1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      hồi hộp quá, lần này VK và Ngự giải quyết thế nào đây
      Ishtar thích bài này.

    2. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      leo tường trổ ngói đu cửa sổ là nghề của Đàn, việc gì phải lo chứ :yoyo60:
      quỳnhpinkyIshtar thích bài này.

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 87.1 Mệnh phu thê
      Beta: Ishtar


      Cùng lúc đó, có người hô: "Ai núp ở đó?"


      Đôi đồng tử của Vân Khanh co lại, toàn thân trở nên khẩn trương, nếu để người ta phát nàng cùng Ngự Phượng Đàn ở trong này, chưa đến vừa rồi Vi Ngưng Tử và Cảnh Hựu Thần biểu diễn màn xuân cung đồ sống, nàng là nhi nữ chưa xuất giá mà lại xuất ở chỗ này là cực kì ổn, hơn nữa Vi Ngưng Tử cố hất chậu nước bẩn này vào người nàng. Như vậy người bị hại vẫn là người bị chê trách, mà chủ mưu lại đứng bên ngoài xem kịch hay.


      Nhưng thấy Ngự Phượng Đàn thần thái tự nhiên, toàn thân có nửa điểm khẩn trương, nhàn nhã tự tại như dạo chơi trong hoa viên, sau khi nghe thấy có người hô, tay búng văng con nhện đen khiến cho Vân Khanh khủng hoảng ra, tay phải vừa nhấc, con vật nhanh chóng từ khe hở đầu mọi người bay ra ngoài, rơi vào trong lùm cây, ngay sau đó trong lùm cây liền vang lên tiếng kêu to, "Ôi. . . . . ."


      Lực chú ý của người vừa rồi hô to trong phòng có người bị dẫn ra ngoài nơi phát ra tiếng kêu, ngự y đứng ngoài cửa nghe được tiếng kêu liền nâng bước về phía phát ra thanh, các thị vệ trong cung cũng nghe được động tĩnh liền chạy về hướng này, lúc này ở trong lùm cây phát ra tiếng kia bắt được hai tên thái giám lôi đến trước mặt mọi người.


      Khi lực chú ý của tất cả mọi người đều tập trung về hai tên thái giám kia, Ngự Phượng Đàn ôm cả thắt lưng của Vân Khanh, từ cửa sổ lặng yên tiếng động thoát ra ngoài, động tác nhanh nhẹn êm ái, thân thủ tốt như vậy, làm cho Vân Khanh cũng phải cảm thán, khó trách nửa đêm có thể lẻn vào khuê phòng của nàng mà làm cho bất luận kẻ nào chú ý, khinh công tốt quá!


      "Hai tên thái giám này sao lại xuất trong lùm cây?" Lý lão thái quân nhìn hai tên thái giám lớn , đôi mắt lóe lên tia sáng, giọng nghiêm trang hỏi.


      An Ngọc Oánh vừa nhìn thấy hai tên thái giám này lưng chợt cứng đờ, trong lòng nảy lên dự cảm xấu, hai tên này làm xong việc tại sao còn chưa trốn , sao bị bỏ trong lùm cây chứ, chẳng lẽ kế hoạch của nàng ta bị người khác phát , ngón tay nhất thời vô ý nắm chặt, lòng bàn tay túa ra mồ hôi lạnh.


      Hai tên thái giám kia cũng rất lo sợ, khi họ vừa đặt người bị bắt lên giường nằm chung với nữ nhân kia xong liền bị đánh bất tỉnh, khi tỉnh lại thấy mình nằm trong bụi cây, thể cử động cũng thể chuyện, vừa rồi có vật bay tới đụng trúng bả vai của tên tiểu thái giám, thứ kia có lực ném hề nên tên tiểu thái giám nhịn được mà la lên, trước đó thể mở miệng bỗng lúc này có thể phát ra thanh rồi.


      Nhìn thấy có nhiều phu nhân tiểu thư đứng trước mặt mình như vậy, trong lòng thấy thấp thỏm yên, hôm nay ra ngoài làm việc lại gặp quỷ, vô duyên vô cớ lại bị ngất xỉu, xem ra lần này dữ nhiều lành ít rồi.


      Vi Ngưng Tử ngồi ở bên, tựa như thương tâm mà gạt lệ, kỳ nàng ta vẫn luôn để ý đến tình hình trong sân, sau khi hai gã nội thị này ra trong mắt An Ngọc Oánh lên kích động, liền biết hai gã này là người được phái làm việc trong kế hoạch của nàng ta, chỉ là hiểu tại sao bọn chúng bây giờ lại nằm trong bụi cây.


      Trong đầu Vi Ngưng Tử lướt nhanh suy nghĩ, làm sao để có thể khiến hai tên thái giám này chỉ ra Vân Khanh, chỉ cần hai tên thái giám này nhất quyết thừa nhận là bị Vân Khanh thu mua, vậy việc hôm nay, dù trong sạch của nàng ta khó giữ được, thanh danh của Thẩm Vân Khanh cũng tốt hơn nàng ta!


      Vì thế nàng ta chuyển sang vừa thê lương vừa bi ai, nâng lên đôi mắt mông lung đẫm lệ nhìn hai tên thái giám liếc mắt cái, giọng như phẫn nộ chỉ trích : "Hai người các người có phải là người bắt Cảnh đại nhân đem đến nơi này hay , ta và các ngươi oán cừu, căn bản là quen biết, vì sao các ngươi lại có thể bày ra kế sách như vậy để hủy trong sạch của ta, khiến ta và Cảnh đại nhân vô duyên vô cớ mà . . . . . ."


      Nàng ta tới đây lại nghẹn ngào re vẻ như tiếp được, còn nâng lên đôi mắt nhìn Cảnh Hựu Thần cái trưng ra dáng vẻ nhu nhược, hơn nữa vừa rồi trong lời lại ra kính trọng với Cảnh Hựu Thần, khiến trong lòng Cảnh Hựu Thần đối với nàng ta muôn phần thương tiếc, nhớ tới nàng ta là nữ tử ôn nhu yếu ớt mà vẫn cố gắng giãy giụa để duy trì tôn nghiêm còn sót lại của mình mà sinh lòng kính nể.


      Vốn cảm thấy hôm nay quan phẩm bị giáng cấp, lại thêm xảy ra loại chuyện này, về sau tiền đồ nhất định bị cản trở liền sinh ra lòng chán nản thoái chí, lúc này lại nhận được ủng hộ, nếu có thể chứng minh mình bị người hãm hại so với tội danh ở trong cung uống rượu say rồi làm xằng bậy vẫn tốt hơn nên liền xoay người nhìn hai tên thái giám kia.


      Vừa nhìn, liền phát trong hai tên là người phục rượu cho mình, cố gắng nhớ lại trong mơ hồ, sau khi mình uống say khướt, tên thái giám này đưa , chỉ vào tên trong đó : "Là ngươi, ta nhận ra được ngươi, là ngươi ở điện rót rượu cho ta, sau đó đỡ ta lên nghỉ ngơi."


      Huyệt đạo của tên thái giám được thị vệ giải trừ, nghe thấy Cảnh Hựu Thần chỉ trích liền quỳ xuống, vẻ mặt bối rối : "Cảnh đại nhân, nô tài chỉ là thấy ngài say nên mới dìu ngài nghỉ mà thôi, nhưng được nửa đường, nô tài liền cảm thấy choáng váng cái gì cũng biết, vừa nãy mới từ trong lùm cây tỉnh lại, chuyện này và nô tài liên quan gì a. . . . . ."


      Tên thái giám trong miệng kêu oan, đôi mắt ngừng nhìn về phía An Ngọc Oánh, mà An Ngọc Oánh lại nhìn Vi Ngưng Tử, nữ nhân này nhìn ôn nhu yếu ớt, nhưng mỗi câu đều có mục đích riêng, tại thực ràng, Vi Ngưng Tử là muốn hai tên thái giám này chỉ ra Vân Khanh, chỉ cần bọn họ mọi chuyện là do Vân Khanh chủ mưu có thể giá họa thành công rồi.


      Vì thế nàng ta cũng mở miệng đúng lúc, với hai tên thái giám: "Ngươi ngươi có liên quan gì, vậy ngươi làm sao có thể ngất xỉu trong lùm cây, mau, đến tột cùng là người nào dùng tài vật thu mua các ngươi, khiến các ngươi ở trong rượu động tay động chân, khiên người vào trong này, mục đích là vì tư lợi của mình, trả thù Vi tiểu thư cùng Cảnh đại nhân! Hôm nay ngươi nếu ra, các vị phu nhân và tiểu thư ở đây cũng tha cho bọn người lòng dạ độc ác như các ngươi!"


      Lời của nàng ta như đại diện cho chính nghĩa, hai tên thái giám có lý nào lại nghe ra, đặc biệt là tên thái giám lớn hơn, khi ở trong điện hầu hạ Cảnh Hựu Thần uống rượu, nghe ra ít chân tướng việc từ những câu say mèm tràn đầy bất mãn của Cảnh Hưu Thần.


      Ninh Quốc Công phủ ở trong triều phải là dòng dõi quý tộc nho , mà An Bá phủ uy rằng cũng vừa được phong tước, nhưng là từ thương nhân mà thăng quan, trong triều điểm tựa, người nào nên đắc tội, người nào có thể đắc tội, đạo lý này gã ở trong cung lâu ngày cũng hiểu được.


      Trong đầu gã vừa chuyển, lập tức làm ra phán đoán, rút kinh nghiệm xương máu : "Nô tài, nô tài , là, lúc ấy nô tài đỡ Cảnh đại nhân vừa ra, lại gặp Vận Ninh quận quân, với nô tài rằng nếu có thể dìu Cảnh Đại nhân đặt vào trong phòng này thưởng nô tài hậu hĩnh, nô tài, nô tài nhất thời nổi lòng tham, nghĩ chẳng qua chỉ là dìu vào trong phòng mà thôi. . . . . ."


      Cảnh Hựu Thần ở bên nghe lời của tên thái giám, là Vân Khanh sai người đặt cùng Vi Ngưng Tử vào phòng, trong lòng tự nhiên có ngọn lửa tức giận nổi lên, nàng làm sao có thể làm như vậy chứ, có thể đê tiện như vậy mà đưa đến giường của người khác. . . . . ( đưa lên giường người khác phải đưa lên giường ai a... ??? ).


      ba bước thành hai bước qua, đá mạnh cước vào tên thái giám kia, đôi mắt vì giận mà mở to, "Chỉ vì chút bạc mà ngươi đưa ta vào phòng này, bên trong có người ngươi nhìn thấy sao? Nhìn thấy sao?"


      Tuy rằng Cảnh Hựu Thần tự hỏi lòng mình cảm giác của đối với Thẩm Vân Khanh chỉ là chút lưu luyến mà người nam nhân nào cũng có, nhưng biết tại sao, sâu trong lòng lại có cỗ tức giận nên lời, nghĩ tới việc nữ nhân này đưa mình lên giường với người khác là thập phần đúng, loại cảm giác này, cứ như có từ kiếp trước, vừa được tự nhiên lại vừa như là hiển nhiên.


      Tên thái giám bị đá vào ngực, nhịn đau trở mình luôn miệng : “ liên quan đến nô tài, là Vận Ninh quận quân....”


      Lý lão thái quân nhìn Cảnh Hựu Thần đá hai cái xả giận, để tránh đem nhân chứng đá đến bất tỉnh, đợi lát nữa có người làm chứng, nên mở miệng : "Hựu Thần."


      Thanh của bà mang cỗ uy nghiêm, Cảnh Hựu Thần sau khi nghe thấy, thu hồi chân, hung tợn trừng mắt nhìn tên thái giám hừ lạnh tiếng, màn này rơi vào trong mắt các phu nhân khiến các nàng hơi cảm thán, Cảnh Hựu Thần ngày thường thoạt nhìn ôn hòa như vậy ngờ khi nổi giận cũng có thể lạnh lùng vô tình như thế, chỉ sợ ôn hoà hiền hậu chỉ là mặt nạ bên ngoài của mà thôi, lúc này mới chính là bộ mặt chân thực của .


      Cảnh Hựu Thần lúc này làm sao còn chú ý gi đến hình tượng nữa, hôm nay tiến cung, mặt mũi của mất hết rồi, kéo lại vạt áo, chán ghét nhìn hai tên thái giám : "Đợi lát nữa cùng ta cùng gặp bệ hạ, ràng chuyện này." Để tránh việc bị điện hạ hiểu lầm ở trước mặt công chúng làm xằng bậy.


      An Ngọc Oánh thấy tình biển chuyển theo ý mình, nhưng lại thiếu người quan trọng nhátt, "Vận Ninh quận quân cũng biết có ở trong hoa viên hay , chừng trốn đâu rồi, nếu muốn diện thánh, nhất định phải mang theo nàng ta cùng !"


      Bỗng nhiên, giọng nữ thánh thót dễ nghe từ phía cửa truyền đến, trong giọng tràn đầy ý cười, như đóa hoa nở trong ngày xuân, ung dung trầm ấm, "Sao vậy, chuyện gì xảy ra khiến An tiểu thư muốn đem ta gặp mặt Thánh Thượng vậy?"


      Theo hướng thanh phát ra, thiếu nữ dung sắc khuynh thành, mắt phượng mày ngài, mặt thản nhiên nở nụ cười yếu ớt, đôi mắt sáng như ngọc xuất ở trước cửa, đúng là Vân Khanh mà mọi người tìm.


      "Vận Ninh quận quân ngươi tới đúng lúc, chuyện xảy ra nơi đây cần lời giải thích của ngươi đấy." Lý lão thái quân nhìn thiếu nữ trước cửa, lớn tiếng hỏi.


      "Hả, ta mới từ hoa viên ngắm hoa trở về, biết nơi này xảy ra chuyện gì? Còn có thể khiến An tiểu thư phải phái nha hoàn tìm ta lại đây." Vân Khanh nhìn mọi người, khóe môi hơi nhếch, dung nhan hào phóng hỏi.


      Lý lão thái quân rốt cuộc cũng là người lớn tuổi có kinh nghiệm, chuyện bức bách, cũng thẳng ra chuyện trộn thuốc cùng giá họa là liên quan đến Vân Khanh, chỉ có việc cần giải thích, nếu là người trong lòng có quỷ, nhất định khi bị hỏi như vậy, cố gắng biện giải hay phủ nhận.


      Mà nếu người này ở trong hoa viên tản bộ, có tham dự vào chuyện này, chắc là biết nơi này xảy ra chuyện gì, khi lộ ra chút hiểu biết về chuyện xảy ra nơi đây, vậy tránh khỏi bị hiềm nghi.


      Nghe được Vân Khanh trả lời, đôi mắt của Lý lão thái quân hơi hơi nhíu lại, người thiếu nữ này chuyện cẩn thận, nếu phải biết chuyện này, phải là tâm cơ sâu lường được.


      An Ngọc Oánh nhìn Thanh La phía sau Vân Khanh, Thanh La hiểu ý cúi đầu trả lời: "Nô tỳ ở trong hoa viên, vừa khéo gặp Vận Ninh quận quân. . . . . ."


      "Còn có ta."


      giọng nam trầm ấm phóng khoáng, êm ái như tiếng đàn tranh lọt vào tai các quý phu nhân và tiểu thư trong viện, nhất thời làm cho lòng của An Ngọc Oánh như đập hụt nhịp.

      p/s. thêm 1 chương hnay nữa, bù cho thứ 4 ko có chương nhé :)
      kịch hay còn ở phía sau :3
      p/s2. phải công nhận da mặt tên CHT này dày , lại tưởng bở nữa chứ. Điển hình của tra nam. Còn VNT và ANO khỏi rồi, hội tụ các đặc tính của nữ phụ nham hiểm ác độc trong những truyện cđ.
      p/s3. like và comt ủng hộ nhiều ta post thêm chương mới nhé :)

    4. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      chị Lam ơi c mau post chương mới , cắt ngay khúc hay thế này
      Ishtar thích bài này.

    5. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Cao traˋo wa´ đeeeeee
      Ishtar thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :