1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      nha.bây giờ nhà thẩm gia như miếng thịt béo vậy ai ai cũng muốn có miếng hết a.vân khanh sắp tới chắc rất bận rộn a.tks nàg

    2. thaongoc.vthv

      thaongoc.vthv Active Member

      Bài viết:
      176
      Được thích:
      164
      Đàn này mặt dày nha. Nhưng sao, ta thích như thế.:yoyo19::yoyo19:Cứ vô tư xoay quanh VK, tìm đủ mọi cách để gần người mình thương từ Thẩm Mậu giờ đến 2 đức bé song sinh cũng tha nha. mau chóng đẩy nhanh tốc độ chị bị người khác cướp đây. Hóng nụ hôn đầu của 2 người quá. :yoyo60::yoyo60: biết đến bao giờ nữa. Thanks nàng.
      AyasakiIshtar thích bài này.

    3. Hanako

      Hanako Active Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      120
      Vì muốn ở lại bên cạnh chị mà dám dùng cả chiêu "chơi trẻ" để ở lại ~:5:
      AyasakiIshtar thích bài này.

    4. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      75.2

      "Thế tử người chơi đùa với tiểu hài tử vui vẻ như vậy, vi thần cũng muốn thử xem." Cảnh Hựu Thần xong liền tiến lên phía trước vài bước, cũng học Ngự Phượng Đàn muốn ẫm Mặc ca nhi.


      Ánh mắt của Ngự Phượng Đàn dừng lại mặt Cảnh Hựu Thần, bỗng nhiên cười : "Cảnh đại nhân hình như thích tiểu hài tử mà, ta còn nhớ khi tiểu công tử của Vương đại nhân muốn ngươi ôm chút, ngươi rằng mình giỏi cùng tiểu hài tử giao tiếp, tại sao hôm nay đột nhiên lại đối với đứa của An Bá có hứng thú vậy?"


      Ý ở ngoài lời, đó là Cảnh Hựu Thần có mục đích gì, mới cố ý làm bộ như thích tiểu hài tử, cũng học muốn ở lại đây.


      Lời này ra, ánh mắt Thẩm Mậu liền ngừng người Cảnh Hựu Thần, biết vào lúc này mình cần tỏ thái độ, vì thế đáy mắt mang theo mối ngờ vực vô căn cứ, "Cảnh đại nhân nếu muốn đến quý phủ làm khách, đợi sau khi mọi việc trong phủ sắp xếp hoàn tất tại hạ mời ngài đến."


      Cảnh Hựu Thần nghe lời này, tự nhiên biết mục đích của mình hôm nay lại bị những lời Ngự Phượng Đàn vừa phô ra quá mức ràng, loại chuyện lôi kéo mượn lực này, phải làm cách tự nhiên và đúng mực, nếu để cho người khác cảm giác mình cố ý, tất nhiên là ấn tượng bị hạ thấp.


      Biết chuyện hôm nay hết cách thay đổi, Cảnh Hựu Thần hiểu Tứ hoàng tử rất coi trọng Thẩm phủ, việc này thể nóng vội, nhưng dù thế nào cũng cam lòng, tươi cười mặt trở nên cứng ngắc, đáy mắt liền dâng lên lửa giận nhìn Ngự Phượng Đàn, mở miệng với Thẩm Mậu: "Nếu như vậy, tại hạ liền rời vậy."


      Thẩm Mậu cũng chắp tay : "Vất vả cho Cảnh đại nhân, ngày khác nhất định đưa thiệp mời ngài đến quý phủ thưởng trà."


      Đợi Cảnh Hựu Thần xa rồi, Thẩm Mậu mới quay sang với Ngự Phượng Đàn: "Hôm nay đa tạ thế tử lên tiếng giúp đỡ."


      Ngự Phượng Đàn vươn ngón tay thon dài trêu đùa Mặc ca nhi, bị Mặc ca nhi phát bắt được nắm chặt ở trong tay, bị bàn tay mềm nhũn bé cầm trúng, nụ cười của Ngự Phượng Đàn càng thêm ôn hòa, "An bá sao lại vậy, ta chẳng qua chỉ là ngang qua, lúc ở Dương Châu từng vào tá túc ở Thẩm phủ, nên muốn cùng Cảnh đại nhân cùng nhau đưa ngươi đoạn, nay nhìn thấy tiểu công tử đáng , nên muốn cùng bé chơi đùa mà thôi."


      Ngự Phượng Đàn bên , đôi mắt nhìn Mặc ca nhi đồng thời cũng quan sát thần sắc của Vân Khanh, chỉ thấy nàng hơi khép mắt, từ tay vú nuôi kia đem Hiên ca nhi ôm ở trong tay, chu môi đỏ mọng chọc ghẹo Hiên ca nhi, nhất thời sinh lòng hâm mộ, hận mình thể hóa thành Hiên ca nhi, để cho Vân Khanh ôm, dùng đôi môi đỏ mọng kia chọc cười cũng tốt. . . . . .


      Thẩm Mậu nhìn nhìn Ngự Phượng Đàn, lại nhìn nhìn nữ nhi nhà mình, cười yếu ớt , xoay người cùng lão phu nhân vào trong phủ.


      Mà Ngự Phượng Đàn thấy Vân Khanh ôm Hiên ca nhi có vẻ rất vui, cũng nhịn được muốn ôm Mặc ca nhi, liền quay đầu với Tạ thị : "Thẩm phu nhân, ta có thể ôm Mặc ca nhi chút được ?"


      Tạ thị cùng Ngự Phượng Đàn chỉ gặp qua hai ba lần, nhưng ấn tượng của bà đối với vị thế tử này vô cùng tốt, lại biết thân phận của tôn quý, khéo léo : "Tiểu hài tử nghịch ngợm, chỉ sợ thế tử ôm quen, hơn nữa ôm đứa cực kỳ phí sức."


      "Đâu có, ta thấy Thẩm tiểu thư ôm rất thoải mái vui vẻ, đại nam nhân như ta chắc ôm cũng đơn giản hơn thôi." Ngự Phượng Đàn vừa liền nhìn Vân Khanh, thấy nàng lời phản đối, liền từ trong tay bà vú tiếp được Mặc ca nhi.


      Khi ôm đứa trẻ sắp được tuổi vào lòng, Ngự Phượng Đàn cảm giác phần ngực và bụng có cảm giác nóng nóng, sau đó mềm nhũn, lại nhìn mặt tên tiểu tử vẫn còn mặc tã lót kia tựa hồ rất vui vẻ khi được ôm, khuôn mặt nhắn tràn ngập sung sướng, Ngự Phượng Đàn ôm Mặc ca nhi hướng về phía Vân Khanh chút, cười : "Vân Khanh, nàng xem, nàng xem, bé cười với ta nè, bé thực thích được ta ôm đó. . . . . ."


      ôm đứa bé còn trong tã kia như hiến báu vật hướng về phía Vân Khanh, Vân Khanh nhìn vẻ mặt vui mừng đến đuôi lông mày như bay lên, trong đôi mắt hẹp ánh lên vẻ rạng rỡ đến chói mắt, nụ cười lại mang theo vài phần ngây thơ, nhất thời cũng nhịn được cười rộ lên, chỉ sợ vị thế tử điện hạ này, chắc cũng là lần đầu tiên ôm tiểu hài tử rồi.


      Nhớ tới vừa rồi Ngự Phượng Đàn Cảnh Hựu Thần thích tiểu hài tử, Vân Khanh liền nghĩ đến kiếp trước nàng cũng chưa từng cùng Cảnh Hựu Thần có con, chưa từng nghe Cảnh Hựu Thần đề cập qua chuyện muốn có con, chỉ sợ ở trong mắt Cảnh Hựu Thần khi đó kiến công lập nghiệp mới là việc quan trọng nhất, con nối dòng vội, cũng đúng, cần vội, đợi sau khi có được quyền cao chức trọng, muốn bao nhiêu nữ nhân sinh con cho cũng là việc dễ dàng.


      Nàng hơi nhướng mày, lại nhìn Ngự Phượng Đàn, cong môi cười, răng nanh ở dưới nền tuyết còn trắng bóng hơn, từ nơi sâu thẳm trong mắt có thể thấy được rất thích trẻ con.


      Nàng khỏi nghĩ rằng nếu kiếp trước có thể gặp được , có phải vận mệnh của cũng đến cục diện bi thảm như vậy hay ?


      " thích ngài mới có thể nhìn ngài cười." Vân Khanh nhìn thoáng qua Mặc ca nhi, từ lúc Ngự Phượng Đàn bế đệ dệ lên, đệ ấy liền cười ngừng, thanh non nớt như dương liễu nẩy mầm, cười đến ai ai cũng thấy mềm lòng.


      Ngự Phượng Đàn thấy Vân Khanh chuyện với , ngẩng đầu, đôi mắt hẹp cong lên như vầng trăng rằm, sắc mặt đều là vẻ vui mừng, nghĩ tới Vân Khanh trả lời , vừa rồi ở xe ngựa Vân Khanh ràng là giận .


      nhịn được nghĩ muốn tới gần chút nữa, đáng tiếc là ở bên ngoài, bên cạnh còn có nhiều người nhìn như vậy, khiến cũng thể tiếp cận Vân Khanh, nếu có thể làm tiểu hài tử tốt rồi, cho dù suốt ngày kề cận Vân Khanh, cũng sợ người ta những lời ảnh hưởng tốt tới khuê dự danh tiếng của Vân Khanh.


      Vì thế Cẩn Vương thế tử điện hạ trưng ra vẻ mặt cực kỳ hâm mộ nhìn Hiên ca nhi trong tay Vân Khanh. . . . . .


      Tựa hồ hài lòng vì lực chú ý của tỷ tỷ người Mặc ca nhi, Hiên ca nhi vươn đôi tay bé vỗ vỗ vạt áo của Vân Khanh, động tác này lập tức hấp dẫn lực chú ý của Vân Khanh.


      Nàng đung đưa Hiên ca nhi trong tay, nhìn khuôn mặt nhắn trắng trẻo của đệ đệ, nhịn được ở mặt đệ đệ hôn cái.


      Các bà quản bên cạnh nhìn thấy hành động của Ngự Phượng Đàn cũng thấy buồn cười, đại nam nhân ôm tiểu hài tử, bế xong còn có thể vui vẻ như vậy, là đáng đến nên lời.


      Mà Tạ thị cũng khẽ gật đầu, những người khác có chú ý, còn bà vẫn luôn để tâm quan sát, khi Cẩn Vương thế tử kêu lên, thế nhưng lại trực tiếp gọi tên của Vân Khanh, có thể thấy được giữa hai người có chút quen thuộc. Nhưng sau đó bà cũng nghĩ nhiều, theo bà biết, lúc trước Cẩn Vương thế tử từng có thời gian ngắn làm phu tử dạy kỵ xạ ở Bạch Lộc thư vViện, lúc trước Vân Khanh cũng báo danh vào môn kỵ xạ, giữa hai người chắc cũng là quen nhau từ lúc ấy rồi.


      Nhưng ra Lưu Thúy đứng bên cạnh nhìn khung cảnh này, cảm giác, cảm thấy có chút gì đó là lạ a, Cẩn Vương thế tử tay ôm đứa, tiểu thư tay cũng ôm đứa, nụ cười của Cẩn Vương thế tử như hiến vật quý cho tiểu thư vậy, thấy thế nào, cũng có điểm giống như đôi vợ chồng trẻ ôm đứa a. . . . . .


      , , , Lưu Thúy dùng sức lắc đầu, đây nhất định là do nàng suy nghĩ nhiều quá, Cẩn Vương thế tử là tệ, nhưng tiểu thư vẫn chưa có hôn phối, nàng làm sao lại có thể nghĩ như vậy chứ.


      Bên ngoài gió lớn, trẻ con thể đứng lâu, Tạ thị cho người vào trong phủ, gia đinh cùng bọn hạ nhân đem đồ vật bên ngoài theo sau nâng vào, từ trước lúc lên Kinh, Thẩm Mậu cho người đem ít đến trước, cho nên lúc này mang đến đều là những vật dụng bên người hay thường xuyên cần dùng mà thôi, phần lớn được thu xếp ổn thỏa.


      Ngự Phượng Đàn sau khi tiến vào, liền đem Mặc ca nhi trả lại cho vú nuôi, là ngoại nam, chung quy cũng thể tùy ý tiến vào nội viện, vì thế liền do Thẩm Mậu chiêu đãi.


      Vào trong phòng, Thẩm Mậu mời Ngự Phượng Đàn ngồi xuống, phân phó hạ nhân làm ấm trà nóng bưng lên, lại đợi bọn hạ nhân mang vào hơn mười cái rương lớn, liền cho tất cả lui xuống trước, đợi chút mới vào sửa sang lại.


      Sau khi đóng kỹ cửa phòng, Thẩm Mậu liền : "Thế tử, trong những rương đồ này, có ba rương lớn, đều chứa tất cả những phiến ngọc mà Thẩm phủ ta lấy ra được từ trong chuyến chuyển phủ hôm nọ, mời theo ta lại đây nhìn chút."


      ra Ngự Phượng Đàn tìm cớ lưu lại là vì từ lúc bắt đầu gặp mặt, từng về chuyện chọn ngọc chuẩn bị chu đáo trước đó rồi.


      Hai người tới gian trong thư phòng, vừa rồi hạ nhân chuyển toàn bộ rương vào trong này, Thẩm Mậu lên phía trước, căn cứ vào dấu hiệu mà mình đánh trước đó, lấy chìa khóa mở ra những chiếc rương mà chứa ngọc.


      Nhất thời, trong gian nhà kế đó tràn ngập sắc xanh tươi mát, hoa quang trong trẻo của ngọc phiến ở trong rương được phân biệt ràng, Hồng ngọc, Thuý ngọc, Bạch ngọc, Hoàng Ngọc, thủy tinh, ngọc bích, loại nào cũng có.


      Ngự Phượng Đàn cởi áo choàng xuống, thuận tay treo lên bên tủ, kéo vạt áo, ngồi xổm xuống nhìn lướt qua những mảnh ngọc trong rương, sau đó gở xuống tầng thứ nhất, lại quét mắt lượt, thi thoảng cầm mảnh trong đó, chiếu đèn xem xét, sau đó lại buông xuống.


      Cứ như thế đem năm rương ngọc toàn bộ nhìn qua lượt, sau đó đứng lên, thần sắc mặt quá nghiêm túc nhưng lại lướt qua chút thất vọng.


      Thẩm Mậu tự hỏi nếu Ngự Phượng Đàn là người mê sưu tập ngọc, như vậy trong những rương ngọc của Thẩm gia này, có ít mảnh ngọc thủy tinh là được lấy ra từ những mỏ ngọc tuyệt chủng (loại tốt nhất), giá trị tuyệt đối là cao nhất, nhưng theo quan sát của , những mảnh ngọc mà vừa rồi Ngự Phượng Đàn lấy lên, cũng nhất định là tốt nhất, mà mặt thoạt nhìn còn có những đường vân chìm.


      tựa hồ phải tìm ngọc đẹp, mà như tìm miếng ngọc mang ý nghĩa đặc thù gì đó đối với .


      Thẩm Mậu vào nam ra bắc, cũng gặp qua ít người sưu tầm thứ kỳ lạ, có người thích sưu tầm tóc, có người thích tìm quái thạch, chẳng lẽ thế tử thích là miếng ngọc có họa đồ đặc biệt?


      "Năm rương này, là toàn bộ những mảnh ngọc mà phủ ngài có sao?" Ngự Phượng Đàn nhìn những mảnh ngọc chất lượng thượng thừa này, đáy mắt hơi hơi có chút thất vọng, những miếng ngọc này mặc dù tốt, nhưng thứ muốn tìm lại có ở trong này


      "Đúng vậy, nếu đồng ý với thế tử, ta nhất định làm được, có gì để che giấu." Thanh của Thẩm Mậu hàm chứa lo lắng, vừa nghe liền biết có nửa lời dối, vì thương nhân trọng nhất chính là chữ tín, chuyện đáp ứng rồi, tuyệt làm trái.


      Ngự Phượng Đàn đương nhiên có thể hiểu được điểm này, chỉ là thứ kia, Liễu gia cũng tìm có, những nơi có thể có cũng tìm mấy lượt, căn cứ theo lời của phụ thân, khả năng lớn nhất có thể là giao cho Tạ Thư Thịnh, hiển nhiên Tứ hoàng tử cũng đem tầm mắt chuyển đến Thẩm gia, phái người đến Thẩm gia điều tra, bây giờ còn cố ý lôi kéo, thực ràng Thẩm gia là nơi có khả năng nắm giữ thứ đó nhất rồi.


      Chỉ là, dựa theo lời phụ thân ghi thư, thứ này hẳn là giấu trong ngọc phiến, chẳng lẽ mình lý giải sai rồi sao? Hay là thứ này có ở Thẩm gia?


      "Được rồi, nay chúng ta cũng thanh toán xong nợ nần rồi." Ngự Phượng Đàn nghĩ đến đây, dự định điều tra thêm chút, có lẽ trong đó có nhiều chỗ mà mình chú ý tới.


      thanh toán xong, đương nhiên là món nợ cứu mạng của Thẩm Mậu, lúc trước cứu Thẩm Mậu vốn có mục đích gì, đơn thuần là vì là phụ thân của Vân Khanh, chẳng qua Ngự Phượng Đàn cảm thấy nếu mượn cớ này mà đến tìm ngọc cũng dễ dàng hơn nhiều, cần vụng trộm đến Thẩm phủ tìm kiếm, chuyện này biết sớm chút càng tốt, để ngăn đám người Hoàng hậu và Tứ hoàng tử lại đến Thẩm phủ tạo thêm phiền phức, mới muốn báo đáp ân tình, nay tự nhiên là thanh toán xong, về sau Thẩm Mậu có thể là nhạc phụ đại nhân của , cứu nhạc phụ đó là thiên kinh địa nghĩa. (đạo lý hiển nhiên)


      "Thế tử có muốn cho người đem năm rương ngọc này chuyển đến quý phủ ?" Lúc trước là muốn sở hữu ngọc phiến, tại tuy rằng được như ý, nhưng chuyện hứa vẫn thể tùy tiện mà đổi ý.


      Ngự Phượng Đàn nhìn Thẩm Mậu liếc mắt cái, nở nụ cười, "Ở chỗ Thẩm lão gia có được thứ ta tìm, cần nữa đâu."


      thực thoải mái khoát tay, tỏ vẻ những rương ngọc phiến này phải là thứ muốn, đặt chúng vào mắt, tuy rằng cùng với đáp án mà Thẩm Mậu thầm đoán trong lòng khác nhau lắm, nhưng biết tại sao, Thẩm Mậu vẫn cảm thấy việc xem ngọc này cũng có đơn giản như ngoài mặt.


      Bất quá, chuyện người ta , chủ động hỏi, thầm điều tra cũng là cách hay.


      Tiếp đó, Ngự Phượng Đàn ở An Bá phủ mới này dạo vài vòng, lại ăn bữa cơm chiều, sau đó cáo từ rời Thẩm phủ.


      Ban đêm trời lạnh nên những thứ cần thiết, nha hoàn nhanh tay nhanh chân thu xếp xong, giường lót tấm đệm lông dày, mặt của đệm lông là lớp mền bông giữ ấm, bên cạnh có lò sưởi ấm áp luôn để sẵn, phía giường cũng để thêm lò sưởi làm ấm nệm, bốn góc phòng luôn đặt bếp than, ngoài phòng và trong phòng là hai loại khí hậu nóng lạnh khác nhau.


      Thu di nương từ chỗ Tạ thị thỉnh an trở về, tiến vào trong, cởi áo choàng ra, liền nhìn thấy Thu Thủy tựa vào đầu giường, chăn đắp bừa ở người, trong tay bưng cái hộp đựng thức ăn sáu ngăn màu hồng nước hình hoa mai, ngồi giường cắn hạt dưa, vỏ hạt dưa rơi vung vãi đầy giường, chỗ nào cũng có.


      "Thu thủy, ta với muội bao nhiêu lần rồi, ăn cái gì cũng phải ngồi ăn, được nằm ở giường ăn, muội xem muội phun ra khắp nơi, chăn cũng có, nơi nơi đều là vỏ hạt dưa, còn ra cái dạng gì nữa!" Thu di nương nhìn thấy trong phòng bừa bãi cả lên, nàng mới qua viện của Tạ thị chưa tới canh giờ, trong phòng liền biến thành như thế này, nhịn được mắng ra miệng.


      Thu Thủy tựa hồ như trầm tư chuyện gì đó, lúc Thu di nương tiến vào cũng biết, cho đến khi nghe được tiếng mắng, mới hồi phục lại tinh thần, xốc chăn lên, tùy tiện duỗi chân xỏ giày vào, liền từng bước từng bước chạy tới, khuôn mặt nhắn tràn đầy hưng phấn hỏi: "Tỷ tỷ, hôm nay hai nam nhân muội nhìn thấy ở cửa là ai vậy a?"

      Ishtar: phù, xong phần của tuần này rồi, hẹn các nàng tsau nhé :tungtung::tungtung::tungtung:
      AELITA, Bé Bi, Huỳnh Thượng Hỷ26 others thích bài này.

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      tem tem, thank nàng, ta đọc lại chương cũ có chương mới, nàng dữ dội. a Đàn đáng iu quá, trơi ơi chuyện tình củm tiến nhanh lên cho tui nhờ :-(
      Ishtar thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :