1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      @all: sr các nàng, 2 ngày qua t bận tí nên post trễ :th_60::th_60:

      Chương 86. Bắt gian tại trận
      Edit: Ishtar


      Vân Khanh sau khi uống chén nước trái cây kia, lại cùng Vi Ngưng Tử, An Ngọc Oánh ngồi trò chuyện lúc, bao lâu, nàng liền giơ tay lên chống đầu, đôi mi thanh túnhíu lại, hơi hơi lắc đầu.

      An Ngọc Oánh thấy vậy, ân cần hỏi han: "Làm sao vậy, có phải đau đầu hay ?"

      Vân Khanh sắc mặt khó chịu, khoát tay áo : " sao, chắc là do bị gió lớn thổi trúng nên có hơi choáng váng, ngồi lát tốt thôi."

      Nghe nàng như vậy, mặt An Ngọc Oánh tràn đầy trách cứ, "Nếu như bị gió thổi, nhất định nhiễm lạnh, ngươi vẫn nên tìm chỗ nghỉ ngơi lát , ta nhờ mẫu thân mời thái y tới xem cho ngươi."

      "Thế này phiền An tiểu thư quá, chỉ là bị gió thổi lạnh chút mà thôi, ta nghỉ ngơi lát tốt ấy mà." Vân Khanh tỏ vẻ cần phải phiền toái như vậy, nhưng An Ngọc Oánh lại vô cùng chắc chắn : "Ngươi đừng xem thường chứng cảm lạnh này, nếu để lâu, bệnh trở nặng, tốtnhất vẫn nên tới phòng nghỉ ngơi dành cho khách nằm lát, rồi mời thái y lại xem an tâm hơn."

      Nàng ta lại lần nữa cường điệu, Vi Ngưng Tửliếc mắt nhìn An Ngọc Oánh, sau đó lập tức thu hồi ánh mắt, quay đầu với Lưu Thúy: "Còn nhanh đỡ tiểu thư của ngươi xuống nghỉ ngơi, cẩn thận kẻo cơ thể nhiễm bệnh."

      Lưu Thúy thấy Vân Khanh đau đầu đến mức chuyện cũng được, liền vội vàng đỡ Vân Khanh đứng lên, Vi Ngưng Tử đỡ bên còn lại của Vân Khanh, An Ngọc Oánh phía trước dẫn đường.

      Bên ngoài đại điện hoàng cung, có cung nhân đứng sẵn đợi hầu hạ, cũng chuẩn bị sẵn vài gian phòng, chủ yếu để phòng ngừa số đại thần và mệnh phụ phu nhân lớn tuổi, lúc ở trong cung cảm thấy khỏe dùng làm chỗ để nghỉ ngơi, vì làtrường hợp đặc biệt, cho nên cách đại điện cũng xa lắm, qua đoạn hành lang dài, liền có thể nhìn thấy ba dãy phòng song song trong tiểu viện dùng để nghỉ ngơi, bên cạnh là cây cối xanh um tươi tốt, nhìn từ xa chỉ thấy thấp thoáng những gian phòng.

      An Ngọc Oánh dẫn Vân Khanh đến phòng ngoài cùng bên trái để nằm nghỉ, lại sai Lưu Thúy và Thanh La trải giường, đỡ Vân Khanh vào nghỉ tạm, sau đó bảo Lưu Thúy ra ngoài chờ, đừng ảnh hưởng tới Vân Khanh nghỉ ngơi.

      Lưu Thúy gật đầu, theo An Ngọc Oánh và Vi Ngưng Tử ra ngoài, sau khi đóng kỹ cửa lại, liền đứng ngay ngắn trước cửa, An Ngọc Oánh sâu xa liếc nhìn Lưu Thúy cái, liền ngỏ ý muốn tách ra với Vi Ngưng Tử, nàng ta muốn mờithái y tới xem bệnh cho Vân Khanh.

      Vi Ngưng Tửsau khi nghe được, đương nhiên bảo An Ngọc Oánh sớm về sớm, mà nàng ta, cũng muốn quay trở lại chính điện, đợi bên này có động tĩnh, lập tức dẫn mọi người tới xem náo nhiệt, đến lúc đó, nàng ta cần hao phí chút khí lực, cũng có thể nhìn thấy bộ dángthân bại danh liệt củaVân Khanh.

      Lưu Thúy đứng trước cửa canh giữ được lúc, thấy tiểu thái giám tới, hành lễ với nàng: "Xin hỏi có phải là nương Lưu Thúy bên cạnh VậnNinh quận quân ?"

      Lưu Thúy gật đầu, "Có chuyện gì ?"

      "Là như vậy, An tiểu thư mời thái y tới rồi, nhưng giữa đường có việc phải quay về yến tiệc, nên sai nô tài lại đây mời nương qua đó." Tiểu thái giám lưu loát .

      Lưu Thúy khó xử liếc nhìn vào trong phòng, cau mày : "Tiểu thư nhà ta vẫn còn nằm nghỉ bên trong, nếu ta rời , có ai hầu hạ ở đây."

      Tiểu thái giám nghĩ nghĩ, ngẩng đầu : "Nếu nương ghét bỏ nô tài, nô tài có thể giúp nương canh chừng lát, sau khi nương dẫn thái y tới, nô tài mới rời ."

      Lưu Thúy ngó quanh hồi, ra vẻkhó xử, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu, "Vậy ngươi hãy trông chừng cẩn thận, đừng để cho người khác vào quấy rầy tiểu thư nhà ta."

      " nương yên tâm, tuyệt đối thành vấn đề." Tiểu tháigiám cam đoan, Lưu Thúy lúc này mới về phía mà vừa chỉ.

      Thân ảnh của Lưu Thúy vừa biến mất sau vườn hoa, từ phía khác liền xuất bóng người khiêng bao gì đó tới trước cửa phòng Vân Khanh.

      "Nhanh lên chút, người rồi, các ngươi vào mau lên." Tiểu tháigiám đứng canh liên tục thúc giục, mở cửa để người kia cõng thứ gì đó đặt lên giường.

      "Thuốc này hạ cũng mạnh, épbuộc như vậy cũng tỉnh." Bóng đen vừa thả người, vừa mở miệng trêu chọc.

      Chỉ thấy nằm giường là nương, đắp chăn, hai mắt nhắm chặt, ngủ rất say, ngay cả có người xuất bên cạnh nàng, đặt xuống giường thứ gì đó nàng cũng tỉnh giấc.

      "Được rồi, đợi lát nữa phát tác, ngươi thừa nhịp hỗn loạn, nhanh chân rời khỏi, cẩn thận cóngười đến, nhìn thấy ngươi toi đời." Tiểu thái giám gật gật đầu, thấy Vân Khanh vẫn chưa tỉnh, cũng mấy lo lắng về Vân Khanh, chỉ sợ bên ngoài có người đột nhiên phát , liều mạng thúc giục bóng đen kia, đồng thời nhìn dáo dác ra bên ngoài canh chừng.

      Người nọ nhanh chóng an bày xong mọi chuyện, cuối cùng vỗ hai tay, thở dài: "Tốt lắm, xong tất cả rồi."

      ", chúng ta nhanh lên. Tránh để người ta phát ." Hai người xoay người lại muốn ra ngoài, đột nhiên gáy bị đánh cái, cả hai ngất xỉu ngã lăn ra đất.

      Vân Khanh từ giường ngồi dậy, cảnh giác nhìn ngườiđột nhiên xuất trong phòng, dĩ nhiên là Ngự Phượng Đàn, nàng thấyđi theo phía sau thị vệ mặc trang phục đen, vai còn vác theo người.

      "Sao thế tử lại tới đây?" Ở trong kế hoạch củaVân Khanh, vốn xuất củaNgự Phượng Đàn, lúc này đột nhiên xuất trong phòng, phía sau còn theo người, điều này làm cho nàng rất kinh ngạc.

      Đôi mắt phượng hẹp dài của Ngự Phượng Đàn bắn ra tia sáng như ngọc, nhưng cũng xen lẫn hàn ý rét lạnh, bước đến trước mặt Vân Khanh, tay kéo nam tử để trần nửa thân nằm bên cạnh Vân Khanh, "Ta đương nhiên phải đến, đến, vở kịch bắt gian tại trận còn gì là đặc sắc nữa." xong, quay đầu với thị vệ mặc trang phục đen phía sau: "Dịch Kính Thương, mau quăng nữ nhân kia lại nằm với tên này cho ta."

      Vân Khanh nhìn sang, người Dịch Kính Thươngvác vai chính là Vi Ngưng Tử, lúc này sắc mặt nàng ta bắt đầu có chút phiếm hồng, cả người bắt đầu bất an động đậy, trong miệng phát ra vài tiếng ngâm khẽ như có như , chính là phản ứng của loại dược mà vừa rồi ở trong đại điện An Ngọc Oánh hạ.

      Lúc ấy Lưu Thúy cố ý lén nhét giày dưới ghế ngồi của nàng ta, là muốn nàng uống thứ nước trái cây mà An Ngọc Oánh cố tình mời, cho nên mới cố ý hấp dẫn chú ý của các nàng, sau đó giả vờ té ngã đánh đổ nước trái cây bàn, mà nàng thừa lúc hỗn loạn, nhanh tay đổi cái chén của mình với Vi Ngưng Tử.

      Hận ý của An Ngọc Oánh đối với nàng, Vân Khanh tất nhiên biết , nàng ta giả mù sa mưa muốn mời nàng uống nước trái cây để giảng hòa, hơn nữa sau khi đánh đổ chén nước còn kiên trì như vậy, nhất định có ý đồ, mà nước trái cây đượcrót đều cho ba người, có phát ra điểm khác biệt, vậy điểm khác nhau duy nhất chính là chén nước rồi.

      Vân Khanh nghe , liền biết những chuyệndiễn ra trong đại điện vừa rồi Ngự Phượng Đàn đều biết, Vi Ngưng Tử uống chén nước trái cây kia, lúc này thuốc bắt đầu phát tác, bị Ngự Phượng Đàn sai người lén bắt lại đây.

      "Thế tử chuẩn bị làm như thế nào?"

      "Đương nhiên là phải diễn càng hăng càng tốt!" Trong đôi mắt Ngự Phượng Đàn lý lóe ra tia sáng lạnhlẽo, nụ cười nơi khóe miệng có ý tốt, Vân Khanh vừa nhìn liền biết, chuyện làm tiếp theo chắc chắn phải việc tốt lành gì rồi.

      Ngự Phượng Đàn sai người đặt Vi Ngưng Tử nằm lên giường với Cảnh Hựu Thần, Vi Ngưng Tử vừa được đặt lên giường, liền an phận sờ soạn bên cạnh mình, bắt được cánh tay của Cảnh Hựu Thần, nàng ta tựa như người nhịn khát lâu vừa tìm thấy nguồn nước, lập tức sáp lại gần.

      Động tác này của nàng ta, Vân Khanh chỉ dửng dưng liếc nhìn cái, trong lòng cười lạnh, còn Ngự Phượng Đàn đôi mắt hẹp dài nhíu lại, trong nháy mắt dâng đầy sát khí, nếu phải Vân Khanh thông minh, rơi vào thủ đoạn hãm hại bẩn thỉu này, nay người dán vào Cảnh Hựu Thần kia chính là nàng rồi.

      Dịch Kính Thương sau khi đặt hai người bọn họ nằm cùng nhau, rất nhanh liền mình trong bóng đêm, dường như biến thành hình ảnh, rất khó phát hành tung của .

      Lúc này, Ngự Phượng Đàn cũng mở miệng với Vân Khanh: "Hai người kia, nàng đều rất chán ghét phải ?"

      Vân Khanh hơi hơi nhíu mày, đôi mắt trong suốt sáng lên, " thích."

      Đối với cảnh Hựu Thần, ở đời này, dường như vì nguyên nhân gì đó, mà cố ý tiếp cận nàng, hãm hại nàng, nhưng cảm giác khó chịu theo bản năng này, vẫn tồn tại trong lòng Vân Khanh, còn về Vi Ngưng Tử, nàng ta bày ra đủ loại thủ đoạn để hãm hại nàng, những chuyện xảy ra ở Thẩm gia là chứng cứ xác đáng nhất cho thấy điều này, nàng muốnthích nàng ta cũng thích nổi.

      "Nào, đến đây phát tiết chút ." Ngự Phượng Đàn nắm lấy cổ tay Vân Khanh, đến trước giường, nhìn bộ dáng Vi Ngưng Tửđang ngừng dính sát vào Cảnh Hựu Thần cọ cọ, đáy mắt lên chán ghét vô cùng, nhưng càng chán ghét Cảnh Hựu Thần hơn.

      "Phát tiết như thế nào?" Vân Khanh kỳ cũng ngượng ngùng, dù sao nàng cũng là nữ tử kết hơn, ánh mắt hơi dịch chuyển, nhìn thẳng hai người giường, ngược lại nhìn hai tròng mắt lóe lên tia sáng xấu xa của Ngự Phượng Đàn, "Thế tử chẳng lẽ muốn ta tát Vi Ngưng Tử vài cái? Vậy tốt cho lắm, để người ta nhìn thấy mặt nàng ta có vài dấu tay, nhất định nghi ngờ."

      "Tát làm gì cho mệt, ta chỉ nàng, phải đánh như thế này nè!" Ngự Phượng Đàn đạp Cảnh Hựu Thần cước, làm mẫu cho Vân Khanh xem, "Đá những chỗ khó thấy là được rồi."

      Vân Khanh nhìn hai người giường, , nàng sớm muốn đá Vi Ngưng Tử mấy cái, nghĩ nghĩ, nàng nâng chân lên đạp mạnh đùi nàng ta hai cú, lại ở trong lòng thầm mắng, cho ngươi hại Mặc ca nhi, Hiên ca nhi nè! Những cái khác nàng thèm so đo, thế nhưng nàng ta còn muốn hại Mặc ca nhi và Hiên ca nhi, nàng ta thực thâm độc đến hết thuốc chữa rồi!

      Ngự Phượng Đàn sau khi thấy Vân Khanh đá hai cái, thầm nghĩ, Khanh Khanh khả ái, nhưng đá như vậy chẳng có ảnh hưởng gì lớn, bất quá nàng đá là được rồi, "Có phải cảm thấy xả được giận rồi hay ?"

      Vân Khanh gật đầu, trực tiếp đá hai cái quả thực có hiệu quả hơn so với tát miệng mấy cái, trong lòng sảng khoái, nàng vừa muốn mở miệng, đôi mắt Ngự Phượng Đàn nhíu lại, bỗng nhiên di chuyển, nắm lấy cổ tay nàng, vội kéo nàng tiến vào núp sau tấm bình phong, tiếp theo liền nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.

      Bên kia, Lưu Thúy dựa theo phương hướng mà tiểu thái giám chỉ, đến giữa đường, quả nhìn thấy thái y, nhưng ngoại trừ thái y, còn có các vị phu nhân khác, bọn họ đều là giữa đường nghe được Vân Khanh thoải mái, muốn cùng nhau tới thăm nàng.

      Lưu Thúy tiến lên hành lễ, sau đó : "An tiểu thư, nô tỳ tới rồi."

      An Ngọc Oánh cười đáp: "Ta xong việc rồi, phiền người chạy tới đây chuyến, ngươi mau trước dẫn đường, để bọn ta tới thăm tiểu thư nhà người."

      Lưu Thúy nhìn nhìn nàng ta, chau mày, vừa nãy bảo nàng lại đây dẫn đường cho thái y, tại lại có việc gì , là thích hành hạ người khác mà.

      Lúc về tới trước cửa phòng, Lưu Thúy lập tức tiến lên, nhìn thấy tiểu thái giám vừa nãy còn canh trước cửa, trong đôi mắt lướt nhanh ý cười xem thường, nhưng mặt lại lên nôn nóng vội vàng đẩy cửa ra, "Tiểu thư, tiểu thư, thái ý đến rồi!"

      Tiếp đó mọi người chỉ nhìn thấy sau khi Lưu Thúy vào, tiếp theo trong phòng liền truyền ra tiếng thét chói ta, vẻ mặt nàng đỏ bừng chạy ngược trở ra, trong miệng hô to: "Ta cái gì cũng chưa nhìn thấy a!"

      mặt An Ngọc Oánh ra tia vui mừng, giả vờ lo lắng nắm lấy Lưu Thúy, kinh ngạc hỏi: "Làm sao vậy, tiểu thư nhà ngươi xảy ra chuyện gì rồi ư?"

      Lưu Thúy lắc đầu, mặt đỏ tai hồng chịu trả lời, bộ dáng nàng như vậy, càng làm cho An Ngọc Oánh chắc chắc bên trong khẳng định dựa theo kế hoạch mà nàng ta sắp xếp, diễn ra chuyện vụng trộm dám cho người khác biết.

      Đồng thời vài vị phu nhân theo phía sau lúc này nghe thấy bên trong truyền ra thanh mà các bà rất quen thuộc, nhất thời ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đáy mắt tràn ngập tò mò bước chân vào cửa phòng.

      Sau khi đẩy cửa ra, tình cảnh trước mắt, làm cho bọn họ sợ ngây người, trong đó có cả Uy Vũ Tướng Quân phu nhân cũng theo góp vui, bà ta trợn to đôi mắt ti hí của mình, nhìn nữ nhân nửa thân để trần lộ ra bả vai và đùi dính chặt lấy nam tử nằm giường, khuôn mặt nhắn tỏ ra thỏa mãn cọ xát lồng ngực của nam tử, mà nam nhân kia cũng đồng dạng toàn thân trần trụi, ôm lấy thắt lưng mảnh khảnh của nàng ta.

      Đây là ràng là bức xuân cung đồ sống a.
      AELITA, Bé Bi, Minhang32 others thích bài này.

    2. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      vi ngưng tử lần này xem như thân bại danh liệt luôn rồi nha còn an ngọc oánh nữa để cho vân khanh từ từ chỉnh mới được.....tks nàng nhá
      honglakIshtar thích bài này.

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      sao k cho con mụ ANO thay thế ................VNT này dễ giải quyết mà........
      thank nàng
      Ishtar thích bài này.

    4. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      gay ong dap lung ong qua la tuyet

    5. Natsuki

      Natsuki Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      20
      Tưởng là thay bằng An Ngọc Oánh cứ?? Nhưng k sao, gỉai quyết từng người :))
      Ishtarhonglak thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :