1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      (3)

      Vân Khanh ánh mắt nhìn đám thanh niên có phẩm hạnh cao cấp và chưa kết hôn kia, thản nhiên cười, bàn tay trắng nõn vừa nhấc, chỉ vào gã nam tử thoạt nhìn lịch đoan trang : "Vị này. . . . . ."


      "Vị này sao? Được được. . . . . ." Tộc trưởng nghĩ tới Vân Khanh nhanh như vậy liền quyết định, mừng đến muốn nhảy lên.


      ngờ, Vân Khanh lại để ý tới , tự nhiên tiếp, "Vị này, Thẩm Nhân, từ bị bệnh bại liệt, chân trái bị què. . . . . ."


      "Vị này. . . . . . Thiên tính ham bài bạc, sau khi đem tiền tài trong nhà toàn bộ thua sạch, nay mỗi ngày đều ở nhờ trong miếu thành hoàng, trộm cắp lừa gạt, có việc xấu nào làm. . . . . ."


      Nàng xong, ngón tay lại chỉ hướng gã nam tử buồn bã, "Thẩm Lại Cát, thích uống rượu, sau khi say rượu thích nhất đánh vợ, người vợ trước là do bị trong lúc say rượu đánh chết tươi. . . . . ."


      Nàng câu tiếp câu, đem chi tiết cuộc đời của mỗi người đều ràng, rành mạch, cuối cùng chỉ đến nam tử đứng ở bên cạnh Mạc Thị, "Tộc trưởng ấu Tôn (cháu ), từ lúc mười hai tuổi làm nhục tất cả nha hoàn trong phòng hầu hạ mình, tất cả nha hoàn trong viện, chỉ cần có thể chạm vào toàn bộ đều chạm qua, phàm là coi trọng , khi phục tùng, liền đem người cưỡng bức sau đó bán vào nhà chứa. . . . ."


      Tộc trưởng ngờ nàng thế nhưng lại nhớ chi tiết của mỗi người, đặc biệt là người cuối cùng, lại là cháu của mình, lập tức hét lớn: "Đủ, cho ngươi chiêu tế ở rể, phải cho ngươi tại đây bới móc!"


      Vân Khanh nhìn tộc trưởng vài lần, lắc lắc đầu, chỉ vào mấy vị nam tử bên cạnh : "Ta phải muốn bới móc, ta là nhìn, người mà tộc trưởng kéo đến Thẩm gia, rốt cuộc có ‘phẩm hạnh cao cấp’ cỡ nào, lại làm sao có thể tận tâm tận lực giúp Thẩm gia, giúp ta quản lý chuyện buôn bán!"


      Tộc trưởng là bị tức chết, đôi mắt già gắt gao trừng Vân Khanh, nữ nhi này của Thẩm Mậu, rốt cuộc là người hay là tinh, làm sao có thể biết những người này như vậy, vậy kế hoạch gài người vào Thẩm gia của hôm nay lại thất bại rồi sao!


      Thẩm Bình nhìn mọi chuyện tước mắt, đáy mắt cũng xẹt qua đạo tinh quang, mang theo vài phần mờ mịt u, tiến lên trước hai bước : "Giỏi cho nữ tử ngươi, ngươi thế nhưng trước mặt mọi người, làm tổn hại thanh danh của nam tử trong tộc, người đời ai mà có khuyết điểm, nếu theo cầu của ngươi, vậy ngươi chẳng phải là cả đời đều tìm được người để gả rồi!"


      Vân Khanh lạnh lùng cười, "Vậy ý của ngươi là, muốn buộc ta trong hôm nay phải chiêu tế ở rể sao?"


      "Ngươi nếu như chọn, vậy là có ý đồ mưu đoạt tài sản của Thẩm gia, hôm nay cho dù ngươi rút kiếm, chúng ta cũng bỏ qua như vậy! Thẩm gia gia nghiệp như thế nào cũng thể để ngươi mang ra cho người ngoài!" Thẩm Bình như làm việc nghĩa liền vỗ cái bàn, lớn tiếng mở miệng.


      Những nam tử vây xung quanh cũng nhất thời mở miệng ngươi lời, ta câu chửi bới Vân Khanh.


      "Ngươi nữ tử cả ngày ở chỗ đầy nam nhân mà bôn ba, còn muốn như thế nào, người như ta, ngươi về sau muốn tìm cũng tìm thấy đâu!"


      "Ta khinh, biết là sớm lên giường với ai chưa mà lại ở đây giả dạng làm hoàng hoa khuê nữ, bày ra dáng vẻ đó cho ai xem!"


      ". . . . . ."


      câu so với câu càng hạ lưu, câu so với câu càng khó nghe, Lưu Thúy ở bên nghe, đứng ra cùng các nha hoàn khác mắng lại, mắng mắng biết như thế nào, trong đám người mà bắt đầu xô đẩy nhau, vài tộc nhân nam tử cùng đám nha hoàn phía sau Vân Khanh náo loạn thành đoàn, Vân Khanh bị bọn họ che chở ở phía sau, trong lúc xô xát đem ấm trà chén trà bàn, còn có những thứ bày biện ở chung quanh đều đánh nát cả rồi!


      Tựa hồ cảm thấy náo loạn quá mức rồi, Thẩm Bình đột nhiên mở miệng hét lớn: "Dừng tay!"


      Những thanh niên xô xát bị rống lên câu, rốt cục cũng ngừng tay, cam nguyện đứng trở về chỗ cũ, mà Vân Khanh lúc này sắc mặt lạnh như băng đến dọa người, nhìn tình huống hỗn độn trước mắt, nàng chăm chú nhìn những người này lâu, lành lạnh mở miệng : "Chư vị hôm nay đến Thẩm phủ, đều là những người có vấn đề với vợ: bỏ vợ ôm gia nhân, buộc ta ở trong đám bọn họ tuyển tế sao? Nếu là như thế, hôm nay Vân Khanh đem chuyện lúc trước, các ngươi có thể ta xuất đầu lộ diện, có thể ta để ý thể diện, cũng có thể ở sau lưng mơ ước sản nghiệp Thẩm gia, khích người đến Thẩm gia gây rối làm ra những việc tương tự, các ngươi chớ cho rằng ta biết, ta chính là nể mặt mũi của tộc nhân Thẩm gia, nên cũng ra! Nhưng là có câu rất đúng, chó bị ép cũng nhảy tường, con thỏ nóng nảy cũng cắn người, các ngươi nếu nhất định muốn gây chuyện hết đòi đến đòi ba như thế, Thẩm Vân Khanh ta cũng phải là người để người khác tùy tiện ức hiếp, các ngươi cảm thấy thanh danh quan trọng, phải làm đến chuyện bức bách nữ tử, như vậy ta cũng khách khí, cùng lắm cá chết lưới rách, chúng ta ai cũng đừng mong được tốt!"


      Những người khác ngờ Vân Khanh thế nhưng ra loại lời này, nếu như nàng lần trước rút kiếm, rốt cuộc vẫn là bởi vì bị người bức đến nóng nảy, muốn bảo vệ tài sản Thẩm gia, nhưng lần này, trong lời của nàng ràng chỉ có ý nghĩa, như vậy chính là, nếu bọn họ còn muốn bức bách, nàng liền mặc kệ hết thảy cùng với Thẩm thị thoát ly quan hệ, cắt đứt sợi dây ràng sợi giữa Thẩm gia cùng Thẩm thị!


      Nhiều năm như vậy, Thẩm thị mặc dù ở Dương Châu được coi như là đại tộc, nhưng nhân tài trong tộc nhiều lắm, muốn dần dần xuống dốc, người có tiền đồ tốt nhất trong tộc là Thẩm Mậu, cũng nhờ dựa vào Thẩm gia, Thẩm thị ở Dương Châu mới tính là có chút địa vị, dù sao Thẩm gia mặc dù là thương nhân, nhưng ở Dương Châu trăm năm, cũng coi như là thâm căn cố đế (nền móng vững chắc), nếu Thẩm gia cùng Thẩm thị phân quan hệ, trong đó có rất nhiều phiền toái xảy ra, tương đương với việc dỡ xuống trụ cột duy nhất của Thẩm thị!
      AELITA, Minhang, Henlun12 others thích bài này.

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      (4)

      Nghe vậy, trong sảnh liền yên tĩnh trở lại, tộc trưởng tựa hồ cũng có chút do dự, việc thoát ly tộc tông, người ở thời đại này, là việc cũng dễ dàng lắm, nhưng mà. . . . . .


      ngẩng đầu nhìn Vân Khanh đứng ở đó chút hoang mang, tính tình của nàng, cứng mềm ăn, chừng làm như thế!


      Thẩm Bình tựa hồ cũng bị Vân Khanh dọa, lẳng lặng đứng hồi, sau đó quay đầu đối với tộc trưởng : "Tộc trưởng, có lẽ là chúng ta hơi quá khắt khe, việc này nên dời lại chút, đến lúc đó nếu việc này truyền ra để người ta nghe được, cũng đối với thanh danh của Thẩm thị tốt, khiến tất cả tộc nhân đều có lợi."


      Tộc trưởng thấy đều như vậy, liền ngẩn ra, ngẫm nghĩ hồi, cũng gật gật đầu.


      Thẩm Bình thấy vậy, liền tiến lên đối với Vân Khanh chắp tay : " việc hôm nay, cũng là do chúng ta nóng vội, chính là gần đây trong Dương Châu đồn đãi quá mức khó nghe, chúng ta mới bức xúc như vậy."


      Vân Khanh nhìn , cũng chuyện.


      Thẩm Bình biết xấu hổ, như trước cười : "Xem tôn điệt nữ còn tức giận, vậy đường cữu ông ta đây cũng chỉ có thể rót ly trà bồi tội rồi! Các ngươi lấy hai chén trà đến!"


      Thẩm Bình phân phó, nhưng bọn nha hoàn người nhúc nhích, đều chờ lệnh của Vân Khanh.


      Vân Khanh nhìn dáng vẻ của , trước mặt nhiều người như vậy tự mình bồi tội, nếu nàng tiếp, truyền ra ngoài đó là nàng tôn kính trưởng bối, còn cuồng vọng, chuyện này và truyện trước đó là hai chuyện khác nhau.


      Nay Thẩm gia vừa qua cơn sóng gió chút, nếu muốn cùng người trong tộc trở mặt, tất nhiên tạo thêm cơn sóng to thứ hai, giờ này khắc này Thẩm gia thể trải qua thêm cơn sóng gió nào nữa.


      Mặc dù là trong lòng vui, Vân Khanh vẫn gật gật đầu, lát sau, tiểu nha hoàn bưng cái khay vuông bằng gỗ son đỏ tiến vào, đem nước trà bưng lên, cho Vân Khanh cùng Thẩm Bình ly.


      Thẩm Bình lập tức đổ nước trà, cười : "Uống xong chén trà này, hi vọng Vân Khanh có thể nguôi giận. Về sau chúng ta toàn lực duy trì Thẩm gia, lại bức bách ngươi."


      xong, liền lấy trà thay rượu uống, lại đem chén trà còn lại mời Vân Khanh.


      Vân Khanh híp mắt, đột nhiên nhàng cười, môi đỏ mọng cong lên, "Có giúp đỡ duy trì của người trong tộc, ta cũng càng cao hứng." Nàng nâng tay áo che miệng, cũng ngụm đem nước trà uống cạn.


      Mắt thấy Vân Khanh uống hết ly trà, tộc trưởng muốn gì cũng đành ngậm ngùi, đau lòng nhìn cơ ngơi đồ sộ với mái hiên đầy hoa lệ của Thẩm gia, còn có trang sức cũng như gia cụ, lưu luyến nhìn mang theo đám thanh niên cùng hai vị trưởng lão ra khỏi phủ.


      Đợi bọn họ khỏi, Lưu Thúy liền mở miệng : "Những người này là vô sỉ, mang theo đám người dưa vẹo táo nứt cho tiểu thư chọn lựa, thế nhưng còn cái gì là phẩm hạnh cao cấp, cũng biết mất mặt mà ra! Da mặt so với dưa hấu còn dầy hơn, là hết thuốc chữa!"


      Vân Khanh bị nàng chọc cười, "Em đây cũng phải là oan uổng quả dưa hấu rồi sao, trái dưa chúng ta vừa ăn, lại có da mỏng a."


      Lưu Thúy che miệng, nhất thời vừa buồn cười vừa tức giận : "Tiểu thư, lúc nào rồi mà người còn lòng dạ đùa cợt, người là lòng dạ khoang dung nên thèm để ý, nhưng người xem bọn họ vừa rồi như vậy, ban đầu liền hùng hổ muốn ép người tuyển chồng, vừa thấy có biện pháp, lập tức muốn uống trà hòa hảo, là thành quỷ cũng là bọn họ, làm người cũng là bọn họ, là người thay đổi thất thường nhất!"


      Lưu Thúy khá khó chịu , Vân Khanh nghiêng đầu, nhìn nàng lên tiếng: "Tốt lắm, nếu biết bọn họ là người như vậy, em sao lại tức giận làm gì, tổn hại còn phải là chính mình, dù sao biết bọn họ là loại người nào tốt rồi, về sau bọn họ nếu lại đến, cũng biết như thế nào ứng phó rồi chứ."


      "Nhưng tiểu thư a, những lời đồn đãi bên ngoài thực rất khó nghe, hạ nhân trong phủ đều thầm nghị luận, nô tỳ nghe thấy qua hai lần, biết nay lão gia ở đâu, sao còn sớm chút trở về!" Lưu Thúy bĩu môi, thay Vân Khanh sốt ruột.


      "Tốt lắm, đừng nghĩ nữa, chuẩn bị chút, chúng ta dựa theo kế hoạch, hôm nay cần khảo sát cửa hàng." Vân Khanh phân phó xong, liền suy nghĩ việc khác, hôm nay tộc trưởng bọn họ thế tới rào rạt, mang theo đám người, thoạt nhìn chắc là dễ dàng mà bỏ như vậy, nhưng vì sao càng về sau, lại lập tức thu tay, mang người trở về chứ.


      Nàng cho rằng tộc trưởng bọn họ đột nhiên đến đây liền hiểu được, cảm thấy cần phải quý trọng Thẩm gia, cho nên mới .


      Nàng cảm thấy tình có đơn giản như vậy, nếu xuất động nhiều người đến thế, an bài vở diễn lớn như vậy, có lẽ bọn họ mưu việc gì đó sau lưng nàng.


      Vân Khanh đột nhiên cảm thấy, có đám người làm tộc nhân như vậy, quả thực là nuôi dưỡng kẻ ở ngoài sáng tính kế đâm mình lưỡi đao sắc bén, chờ mình sẩy chân nhảy vào.


      Xe ngựa nhàng chuyển động, những tia sáng bên ngoài từ khe hở của màn xe rung động lọt vào, Vân Khanh nhìn ánh mặt trời lộ ra trong bóng tối của cỗ xe, híp mắt tinh tế thầm nghĩ: tộc trưởng bọn họ đến tột cùng là có mưu gì?
      AELITA, Nhistone, Minhang16 others thích bài này.

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      định đăng hết chap lun cho các nàng khỏi hồi hợp, nhưng hóa ra lại càng hồi hộp hơn :p
      quỳnhpinky thích bài này.

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      trời.càng ngày càng gay cấn.thank nàng

    5. devilhamvui

      devilhamvui Active Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      65
      Lại còn mưu khác nữa ?
      Thank nàng!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :