1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Fuu

      Fuu Well-Known Member

      Bài viết:
      330
      Được thích:
      347
      càng xem ta càng tức con bé TT kia, nhà nghèo sao ko biết phận vậy, học đòi làm tiểu thư khuê các mà còn trèo cao nữa, những người ngày ta ghét nhất. Thu di nương tính cũng tốt sao lại có đứa em như vậy chứ???
      Thanks nàng nhiều
      Ishtar thích bài này.

    2. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      Đúng là đời có nhiều kẻ dở hơi
      quỳnhpinky thích bài này.

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 77. Bí mật giấu
      Edit: Ishtar


      "Xin hỏi là Vi công tử ở tại Quốc Tử Giám sao?" Người nọ mặc mặc trang phục bình thường, nhìn ra thân phận của , nhưng cử chỉ đúng mực, hiển nhiên phải là dân chúng tầm thường.


      Vi Trầm Uyên gật đầu : "Đúng là tại hạ, xin hỏi các hạ là?"


      "Công tử nhà ta ở trong tửu lâu, muốn gặp công tử lát." Người nọ khá lễ phép mở miệng, trong khẩu khí nhưng lại có bao nhiêu khách khí, ắt hẳn ‘công tử’ nhà thân phận rất tôn quý, trong ngày thường gặp người khác đại khái cũng cần khách sáo như vậy.


      Nếu người ta muốn bộc lộ thân phận, Vi Trầm Uyên trong lòng phỏng đoán, rồi chắp tay : "Tại hạ còn có việc, thịnh tình của quý ‘công tử’ phiền các hạ thay ta cám tạ."


      Dứt lời, vén vạt áo muốn , người nọ thấy vậy nhưng cũng tức giận, mỉm cười, bước về phía trước, chặn cước bộ của , "Vi công tử nhìn xem vật này, rồi hãy quyết định, hay là ."


      khối lệnh bài hình chữ nhật hoàng kim xuất trong tay người nọ, đôi mắt Vi Trầm Uyên nheo lại, khựng bước, "Vậy phiền các hạ ở phía trước dẫn đường."


      Người nọ thấy đáp lại, mặt cũng có bao nhiêu biến hóa, cúi đầu liền dẫn Vi Trầm Uyên lên gian phòng lầu hai của tửu lâu.


      Gian phòng trang trí lịch tao nhã, cánh cửa khép lại cách ly hoàn toàn với thế giới, tiếng động bên ngoài truyền vào được, mà thanh bên trong cũng thể thoát ra.


      Bên trong có người ngồi, mặc trang phục màu tím sậm, ngũ quan như đao khắc, ánh mắt sắc bén mang tính xâm lược mạnh mẽ, mà ngồi bên cạnh là nam tử mặc trường bào màu lam cổ tròn trông ôn hòa hơn.


      "Tại hạ gặp qua Tứ hoàng tử, Cảnh đại nhân." Vi Trầm Uyên nhìn thấy hai người, chắp tay .


      "Ngồi ." Tứ hoàng tử mở miệng , mới vừa rồi hết thảy đều chứng kiến được từ cửa sổ, Vi Trầm Uyên sau khi nhìn thấy lệnh bài đồng ý lên đây, chứng minh cũng là người thức thời.


      "Tạ Tứ hoàng tử." Vi Trầm Uyên theo lời ngồi xuống, mặt lộ ra nụ cười thản nhiên, cũng mở miệng nhắc tới chuyện khác.


      Cảnh Hựu Thần cười mở miệng : "Hôm nay đến chỗ nào, cũng đều nghe được đại danh của Vi công tử, xem ra Vi công tử mấy ngày nữa, trở thành vị Trạng Nguyên Lang ‘thi đỗ ba nguyên’ (đứng đầu cả ba kỳ thi) của triều đình chúng ta a!"


      Vi Trầm Uyên thản nhiên : "Cảnh đại nhân như vậy có hơi sớm rồi, thi đình chưa tới, tại hạ cũng dám xưng là ‘Trạng Nguyên’."


      Tứ hoàng tử thản nhiên nhìn Vi Trầm Uyên liếc mắt cái, thấy thần sắc tự nhiên, bởi vì ngồi cùng bàn với mà có vẻ khẩn trương hề tự nhiên, thậm chí thời điểm đối mặt với Cảnh Hựu Thần, ứng đáp lưu loát, trong lòng liền đối với Vi Trầm Uyên vừa lòng thêm phần, vừa có tài hoa, cách làm người cũng tệ, hơi hơi mở miệng : "Vi công tử cần khiêm tốn, lúc trước ở Dương Châu phụ hoàng đặc biệt khen ngợi ngươi, ngày ấy sau khi nhìn thấy bài thi của ngươi, lại khen dứt miệng, tán dương ngươi giải thích độc đáo, nghĩ đến kỳ thi đình sắp tới, chỉ cần xảy ra việc gì ngoài ý muốn, danh hiệu Trạng Nguyên tuyệt đối nằm trong khả năng của ngươi."


      Nghe vậy, đáy lòng Vi Trầm Uyên hơi trầm xuống, Tứ hoàng tử chuyện nhìn như tùy ý, nhưng ngụ ý trong lời ‘chỉ cần xảy ra vấn đề gì’, nếu có chuyện ngoài ý muốn phát sinh, có lấy được danh hiệu Trạng Nguyên hay trước được.


      Hai mắt Tứ hoàng tử dừng lại khuôn mặt , đánh giá thần sắc của , cùng người thông minh chuyện, cần phải nhiều, tin tưởng trong lòng Vi Trầm Uyên hiển nhiên có cân nhắc.


      Nay Minh Đế cố ý bồi dưỡng đám thần tử mới vào làm việc cho triều đình, lần này mở ân khoa là muốn sớm chút phát tài năng trẻ tuổi, để thay thế lớp thần tử dần già trong triều đình.


      Cho nên Vi Trầm Uyên là người được Minh Đế hai lần khen ngợi, tất nhiên được trọng dụng, tranh thủ thời gian mượn sức người sắp được phụ hoàng xem trọng, đối với tương lai của tiền đồ kế vị, trăm lợi mà hại.


      "Đa tạ Tứ hoàng tử ca ngợi." Vi Trầm Uyên cũng nhiều, thản nhiên đáp lời, trong lời ngoài lời nghe ra ý tưởng trong lòng .


      Cảnh Hựu Thần thấy Tứ hoàng tử hơi nhíu mày, liền mở miệng thay Tứ hoàng tử ngụ ý trong lời kia chút, cầm chén trà bàn, cười : "Tin rằng Vi công tử lập tức trở thành đồng liêu của ta trong triều, đến lúc đó còn phiền Vi công tử hợp sức cùng tại hạ, cùng Tứ hoàng tử, vì bệ hạ mà làm việc."


      khuôn mặt kiên nghị của Vi Trầm Uyên lên nụ cười nhạt, trong lòng thầm nhíu mày, vẫn ở đây đánh Thái Cực (đưa đẩy), biết ý đồ của Tứ hoàng tử khi hẹn gặp , nhưng cũng nghĩ gia nhập phe phái tranh đấu của các hoàng tử trong lúc này, chỉ muốn vào triều làm quan, dù chỉ là chức quan , trừ cái đó ra, những thứ khác cần.


      tay nâng chung trà lên, đáy mắt nhưng mang theo chút ý cười, khách khí : "Có vào triều làm quan được hay , đều do bệ hạ an bài, nếu may mắn được chức quan, tại hạ dốc hết sức mình làm việc cho Đại Ung, cho hoàng thượng."


      Nghe xong lời này, cảnh Hựu Thần quay đầu nhìn thoáng qua Tứ hoàng tử, trong lời của Vi Trầm Uyên, thực ràng chỉ nhắc tới ‘quốc’ cùng ‘quân’, chút cũng đề cập tới Tứ hoàng tử, có ý định mượn sức Tứ hoàng tử, loại người biết phân biệt tốt xấu này, chỉ sợ chọc giận Tứ hoàng tử.


      Vừa nghĩ tới đó, Tứ hoàng tử híp mắt lại, sắc mặt nhưng có nhiều biến hóa, chẳng qua có thể cảm nhận được gương mặt thoáng lộ ra hơi thở tức giận.


      Lời của Vi Trầm Uyên khe hở, mặc kệ là ai, thi khoa cử, tiến vào con đường làm quan, đó là cố hiến cho nước nhà, vì quân phân ưu, mà phải rằng, quan viên là vì hoàng tử làm việc, nếu ai như vậy, chờ bị khép tội mưu nghịch .


      Mắt thấy cuộc chuyện này đạt được hiểu quả như mong muốn, Vi Trầm Uyên mỉm cười, đứng lên chào tạm biệt Tứ hoàng tử cùng Vảnh Hựu Thần, : "Tại hạ có việc, xin phép cáo từ trước."


      Đợi Vi Trầm Uyên rời khỏi căn phòng, mặt Cảnh Hựu Thần mới lộ ra thần sắc căm giận, : "Tứ hoàng tử, Vi Trầm Uyên này biết là nghe hiểu, hay là biết phân biệt tốt xấu?!"


      "Ngay cả lời như vậy mà vẫn nghe hiểu, phụ hoàng thưởng thức sao?" Tứ hoàng tử đáy mắt lóe lên tia hung ác nham hiểm, thanh lạnh lùng .


      "Vậy cũng quá biết thân biết phận, thư sinh nho , nơi nương tựa, nghĩ đến chỉ bằng mới tài học, là có thể ở trong triều thăng tiến sao?" Cảnh Hựu Thần .


      Tứ hoàng tử liếc nhìn Cảnh Hựu Thần cái, khóe miệng hơi trầm xuống, " quả nhân tài, đáng tiếc thể cho ta sử dụng."


      "Vậy có muốn vi thần. . . . . ." Cảnh Hựu Thần sát dấu ‘sát’.


      " cần, ngươi phải mới vừa sao? Chỉ bằng vào tài học, sao có thể thăng tiến, đời này còn có rất nhiều người tài khác, chỉ cần tân Trạng Nguyên có năng lực làm việc cho chúng ta là được. Mà tân Trạng Nguyên, phải nhất định ." Tứ hoàng tử xong, cầm chén trà bàn lên uống ngụm, đáy mắt lóe lên tia sắc bén.


      Vi Trầm Uyên ra khỏi tửu lâu, thần sắc tự nhiên mặt dần bị vẻ ngưng trọng thay thế, Tứ hoàng tử ngỏ ý muốn chiêu dụ , lại bị cự tuyệt, mặc dù còn chưa quyết định con đường phía trước, nhưng đối với thế trong triều vẫn có lưu ý, Tứ hoàng tử ở trong đám hoàng tử có địa vị độc nhất vô nhị, từ sớm bộc lộ tài năng của bản thân, lần này từ chối việc mượn sức của Tứ hoàng tử, có lẽ lần Đình sắp tới gặp phải ích khó khăn.


      Sau khi trở về, liền vào ký túc xá, Tần thị ở trong phòng pha trà, thấy bước vào thần sắc ngưng trọng bèn hỏi: "Làm sao vậy, ở Thẩm phủ xảy ra chuyện gì sao?"


      Trước đó khi ra cửa là tới Thẩm phủ, Tần thị đương nhiên nghĩ rằng ở Thẩm phủ gặp phải chuyện gì rồi.


      Vi Trầm Uyên vốn muốn với Tần thị việc này, trong đầu bỗng nhớ lại lúc tiễn mình, Vân Khanh từng nhắc nhở , liền ngồi xuống, hai tay đón lấy chén trà Tần thị đưa qua, muốn lại thôi.


      Hiểu con ai bằng mẹ, Vi Trầm Uyên lại là do tay Tần thị nuôi khôn lớn, đương nhiên nhìn ra thần sắc do dự của con trai lúc này, liền ôn hòa hỏi: "Có chuyện gì, hãy trực tiếp với nương."


      Vi Trầm Uyên suy nghĩ chút, cuối cùng vẫn thuật lại cuộc gặp gỡ vừa rồi đường trở về với Tứ hoàng tử cho Tần thị nghe, cuối cùng : "Tứ hoàng tử có ý muốn chiêu dụ nhân tài, như vậy chắc chắn chỉ có mình con, nếu là cử nhân khác vì muốn thăng chức nhanh, có lẽ đáp ứng ta."


      Như vậy có thể nhìn ra được, lực ảnh hưởng của Tứ hoàng tử, trong kỳ thi Đình trừ bỏ bệ hạ, còn có những đại thần khác tham dự, bọn họ nếu thêm vào mấy câu bất lợi, tình huống khác rất nhiều.


      "Vậy con hối hận sao?" Tần thị nhìn con trai, đôi mắt luôn hờ hững lúc này sáng ngời, hỏi.


      " hối hận, nếu muốn làm quan mà phải tham dự vào trận tranh đấu phe phái này, vậy trái với ước nguyện ban đầu của con rồi." Vi Trầm Uyên vẻ mặt kiên định, "Nhưng trong lòng con dễ chịu, nương ngậm đắng nuốt cay bao năm cho con đọc sách, con hứa phải thi đỗ Trạng Nguyên để báo đáp ơn nương, nhưng nếu là bởi vì việc này, thể đạt thành nguyện vọng, trong lòng rất áy náy."


      Tần thị nhìn con trai, cúi đầu trầm ngâm hồi, làm Trạng Nguyên Lang, chỉ là nguyện vọng của con trai, mag cũng là nguyện vọng của bà, chỉ có như vậy, lúc ra thân thế của con, mới có chỗ đứng vững chắc và được người ủng hộ.


      "Con chờ chút, nương lấy thứ này cho con."

      Ishtar: cuối tuần 'máu chảy về tim' hết rồi ư :yoyo42::yoyo42::yoyo42:
      AELITA, Bé Bi, Huỳnh Thượng Hỷ25 others thích bài này.

    4. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Âu có ta ngồi nhà chờ nàng post truyện đây :yoyo69:
      quỳnhpinkyIshtar thích bài này.

    5. Hanako

      Hanako Active Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      120
      Tần thị lấy át chủ bài ra chăng?:ex10:
      Mà cái con mắm Thu Thủy này cũng làm cho người ta tức muốn hộc máu. Muốn trèo cao? Mơ cưng ~
      Ishtar thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :