1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Trọng sinh] Cho ta viên thuốc hối hận - Thất Nguyệt Cát (update chương 16) TUYỂN EDITOR

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      Chương 15

      Edit: Trinhsnow

      Lúc gặp Lý Nam Trúc Đường Tinh bận bê đống sách bài tập còn cao hơn đầu của , khiến cho phương hướng đường cũng nhìn thấy, bất đắc dĩ chỉ có thể liếc mắt cố nhìn con đường phía trước để . Giờ phút này tâm tình của quá phức tạp, trước kia vì ngại mình quá cao, mang giày cao gót cũng có thể cao đến tai của Lý Nam Trúc rồi; nhưng bây giờ lại thấy phiền vì mình quá lùn, nhiều sách bài tập như vậy liền đem tầm mắt của che mất.

      Nhưng giây trước còn sức nặng tay khiến cho mệt mỏi, giây tiếp theo chợt thấy nhàng, ánh sáng cũng chiếu đến khuôn mặt của , trong nháy mắt này cảm giác nhìn thấy ánh sáng tưởng chừng đó chỉ là ảo giác mà thôi

      Ánh sáng trở nên chói mắt, Đường Tinh theo bản năng dùng tay phải che bên mắt, mắt chợt xẹt qua chút xíu cảm giác đau nhói, lại xuyên thấu qua khe hở của các ngón tay liền nhìn thấy gương mặt mỉm cười của Lý Nam Trúc.

      "A, là trùng hợp, lại gặp lại rồi." Đường Tinh cảm kích nhìn về phía Lý Nam Trúc.

      "Em cầm mấy quyển sách bài tập này đâu vậy? Chỉ có mình em thôi sao?"

      " phải như vậy đâu ạ, phía sau còn có hai người nữa" vì để gây trở ngại cho hai người bọn họ, Đường Tinh liền nhanh hơn về phía trước " Em mang sách bài tập đến phòng làm việc của giáo viên Lý, ở phòng 301"

      lộ ra vẻ mặt vui mừng tới: "Chúng ta cùng đến chỗ của giáo viên rồi, nếu để giúp em mang đến cho."

      Đường Tinh lắc đầu cái, " cần đâu ạ, tự em mang được mà."

      " vừa đúng lúc cũng muốn đến chỗ đó, nếu cùng nhau , em ý sao lại lùn như vậy, chừng đến lúc vào giờ học rồi còn chưa được đến nơi."

      ". . . . . ." Đường Tinh đối với Lý Nam Trúc trước sau như lộ ra ngoài vẻ gây tổn hại cho người khác nhìn kỹ lưỡng chính là lẻ luôn khi dễ người khác, mặc dù giọng của tương đối có ý tốt.

      dùng lỗ mũi hừ hả giận, ngước cổ : "Con mắt nào của nhìn thấy em lùn vậy, em lớn rất nhanh đó! Rất nhanh!"

      "Ủa, vậy sao?" Lý Nam Trúc chau chau mày, giọng nhàn nhã làm cho người khác giận sôi.

      "Em ..."

      "Đường Tinh, Đường Tinh, cậu đứng ở đây này làm gì vậy?" Diêm Linh cười cười từ phía sau đến, lại thấy Lý Nam Trúc, ngẩn người ra trong chốc lát "Đây là ai vậy. . . . . ."

      "Có chuyện gì vậy, đây là ai?" Thước Lâm cũng từ phía sau Diêm Linh chạy tới.

      ". . . . . ." Đường Tinh ôm chồng sách bài tập chất cao như núi, đứng ở chỗ quẹo của cầu thang, mà Lý Nam Trúc có vị trí khuất vào bên trong chút, cho nên bọn họ trước tiên là nhìn thấy , lên trước thêm mấy bước, mới có thể thấy Lý Nam Trúc.

      "Đây là phải học trưởng hay sao?" Diêm Linh trong mắt lóe sáng thoáng quan sát Lý Nam Trúc, "Chẳng lẽ chính là Lý ..."

      "A, hôm ngày khí trời là tốt nha, mặt trời là lớn nhà, ha ha ha ha ha. . . . . ." Đường Tinh cai đầu dài ngước lên , lại chỉ nhìn thấy từng tầng của cầu thang cuối cùng dừng lại ở lầu cuối chỉ thấy trần nhà, nhất thời lúng túng.

      "Xin chào học muội, là Lý Nam Trúc." lễ phép hữu hảo chào hỏi, cũng kịp thời hóa giải luống cuống Đường Tinh.

      "Em tên là Diêm linh, đây là Thước Lâm, còn ấy là Đường Tinh, Đường Tinh, Đường Tam Tạng chính là loài động vật thích quay ngược cắn người bên cạnh." Diêm Linh cười híp mắt liếc cái thấy Đường Tinh cắn răng phóng hỏa phẫn hận nhìn mình, cười trộm rồi : "Chúng em đều học chung lớp, cùng nhau mang sách bài tập đến phòng giáo viên. A, đúng, học trưởng hảo." Dường như chỉ giới thiệu về mình, nhưng lại thuận tiện đem còn mọi người còn lại tất cả đều giới thiệu lần, còn cố ý cường điệu về Đường Tinh.(Lảm nhảm: học trưởng hảo, t muốn để câu khác mà k biết nên để câu nào cả ý, thồi để như vậy , chắc cách chào hỏi của bên Trung như vậy)

      Bất mãn với Diêm Linh đem tên của mình mà giải thích cách thô tục như vậy Đường Tinh lúc này mới nhớ tới, chuyện mình quen với Lý Nam Trúc từ trước lại cho Diêm Linh biết.

      Nhưng đối với Diêm Linh loại này chỉ cần người khác chỉ câu là dằn mình nổi mà xung phong nhân việc thu thập tin tức của nam sinh xa lạ còn quên nhân thời điểm đó giới thiệu về , với hành động như vậy của Diêm Linh Đường Tinh đành im lặng biết gì.

      Nhưng Lý Nam Trúc lại hớn hở tiếp thu "A, hóa ra là như vậy, vậy về sau có rãnh rỗi phải xem các em mới được."

      Đây chính có phải là điều trong truyền thuyết thưởng nhắc đến, được tiện nghi còn ra vẻ.

      " chuyện gì vậy, mau đưa bài tập đến phòng làm việc, chúng ta còn phải lập tức học, nhanh là kịp muộn mất." Thước Lâm giống như có chút vui, dùng thanh buồn buồn xong câu đó liền mình chạy .

      Diêm Linh nhìn trong mắt Thước Lâm, lên vẻ khổ sở nhìn Đường Tinh cùng Lý Nam Trúc chứt, chỉ để lại câu"Đường Tinh cậu cũng mau lên nha", liền theo Thước Lâm chạy lên.

      Đường Tinh thoải mái nhún vai, rồi với Lý Nam Trúc: " đưa sách bài tập cho em , để em tự mang lên được mà."

      Lý Nam Trúc chút nào để ý đến ý tự cự tuyệt của , thẳng lên cầu thang, đem Đường Tinh mình bị gạt lại phía sau.

      Lần này, điều này khiến cho Đường Tinh hết sức khó chịu trong lòng "Được rồi được rồi, mấy người đều như vậy, đều là đồ khốn kiếp có lương tâm."

      "Ôi chao, sao lại kéo em vậy?" Đường Tinh thấy Lý Nam Trúc cầm bài tập khó khăn đem Lý Nam tay của khoác lên cánh tay .

      "Thân thế nhà vô cùng trong sạch, tuyệt có hỗn loạn." Lý Nam Trúc buồn cười liếc Đường Tinh cái, "Nếu như kéo em, nếu kéo em chỉ sợ lúc tan học em cũng đưa được, lùn nương."

      Đường Tinh tức giận, liều mạng nhấn mạnh: "Ta lùn, ta rồi ta rồi cao lên!"

      Lý Nam Trúc thối lui gật đầu, thỏa hiệp: "Được được được, em rồi cao lên, nhưng chưa tới hai phút nữa là vào giờ học rồi, em xác định với đôi chân ngắn này có thể kịp thời chạy về lớp học ?"

      ". . . . . ." Đường Tinh oán niệm nhìn Lý Nam Trúc cái, quyết định yên lặng.

      Quả , tính cách của cũng có thay đổi gì, chỉ là theo góc nhìn của Đường Tinh trong mắt của thấy có khác biệt, bởi vì thời gian lâu rồi nên quên mất bộ dáng trước kia của .

      tiếng vang ngoan ngoãn theo sau lưng Lý Nam Trúc, cho đến khi mang sách bài tập đến nơi cũng lời.

      Diêm Linh cùng Thước Lâm sớm ở đó chờ , Diêm Linh thấy cùng Lý Nam Trúc cùng đến , gương mặt trở nên vui mừng khiến cho mặt mày hồng hào , trong mắt ngừng cháy lên hàng vạn vì sao lâp lánh vì quá hưng phấn còn có thể phun ra lửa đốt cháy cả cánh đồng.

      "Nếu như còn việc gì, vậy hẹn gặp lại học trưởng. Diêm Linh, Đường Tinh, chúng ta mau trở về thôi."

      "Hẹn gặp lại học trưởng!" Diêm Linh đối với Lý Nam Trúc vô cùng nhiệt tình, hận cả người được nhào tới người .

      Lý Nam Trúc mỉm cười phất tay, "Hẹn gặp lại."

      Đường Tinh muốn bộ dáng kia của trông rất giống Lão Lãnh Đạo, quá tầm thường. Nhưng cố gắng chịu đựng để ra khỏi miệng.

      Đường Tinh muốn bộ dáng kia rất giống Lão Lãnh Đạo, quá tầm thường. Nhưng chịu đựng có ý tứ ra khỏi miệng.

      Nhưng Đường Tinh ngờ, kế tiếp cho đến lúc tan học, Thước Lâm đều để ý đến , vừa bắt đầu cũng để ý, chỉ là đến thời điểm mọi người trực nhật, Thước Lâm lộ vẻ muốn cùng chuyện, chỉ là thỉnh thoảng cùng Diêm Linh vài lời có liên quan đề tài quét dọn, còn gì khác nữa-- ba người bọn họ vừa đúng lúc hôm nay đến quét dọn phòng học.

      Đường Tinh buồn bực, mình giống như hề làm gì có lỗi với Thước Lâm? Làm sao đột nhiên đối với lại xa cách như vậy?

      Chỉ là cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy điều này cũng cần thiết, dù sao Thước Lâm cũng phải là người quan trọng, nhìn vừa mắt với , cũng có cách, chung cảm thấy như vậy khiến người khác cảm thấy thích chứ?

      Vậy cứ thích , với đứa bé kỳ cục này tâm tình địa nhân của cần đối với chuyện này mà canh cánh trong lòng, cho nên sau tuần lễ, tồn tại của Thước Lâm giống như tồn tại của Hách Tĩnh đều có chỗ ngồi trong lòng , tất cả đều bị Đường Tinh nhìn đến .

      Chỉ là có chuyện, thể khiến cho Đường Tinh nảy sinh vướng mắc trong đầu.

      Sau giờ tan học của buổi học đường, Đường Tinh cùng Diêm Linh cùng nhau ra điểm chờ xe, hai người đều về hướng nhưng cùng chuyến xe. Hôm nay hai người tan giờ học hơi trễ, chạy tới điểm đón xe cũng là lúc xe chạy qua mất rồi, bất đắc dĩ chỉ có thể tiếp tục ngồi chờ.

      Nhưng Diêm Linh rất khác thường, bình thường mọi ngày hoạt bát như vậy, đột nhiên trở nên trầm mặc .

    2. bachnhaty

      bachnhaty Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      50
      a ta thich nam phu nay nha khong muon xuat hien nam chinh khac dau :hoho::hoho::hoho::hoho:
      Trinhsnow thích bài này.

    3. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      @bachnhaty nếu như nam chính mà xuất t tin nàng thích nam chính ngay đó nha

    4. bachnhaty

      bachnhaty Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      50
      vay mau co chuong moi nha
      Trinhsnow thích bài này.

    5. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      @bachnhaty t cố gắng nàng ak, cảm ơn nàng nhiều nhà:yoyo55:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :