1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      cắt đúng lúc quá, cầu chương tiếp theo nàng ơi

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957

      Chương 106. Mộng đẹp tan vỡ
      Edit: anhsaobang

      Beta: Ishtar



      Các đại thần hai mặt nhìn nhau, biết bên trong bản tấu chương này rốt cuộc viết cái gì, Minh Đế sau khi xem xong lại cho nội thị đọc, ngược lại muốn Ngự Phượng Đàn tự thuật lần, bản tấu chương này rốt cuộc đề cập chuyện gì?




      Ngự Phượng Đàn nhợt nhạt cười, đôi mắt hẹp dài tuyệt mỹ trong đại điện xanh vàng rực rỡ này đặc biệt sinh động, đầu tiên là cúi đầu, sau đó thẳng thắt lưng, thân người thả lỏng, đem nội dung trong tấu chương khẩu thuật lại, đơn giản mà , nội dung chủ yếu là như thế này:




      Từ nay về sau, Phò mã cưới được Công chúa được cưới vợ bé, được đến Thanh Lâu, Tửu quán chơi , hễ làm trái, công chúa có thể lấy quân thần Chi Lễ, nghiêm trị tha. Mà nếu lỡ Công chúa chết, Phò mã được tái giá, phải vì Công chúa thủ tiết cả đời.




      Còn nữa, khi cưới công chúa, Phò mã liền phải toàn tâm toàn ý làm theo ý công chúa, thể tham dự triều chính, ở triều đình được đảm nhiệm bất kì chức vị nào.




      Mà trước khi những điều lệ này xuất , nếu cưới vợ bé thôi, từ nay về sau cho phép tình huống như vậy xảy ra, mà Phò mã đảm nhiệm quan vị triều sau khi điều lệ này được thông qua phải lập tức từ quan, an tâm làm Phò mã.




      Phò mã Đại Ung tuy là cưới Công chúa Hoàng gia, nhưng Công chúa khi lập gia đình cũng khác gì nữ tử bình thường, việc này vào lúc trước khi Đại ung kiến quốc, Khôn Đế đề xướng ý thức Quân - Dân ngang nhau, Công chúa tuy là dòng dõi Thiên gia, nhưng sau khi lập gia cũng như nữ tử bình thường có đặc quyền gì. Đây là vì tránh cho Công chúa sau khi thành gia thất ỷ thế hiếp người, khiến cho phu quân cùng phu gia mỗi ngày đều phải hành lễ quỳ lạy, hạ thấp tình thân gia đình cùng hòa thuận trong gia tộc.




      ngờ tới, điều lệ xuất phát từ dân chủ này dần dần thay đổi, mong muốn Quân - Dân ngang nhau ban đầu lại bởi vì triều đại thay đổi mà thay đổi theo, diễn biến thành Đế vương chi nữ chịu đủ khi nhục mà chút hậu thuẫn, hơn nữa Đế vương ở mức nhất định nào đó, tạo ra nguy hiểm đến ngôi vị Hoàng đế cùng đại triều chính luôn cho Phò mã nắm thực quyền - công việc béo bở, làm như vậy mục đích đương nhiên là vì muốn nữ nhi có thể sống tốt, nếu như Phò mã có tâm, như vậy cuộc sống của Công chúa khẳng định trôi qua êm đẹp.




      Ngự Phượng Đàn vừa xong lời này, trong lòng các quần thần tồn tại những ý nghĩ khác nhau, nay Phò mã trong triều coi là nhiều nhưng cũng có vài vị, ai ai trong tay đều cầm thực quyền, nhưng chân chính có tài hoa ít vô cùng.




      Nhưng điều đầu tiên mà bọn họ lo lắng cũng phải là việc Ngự Phượng Đàn vì công chúa chuyện, mà là suy nghĩ, chuyện Lục công chúa ái mộ Cẩn Vương thế tử bá quan trong triều người người đều biết, mà ý của Tây Thái Hậu có vẻ cũng rất muốn Cẩn Vương Thế tử có thể lấy Lục công chúa.




      Nếu điều lệ Phò mã này khi được chấp thuận, như vậy thân phận nay của Lục công chúa dù như thế nào cũng thể gả cho Cẩn Vương thế tử, Cẩn Vương thế tử chính là tước vị nắm thực quyền, chẳng lẽ cưới Lục công chúa xong chỉ có thể được coi là Vương gia hư quyền sao?




      Bọn họ vẫn còn nhớ tình cảnh Ngự Phượng Đàn được phong làm Trấn Tây đại tướng quân khi đánh lui được quân Tây Nhung năm ngoái, tuy rằng bệ hạ đề phòng Cẩn Vương thế tử, nhưng lại chính là quân sư dụng binh tài năng, chừng ngày nào đó dùng tới, chỉ vì nữ nhi, ngài có thể bỏ qua cho tướng tài bất cứ lúc nào cũng có thể sử dụng tới hay sao?




      Cho dù Minh Đế làm được, nhưng còn phải xem Cẩn Vương có đành lòng .




      Vì thế ít quan viên nhìn Cẩn Vương thế tử, trong lòng ngầm chột dạ, nếu nhắm vào điều này mà thượng tấu vị thế tử này có thể là tâm kế thâm trầm, điều lệ này vừa đề xuất liền trở thành nước cờ hiểm, dù là ai cũng khó có thể nghĩ đến.




      Nhưng cũng có người có suy nghĩ khác, Cảnh Hựu Thần lúc này mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, chỉ cảm thấy cỗ băng hàn từ trong lòng lan tràn ra tứ chi, hôm qua mới cùng Nhị công chúa xảy ra loại chuyện kia, theo lý là có thể lên làm Phò mã, sau đó mưu cầu tiền đồ tươi sáng, nếu để cho tấu trình của Ngự Phượng Đàn được chấp thuận phải làm sao bây giờ?




      Nhị công chúa và xảy ra quan hệ, cưới nàng là điều tất nhiên, nếu cưới Nhị công chúa, ngược lại tự dập tắt tiền đồ của mình đây chẳng phải là tự lấy đá đập chân mình đến tàn phế sao?




      cố chịu đựng cảm giác lạnh lẽo này, môi gắt gao mím chặt, đem lời phản đổi thốt ra.




      Dù sao những điều lệ này thoạt nhìn là vì tốt cho Công chúa, nhưng cũng có điểm cực đoan là nếu cưới công chúa thể có vợ bé, say khi công chúa qua đời lại còn phải thủ tiết, như vậy về sau Công chúa Đại Ung phải lo lắng suy xét cho hôn của mình rồi.




      Minh Đế sau khi nghe Ngự Phượng Đàn thuật lại, đôi mắt sáng như sao, cười lạnh tiếng, biết là cười cái gì, "Những điều lệ này, ngươi nghĩ như thế nào?"




      Bách quan nghe khẩu khí của Minh Đế tựa hồ có chút vui, biết Đế Vương có vừa ý những điều lệ này hay , đành phải cúi đầu đợi lát nữa.




      Ngự Phượng Đàn sớm có chuẩn bị, bình tĩnh trả lời, nhanh chậm đáp: "Thần nghe Thất công chúa có thai, liền đến phủ Thất phò mã thăm Thất công chúa, ai ngờ vừa vào phủ lại có gia nô cản lại, lý do là Thất công chúa muốn nghỉ ngơi, thần trước khi đến phủ Phò mã đưa bái thiếp, được Thất công chúa hồi đáp mới đăng môn bái phỏng, nay gia nô như thế khiến thần sinh nghi, liền cầu gặp thị nữ bên người Thất công chúa, nhưng người trong Phò mã phủ lấy cớ đủ điều vẫn cho thần gặp Thất công chúa. Thần thấy tình khác thường liền kiên quyết xông vào, như thế mới biết được, Thất công chúa mang thai, đêm qua lại bị thiếp thất đẩy ngã xuống đất, cho đến khi thần đến thăm, Thất công chúa vẫn bị Lê Phò mã cưỡng chế nhốt trong phòng, cho đại phu khám bệnh."




      "Thần sớm nghe về Lê Phò mã tính tình ương ngạnh độc đoán, lại ngờ việc lại đên bước này, sau khi suy nghĩ mãi, thần mới viết xuống bản tấu chương này, tuy Công chúa cùng Dân chúng là như nhau, nhưng cho cùng đứa bé trong bụng nàng vẫn là huyết mạch Hoàng gia, cũng là ngoại tôn của bệ hạ, thần dù là thần tử Đại Ung hay là Đường huynh của Thất công chúa đều thể chấp nhận chuyện như vậy."




      vừa xong, Lê Phò mã liền nhảy ra, sắc mặt khó coi : "Ngươi bậy bạ gì đó, Thất công chúa ở quý phủ có người hầu hạ, làm như có người hành hạ ả bằng, ả phụ nhân kia lại ở trước mặt ngươi tố cáo chuyện gì nữa, cả ngày chỉ biết khóc sướt mướt, chút phong tình cũng có!"




      Lê Phò mã vừa dứt lời, chúng thần đều theo bản năng nhìn sắc mặt Minh Đế, quả nhiên, trông thấy khuôn mặt Minh Đế trầm xuống.




      Ở trước mặt Minh Đế còn gọi Thất công chúa là ‘cái ả phụ nhân kia’, vừa rồi khi Ngự Phượng Đàn Thất công chúa mang thai bị đẩy ngã, còn chưa được đại phu chẩn trị, sắc mặt Minh Đế nhiễm tia băng hàn, hơn nữa Ngự Phượng Đàn còn đề cập đến ngoại tôn hoàng gia, cho dù Hoàng Đế muốn nhưng cũng vì những lời này mà để ý rồi.




      "Lê Phò mã, nếu như ngươi ngăn cấm Thất công chúa chuyện gì, ngươi cấm nàng mặc, cấm nàng ăn, nhưng ngươi chính là cho người mời đại phu xem bệnh cho nàng, ngươi để nàng chịu đói, để nàng bị lạnh, ngươi chẳng qua là muốn nàng trực tiếp chết ! Nàng là chính thất phu nhân, Công chúa hoàng thất, chẳng lẽ ngươi muốn nàng bắt chước những thanh lâu nữ tử xu nịnh nam nhân, cố ý phong tình sao? Ngươi ra lời như vậy, có thể thấy ngày thường ngươi đối đãi Thất công chúa như thế nào!" Ngự Phượng Đàn khí thế bức người, trong đôi mắt hẹp tràn ngập rét lạnh, tưng bước ép hỏi Lê Phò mã.




      "Ta làm sao mà biết, nàng bị bệnh biết kêu người ta thỉnh đại phu à!" Lê Phò mã bị Ngự Phượng Đàn bức lui về phía sau từng bước, nghĩ vị Thê tử này luôn cười hì hì, khi chuyện sắc mặt lạnh lùng, làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, nhưng trong miệng vẫn mực phủ nhận.




      Ngự Phượng Đàn nhìn dáng vẻ tức đến giơ chân của cảm thấy vẻ mặt này xấu xí như Tiểu Sửu (có thể hiểu là: xấu như con cá sấu =D ), gương mặt như ngọc như phủ tầng sương, trong mắt lóe ra ánh băng hàn cười lạnh châm chọc : "Nếu phải ta vừa mới thăm quý phủ, chỉ sợ tại Thất công chúa còn mạng rồi! thiếp thất nho thế nhưng có thể khi dễ công chúa đến tình trạng này, chưa đến thân phận nàng tôn quý cỡ nào, chỉ cần nàng là thê tử của ngươi, là phu nhân chính thất, nàng chẳng lẽ muốn mời đại phu, muốn hành hạ bản thân đau đến chết sao? thiếp thất có thể thao túng được người trong phủ, cản trở nha hoàn thiếp thân của Thất công chúa, từ việc này có thể thấy được thường ngày ngươi đối đãi với Thất công chúa như thế nào, tình trạng cưng thê diệt thiếp, tuyệt đối thể dung!"




      Lê Phò mã là người biết thức thời, ngu chịu nổi, nhưng Lê Thị Lang lại phải, vừa nhìn thấy nhi tử nhảy ra liền biết việc tốt, còn chưa kịp giữ chặt liền nghe được như vậy, lập tức tức giận đến tay chân như nhũng ra, vài bước qua cước đá vào đầu gối Lê Phò mã, sau đó tay ấn đầu của , còn mình cũng quỳ xuống, "Thỉnh bệ hạ thứ tội! Thần cảm thấy những chính sách này của thế tử, đối với công chúa là đại phúc."




      Kỳ trong lòng Lê Thị Lang đối với những điều lệ này vô cùng tán thành, năng lực của ông tệ, tư lịch cũng nhiều, vốn có cơ hội tiếp tục thăng chức, nhưng chính bởi vì Lê Phò mã náo loạn quá mức, cho nên chức vụ Thị Lang này ông vừa ngồi xuống chính là mấy năm, mắt thấy những người khác thăng tiến vù vù, còn mình vẫn giậm chân tại chỗ, sao có thể tức được.




      Nếu có thể khiến Lê Phò mã trở nên an phận, ông cầu còn được, dù sao nhi tử ông cũng là ngọn cỏ dại rồi, có muốn thêm thứ khác cũng vô dụng.




      Hơn nữa chuyện Thất công chúa mang thai ông biết, Lê Phò mã sau khi cưới Thất công chúa, liền chuyển ra khỏi Lê phủ, tiến vào phủ Phò mã, tin tức của ông cũng còn nhanh nhạy chính xác nữa.




      Tuy rằng Thất công chúa gả cho Lê Phò mã làm vợ, nhưng bào thai trong bụng thế nào cũng là ngoại tôn của hoàng thượng, nhi tử ngu ngốc của ông làm sao chút tự giác cũng có chứ!




      Lê Phò mã bị cha mình đá cước trực tiếp quỳ mặt đất, còn muốn lên tiếng bị cánh tay của phụ thân gắt gao đè chặt, thân người bị tửu sắc vét sạch kia làm sao có thể đấu lại sức lực của Lê Thị Lang, chỉ có thể ngoan ngoãn quỳ phục đất, nghe được bên tai van lên thanh cảnh cáo ——"Ngươi nếu muốn chết, liền câm miệng cho ta!", thế này mới yên tĩnh trở lại, nhưng trong lòng vẫn tràn ngập căm giận.




      Lê Thị Lang là người đầu tiên tán thành, tiếp theo Tào Xương Thịnh thăng nhiệm làm Tả Đô Ngự Sử cũng đứng dậy, "Thần cảm thấy điều lệ này thập phần hợp lý, Phò mã tham dự triều chính, là phúc của Đại Ung ta, thần tán thành."




      tuy rằng cưới thứ nữ của Trương các lão, nhưng Trương các lão cũng nhúng tay vào chuyện của con rể mình, Tào Xương Thịnh là hàn môn đệ tử dựa vào thực lực của mình mà thăng tiến, ghét nhất những người nắm thực quyền quan trọng lại có chút năng lực nào, đặc biệt là những vị Phò mã này, thường ngày Ngự Sử lên án bọn họ ít, nhưng chức vị Phò mã này lại liên lụy đến rất nhiều người cùng ích lợi, cũng phải nhất thời có thể lật đổ.




      Nếu điều lệ Phò mã được phê chuẩn, sau này những phò mã còn nắm thực quyền, có nhiều người phải nịnh bợ, cùng gia phủ sau lưng họ kết giao quan hệ, kể từ đó, có thể chấm dứt tình trạng chiếm cứ chức vị quan trọng thông qua quan hệ thân gia.




      Tào Xương Thịnh vừa dứt lời, Công Bộ Thượng Thư lập tức cũng ra tán thành, "Chính sách này xác thực là thượng sách."




      Công bộ là trong lục bộ, chủ yếu phụ trách các hạng mục công trình, công tượng, đồn điền, thuỷ lợi, giao thông, công trình kiến trúc, trong lúc thi công tránh khỏi bị thân thích của những Phò mã này nhúng tay vào, cung cấp nguyên liệu thứ đẳng, vấn nạn ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu lũ lượt xuất , điều này làm cho công bộ thập phần nhức đầu, bởi vì khi gặp chuyện may, chịu trách nhiệm lại là bọn họ, mà những người đó chỉ lo làm sao trở thành trung gian kiếm lời đút túi riêng, trách nhiệm nhưng phải chịu chút nào.




      Mắt thấy có người trước mở đầu, những quan viên ngày trước luôn bị Phò mã áp chế, khi dễ cũng lập tức đứng ra tán thành, nhất thời khí triều trở nên vô cùng sôi nổi.




      Tam hoàng tử, Tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử bọn họ thân là hoàng tử, đương nhiên thể đứng ra phản đối điều lệ ràng bảo vệ quyền lợi đối với cuộc sống sau hôn nhân của công chúa, công chúa là tỷ muội của bọn , tuy rằng có thể có cảm tình gì, nhưng đứng lập trường gia tộc, cho dù trong lòng phản đối, nhưng cũng thể , nếu liền có vẻ lạnh bạc.




      Tứ hoàng tử liếc mắt Ngự Phượng Đàn cái, nhìn đến đôi mắt thanh lệ của , còn chứa ý cười, mực cảm thấy tấu chương hôm nay Ngự Phượng Đàn dâng lên cũng đơn giản như vậy. Nay công chúa trong triều tới tuổi chưa gả kì thực nhiều lắm, chính là bào tỷ của mình, Nhị công chúa, chính là Lục công chúa, mà hai người này, thấy thế nào, đều có liên quan tới bản tấu chương này.




      Hôn của Nhị công chúa vẫn nằm trong kế hoạch của và mẫu hậu, bọn họ muốn lựa chọn Phò mã thích hợp mà gả ra ngoài, lấy đó mà mượn sức, còn Lục công chúa từ trước đến nay lại chỉ thích Ngự Phượng Đàn.




      Ngũ hoàng tử cũng nhìn Ngự Phượng Đàn, đáy mắt mang theo nồng đậm hiếu kỳ, lo lắng hàm nghĩa thực tế của bản tấu chương.




      Đương nhiên, ngoài đồng ý cũng có người phản đối, Phò mã nạp vị công chúa cùng thời của Minh Đế đứng ra, "Phò mã tuy rằng cưới công chúa, nhưng cũng muốn vì nước ra sức, nếu như vậy, chẳng phải là trắng trợn hủy tiền đồ của họ, điều lệ này ổn!"




      Tào Xương Thịnh đứng ở phía trước, nghe được vị Phò mã kia đứng ra phản đối, rất khách khí đáp trả: "Các ngươi chớ vì nước xuất lực, nếu tận tâm vì nước hãy đảm nhiệm chức vụ của mình cho tốt, xin hỏi các ngươi có bao nhiêu là dựa vào chính thực lực của mình mà lên, bao nhiêu người là phải trải qua khoa cử để tiến vào quan lộ, các ngươi mượn hào quang hoàng gia, lại đối với công chúa cực kỳ hà khắc, chưa bao giờ nghĩ đến công chúa cũng là dòng dõi hoàng gia, đến , các ngươi kỳ chính là muốn mượn mối hôn nhân với công chúa để lót thảm cho quan lộ của chính mình mà thôi!"




      Lời này vừa ra, làm cho Cảnh Hựu Thần luôn đứng bên cạnh quan sát toàn thân phát run, run phải vì sợ hãi, mà vì kinh ngạc, kinh hoàng!




      Mắt thấy đám người ra phản đối đều bị Tào Xương Thịnh sắc bén phản bác lại, người trong đại điện bắt đầu chia làm hai phái, nhưng phần lớn đều đứng về phía duy trì điều lệ, dần dần tiếng ủng hộ Phò mã càng ngày càng yếu.




      Bởi vì phần lớn thế lực ủng hộ Phò mã đều là người cùng Phò mã và Phò mã phủ có quan hệ, bọn họ phản đối là vì nếu làm như vậy tước lợi ích của bọn họ, cho nên lý do để đứng ra phản bác đủ mạnh mẽ.




      Nếu như tâm vì muốn tốt cho công chúa, ngươi chỉ cần cùng công chúa trôi qua ngày tháng êm đẹp là đủ, đây chẳng lẽ đối với công chúa tốt sao, nếu đối với ngươi tốt, kỳ ngươi chính là có tư tâm, muốn mượn công chúa để tiến vào con đường làm quan, nhờ đó hưởng thụ vinh hoa phú quý.




      Hơn nữa điều lệ suy tính cực kỳ chu đáo, mặc dù cưới công chúa, phản đối điều lệ, ai biết ngươi sau khi trở về đối với công chúa làm ra những chuyện gì, vậy tốt thôi, nếu công chúa chết, ngươi liền cả đời thể cưới chính thê, cũng cho cưới vợ bé, cứ như vậy mà sống cả đời . Trực tiếp hủy luôn đường lui của bọn họ, ý tưởng độc này căn bản là có cách nào thực .




      Cảnh Hựu Thần xem tình thế này, suy nghĩ phen, mới đứng ra : "Vi thần cảm thấy điều lệ này cũng đúng, nếu điều lệ khi được thực thi, từ nay về sau, cưới công chúa đồng nghĩa với tự hủy quan đồ, vậy sau này ai lại muốn nguyện ý cưới công chúa, như vậy các công chúa có phải hay thuộc vào loại nữ tử khó gả, đây đối với Thiên Chi Kiều Nữ mà , ổn."




      là quan viên ngũ phẩm, phẩm cấp cao hơn triều đình nhiều đếm xuể, chỗ đứng của cũng gần như xếp sau cùng rồi, nhưng lúc này vừa mở miệng, mọi người lập tức đem ánh mắt tập trung về phía .




      Bởi vì Cảnh Hựu Thần, dù là từ phía Vĩnh Nghị Hầu phủ mà hay là dựa vào quan hệ mà xem xét, cho dù có phản đối cũng liên quan gì đến .




      như vậy, bo bo giữ mình, mới là việc mà quan viên trong triều làm nhiều nhất, cho nên rất nhiều quan viên phẩm cấp thấp, vị trí cao chắc chắn lên tiếng, mà Cảnh Hựu Thần lại đột nhiên lên tiếng.




      Chúng thần khỏi nghĩ, chẳng lẽ Cảnh Hựu Thần và Tứ hoàng tử vẫn thầm qua lại, hôm nay lên tiếng, kỳ là thay Tứ hoàng tử chuyện, dù sao Nhị công chúa nếu gả cho quan to quyền quý đối với Tứ hoàng tử mà , thu được quân cờ có sức mạnh.




      **




      Trữ Tú cung.




      Ánh năng ngày hè chiếu vào những viên ngói lưu ly đỉnh Trữ Tú cung, chiết xạ ra ánh sáng chói mắt, những quái thú ngồi xổm mái nhà hình cung ngắm nhìn Hoàng Thành phía xa, bên dưới là khuôn vườn trang trí bằng những bụi hoa mẫu đơn đầy màu sắc, cảnh sắc tươi đẹp như thế càng nổi bật lên khí dọa người trong cung.




      hàng cung nữ nội thị ai ai cũng cẩn thận cúi đầu nhìn mũi chân của mình, ngay cả thở cũng thở mạnh, sợ cẩn thận trở thành bao trút giận cho Hoàng hậu.




      "Con tối hôm qua làm cái gì! !"




      Mắt đẹp của Hoàng hậu chứa lửa giận, cái trán trơn bóng được bảo dưỡng cẩn thận có sợi gân máu nhảy dựng, ngón tay phải chỉ vào Nhị công chúa quỳ phía dưới, thấp giọng quát.




      Tối hôm qua Nhị công chúa mất tích đêm mới trở lại trong cung, Hoàng hậu sáng sớm nghe cung nhân hồi báo, ngay cả đồ ăn sáng cũng chưa dùng, trực tiếp gọi Nhị công chúa đến Trữ Tú cung, có thể thấy được bà ta nổi trận lôi đình cách nào nhịn được.




      "Mẫu hậu, chuyện đêm qua người đều biết , vậy xin mẫu hậu hãy tứ hôn cho nhi thần cùng Cảnh đại nhân." Nhị công chúa nhận thấy Hoàng hậu có chút vui, nhưng nàng ta trước kia gây chuyện cũng ít, mỗi lần còn phải đều bị Hoàng hậu mắng chút rồi xong, lần này nàng ta cho rằng cũng như vậy, dù sao nàng ta bây giờ trở thành người của Cảnh Hựu Thần, Hoàng hậu có thể làm gì nàng ta bây giờ.




      Nàng ta biết rằng chuyện này quá hoang đường, công chúa hoàng gia lại trước hôn lễ cấu kết cùng nam nhân có vợ cũng thôi, thế nhưng còn lớn gan chuyện như vậy, thậm chí trong mắt cũng tia hối lỗi.




      Hoàng hậu cơ hồ tức giận đến ngồi bật dậy, làm sao còn có thể để ý đến hình tượng, nhìn dáng vẻ chết cũng hối của Nhị công chúa, "Ngươi câm miệng cho ta, ngươi nếu để cho người ta biết chuyện này, ta liền sai người giam ngươi cả đời!"




      "Mẫu hậu! Lúc trước nhi thần qua với người rằng con thích Cảnh đại nhân, là người cho phép nhi thần và chàng ở cùng chỗ, nay nhi thần là người của chàng rồi! Người còn muốn gạt ai, chẳng lẽ người còn muốn gả nhi thần cho người khác sao?!" Nhị công chúa nghe thấy Hoàng hậu căn bản là đồng ý cầu của nàng ta, cũng trừng lớn mắt rống lên với Hoàng hậu.




      làm ra chuyện mất mặt như vậy thế nhưng còn rống lớn to tiếng bà, chẳng lẽ nó sợ mất mặt, chút cảm thấy hổ thẹn à? Hoàng hậu hướng cung nhân hai bên quát: "Lôi Nhị công chúa xuống, trông coi nghiêm ngặt, cho phép nàng ra ngoài!"




      Việc này trăm ngàn thể để cho Minh Đế biết, nếu Minh Đế biết Nhị công chúa làm ra loại chuyện mất mặt như vậy, còn biết xử trí nàng ta như thế nào.




      Cung nhân lập tức tiến lên, bắt lấy Nhị công chúa đem kéo nàng ta về phía tẩm cung của mình, Nhị công chúa hô khàn cả giọng: "Mẫu hậu, người thể như vậy, nhi thần phải gả cho Cảnh đại nhân, Cảnh đại nhân. . . . . ."




      Thanh của nàng ta sắc nhọn chói tai như lưỡi kiếm, cơ hồ muốn tàn phá mọi thứ trong Trữ Tú cung, Hoàng hậu cả giận : "Bịt miệng nó lại cho ta !"




      Cung nhân lập tức từ bên hông rút ra chiếc khăn, cũng quản là có sạch hay liền trực tiếp nhét vào miệng Nhị công chúa, trong lòng thầm nghĩ vị Nhị công chúa này sao chổi táo bạo, nơi nào có nàng ta được an bình.




      Chính mình chạy ngủ với nam tử khác cũng thôi, thế nhưng còn mặt dày van cầu Hoàng hậu tứ hôn, còn làm loạn kêu to sợ người ta biết nàng ta là công chúa mất mặt.




      đường đem Nhị công chúa liều mạng giãy dụa kéo vào tẩm điện, bởi vì Nhị công chúa mỗi lần nổi điên đều đập hư mọi thứ, đem tất cả mọi người bên cạnh đánh cho nửa chết nửa sống, cho nên lúc này đây, cung nhân sau khi nhốt nàng ta vào trong liền chạy nhanh khóa cửa lại, để nàng ta ở bên trong náo loạn hô rống.




      "Bọn nô tài các ngươi cũng dám nhốt Bổn cung, nhanh mở cửa ra!" Nhị công chúa dùng sức đập cửa, thanh sắc nhọn kịch liệt kêu to, làm cho màng tai của thủ vệ cung nhân đều có chút đau, vài bước về phía trước cách ra xa mới khiến cho cảm giác kia êm dịu chút.




      "Nhanh mở cửa. . . . . . Bọn ngu xuẩn này, ta muốn giết các ngươi!" Nhị công chúa cầm lấy mọi thứ trong tầm tay mình ném về phía cửa, cho đến khi nàng ta ngừng lại thở hổn hển tạm nghỉ, quét mắt chung quanh vòng xem còn có cái gì có thể đập , lại phát cửa sổ biết mở từ lúc nào, vì thế cầm lọ sứ trong tay ném xuống đất, sau đó kéo váy bò ra ngoài từ cửa sổ.


    3. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Tình trạng cưng thê diệt thiếp, tuyệt đối k thể dung -> sủng thiếp diệt thê

    4. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957

      (106.2)

      Nàng ta bay qua cửa sổ, sau đó tránh né cung nữ, thầm chạy về hướng khác, sau đó phát trước mặt có hai cung nữ, vội vàng trốn phía sau tàng cây cành lá sum xuê.




      "Ngươi Nhị công chúa bị giam rồi sao?" Cung nữ mặc cung trang màu hồng .




      "Đúng vậy, nàng và Cảnh đại nhân tình thâm ý trọng, đáng tiếc Hoàng hậu đồng ý, bắt nhốt Nhị công chúa lại, là đáng thương mà." người khác giận dữ .




      "Hoàng hậu nương nương đồng ý, phải còn có bệ hạ sao? Bệ hạ cũng rất thương Nhị công chúa, Nhị công chúa có thể cầu bệ hạ mà."




      "Ai biết, nay Nhị công chúa bị giam lại cũng chưa có biện pháp trốn ra, làm sao có thể cầu xin bệ hạ chứ, nếu để cho Hoàng hậu trước bước ban hôn, nàng cũng có biện pháp, đành phải gả cho người khác."




      "Cũng đúng. . . . . ."




      Hai cung nữ vừa vừa , chậm rãi biến mất ở cuối con đường, Nhị công chúa từ phía sau tàng cây ra, đáy lòng lại nghĩ về đoạn đối thoại vừa rồi của hai cung nữ. Đúng vậy, mẫu hậu lần này tức giận đùng đùng sai người giam mình lại, nếu phải cửa sổ quên đóng, mình vẫn thể trốn ra.




      Cơ hội của mình chỉ có lần duy nhất, phải lập tức tìm phụ hoàng, mà vào lúc này phụ hoang lâm triều, Cảnh Hựu Thần cũng có mặt, đến lúc đó hai người cùng nhau cầu xin phụ hoàng tứ hôn chẳng phải là mỹ mãn rồi sao.




      Nghĩ đến đây, Nhị công chúa liền chạy về hướng tiền triều, mà hai cung nữ vừa chuyện lúc nãy sau khi Nhị công chúa rồi, lại từ con đường mòn vòng trở lại, nhìn nhau cười thần bí.




      Nhị công chúa tránh các cung nữ, thị vệ tuần tra chạy tới tiền điện, mà chuyến này của nàng ta đặc biệt thuận lợi, cơ bản là có kẻ nào nhìn thấy nàng ta, tuy rằng trong lòng nàng ta cũng cảm thấy có chút kỳ quái, những thị vệ này đến tột cùng nơi nào, nhưng ý tưởng trong lòng khiến nàng ta tự động bỏ qua chi tiết này, cứ như vậy đường vọt tới trước Kim Loan điện.




      "Nhị công chúa, bây giờ còn lâm triều, người thể vào!" Thị vệ canh giữ trước cửa điện cản nàng ta lại, lạnh giọng khuyên nhủ.




      Bọn họ có trách nhiệm canh cửa, Nhị công chúa tuy rằng thân phận cao quý nhưng cũng phải triều thần, Kim Loan điện là nơi dùng để nghị khi lâm triều, tuyệt đối thể để người khác tùy tiện tiến vào.




      Nhị công chúa lúc này làm sao còn tâm tư nghĩ nhiều như vậy, nàng ta hạ quyết tâm vì mục đích của mình muốn xin Minh Đế ban hôn, để tránh giống như hai cung nữ kia , bị Hoàng hậu trước loạn điểm uyên ương, đến lúc đó hối hận cũng kịp rồi.




      Vì thế nàng ta nâng cao cổ, dùng hết khí lực trong đan điền hô: "Phụ hoàng, nhi thần có chuyện quan trọng muốn báo!"




      Tiếng hét vừa xuất , những tiếng tranh luận náo nhiệt trong điện Kim Loan phút chốc yên tĩnh trở lại, quần thần đều quay đầu nhìn ra cửa đại điện, đáy mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc, đây phải là Nhị công chúa sao? Nàng chạy tới làm cái gì?




      Cảnh Hựu Thần vừa nhìn thấy Nhị công chúa, thần sắc nhất thời như bị ứ đọng, nàng chạy tới nơi này làm cái gì? Khi nhìn thấy khuôn mặt Nhị công chúa đưa tình với mình, thêm vào vẻ mặt dũng cảm quyết hy sinh khiến Cảnh Hựu Thần có dự cảm vô cùng xấu, hơn nữa Nhị công chúa phải ở chỗ Hoàng hậu than thở khóc lóc, khẩn cầu Hoàng hậu tứ hôn sao? Làm sao lại chạy tới Kim Loan điện, đây rốt cuộc là cái gì với cái gì a?




      Đương nhiên, Cảnh Hựu Thần , những thần tử khác càng thêm mờ mịt, vào lúc tiếng la hưng phấn của Nhị công chúa truyền đến tai Minh Đế, ông liền ngước mắt xuyên qua tầng tầng khí, cuối cùng dừng lại người nữ nhi vẫy tay gọi.




      Nhị công chúa phát Minh Đế nhìn nàng ta, lập tức quát to với thị vệ hai bên: "Các ngươi mau thả ta ra, Phụ hoàng muốn ta vào trong! Nếu Bổn cung la lên phi lễ đó!"




      Nàng ta vừa mặt dày la lên như vậy khiến hai thị vệ hoảng sợ, nào dám phi lễ công chúa tôn quý, lực đạo tay liền lơi lỏng, thừa dịp trong tíc tắc này, Nhị công chúa đẩy bọn họ ra, trực tiếp thẳng vào Kim Loan điện.




      Cảnh Hựu Thần đứng ở hàng phía sau, nhìn thấy Nhị công chúa chạy đến, lập tức thầm ngăn Nhị công chúa lại, kìm nén lửa giận, thấp giọng : "Người tới nơi này làm cái gì?"




      "Cầu xin phụ hoàng tứ hôn cho chúng ta a." Nhị công chúa cười rất ngọt, với Cảnh Hựu Thần: "Chàng yên tâm, phụ hoàng rất thương ta, khẳng định đáp ứng ta!"




      Cảnh Hựu Thần lúc chưa nghe nàng ta chuyện còn tốt, vừa nghe quả thực muốn phun máu, nay điện còn thảo luận về điều lệ Phò mã, Nhị công chúa vừa vào liền như vậy, giống như chậu nước lạnh từ đầu của dội xuống, thậm chí kịp tự hỏi vì sao Nhị công chúa lại có thể thuận lợi vào được đến Kim Loan điện..., vội vàng đè thấp thanh : "Đừng, nơi này là Kim Loan điện, chuyện tứ hôn vẫn nên đợi đến lúc hạ triều rồi sau."




      Tư sắc của Nhị công chúa tuy rằng coi như tồi, nhưng cũng chỉ là coi như tồi mà thôi, cũng phải là thiên tư quốc sắc gì, thậm chí cũng thể kiều mị được như Vi Ngưng Tử hay tính cách mềm mại như của Thu Thủy, loại hình mà thích, xu nịnh , lấy lòng , đem trở thành ông trời của mình.




      ở trước mặt Nhị công chúa trước mặt, quân thần có khác, trong lúc vô tình khí thế của luôn yếu hơn bậc, khi ở chung với Nhị công chúa luôn phải phí hết công sức dỗ nàng ta, làm cho nàng ta vui vẻ, dỗ dành nàng ta tránh để nàng ta nổi giận, tất cả những thứ này hoàn toàn ngược với sở thích của Cảnh Hựu Thần .




      Tính cách Nhị công chúa kiêu ngạo ương ngạnh, ngôn hành cử chỉ chưa từng có chút cố kỵ ý nghĩ của , nghĩ sau khi trở thành Phò mã, so với những lợi ích cuộc hôn nhân này mang lại tất cả những việc này cũng là gì, ủy khuất nhẫn nại chút là xong, cuộc sống luôn phải hoàn mỹ như ý muốn.




      Nhưng xem tình huống triều bây giờ, ràng người ủng hộ điều lệ Phò mã nhiều hơn phản đối, còn tiến hành tranh cãi cách cẩn trọng để nghịch chuyển kết quả này, mà sau khi Nhị công chúa xuất , khiến cho những gì vừa đều xong đời.




      Cảnh Hựu Thần chỉ cần nghĩ đến khi điều lệ Phò mã được Minh Đế phê chuẩn, như vậy cưới Nhị công chúa chẳng khác nào trực tiếp cắt đứt quan đồ của mình, từ nay về sau dù là tia hy vọng cũng có, nên tuyệt thể để cho Nhị công chúa mở miệng!




      Nhị công chúa vốn mang theo tâm tình vui mừng mà đến, nghĩ rằng Cảnh Hựu Thần khẳng định rất vui vẻ vì hành vi can đảm của nàng ta, lúc này lại nhìn hấy trong mắt mang theo chút vui, ngữ khí cũng ôn nhu như thường ngày, chẳng lẽ khi vào Kim Loan điện như vậy sao?




      Nàng ta hừ tiếng, trừng mắt Cảnh Hựu Thần : "Chàng cần sợ, ta là được, Phụ hoàng hiểu ta nhất, ông nhất định đáp ứng cầu của ta, hay là , chẳng lẽ, những gì chàng tối hôm qua kỳ đều là gạt ta?"




      Thanh của nàng ta tuy , nhưng ở trong này hỏi ra cũng khiến Cảnh Hựu Thần có chút chịu nổi, dùng khéo mắt trái phải lướt nhìn vài lần xong mới thấp giọng : "Lúc này được tốt, nơi này lâm triều, sau khi hạ triều, ta và người cùng , được ?"




      Thanh của cơ hồ vừa ôn nhu lại mang theo khẩn cầu, nếu phải tự nhủ phải giả bộ trấn định, Cảnh Hựu Thần có loại xúc động muốn trực tiếp kéo Nhị công chúa ra ngoài cho xong chuyện.




      Người ở đây nhiều như vậy, cho dù Nhị công chúa và đứng gần nhau, nhưng chuyện cũng thập phần tiện, dám nhiều hi vọng Nhị công chúa có thể hiểu được ý tứ của .




      Nhưng Nhị công chúa căn bản nghĩ tới phương diện mà đề cập kia, chỉ cho là nhát gan, ngược lại an ủi : "Ta biết chàng tốt với ta, cho dù ở trong này cũng giống nhau thôi, chàng hãy chờ xem!" Sau đó vài bước vọt tới phía trước, trước mặt bách quan, tùy tiện mở miệng : "Phụ hoàng, nhi thần thỉnh cầu người tứ hôn."




      Cảnh Hựu Thần trở tay muốn kéo nàng ta lại nhưng kịp, mắt thấy Nhị công chúa trực tiếp ra, chỉ cảm thấy trời đất mù mịt, cố nén cảm giác huyết khí xung đầu, : "Nhị công chúa, người cũng biết nơi này là Kim Loan điện, việc của nữ nhân các người là việc , làm sao có thể so sánh với quốc gia đại được!"




      mặc kệ Nhị công chúa nghĩ sao về , tại quan trọng nhất đó là làm cho Nhị công chúa thể thêm gì nữa mới tốt.




      Nếu tại điện này Nhị công chúa ra chuyện muốn cùng kết hôn, mọi người nghĩ sao về , làm sao nhìn ?




      Uy Vũ Tướng Quân còn ở nơi này, chẳng lẽ phải ở trước mặt triều thân đánh vào mặt mũi của Uy Vũ Tướng Quân Vi Thành, kế hoạch của là Nhị công chúa đến trước mặt Hoàng hậu cầu a khóc a, sau đó Hoàng hậu mềm lòng hạ chỉ, lại dỗ Vi Ngưng Tử, đây là Nhị công chúa và Hoàng hậu buộc , có cách nào.




      Như vậy vừa đắc tội với phủ Uy Vũ Tướng Quân còn có thể cưới công chúa về nhà.




      Nhưng tại sao Nhị công chúa theo kế hoạch của làm mà lại trực tiếp vọt lên Kim Loan chứ?




      Trong lòng Cảnh Hựu Thần như có dã thú vùng vẫy gầm thét, biết như thế nào để phát tiết loại buồn bực này, cố gắng che dấu cảm xúc luống cuống của mình.




      bắt đầu hối hận, cưới Nhị công chúa có lẽ so với việc làm quan viên ít quyền lực bị người chê cười còn khủng bố hơn. . . . . .




      Ánh mắt Minh Đế vài lần chuyển động qua lại giữa Cảnh Hựu Thần và Nhị công chút, trong đôi mắt thâm thúy lóe lên suy nghĩ sâu xa, mới vừa rồi ngay trong chớp mắt kia, hành động và sắc mặt Cảnh Hựu Thần tự nhiên đều bị người ngồi ở cao là ông nhìn thấu.




      Cảnh Hựu Thần lời này xác thực rất đúng, ngay cả các quan viên khác cũng dùng ánh mắt trách cứ mà nhìn Nhị công chúa, liều lĩnh xông vào nơi lâm triều cầu tứ hôn, bọn họ sớm biết Nhị công chúa kiêu căng, nay nhìn lại mới biết nàng ta mất thể thống cỡ nào.




      Trái lại trong mắt Ngự Phượng Đàn lại phủ đầy ý cười, với Minh Đế: "Mới vừa rồi bọn thần thảo luận vấn đề có liên quan đến công chúa, nay công chúa vào đây rồi, sớm biết công chúa là thân sinh của Hoàng hậu, từ theo bên cạnh Hoàng Hậu, mà Hoàng hậu đoan trang cao quý, là mẫu nghi thiên hạ, Nhị công chúa cũng kém, nàng nếu tiến vào, nhất định là có chuyện quan trọng muốn ."




      Triều thần nghe thế đều cảm giác thực vi diệu, mới vừa rồi còn tranh cãi vấn đề của Phò mã, Nhị công chúa liền chạy vào, chẳng lẽ bên trong là do Minh Đế bày mưu đặt kế à? Vì thế các đại thần cũng tiếp tục lên tiếng, lẳng lặng quan sát chiều hướng phát triển của việc.




      Nhị công chúa nghe được lời này của Ngự Phượng Đàn, liên tục gật đầu, tầm mắt cảm kích nhìn Ngự Phượng Đàn, vẫn là vị Đường đệ này tốt, nàng ta lập tức quỳ gối trong điện, hướng về phía Minh Đế : "Phụ hoàng, nhi thần cùng Cảnh đại nhân lưỡng tình tương duyệt, tình đầu ý hợp, xin bệ hạ hãy vì nhi thần tứ hôn gả cho Cảnh đại nhân!"




      "Cảnh đại nhân? Cảnh đại nhân nào?" Lễ Bộ Thượng Thư Lâm Tân có chút kịp phản ứng, quan viên họ Cảnh trong triều cũng có đến năm sáu người, vị chưa có hôn thú nhớ chỉ có , chính là tân Trạng Nguyên Lang, con của Vĩnh Nghị Hầu, Cảnh Trầm Uyên.




      Nhưng Cảnh Trạng Nguyên xin phép quay về Dương Châu để xử lý chuyện con nối dòng cho dưỡng phụ, theo được biết cho đến nay vẫn còn chưa quay về Việt thành, chẳng lẽ Nhị công chúa cùng Cảnh Trạng Nguyên sớm có tư tình, nhưng đây cũng đến mức phải xông lên Kim Loan điện để van cầu chỉ hôn nha.




      Câu hỏi của Lễ Bộ Thượng Thư Lâm Tân cũng là tiếng lòng của phần lớn các quan viên trong triều, Nhị công chúa rốt cuộc là đến vị Cảnh đại nhân nào?




      Người ủng hộ điều lệ Phò mã vô cùng hy vọng người mà Nhị công chúa chính là Cảnh Trầm Uyên, ai cũng biết bệ hạ đối với vị Tân Khoa Trạng Nguyên này có vài phần coi trọng, nếu người cưới Nhị công chúa là Cảnh Trạng Nguyên, có lẽ Minh Đế ủng hộ điều lệ Phò mã này nữa.




      Chỉ có mấy người sâu sắc mới phát , từ khi Nhị công chúa vào, sắc mặt Cảnh Hựu Thần có chút đúng, quả thực là trong nháy mắt liền từ hồng biến trắng, nay khuôn mặt còn tia huyết sắc.




      "Là Hộ bộ lang trung Cảnh Hựu Thần Cảnh đại nhân!"




      Trong chờ mong của mọi người, Nhị công chúa chút áp lực, giống như ánh mắt của những người kia có tồn tại, tuyên bố ra tên tình lang của mình.




      Nhất thời, khí trong triều như bị nổ tung, Cảnh Hựu Thần thế nhưng tân hôn cưới thê nạp thiếp thời gian tổng cộng chẳng qua cũng chỉ mới mấy tháng, làm thế nào bọn họ cũng nghĩ đến .




      Cảnh Hựu Thần thấy tầm mắt mọi người mang theo ngàn vạn cảm xúc từ tất cả phương hướng đều đổ về đây khiến đất dung thân, nhìn Nhị công chúa, hận thể xông lên trực tiếp đem kéo nàng ta xuống, nhưng vào lúc này dù có gan to cỡ nào cũng thể làm chuyện như vậy.




      Bởi vì, đây là Kim Loan điện!




      cấu kết với công chúa chưa gả, hoàn toàn có thể kết tội coi rẻ Thánh Thượng, biết đại cuộc!




      Cảnh Hựu Thần chỉ cảm thấy tay chân bất tri bất giác bắt đầu run run, cơ hồ sắp chịu khống chế mà trực tiếp mềm nhũng té xuống, cúi đầu, hy vọng Quan Bồ Tát, thần tiên các nơi, để cho Nhị công chúa nên tiếp, ngàn vạn nên ra chuyện tối hôm qua.




      cùng bản thân đánh cược, cược Nhị công chúa ở trước mặt nhiều ngươi như vậy mà ra chuyện thẹn thùng như thế!




      Nhưng Cảnh Hựu Thần lại phát , mình quả đánh giá thấp năng lực phá hoại của Nhị công chúa rồi.




      Minh Đế dùng đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Nhị công chúa quỳ gối trong điện, vào lúc nàng ta ra tên Cảnh Hựu Thần đôi mắt nhìn trưởng nữ của mình đột nhiên biến hóa, hàng lông mày nhíu chặt, từng chữ từng chữ bật thốt ra, "Ngươi chẳng lẽ biết là người có thê thiếp sao?"




      "Nhi thần biết." Nhị công chúa giống như con bò bị mất khả năng suy tư (đây là nguyên văn...), quỳ mặt đất, nghe ra lửa giận nhẫn trong lời của Minh Đế.




      Ngự Phượng Đàn môi đỏ nhếch , lắc lắc đầu thêm vào câu, "Nhị công chúa, người thuộc dòng dõi hoàng gia địa vị cao quý, có khả năng làm thiếp cho người ta, tại sao lại chấp nhất muốn gả cho chứ, người nếu coi trọng người khác, Bệ hạ và Hoàng hậu khẳng định vui mừng mà chỉ hôn cho người, thanh niên tuấn kiệt ở Đại Ung nhiều như thế, còn sợ có người tốt hơn sao?"




      ", ta chính là muốn !" Nhị công chúa sau khi xong, hướng Minh Đế thốt ra lời khiến người kinh hoảng đến chết buông, "Phụ hoàng, nhi thần cùng Cảnh đại nhân có phu thê chi thực, đời này muốn gả cho ai khác nữa!"




      Nàng ta là vì muốn khiến cho Minh Đế có cách nào cự tuyệt quyết tâm của nàng ta, dù sao nữ tử và nam tử nếu xảy ra quan hệ, hai nhà vì nghĩ đến danh dự, bình thường đều là cưới về nhà.




      câu này, quả thực so với tin tức ngoại bang xâm nhập còn khiến bách quan triều kinh ngạc hơn, nếu là biên quan bị ngoại xâm, bọn họ mỗi ngày đều có thể nghe ngóng được tin tức, ít nhiều cũng có thể chuẩn bị sẵn tâm lý.




      Nhưng hôm nay Nhị công chúa đây là tự bạo (tự mình tạo ra chấn động) rằng cùng Cảnh Hựu Thần người có thê thiếp xảy ra quan hệ, còn náo đến Kim Loan điện cầu tứ hôn, đây là màn mười năm khó thấy!




      Buồn cười nhất là, vừa rồi Cảnh Hựu Thần còn giúp bên Phò mã dốc hết toàn lực mà phản biện, ra người ta sớm Ám Độ Trần Thương ( thầm lập kế hoạch), chờ cưới công chúa rồi thăng quan phát tài, nay nhìn đến điều lệ Phò mã này đương nhiên là thể chịu đựng a!




      Tất cả mọi người yên lặng lên tiếng, toàn bộ đại điện xuất gian yên tĩnh kỳ dị, im lặng phảng phất bao trùm tới cực điểm, bao gồm những cựu thần như Trương các lão, Tiết quốc công đều được lời nào.




      Bởi vì vị Thiên Tử ngồi ở đỉnh cao kia cả người phát ra loại cảm xúc có thể là bạo nộ.




      Ngón tay Minh Đế gắt gao nắm chặt tay vịn long ỷ bằng vàng ròng, ánh mắt sắc bén như kiếm bắn về phía Cảnh Hựu Thần, làm cho người ta hoài nghi, nếu phải ở Kim Loan điện chỉ sợ Minh Đế cầm kiếm chém Cảnh Hựu Thần thành tám khúc cho hả giận rồi!




      "Bốp" tiếng ——




      Dưới long uy, tay chân Cảnh Hựu Thần như nhũng ra trực tiếp quỳ xuống, xụi lơ ở điện, cả người run như cầy sấy, là loại run rẩy như chiếc lá mùa thu theo gió phiêu bạt.




      Vấn đề chính bây giờ phải là Phò mã, mà trở thành chuyện dụ gian Thiên Chi Kiều Nữ!




      Đúng, trong lòng mọi người đều nghĩ chính là hai chữ 'dụ gian'!




      Dù ngươi là 'thông gian' hay là cái gì khác, vì danh dự của Nhị công chúa nhất định đều bị xử lý như thế!




      Bọn họ đều chờ đợi trong im lặng, cùng đợi Minh Đế làm ra quyết định như thế nào.


    5. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Đọc chương này thực sản khoái. Vô cùng cảm tạ editor :grin::grin:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :