1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      VK pải đối đap sao đây
      Ishtar thích bài này.

    2. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      @Bé Bi ko liên quan đến mình, mình ko post truyện này, chỉ cày cv thôi :v lâu lâu spoil chút cho hấp dẫn :v
      quỳnhpinkyIshtar thích bài này.

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Có 1 buồn , là bạn @Bé Bi nhớ nhầm mình là chị Lam :yoyo23::yoyo23::yoyo23:

      Hồi nãy về nhà mới biết cúp điện, tưởng lỡ hẹn với các nàng rồi chứ. May mà em nó vừa phát điện lại :050::050::050:
      quỳnhpinkySue ú thích bài này.

    4. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      VK&phuong ca <3<3<3<3
      Ishtar thích bài này.

    5. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      87.2

      Ngự Phượng Đàn mặc trường bào màu trắng, cổ áo thêu hoa văn màu tím, nghiêng người dựa vào cửa, hướng về nữ nhân trong cả phòng cười, đôi mắt hẹp tỏa sáng rạng ngời, liễm diễm động lòng người, trong phút lơ đãng, đem tôn quý cùng hoa lệ hòa làm thể, làm người ta thể bỏ qua cái khí thế hoàng tộc bức người kia.


      Thanh La cúi đầu, tiếp: "Còn có Cẩn Vương thế tử, cùng Vận Ninh quận quân thưởng hoa."


      An Ngọc Oánh nghe xong những lời này, trong phổi như bị nghẹn, ngực đau như muốn nổ tung, Ngự Phượng Đàn lại cùng Thẩm Vân Khanh thưởng hoa, bọn họ tại sao lại đứng cùng nhau. . . . . .


      Vi Ngưng Tử thấy mặt An Ngọc Oánh lộ ghen tị, biết nàng ta lúc này nhất thời thể khống chế cảm xúc, liền khóc thút thít vài tiếng, khiến Vi phu nhân ở bên cạnh quay lại nhìn nàng ta cái, nhớ tới nghĩa nữ của mình vẫn còn bị ủy khuất, lập tức : "Vận Ninh quận quân ở cùng ngài sao, nàng ta hoàn toàn có thể sau khi hãm hại Ngưng Tử cùng Cảnh đại nhân, lại đến hoa viên gặp Cẩn Vương Thế tử ngài."


      Ngự Phượng Đàn ngẩng đầu nheo mắt nhìn Vi phu nhân liếc mắt cái, cười nhạt : "Nhưng bản thế tử từ sớm gặp Vận Ninh quận quân, cùng nhau ở trong vườn ngắm hoa, biết nàng ấy như thế nào có thể phân thân lại đây hãm hại người vậy?"


      Ngự Phượng Đàn ngoài mặt như là thế tử nhàn nhã, nhưng người nào cũng biết, địa vị của ở trong triều cũng thấp hơn so với các hoàng tử, cho dù là thân phận Cẩn Vương Thế tử hay là tước hiệu Trấn Tây đại tướng quân những danh xưng này đều là , huống chi, tình cảm của Minh Đế đối với đứa cháu này cũng bình thường.


      Vi phu nhân nhất thời cứng lưỡi, biết nên như thế nào, trượng phu mình mặc dù là Uy Vũ đại tướng quân, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là quan tam phẩm, làm sao so được với Ngự Phượng Đàn.


      Nhưng sau khi nghe lời Vi phu nhân , An Ngọc Oánh cũng hoàn hồn, nàng ta thể chìm đắm mãi trong ghen tị được, đầu tiên là phải khiến cho thanh danh của Vân Khanh mang tiếng xấu, vì thế xốc lại tỉnh thần, tiếp: "Đúng vậy a, hai tên thái giám này cũng có thể chứng minh, bọn họ là bị Vận Ninh Quận quân sai khiến!"


      Vân Khanh theo hướng An Ngọc Oánh chỉ, nhìn thấy hai tên thái giám quỳ đất, liền đến trước mặt bọn họ, cười : "Các ngươi ngẩng đầu lên nhìn xem, ta có phải là người sai khiến các ngươi làm việc ?"


      Trong lòng hai tên thái giám có quỷ, ngẩng đầu liếc nhanh qua nàng cái, rồi như gà mổ thóc gật đầu , "Đúng vậy, đúng vậy."


      Vân Khanh thực vừa lòng gật đầu, "Vậy các ngươi thử xem, ta lần đầu tiến cung, muốn các ngươi thay ta làm việc, là dựa vào quyền thế của ta, hay là dựa vào thứ khác để mua chuộc các ngươi?"


      Hai tên thái giám biết tại sao Vân Khanh lại hỏi vấn đề này, nhìn thoáng qua nhau, đều : "Là ngài cho bọn tiểu nhân bạc, bảo bọn tiểu nhân làm việc."


      Những phu nhân khác đều cảm thấy kỳ quái, Vận Ninh quận quân tại sao lại hỏi như vậy, nàng lần đầu tiên tiến cung, trong cung chắc chắn chả quen được ai, dựa vào quyền thế gì chứ, đó là có khả năng, An Bá phủ vừa tới kinh thành, còn chưa có thế lực lớn đến mức có thể tùy tiện mua chuộc cung nhân làm việc, ắt hẳn thể dựa vào lý do đó, thứ duy nhất có khả năng đương nhiên là cho bạc, người nào cũng biết, An Bá phủ rất có tiền a.


      "Ta cho các ngươi bao nhiêu bạc, các ngươi lấy ra cho mọi người xem thử ." Vân Khanh toàn thân tản ra phong thái phóng khoáng, đáy mắt tươi cười nhưng cũng bình tĩnh, đưa ra cầu rất tự nhiên, có bức bách, cũng có gấp gáp.


      Nhưng như thế này, ngược lại làm cho hai tên thái giám cả người rét run, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, bọn họ làm sao có bạc để lấy ra, bọn họ là thái giám trong cung của gia tộc An Ngọc Oánh, chỉ cần An Ngọc Oánh phân phó tiếng tất làm việc, cần phải đưa bạc, liền cúi đầu : "Nô tài đem bạc giấu rồi."


      "Các ngươi phải bị người đánh ngất xỉu bỏ vào trong lùm cây sao, làm sao có thời gian để giấu bạc ?" Phu nhân Lễ Bộ Thượng Thư lúc này lên tiếng, khiến Ninh Quốc Công phu nhân nhìn bà liếc mắt cái, bà thấy Ninh Quốc Công phu nhân liếc nhìn mình, đáy mắt đều là ý cười.


      Ninh Quốc Công phu nhân từ khi nhìn thấy hai tên thái giám này ra, biết ngay việc hôm nay, nhất định là do nữ nhi tay sắp xếp, nhưng tình đến mức này, lại muốn bản thân thoát khỏi liên lụy thể nào, bà ta liền để nữ nhi thu xếp ổn thỏa tàn cuộc, ai ngờ cái kết cục nhìn như hoàn mỹ này lại bị người nhìn ra lỗ hổng.


      "Đây, đây là nô tài nhớ lầm rồi. Ngân phiếu ở người." tên thái giám phản ứng mau, lập tức từ người lấy ra mấy tấm ngân phiếu, mà tên tiểu thái giám còn lại thấy vậy cũng từ người lấy ra tấm ngân phiếu.


      Bọn họ ở trong cung cần dùng bạc, cho nên cực hiếm khi mang rất nhiều ngân lượng người, cũng may có hai tờ ngân phiếu, là An Ngọc Oánh trước đó thưởng cho bọn họ, lúc này cũng có thể dùng để cứu nguy.


      Lưu Thúy tiến lên lấy hai tấm ngân phiếu nhìn lướt qua, liền cười khì tiếng, khiến ánh mắt mọi người đều tập trung lại đây, Vân Khanh nhìn thoáng qua tấm ngân phiếu kia, nụ cười mặt cũng càng lớn, "Vân Khanh là lần đầu tiên tiến cung, cũng biết quy củ trong cung, ra muốn bọn thái giám trong cung làm việc ra tay hãm hại đại thần trong triều cùng con của đai thần, chỉ cần đưa ra 50 lượng bạc, cái giá này rẻ, khó trách Cảnh đại nhân cùng Vi tiểu thư lại bị người ta hãm hại dễ dàng như vậy."


      Lời của nàng tuy rằng bẫng, nhưng khó có thể hết trào phúng trong đó, những người trong phòng, người nào phải là phu nhân có quyền thế ở Thiên Việt, ở trong cung nhìn quen vinh hoa phú quý, nên khi muốn bọn họ làm chuyện như là gửi thư giá khởi điểm cũng phải 100 lượng bạc, nếu muốn hãm hại, vậy cũng có thể là trăm lượng, nhưng mà là 100 lượng vàng.


      50 lượng quá nực cười.


      vài quy tắc ngầm, tuy là tiện ra, nhưng trong lòng ai nấy đều biết, lúc này hai tên thái giám chuyện thất thường chắc chắn bị người khác mua chuộc, dùng để vu oan hãm hại Vận Ninh quận quân.


      An Ngọc Oánh làm sao cam tâm nhận ván hòa như thế, liền xen miệng : "Cũng có thể là cần bạc, có thể nàng ta đưa ra điều kiện để trao đổi!"


      "Điều kiện tốt, An tiểu thư xin đừng quá coi trọng Vân Khanh, ta lần đầu tiên tiến cung, chưa quen ai cả, ngay cả lúc tìm chỗ nghỉ ngơi cũng phải nhờ An tiểu thư người dẫn đường, về phần điều kiện tốt, đây chính là lời vô căn cứ, ta ngay cả đường trong cung cũng biết , làm sao có hể đáp ứng điều kiện gì chứ, hay là bọn thái giám đều là những kẻ ngốc, chỉ cần ta về sau hậu đãi, sau đó đưa họ 50 lượng bạc, họ liền cam tâm tình nguyện mạo hiểm nguy cơ bị chém đầu để giúp ta hãm hại đại thần trong triều, Vĩnh Nghị Hầu phủ Cảnh đại nhân sao? Vậy bên trong đó cái nào nặng cái nào bọn họ chẳng lẽ phân được sao? Hay là An tiểu thư quen chuyện đáp ứng điều kiện với người khác, sau đó nhét 50 lượng bạc để cho người ta làm việc, cho nên mới bụng ta so bụng người?"


      phen hùng biện, khiến An Ngọc Oánh ngậm miệng thể gì, tuy rằng rắp tâm muốn làm cho Vân Khanh đường chối cãi, nhưng bị nàng như vậy, ngược lại nàng ta còn cách mở miệng rồi.


      Mà những phu nhân khác sau khi nghe lời Vân Khanh , cũng loáng thoáng cảm thấy, An tiểu thư tựa hồ luôn tận lực đem chậu nước bẩn hắt vào người Vân Khanh, cách làm này cũng mang theo chút chột dạ trong lòng.


      Vân Khanh nhìn những người này, chỉ cảm thấy khó ưa đến cực điểm, hai người An Ngọc Oánh và Vi Ngưng Tử, người lập mưu hãm hại nàng bất thành, ngược lại vẫn còn muốn chơi xấu nàng, người bị người khác hãm hại, lại cố tình trách người hãm hại mình, lại liều mạng đem chậu nước bẩn hắt lên người nàng.


      Chẳng lẽ đây là cái gọi là cừu địch trời sinh, dù thế nào cũng phải làm khó nàng sao?


      Nàng cảm thấy thực phiền chán, quay đầu liếc mắt nhìn Ngự Phượng Đàn tựa ở cửa cái, thấy đứng trước cửa, nửa người bên ngoài, nửa người ở bên trong, khuôn mặt trong tối thân ngoài sáng, nhưng vẫn có thể cảm nhận được nhìn nàng.


      Ngự Phượng Đàn ở bên nhìn mọi chuyện diễn ra, có thể trông thấy mặt Vân Khanh thầm lộ chán ghét, nàng có thể từng bước vạch trần thế cục này, nhưng trong đôi mắt xinh đẹp ấy nay lại chứa khó chịu, thực ràng đối với loại chuyện vô cớ hãm hại nàng có phản ứng bài xích, huống chi thế cục này lại rất dễ dàng gỡ bỏ.


      Cần gì phải khiến nàng phí sức như vậy chứ.


      Vì thế Ngự Phượng Đàn vì đau lòng cho Khanh Khanh nhà mình mà nhàn nhã mở miệng, ngữ khí thản nhiên, thái độ lại lạnh như băng, "Vừa rồi thị vệ của ta cẩn thận thấy được màn hay, chi bằng để cho ra đây thuật lại cho mọi người nghe chút, tiện thể xóa bỏ nghi hoặc của các ngươi."


      vừa mở miệng liền thu hút được chú ý của tất cả mọi người, chỉ thấy Dịch Kính Thương từ bên ra, khuôn mặt lãnh khốc, giọng cứng nhắc, bắt đầu thuật lại: "Mới vừa rồi thuộc hạ nhìn thấy Vận Ninh quận quân choáng váng đầu được An tiểu thư và Vi tiểu thư giúp đỡ tiến vào phòng nghỉ ngơi, An tiểu thư cùng Vi tiểu thư sau khi đỡ người vào phòng liền rời , để Lưu Thúy nương canh ở trước cửa, lúc sau, Vận Ninh quận quân đứng dậy hết đau đầu, muốn đến hoa viên chút, để Lưu Thúy nương ở lại để lát nữa có thể báo cho An tiểu thư, tránh cho bọn họ sốt ruột, đột nhiên có tiểu thái giám đến, muốn Lưu Thúy nương đón An tiểu thư, đợi Lưu Thúy nương rồi, lập tức bảo tên thái giám khác dìu người vào, lát sau, lại bế thêm người vào. . . . . ."


      Dịch Kính Thương đem tình nửa nửa giả ra, Vi Ngưng Tử híp mắt nghe, bỗng nhiên mở miệng hỏi: "Ngươi là thị vệ của Cẩn Vương thế tử, làm sao lại có thể quản cả chuyện này?"


      Đó cũng là câu hỏi trong lòng của những người khác, Dịch Kính Thương làm sao có thể quan tâm đến chuyện như vậy?


      Dịch Kính Thương bị hỏi như vậy, biểu tình cũng có gì biến hóa, "Bởi vì trước khi Vận Ninh quận quân tiến cung, thuộc hạ nhìn thấy Quận quân vẫn vô , vì thế trở về xem xét chiếc ly nàng từng uống. . . . . ."


      Dịch Kính Thương xong, từ trong tay áo lấy ra ba chiếc ly, tách riêng cái trong đó, "Bên mép chiếc ly này có bôi ‘Tình Ti’."


      Tình ti, là tên của loại xuân dược.


      từng là Đại Nội Thị Vệ, nhìn thấy vật như vậy, đương nhiên phải chú ý rồi.


      Mà Vân Khanh vừa đúng lúc mở miệng, "Nước trái cây cùng những chiếc ly này, đều là An tiểu thư lấy ra mời ta cùng Vi tiểu thư uống, chẳng lẽ. . . . . ."


      Đôi mắt nàng phóng đại, mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc, hoàn toàn dám tin nhìn An Ngọc Oánh, "Chẳng lẽ An tiểu thư, ngươi muốn hãm hại Vi tiểu thư, cố ý cho Vi tiểu thư uống thứ này. . . . . ."


      Vi phu nhân nghe được lời của Dịch Kính Thương, lại nhìn hai gã thái giám kia, vẻ mặt cũng phẫn nộ, "An tiểu thư, Ngưng Tử nhà ta cùng ngươi có thù oán gì, có thể khiến ngươi dùng loại thủ đoạn bẩn thỉu hạ thứ xuân dược này trong nước trái cây chứ, loại thủ đoạn hạ lưu này ngươi làm sao có thể nhẫn tâm?"


      An Ngọc Oánh bị Vi phu nhân chỉ trích, mặt lúc trắng lúc xanh, vội vàng phủ nhận : " có, ta có muốn hại Vi Ngưng Tử, ràng cái ly kia là cho Thẩm. . . . . ."

      Ishtar: Ố Ồ, tự vạch đuôi cho ng ta thấy rồi kìa :yoyo36::yoyo36::yoyo36:
      AELITA, Bé Bi, Minhang31 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :