn chào buổi sáng, sau đó chuẩn bị tốt bữa sáng rồi đưa Ngô Thần đến trường, lại lái xe viên tư pháp. Buổi tối trở về cùng nhau ăn cơm, nếu có phải ra ngoài xã giao, cũng sớm về nhà với Ngô Thần, trước khi ngủ hôn nụ hôn sâu chúc ngủ ngon, hai người cùng nhau tiến vào mộng đẹp.


      Kết hôn vào năm Ngô Thần hai mươi hai tuổi, Âu Dương Hiên hai mươi sáu tuổi. Hai người kết hôn còn vì nguyên nhân muốn có em bé, sau khi kết hôn được năm mà Ngô Thần vẫn của có tin gì, hai người bình thường đều rất cố gắng cày cấy, nhưng hạt lại nhất quyết nảy mầm, Ngô Thần cùng Âu Dương Hiên cũng có biện pháp.


      May mắn hai người còn trẻ, người lớn trong nhà cũng sốt ruột. Chỉ là Ngô Thần bình thường làm chút dược thiện cho mình và Âu Dương Hiên, kết quả của dược thiện là năng lực phương diện nào đó của Âu Dương Hiên càng ngày càng mạnh, mà Ngô Thần lại vẫn là vẫn có tin tức. Đương nhiên, trước khi hai người kết hôn kiểm tra lần, tuyệt đối có vấn đề gì hết.


      Ngô Thần vẫn mong muốn được làm mẹ, chưa bao giờ cho rằng đứa con là ràng buộc của gia đình. Đáng tiếc, việc này càng sốt ruột càng khó thành công.
      Phương Lăng, milktruyenky, hoadaoanh3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :