1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Trọng Sinh] Chỉ Yêu Chiều Thế Tử Phi - Mại Mạnh Miêu

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Chương 116.2: Hồi cuối

      Sau đó, mấy thái y chạy tới, vội vàng tiến lên dời Trần thị lên cáng trúc, dưới hướng dẫn của quản gia vương phủ mang người đến nơi khác cứu trị.

      Tiêu Dực Đức thẫn thờ nhìn vợ chồng Tiêu Dạ Cát gầy như que củi hấp hối, lại liếc nhìn xác Liễu thị trong lòng, cầm thanh kiếm dài lên, tới chỗ đế hậu.

      Thấy vậy, người đứng bên cạnh đế hậu tưởng rằng Tiêu Dực Đức nổi điên muốn hành thích Hồng đế bèn chắn trước mặt đế hậu, nhưng ngờ Tiêu Dực Đức té quỵ xuống trước mặt đế hậu, đặt kiếm ngang cổ mình rồi từ từ .

      “Vương phi Trần thị đoan trang hiền lành, bất nhân bất nghĩa, thần đệ dẫu có chết, cũng muốn cùng huyệt.... ..... Thần đệ muốn hòa ly, mong đế hậu ân chuẩn, nếu , thần đệ thà chết!”

      Thấy cổ Tiêu Dực Đức có vết máu do ấn kiếm, Hồng đế còn lời nào để , nếu mình đồng ý, tự sát sao?

      Hoàng hậu nhìn thảm trạng trước mắt, biết hôn nhân giữa Trần Phù và Tiêu Dực Đức cách nào cứu vãn được nữa.

      Đến nước này, ban đầu mình và hoàng thượng kéo hai người lại gần, vậy giờ chứng kiến hai người kết thúc ! Chẳng lẽ mình có thể buộc hoàng thượng đẩy em ruột của ngài vào chỗ chết sao?

      Nghĩ đến đây, hoàng hậu cực kỳ mỏi mệt nhìn Hồng đế : “Hoàng thượng, chuyện Cẩm Thân Vương cầu, ngài ân chuẩn !”

      Nghe hoàng hậu , Hồng đế sững sờ, vốn rối rắm biết phải xử lý thế nào, chẳng ngờ hoàng hậu trước.

      Trầm mặc chốc lát, nghe tiếng kêu của ngự y, Hồng đế đành bất đắc dĩ gật đầu. Sau đó dẫn hoàng hậu đến nơi cứu trị Trần thị.

      Ngày thu, trời từ từ chuyển lạnh, sau khi nghe ngự y bẩm báo lại đế hậu cảm thấy gió lạnh rét tận xương.

      Vào phòng, mùi máu tươi rất nồng, nắm chặt thư ly hôn, nhớ tới bộ dáng vội vàng lấy ra thư ly hôn của Tiêu Dực Đức, nhìn lại Trần Phù vừa khóc vừa cười, môi trắng bệch chẳng còn hơi sức, hoàng hậu liền khóc.

      Hồng đế dìu hoàng hậu đến bên giường ngồi xuống, đặt thư bên gối Trần thị xong hoàng hậu liền cầm khăn lau đôi tay dính máu của Trần Phù, tỷ muội nhiều năm, giờ thế này hoàng hậu cực kỳ đau lòng.

      Trần thị thấy bên gối có gì đó, hình như ý thức được, giật lấy thư. Run rẩy mở ra, nhìn chữ viết trong đó, Trần thị trợn mắt lớn, vẻ mặt vô cùng khủng bố dữ tợn, tóm chặt tay hoàng hậu.

      đâu?”

      “A Phù, lần này muội hơi quá, Tiêu Dực Dức dùng cái chết uy hiếp hoàng thượng, kiên quyết hòa ly.”

      Nghe vậy, Trần thị phun búng máu, cười : “ muốn......muốn bỏ ta, sủng thiếp diệt thê, rút kiếm đâm ta. đâm thê tử chung gối 30 năm, dựa vào cái gì?”

      Cảm nhận được ý thần dần mơ hồ, Trần thị lắc đầu kiên định : “, ta tuyệt đối hòa ly, những năm nay, tất cả tình cảm của ta đều dành cho , tại sao thể đối với ta như đối với Liễu thị chứ, thể giống như hoàng thượng với tỷ tỷ? Cho dù chết ta cũng cho được thỏa nguyện.”

      Trần Phù nắm chặt tay hoàng hậu, tiếp tục : “Tỷ tỷ nhất định phải giúp muội, năm đó lúc mẫu thân qua đời, tỷ hứa với mẫu thân chăm sóc muội tốt, là hoàng hậu chẳng lẽ cầu nhoi thế này cũng làm được? Hoàng thượng thương tỷ như vậy, chỉ cần tỷ , Tiêu Dực Đưc liền thể bỏ muội, khụ khụ......”

      Thấy Trần Phù thở hổn hển vì tức giận, hoàng hậu vừa khóc vừa trấn an: “Thôi, cãi nhau nhiều năm như vậy, muội cũng mệt mỏi rồi, , muội còn có Dạ Huyền mà, giờ nó là Chiến Vương rồi. Tỷ gửi thư đến Bắc Địa kêu Dạ Huyền trở lại, những năm này tuy muội quan tâm thương nó, nhưng hai người là mẫu tử, mẫu tử liền tâm, nó thể nào để ý muội đâu. Giờ nó có con, về sau cả nhà đoàn tụ, cùng hưởng phúc, như vậy tốt sao?”

      Mặc dù biết Trần thị sống được bao lâu nữa, nhưng hoàng hậu đành lòng cho Trần thị, chỉ có thể miêu tả tương lai tốt đẹp, mong Trần thị bình tĩnh lại.

      “Mẫu tử liền tâm.......” nhớ tới Tiêu Dạ Huyền mấy năm nay chưa từng trở về thăm mình, Trần Phù lạnh lùng cười gần như cố chấp mà nhìn hoàng hậu.

      “Tỷ tỷ, lấy cái chết uy hiếp?”

      Thấy hoàng hậu gật đầu, trong phòng yên tĩnh hồi lâu, lúc hoàng hậu nghĩ Trần thị mệt mỏi muốn ngủ, Trần thị bỗng mở mắt ra nhìn thẳng hoàng hậu.

      ra, trong lòng muội hiểu, chuyện tới giờ còn cách cứu vãn...... Tỷ tỷ, tỷ biết , từ muội rất hâm mộ tỷ, vì mẫu thân tỷ là nữ nhân được phụ thân sủng ái, nên từ tỷ được phụ thân thương , còn muội, chỉ là con của nữ nhân mà phụ thân muốn kiếm người chăm sóc tỷ mới cưới về. Biết tỷ tài hoa hơn người, muội phí sức đuổi theo, nhưng mãi vẫn đuổi kịp. Mà phụ thân càng thương tỷ hơn. Thường xuyên dẫn tỷ theo bên người. Có lẽ trời cao thiên vị tỷ, được phụ thân , được gả cho phu quân chịu vì tỷ mà vứt bỏ cả hậu cung, còn ta, trong lòng phu quân ta chỉ luôn có tiện nhân khác. Thậm chí khi ta gần đến ngày sinh vẫn chỉ lo gian díu với ả, hô hào muốn nạp ả làm thiếp. Tại sao, tại sao ta được ai ?”

      “Muội muội.......” nghe Trần Phù u oán kể lể, thể nào thỏa mãn cầu của Trần Phù, khiến hoàng hậu vô cùng áy náy. Càng cảm thấy lúc trước tác thành cho Trần Phù và Tiêu Dực Đức là quyết định sai lầm nhất trong đời.

      “Tỷ tỷ, muội khác tỷ, hoàng thượng là lòng tỷ, còn Tiêu Dực Đức chỉ giả vờ qua loa, điểm này ta biết rất nên càng nuốt trôi. Bất quá ta ngờ phu thê hơn 30 năm, lại có thể rút kiếm đâm ta. Những năm nay ta luôn xem là trời, để níu kéo , chuyện gì cũng làm được, vậy mà rốt cuộc nhận lấy kết quả thế này, ha ha...... Khụ khụ!”

      Thấy Trần thị vừa cười vừa chảy máu, hoàng hậu hoảng hốt, vội vàng lau máu khóe miệng cho Trần thị.

      Trần Phù cảm thấy trước mắt ngày càng mơ hồi, thân thể cứ run rẩy.

      Thấy vậy, hoàng hậu vội vàng ôm lấy Trần Phù. Trần thị nghe thấy mùi hương nhàn nhạt đặc biệt của riêng hoàng hậu, bỗng nhớ đến lúc khi mình rơi vào hầm băng, hoàng hậu nhảy xuống cứu cũng ôm chặt lấy mình thế này, liền vươn tay ôm lại hoàng hậu.

      “Tỷ tỷ, có việc, nhiều năm qua muội vẫn giấu tỷ, do lòng đố kỵ, oán hận, và sợ mình thể sinh con được nữa địa vị khó giữ. Bất quá, tại,muội tự biết sống được bao lâu nữa, nếu giờ , sợ rằng bị Diêm Vương thả vào chảo dầu.”

      Nghe giọng Trần thị ngày càng yếu, hoàng hậu nghẹn ngào : “A Phù ngoan, đừng nữa......”

      Lúc này Trần thị chẳng còn bao nhiêu hơi sức nữa, lẳng lặng nằm giường ra những lời khiến mọi người phải khiếp sợ.

      “Tỷ tỷ, ta và Dạ Huyền vĩnh viễn cách nào mẫu tử liền tâm được, bởi vì nó phải con ta!”

      “Ngươi gì!”, nghe vậy, Hồng đế nhìn chằm chằm vào Trần thị.

      Năm đó, Trần thị sinh Dạ Huyền trong cung, nơi sinh cách phòng hoàng hậu xa, nếu Dạ Huyền phải do Trần thị sinh, vậy do ai sinh? Tất cả đều .

      Trần thị cảm thấy nháy mắt cả người hoàng hậu cứng ngắc, khó khăn ngước nhìn Hồng đế, bi thương : “Ban đầu, vì để vương gia thích gần gũi ta, để thắng được Liễu Như Mộng, khiến vương gia quên Liễu Như Mộng. Ta quyết tâm dùng Ngưng Cơ Ngọc Cốt Hoàn, để da thịt như ngọc, dáng điệu uyển chuyển. Mặc dù hiệu quả rệt, khiến Tiêu Dực Đức ngủ lại phòng ta mấy ngày, nhưng thân thể bị tổn hại, nên khi mang thai, đứa bé bị thiếu sót, đại phu trong phủ bị ta mua chuộc đứa này ra đời lâu chết non. Mà sau này ta cũng mang thai được nữa.

      Ta từng nghĩ tới tìm người thiếp sinh, rồi nhận làm con thừa tự. Nhưng khi thấy đứa bé do tỷ tỷ sinh được bà vú ẵm tớicho ta xem giống con ta như đúc, lại nghĩ đến Tiêu Dực Đức và Liễu Như Mộng mây mưa ngay tại yến tiệc trong cung, ta bèn thừa cơ ma ma ra ngoài, đổi khăn bọc hai đứa bé cho nhau. Chỉ cần có con trai trưởng, dù Liễu Như Mộng vào vương phủ cũng vĩnh viễn đoạt được vị vương phi của ta. Hơn nữa nếu đại hoàng tử chết yểu, tỷ tỷ và hoàng thượng hận Liễu gia thấu xương....... Đối với ta mà , có quá nhiều chỗ tốt.

      Có lẽ do tỷ tỷ khó sanh bị rong huyết, trong cung hỗn loạn, nên ai phát việc tráo đổi của ta. Nhưng cứ nghĩ đến có ngày bị lộ, ta thể nào thương đứa bé như con ruột mình được, mỗi lần thấy ánh mắt khát vọng của nó, lòng càng thêm phiền muộn, đối với nó càng thêm lạnh nhạt thậm chí là tàn nhẫn, cho đến lúc đưa nó vào cung, được tỷ tỷ nuôi dưỡng, tâm tình ta ngược lại dễ chịu hơn nhiều, thấy áy náy nữa, có tỷ tỷ thương , địa vị thế tử của nó liền vững chắc....... Nhưng lẩn quẩn 30 năm, tất cả tính toán của ta đều tan thành mây khói” đến đây, Trần thị thổ tiếp búng máu.

      Nhìn thư ly hôn dính đầy máu, Trần thị tiếp: “Đoàn tụ sum vầy, muội có phúc hưởng, chỉ mong tỷ tỷ tha thứ cho muội. Còn nữa, xin tỷ với Tiêu Dực Đức, thư ly hôn muội ký, dù chết, muội cũng để đổi chính phi.”

      Nghe xong, đế hậu chưa kịp phản ứng, Trần thị ngẹo đầu, ngưng thở.

      Bị lời Trần thị khiến buồn vui lẫn lộn, lại thấy Trần thị ngưng thở, hoàng hậu khóc ra nước mắt. Mà Hồng đế ngoài kinh hỉ, cũng chỉ biết thở dài.

      Đế hậu ra khỏi sương phòng liền thấy Tiêu Dực Đức kinh ngạc nhìn thi thể Trần thị. Nhìn lướt qua mặt trời đỏ rực dần mọc, Hồng đế thở phào nhõm.

      ngờ đứa cháu mình có vô hạn kỳ vọng lại chính là con ruột của mình, quả là ý trời!

      Ngay sau đó ‘Thông cáo thiên hạ’ kinh thiên động địa được dán khắp các ngõ ngách của Đại Chu.

      Ba ngày sau, đế hậu đến cửa lớn kinh thành nghênh đón vợ chồng đại hoàng tử Tiêu Dạ Huyền từ Bắc Địa về. Thêm nữa, quần thần thuận theo ý của hoàng thượng, tấu xin thánh thượng lập hoàng tử Tiêu Dạ Huyền làm thái tử, được hồng đế chuẩn tấu.

      Mà lúc này, trong Thái Y Viện, hai hoàng tử còn lại đấu nhau chết sống đến mức hấp hối.

      Hết.

      @Fuu vậy là hoàn rồi nhé nàng, tiếp theo ta chờ nghe giọng đọc của nàng đó :th_77::th_77:
      Chris, Ledoan2099Fuu thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :