1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      thanks nàng, có mưu a

    2. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      bạn làm mà nên bạn phải nhớ chứ. Hô hô hô =D Nàng cứ đăng truyện đều đều là ta mừng rồi

    3. Florencevu

      Florencevu New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      0
      Vân Khanh lại có chiêu mới rùi. Tò mò quá!!!

    4. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Oh, kịch tính quá, mà ko đoán đc, ta thick

    5. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      (3)

      Thẩm Bình đột nhiên ngắt lời : "Nô tỳ này có thể tra khảo sau, nay ngươi bị nhiễm bệnh đậu mùa, còn mau cách ly, miễn để lây bệnh cho mọi người!"


      "Muốn lây bệnh sớm lây bệnh, gấp thêm cũng chả làm gì được!"Lúc này,Tạ thị chút lưu tình nào , hai mắt bà trừng Tiểu Mai, xông lên tát cho ả phát, ", rốt cuộc là ai sai khiến ngươi!"


      Tiểu Mai chỉ liều mạng dập đầu, miệng cầu xin tha thứ.


      Tạ thị nhìn trán ả chảy máu, lại chút cũng đau lòng, bà nhìn nữ nhi đứng cách hai thước, mặt toàn những nốt đỏ, rồi nhìn Tiểu Mai cười lạnh tiếng, "Ngươi đúng , ta nhớ ngươi còn có gia đình, được, ngươi , người đâu, đem tiểu Mai cùng người nhà, toàn bộ đều bán ! Bán càng tiện càng tốt!"


      Ý của bán càng tiện càng tốt đó là đưa đến kỹ viện hạ đẳng nhất, kỹ viện phải thanh lâu, thanh lâu vẫn là có chút tình người, mà kỹ viện lại là hạ đẳng nhất chuyên tiếp người qua lại, nương ở đó kể ngày đêm đều ngừng tiếp khách, ngay cả thời gian ngủ cũng có, nghe nơi đó, đến ba bốn năm, kiệt lực mà chết!


      Mà chủ nhân nào muốn bán càng tiện, đãi ngộ càng kém, còn lại nam nhân đưa khai mỏ, tùy thời có thể bị chôn sống ở dưới, đây là phương thức phát mại tàn khốc nhất!


      Tiểu Mai nghe xong, trợn to mắt nhìn Tạ thị, lắc đầu : "Phu nhân, người tại sao có thể tàn nhẫn như vậy. . . . . ."


      "Tàn nhẫn? Ngươi đem Vân Khanh của ta hại thành như vậy, ngươi cũng biết tàn nhẫn!" Tạ thị trong mắt tia thương hại, vẫy tay : "Ngươi ra kẻ chủ mưu phía sau, như vậy chính là có kết cục này rồi! Người đâu... "


      Vừa nghe Tạ thị , biết còn cơ hội nữa, Tiểu Mai lập tức dập đầu : "Phu nhân, phu nhân ta , ta , là Thẩm Bình Thẩm đại lão gia cho nô tỳ bao thuốc bột bảo nô tỳ hạ dược. . . . . ."


      Đột nhiên cước đá tới, Thẩm Bình đá Tiểu Mai văng vào cửa, khụ ra vài ngụm máu, lớn tiếng trách mắng: "Lời của nô tỳ, các ngươi cũng tin tưởng, đừng ở trong đây kéo dài thời gian! Thẩm Vân Khanh, ngươi là muốn mọi người bị nhiễm bệnh đậu mùa sao? Người đâu, mau mang nàng ta ra ngoài đưa đến chỗ cách ly ! Tài sản Thẩm gia từ nay trong tộc tiếp nhận toàn bộ!"


      Vài nam tử tay sớm đeo bao tay, bắt đầu xông lên phía trước, Tạ thị ở phía trước ngăn cản, còn bị hất ngã, Vân Khanh khóc hô lớn: "Cha à. . . . . . Người nếu còn sống, liền nhìn xem, xem bọn họ đối phó chúng ta như thế nào . . . . . ."


      "Ngươi cần kêu mà có kêu cũng vô dụng, cha ngươi sớm chết, chỉ có mẹ con các ngươi ngu ngốc đợi trở về!" Mắt thấy ý định sắp đạt được, Thẩm Bình kiêng nể gì phá ra cười.


      Nhưng vào lúc này, chỉ nghe tiếng hét lớn: "Các ngươi dừng tay cho ta!"


      Mọi người đều bị tiếng bao hàm đầy tức giận mà dừng tay, chỉ thấy trong đám người, người trung niên mặc trường bào màu xám ra, mặt trắng cùng mắt phượng, thoạt nhìn lịch nho nhã, nhưng lúc này mặt lại toàn là hàn băng.


      Tạ thị nhìn thấy nam tử trung niên đột nhiên xuất , câu cũng nên lời, mắt cũng nháy nhìn , sợ tất cả trước mắt đều là ảo giác.


      Mà Lý ma ma ở phía sau kích động hét to: "Lão gia, người trở lại! Người xem, những người này bọn họ là muốn chiếm đoạt gia nghiệp Thẩm gia a!"


      Tộc trưởng cùng Thẩm Bình nhìn thấy Thẩm Mậu, đều ra lời, lâu như vậy thấy, bọn họ đều nghĩ Thẩm Mậu chết, ai ngờ thế nhưng hôm nay xuất ! Người của bọn họ an bài ở cửa đâu, tại sao lại có trông chừng, để cho Thẩm Mậu vào trong phủ , xem ra, vừa rồi mọi chuyện đều nghe được rồi!


      Thẩm Mậu để ý tới bọn họ, mà đến đỡ Tạ thị đứng lên, Tạ thị lúc này mới kịp phản ứng, nước mắt đều chảy ra, "Lão gia, lão gia, người trở lại. . . . . . Người rốt cục trở lại. . . . . ."


      Đối mặt với nước mắt của ái thê, Thẩm Mậu trong lòng chua xót, nhưng lúc này hiển nhiên phải thời điểm thổ lộ nỗi lòng, ông gật gật đầu, sau đó quay đầu nhìn mọi người im lặng : "Ngày hôm nay để cho ta mở rộng tầm mắt rồi."


      Thấy có nổi giận, mà trấn tĩnh như vậy, ngược lại làm cho tộc trưởng cùng vài vị trưởng lão có phần ngoài ý muốn, vẫn là tộc trưởng da mặt dày, phản ứng mau, lập tức : "Ngươi trở lại, ngươi trở lại là tốt rồi, như vậy Thẩm gia tất cả có người quản lý rồi!"


      Thẩm Bình hiển nhiên đạo hạnh cũng rất sâu, nhìn thấy Thẩm Mậu, lập tức tỏ ra thần sắc thúc thúc tốt, bộ dáng thập phần vui vẻ: "Ngươi cuối cùng là trở lại, mấy ngày này, ta lo lắng gần chết!"

      (dù tuổi tác gần bằng nhau nhưng vai vế Thẩm Bình Thẩm Mậu)


      "Lo lắng ta chết được a, nhưng làm cho các ngươi thất vọng rồi!" Thẩm Mậu lạnh lùng liếc cái, trong đầu nhớ lại bọn họ vừa rồi bức bách Vân Khanh cùng Tạ thị, sắc mặt ông càng trầm, tay gắt gao nắm chặt thành quyền.


      Vân Khanh đứng ở phía sau, nhìn thấy động tác của Thẩm Mậu, tốt cha trở lại, cha rốt cục trở lại.


      Nàng thở phào tiếng, "Cha, nữ nhi khổ sợ đợi gần nửa tháng, người rốt cục trở lại, nay nữ nhi bị bệnh đậu mùa, cũng thể ở nhà lây bệnh cho người khác!"


      Nàng xong, lên phía trước quỳ gối trước Thẩm Mậu cùng Tạ thị, đáy mắt hàm chứa nước mắt, thống khổ :"Cha, nữ nhi bị bệnh đậu mùa, thể ở nhà, đến nơi cách ly, biết còn có thể trở về hay , chỉ có thể vái lạy người cùng nương ba cái!"


      Nàng lời nào sao, vừa , khuôn mặt vừa ngẩng lên,Thẩm Mậu trong lòng giống như có con dao cắt qua, nữ nhi của được thương, nâng niu, giữ gìn như châu báu thế nhưng bị bọn súc sinh này dùng loại phương pháp ti tiện hãm hại, nhịn được vươn tay muốn chạm vào Vân Khanh,Vân Khanh thấy vậy lại vội vàng lui về sau vài bước, mặt đều là nước mắt, lui bước xong, liền ngồi mặt đất, "Cha, đừng chạm, nữ nhi có bệnh đậu mùa, lây bệnh cho người. . . . . ."


      Thẩm Mậu tới từng bước, Vân Khanh liền lùi về sau từng bước, nhìn nữ nhi trong mắt ràng muốn cùng thân cận, lại bởi vì bệnh đậu mùa mà dám, lúc này nước mắt Thẩm Mậu liền chảy ra.


      Bên ngoài truyền đến thanh kêu to, nhốn nháo, ma ma chạy vào quỳ xuống kêu lên:"Lão gia, có người của quan phủ đến bắt tiểu thư, có người báo, tiểu thư bị bệnh đậu mùa phải đưa cách ly."


      đám quan binh như sói như hổ bịt mặt, tay đeo bao dày, xông tới liền thấy Vân Khanh ngã ngồi mặt đất, thô lỗ đem nàng kéo lên, "Mới vừa có người nha môn báo, tiểu thư quý phủ bị bệnh đậu mùa, dựa theo luật lệ Đại Ung, bị bệnh truyền nhiễm đều phải sở cách ly!"


      Bọn họ theo phép xong, lôi kéo Vân Khanh ra bên ngoài, Tạ thị cùng Thẩm Mậu đều theo, Tạ thị đau xót muốn chết khóc hô: ", , Vân Khanh a. . . . . . Vân Khanh. . . . . ." bước chân tốt,Tạ thị liền ngã ở tại cửa chính,Phỉ Thúy cùng Hổ Phách hai người tiến tới, thế nào cũng kéo dậy được Tạ thị cực kì bi thương.


      Nhìn Tiểu Mai ở bên rên rỉ, Tạ thị nhào tới đánh, hoàn toàn mất bộ dáng dịu dàng ngày thường, bà là quá tức giận.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :