1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Chồng yêu của đại tiểu thư – Vân Nhất Nhất (update c16) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. monnie

      monnie Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      687
      Chương 13: em Lục gia

      Edit: monnie

      bay thứ bảy tuần này.” Lúc này trong văn phòng ở tầng cao nhất của nước Mĩ,Lục Quyết Đông liên tục ký chồng lớn văn kiện bàn,bình tĩnh mang theo ngữ khí nhu hòa.

      “Nhanh như vậy?” Hôm nay là thứ năm, cách khác,cách có nhày nữa là cả về nước.

      “Sơm muộn cũng phải về thành phố A .” Chắng qua là đem khoảng cách tháng sau chuyển thành ngày sau thôi.

      "Chuyến bay lúc mấy giờ ? Em muốn đón nha." thể thừa nhận , biết Lục Quyết Đông về nước, Diệp Nhứ Nhiễm là từ đáy lòng cao hứng. Rốt cục cũng mang cảm giác có chỗ dựa, tuyệt thể tả.

      " cần. Lúc đó còn sớm , em cần đến." Mặc dù rất là bận Lục Quyết Đông vẫn là để ý vị trợ lý ở đối diện cực kỳ sốt ruột, vẫn nhẫn nại trả lời vấn đề của Diệp Nhứ Nhiễm.

      "Thức dậy tới mà ! cả về nước, mặc kệ sớm như thế nào em cũng gáng thức dậy đến mà!" Diệp Nhứ Nhiễm trong nháy mắt ngồi thẳng, giơ tay lên cam đoan .

      "Khổng tước, đem tay bé của em buông xuống . Em có giơ cao tới đâu, cách dây điện thoại cũng nhin thấy được." Giống như tận mắt nhìn thấy hành động theo quán tính của Diệp Nhứ Nhiễm, Lục Quyết Đông mặt lạnh thượng lộ ra nụ cười hiếm có.

      Vị trợ lý đứng ở đối diện Lục Quyết Đông bị dọa đến lạnh run, nổi da gà bước nhanh lui ra ngoài, lại dám thúc giục chuyện gì nữa. ta theo Lục tổng nhiều năm như vậy, chưa từng nghe qua Lục tổng ôn hòa giống như thế chuyện? Chưa từng gặp qua Lục tổng lộ ra vẻ mặt như vậy. . . mỉm cười?

      "Ây ." Ngượng ngùng le lưỡi,đối với Lục Quyết Đông lớn hơn mười tuổi, Diệp Nhứ Nhiễm theo thói quen nhõng nhẽo, " cả, em chắc chắn thức dậy đến sớm mà. cho em đón mà!”


      “ Được rồi, 6h20, ở đại sảnh sân bay chờ em.” đợi Diệp Nhứ Nhiễm thét chói tai,Lục Quyết Đông mạnh mẽ tắt ngay điện thoại.

      "Cái gì?" Diệp Nhứ Nhiễm trực tiếp ởtrên sofa nhảy dựng lên. 6h 20 ? vậy . . . phải thức lúc mấy giờ đây ?

      "Thằng nhóc lớn Lục gia muốn về nước?" Nghe lời của Diệp Nhứ Nhiễm, Diệp Hồng Bác nhíu mày, trong lòng có dự cảm bất lành.

      "Dạ." Lườm liếc mắt nhìn thấy cái sắc mặt Diệp Hồng Bác thay đổi, Diệp Nhứ Nhiễm trong lòng buồn bực cũng giảm được phần nào.

      "Ông nội, bây giờ cũng còn sớm , cháu phải giú mẹ cháu dọn cơm." Tùy tiện tìm cái lấy cớ, Diệp Tiểu Mạn vào phòng bếp. Người Lục gia muốn về nước? Vậy lợi thế của Diệp Nhứ Nhiễm phải càng nhiều sao ? được! phải lập tức nghĩ ra biện pháp giải quyết, tuyệt thể để cho Diệp Nhứ Nhiễm gả cho Chích Hạo!

      So với Diệp Hồng Bác trầm tư, so với Diệp Tiểu Mạn tính kế, tâm tình cực kỳ phức tạp hẳn nhiên là Diệp Tường Trần . ràng mới là trai ruột của Diệp Nhứ Nhiễm, mà Diệp Nhứ Nhiễm lại tình nguyện thân thiết đối với người ngoài,gọi trai, cũng muốn cùng nhiều hơn nữa câu. Là do Diệp Nhứ Nhiễm làm việc rất đúng mực, hay là do làm người quá mất bại?

      Vào lúc ban đêm bàn cơm của Diệp gia , vốn từ trước tới nay chỉ có Diệp Hồng Bác, Diệp Tường Trần cùng Diệp Tiểu Mạn ba người, bây giờ còn thêm Diệp Nhứ Nhiễm.

      Xem Diệp Tiểu Mạn đương nhiên cùng Diệp Tường Trần phân ngồi ở hai bên trái phải của Diệp Hồng Bác, Diệp Nhứ Nhiễm hai tay khoanh lại trước ngực, cao giọng : "Ông nội, cháu ngồi ở đâu ?"

      "Tùy tiện ngồi chổ nào cũng được." Trong tám năm, miễn là Diệp kỳ bân cùng nhậm vũ phỉ ở nhà, đều là Diệp Tường Trần cùng Diệp Tiểu Mạn ngồi kế Diệp Hồng Bác ở bàn ăn cơm. Dần dần, Diệp Hồng Bác cũng cảm thấy vị trí Diệp Tiểu Mạn ngồi có gì đúng.

      "Như vậy. . ." Diệp Nhứ Nhiễm gật gật đầu, đến kế bên Diệp Tiểu Mạn bên người, "Ngại quá, mời ra khỏi vị trí của tôi."


      "Nhứ Nhiễm, em. . . em có thể hay ngồi khác vị trí? Chị muốn giúp ông nội gắp thức ăn. . ." Diệp Tiểu Mạn vẻ mặt khó xử, cũng là ngồi yên chổ hề có ý định đứng lên. Lúc Diệp kỳ bân cùng nhậm vũ phỉ đây, vị trí này sớm thành của ta rồi. Mấy ngày trước đây ông nội còn muốn đem ghi vào hộ khẩu của Diệp gia. khi được ghi vào hộ khẩu của Diệp gia, ta đương nhiên trở thành Diệp gia đại tiểu thư.

      "Diệp Tiểu Mạn, cần nhiều vô dụng , chúng ta thẳng ra . cảm thấy có tư cách ngồi ở bàn cơm của Diệp gia? Hay là có tư cách cướp vị trí của tôi, ngồi kế bên ông nội của tôi bên ? Ông nội của tôi cho tôi tùy tiện tìm chổ ngồi , cách khác, bất kể vị trí nào bàn cơm này, chỉ cần tôi thích, chính là của tôi !" Bàn ăn của Diệp gia chỗ ngồi như thế này, làm cho Diệp Nhứ Nhiễm khó mà nuốt nỗi cơm.

      Thử nhìn xem,con của người giúp việc đứng trước mặc mình cướp địa vị của mình,miệng lưỡi ninh nọt ông nội của mình,cho con của hạ nhân công khai ngồi ở vị trí kế bên mình,để cho cháu ruột ngồi đại vị trí nào đó,thử coi có ai mà cam tâm cho được ?

      "Nhứ Nhiễm, im miệng!" Diệp Nhứ Nhiễm ngạo mạn lúc này chọc giận Diệp Hồng Bác, "Thái độ của cháu là như thế nào vậy? Tiểu Mạn cũng coi như là cháu của ta, ngồi ở bàn cơm Diệp gia có gì sai sao ? có ai nghĩ muốn cướp vị trí của cháu, cháu ngồi ở kế bên Tường Trần ?"

      "Ông nội như vậy, cháu đây cũng cũng chỉ có thể ngồi như vậy." Diệp Nhứ Nhiễm chỉ là bất quá là muốn thử xem địa vị cảu Diệp Tiểu Mạn ở trong lòng Diệp Hồng Bác chút thôi. Nghe Diệp Hồng Bác như thế, Diệp Nhứ Nhiễm cũng cùng Diệp Hồng Bác tranh chấp, trực tiếp đến Diệp Tường Trần bên người ngồi xuống, "Mẹ Hà, làm phiền thêm bát đũa."

      "Đến đây ." Nghe được tiếng la của Diệp Nhứ Nhiễm ,me Hà cuống quít cầm bát đũa tới, "Đại tiểu thư, bởi vì biết ngồi ở kia, cho nên có chuẩn bị bát đũa cho . Đê mẹ Hà bới cơm cho . . ."

      "Mẹ Hà là có tâm . Bất quá từ nay về sau, mặc kệ tôi ngồi ở đâu, mẹ Hà tốt nhất vẫn nên cầm chén đũa mang lên bàn trước, mà là chờ tôi mở miệng phân phó. Chuyện này nếu ở Lục gia, ha ha. . ." Diệp Nhứ Nhiễm có đem lời xong hết, mà ý nghĩa lời cần đoán cũng đều có thể hiểu .


      Diệp Nhứ Nhiễm xong, mẹ Hà săc mặt thay đổi liên tục, trong lòng căm tức vạn phần. Nhưng là trước mặt Diệp Hồng Bác, bà cũng chỉ gật đầu: "Vâng, đại tiểu thư. Mẹ Hà về sau chú ý ."

      "Vậy là tốt rồi." nhìn ánh mắt ủy khuất đáng thương của Diệp Tiểu Mạn, Diệp Nhứ Nhiễm nhìn món canh cá trích bàn, "Tôi thấy món canh này chính là me Hà nấu choTiểu Mạn phải ? Vậy trước đưa cho Tiểu Mạn chén !"

      ". . . phải. . . Này canh ra sao mẹ Hà vì đại tiểu thư mà nấu . . ." nghĩ tới Diệp Nhứ Nhiễm đem canh chuyện, hà mẹ lắp bắp giải thích .

      "Tôi còn tưởng rằng tất cả mọi người đề biết tôi có ăn cá chứ !" Phảng phất cảm thán xem bàn canh, Diệp Nhứ Nhiễm cười cười, "Lần sau đổi thành canh sườn !"

      "Vâng” mẹ Hà biểu cảm nháy mắt trở nên ngượng ngùng , trán cũng bắt đầu bốc lên mồ hôi lạnh. Buổi sáng hôm nay lúc mua đồ ăn,thấy cá trích tươi, Tiểu Mạn lại thích nhất ăn cá, cho nên bà liền mua. Nhưng là. . . Diệp Nhứ Nhiễm hồi từng bị mắc xương cá , cho nên bao giờ ăn cá nữa. Việc này phải bí mật, bà cũng biết. Chính là cách xa nhau lâu lắm, nhất thời chuyện đó cũng quên .

      "Được rồi, mẹ Hà xuống , lần sau nhớ chú ý kỹ." Diệp Hồng Bác ho hai tiếng, kiên nhẫn vẫy vẫy tay. Nhứ Nhiễm là ở cố ý sai, mẹ Hà đúng thực cũng trả lời được. lại bầu khí yên tĩnh lúc ăn cơm cũng trở lại.

      Diệp Hồng Bác lên tiếng, Diệp Nhứ Nhiễm tự nhiên thêm nữa, tùy ý ăn mấy khẩu đồ ăn sau đứng lên, "Cháu ăn no rồi , ông nội từ từ ăn."

      " hợp khẩu vị kêu cho mẹ Hà làm lại lần nữa." Tuy rằng bất mãn lời của Diệp Nhứ Nhiễm, Diệp Hồng Bác cũng khả năng để cho Diệp Nhứ Nhiễm bị đói.

      " cần, cháu yếu ớt như vậy, chỉ là bị lệt múi giờ thôi ." Diệp Nhứ Nhiễm lấy tay che miệng, bộ dáng mỏi mệt.

      "Vậy trở về phòng nghỉ ngơi sớm chút ." đến nhường này, Diệp Hồng Bác cũng chỉ có thể cho .


      "ông nội ngủ ngon." Diệp Nhứ Nhiễm xoay người, rồi hai bước lại dừng lại, ", ngủ ngon."

      "À. . . Ngủ ngon." Diệp Tường Trần cả người sửng sốt trong nháy mắt kịp phản ứng lại. Diệp Nhứ Nhiễm là chúc ngủ ngon?

      Buồn cười nhìn phản ứng của Diệp Tường Trần phản ứng, lại liếc mắt cái nhìn Diệp Tiểu Mạn gắt gao nắm chiếc đũa dám ngẩng đầu lộ ra biểu cảm oán độc, Diệp Nhứ Nhiễm lên lầu.

      Cho nên, vẫn là hai Lục gia lục quyết nam đúng. Đối phó kẻ địch tốt nhất cũng là dùng thủ đoạn tàn nhẫn vô cùng, tuyệt đối phải là đao đem giết, mà là dấu vết đem người giúp đỡ kể địch toàn bộ thu lại mà dùng, sau đó nhìn kẻ địch bởi vì còn ai ở cùng trận tuyến, hoảng sợ chịu nổi.

      Kiếp trước ngây ngốc đem người Diệp gia đẩy ra, cuối cùng kết cục trở thành độc mình. tại ngẫm lại, kỳ thực từ ngay từ đầu, bước lầm đường.

      Diệp Tiểu Mạn tiến vào Diệp gia năm đó, Diệp Nhứ Nhiễm bất quá mới bảy tuổi. Thẳng đến mười lăm tuổi ra nước ngoài, thời gian tám năm, nàng dùng hết hết tất cả biện pháp chèn ép Diệp Tiểu Mạn, có lúc nào là nghĩ chú ý những người bên cạnh mình. Nhưng mà, hoàn toàn quên những người bên cạnh đều xuất thân phú quý, người địa vị cao càng thích đồng tình với kẻ yếu mảnh mai đáng thương, mà cực kỳ ghét loại điêu ngoa bốc đồng ngạo mạn đại tiểu thư. Cho nên, thua, thua thảm.

      Trọng sinh lần nữa,tâm tình của Diệp Nhứ Nhiễm sớm giống như trước. Lê Chích Hạo cùng đinh hàn tuấn, có khả năng mượn bọn họ. Bất quá người của Diệp hoàn toàn. tại rất muốn nhìn thấy có Diệp gia nâng đỡ, Diệp Tiểu Mạn còn thế nào như được gả vào lê gia?

      Trèo lên cao cao đỉnh đầu, trước mắt thấy thắng lợi, lại đột nhiên từ phía té xuống, loại cảm giác này. . . Chắc là rất thống khổ sao? muốn đòi nợ, liền tuyệt nhân từ nương tay. Quả nhiên, vẫn là trở thành thánh mẫu lương thiện dễ dàng tha thứ. Cho nên Diệp Tiểu Mạn, chờ xem !


      Về nước đêm thứ nhất, ở ngoan ngoãn nhắn tin chúc ngủ ngon gửi cho vài người, thở phào hơi Diệp Nhứ Nhiễm bình yên vào giấc ngủ.

      Buổi sáng ngày thứ hai,lúc Diệp Nhứ Nhiễm đến phòng khách, Diệp Tường Trần cùng Diệp Tiểu Mạn ngồi sẵn ở đó. Lúc này, Diệp Nhứ Nhiễm có lại đối chỗ ngồi đưa ra câu hỏi gì, lập tức đến bên cạnh Diệp Tường Trần ngồi xuống: " ông nội, chào buổi sáng!”

      Diệp Hồng Bác gật gật đầu, Diệp Tường Trần ngay lập tức trả lời: "Nhứ Nhiễm chào buổi sáng " .

      "Nhứ Nhiễm chào buổi sáng." Tối hôm qua Diệp Nhứ Nhiễm bỏ qua "Ngủ ngon ", tại lại như vậy? cam lòng làm người tàng hình Diệp Tiểu Mạn ngữ điệu mềm dẫn đầu mở miệng.

      "Ông nội, cháu muốn tự mình đến trường học." Ngày hôm qua lúc tan học ngay tại cổng trường gặp được bác Lí chờ tan học, Diệp Nhứ Nhiễm lúc đó liền cho câu , "Hoặc là bác đưa cháu về nhà ngay bây giờ, hoặc là bản thân cháu tự taxi về."

      Bác Lí liền gọi điện thoại xin chỉ thị Diệp Hồng Bác có cần chờ Diệp Tường Trần cùng Diệp Tiểu Mạn về , sau đó Diệp Nhứ Nhiễm có thế nghênh ngang ngồi mình trở về Diệp gia.

      Về phần Diệp Tiểu Mạn,thân là lớp trưởng lại chậm trễ đưa bài tập giao cho giáo viên. Vì thế chỉ phải ở trường học đợi nửa giờ sau, mới cùng Diệp Tường Trần cùng nhau ngồi xe lê gia trở lại Diệp gia.

      Mọi việc cũng thể quá mức, Diệp Nhứ Nhiễm có thể nhìn tới Diệp Tiểu Mạn, nhưng cũng thể để ý Diệp Tường Trần. Càng nghĩ, vẫn là cảm thấy tách ra học càng thêm thư thái.

      " được." Diệp Hồng Bác cự tuyệt trảm đinh tiệt thiết, có chừa nửa phần thương lượng

      Chỉ biết là đáp án như vậy, Diệp Nhứ Nhiễm gục đầu xuống, yên lặng ăn bữa sáng.

      "Nhứ Nhiễm muốn đến trường mình sao?" Diệp Tường Trần cũng ràng vì sao lại mở miệng, nhưng chỉ có như vậy mạc danh kỳ diệu lên tiếng. Có lẽ, bởi vì kia hai tiếng niên đại cửu viễn " trai" !


      "Ừm. thích, rất rêu rao." ra những lời này khi, Diệp Nhứ Nhiễm theo bản năng nghĩ tới người bạn mới ngồi cũng bàn của .

      "Cháu còn chưa đủ rêu rao?" Nghe lý do của Diệp Nhứ Nhiễm , Diệp Hồng Bác hừ lạnh .

      "Ông nội,cháu có rêu rao có thể so sánh qua thanh nhã tam thiếu sao?" Chỉ vào Diệp Tường Trần bên cạnh, Diệp Nhứ Nhiễm vì chính mình giải oan.

      "Nhứ Nhiễm, đó là sô bạn học kêu bậy bạ, theo chúng ta ba người điểm quan hệ cũng có ." Đổi câu , mặc dù rêu rao, cũng coi như đến bọn họ ba người đầu đến.

      "Phải ?" Xem ngồi ở đối diện Diệp Tiểu Mạn đầy mắt cam lòng cùng thống khổ, Diệp Nhứ Nhiễm giơ lên khóe miệng.

      Nghe Diệp Nhứ Nhiễm cùng Diệp Hồng Bác cùng Diệp Tường Trần trò chuyện thân thiết, bị phiết trừ ở ngoài Diệp Tiểu Mạn ủy khuất biết biết miệng, cả trái tim bị trạc sinh đau sinh đau. Vì sao Diệp Nhứ Nhiễm vừa trở về, tầm mắt mọi người liền lập tức chuyển dời đến người Diệp Nhứ Nhiễm? Vì sao Diệp Nhứ Nhiễm bất quá là tiếng "Ông nội ", tiếng "", Diệp Hồng Bác cùng Diệp Tường Trần liền lập vui vẻ như thế ? Như vậy ta mấy năm nay dè dặt cẩn trọng nịnh hót lấy lòng tính cái gì? Chê cười sao?

      Diệp Nhứ Nhiễm sắc mặt bình tĩnh ăn xong bữa sáng, theo Diệp Tường Trần cùng Diệp Tiểu Mạn ngồi xe của bác Lí. Dù sao cũng thêm ngày mà thôi, đợi đến ngày mai . . . Lão gia tử đại trực tiếp cùng cả Lục gia chuyện !

      Vừa vào phòng học liền nhìn đến tú sắc có thể thay cơm bạn học Cát Kình Mặc, bị đè nén đường Diệp Nhứ Nhiễm cuối cùng tâm tình tốt lên chút: "Bạn học Cát, chào buối sáng!"

      "Chào." Nhìn lướt qua Diệp Nhứ Nhiễm, Cát Kình Mặc tiếp tục vùi đầu đọc sách.

      Gặp Cát Kình Mặc xem nghiêm túc, Diệp Nhứ Nhiễm tò mò nhìn qua: "Bạn học Cát , cậu lại xem toán học?"


      "Ừ." Cát Kình Mặc ngẩng đầu, nhưng cũng khẽ lên tiếng.

      "Cậu đúng là thích toán học. . ." Diệp Nhứ Nhiễm lời mới được nửa, bị Diệp Tiểu Mạn cắt ngang, "Nhứ Nhiễm, đây là ông nội kêu chị giúp em làm thẻ cơm."

      Lão gia tử cư nhiên để cho Diệp Tiểu Mạn làm thẻ cơm cho ? Diệp Nhứ Nhiễm bĩu môi, tiếp nhận thẻ cơm hỏi: "Bên trong có tiền sao?"

      "Có. Ông nội kêu chị giúp em bỏ 1000 tệ (~ 3tr6vnđ) ở bên trong." Ngày hôm qua chuyện, Diệp Tiểu Mạn trong lòng biết ta làm đủ chu toàn. Vốn tưởng rằng ông nội răn dạy ta, nghĩ tới ông nội chính là kêu ta giúp Diệp Nhứ Nhiễm làm thẻ cơm. Nhớ tới việc này, trong lòng nhất bụng lửa giận Diệp Tiểu Mạn cười ôn nhu. Buổi sáng khẳng định chính là cái ngoài ý muốn, ta nỗ lực nhiều thế này làm sao có thể hoàn toàn uổng phí? Diệp Nhứ Nhiễm muốn cùng ta tranh, cũng dễ dàng như vậy đâu !

      Diệp Tiểu Mạn đưa thẻ cơm cho ,toàn bộ hành động có sai cái gì, ra lời cũng sai. Bất quá. . . Nhìn theo ánh mắt cảu các bạn học xung quanh liền có thể nhìn ra, lại lần được bị Diệp Tiểu Mạn cứu tế. Cũng thế, Diệp Tiểu Mạn nhất định phải trước mặt toàn thể bạn học chương ra này ôn nhu thiện lương phong thái, cũng theo Diệp Tiểu Mạn diễn tới cùng: "Vậy cám ơn Diệp đại tiểu thư ."

      "Cái kia. . ." Diệp Tiểu Mạn sắc mặt cứng đờ, vẫn là trả lời, " cần cảm ơn."

      Nghe Diệp Tiểu Mạn trả lời, lạnh nhạt như Cát Kình Mặc cũng nhịn được ngẩng đầu, quái dị nhìn Diệp Tiểu Mạn liếc mắt cái. Người này, khỏi. . . Da mặt cũng là dày?

      Diệp Nhứ Nhiễm cười nhạo tiếng, khinh thường dời tầm mắt. Nếu con nhóc ngốc kia ở tốt rồi. Đối phó loại người biết xấu hổ này, con nhóc đó có nhiều biện pháp hơn so với .

      Nếu sớm biết rằng nhắc tới hữu dụng, Diệp Nhứ Nhiễm nhất định mỗi ngày ở trong lòng nguyền rủa Diệp Tiểu Mạn cùng Lê Chích Hạo bị báo ứng. Sáng sớm thứ bảy lúc 6h30, thấy Lục Quyết Đông cùng Lục Giác Linh ra này, Diệp Nhứ Nhiễm trong đầu sinh ra thứ nhất ý niệm.


      "Khổng tước!" Lục Giác Linh hô to tiếng, chạy lại cho Diệp Nhứ Nhiễm cái ôm .

      " cả, em em đến sớm đón được mà?" Diệp Nhứ Nhiễm đầu tiên là cười cùng Lục Quyết Đông, theo sau mới vỗ vỗ lưng Lục Giác Linh, "Nhóc con,cậu thế nào lại trở lại theo vậy?"

      "Thế nào? Bất ngờ quá hả " Lục Giác Linh buông Diệp Nhứ Nhiễm ra , ôm lấy cánh tay cảu Lục Quyết Đông, " cả đồng ý cho mình học trung học ở tỏng nước rồi."

      "Cậu cũng muốn đọc trung học Thanh Nhã?" Trong miệng hỏi Lục Giác Linh, ánh mắt nghi vấn của Diệp Nhứ Nhiễm cũng là trực tiếp nhìn phía Lục Quyết Đông.

      "Con nhóc này em ở trong nước mình bị khi dễ." đến "Khi dễ" hai chữ khi, Lục Quyết Đông sắc mặt .

      " sai! Có mình ở đây, cái kia đáng chết Diệp Tiểu Mạn liền có chuyện gì an lành đâu!" Lục Giác Linh đại lực gật gật đầu, cả người bá đạo khí thế

      Xem bộ dáng hưng phấn của Lục Giác Linh, Diệp Nhứ Nhiễm bất đắc dĩ lắc đầu. chung, Diệp Tiểu Mạn là nhất định có khả năng sông những nagfy an lành tiếp theo.
      Tuyết Nhu, Phạm Jenny, hthuqttn35 others thích bài này.

    2. monnie

      monnie Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      687
      Mình gáng hai ngày chương cho các nàng nhưng công việc,học hành nó quá trời quá đất rồi :sad: mà chỉ có mình edit nên sau này mình gáng được chương nào mừng chương đó thôi nhe :06(1)::06(1):
      hthuqttn, minhminhle, Thanh Hằng10 others thích bài này.

    3. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      k sso dau @monnie a, bna lam dc toi dau thi moi ng ủng ho ban toi do, viec hoc de len hang dau nha
      linhdiep17, monniehuongtron092 thích bài này.

    4. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      ô ô, thông đồng làm chuyện xấu a
      linhdiep17, monniehonglak thích bài này.

    5. thaongoc.vthv

      thaongoc.vthv Active Member

      Bài viết:
      176
      Được thích:
      164
      Việc học là hàng đầu mà bạn, khi nào làm cũng được nhưng nhớ đừng drop truyện là ok! Nhưng tự nhiên mình nghĩ lẽ nào em nhà họ Lục tên là Đông, Tây, Nam, Bắc sao? Vì nhớ hình như là có 3 là Đông, Tây, Nam rồi. Hi...hi...
      monnielinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :