1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      58.2

      Nàng ta có trăm mối thể lý giải, sau khi bị răn dạy, cũng chỉ có thể thành thành phục tùng quỳ mặt đất, lớn tiếng : "Cám ơn hoàng hậu nương nương dạy bảo."


      Vân Khanh nhìn Vi Ngưng Tử bộ dáng vừa rồi đắc ý, lập tức liền biến thành kinh hãi, trắng bệch, bưng lên tách trà trước mặt, nhàng nhấp ngụm trà, thời điểm khóe môi đụng tới chén trà, nổi lên chút độ cong, giống như thưởng thức trà, nhưng càng như là châm chọc người nào đó.


      Vi Ngưng Tử nơm nớp lo sợ đứng lên, lần nữa ngồi lại vị trí, so với trước đó còn khó chịu hơn, hai tay nàng ta gắt gao nắm chặt, luôn cân nhắc tự hỏi hôm nay nàng ta làm sai cái gì chăng.


      Đương nhiên, cho dù nàng ta nghĩ lâu đến đâu cũng nghĩ ra đến tột cùng là vì sao, năm đó nếu phải Cảnh Hựu Thần ngẫu nhiên cùng Vân Khanh qua việc, Vân Khanh cũng biết.


      Hoàng hậu nương nương tại là Tiết Duy Phương, vốn phải nguyên phối của đương kim Minh Đế, bà vốn chính là sườn phi của Minh Đế, sau khi Minh Đế lên ngôi, được phong là hoàng quý phi, mà chánh phi lúc đó lại là trưởng nữ của Tứ Đại Gia Tộc Cổ gia, Cổ Y Lan, cũng là nguyên hậu của Minh Đế.


      Khi Minh Đế vẫn còn là hoàng tử, tiên đế từng cho tổ chức yến hội tuyển chọn phi cho ngài, lúc ấy Tiết Duy Phương cùng Cổ Y Lan đều là thiên kim nổi danh kinh thành, cầm kỳ thư họa, nữ hồng đều là kém bao nhiêu, mặc dù gia thế, đều đồng dạng hiển hách, vì thế tiên đế muốn phong hai người phân ra sườn phi cùng chánh phi, liền ra đề bài, cầu hai người bọn họ trong vòng tháng giao ra bức tranh thêu, đến lúc đó liền xem ai nữ hồng xuất sắc hơn, liền lập thành chánh phi.


      tháng sau, khi hai người đem tác phẩm trình lên, tiên đế cùng Thái Hậu đều cảm thấy bản lĩnh cả hai đều có chỗ xuất sắc, đánh giá hồi lâu, cũng thể chọn ra bộ xuất sắc hơn, nhưng vị trí chánh phi chỉ có thể có người, vừa lúc đó, đột nhiên bươm buớm trong ngự hoa viên bay ra, tạo nên mỹ cánh, đậu bức tranh, tiên đế cùng Thái Hậu liên tục lấy làm kỳ lạ, thêu hoa có thể dẫn tới bươm buớm, có thể thấy được trình độ này muốn đạt tới cảnh giới tối cao, vì thế tuyệt bút vung lên, khâm điểm Cổ Y Lan là chánh phi, mà Tiết Duy Phương làm sườn phi.


      Tình cảnh ngày đó, cùng tình cảnh Vi Ngưng Tử hôm nay, cơ hồ là giống nhau như đúc. Nguyên nhân chênh lệch chỉ là vì mấy con bươm buớm, mà sau khi Minh Đế đăng cơ lập hoàng hậu là Cổ Y Lan, đây là chuyện trong lòng Tiết Duy Phương oán hận nhất, nay Vi Ngưng Tử thế nhưng ở trước mặt bà đem tình tái diễn, bà tại sao có thể nhẫn xuống, nghĩ đến đó trong mắt hoàng hậu Vi Ngưng Tử liền cùng nguyên hậu giống nhau, làm cho bà chỉ cảm thấy chán ghét mà thôi.


      Việc hoàng hậu chán ghét nguyên hậu, cơ hồ trong triều cao thấp đều biết, cho nên việc tuyển phi năm đó, mỗi người đều lo ngậm miệng nhắc đến, hơn nữa nguyên hậu cũng qua đời từ lâu, mọi người cũng dám nghị luận việc này, cho nên rất nhiều người biết đến nó. Đương nhiên, cũng là bởi vì hoàng hậu thích người khác nhắc tới chuyện này.


      Trong lòng bà, là Cổ Y Lan đường ngang ngõ tắt mà thắng được, nhưng theo Vân Khanh nghe được, lại là lý do khác, nghe lúc ấy vị nguyên hậu Cổ Y Lan xinh đẹp như hoa, trời sinh có mùi thơm lạ lùng, cần dùng hương điểm phấn, người cũng tản mát ra mùi thơm ngào ngạt. Vân Khanh trong lòng suy đoán, bức tranh kia, có lẽ là bởi vì nguyên hậu mỗi ngày cầm trong tay, lây dính mùi thơm của cơ thể, cho nên yến hội, với loại mùi tự nhiên này, chỉ hấp dẫn hai ba con bướm, giống Vi Ngưng Tử, cố tình dùng tinh dầu, hấp dẫn tới là cả đám buớm.


      Bất quá việc đó cũng trọng yếu, quan trọng là, Vi Ngưng Tử hôm nay trong lúc vô tình trực tiếp đánh lên nỗi đau của hoàng hậu nương nương, chụp mũ tội bất hiếu với phụ mẫu theo như lời hoàng hậu , chỉ sợ cả đời này của Vi Ngưng Tử, đều khó có thể tiêu hóa nổi đây.


      Hôm nay hoàng hậu nương nương ở trước mặt mọi người, đem gia thế Vi Ngưng Tử đào sạch , tang phụ, bệnh mẫu, sống nhờ người khác, điều kiện như vậy, là so với bé mồ côi, tốt hơn chút nào, thậm chí so với bé mồ côi còn thua kém xa, hơn nữa hoàng hậu nương nương đánh giá như vậy, mặc dù Vi Ngưng Tử diện mạo như hoa, nhưng nếu muốn tiến vào cửa hoàng gia, chỉ sợ là có khả năng rồi.


      Bất quá. . . . . .


      Vân Khanh ngẩng đầu, nhìn Cảnh Hựu Thần ngồi phía , khóe miệng nhấp càng thêm ràng, Cảnh Hựu Thần phải luôn thương hoa tiếc ngọc sao, biết giờ phút này trong lòng thương tiếc Vi Ngưng Tử bao nhiêu đây?


      Mà Cảnh Hựu Thần quả đúng như Vân Khanh suy nghĩ, ngồi ở cao, trong lòng lại đối với vẻ mặt Vi Ngưng Tử như mưa rền gió dữ tàn phá mà tràn ngập thương tiếc, nhưng là trừ lần đó ra, còn có cái nghi ngờ, lúc này biết Vi Ngưng Tử đến tột cùng là vì sao chọc giận hoàng hậu nương nương, ngồi gần hoàng hậu, đương nhiên có thể nhận ra đáy mắt hoàng hậu giống như tẩm sương, đó là loại oán hận tích lũy lâu năm mà thành.


      Kiếp trước, cũng là sau này mới biết được chân tướng, kiếp này, chưa từng biết. cảm thấy mình nhất định phải điều tra ràng chút, xem ánh mắt Tứ hoàng tử, vần đề này tất nhiên có nội tình.


      Mà Ngự Phượng Đàn từ lúc đàn bươm buớm bắt đầu bay lên, ánh mắt liền vẫn dừng ở mặt Vân Khanh, tiểu hồ ly chính là tiểu hồ ly, nếu phải hôm qua có việc gì tới Thẩm phủ luyện khinh công, cũng biết, Vi Ngưng Tử thi họa, hoàn toàn là tiểu hồ ly tay thao túng .


      Vốn Vi Ngưng Tử ra ngoài mua hương mực, làm cho bức tranh hoa đào tản mát ra mùi hoa đào thơm ngát, Vân Khanh cho người theo ở phía sau, cho lão bản tiệm buôn mực làm bộ như trong lúc vô tình nhìn thấy có tiểu thư đem phấn hoa thoa vào quần áo, đưa tới bươm buớm đậu lại ở quần áo, giống như bị hoa tươi váy dẫn dắt đến. Vi Ngưng Tử vốn nghĩ cách ở trong yến hội được hoàng hậu khen thưởng, nghe thế đoạn đối thoại đó, cảm thấy dẫn bướm hiệu quả so với bức tranh tỏa ra mùi hương tốt hơn nhiều, vì thế liền mua tinh dầu trộn vào trong mực.


      Những người khác có lẽ nhìn ra Vân Khanh thích Vi Ngưng Tử, ít nhất nàng ở trước mặt người khác biểu ra ngoài, nhưng Ngự Phượng Đàn vẫn có thể cảm giác được, Vân Khanh đối với người biểu tỷ này, có loại oán hận hiểu, nếu Vi Ngưng Tử hay ho, Vân Khanh rất vui vẻ.


      Ngạch. . . . . . Ngự Phượng Đàn trong mắt hẹp lên chút bỡn cợt, cái này gọi là vui sướng khi người gặp họa , ha ha. . . . . .


      Mà Ngự Thần Hiên cũng lâm vào suy nghĩ, nhìn ánh mắt hoàng hậu hờn giận, lại nhìn bộ dáng Vi Ngưng Tử ủy khuất, cuối cùng đem tầm mắt chuyển dời đến mặt Vân Khanh, nhìn dung nhan diễm lệ kia bị hơi nước trà khiến cho như mộng như ảo, luôn luôn có loại cảm giác quá chân .


      Các phu nhân cùng tiểu thư tại đây đại đa số hoàng hậu vì sao tức giận, ánh mắt ít nhiều đều xen lẫn hỗn loạn cùng sợ hãi, nghi ngờ, tò mò, chỉ có Thẩm Vân Khanh, hai hàng lông mày giãn ra như gió phảng phất, hai tròng mắt trầm tĩnh như ánh trăng, chút suy nghĩ nho , thậm chí lúc vừa rồi hoàng hậu khiển trách Vi Ngưng Tử, đều là thản nhiên, lẳng lặng chờ đợi tình phát triển.


      Đến tột cùng là nàng sớm biết hoàng hậu tức giận, hoàn toàn là trong dự kiến? Hay là hoàn toàn hiểu, chỉ là tiểu thư nhà giàu thiên chân?


      Dựa theo biểu phía trước ứng đối câu "Mẫu Đan thực quốc sắc", Ngự Thần Hiên cảm thấy, Thẩm Vân Khanh là loại tình huống thứ nhất.


      Nàng chỉ là ở Dương Châu xa xôi, lại là nhi nữ của thương nhân, sao biết được chuyện xưa trong triều?


      Chuyện Vi Ngưng Tử chỉ là đoạn nhạc đệm, có khả năng bởi vì bức tranh của nàng, yến hội liền tan , hoàng hậu trong chốc lát sau, lại khôi phục bộ dáng ung dung cao quý, nhưng ràng còn hưng trí như lúc bắt đầu, đại khái xem thêm số tranh, tùy tay chọn ra ba tấm, công thức hoá ca ngợi rằng là tinh tế, ý tinh xảo, lệnh cho cung nhân phía sau mang ba cái khay , khen thưởng cho ba vị tiểu thư kia, liền cùng Mễ ma ma thấp giọng giao phó cho vài câu.


      Sau lát, Mễ ma ma cũng bưng cái khay ra, cái hòm gỗ lim khắc họa Mẫu Đan, mở miệng kêu: "Toánh Xuyên hầu sườn phu nhân có ở đây ?"


      Đột nhiên bị điểm danh, Toánh Xuyên hầu sườn phu nhân vội vàng đứng lên, hành lễ "Nô tì có mặt."


      Mễ ma ma vẻ mặt tươi cười, lại chỉ cảm thấy ngoài cười nhưng trong cười, "Hôm nay Toánh Xuyên Hầu phu nhân cùng đại tiểu thư cũng tới tham dự yến hội, hoàng hậu nương nương niệm tình Chương đại tiểu thư hiếu tâm động lòng người, đặc thưởng đôi vòng tay trường thọ."


      Toánh Xuyên hầu sườn phu nhân tươi cười chuyển sang cứng ngắc, mới vừa rồi lời hoàng hậu răn dạy Vi Ngưng Tử còn tại bên tai, bà ta hôm nay cho rằng so với Vi Ngưng Tử thân phận còn phú quý hơn rất nhiều, nay chính thất ở trong nhà ốm đau, bà ta mang theo nữ nhi tới tham gia yến hội, chừng hoàng hậu nhớ tới mà giáo huấn bà ta chút, chỉ dám cuối gục đầu, dám nâng lên vội vàng tạ ơn.


      Tất cả mọi người biết, đây thoạt nhìn là thưởng cho Chương Huỳnh, kỳ hoàng hậu vẫn chưa buông tha cho Vi Ngưng Tử, thưởng cho Chương Huỳnh kỳ chính là làm thấp giá trị của Vi Ngưng Tử. Chúng phu nhân người người đều thành tinh, vốn đối với loại nhi như Vi Ngưng Tử vẫn luôn mang theo khinh thị, vừa nghĩ tới nàng ta lại chọc giận hoàng hậu, lại cảm thấy loại nữ tử chắc chắc phải tránh xa, để khỏi bị nàng ta liên lụy, ít nhất lúc hoàng hậu còn tại Giang Nam, là phải tránh Vi Ngưng Tử.


      Hình tượng khổ tâm tạo ra bị hoàng hậu mấy câu đánh đổ, Vi Ngưng Tử hận, hàm răng cắn chặt, oán khí lại chỉ có thể nuốt vào trong bụng.


      Mà lúc này, trừ bỏ Vi Ngưng Tử, còn có người, cùng tâm cảnh của nàng cũng thập phần giống nhau.


      Chương Lạc ngồi ở bên cạnh Toánh Xuyên hầu sườn phu nhân, sắc mặt hết sức khó coi, khi hoàng hậu trách mắng Vi Ngưng Tử có nhắc tới Chương Huỳnh nàng ta vui vẻ, nguyên bản hôm nay nàng ta dâng tác phẩm chiếm được hoàng hậu nương nương ban cho đôi vòng ngọc, nàng ta thập phần vui vẻ, liền quên mất lời trước đó hoàng hậu khen ngợi Chương Huỳnh, lại như thế nào, rốt cuộc là nàng ta vẫn được ban thưởng.


      Nhưng nàng ta chưa từng dự đoán được, hoàng hậu thế nhưng phía sau, còn cố ý ca ngợi Chương Huỳnh, ban cho nàng phần thưởng độc nhất vô nhị, điều này làm cho Chương Lạc hao tâm tổn sức mới làm ra bức tranh loá mắt sao có thể chịu được.


      Hai tròng mắt của nàng ta bắn ra tia độc, dám nhìn hoàng hậu, lại nhớ tới hai tháng này, nàng ta cùng mẫu thân cố gắng muốn Chương Huỳnh ở trong phủ càng mất lòng người, dùng các loại phương pháp chọc giận nàng, Chương Huỳnh tuy rằng lúc đầu nghe được cũng tức giận, nhưng là rất nhanh lại khắc chế xuống.


      Tính cách Chương Huỳnh ra sao, Chương Lạc ràng nhất, thấy nàng tính cách trở nên bình tĩnh hơn, cho người ta hỏi thăm, mới biết được Vân Khanh từng ở trong phòng Chương Huỳnh, cho nàng gặp chuyện phải bình tĩnh.


      tại Chương Huỳnh lại được hoàng hậu ca ngợi, cho dù muốn lấy hai chữ hiếu thuận ở người Chương Huỳnh làm tiếng xấu, khó khăn so với trước kia càng lớn hơn.


      Nghĩ hết thảy, Chương Lạc thể đem oán khí trút lên hoàng hậu, liền vẻ mặt trầm nhìn chằm chằm Vân Khanh ở chỗ ngồi đối diện, nếu phải nàng, Chương Huỳnh có lẽ sớm bị nàng ta cùng nương hãm hại đến thanh danh còn, giống hôm nay, được hoàng hậu khen thưởng.


      Nên thưởng thưởng, trước khi chính thức dùng cơm có canh giờ là cho các tiểu thư ngắm hoa dạo chơi, hoàng hậu tuyên bố là tự du ngoạn liền từ cung nhân giúp đỡ rời khỏi, lưu lại nhóm đông tiểu thư phu nhân trong hoa viên.


      Chương Lạc gặp nhóm người tốp năm tốp ba đều tự xem xét vườn hoa, liền gọi nha hoàn bên người lại, bên tai nàng mấy câu, nha hoàn kia gật gật đầu, lặng lẽ trong đám người rời .

    2. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300

    3. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      chương lạc lần này biết lại gở thủ đoạn xảo trá gì nữa rồi :yoyo68::yoyo68::yoyo68:
      cái con này bản thân đc xuất sắc lại đổ l̀̃i cho vân khanh đúng làlòng dạ hẹp hòi mà :yoyo47::yoyo47::yoyo47:
      thì ra hoàng hậu này lúc trước thua dưới tay bởi tình ̣ch mà uất hận trong lòng mà nay vi ngưng tử ́ ý gợi chuyện ̣đau lòng khi xưa cũng khó trách bà hoàng hậu lấy ra trút giận có trách thì cũng trách bản thân vi ngưng tử ham vọng quyền quý làm mờ mắt a tks nàg><

    4. mongmanh

      mongmanh New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      1
      biết đến khi nào hai nhân vật chính có thể bên nhau đây nhỉ. Hai người còn xa cách wá.

    5. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      kiểu này là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ đó mà:th_27::th_27::th_27:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :