1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      :032::032:Thất quá đán, kế gì cho người ta nghe gì hết :yoyo2::yoyo2:làm mình tò mò quá :yoyo8:

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 94.1 Hoàng hậu bị chọc giận
      Beta: Ishtar


      Tạ thị sau khi trở về, đáy lòng liền có chút cảm giác quái dị, tiễn Ngự Phượng Đàn ra cửa xong, bộ dáng bà mang đầy tâm sự, Vân Khanh ở bên nhìn bà, ra vẻ như biết gì giọng hỏi: "Nương, vừa rồi hoàng hậu truyền khẩu dụ gì thế ạ?"


      Nghe thấy nữ nhi gọi mình, Tạ thị có chút xuất thần mới hồi phục lại, mặt thoáng hiện ra sự bất an, "Hoàng hậu nương nương bảo nương ngày kia tiến cung, là muốn gặp gặp nương." Đến kinh thành cũng sắp ba tháng, hoàng hậu nếu là vì chuyện trước kia ở Dương Châu, cũng cần hao tốn tâm tư triệu bà tiến cung, thế nhưng gần đây bà nghe thấy tin tức gì, cho truyền gọi bà, tóm lại, trong lòng Tạ thị vẫn có chút lo lắng.


      Nhìn ra đáy mắt Tạ thị hiện lên tia ngờ vực, Vân Khanh qua, giọng điệu mềm mại an ủi: "Nương cần lo lắng, hoàng hậu nương nương triệu kiến người, có lẽ chỉ là có vài lời muốn nói vói người, lúc trước Hoàng hậu ở lại Lệ viên, phải cũng từng truyền gọi nương tới gặp mặt ư, dù sao nhà chúng ta đến kinh thành lâu như vậy, lại là bởi vì nguyên do được phong tước, Hoàng hậu lại là nhất quốc chi mẫu, nên muốn thân cận với chúng ta một chút, có lẽ là để bệ hạ vui lòng."


      Hai câu cuối cùng Vân Khanh hạ thấp giọng nói, chỉ có Tạ thị ngồi gần mới nghe rõ, hoàng hậu mặc dù là nhất quốc chi mẫu, nhưng cũng là thê tử của hoàng đế, muốn để hoàng đế vui vẻ cũng là bình thường, vừa như vậy, đáy lòng Tạ thị hơi thấy hợp lý, gật đầu : "Có lẽ là nương quá lo lắng, đây chính là lần đầu tiên nương tiến cung gặp hoàng hậu, nên khó tránh khỏi có chút yên."


      Tuy rằng xuất thân từ Tạ gia, nhưng nhiều năm như vậy, bà đều ở Thẩm gia làm thê tử của thương nhân, hiện tại chợt bừng tỉnh, phát hiện bản thân dường như đã sinh ra cảm giác xa cách với giới quý tộc.


      Loại cảm giác này, ở kiếp trước khi Vân Khanh gả cho cảnh Hựu Thần, bà cũng cảm nhận được, Vân Khanh đến phía sau Tạ thị, tay khoát lên vai bà, cúi người thân thiết nói với Tạ thị: "Nương, cần lo lắng, chỉ cần theo đúng lễ nghi là được, người là niềm kiêu ngạo của ông ngoại, những trường hợp thế này, con gái tin tưởng người sẽ ứng phó tốt."


      Tạ thị vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé của con gái đặt vai mình, "Được rồi, biết con giỏi dỗ nương nhất, nương cũng là sợ hành xử tốt mà thôi."


      "Ở trong lòng Vân Khanh, nương chính là tốt nhất." Vân Khanh tựa vào vai Tạ thị, khuôn mặt nhắn trắng nõn như ngọc nở rộ nụ cười xinh đẹp chân thành, giọng nói mềm mại, mang theo chút ý làm nũng, làm cho Tạ thị mắng nàng vẫn còn trẻ con.


      Trò chuyện hồi, Vân Khanh nói với Tạ thị: "Nương, đợi lát nữa con muốn ra ngoài chuyến, con có chút việc muốn tìm Vi Trầm Uyên."


      Tạ thị nghe thấy Vân Khanh muốn tìm Vi Trầm Uyên, nghiêng đầu sang, cầm tay Vân Khanh kéo nàng tới trước mặt mình, cặp mắt đảo qua đảo lại đánh giá khuôn mặt của nữ nhi, tựa hồ muốn từ mặt nàng nhìn ra cái gì đó.


      Vân Khanh mở tròn mắt, nghiêng đầu hỏi: "Nương, người nhìn cái gì?"


      "Nơi này cũng có người khác, con cho nương biết, con cảm thấy Vi công tử như thế nào?" Tạ thị cẩn thận xong, ánh mắt vẫn dán chặt khuôn mặt của Vân Khanh, một tấc cũng rời.


      Nhìn biểu tình này của Tạ thị, còn có câu hỏi vừa rồi là mẫu thân thử dò hỏi tâm tư của mình, hàng chân mày của nàng liền giãn ra, bật cười, Tạ thị nào muốn hỏi Vi Trầm Uyên làm người thế nào, mà bà muốn biết nàng có ý gì với Vi Trầm Uyên thì có.


      "Vi Trầm Uyên làm người tệ, trời sinh tuấn lãng, tài học cũng xuất sắc." Vân Khanh từ tốn nói từng chữ một, nhìn vẻ mặt Tạ thị dần dần trở nên sáng tỏ, nàng dừng lại chút, rồi tiếp: "Con cảm thấy Vi Trầm Uyên tựa như huynh trưởng của mình."


      Vốn nghe thấy đoạn đầu Vân Khanh nói, trong lòng Tạ thị dần có tính toán, Vi Trầm Uyên là bà nhìn từ nhỏ tới lớn, phẩm hạnh, tài mạo đều có hiểu biết nhất định, tính cách làm người của Tần thị cũng tệ, đối xử với Vân Khanh cũng rất tốt, trước kia những lúc ngồi nói chuyện với nhau, trong lời nói của Tần thị thỉnh thoảng cũng có ý tán thưởng Vân Khanh, nếu như Vân Khanh và Vi Trầm Uyên sự tình đầu ý hợp, bà cũng cảm thấy Vi Trầm Uyên tệ.


      Bỏ qua bên nói tới thân thế phức tạp của hắn, nay Trầm Uyên ở Hàn Lâm viện nhậm chức cũng kém, nữ nhi gả cho đúng là mối duyên tốt.


      Nhưng sau khi nghe xong những lời Vân Khanh nói, Tạ thị ngộ ra là do bà đã hiểu lầm rồi, lúc trước thấy bọn nhỏ trò chuyện rất hợp nhau, bà còn có chút tâm tư này, nay nghe nữ nhi nói về Vi Trầm Uyên như vậy, bà cũng hiểu được, dù trong lòng nữ nhi có tình cảm, nhưng thực ràng đó phải là tình nam nữ.


      Tuy nhiên, cho dù như thế, Tạ thị vẫn nhắc nhở : "Trước kia ở Dương Châu, hai đứa tuổi tác lớn, có hay lui tới thì người ngoài cũng để ý đàm tiếu, nay đến kinh thành, con qua mấy tháng cập kê, mà Vi Trầm Uyên, lúc này cũng ở nơi đầu sóng ngọn gió, người khắp kinh thành đều chú ý hắn, để người khác nhìn thấy hai đứa qua lại, dù trước đó có quan hệ thế nào, rốt cuộc vẫn mấy thích hợp."


      Tạ thị hồi, cũng rất có đạo lý, đáy lòng Vân Khanh hiểu được, nàng mỉm cười, "Vừa rồi nữ nhi nói, Vi Trầm Uyên cho con cảm giác như một người huynh trưởng, lần trước lúc đến thăm Tần đại nương, bà ngỏ ý muốn hai chúng con kết làm huynh muội, tại vừa vặn có cơ hội, nữ nhi hỏi xin ý kiến nương một chút, người có đồng ý hay ?"


      Ý nghĩ này xác thực tệ, chỉ cần Vân Khanh và Vi Trầm Uyên kết làm nghĩa huynh nghĩa muội, cứ như vậy, sẽ ai dám đặt điều bàn tán nữa, còn nữa, kỳ khi còn ở Dương Châu, Tần thị và Tạ thị vốn đã có ý ̣nh này, bất quá, Tần thị cự tuyệt, đại khái là cảm thấy đã nợ Thẩm gia ân tình rất lớn, nếu là kết nghĩa huynh muội, khiến người ta nghĩ bà ́ ý muốn bám vào cành cao.


      "Cũng tốt, Vi Trầm Uyên nhân cách tệ." Tạ thị mỉm cười đồng ý, bà cũng hiểu được, nếu sau này Vi Trầm Uyên trở lại phủ Vĩnh Nghị Hầu, có thể thừa kế tước vị, đối với nữ nhi, nhi tử về sau sẽ là trợ lực rất lớn.


      Hai ngày sau.


      Tạ thị sáng sớm đã dậy trang điểm, đội mũ cáo mệnh, dải lụa màu xanh thật dài được thắt ở phía sau, lại thay bộ trang phục màu xanh đặc trưng dành cho cấp bậc mệnh phụ của mình, sau khi sửa sang thỏa đáng, bà dẫn theo Lý ma ma và Phỉ Thúy tiến cung.


      Vào cung, đã có nội thị (thái giám) sớm đứng chờ, cúi đầu cung kính hành lễ với Tạ thị: "Phu nhân tới, nô tài dẫn ngài Trữ Tú cung."


      Tạ thị gật gật đầu, cười hào phóng lại thân thiết, "Làm phiền công công rồi." Phỉ Thúy ở phía sau đã chuẩn bị tấm ngân phiếu, tiến lên đưa cho nội thị, hắn nhận lấy cười càng tươi hơn, nhấc tay : "Phu nhân, mời."


      đường theo nội thị xuyên qua hành lang dài u tĩnh, Tạ thị phát mình bị dẫn tới cũng phải Trữ Tú cung, mà là trong ngự hoa viên.


      Buổi sáng gió xuân mang theo sương sớm mát lành, trong Ngự Hoa Viên muôn hoa đua nở khoe sắc thắm, từng đóa dính sương sớm, dưới ánh mặt trời chiết xạ ra ánh sáng lấp lánh say lòng người.


      Trong Ngự hoa viên xinh đẹp, Hoàng hậu ngồi ngay ngắn trong một ̀nh bát giác, tay cầm tách trà thi thoảng nhấp từng ngụm, thưởng thức phong cảnh, dường như tâm trạng khá tốt.


      Bộ cung trang hoàng hậu thêu phượng hoàng tung cánh điểm xuyến vài đóa hoa lan trông rất sống động, đôi mắt phượng hoàng được khảm hai viên ngọc màu đen, giống như vật sống, theo từng động tác của người mặc, khúc xạ ánh sáng chiếu vào, lộ ra sự tinh xảo sắc bén.


      Tạ thị sửa sang lại chút trang phục của mình, quy củ tiêu sái tiến đến trước mặt hoàng hậu hành lễ ra mắt "Thần phụ tham kiến hoàng hậu nương nương."


      "Đứng lên ." Hoàng hậu cũng thể hiện quá thân thiện hoặc xa cách lãnh đạm, sau khi cho phép Tạ thị đứng lên, liền sai người ban thưởng ghế ngồi.


      Tạ thị vội vàng tạ ơn, ngồi ngay ngắn ghế đợi hoàng hậu nương nương chuyện.


      Hoàng hậu từ lúc Tạ thị hành lễ, đã bắt đầu đánh giá vị phu nhân An Bá phủ này rồi, lúc trước vào ở Dương Châu, bà chỉ biết về xuất thân Tạ thị, nhưng khi đó trong phần đông phu nhân vờn quanh, bà ta đương nhiên chú ý tới một phu nhân của thương gia nho nhỏ, nay thân phận thay đổi, bà ta lại dâng lên hứng thú muốn quan sát nhiều hơn.


      Tuy rằng ba mươi mấy tuổi, nhưng làn da của Tạ thị vẫn trắng nõn tinh tế, là loại da thịt trắng mịn tinh tế như sứ đặc hữu của nữ nhi Giang Nam, mắt hạnh môi đỏ mọng, cho dù tại nhìn xem, đó cũng là phụ nhân dịu dàng tú mỹ.


      Nghe Thẩm Mậu đối với vị phu nhân này là tình ý nồng nàn, vậy cũng kỳ quái, dù sao Tạ thị vẫn có vài phần tư sắc.


      Bất quá, có tư sắc thì đã sao, cũng đánh thắng được thiếu nữ mười tám xinh tươi như hoa dâng tới miệng.


      Đến lúc đưa hai mỹ thiếp tới Thẩm phủ, dùng hết tất cả vốn liếng lôi kéo Thẩm Mậu, thì một thê tử như Tạ thị, sao có thể đấu lại thiếp thất kiều mị quyến rũ cơ chứ.


      Hoàng hậu cao quý cười, bày ra tư thái thân thiết, nhưng trong xương lại lộ ra loại đắc ý cao cao tại thượng, ý vị nói "Thẩm phu nhân đến kinh thành cũng đã mấy tháng rồi, biết đối với cuộc sống kinh thành đã quen hay chưa?"


      Tạ thị luôn ngồi quy củ đợi hoàng hậu mở miệng, lúc này nghe thấy hoàng hậu hỏi, tự nhiên lễ phép trả lời, thanh mềm , cung kính thỏa đáng đáp lời, "Hồi hoàng hậu nương nương, thần phụ hết thảy đều tốt, để nương nương lo lắng rồi."


      "Nào có như thế, phu quân ngươi giúp bệ hạ giải quyết được nan đề lớn như vậy, con của ngươi lại cứu bệ hạ mạng, nói ra phu nhân quả thật có phúc phần, có thể có có được phu quân và nữ nhi tốt như vậy." Hoàng hậu mỉm cười, thái độ thân cận, giống như cùng Tạ thị thảo luận việc nhà mà thôi.


      Bà ta càng như vậy, Tạ thị lại càng dám thả lỏng, một người bề cao cao tại thượng, nếu đột nhiên có ngày, hạ thấp người ban ân cho ngươi, như vậy tất nhiên là có chuyện sở cầu, hoặc là muốn có thứ gì đó, vì thế Tạ thị càng tỏ ra cung kính, mang theo nụ cười tiêu chuẩn, "Vì bệ hạ và hoàng hậu làm việc, là mong muốn trong lòng của mỗi thần dân Đại Ung."


      "Ừm." Hoàng hậu nhìn Tạ thị cúi nửa khuôn mặt, phụ nhân này, một giọt nước cũng lọt, bất quá như thế thì đã sao, "An Bá vì quân vương phân ưu như thế, nay lại là hoàng thương, mỗi ngày bên ngoài làm lụng vất vả, trong lòng Bệ hạ và Bổn cung đều cảm thấy vui mừng."


      Tạ thị nghe chiều hướng hoàng hậu chuyện, tựa hồ vẫn xoay chung quanh Thẩm Mậu, dường như hôm nay chuyện Hoàng hậu muốn đề cập, có liên quan tới Thẩm Mậu, câu có câu đều là khen ngợi, lại cố tình chuyển hướng, chẳng lẽ. . . . . .


      Trong lòng Tạ thị nhảy ra một ý niệm, ngón tay hơi co lại, liền nghe thấy giọng nói của Hoàng hậu tiếp tục ôn hòa vang lên, "Nam tử bên ngoài vất vả bôn ba, nữ tử ở nhà phải quản lý hậu viện thật tốt, nghe , vài di nương trong An Bá phủ trong trước sau đều xảy ra chuyện, bên cạnh e rằng thiếu vắng một tri kỷ ôn nhu. . . . . ."


      ngọn gió xuân thổi tới, kèm theo tiếng nội thi cao giọng hô vang, "Bệ hạ giá lâm!"


      Hoàng hậu liền ngưng lại, ngẩng đầu nhìn sang, Minh Đế trong bộ thường phục ̉ tròn màu vàng sáng, bàn tay đặt ngang bụng, bàn tay bắt sau lưng, cười tủm tỉm nhìn cảnh sắc trong Ngự hoa viên, sang sảng cười nói: "Phượng đàn, khung cảnh trong Ngự hoa viên hôm nay thật tốt, gió xuân nhè nhẹ thổi, ánh sáng mặt trời chiếu xuống những cánh hoa mở bung, làm cho người ta cảm giác mới mẻ a."


      theo phía sau Minh Đế, Ngự Phượng Đàn khẽ mỉm cười, thân mình trong bộ áo bào trắng rộng thùng thình mà sinh ra vài phần cảm giác thản nhiên phiêu dật, đứng trong hoa viên, đặc biệt tươi mát loá mắt, "Thần cũng là thấy bệ hạ vì quốc mà mỗi ngày làm lụng vất vả, mặc dù giúp được việc gì, nhưng có thể làm cho bệ hạ thả lỏng nghỉ ngơi, hít thở bầu khí mát lành đầu xuân, đối với thân thể quý trọng ngàn vàn của người rất có lợi."


      Minh Đế hít thở sâu hơi, cảm thấy khí nơi chóp mũi xác thực so với Ngự Thư Phòng nói còn tươi mát hơn, liên tục mấy ngày liền vì quốc làm việc vất vả nay sự căng thẳng da mặt đã thả lỏng khí, hàng chân mày nhíu chặt cũng giãn ra vài phần, nghiêng đầu : "Trương các lão, về sau đến nơi này nghị , kỳ cũng rất tệ, cảnh xuân tươi mát, người cũng sẽ còn buồn rầu ngột ngạt nữa."


      "Chủ ý này thật mới mẻ." Trương các lão vi hỏi cúi thấp người, cười yếu ớt đáp lời.


      "Nô tì tham kiến bệ hạ." Hoàng hậu sau khi nhìn thấy Minh Đế, liền để cho Mễ ma ma đỡ từ trong ̀nh qua đây, hành lễ với Minh Đế, trong lòng có chút ngoài ý muốn việc Minh Đế mới sáng sớm đã xuất hiện ở Ngự hoa viên này.


      "Ồ, hóa ra Tử Đồng nàng cũng ở đây." Minh Đế thoạt nhìn tâm tình tệ, cười cho phép Hoàng hậu đứng lên, ánh mắt thâm thúy lại từ người hoàng hậu dời sang Tạ thị theo bên cạnh, cúi người hành đại lễ ở phía sau, vẫn còn lưu lại chút ấn tượng với Tạ thị, cười nhạt tiếng, "Phu nhân An Bá phủ cũng ở đây sao?"


      "Thần phụ gặp qua bệ hạ." Tạ thị lên trước hành lễ, sau đó mới đứng dậy : "Hồi bệ hạ, hôm nay là hoàng hậu nương nương triệu kiến thần phụ."


      Minh Đế nghe vậy, con ngươi liền đảo qua khuôn mặt của Hoàng hậu, trong hai tròng mắt sâu thẳm mang theo tia tìm tòi nghiên cứu, ý vị thâm trường nhìn hoàng hậu.
      Bé Bi, Huỳnh Thượng Hỷ, Henlun26 others thích bài này.

    3. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      gậy ông đập lưng ông :v
      Ishtarcuncon thích bài này.

    4. pixuri2009

      pixuri2009 Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      38
      tiếp tiếp nữa tình ơi :yoyo40::yoyo40::yoyo35::yoyo35::yoyo35::ex10::ex10::ex10:
      Ishtar thích bài này.

    5. xuxubungbu

      xuxubungbu Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      57
      trời ơi tò mò quá..............ta chờ mấy tháng nay rồi :-(

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :