1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      Chạ hiểu làm sao mỗi lần tôi vào cqh bằng đt nó toàn báo đống virut rồi nhảy ra đống trang abc nào đó. Hự hự
      cái nhân vật tứ ht này ghét nhất chuyện, mỗi lần xuất cứ thấy bí bách thế nào ấy. Tks ^^
      Ishtar, blbuilinhBetty thích bài này.

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      @xiu lão gia nàng vào bằng giao diện mobile sẽ ko bị nữa nhé :)
      xiu lão giaquỳnhpinky thích bài này.

    3. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Đọc 1 leˋo my´ chương wa´ tuuyet.thks naˋng. tư´ hoaˋng tử chă´c bị đổ boi Vk oy.nhưg tiê´c wa´.laˋ nhan vat phản dien
      Nê´u ko cho laˋm nam fu cung dc :.>
      Ishtar thích bài này.

    4. pixuri2009

      pixuri2009 Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      38
      :yoyo65: tò mò chết người nha... cứ nhá rồi lại ém, :th_118:
      Ishtar thích bài này.

    5. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      90.2
      "Vậy thần nữ sai rồi, Tứ hoàng tử có lời gì, tại có thể ?"

      Vốn tưởng rằng lần này nàng lại ra lời lẽ sắc bén nào khác, ai ngờ, nàng lại thoải mái mà thẳng như vậy, thay đổi nhanh như thế, làm cho người ta rất khó đoán được bước tiếp theo nàng rốt cuộc muốn làm cái gì.

      Nữ tử như vậy, hẳn là phải trách cứ nàng, nhưng lời vừa ra khỏi miệng lại mang theo một ý khác, "Chuyện trong cung ngày đó, ngươi muốn giải thích chút sao?"

      Vân Khanh trợn to đôi mắt phượng xinh đẹp, trong mị hoặc cuốn hút kia còn mang theo nét hồn nhiên, tỏ vẻ mờ mịt hỏi: "Tứ hoàng tử đó là ngày nào? Gần đây thần nữ cũng chưa từng vào trong cung."

      Thấy thái độ của nàng như thế, Tứ hoàng tử biết ý của nàng là chỉ chuyện xảy ra trong cung ngày đó hơn cả tháng, lúc này hỏi lại, tựa hồ thật dư thừa, nhưng cũng muốn cứ như vậy mà bỏ qua cơ hội chuyện với nàng, thanh vẫn lạnh lẽo, "Quận quân biết mình phải giải thích, ngày ấy là ai đưa Vi tiểu thư vào phòng à?"

      Quả nhiên là Tứ hoàng tử, đáy mắt Vân Khanh hàm chứa lãnh ý, trong lòng thầm nghĩ, chuyện ngày đó, kỳ lỗ hổng, chính là Vi Ngưng Tử làm sao lại vào trong phòng, đương nhiên chỗ sơ hở này, phải là người biết mới có thể nghĩ đến, nếu ngay từ đầu muốn hãm hại Vân Khanh, như vậy nội thị cũng bắt nhầm người mà đem Vi Ngưng Tử khiêng vào trong phòng.

      Mà Vân Khanh cho dù phát , cũng có sức đưa Vi Ngưng Tử vào trong phòng mà để lại bất cứ dấu vết gì, huống chi nàng đối với đường lối trong cung còn quen thuộc, ắt hẳn phải có người giúp sức.

      Người này đương nhiên là có, chính là Ngự Phượng Đàn.

      Nhưng Vân Khanh cũng muốn giải thích cho Tứ hoàng tử, nàng khẽ nâng mắt, lông mi dài xinh đẹp như cánh buớm bay lên, "Tứ hoàng tử ra là đến chuyện này, chuyện này mọi người đều biết, là nha hoàn của An tiểu thư mua chuộc thái giám nâng Vi tiểu thư vào, chẳng lẽ Tứ hoàng tử phát ra điều gì, nếu là như thế, thần nữ chỉ là nữ tử khuê phòng, hiểu việc này, chi bằng ngài báo cáo lên bệ hạ rằng việc lần trước điều tra chưa kĩ, nay lại lật án điều tra tiếp được ?"

      Tứ hoàng tử thấy thần sắc nàng mặc dù dịu dàng, nhưng đáy mắt cỗ hàn khí, bên trong lời khách khí lại chứa đựng sắc bén, được mấy câu liền nhắc tới Minh Đế.

      Chuyện xảy ra ngày đó Minh Đế kết án, là nha hoàn của Ninh Quốc Công phủ gây ra, Vi Ngưng Tử và Cảnh Hựu Thần là người bị hại, cũng vì vậy mới có nhân duyên ngày hôm nay, thể nào nay lại lật lại bản án nữa.

      Thế nhưng trong lòng cũng vì vậy mà tức giận, ngược lại cảm thấy có ý tứ, thậm chí còn muốn tìm thêm đề tài để có thể chuyện thêm với nàng.

      Nhưng Vân Khanh muốn tiếp chuyện này, cũng biết Tứ hoàng tử rốt cuộc là muốn gì, ánh mắt chuyển tới đám người ở góc xa trong hoa viên, hình như là đám người đến náo tân phòng tới hoa viên bên này, mơ hồ có thể nhìn thấy chú rể đêm nay là Cảnh Hưu Thần trong hỉ phục đỏ rực bị vây ở bên trong.

      Vốn tưởng rằng khi nhìn đến bộ dạng này của trong lòng có chút cảm giác gì đó, nay thực nhìn thấy, thì chút cảm giác cũng có, có lẽ, khi trong lòng có người này thì lúc nhìn để tâm nữa.

      Khóe môi Vân Khanh thản nhiên nở nụ cười, lộ ra ánh mắt sáng như sao ở trong đám người quét vòng, lại hình như thấy bóng dáng trường bào màu trắng như trăng kia, loại tình cảnh náo nhiệt như vậy, thế nhưng tham gia, hình như có chút giống với phong cách của .

      lúc Vân Khanh nghĩ tại sao Ngự Phượng Đàn lại tham gia hôn lễ của Cảnh Hựu Thần, giọng nữ sắc bén vang lên, "Một ả nữ nhi thương nhân như ngươi, Tứ đệ của ta muốn chuyện với ngươi là may mắn cho ngươi lắm rồi, ngươi còn dám có thái độ đó!"

      Từ trong vườn đến tiền viện đều là thanh náo nhiệt, thanh cao vút này đột ngột chen vào nghe ra rất chói tai, Vân Khanh cau lại mày, hơi hơi quay đầu nhìn, muốn xem rốt cuộc cái giọng kiêu căng ngạo mạn mà chanh chua này là từ đâu truyền tới.

      Đôi mày của Tứ hoàng tử như băng sơn ngàn năm cũng hơi nhíu lại, quay đầu nhìn người vừa đến.

      Người tới ăn mặc rất hoa lệ, liếc mắt cái trong thấy sắc thái tươi tắn của trang phục, chiếc váy màu lam dùng tơ vàng thêu hoa hải đường, còn dùng ngọc trai làm nhị hoa, chỉ cần vào nơi có ánh sáng tựa như viên kim cương chói lóa, như bầu trời đầy trăng và sao, Vân Khanh đầu tiên có loại cảm giác đây là người rất thích gây sự.

      Chủ nhân bộ y phục sặc sỡ kia là một thiếu nữ có khuôn mặt dài, ngũ quan đoan chính, có thể coi như tú lệ, nhưng cái trán hơi hõm ít, khiến người khác có cảm giác đây là người trì độn.

      Đứng phía sau nàng là hai thị nữ, người các nàng là trang phục trong cung có chất liệu thượng đẳng, nàng liền đoán được người này là ai rồi.

      "Nhị tỷ." Tứ hoàng tử lạnh nhạt mở miệng, đối với vị Nhị công chúa này hiển nhiên cũng quá thân thiện, nếu phải Vân Khanh biết người này là bào tỷ của Tứ hoàng tử, nàng đúng là nhìn ra.

      Thấy hai người này như vậy, nàng đột nhiên cảm thấy Mặc Nhi, Hiên Nhi là đáng hơn họ nhiều.

      Hiển nhiên Nhị công chúa cũng biết Tứ hoàng tử, đệ đệ này của mình có chút lạnh lùng, nhưng nàng quen, trừ bỏ mặt có chút mất hứng ra, cũng có biểu khác, hơn nữa, mục đích chủ yếu của nàng ta, hình như phải Tứ hoàng tử, mà là Vân Khanh.

      Nàng ta đến trước mặt Vân Khanh, lấy loại thái độ phi thường cao ngạo, kì thực nàng ta vốn thấp hơn so với Vân Khanh, mà nhìn chằm chằm Vân Khanh : "Ngươi chính là nữ nhi của thương nhân mà mọi người đồn đại?"

      Vân Khanh nửa khép mắt, hơi hơi mỉm cười, tư thái thong dong, kiêu ngạo siểm nịnh : "Thần nữ là nữ nhi của An Bá, bệ hạ ngự phong làm Vận Ninh quận quân, nếu Nhị công chúa người hỏi là thân phận trước kia, phụ thân của thần nữ đúng là thương nhân, nay đồng thời kiêm nhiệm Hoàng Thương."

      Tứ hoàng tử đứng ở bên, nhìn Vân Khanh động tác tao nhã, ung dung thản nhiên mà trả lời, hứng thú trong hai mắt tỏ ra càng đậm.

      Vân Khanh trả lời như vậy, vừa thân phận tại của mình là do bệ hạ thân phong, Nhị công chúa nếu có hoài nghi, nên hoài nghi bệ hạ, nhưng mà nàng cũng vì mình từng là nữ nhi của thương nhân mà tự ti, cũng ngại ra thân phận trước kia của mình.

      Dưới trả lời khéo léo này, tư thái kiêu căng của Nhị công chúa cứ như cố ý ra vẻ, phẩm cách cũng kém xa, nếu để người ngoài biết chuyện nhìn vào, luận về khí chất, phong độ Vân Khanh lại càng giống công chúa chân chính hơn.

      Tư thái này của nàng khiến Nhị công chúa thấy rất khó chịu, hôm nay nàng ta theo Hoàng hậu đến Vĩnh Nghị Hầu phủ tham gia hôn lễ, cũng là bởi vì nghe được Hoàng hậu cùng Mễ ma ma ở trong cung bàn về chân tướng chuyện xảy ra Trạng Nguyên yến, nàng ta tự thấy mình cũng là bạn tốt với An Ngọc Oánh, đương nhiên cảm thấy mình hẳn nên vì An Ngọc Oánh mà trả thù chút.

      là đến trút giận, nhưng kì thực nàng ta là công chúa, đối với việc trong huyết mạch cao quý của hoàng tộc đột nhiên xuật người dùng tiền tài để đổi lấy tước vị cao quý thấy rất trơ trẽn.

      Vừa hay nay có cơ hội liền muốn tới để thể cho Vân Khanh biết thế nào là phong thái cao quý.

      Lúc ta đến hoa viên, vừa vặn nhìn đến cảnh Vân Khanh cùng Tứ hoàng tử chuyện trong lòng lại khinh thường, nữ nhi của thương nhân, dựa vào cái gì mà lại chút e sợ vị hoàng tử cao quý chứ.

      Vì thế, nàng ta lấy loại tư thái phi thường ngạo mạn, nheo mắt nhìn Vân Khanh, trào phúng : "Ngươi sinh ra là nữ nhi của thương nhân, trong người vĩnh viễn chảy dòng máu hạ lưu của thương nhân, cho dù tại được phong làm quận quân, cũng thay đổi được này."

      Giọng nói của Nhị công chúa vô cùng chanh chua, khi cao giọng mang theo cảm giác chói tai, làm cho Vân Khanh cảm thấy rất ưa, nhưng nàng lại càng thích lời nàng ta .

      Hạ lưu?

      Nàng ngẩng đầu lên, về phía trước từng bước nhìn Nhị công chúa, mặt vẫn là nụ cười thản nhiên như trước, đôi mắt phượng gắt gao nhìn chằm chằm Nhị công chúa.

      Thân hình của Vân Khanh cao hơn so với Nhị công chúa, nàng tiến lên tùng bước như thế, mặt mang theo nụ cười lạnh lùng làm cho Nhị công chúa cảm thấy mình bị khinh bỉ, hơn nữa bởi vì khoảng cách gần, nàng ta ràng có thể nhìn thấy trong mắt Vân Khanh miệt thị đối với nàng ta.

      "Nhị công chúa, ta là nữ nhi thương nhân, nhưng dòng máu chảy trong ngườita lại thấp kém hơn ngài, hôm nay ta có thể được phong làm quận quân, chính là bởi vì người chảy trong mình dòng máu ngài cho là đê tiện này có thể cứu bệ hạ mạng, mà ngài là người có dòng máu cao quý, nhưng lại có thể vì bệ hạ mà làm việc gì?!? Là cao quý khi ở trong cung đánh phạt thái giám cung nữ, hay là cao quý khi ở bên ngoài vênh mặt hất hàm sai khiến người khác? Những nét cao quý của ngài ở trong mắt những người khác chẳng qua chính là vô lễ, thô bỉ khó coi!"

      Những lời chỉ trích trực tiếp này lại ra trước mặt Nhị công chúa, khiến nàng ta cả nửa ngày cũng chưa kịp phản ứng lại, chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn Vân Khanh, vì tức giận mà thở gấp từng đợt.

      công chúa từ sống ở trong cung, luôn được người nuông chiều miệng lưỡi sao có thể bằng từng thay cha quản lí chuyện kinh doanh chứ!

      Huống chi tiếng xấu của vị Nhị công chúa này, Vân Khanh đã nghe qua ít, xông xáo liều lĩnh, suy nghĩ thiển cận, tánh khí táo bạo, người như vậy, nếu như thông tuệ, đây nhất định chỉ là xu nịnh mà thôi.

      Vân Khanh xong, liền lui về sau hai bước, lúc này, Nhị công chúa cũng kịp phản ứng lại, chỉ thấy khuôn mặt nàng ta đỏ lên, bước chân vô thức tiến lên, lớn tiếng hô: "Ngươi cái gì!"

      Nàng ta nâng tay lên muốn giáng một cái tát xuống mặt Vân Khanh, lập tức bàn tay thô to nhanh chóng nắm lại cổ tay của Nhị công chúa, trong giọng lạnh lùng càng thêm phiền não, "Nhị tỷ, tỷ muốn làm g?"

      Vốn Nhị công chúa muốn tát Vân Khanh vì lời vừa nãy của nàng, tuy rằng những lời này thập phần khó nghe, nhưng tất cả đều là , nàng ta là công chúa cao quý, làm sao cam tâm bị nữ nhi thương nhân như vậy.

      Nhưng cái bạt tay này lại bị người ngăn cản, mà người này lại là bào đệ của mình, vì thế Nhị công chúa lông mi khẽ chớp, cái trán ngắn lộ ra vô vàn nếp nhăn, giận dữ hét lên: "Tứ đệ, đệ muốn làm gì, nữ nhân này lại dám xấu ta! Đệ tại sao lại cho ta giáo huấn nàng!"

      Đối mặt với tiếng thét chói tai của tỷ tỷ, đuôi lông mày của Tứ hoàng tử khẽ nhúc nhích, có lệ khí tập kết, thanh so với vừa rồi càng lạnh hơn, "Nhị tỷ, nàng đều là , tỷ xem bộ dáng lúc này của tỷ, chẳng lẽ giống với những gì nàng hình dung sao?"

      Nhị công chúa nổi giận, làm sao còn có thể quản bộ dáng mình ra sao chứ, bào đệ mình những ngăn cản thế nhưng còn giúp Vân Khanh, nàng ta lại lớn tiếng kêu lên: "Đệ buông ra, hôm nay ta nhất định phải đánh nàng mới cam tâm, đệ mau buông ra!"

      Ngón tay Tứ hoàng tử buộc chặt, mặt mang tầng tức giận, gầm : "Tỷ nhìn cho kĩ, bên kia đến bao nhiêu người!"

      Tứ hoàng tử làm người lãnh khốc, tuy rằng thoạt nhìn lạnh lùng, nhưng rất ít khi bày tỏ tức giận ra ngoài, Nhị công chúa bị rống như vậy, quay đầu nhìn về phía cổng hoa viên, liền nhìn thấy những người vừa nãy vây quanh chú rể nửa đều dừng lại nhìn sang bên này.

      Tuy rằng sắc trời dần tối, nhưng dưới ánh hoàng hôn sáng rọi vẫn có thể khiến người nhìn thần sắc mặt bọn họ, trong hôn lễ của Vĩnh Nghị Hầu phủ, Nhị công chúa rống to quát mắng tỏ vẻ như muốn đánh Vận Ninh quận quân, hành động này khiến người cảm thấy bất bình.

      Bọn người cùng tham gia náo nhiệt với Cảnh Hưu Thần, đa số đều là thanh niên tài tuấn trong triều, là những nam tử chưa có hôn ước, lúc nhiều nam tử như vậy nhìn thẳng lại đây, Nhị công chúa làm người tuy rằng ngang ngược điêu ngoa bá đạo, nhưng tâm hồn rốt cuộc vẫn là thiếu nữ, lại là nữ tử trong tuổi thanh xuân chưa có hôn ước, bị người bắt gặp bộ dáng kiêu ngạo điên cuồng như vậy, nhất thời cảm thấy khó chịu, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, dáng vẻ như sắp khóc.

      Mà Vân Khanh nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong mắt lộ ra ý cười, lúc này còn còn đợi khi nào, nhanh chóng rời xa hai tỷ đệ này mới tốt, liền men theo con đường bên hồ, hướng phía trước mà để tránh xa bọn họ, ai ngờ Nhị công chúa khó chịu khó chịu, ở trong lòng nàng ta, thanh niên nam tử nhìn đến bộ mặt nổi giận của mình đều là do Vân Khanh gây ra, liền mãnh liệt hất tay của Tứ hoàng tử, kềm được giận dữ hét: "Thẩm Vân Khanh, ngươi mau đứng lại cho bản công chúa!"

      Nàng ta vọt về phía Vân Khanh, tốc độ cực nhanh, hai cung nữ nhất thời kịp phản ứng, chỉ có thể nhìn hình bóng nàng ta chạy về phía Vân Khanh, con đường kia cũng rộng, mà Vân Khanh sau khi nghe tiếng rống giận dữ của nàng ta liền chú ý đến động tĩnh phía sau lưng, đợi khi tiếng bước chân đến gần nàng lập tức xoay người tránh thoát người muốn bổ nhào vào mình.

      "A a a a. . . . . ."

      Tiếp theo mọi người chỉ nghe liên tiếp những tiếng kêu vang lên. . . . . .

      Hết chương 90.

      p/s. các nàng biết là ai rồi nhé. Còn về đầu đuôi sự tình, mời hóng tiếp chương sau. :yoyo36::yoyo36::yoyo36:
      Chúc cả nhà ngủ ngon :035::035::035:
      Last edited: 24/3/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :