1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thaongoc.vthv

      thaongoc.vthv Active Member

      Bài viết:
      176
      Được thích:
      164
      biết là ai nhỉ? có ý hại Thẩm Vân Khanh hay là hại cả nhà Thẩm Gia đây? Thanks bạn.

    2. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      ai mà lại thần bí như vậy, có ý đồ gì đây?

    3. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      tò mò quá .......con thu thủy này chỉ biết có gây họa.........tks nàng nhìu nhá

    4. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Có lẽ nào bạn tiểu cường VNT trở lại? :058::058:

    5. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 82. Nụ hôn cường hãn


      Thu di nương sau khi tìm được Thu Thủy trở về, liền mang Thu Thủy đến chỗ Vân Khanh nhận lỗi, Vân Khanh chẳng qua chỉ nở nụ cười, khoát tay áo, rộng lượng khoan dung, khiến Thu di nương luôn căng thẳng thấp thỏm trong lòng cũng được thả lỏng


      Lưu Thúy đợi hai thân ảnh hoàn toàn khuất khỏi tầm mắt mới mở miệng : "Tiểu thư, Thu Thủy kia rất hiểu quy củ, người cứ bỏ qua cho nàng ta như vậy, sau này biết có thể gây ra họa gì nữa."


      Vân Khanh ngồi giường , chậm rãi : "Nàng ta gây ra việc gì nổi đâu."


      Thanh của nàng ngân nga từ tốn, đáy mắt hàm chứa châm chọc, biết là đối với ai, nhưng Lưu Thúy cũng hiểu được ý của Vân Khanh, nhếch miệng cười : "Tiểu thư tại càng ngày càng khiến cho nô tỳ khó đoán lòng được rồi, nhưng mà Thu Thủy này đúng là thể tạo ra mưa to gió lớn được."


      Thu di nương mấy ngày gần đây khẩu vị được tốt, chỉ nghĩ là do thay đổi khí hậu nên cũng để ý lắm, gọi Phong nhi phòng bếp mang chút cháo trắng lại đây, ăn được ngụm, trong bụng nháo lên trận rồi lại phun ra, Phong nhi ở bên cầm khăn cho nàng ta lau miệng, như có chuyện muốn lại thôi lại nhìn Thu di nương vài lần.


      "Sao vậy, có chuyện gì cứ ." Đem khăn đưa cho Phong nhi, Thu di nương cau mày, mở miệng .


      "Di nương, lần tới tháng gần đây nhất của người là từ khi nào?"


      Câu hỏi của Phong nhi khiến động tác của Thu di nương dừng lại, trong đầu bỗng nhiên nghĩ đến vấn đề, đúng lí ra mấy ngày trước mình tới tháng, nhưng cho tới hôm nay cũng chưa đến, hơn nữa nàng ta gần đây thèm ăn, vừa ăn vào chút là nôn. . . . . .


      Việc này, việc này, Thu di nương đáy mắt lộ ra kinh hỉ, nghiêng đầu nhìn Phong nhi, Phong nhi cũng là vẻ mặt cao hứng : "Di nương, lần tới tháng của người bị trễ vài ngày, nô tỳ thấy chắc là người có rồi."


      bàn tay đặt lên bụng, khóe môi của Thu di nương bất giác hơi hơi nhếch lên, nàng ta chờ đợi lâu như vậy, rốt cục cũng mang thai rồi.


      Phong nhi cũng mang sắc mặt vui mừng, cầm khăn liền muốn ra ngoài, "Di nương, để nô tỳ cho lão gia biết."


      "Đợi ." Thu di nương tuy rằng lòng tràn đầy vui mừng, nhưng nàng ta vẫn kêu Phong nhi lại, nhìn Phong nhi vẻ mặt khó hiểu, nàng ta nhíu lại đôi mi thanh tú : "Trước mắt còn chưa biết là hay giả, nếu chỉ là bị trễ mấy ngày khiến người ta chê cười, như vậy , ngươi thân thể ta thoải mái, có lẽ bị nhiễm phong hàn, ra ngoài mời vị đại phu trở về, xác nhận xong rồi sau."


      Phong nhi vừa nghe cũng thấy có lý, liền gật gật đầu bước nhanh ra ngoài.


      Mà Thu di nương lại thần người ở trước bàn, mặt mày đều vui mừng, nếu mình thực mang thai, vậy cũng tốt, tuy rằng trong phủ có di nương nào nữa, lão gia phu nhân đối xử với mình cũng tệ, nhưng nàng ta lại có con của mình, mỗi lần nhìn thấy Tạ thị cùng Mặc ca nhi, Hiên ca nhi vui đùa, trong lòng nàng ta tự nhiên dâng lên cảm giác thiếu thốn.


      Thu Thủy vẫn luôn nằm ở bên cạnh nhìn Thu di nương vừa dùng tay vuốt bụng vừa hớn hở, chau chau mày : "Tỷ tỷ, tỷ có đứa rồi hả?"


      "Bây giờ còn chưa biết, đợi đại phu đến xem mới có thể xác nhận." Thu di nương mỉm cười nhìn muội muội, mà Thu Thủy lại chuyển người ngồi dậy, nhìn bụng của Thu di nương : "Tỷ lớn tuổi như vậy, còn nhanh chóng có đứa , về sau khó có rồi."


      câu khiến Thu di nương tức giận gần chết, "Ta năm nay chỉ mới 25, đâu có lớn tuổi như thế, lúc nương sinh muội còn lớn tuổi hơn ta bây giờ đó."


      Thu Thủy bĩu môi, "Vậy nương sinh tỷ quá sớm, muội giống như tỷ, gả lần thứ hai rồi, vẫn còn chưa có tin vui, nương a, tỷ nếu còn chưa mang thai, sau này cũng chỉ có thể chết già ở hậu viện mà thôi. Đến đây lâu như vậy, muội thiếu chút nữa còn tưởng rằng tỷ thể sinh đó!"


      Nghe muội muội như vậy, Thu di nương tức điên người, nằm xuống quay lưng lại, mặc kệ nàng ta, chờ đại phu đến xác nhận, để tránh khiến mình tức chết.


      Qua chừng nửa canh giờ, Phong nhi mời được đại phu đến, vị đại phu kia khép mắt bắt mạch xong, sắc mặt vui mừng, "Chúc mừng phu nhân a, người phải là nhiễm phong hàn, là hỉ mạch."


      "Đại phu, ông xác định là hỉ mạch?" Thu di nương mặt cười tươi, lặp lại hỏi.


      "Lão phu hành nghề y nhiều năm, hỉ mạch làm sao còn biết, phu nhân đây nhất định là hỉ mạch!" Đại phu như chém đinh chặt sắt.


      Thu di nương sau khi xác nhận, bảo Phong nhi ban thưởng cho đại phu, tiễn đại phu ra về xong, Phong nhi liền chúc mừng Thu di nương: "Di nương, việc này người rốt cục có thể yên tâm, là hỉ mạch đó."


      "Ừ." Thu di nương lúc này sắc mặt tràn ngập vui mừng, trong bụng mình rốt cuộc cũng có sinh linh bé rồi.


      "Vậy nô tỳ cho lão gia cùng phu nhân biết hay sao?" Phong nhi muốn sớm chút báo tin vui, nhất định được thưởng hậu hĩnh.


      Thu di nương vốn muốn gật đầu, nhưng cuối cùng lại lắc lắc đầu, mỉm cười : " cần, đợi khi lão gia tới nơi này, ta lại cho ngài biết cũng muộn."


      Phong nhi hơi có chút thất vọng, nhưng phần thưởng này sớm muộn gì cũng là của nàng, bèn gật đầu : "Cũng đúng, đến lúc đó cho lão gia kinh hỉ, lão gia khẳng định vui mừng thôi."


      Thu Thủy liếc về phía bụng của Thu di nương chút, miễn cưỡng ngáp cái, "Tỷ phu thích hay thích cũng rất khó , cũng có hai đứa con trai, nữ nhi cũng có đứa lớn như vậy, nếu đứa trẻ trong bụng tỷ tỷ được sinh ra, tỷ phu thích nó được bao nhiêu chứ, cũng phải là độc nhất vô nhị, có con trai và trưởng nữ ở phía trước, đứa con này lại là do di nương sinh ra, khẳng định được chào đón cho lắm."


      Lời của Thuy Thủy trong căn phòng vừa tràn ngập niềm vui này như là quả bom đông lạnh, làm cho người ta vừa vui mừng lại lo lắng, nhanh chóng nổi lên tầng băng giá.


      Thu di nương trong lòng căng thẳng, bàn tay sờ bụng dần nắm chặt, nét vui mừng mặt dần dần yếu bớt, khiển trách : "Thu thủy, muội bậy bạ gì đó!"


      Mặc dù là khiển trách, nhưng vẫn nghe ra được trong thanh của Thu di nương xen lẫn thừa nhận, vừa rồi nàng ta bị tin tức mang thai làm cho vui sướng đến váng đầu, bây giờ nghĩ lại, đúng vậy a, đứa này của mình, vừa phải là con vợ cả, cũng phải trưởng tử, trưởng nữ, cho dù sinh ra, cũng khó mà được chiều sủng ái.


      " bậy? Muội làm sao bậy chứ, loại nhà giàu nhà cao cửa rộng này, phải là luôn chú ý thứ bậc sao? Nếu tỷ sớm chút sinh hạ đứa này còn tạm được, bây giờ mà sinh ra, cho dù là bé trai, đứng trước nó có hai đứa, tỷ xem, nó có thể được thích bao nhiêu, có thể nhận được bao nhiêu gia sản!" Thu Thủy cho là đúng hừ tiếng, phản bác .


      Thu di nương nhíu mày, Thu Thủy trước kia đối với những chuyện này đâu có hứng thú, tại sao hôm nay lại biết cách chuyện như vậy, còn biết là đích thứ có khác, mấy thứ này tại sao lại có thể phân biệt ràng, hơn nữa từng câu từng chữ giống như kim châm đâm vào lòng nàng ta, làm cho tinh thần nàng ta chán nản hất vọng. Đúng vậy a, đứa này, nếu có thể sinh sớm hai năm tốt rồi, nay sinh ra, cũng được quý như Mặc ca nhi, Hiên ca nhi.


      Phong nhi thấy khí thoáng cái thay đổi, trong lòng đối với Thu Thủy thập phần chán ghét, người này sao giống là muội muội của di nương chứ, giống như là kẻ thù của di nương đúng hơn, cái gì đều đả kích di nương, liền an ủi: "Di nương, lão gia rất thích tiểu hài tử, phu nhân cũng đối với người rất tốt, hơn nữa phu nhân tính tình rất tốt, đứa bé người sinh ra, khẳng định phu nhân cũng đối tốt với bé, người cần lo lắng."


      Nàng vốn là muốn an ủi Thu di nương, nhưng lại tạo ra phản ứng ngược, trong lòng Thu di nương đột nhiên tràn ngập cỗ ưu thương, "Đúng vậy a, về sau sinh nó ra, nó chỉ có thể gọi ta là di nương, phu nhân mới là mẫu thân của nó."


      Phong nhi ngờ câu đầy ý tốt của mình ngược lại càng tăng thêm thương cảm của Thu di nương, tự biết rằng thể tiếp nữa, người ta người mang thai nhiều tâm , đúng là nhiều a, Thu di nương vừa mang thai liền thay đổi cảm xúc như vậy, liền vội vàng bưng ấm trà, muốn thêm trà.


      Thu Thủy nhìn thoáng qua Thu di nương tựa vào ghế, dáng người xuất thần, nghĩ nghĩ, liền đứng bên người Thu di nương, "Tỷ tỷ."


      Thu di nương nhắm mắt lại, nàng ta bây giờ tâm tình rất sa sút, so với thời điểm khi chưa biết mình mang thai, tâm lý còn muốn khó chịu hơn, bởi vì nàng ta phát đứa của mình được sinh ra sớm kém hơn người bậc rồi.


      Thấy Thu di nương để ý tới mình, Thu Thủy đặt mông ngồi ở tay vịn ghế của nàng ta, lại hô: "Tỷ tỷ, muội biết lời muội vừa , tỷ nghe xong tâm tình tốt, nhưng mà muội cũng sai cái gì a, vốn chính là như vậy, nếu là tỷ muốn thay đổi này, vậy cũng chỉ có thể khiến đứa trong bụng tỷ có ca ca thôi."


      Để đứa trong bụng có ca ca.


      Những lời này chợt nghe có chút hợp lý, nhưng Thu di nương vừa nghe cũng hiểu được, nàng ta đầu tiên là ngồi xuống nhìn bên ngoài chút, sau đó trừng mắt Thu Thủy : "Muội nên lung tung, cẩn thận để cho người ta nghe được lập tức đuổi muội ra ngoài!"


      Thu Thủy cam lòng bĩu môi, xem thường : " , muội ra ngoài dạo đây."


      "Muội lại ra ngoài làm cái gì?" Hai ngày nay Thu Thủy thường xuyên tìm cớ ra phủ, Thu di nương nhịn được hỏi.


      " đường dạo chút, cả ngày ở trong phủ, buồn muốn chết!" Thu Thủy kiên nhẫn .


      Thu di nương nhìn nàng ta chút, dù sao chỉ là ở ngoài phủ dạo chút, cũng phải vấn đề lớn, liền tiếp nữa, cho Thu Thủy ra ngoài, mà chính mình, ở trong phòng trầm tư.


      Câu của Thu Thủy mới vừa rồi quả rất lớn mật, thực mạo hiểm, nhưng mà sức dụ hoặc cũng rất mạnh. . . . . .


      Bởi vì trật chân, Vân Khanh nhiều ngày đều ở trong viện xuất môn, trừ bỏ tới chỗ Tạ thị cùng lão phu nhân thỉnh an, ngay cả ngoại viện cũng qua, bởi vì trong hoàng cung đưa đến bái thiếp, thông báo rằng ở trong cung tổ chức Trạng Nguyên yến, mà An Bá phủ cũng được mời tới tham dự kiện này.


      Đến đưa bái thiếp là Tứ hoàng tử, Thẩm Mậu lập tức ra đón chào, tùy tùng phía sau đem thiệp mời đưa cho Thẩm Mậu xong, ánh mắt lại ở phía sau quét hai vòng.


      Ngay lúc Thẩm Mậu đoán đến tột cùng là nhìn cái gì, Tứ hoàng tử chậm rãi mở miệng, giọng lạnh như băng tràn ngập bất mãn, "Vận Ninh quận quân đâu?"
      AELITA, Bé Bi, Huỳnh Thượng Hỷ26 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :