1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Truyen caˋng ngày càg kịch tính.thks naˋng....
      Ko bik sau khi vào cung .nhị công chu´a se˜ lại bày trò j đey?:yoyo38::yoyo38:
      Ishtar thích bài này.

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 92. Thẩm phủ bị ám sát
      Beta: Ishtar


      Nghe vậy, Tứ hoàng tử nhíu mày nhìn Hoàng hậu, đôi mắt hắn thâm u như màn đêm mở miệng "Mẫu hậu cho triệu các nàng tiến cung, là muốn làm gì?"


      Hoàng hậu nhìn thoáng qua Nhị công chúa lôi kéo tay mình với vẻ mặt chờ mong, đáy mắt dâng lên tình mẫu nữ (tình cảm giữa mẹ và con gái), tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ, dù là tôn quý như Hoàng Hậu cũng có khác biệt, đem ánh mắt chuyển qua phía Tứ hoàng tử, "Trong hôn lễ nhiều người như vậy nhìn thấy tỷ tỷ con vô cớ quở trách Thẩm Vân Khanh, ta muốn để nàng xin lỗi, vãn hồi danh dự, còn nữa, Vi Ngưng Tử nay đã gả cho Cảnh Hựu Thần, quan hệ của nàng ta và Thẩm gia phải là thân thích sao, ta muốn để cho bọn họ hòa giải, cứ như vậy, nếu vật kia sự ở Thẩm gia, trong nhất thời nếu tìm thấy con cũng yên tâm hơn."


      Vừa nghe thấy Hoàng hậu muốn cho Cảnh Hựu Thần vào cung, mặt Nhị công chúa tràn đầy ý cười, nhưng khi nghe đến mục đích triệu họ vào cung của Hoàng Hậu lại như mong muốn của mình nàng ta chợt ỉu xìu, cắn môi cả giận : "Mẫu hậu, người muốn nhi thần cùng ả nữ nhi của thương nhân, nàng ta ti tiện như vậy, nhi thần là công chúa, tại sao có thể xin lỗi nàng ta chứ?!"


      "Im miệng, nàng trước kia có thân phận gì quan trọng, quan trọng là tại nàng là quận quân do đích thân phụ hoàng con phong tước, con ở trước mặt mọi người quở trách nàng chính là đúng." Hoàng hậu nghiêm mặt trấn định quở trách Nhị công chúa.


      Từ giờ trở , bà sẽ để cho nữ nhi tiếp tục kiêu căng nữa, nếu để nàng vẫn tiếp tục như vậy, cho dù có mình làm chỗ dựa, thì sớm hay muộn cũng gây ra đại họa mà thôi.


      Lời Hoàng hậu Tứ hoàng tử nghe hiểu, tuy rằng xuất phát từ ý tốt, nhưng trong lòngTứ hoàng tử cũng đồng ý, bởi vì rất hiểu nhị tỷ của hắn, quả nhiên lập tức nghe thấy Nhị công chúa phản đối, đáy mắt dao động những tia sáng thâm trầm, xẹt qua mặt Nhị công chúa, trong mắt mang theo hàn ý, khiến Nhị công chúa cả người rét run, phẫn nộ nuốt xuống lời phản bác lên tới miệng.


      Nếu đến người khiến Nhị công chúa sợ hãi nhiều, ngay cả hoàng hậu khi tức giận, nàng ta cũng để ở trong lòng, nhưng vị Tứ đệ này, nàng ta lại rất sợ, đôi mắt như chim ưng kia mang theo bá đạo và kiêu ngạo, tản ra hơi thở lạnh giá khiến nàng ta mỗi lần bị nhìn trái tim cứ như đông cứng lại.


      ràng nàng ta mới là tỷ tỷ, làm đệ đệ hẳn là phải tôn kính nàng ta mới đúng, đáng tiếc vị đệ đệ này lại rất khác người, có đôi khi nàng ta hoài nghi, mình rốt cuộc có phải là tỷ tỷ của Tứ hoàng tử hay .


      Nhìn Nhị công chúa thức thời câm miệng, Tứ hoàng tử mới thu hồi ánh mắt, liền tỏ vẻ tán thành đối với lời đề nghị vừa rồi của Hoàng Hậu, : "Mẫu hậu, danh dự của nhị tỷ dưới triều đình ai cũng , dù tỷ ấy có xin lỗi, cũng vãn hồi được cái gì, huống chi tỷ ấy căn bản là thực muốn xin lỗi, đến lúc đó nếu lại gây ra thêm chuyện khác, chỉ sợ là càng lau càng bẩn."


      Nghe được nhi tử bình luận nữ nhi như vậy, hoàng hậu đáy lòng hơi cảm thấy khó chịu, nhưng lại thể thừa nhận, Tứ hoàng tử phân tích sai, dựa theo tính cách của Nhị công chúa, đến lúc đó đừng là xin lỗi thành, ngược lại lại gây theoe chuyện, phản tác dụng, "Vậy quan hệ giữa Vi Ngưng Tử và Thẩm gia?"


      "Món đồ kia nhi thần tự mình điều tra, mẫu hậu cần quan tâm, quan hệ giữa Vi Ngưng Tử và Thẩm gia có khả năng lại hòa hảo, nếu mẫu hậu nhúng tay vào, chỉ làm hai nhà tăng thêm bất mãn." Giọng nói của Tứ hoàng tử lạnh như băng, nhanh chậm ngăn cản động tác của Hoàng hậu.


      "Bổn cung địa vị cao quý, là mẫu nghi nước, nhúng tay vào quan hệ của các nàng còn có thể dẫn tới bất mãn sao?" Hoàng hậu cam lòng khi vừa đến Thẩm gia, Tứ hoàng tử tựa hồ ́ tình - vô ý rất che chở cho Thẩm gia, đây là do bà ta suy nghĩ nhiều, hay vấn đề đáng quan tâm đây.


      "Mối quan hệ thể hòa giải, dù là ai nhúng tay vào cũng vậy, mẫu hậu người là nhất quốc chi mẫu, dùng chính là cường quyền, các nàng cho dù mặt ngoài hoà giải, đáy lòng vẫn như trước, vậy vì sao lại phí công vô ích chứ." Tứ hoàng tử tới đây, dừng chút, "Mẫu hậu cần quan tâm tới việc này nữa."


      Ngôn ngữ của lạnh như băng nhanh chậm, nghe ra có cảm xúc gì, trong lòng hoàng hậu có chút thoải mái, bàn tay nắm tay vịn của Phượng ỷ hơi buộc chặt, mặt nếu nhờ có son phấn che giấu, tất nhiên sẽ lộ ra thần sắc trắng bệch, đứa con trai này quá mức cường ngạnh, rất nhiều chuyện, bà ta cũng quản được , nhưng mà đây cũng là phẩm chất mà vị đế vương cần đó.


      Nghĩ đến đây, sắc mặt bà ta mới hơi hòa hoãn lại, giọng điệu căng thẳng khi nãy cũng ôn hòa rất nhiều, "Ngũ hoàng tử cũng sắp từ phương Bắc trở lại, con nếu muốn tìm, thì mau chóng nhân lúc ta chưa quay về mà hành động sẽ thuận lợi hơn."


      Tứ hoàng tử khép lại con ngươi u tối, trong mắt lộ ra nét trầm tư đắc ý.


      Vào buổi tối của hai ngày sau, ba gã hắc y nhân thừa dịp đêm tối trăng, lặng lẽ đột nhập vào An Bá phủ, ngay khi bọn họ muốn vào An Bá phủ, đột nhiên xuất thêm vài bóng hắc y nhân khác, nhưng thấy những người kia tốc độ nhanh hơn, động tác càng chỉnh tề, ánh kiếm lóe sáng ở trong đêm tối im lặng chém giết, sau khoảng chừng nửa nén hương, ba gã hắc y nhân lúc đã trước ngã xuống, máu tươi cùng thi thể nhanh chóng được giải quyết, những tên hắc y nhân kia lại lặng yên vào trong màn đêm.


      Mặt trăng tròn tròn tiếp tục chiếu sáng đêm tối tịch mịch yên tĩnh.


      Bóng một con chim từ trong góc tối của An Bá phủ vung cánh bay lên, trung vòng vo hồi, cuối cùng đậu ngón tay trắng như ngọc.


      "Quả nhiên là ra tay rồi." Ngón tay thon dài nhấc lên, đôi môi đỏ như son khẽ hôn chú chim nhỏ, dưới đêm trăng, đôi mắt hẹp của nam tử bắn ra tia sáng rét lạnh hàm chứa cỗ sát ý đẫm máu, nụ cười bên môi giống như lưỡi đao sắc bén, phát ra thanh trầm lắng quý phái làm say lòng người.


      Tứ hoàng tử lại chuẩn bị Thẩm phủ tìm kiếm, nhưng vào lúc này bị người của ngăn cản, người trong Mật Cục xuống tay quá độc ác, trực tiếp giết sạch người tới, nhưng vậy cũng tốt, để cho bên Tứ hoàng tử hao phí thêm chút tâm tư, nghĩ cách khác để tiếp cận.


      Vĩnh Nghị Hầu phủ, Tây Uyển.


      Khi màn đêm bao phủ cả vùng đất, Cảnh Hựu Thần mới từ bên ngoài bước vào sân, Vi Ngưng Tử ở trong phòng đợi hồi lâu, vừa nhìn thấy trở về, liền sửa sang lại quần áo, mặt mang theo tươi cười tới cửa nghênh đón , "Phu quân, chàng về rồi."


      "Ừ." Vẻ mặt Cảnh Hựu Thần đều là tâm , tiến vào liền để nha hoàn bên người của Vi Ngưng Tử là Phấn Ngọc cởi áo khoác ngoài, thay vào trang phục trong nhà rồi mới ngồi xuống.


      Vi Ngưng Tử thấy vậy liền sai Phấn Lam pha trà, còn mình ngồi xuống bên cạnh Cảnh Hựu Thần, nhìn sắc mặt của , nghiền ngẫm vì sao lại phiền não. Nay nàng ta gả cho Cảnh Hựu Thần, làm phu nhân của , cho dù trong lòng cam tâm, nhưng nữ tử khi lập gia đình, về sau vinh hoa phú quý chỉ có thể dựa vào phu quân, cho nên dù Vi Ngưng Tử lúc đầu cam lòng, nhưng nàng ta vẫn quyết định chấp nhận này, dùng trí tuệ của mình để trợ giúp Cảnh Hựu Thần, Cảnh Hựu Thần có thể từng bước thăng chức, địa vị của nàng ta sẽ là nước lên thuyền lên.


      "Phu quân, chàng còn chưa dùng cơm phải , để thiếp thân bảo hạ nhân hâm nóng đồ ăn, bưng lên liền có thể ăn."


      " cần, ta muốn ăn." Cảnh Hựu Thần tay chống trán, mi mắt như thắt chặt vào nhau, tối hôm trước theo lời Tứ hoàng tử, cho người lẻn vào An Bá phủ tìm thứ kia, kết quả đợi ngày đêm, đồ vật tìm được cũng thôi, nhưng ngay cả người phái cũng lặng yên tiếng động mà biến mất, chút tung tích cũng có.


      Kết quả như thế báo cho Tứ hoàng tử, tất nhiên được khen ngợi, ngược lại còn phải chịu trận rầy la.


      xoa xoa mi tâm, những người này đều là mật thám do Tứ hoàng tử bồi dưỡng, đối với Tứ hoàng tử tuyệt đối trung tâm, tuyệt đối có khả năng vô duyên vô cớ biến mất, bọn họ chưa trở về, khả năng lớn nhất chính là bị người bắt lại, hoặc là bị giết rồi.


      Báo cáo của đám người trước đó cũng tra xét, An Bá phủ chút khác thường, hơn nữa dựa vào năng lực của An Bá phủ, có khả năng có thể bắt được mật thám, như vậy chỉ có khả năng duy nhất, đó chính là bị những người khác bắt, hoặc là diệt khẩu, vậy nhóm người này đến tột cùng là ai, ai có mục đích giống bọn họ, đều theo dõi Thẩm phủ, bọn họ cũng cho rằng thứ đó là ở Thẩm phủ sao?


      Cảnh Hựu Thần cảm thấy trong đầu hỗn loạn mảnh, nay Tứ hoàng tử , thầm điều tra cũng phải là cách, muốn nghĩ biện pháp, làm sao để tra ra nơi cất giấu món đồ kia.


      cả ngày hôm nay đều suy nghĩ vấn đề này, làm sao có tâm tình mà ăn cơm chứ.


      Vi Ngưng Tử thấy như vậy, chắc chắn gặp phải việc gì khó, nghĩ nghĩ, vẫy tay bảo Phấn Ngọc ra ngoài, đừng cho người khác tới gần, sau đó ôn nhu : "Phu quân, chàng bận rộn cả ngày, trong bụng chắc trống rỗng, nếu ăn chút tốt cho thân thể, chi bằng thiếp thân hầm chút cháo cho chàng, chàng thấy thế nào?"


      Giọng êm ái từ từ vang lên bên tai, còn có mùi hương người nữ tử truyền đến bên mũi, Cảnh Hựu Thần ngẩng đầu, liền nhìn thấy dung nhan xinh đẹp của Vi Ngưng Tử, khuôn mặt tươi cười nhu hòa, khiến trong lòng khẽ động, đây là thê tử vừa vào cửa của , hai người vẫn còn trong tuần trăng mật, hơn nữa Vi Ngưng Tử lại rất biết cách lấy lòng , biểu giường cũng khiến thực vừa lòng, trong lòng liền nhiều hơn phần ôn nhu, nở nụ cười, " cần, ta đói, tạm thời còn chưa muốn ăn, nàng vừa gả vào phủ, vẫn đừng nên quá vất vả."


      Trong đôi mắt hàm chứa ôn nhu, ngôn ngữ cũng mang theo săn sóc, Vi Ngưng Tử nghe xong trong lòng cảm thấy thoải mái, thấy khí tệ, liền thử : "Phu quân mỗi ngày đều ở trong triều cực khổ làm việc, việc thiếp làm ở trong nhà so với những chuyện chàng làm có là gì, nhưng nhìn phu quân mỗi ngày vất vả như thế, thiếp thân tuy rằng chỉ là nữ tử hậu viện, chuyện làm được chẳng qua cũng chỉ là chút tài thêu thùa, nuôi chim thưởng hoa..., trong lòng nghĩ, nếu có thể giúp phu quân giải tỏa ưu phiền tốt rồi."


      Nàng ta xong, liền cúi đầu, lộ ra cái cổ thon dài, thoạt nhìn yếu ớt lại có lòng,Cảnh Hựu Thần trong lòng khỏi nổi lên thương , tâm tư vẫn suy nghĩ việc khác, vừa rồi làm sao lại quên mất, Vi Ngưng Tử lúc trước ở trong Thẩm gia lâu như vậy, có lẽ nàng biết có phương pháp gì, có thể hỏi ra tin tức của Thẩm gia chừng.


      "Tuy nàng là phụ nhân, nhưng phụ nhân nhất định rằng chuyện gì cũng biết, tại ta và nàng đã là phu thê, có việc, vi phu ra lại cần nàng chỉ điểm."


      Vi Ngưng Tử vừa nghe Cảnh Hựu Thần chịu kể cho nàng ta nghe, đôi mắt hơi sáng lên, mặt lại khiêm tốn, "Phu quân nếu như ghét bỏ thiếp thân, vậy hãy cho thiếp nghe thử, nếu có biện pháp giải quyết, ít nhất cũng có thể để cho phu quân giải tỏa phen, chừng cũng có thể có chút hiệu quả."


      Tư thái khiêm tốn này của nàng ta làm cho Cảnh Hựu Thần cảm thấy trong lòng thực thoải mái, liền thay đổi tư thế, đem cánh tay chống đầu buông xuống ở bàn vỗ hai cái, chuyện Tứ hoàng tử muốn tìm đồ là tuyệt đối cơ mật, đương nhiên thể tùy tiện cho người khác.


      Vi Ngưng Tử bây giờ là thê tử của , về sau cùng , tuy rằng thể ra toàn bộ, nhưng ít nhiều cũng có thể lộ ra chút, nghĩ như vậy, Cảnh Hựu Thần châm chước mở miệng : "Là như vậy, Tứ hoàng tử muốn lôi kéo An Bá phủ nhưng lại có cách nào xuống tay, nàng trước kia ở trong An Bá phủ được thời gian, vậy nàng có biết có cách nào hiệu quả để lôi kéo An Bá phủ hay ?"


      Vừa nghe đến An Bá phủ, đôi đồng tử của Vi Ngưng Tử bất giác co lại, là oan gia ngõ hẹp, sau khi gả cho người, chuyện đầu tiên phu quân hỏi mình lại liên quan đến An Bá phủ.


      Nhưng mà, nàng ta thích, những chuyện có thể khiến người của An Bá phủ ngột ngạt, nàng ta đặc biệt thích.


      Nghe thấy Cảnh Hựu Thần như thế, trong lòng Vi Ngưng Tử còn nghĩ, bên ngoài thì giả vờ nghi vấn hỏi, "Tứ hoàng tử là do hoàng hậu sinh ra, trong triều ai tôn kính ngài ấy, tại sao An Bá phủ có thể to gan như vậy, thế nhưng dám từ chối lời mời của Tứ Hoàng tử?"


      Cảnh Hựu Thần vừa nghe lời của nàng ta liền nở nụ cười, chỉ cảm thấy nàng ta như thế đáng , ngón tay ở bên má nàng ta nhàng véo, : "Rốt cuộc nàng cũng là phụ nhân, Tứ hoàng tử mặc dù là do hoàng hậu sinh ra, nhưng nhi tử của bệ hạ cũng chỉ có mình Tứ hoàng tử, biết ?"


      Kỳ trong lòng Vi Ngưng Tử cũng biết, chẳng qua ra để cho Cảnh Hựu Thần trong lòng thỏa mãn mà thôi, nàng ta ra vẻ hờn dỗi kéo cánh tay của Cảnh Hựu Thần xuống, liếc mắt nhìn cái : "Thiếp thân đương nhiên biết nhiều bằng phu quân chàng rồi, chàng có kiến thức sâu hơn, nhưng mà, thiếp thân ngược lại ý tưởng, cũng biết phu quân có chê cười thiếp thân hay !"


      Cảnh Hựu Thần vừa rồi vốn cũng mong có hi vọng gì, ai ngờ nghe Vi Ngưng Tử có ý tưởng, liền muốn để thê tử vừa vào cửa mất mặt, thực nể tình gật đầu, "Nàng xem, biết đâu đó lại là cách hay."


      Vi Ngưng Tử liền giơ tay lên vẫy vẫy Cảnh Hựu Thần, Cảnh Hựu Thần híp mắt nở nụ cười, qua ôm nàng ta vào trong ngực, ngồi xuống , " tại nàng có thể chưa?"


      Vi Ngưng Tử gật đầu, tựa đầu để sát vào bên tai của , nhàng câu, chỉ thấy Cảnh Hựu Thần sau khi nghe xong hai mắt tỏa sáng, hô to: "Tốt, biện pháp đơn giản này, vi phu nhất thời hồ đồ thế nhưng nghĩ tới."


      Trong lời của biện pháp này có cao siêu gì, mấu chốt là nhất thời nghĩ tới, Vi Ngưng Tử nghe xong, cảm thấy cười lạnh, biện pháp tuy rằng đơn giản, nhưng ngươi lại nghĩ ra được a, tuy vậy mặt nàng ta vẫn là nét nhu hòa, "Phu quân suy nghĩ đều là những sách lược hùng vĩ, thiếp thân chỉ là phụ nhân nho , suy nghĩ nhất định là khác nhau, làm sao có thể cùng phu quân có chung suy nghĩ được chứ."


      Lời nói vô cùng tủi thân này, đã làm đám mây đen trong lòng Cảnh Hựu Thần lập tức tiêu tan, nhất thời cả người như được lên giây cót, nhìn thê tử xinh đẹp như hoa, mặc dù đây là mối hôn do trước khi cưới xảy ra gièm pha nên bắt buộc phải cưới, nay xem ra, nàng cũng kém so với những danh môn khuê tú khác.


      Lại nhìn hai gò má thê tử phiếm hồng, sắc môi hồng hồng đầy đặn như có thể ra nước, ánh mắt liền dần dần thâm lại.


      Vi Ngưng Tử làm sao phát biến hóa của , tay lại hơi đẩy đẩy , "Phu quân nay tâm tình tốt rồi, thiếp thân sẽ sai bưng đồ ăn lên cho chàng dùng. . . . . ."


      "Còn dùng đồ ăn gì nữa chứ, tại ta muốn ăn nhất chính là nàng đó. . . . . ." Tay Cảnh Hựu Thần liền theo vạt áo sờ soạng tiến vào, thanh cũng trở nên khàn khàn.


      Chỉ chốc lát, trong phòng liền vang lên những thanh khiến người nghe đỏ mặt tía tai. . . . . .


      Sáng sớm ngày hôm sau, Cảnh Hựu Thần tinh thần khoan khoái vào triều, lòng tràn đầy vui mừng muốn đem biện pháp của Vi Ngưng Tử cho Tứ hoàng tử.

      Ishtar: vì hnay (25.03) là ngày zui của ta, nên ta post nguyên chương luôn.
      Kết thúc 4 ngày năng suất hì hục :3
      Mai t sẽ qua Cam nên tsau mới có chương mới nha.
      Chúc mn ngủ ngon.
      :035::035::035:

    3. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      2 ng nay dinh lam j day

    4. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Am muu j day ????????????

    5. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      Con vi ngưng này có ý gì tốt, ngoại ý muốn hại KV
      Ishtar thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :