1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      mặt dày

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      (4)

      Nhớ tới chuyện bị hôn trộm vào má, Vân Khanh vừa bất đắc dĩ lại vừa tức, làm sao đời này lại có nam tử vô lại như vậy, nàng cắn môi dưới thốt ra: "Ngươi vô sỉ."


      "Vân Khanh ta có răng a còn rất trắng." Ngự Phượng Đàn hé môi cười, chút cũng có tự giác mình bị mắng.


      "Ngươi. . . . . ." Vân Khanh quay đầu, khóe môi vô tình lướt qua sườn má Ngự Phượng Đàn.


      " ra Vân Khanh là muốn hôn lại ta. . . . . ." Ngự Phượng Đàn chỉ cảm thấy đôi môi mềm mại lướt qua mặt , cảm giác ôn nhuyễn nếu so với việc mình động thủ có cảm giác kích thích hơn.


      cái chớp mắt, Vân Khanh toàn bộ gương mặt đều đỏ bừng, toàn thân cứng ngắc, đây. . . . . .


      "Ngươi là tên hỗn đản!" Vân Khanh cắn chặt môi, biết thế nào cũng lại với tên thế tử vô sỉ này liền cắn răng khắc chế xúc động trong lòng.


      Nàng muốn cước đem Ngự Phượng Đàn đá xuống ngựa, tốt nhất là ngã chết luôn. Quên , nếu càng lại càng vô sỉ hơn!


      Lúc này, Ngự Phượng Đàn biết khi nào nên tiến khi nào nên lùi, cảm thấy tại Vân Khanh thực tức giận, có thể bùng nổ ngay, nếu còn bị chọc nữa chừng lần sau Vân Khanh cũng chịu gặp rồi. Vội vàng nhảy xuống ngựa giang hai tay hướng Vân Khanh, "Nàng xuống đây ."


      Vân Khanh tức giận trừng mắt nhìn cái, tự mình nhảy xuống bên kia ngựa, cũng quay đầu lại, mặt đầy tức giận về phía chòi nghỉ.


      Dương Nhạn Dung lúc này bắn xong ba mũi tên quay đầu ngựa lại nhìn thấy bóng lưng Vân Khanh nổi giận đùng đùng, như nghĩ tới cái gì, sau đó với Ngự Phượng Đàn: "Ngài còn chưa bắn hai tên đâu!"


      Ngự Phượng Đàn quay đầu, bên hông ngựa rút ra hai mũi tên, tùy tay bắn tới hồng tâm, hai mũi tên trước sau, đều trúng hồng tâm, Dương Nhạn Dung đáy mắt lên chút kinh ngạc, vẻ mặt bội phục : "Khó trách đại ca tài bắn cung của ngài tuyệt diệu."


      "Bình thường thôi." Ngự Phượng Đàn yên lòng , nhìn bóng lưng Vân Khanh bất đắc dĩ thở dài, khi nào Vân Khanh mới có thể để trong lòng đây?


      Vừa thấy Vân Khanh xuống ngựa, ánh mắt những người khác vốn đều là ghen tị, hâm mộ, thấy sắc mặt Vân Khanh hết sức khó coi như có miếng băng mỏng bao phủ, giống như cùng thế tử trong lúc đó cũng có cái gì.


      Vừa rồi các nàng cách xa, thấy Vân Khanh cùng thế tử có chuyện gì, chỉ biết là con ngựa của Vân Khanh xảy ra chuyện, là thế tử cứu nàng, mặc dù cảm thấy nàng may mắn cũng cái gì. Toàn bộ đều tiến lên, cầu Ngự Phượng Đàn dạy các nàng cưỡi ngựa.


      Ngự Phượng Đàn bị đám nữ tử vây quanh, nhìn đáy mắt các nàng toát ra ái mộ lại nghĩ đến khi Vân Khanh nhìn chỉ có tránh còn kịp, hai cảm giác trái ngược nhưng cảm thấy Vân Khanh tuy rằng đối với lãnh đạm, nhưng thái độ lại chân thành tha thiết hơn, đáng hơn so với những người này. Mày kiếm khỏi nhíu chặt, lạnh lùng mở miệng : " đến giờ, tan học."


      "Dịch Kính Thương, ngươi xem có phải điều kiện của ta tốt?" Ngự Phượng Đàn nằm nghiêng ở nhuyễn tháp, tóc đen trải ra giống như dải tơ lụa, dung nhan như ngọc, nhíu mày .


      Dịch Kính Thương nhìn trầm tư cả buổi tối, trong lòng sớm nghi ngờ, rốt cục cũng đợi được mở miệng, ai ngờ lại hỏi ra vấn đề như vậy: "Điều kiện của Thế tử ngài rất tốt."


      Ngự Phượng Đàn xoay người nằm hướng lên trời, cũng hiểu được điều kiện của chính mình rất tốt nhưng là Vân Khanh thế nào lại có phản ứng gì với ? Nàng cũng chán ghét , đối với tiếp xúc của cũng phải thực bài xích, theo lý mà cũng là có tình cảm với , ân. . . . . . Phải , ít nhất cũng có chút hảo cảm, nhưng vì sao mỗi lần nhìn thấy lại tựa như nhìn thấy ôn dịch?


      Ngự Phượng Đàn lại trở mình, đưa tay sờ sờ má, qua lâu như vậy mà vẫn còn có cảm giác ôn nhuyễn, tim của có chút khó khống chế nhảy thình thịch, nhớ tới khuôn mặt đỏ như lửa của Vân Khanh lại cảm thấy đáng tới cực điểm, khóe môi tự chủ được cong lên.


      "Ngươi ,vì sao nàng lại thích ta?" Ngự Phượng Đàn ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Dịch Kính Thương, đáy mắt tràn đầy tò mò.


      "Ai?" Dịch Kính Thương hiển nhiên đuổi kịp suy nghĩ của vị thế tử gia này nên thốt lên hỏi.


      "Chậc, Thẩm gia đại tiểu thư a." Ngự Phượng Đàn miết miết khóe miệng, còn có thể ai đây, phải là mỗi ngày đều để ý sao như thế nào lại biết hết gì a.


      Dịch Kính Thương mặt lộ ra thần sắc quái dị, ngẩng đầu hỏi: "Thế tử, ngài thích Thẩm gia đại tiểu thư sao?"


      "Vô nghĩa, chẳng lẽ ngươi nghĩ ta còn thích ai!" Ngự Phượng Đàn ngồi dậy trừng mắt liếc cái.


      Dịch Kính Thương trong lòng thầm kinh thành đều truyền ngài cùng tiểu thư Hầu gia có tư tình, Lục công chúa còn ra sức truy ngài, thời gian trước ngài còn thanh lâu, trở về trong mắt lại đều là ý cười rạo rực, làm sao mà biết a.


      Bất quá Dịch Kính Thương cũng là mật thám đứng đầu đại nội, sửng sốt chỉ thoáng rồi lập tức đáp: "Thế tử, việc hôn đều theo lời cha mẹ hay do mai mối, trước khi có hôn ước Thẩm gia đại tiểu thư nhất định thể cùng người khác có tư tình ."


      "Chậc!" Ngự Phượng Đàn liếc mắt nhìn cái, trong mắt mang theo khinh thường: "Ta muốn lấy nàng nàng cũng phải thích ta, ta muốn lấy người thích mình, nàng tại nhìn thấy ta liền tránh kịp cứ như ta là quỷ bằng."


      Bây giờ Dịch Kính Thương mới hiểu Thế tử gia nhà mình lo chuyện gì, trầm tư hồi, mở miệng : "Thế tử muốn lấy Thẩm gia đại tiểu thư?"


      Ngự Phượng Đàn gật đầu khẳng định, nếu nhất định phải lấy vợ nhất định chọn Vân Khanh.


      " có khả năng." Dịch Kính Thương lần này khẳng định .


      "Cái gì có khả năng!" Trong mắt Ngự Phượng Đàn lên tia tức giận, quay đầu nhìn Dịch Kính Thương, sắc mặt trầm.


      Dịch Kính Thương chỉ cúi đầu, gằn từng chữ: "Có lẽ lời thuộc hạ Thế tử thích nghe nhưng đây là , nếu theo như lời ngài , Thẩm gia đại tiểu thư tránh ngài như tránh quỷ như vậy thuộc hạ thể câu Thẩm gia đại tiểu thư nữ tử cơ trí."


      Nghe Dịch Kính Thương khen Vân Khanh, sắc mặt Ngự Phượng Đàn tốt hơn chút, nhìn chờ tiếp.


      "Người là Cẩn Vương thế tử, nàng lại là nữ nhi của thương nhân, thân phận hai người cách quá xa. Thế tử ngài muốn cưới vợ, chỉ là bản thân ngài cưới vợ, thê tử của ngài cũng là đại biểu cho thân phận vương phủ cùng hoàng thất, mặc dù ngài muốn lấy Thẩm gia tiểu thư làm vợ, nhưng ngài cảm thấy vương gia cho phép sao? Vương phi, thái phi bọn họ cho phép sao? Ngài là nhi tử của vương phi và vương gia, là tôn tử của thái phi, có lẽ ngài bướng bỉnh muốn kết hôn cùng Thẩm gia đại tiểu thư, ngài có thể đối kháng cùng vương phủ, bọn họ xuống tay đối với ngài. Nhưng là với Thẩm phủ đại tiểu thư sao? Nàng có gì che chở, đến lúc đó những người khác khuyên can được ngài, họ xuống tay với Thẩm gia đại tiểu thư, hậu quả như thế nào tin tưởng thế tử nhất định biết." Dịch Kính Thương hiểu vì sao trước kia Ngự Phượng Đàn đối với Thẩm gia đại tiểu thư bất đồng, hôm nay lại nghe như vậy, ngược lại cảm thấy vị Thẩm gia đại tiểu thư này xác thực rất đặc biệt.


      phải ai cũng có thể thoát khỏi mê hoặc của thế tử Cẩn Vương gia lại còn có thể biết thân phận của mình, hiểu những mối quan hệ phía sau, bị mê hoặc, về điểm này khiến cho cảm thấy rất tệ rồi.


      Ngự Phượng Đàn nghe vậy cũng sửng sốt, trong lòng vẫn biết giữa hai người tồn tại vấn đề này, nhưng vẫn đem chuyện này đặt trong lòng, thích, liền muốn có được, đây chính là suy nghĩ của , nếu ai phản đối cũng có tác dụng.


      Nhưng là có suy nghĩ đến lập trường của Vân Khanh, nàng giống với , nàng còn để ý người nhà hơn cả bản thân, có lẽ có thể chậm rãi làm nàng động lòng khiến nàng có thể muốn ở bên , nhưng còn Thẩm phủ, nếu có người muốn phản đối, muốn xuống tay với nàng, như vậy Thẩm phủ trở thành nhược điểm của nàng, Vân Khanh chắc chắn vứt bỏ người nhà để ở cùng chỗ với .


      Giờ khắc này, Ngự Phượng Đàn mới cảm thấy cùng Vân Khanh còn đoạn đường rất dài phải , mặc dù có được tâm nàng, làm cho nàng thích , nàng cũng bỏ qua hết thảy để theo .


      "Thế tử, ngài chớ nên trêu chọc Thẩm gia đại tiểu thư nữa." Dịch Kính Thương khuyên nhủ, đối mặt với nam nhân vĩ đại như thế tử, lại có ý với mình, vạn nhất Thẩm gia đại tiểu thư siêu lòng, lại bởi vì gia thế trở thành trở ngại thể cùng nhau ở chỗ, chẳng phải là làm người ta thương tâm sao.


      Ngự Phượng Đàn lại nằm nhuyễn tháp, chậm rãi lắc đầu, trong mắt mảnh u ám : "."


      thích tuyệt buông tay, nếu là bởi vì địa vị chênh lệch, nhất định có biện pháp làm cho chênh lệch này giảm đến nhất.

    3. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      hehehe mới quay lại có tiếp rồi, sung sướng quá :p Thanks nàng
      Bây giờ mới biết nghĩ cho VK ah, ko biết làm thế nào để rút ngắn khoảng cách này của 2 người. Nghĩ lại cái quan niệm "môn đăng hộ đối" của người xưa đều có nguyên nhân cả thôi.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng:-Oops::-Oops::-Oops:
      câu " môn đăng hộ đối" mà biết bao nhiều đau khổ vì nó

    5. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Đồng chí bây giờ mới nhận thấy sao, cũng quá chậm chạp

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :