1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      tên chương dụ hoặc thế này mà a Đàn đâu mất rồi :-( chắc k phải là nụ hôn của thèng cha Tứ này chứ nàng ơi :yoyo65::yoyo65::yoyo65:

    2. SoRi

      SoRi Active Member

      Bài viết:
      226
      Được thích:
      193
      bị cưỡng hôn hả hiu hiu a Đàn cưỡng hôn mới chịu

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      82.2
      "Tiểu nữ hai ngày trước cẩn thận làm chân bị trật, nghỉ ngơi ở trong viện, biết Tứ hoàng tử có chuyện gì?" Thẩm Mậu nghe thấy Tứ hoàng tử hỏi tới Vân Khanh, nghĩ nghĩ, vẫn đem tình trạng của Vân Khanh ra.

      Nghe thấy Vân Khanh bị trặc chân, Tứ hoàng tử xưa nay thái độ luôn lãnh đạm cũng hơi nhíu mày, trong đôi mắt xẹt qua biểu tình khó đoán, từ trong cổ họng phát ra thanh đơn điệu, "Vận Ninh quận quân cũng có thiếp mời, nếu nàng tiện ra nhận, để cho An Bá ngươi chuyển giao cho nàng ."

      Thị vệ ở phía sau lại đem bái thiếp khác giao cho Thẩm Mậu, Thẩm Mậu hai tay tiếp nhận, sau đó lại lời cảm tạ, hai người cũng thêm gì nhiều, Tứ hoàng tử xưa nay là người ít lời, tặng bái thiếp xong, liền xoay người rời .

      Ra cửa phủ, bước vào xe ngựa, Tứ hoàng tử ngồi xe ngựa, nhắm đôi mắt lại, nhớ tới lời của Thẩm Mậu, Thẩm Vân Khanh hai ngày trước cẩn thận bị trật chân.

      Tuy rằng hôm nay đến Thẩm phủ đưa bái thiếp, là vì muốn tạo mối quan hệ thân cận hơn với Thẩm phủ, nhưng lí do sâu xa, là muốn nhìn vị Thẩm gia tiểu thư này cái, lần đó sau khi nàng bị tên bắn trúng, ánh mắt khi nhìn kia, luôn làm cho cảm thấy trong đôi mắt ấy bao hàm thiên ngôn vạn ngữ, cuối cùng đều hóa thành đôi con ngươi đen láy.

      nhớ ngày ấy, ở ban công gác cao, trong trung sáng lạn, pháo hoa nháy mắt nở rộ, ánh vào trong đôi mắt nàng, tất cả sắc thái đều như bị hòa tan trong đó, trong lòng loại cảm xúc khó có thể diễn tả, như là bị nhìn thấu, hoặc như là hận. . . . . .

      ngưng thần suy nghĩ hồi, mở ra đôi mắt trầm tĩnh, cất tiếng: "Trần Giáp, lấy hai hộp Tuyết Ngọc cao, đưa đến Thẩm phủ cho Vận Ninh quận quân."

      theo bên ngoài, thị vệ bên người của Tứ hoàng tử là Trần Giáp trong lòng sửng sốt, mới vừa rồi đứng bên cạnh Tứ hoàng tử cũng nghe thấy Vận Ninh quận quân bị trật chân, đưa Tuyết Ngọc cao có phải quá lãng phí rồi hay , nhưng nghĩ lại, Tứ hoàng tử vẫn luôn đặc biệt chú ý tới Thẩm phủ, Trần Giáp lạnh giọng đáp: "Vâng”

      lúc lâu sau, Vân Khanh cầm Tuyết Ngọc cao do Tứ hoàng tử sai người đưa tới, nhìn lọ thuốc tay chỉ to bằng nữa lòng bàn tay, cân nhắc ý tứ của vị hoàng tử này.

      Căn cứ theo phỏng đoán của nàng, trong Thẩm phủ có thứ mà đám người Tứ hoàng tử muốn, nhưng mà thứ này rất khó tìm ra, có lẽ ngay cả bọn họ cũng biết vật này rốt cuộc hình dạng ra sao, nếu ngày đó cho người đến tìm vài lần, hơn nữa lần nàoc cũng rất bí mật như nhau, ắt hẳn là thứ thể quang minh chính đại tìm kiếm.

      Như vậy Tứ hoàng tử đưa thuốc cao đến, vốn định dùng chính sách dụ dỗ, muốn lợi dụng đường vòng là nàng, để tìm món đồ đó sao?

      Khóe miệng nàng hơi hơi lên ý cười nhọt nhạt, trong ánh mắt mang theo châm biếm, đáng tiếc a, ngay cả nàng còn biết món đồ này đến tột cùng là cái gì, ở nơi nào, nếu bọn họ chọn con đường này, đúng là làm cho Tứ hoàng tử bị mất trắng hai bình Tuyết Ngọc cao tuyệt phẩm rồi, đây chính là thứ tốt đó nha.

      Đúng lúc này, lại nghe thấy bên cửa sổ có thanh truyền tới, "Món đồ tốt gì thế, thế nhưng có thể khiến cho Vận Ninh quận quân của chúng ta nhìn đến vẻ mặt đầy ý cười đây?"

      Vân Khanh nghe tiếng lập tức nhìn về hướng phát ra thanh , thấy cửa sổ bên trái ngồi người, thân áo dài trắng như tuyết, dáng vẻ ràng lịch thanh cao, lại bởi vì ống tay áo rộng thùng thình, cùng cúc áo rời rạc, khiến người ta có cảm giác phong lưu tuyệt đỉnh, dáng người cao lớn khiến cái cửa sổ nhìn hơn rất nhiều, hé ra dung nhan ngược nắng có thể là hoa tú tuyệt luân (tuấn tú vô song), khóe môi khẽ nở nụ cười, hào quang trong đôi mắt phượng hẹp dài ngừng liếc về phía Vân Khanh.

      Được rồi, Ngự Phượng Đàn lại tới nữa rồi.

      Đại khái là có nhiều lần xâm nhập trước đó, nên trong lòng Vân Khanh miễn dịch, nhìn thấy Ngự Phượng Đàn đột nhiên xuất , đáy mắt cũng chỉ kinh ngạc trong chốc lát, giây lát sau môi liền mang theo ý cười nhu hòa, "Thế tử là có sở thích đường khác người a."

      Nàng hơi cao giọng ám chỉ Ngự Phượng Đàn có cửa to , cố tình muốn leo cửa sổ vào, Ngự Phượng Đàn ngồi bệ cửa sổ hẹp, tư thái vẫn rất thong dong, đuôi lông mày chứa đựng ba phần kiêu căng, tựa hồ đối với lời phê bình của Vân Khanh rất là vừa lòng, "Thỉnh thoảng vào bằng con đường bình thường, mới có thể nhìn thấy dáng vẻ Thẩm tiểu thư mình xuất thần ngẩn người."

      Nghe lời này, e rằng, Ngự Phượng Đàn vừa rồi chỉ sợ sớm ngồi ở ngoài cửa sổ ngây người hồi lâu rồi.

      Nàng thản nhiên cười, trong giọng mang chút trêu chọc: "Thế tử thưởng thức đủ rồi ư?"

      Giọng như vậy làm cho tâm tình của Ngự Phượng Đàn ràng cực tốt, ánh mắt rơi xuống bình Tuyết Ngọc cao trong tay nàng, chân dài vừa chuyển, từ cửa sổ nhảy xuống, trực tiếp đến trước mặt Vân Khanh, cầm lấy lọ Tuyết Ngọc cao kia.

      "Đây chắc là do Tứ hoàng tử đưa đến." Ngự Phượng Đàn mỉm cười, ngữ khí tựa hồ rất bình thường, lại có chút lạnh như băng chứa ở trong đó.

      Vân Khanh cũng muốn giấu giếm cái gì, hơn nữa nàng có loại trực giác, Ngự Phượng Đàn xuất ở nơi này, chắc chắn phải là vô duyên vô cớ mà đến, có lẽ sớm biết Tứ hoàng tử tặng thuốc mỡ lại đây, mới cố ý tới, "Lúc đưa bái thiếp tới, từ trong miệng phụ thân mà biết được ta bị trật chân, sai người đưa thuốc tới."

      "Tuyết Ngọc cao, thế nhưng cũng rất có lòng, đồ tốt như vậy, có thể đem tặng cho nàng." Ngự Phượng Đàn nhợt nhạt cong môi, trong đôi mắt hẹp sáng bóng nháy mắt tràn đầy lãnh ý, ngừng lại chút, ngẩng đầu nhìn Vân Khanh, cười : "Nàng đoán xem, ta xử lý lọ Tuyết Ngọc cao này như thế nào?"

      Ngay từ đầu, Vân Khanh thoáng nghe ra giọng của Ngự Phượng Đàn hơi đáng ngờ, tuy rằng Ngự Phượng Đàn luôn cười yếu ớt, nhưng cũng phải là loại người theo quy củ, hơn nữa còn là người rất bá đạo, ánh mắt từ lọ Tuyết Ngọc cao chuyển đến đôi mắt đẹp như hoa kia, Vân Khanh mím môi : "Muốn quăng, quăng xa chút."

      Nàng thế nhưng nhìn ra ý định muốn hủy hai lọ Tuyết Ngọc cao này của , Ngự Phượng Đàn vốn muốn như vậy, là bị Vân Khanh đoán được, lại cảm thấy đùa được vui, cúi đầu nhìn nhìn, khóe môi hơi mở, vươn ngón trỏ thẳng tắp thon dài lắc lắc : ", nàng đoán sai rồi, nếu đem quăng vậy rất lãng phí, Tuyết Ngọc cao này đối với thương thế của nàng rất tốt."

      ràng mới vừa rồi nàng còn cảm nhận được chán ghét lọ thuốc mỡ của Ngự Phượng Đàn, hành động tiếp đó của Ngự Phượng Đàn càng làm cho Vân Khanh nghẹn họng nhìn trân trối, trực tiếp vén áo dài ngồi ở mé giường , đem chân phải của Vân Khanh kéo lên đặt ở đùi .

      "Thế tử, người muốn làm gì?"

      "Giúp nàng bôi thuốc!" Ngự Phượng Đàn nhàng cười , ngón tay nhanh chóng đem lớp tất của Vân Khanh kéo xuống, lộ ra phần chân tinh xảo trắng như ngọc, mà tinh tế, giống như được mài ra từ ngọc, chỉ có điều, con ngươi của Ngự Phượng Đàn hơi đen lại, nhìn đến vệt máu bầm mắt cá chân vẫn còn màu xanh chưa tan, trong ánh mắt tràn ngập lãnh ý.

      Lớp tất chân Vân Khanh bị cởi ra, cảm giác lạnh cóng hướng nàng đánh tới, nàng theo bản năng co rụt chân lại, lại bị bàn tay vừa to vừa ấm áp giữ lấy, hơi ấm tiếp xúc đến phần thịt ở lòng bàn chân, Vân Khanh theo bản năng thả lỏng chút.

      "Đừng có lộn xộn, nếu lát nữa thứ ta cởi cũng chỉ có tất thôi đâu." Ngự Phượng Đàn nhợt nhạt đùa ở trong phòng nghe có vẻ rất êm tai, thanh nồng ấm, lại có từ tính, từ góc độ của Vân Khanh nhìn lại, có thể nhìn thấy vài lọn tóc dài phất phơ bên má , trong hỗn loạn lại mang theo tà mị mê hoặc lòng người, còn có ý cười rải rác trong đôi mắt hẹp kia ràng như quyến rũ người khác.

      Nàng tựa hồ như bị mê hoặc, mặc lấy thuốc mỡ ra lòng bàn tay, sau đó lực đạo đều đều mà vừa phải xoa bóp mắt cá chân nàng.

      Trong khí dần dần tràn ngập hương cỏ tươi mát của thuốc mỡ, mắt cá chân được mát xa, nhiệt lực cùng dược lực như hòa tan vào da thịt, lan tràn đến tứ chi, ánh mắt Vân Khanh hơi mang theo nét mê mang.

      Chân của nàng bị nắm trong tay, kỳ nội tâm hẳn là rất tức giận, nhưng mà biết như thế nào, nhìn dáng vẻ vừa nghiêm túc vừa cẩn thận giúp mình xoa bóp, hiểu sao lại có loại cảm giác ấm áp, độ ẩm nơi mắt cá chân như được lan truyền vào trong lòng, đáy lòng có cảm giác lạ lẫm giống như thuốc mỡ chân dần dần hòa tan.

      "Thuốc mỡ đưa, ta vốn muốn cho nàng dùng, nhưng nghĩ lại nếu quăng cũng rất lãng phí, Tuyết Ngọc cao là do hoàng hậu đặc chế, trừ Tứ hoàng tử, chỉ sợ những người khác cũng có, đối với những vết thương ngoài da hay trật khớp có hiệu quả tốt nhất." Động tác tay Ngự Phượng Đàn rất dịu dàng, ngữ khí trong miệng càng làm cho lòng người nhảy loạn nhịp.

      Vân Khanh nghe vừa như vậy hơi kinh hãi, vốn tưởng rằng Tuyết Ngọc cao thực trân quý, ngờ rằng lại do hoàng hậu chuyên dụng , cho nên chỉ có Tứ hoàng tử đứa con trai ruột này, hoàng hậu mới có thể cho , nhíu mày : "Ta đây chẳng phải là nên cảm tạ Tứ hoàng tử rồi sao?"

      Ngự Phượng Đàn cũng ngẩng đầu nhìn nàng, ngữ khí lạnh lùng, "Nếu phải vì muốn thương thế của nàng mau khỏi, ta cũng chả thèm dùng thuốc của , nàng nếu cảm tạ , ta liền đem thuốc mỡ lau sạch, sau đó lại mua lọ khác, lại thoa cho nàng lần nữa !"

      Nam tử mang mặt sắc thái như sương mờ, môi mỏng hơi hơi giơ lên, hai gò má bởi vì cười mà có vẻ trống trải, thoạt nhìn như là giận lẩy, mà trong giọng của xác có vài phần tức giận.

      nhìn chằm chằm vào Vân Khanh tựa hồ như đợi câu trả lời của nàng, chỉ cần nàng cám ơn Tứ hoàng tử, liền chuẩn bị săn tay áo đem thuốc mỡ vừa bôi lau sạch.

      Trong ánh mắt trêu tức của còn mang theo chân thành, làm cho Vân Khanh trong lòng khẽ run, bất tri bất giác có chút mềm lòng, nam nhân này thoạt nhìn ràng thực tùy ý, vì sao đôi khi lại có thể bá đạo và trẻ con như vậy chứ.

      Nàng hơi thở dài tiếng chuyện như dỗ con nít, "Hẳn là nên cảm tạ ngài, bởi vì ngài có vứt bỏ thuốc của Tứ hoàng tử, lại giúp ta bôi thuốc mỡ, đúng hay ?"

      "Vậy mới đúng, ta đây rốt cuộc cũng uổng công phí sức, cuối cùng cũng có thể khiến Khanh Khanh nàng nhớ kỹ công lao của ta rồi." Ngự Phượng Đàn bôi xong thuốc mỡ, giúp Vân Khanh mang lại tất, nhưng vẫn đặt chân của Vân Khanh đùi mình.

      Vân Khanh làm bộ nghe thấy cách xưng hô thân mật kia của , thử rút chân phải về, lại bị lôi kéo ngược lại đem khoảng cách giữa hai người rút lại càng gần, cả người vì bị kéo mà hơi lảo đảo, thiếu chút nữa đập vào bả vai của Ngự Phượng Đàn, mà Ngự Phượng Đàn lại vươn cánh tay ôm cả người Vân Khanh lên đùi .

      Lần này, khoảng cách giữa hai người xảy ra tiếp xúc muốn tránh cũng tránh được, mông của nàng đặt cặp đùi thon gọn mà mạnh mẽ của , xuyên qua lớp quần áo vẫn có thể cảm nhận được cơ bắp rắn chắc bên dưới, cả người Vân Khanh khỏi căng thẳng, quay đầu muốn bảo Ngự Phượng Đàn thả mình ra, ai ngờ lại vừa vặn đối diện với tuấn nhan vô vàn kia trong khoảng cách gần như thế, đôi mắt sáng như lưu ly kia vừa vặn nhìn thẳng vào đôi mắt hơi hờn dỗi của nàng, lời muốn nhất thời tới được yết hầu lại mắc kẹt ở trong đó, lên cũng xuống, ngay cả hô hấp cũng trở nên có chút khó khăn, khỏi muốn tạo ra khoảng cách để né tránh cái cảm giác khiến tim người loạn nhịp này.

      Ngự Phượng Đàn nhìn dung nhan diễm lệ chỉ cách mình có tấc kia, thưởng thức hương thơm chỉ khi khoảng cách gần mới ngửi thấy, nhìn đôi mắt trừng lớn bên trong mang theo mờ mịt, mang theo độc lập, mang theo kinh ngạc, còn có lấm tấm nhiều điểm xem , cả người phảng phất như bị loại ma lực hình hấp dẫn. Tầm mắt dời xuống nhìn, từ đôi phượng mâu tuyệt lệ, đến cái mũi thanh tú, cuối cùng ngừng đôi môi mọng nước hơi hé mở, chỉ cảm thấy giờ khắc này nhịp tim đập mất chế, ở trong lồng ngực nhảy rộn, hô lớn: "Hôn nàng a. . . . . . Hôn nàng a. . . . . ."

      Vì thế Ngự Phượng Đàn hai tay vừa động, đem Vân Khanh ôm vào trong ngực, hướng tới đôi môi từng làm cho thần hồn điên đảo trong vô số giấc mộng buổi đêm mà áp xuống. . . . . .

      p/s: các nàng hãy oán tác giả, đừng oán ta mà tội nghiệp :yoyo23::yoyo23::yoyo23:
      Last edited: 3/2/15
      Bé Bi, Huỳnh Thượng Hỷ, Henlun34 others thích bài này.

    4. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      tem
      quỳnhpinky, cunconIshtar thích bài này.

    5. Gia Bảo yêu

      Gia Bảo yêu New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      7
      hay mờ nàng ơi... :034:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :