1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Ko pải là ngu mà là ngu hơn nữa
      AnhXuan thích bài này.

    2. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      haaaa đáng đời tên tra nam. kê hoạch của a đàn tuyệt (y)(y)(y)(y)(y)

    3. dai

      dai New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      0
      Cuộc sống sau này của 3 người Nhị công chúa, Cảnh Hữu Thần và Vi Ngưng Tử...
      Rất mong chờ a !:hoho:

    4. truth205

      truth205 New Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      17
      Bao gio co chuong moi nang oi? The nay thi lau qua.

    5. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957

      Chương 107. Sống bằng chết
      Edit: anhsaobang
      Beta: Ishtar




      "Cảnh Phò mã, chúc mừng chúc mừng a. . . . . ."




      Trong phủ Phò mã vừa được ban thưởng giăng đèn kết hoa, lụa hồng treo cao, thỉnh thoảng có khách tiến vào, đối với tân lang mặc hỉ phục đỏ thẫm chắp tay chúc mừng, bọn họ trong miệng lời chúc mừng, đáy mắt lại giấu được tâm tư vui sướng khi người gặp họa xen lẫn với châm chọc cười nhạo.




      Cảnh Hựu Thần ở Kim Loan điện bị Nhị công chúa liều lĩnh vọt vào xin chỉ hôn vạch trần việc hai người sớm có cấu kết, Minh Đế nổi trận lôi đình, vào lúc vừa muốn xử phạt, Tây Thái Hậu cùng Hoàng hậu đuổi tới, liền tranh thủ đem việc này thành lưỡng tình tương duyệt, sớm có tương ứng, nếu phải Vi Ngưng Tử ở trong cung trước mặt mọi người xảy ra loại chuyện gièm pha kia, Cảnh Hựu Thần vốn là muốn cưới Nhị công chúa, nhưng công chúa tình thâm ý trọng, thể vứt bỏ tình cho nên mới lớn mật làm ra hành vi này.




      Dưới che giấu tận tình của Tây Thái Hậu, chuyện này thuận lợi khoác lên vỏ bọc tình chàng ý thiếp tuyệt vời, Minh Đế tuy rằng biết chân tướng như thế nào, nhưng vì thể diện hoàng thất rốt cục cũng chấp nhận cách biện giải này.




      Ngay sau đó, hoàng hậu hạ ý chỉ, Vi Ngưng Tử trước hôn lễ thất trinh, xứng làm thê, lại đại náo bên đường, sau thất đức, thể làm chính thê được nữa, biếm làm thiếp thất. Cảnh Hựu Thần tiếp theo liền cưới công chúa, trở thành vị Phò mã đầu tiên của Đại Ung sau khi điều lệ phò mã được thông qua.




      Mà Uy Vũ Tướng Quân sau khi nghe được nghĩa nữ của mình bị biếm làm thiếp thất, lòng đầy căm phẫn, lập tức trực tiếp vào cung cầu Thái Hậu thu hồi ý chỉ, lại bị Vi phu nhân kéo vào trong phòng chuyện hai canh giờ, cuối cùng vẫn diện thánh, khi Uy Vũ Tướng Quân Vi Thành từ Ngự Thư Phòng ra lâu, liền bị phái làm thống lĩnh Kinh thành Cấm Vệ quân.




      Câu chuyện huyền thoại chấn động nhất Đại Ung cũng vì vậy mà xuất .




      Dưới ánh nhìn đủ loại khinh bỉ và châm biếm, Cảnh Hựu Thần trôi qua ngày như vậy, chỉ cảm thấy lần thứ hai mặc lễ phục tân lang này thế nhưng so với lần đầu tiên còn buồn bực hơn. Sau khi kiên trì đưa tiễn tân khách các phương, lúc này mới buồn bực về tới tân phòng bài trí đỏ rực trong Phò mã phủ.




      Vừa vào cửa, liền nhìn thấy tân nương tử mặc hỉ phục ngồi giường, đầu đội khăn voan đỏ thẫm, bên thêu đôi Long Phượng Trình Tường bằng chỉ kim tuyến, ánh lửa lập lòe chiếu vào tạo ra ánh sáng chói mắt, vào giờ khắc này chúng như cười nhạo .




      Hái mắt gắt gao nhìn chằm chằm bức đồ án kia, tú nương cung đình thủ nghệ khéo kéo, đồ án tinh xảo, nhưng cũng thế ngăn cản hận thể dùng ánh mắt trực tiếp hóa thành mũi tên nhọn đâm thủng gương mặt nữ nhân bên dưới tấm khăn ấy.




      Nhị công chúa vụng về như heo này, nếu phải nàng ta vô duyên vô cớ xuất Kim Loan điện, trước mắt bao người khai ra quan hệ của hai người, làm sao có thể đến bước này? Bệ hạ cũng nhân lúc đó mà vỗ bàn, trực tiếp thông qua điều lệ Phò mã, tức khắc thi hành!




      Nếu phải nàng ta đột nhiên xuất , hết thảy còn con đường sống, tình cũng biến thành cảnh tượng như bây giờ, tại được coi là gì, nam sủng cao cấp sao? Chẳng lẽ sau này, cả đời đều phải canh giữ ở bên người Nhị công chúa, thể tiếp tục thăng tiến, thể tham dự triều chính, thể lại cùng những quan viên đương triều chuyện trò vui vẻ, nghị luận quốc .




      Đó mới là cuộc sống muốn, muốn ở Kim Loan điện đại triển kế hoạch lớn, làm người được chúng nhân kính ngưỡng mà phải biến thành vật phụ thuộc nữ nhân, mỗi ngày sống trong phủ lãng phí cả đời, tiêu hao thời gian.




      Nhị công chúa sau khi bái Thiên Địa liền dưới giúp đỡ của bà mối ngồi trong tân phòng, vẫn luôn đợi Cảnh Hựu Thần trở về, cho đến khi nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, trong lòng tự nhiên trở nên khẩn trương, hai tay vân vê vạt áo nay lại hồi hộp mà nắm chặt, chờ đợi Cảnh Hựu Thần đến xốc lên hỉ khăn của nàng ta. . . . . .




      Nhưng tiếng bước chân kia vào lúc cửa vừa đóng lại liền ngừng lại, sau đó cũng có bất kì động tác nào nữa.




      Nhị công chúa phải mà người có kiên nhẫn, thẹn thùng và mong đợi của nàng ta rất nhanh tiêu biến, vì thế nàng ta nâng tay xốc lên hỉ khăn của mình, khi nhìn thấy dung nhan nam tử ôn hòa đứng trước mặt, trong nháy mắt, nàng ta chống lại ánh mắt của , mâu quang bên trong làm cho toàn thân nàng ta phát run.




      Đó là ánh mắt chứa thù ghét và chối bỏ mãnh liệt, tựa hồ còn chứa sát ý nồng đậm, cứ như hận thể lập tức tới bóp chết nàng ta vậy.




      Nàng ta thể tin được mà trừng mắt nhìn, nhìn lại trong mắt nam tử chính là loại ánh mắt ôn hòa như thường ngày, về phía nàng ta, cười : "Tại sao lại gấp gáp như vậy?" Tiếp tục oán giận cũng vô ích, tại toàn bộ kinh thành ai ai cũng đều biết, Cảnh Hựu Thần là nhị Phò mã, người người đều cười nhạo .




      Nhị công chúa bị ánh mắt nhu tình như vậy nhìn, cũng cảm thấy ánh nhìn khinh ghét khi nãy chỉ là ảo giác của mình mà thôi, thoáng thẹn thùng : "Ta thấy chàng lâu lại đây, tưởng rằng chàng rồi."




      Ánh nến mờ nhạt chiếu vào khuôn mặt Nhị công chúa khiến nàng ta như nhu hòa hơn, Cảnh Hựu Thần thấy lúc này nàng ta có dáng vẻ ôn nhu hoà thuận, phối với tình cảnh lúc này liền cũng có hai phần sắc dục, cùng Nhị công chúa uống rượu hợp cẩn.




      Mới nếm thử tư vị của liễu tình nhất dục (trái cấm), Nhị công chúa sớm có vài phần chịu nổi, lúc này uống ly rượu hợp cẩn có bỏ thêm chút phối liệu này, đôi mắt như mềm hóa thành bãi xuân thủy, trong lúc nhàng nhìn quanh vô tình mang theo vô hạn thúc giục, kéo Cảnh Hựu Thần về phía giường.




      Cảnh Hựu Thần cùng Nhị công chúa cũng phải là lần đầu tiên làm việc này, nhưng lần đầu tiên đó là tráng chí lăng vân (máu xông lên não), ngủ với Nhị công chúa chẳng khác gì là ngủ với tước vị cùng cẩm tú tiền đồ, vào lúc làm việc chỉ sợ còn năng nỗ hơn so với lúc ăn xuân dược.




      tại, khi bị Nhị công chúa kéo đến bên giường, Cảnh Hựu Thần có chút mệt mỏi kiệt sức.




      Quyền lợi là xuân dược tốt nhất của nam nhân, câu kia áp dụng lên người Cảnh Hựu Thần chẳng đúng tí nào, mặc cho Nhị công chúa tình cảm mãnh liệt, phối hợp trong dằn vặt của thân thể, còn trong mắt vẫn duy trì lý trí rang tia kích động.




      Nhị công chúa cũng phải là người chưa từng trải, hơn nữa trước khi xuất giá, lão ma ma trong cung ít chuyện xuân cung với nàng ta, nàng ta lại trơ mặt hỏi thêm ít, lúc này cảm giác được chỗ kia mềm nhũn, mặt liền ảm đạm chút, ánh mắt nhìn chằm chằm Cảnh Hựu Thần, hỏi: "Chàng làm sao vậy, chẳng lẽ cưới ta làm chàng vui?"




      Nàng ta manh động manh động, nhưng lại phải là kẻ ngốc chút đầu óc, vào lúc điều lệ Phò mã được ban ra trong lòng nàng ta liền nhảy dựng, lúc trước khi mình chết sống cũng muốn gả cho Cảnh Hựu Thần, còn từng dựa vào thân phận của mình để giúp Cảnh Hựu Thần từng bước thăng chức, kết quả đến bây giờ chỉ giúp được mà còn làm cho tiền đồ của hoàn toàn đứt đoạn, thể nào tiếp tục được nữa.




      Nếu là nữ tử bình thường chừng còn có chút chột dạ, khẩn trương muốn ôn nhu uyển chuyển hàm xúc hồi, nhưng Nhị công chúa , nàng ta nghĩ đến chỉ là, nàng ta là công chúa, công chúa cao quý, Cảnh Hựu Thần cưới nàng ta, chẳng lẽ còn có cái gì bất mãn à?




      Cảnh Hựu Thần ngẩn ra, chợt kịp phản ứng, cười : "Làm sao có thể chứ, tấm lòng của ta đối với nàng, chẳng lẽ nàng còn biết sao?" nắm tay Nhị công chúa an ủi , đáy lòng lại thầm nghĩ, đương nhiên muốn, nay cưới Nhị công chúa trở về, cái gì cũng có, chỉ có thể nhận chức Phò mã Đô Úy hữu danh vô thực mà thôi.




      Trước kia còn cảm thấy chức Hộ bộ lang trung ngũ phẩm phẩm chất quá thấp, nay nghĩ lại, mới hai mươi tuổi, cho dù bây giờ là ngũ phẩm Hộ bộ lang trung, ở trong triều cũng coi như có tiếng rồi.




      Lòng người chính là tham lam, món đồ khi mình nắm trong tay cảm thấy trân quý, đến khi mất rồi mới biết hối hận.




      "Vậy tại sao chàng lại có chút hứng thú với ta?" Nhị công chúa có chút bất mãn, nàng ta nghe người nam nhân nếu thích nữ nhân như lang như hổ, gấp gấp gáp gáp, tuyệt giống dáng vẻ bây giờ của Cảnh Hựu Thần, nhất mực ôn nhu, chút vị nam nhân cũng có. Nàng ta lúc này muốn cứ như vậy mà cho qua ải, tiếp tục : "Sau khi cưới ta thể tiếp tục làm quan nữa, chàng hối hận sao?"




      Hối hận, đương nhiên hối hận.




      Cảnh Hựu Thần bị Nhị công chúa dùng khẩu khí như thẩm vấn phạm nhân đến cực kỳ mất mặt, hờ hững trong giọng tăng thêm vài phần, tiếp đãi khách nhân cả ngày thực khiến trong lòng tràn đầy buồn bực, làm sao còn năng lượng xốc lại mười hai phần tinh thần để đối mặt với Nhị công chúa cao cao tại thượng kia, nay có chút mất kiên nhẫn, "Nhị công chúa, nay ta cưới nàng về, đương nhiên là hối hận, nàng còn hoài nghi cái gì?"




      Nhị công chúa làm sao chấp nhận dùng giọng điệu như vậy chuyện với mình, trước đó khi ở cùng nàng ta ngôn hành ôn nhu như muốn sủng nàng ta đến tận trời, nay vừa cưới vào cửa việc đầu tiên là lộ ra thần sắc miễn cưỡng, tay nắm lấy tay Cảnh Hựu Thần người mình đẩy ra, thét to: "Chàng còn hối hận, chàng lúc trước gạt ta chính là bởi vì ta có thể giúp chàng thăng quan chứ gì, tại có hi vọng, liền xem ta như vật bỏ đúng , ta cho chàng biết, Cảnh Hựu Thần, điều đó là có khả năng, cho dù Phụ hoàng thích ta, nhưng mẫu hậu còn tại vị, ta tại liền cho mẫu hậu!"




      Vừa dứt lời nàng ta lập tức đứng lên, làn váy tung bay chạy ra ngoài.




      " nãi nãi của ta ơi! Nàng đây náo loạn cái gì, ta đây phải vì cả ngày hôm nay ở bên ngoài làm việc nên hơi mệt chút thôi sao?" Cảnh Hựu Thần vừa nghe nàng ta muốn cho Hoàng hậu, làm sao chịu để yên, thân hình nhanh chóng cử động, từ giường đứng lên ôm lấy Nhị công chúa kéo về phía sau, trong miệng ngừng dỗ dành: "Nàng nếu làm lớn việc này, chẳng phải khiến người ta chê cười chúng ta sao?!"




      "Chê cười, ai có lá gan dám chê cười ta!" Nhị công chúa bị Cảnh Hựu Thần ôm, trong mắt sắc bén như dao, vẫn lớn tiếng giãy giụa thét chói tai như cũ.




      Cảnh Hựu Thần chịu nổi, còn muốn quan tâm bọn nha hoàn chăm sóc hỷ phòng còn đứng bên ngoài, trực tiếp đẩy Nhị công chúa ngã lên giường, dùng miệng ngăn chặn tiếng thét chói tai của nàng ta, phương diện này Cảnh Hựu Thần vẫn là lão thủ, Nhị công chúa làm sao có thể chống lại trêu chọc của , thân mình dần dần mềm nhũn, Cảnh Hựu Thần vừa hôn vừa cảm giác được dưới bụng nổi lên trận khô nóng.




      Cũng may, xuân dược bỏ trong rượu hợp cẩn trước đó cuối cùng có thể phát huy công dụng rồi.




      Thuốc này mạnh, Cảnh Hựu Thần thổi tắt hai ngọn đèn, cùng Nhị công chúa kéo xuống màn trướng, bắt đầu đêm động phòng hoa chúc phi thường đặc biệt này.




      Ngày kế, Cảnh Hựu Thần chỉ cảm thấy cả người đau nhức dữ dội, như vừa bị nghiền qua, ngực, cổ đều đau đớn, mông lung tỉnh lại mới nhớ tới đêm qua cùng Nhị công chúa động phòng hoa chúc rồi.




      giương mắt liền nhìn thấy Nhị công chúa tinh thần sáng lạn nhìn , mặt mang vẻ được ăn uống no đủ, ghé vào người , hai tròng mắt xấu hổ mang theo khiếp sợ nhìn Cảnh Hựu Thần, "Phò mã chàng cũng lợi hại, ngày hôm qua mệt mỏi, chàng mới chỉ lần kết thúc, hôm nay được lười biếng như vậy nữa nha!" Dứt lời, nàng ta còn vươn tay ở ngực nhéo chút, sau đó rời giường cho người hầu hạ mặc quần áo.




      Cảnh Hựu Thần đau đến nhếch miệng, vội vàng che ngực, nhớ tới đêm qua Nhị công chúa cưỡi ở người vừa cắn vừa nhéo, cái sức lực điên cuồng kia, quả thực so với chó săn còn hung mãnh hơn, lại nghe đêm nay còn muốn như vậy làm thêm ba lượt, cả người khỏi bắt đầu run rẩy.




      lát sau, Cảnh Hựu Thần cũng từ giường đứng lên, được nha hoàn hầu hạ mặc xiêm y, sau khi nhanh chóng tắm rửa liền phải về Vĩnh nghị Hầu phủ dâng hương cho tổ tiên.




      Bởi vì mấy tháng trước vừa đến Từ Đường dâng hương, lúc này lại , tâm tình Cảnh Hựu Thần được tốt cho lắm.




      Lý lão thái quân ngồi ngay ngắn ở giữa Từ Đường nhìn Cảnh Hựu Thần, nhìn đứa con vợ kế từng có triển vọng nhất, tất cả hy vọng của bà đều đặt người , nay trong mắt chỉ còn nỗi thất vọng nên lời, biết làm sao có thể biến thành cái dạng này, toàn bộ thành Thiên Việt nay đều lan truyền 'chuyện tốt' của .




      Bây giờ náo loạn đến mức này, cần Lý lão thái quân cái gì, chính Cảnh Hựu Thần cũng biết nếu mình thừa kế tước vị, chỉ sợ là con cháu của Vĩnh nghị Hầu phủ chết sạch mới đến phiên .




      Cảnh Hựu Thần cúi đầu, chính mình cũng cảm thấy thẹn với liệt tổ liệt tông, đồng thời lại oán hận những vị tổ tiên này, vì sao phù hộ cho ? Vì sao lại để liên tiếp bất lợi! Chẳng lẽ tổ tông cũng thiên vị, cảm thấy Cảnh Trầm Uyên so với tốt hơn?




      Nhị công chúa vốn có loại kiên nhẫn dâng hương, tùy ý bái vài cái liền cắm hương vào bát, sau đó xoay người rời , nàng ta là công chúa hành lễ với thần tử, cũng phải xem bọn họ chịu được .




      Lý lão thái quân câu cũng chưa , nhìn Nhị công chúa rời , cũng nhắc đến chuyện con dâu dâng trà, nếu phải nể mặt Hoàng Hậu, bà ngay cả đến bái tổ cũng muốn đến đâu, quả thực mất hết mặt mũi tổ tông, cưới con dâu biết xấu hổ như vậy trở về.




      tại Cảnh Hựu Thần cưới công chúa, dọn ra ngoài ở còn gì tốt hơn, Vĩnh Nghị Hầu phủ về sau cũng có bất kì quan hệ gì với bọn họ nữa.




      Nhị công chúa dạo quanh vòng, trở lại phủ công chúa, liền ngồi xuống trong đại sảnh, chờ thiếp thất của Cảnh Hựu Thần tới hành lễ ra mắt mình.




      Trong điều lệ Phò mã có nó, nếu là thiếp thất cưới vào trước khi cưới công chúa bị truy cứu, sau khi điều lệ được công bố, nếu có người dám tiếp tục nạp thiếp, liền đồng tội với bất tuân thánh chỉ.




      Mà nguyên là thê tử của Cảnh Hựu Thần bị Hoàng Hậu đặc biệt hạ ý chỉ biếm làm thiếp, vốn muốn hưu, nhưng Cảnh Hựu Thần mở miệng tuy rằng Vi Ngưng Tử đức hạnh kém, nhưng cũng chỉ mới gả cho lâu, nay trong bụng lại mang cốt nhục Cảnh gia, sau khi hưu mẫu tử nàng có chỗ dựa, đành lòng. Hoàng hậu lo lắng đến thể diện của Uy Vũ Tướng Quân phủ và Vĩnh Nghị Hầu phủ nên mới đổi thành giáng xuống làm thiếp.




      Nhị công chúa biết Cảnh Hựu Thần từng vì Vi Ngưng Tử cầu tình, đối với nữ nhân từng ngồi vị trí chính thê của Cảnh Hựu Thần cũng có chút bất mãn, lại nghe nàng ta bộ dạng đặc biệt xinh đẹp, cũng sai cung nữ đặc biệt trang điểm cho mình phen.




      Bốn cung nữ tùy thân này là Hoàng Hậu cố ý chọn ra, những cung nữ trước kia của Nhị công chúa bị Hoàng Hậu giận chó đánh mèo kéo ra ngoài đánh chết rồi.




      Cung nữ dựa theo cầu của Nhị công chúa, vấn cho nàng ta búi tóc phú quý mẫu đan, sau đó ở đầu đội hoa quan hình phượng kết hợp với hồng san hô bằng đồng tráng men, sau đó dọc theo búi tóc mẫu đan cài lên lược màu đỏ bằng bảo thạch, lại từ trong rương lấy ra chiếc váy dài phượng văn dao quang dệt bằng tơ vàng may riêng cho công chúa, bên ngoài là ngoại sam Thấu Ti Tuyết màu cỏ thảo.




      Nhị công chúa đứng trước tấm kính thủy ngân cao bằng người, nhìn nhìn trang phục của mình, cung nữ phía sau liên miệng khen: "Nhị công chúa vốn là phong hoa tuyệt đại, lại trang điểm như vậy khiến người nhìn như Thường Nga nơi cung trăng, làm cho nô tỳ nhìn mãi chán."




      Nhìn thiên hạ trong gương, Nhị công chúa kiêu ngạo cười cười, mở hai tay trái phải nhìn nhìn, "Bổn cung cũng cảm thấy như vậy, coi như ngươi câu lòng, thưởng."




      Những lời này, khỏi đem bốn cung nữ trước đó trang điểm cho công chúa phen khó thở, cũng may các nàng định lực tệ, miễn cưỡng nhịn xuống, đỡ Nhị công chúa về tiền thính.




      Thu Thủy và Vi Ngưng Tử sớm đứng ở tiền thính đợi, các nàng thể đến, Cảnh Hựu Thần sáng sớm liền phái người đến thúc giục các nàng, đặc biệt là Vi Ngưng Tử bị trực tiếp giám sát, nhìn nàng ta rời giường, rửa mặt chải đầu, sau đó liền áp giải đến nơi này.




      Thu Thủy vừa nhìn thấy Vi Ngưng Tử, nụ cười mặt ràng chính là vui sướng khi người gặp họa, "Đây phải là Vi di nương sao, ngày hôm nay đến cũng sớm, là để thỉnh an tân phu nhân à."




      Từ khi cẩn thận đẩy ngã Vi Ngưng Tử làm kinh động đến đứa trong bụng nàng ta, Thu Thủy bị giam đến trước đó vài ngày mới được thả ra, Vi Ngưng Tử ỷ vào cái bụng của mình ít lần khiến cho nàng ta phải nhịn nhục, kết quả sau đó lại nghe được Cảnh Hựu Thần muốn cưới công chúa, biếm Vi Ngưng Tử làm thiếp, Thu Thủy ở trong phòng nở nụ cười suốt ngày, thiếu chút nữa cười đến rớt cằm.




      tại nhìn thấy Vi Ngưng Tử liền nhịn được vài câu chói tai, trong lòng mới cảm thấy thoải mái, có mang sao, có mang còn phải bị người biếm làm thiếp, từ thê xuống thiếp, còn bằng nàng ta đâu.




      Vi Ngưng Tử đương nhiên chịu nổi khẩu khí này, trong thời gian tân hôn đầu tiên là cưới vợ bé, náo đến toàn bộ kinh thành đều chê cười nàng ta, tiếp theo Cảnh Hựu Thần lại làm ra chuyện như vậy, khiến nàng ta trở thành nữ tử đầu tiên từ thê bị biếm xuống thiếp. Nàng ta mới đầu cũng từng phản kháng, đầu tiên là khóc hai nháo ba thắt cổ, mỗi chiêu đều lấy ra dùng, nhưng Lý lão thái quân đại khái đối nàng ta cũng còn nhiều hảo cảm, lúc đầu còn kéo Cảnh Hựu Thần răn dạy, nhưng việc đến nước này, cũng chỉ có thể khuyên Vi Ngưng Tử, thấy khuyên được, liền phái hai bà quản gia ngày đêm coi chừng Vi Ngưng Tử, cho nàng ta tìm chết.




      Vi Ngưng Tử thấy Vĩnh Nghị Hầu phủ hết cách, lại viết thư cho Vi phu nhân, ai biết Vi phu nhân chỉ ý chỉ của Hoàng Hậu thể theo, dù tra tới đâu cũng đều là tội mà Vi Ngưng Tử từng phạm qua.




      Vi Ngưng Tử đương nhiên biết, Vân Khanh sau đó phái người đem chuyện Vi Tố Linh trúng độc năm đó loáng thoáng tiết lộ cho Vi phu nhân, biết Vi Ngưng Tử xuống tay mưu hại mẹ ruột của mình, Vi phu nhân bị dọa nhảy dựng, lúc đầu cảm thấy khó mà tin tưởng, nhưng sau lại có nha hoàn Vi Ngưng Tử ở trong phủ thỉnh thoảng lẩm nhẩm phàn nàn với Vi Tố Linh, dáng vẻ kia tuyệt đối phải là của nữ nhi đau khổ vì mẫu thân bệnh nặng, tuy rằng có chứng cớ tất cả, nhưng Vi phu nhân vẫn có chút sợ hãi, đối với thân mẫu của mình có thể như thế, vậy nghĩa mẫu là bà chẳng phải là càng chút do dự mà hạ thủ, cũng bởi vì như thế, Uy Vũ Tướng Quân phủ cũng có ý muốn xuất lực giúp Vi Ngưng Tử.




      Hơn nữa bởi vì Minh Đế cảm thấy ủy khuất Uy Vũ Tướng Quân, liền thăng chức cho , từ tướng quân vốn xuất chinh có binh quyền biến thành Thống lĩnh của hai mươi vạn Cấm vệ quân kinh thành để bồi thường, thấy thế nào Vi phu nhân đều cảm thấy giúp Vi Ngưng Tử là sáng suốt nhất.




      Chỗ nào khẩn cầu cũng đều vô ích, Vi Ngưng Tử tức đến vài ngày đều ngủ được, nếu phải vì đứa trong bụng, nàng ta ngụm cơm cũng ăn vô.




      Nàng ta tuy rằng biết vì sao, nhưng lại cảm thấy mình bây giờ còn được nghĩa phụ nghĩa mẫu thích nữa, dần dần sắp biến thành người xa lạ rồi.


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :