1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      ui chị lên kinh thành lại sắp phải đấu vs đủ loại ng.
      k být tứ hoàng tử có,phải là 1trg nam phụ k nhỷ
      thank nàng

    2. Ayasaki

      Ayasaki New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      6
      =D Mình đọc nhiều truyện điền văn cung đấu rồi nhưng mà vẫn phải công nhận Vân Khanh là 1 trong những nữ chính mình thấy thông minh nhất, mà lại khá thực. Mong đến lúc VK vs NPĐ thành đôi quá, cặp này đẹp quá cơ! :3
      thaongoc.vthvtuyết thiên băng thích bài này.

    3. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      vân khánh là đặt ngự phượng đàn trong lòng nên mới tức giận thôi........haiiizzzz đàn này xem ra còn phải rất tốn công sức mới theo đuổi được chị ạ............tks nàg

    4. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 75. Mỗi người đứa trẻ
      Beta: Ishtar

      Thẩm Mậu phân phó xa phu dừng xe, tại đứng ở bên ngoài lại là người khác, là Cảnh Hựu Thần mặc y phục màu lam thường ngày, từ xe ngựa nhảy xuống, hướng Thẩm Mậu : "Biết được An Bá và Vân Ninh quận quân hôm nay vào thành, Tứ hoàng tử cho tại hạ đến thăm, cả phủ đường bình an chứ?"


      nghĩ tới cả nhà mình vừa vào Thiên Việt, còn chưa đến phủ, liền có hai người tới thăm viếng, Ngự Phượng Đàn , ngay cả Tứ hoàng tử cũng phái người đến đây, còn có vẻ đặc biệt long trọng như vậy, nếu Tứ hoàng tử đối với Thẩm gia có phần đặc biệt chăm sóc lại khó mà tin được, chỉ sợ đây là thầm tỏ ý với Thánh Thượng, làm cho Thánh Thượng xem mà thôi.


      Bất kể như thế nào, Thẩm Mậu dù sao cũng là An Bá, cũng nên cho Tứ hoàng tử chút mặt mũi, khách khí đáp lời: "Đa tạ Tứ hoàng tử quan tâm, đường có trở ngại, vi thần cùng thê nữ đều vô ."


      Cảnh Hựu Thần cười, ánh mắt nhìn lướt qua mấy chiếc xe ngựa, liền hỏi: "Có chỗ nào cần giúp đỡ hay ?"


      "Làm phiền Tứ hoàng tử và Cảnh đại nhân lo lắng, những việc vặt vãnh này dám phiền đến các vị, mọi thứ đều được chuẩn bị đâu vào đấy." Thẩm Mậu trả lời.


      " sao, nếu Tứ hoàng tử điện hạ cho tại hạ đến đây thăm hỏi, tất nhiên là phải đưa An Bá đến cửa quý phủ, tới lúc đó cũng tiện thể xác định Vận Ninh quận quân có việc gì, trở về cũng tiện bẩm báo lại cho điện hạ." Cảnh Hựu Thần trong lời ngoài lời đều tỏ ý ôn hòa, nhưng nghe qua tựa hồ giống như vậy, mỗi câu của đều nhắc đến Tứ hoàng tử, Thẩm Mậu nếu lại cự tuyệt chính là nể mặt Tứ hoàng tử, hơn nữa Thẩm Mậu nhạy bén phát , trong mỗi câu của Cảnh Hựu Thần, đều nhắc tới Vân Khanh, tựa hồ trọng điểm của Tứ hoàng tử là muốn xem Vân Khanh có bình yên hay .


      Nội tâm hơi vui, dưới mắt công chúng, liên tiếp hỏi về tình huống của Vân Khanh, nghĩ như thế nào cũng phải là chuyện tốt, trong lòng liền muốn để Cảnh Hựu Thần chung.


      Còn nữa, tuy rằng Thẩm Mậu vừa mới tới kinh thành, nhưng trước đó đối với tình hình của kinh thành cũng có tìm hiểu, biết số việc tất yếu, nay Tứ hoàng tử ở kinh thành nổi bật cường thịnh, so với Ngũ hoàng tử do nguyên hậu (hoàng hậu trước) sinh ra, tựa hồ còn nhận được nhiều ủng hộ từ bá quan hơn, hôm nay mới vừa vào thành, liền cùng người của Tứ hoàng tử ở cùng chỗ, trong mắt người khác, có lẽ nghĩ đứng bên phe của Tứ hoàng tử.


      Thẩm Mậu cũng muốn bị cuốn vào cuộc chiến của các vị hoàng tử, vốn cũng muốn bợ đỡ ai trong cuộc chiến tranh giành ngôi vị này, Thẩm gia tuy rằng có quyền thế che trời, nhưng dựa vào thương nghiệp đồ sộ chống lưng, có thể vì chính trị mà hiến kim (góp tiền), việc này tất nhiên là hiềm kị (kiêng kị) của đế vương.


      Nhưng nếu cứ như vậy cự tuyệt, tất nhiên đắc tội với Tứ hoàng tử, vào kinh ngày đầu tiên, nếu đắc tội với pho tượng Phật lớn như vậy, cũng phải chuyện tốt.


      Kinh thành này quả là nơi nửa bước cũng phải cẩn thận a, Thẩm Mậu trong lòng nghĩ cách làm sao xử lý việc này bỗng nhiên có người từ đằng xa cưỡi ngựa lại gần, với Cảnh Hựu Thần: "Cảnh đại nhân, ngờ ngươi cũng ở nơi này."


      Cảnh Hựu Thần quay đầu liền nhìn thấy nam tử mặc áo bào trắng, khoác áo khoác màu trắng bạc từ ngựa nhảy xuống, vẻ mặt lười nhác lại vô tư, cả người che dấu được quý khí tỏa ra từ từng cử chỉ giơ tay nhấc chân, trong lòng khỏi có chút đố kỵ, có nhiều thứ người ta thể bắt chước được.


      Nhưng đố kỵ đố kỵ, chỉ có thể theo quy củ mà hành lễ : "Vi thần phụng ý của Tứ hoàng tử, hôm nay cả nhà An Bá lần đầu tiên đến kinh thành, muốn đưa bọn họ đến quý phủ."


      Ngự Phượng Đàn vừa nghe, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, gật đầu : "Ta cũng tính tới đây dẫn đường, nếu Cảnh đại nhân cũng muốn vậy chúng ta cùng ."


      "Việc này. . . . . ." Cảnh Hựu Thần có chút nghẹn lời, xưa nay biết Ngự Phượng Đàn làm việc theo quy củ, đột nhiên muốn cùng cũng thể cãi lại, nhưng hôm nay điện hạ muốn đến đưa cả nhà An Bá về phủ, hiển nhiên là có ý muốn mượn sức, cũng ngầm tuyên cáo với trong kinh, An Bá phủ là theo Tứ hoàng tử điện hạ, đồng thời cũng để cho bệ hạ nhìn xem, ân nhân cứu mạng của bệ hạ là Vân Ninh quận quân được Tứ hoàng tử coi trọng và chiếu cố, nếu để cho Ngự Phượng Đàn xen ngang như vậy, khó mà đạt được mục đích lúc đầu.


      Con ngươi tinh nhuệ của Ngự Phượng Đàn đương nhiên bỏ qua thần sắc lướt qua trong nháy mắt của , khuôn mặt mỉm cười, mang theo vài phần cố ý khiêu khích, "Như thế nào, Cảnh đại nhân hình như muốn cùng ta chung, chẳng lẽ ngươi có mục đích gì khác, muốn mình đón An bá về phủ sao?"


      Cảnh Hựu Thần dự đoán được Ngự Phượng Đàn tới, càng dự đoán được thế nhưng liền trực tiếp sảng khoái mà đem thâm ý của Tứ hoàng tử điện hạ chỉ ra như vậy, tuy rằng có hoàn toàn trực tiếp tới, nhưng hai bên nhất định hiểu đây hàm ý sâu xa trong lời ấy.


      Có vài chuyện, cần phải ràng, nếu để lọt ra bên ngoài, cũng phải là chuyện tốt.


      Trong lòng Cảnh Hựu Thần biết thể tiếp tục với Ngự Phượng Đàn nữa, nụ cười ôn hòa mặt hơi khựng lại, lập tức hào phóng cười : "Cẩn Vương thế tử đùa vui , vi thần làm sao mà muốn cùng ngài kia chứ, chỉ là khi thấy Cẩn Vương thế tử cũng tới đón An Bá, vi thần có chút ngoài ý muốn mà thôi."


      Nhìn cảnh Hựu Thần lươn lẹo xoay ngược câu chuyện về phía mình, Ngự Phượng Đàn kéo góc áo khoác tuyết trắng bên cạnh chút, ngăn cách gió lạnh bên ngoài, nhàn nhã cười : "Ngay cả Tứ hoàng tử điện hạ cũng phái ngươi đến đón, ta khẳng định cũng phải đến tham gia chút, bằng ở trước mặt Minh Đế, danh hiệu thiện đãi công thần đều bị các ngươi giành mất, ta đây chẳng phải là lỗ nặng sao."


      Ngự Phượng Đàn sau khi xong, nhìn sắc mặt Cảnh Hựu Thần thay đổi mấy lần, trong mắt hẹp ý cười như làn gió mùa đông, quay đầu nhìn Thẩm Mậu, nhất thời thu hồi lại cỗ lãnh ý kia, "An Bá, nếu ngài ngại, ta và Cảnh đại nhân cùng nhau đưa gia quyến tới quý phủ vậy."


      Từ lúc Ngự Phượng Đàn xuất , trong lòng Thẩm Mậu liền vui vẻ, lúc này lại nghe thấy muốn cùng Cảnh Hựu Thần đưa bọn họ về phủ, lại cao hứng, kể từ đó, cần bị người nào lôi kéo, hoặc phải sợ đắc tội với Tứ hoàng tử, có Cảnh Hựu Thần và Ngự Phượng Đàn cùng nhau đưa , người khác chỉ cho rằng Thẩm gia được thánh quyến xem trọng, cũng coi trọng Thẩm gia thêm bậc, đối với Thẩm phủ mà , giống như tầng ô bảo hộ được mở ra, làm sao ngại, liền liên tục cảm ơn.


      Vân Khanh ở phía sau nhìn thấy trận giao phong này, chậm rãi buông rèm cửa sổ, đôi mắt thâm trầm tối tăm chậm rãi khép lại, như ngẫm nghĩ điều gì.


      Thành Thiên Việt rất lớn, bốn con đường lớn Đông Tây Nam Bắc có thể chứa được mười chiếc xe người xếp hàng ngang mà qua, lọt vào trong tầm mắt đều là kiến trúc hùng vĩ phóng khoáng, so với phong cảnh cây cầu bắt qua dòng sông trong vắt của Dương Châu hoàn toàn bất đồng, xuyên qua đường cái phía Đông, qua bốn danh lầu, lại xuyên qua hai con đường, ra khu thành Nam, trong đó tòa phủ đệ mái đỏ tường xanh, bốn cửa lớn màu đỏ thẫm được bốn con sơn thú canh giữ làm nổi bật lên tấm bảng chữ đỏ nền đen, bên ghi "Phủ An Bá" ba chữ rồng bay phượng múa cực lớn, chính là do Minh Đế hạ bút ban tặng.


      Chiếc xe ngựa dẫn đầu ngừng lại, những xa phu phía sau cũng theo đó mà dừng ngựa lại, Thẩm Mậu xuống xe trước, dìu lão phu nhân, Tạ thị cùng hai vú nuôi ôm Mặc ca nhi, Hiên ca nhi cũng xuống xe ngựa, Vân Khanh được Lưu Thúy dìu xuống, Thu di nương cũng theo bước xuống xe, những địa nha hoàn ở các xe ngựa phía sau lần lượt theo xuống, đều đứng ở phía sau chủ nhân của mình.


      "Thế tử, Cảnh đại nhân, ta và gia quyến đến phủ, cám ơn hai vị đồng hành." Thẩm Mậu mỉm cười lời cảm tạ.


      "An Bá cần phải khách khí, ngươi là công thần, trong kinh ai mà biết, chỉ nhìn tấm bảng trước cửa phủ liền biết, trong kinh thành người có thể được bệ hạ đích thân cầm bút phong bảng hiệu là đếm đầu ngón tay." Ánh mắt Cảnh Hựu Thần dạo qua vòng dừng tấm bảng hiệu ở cửa cổng.


      Thẩm Mậu đối với bảng phong cung kính : “Vâng, cho nên tại hạ tự nhiên càng thêm trung quân trung quốc."


      Cảnh Hựu Thần nghe thế, ánh mắt khẽ ngưng lại, tầm mắt nhìn về phía Thẩm Mậu mang theo tìm tòi nghiên cứu, biết lời này của Thẩm Mậu đến tột cùng là tỏ thái độ với , hay chỉ là lời xã giao ngoài mặt thôi.


      Xe ngựa chở hàng phía sau bắt đầu chuyển đồ xuống, Thẩm Mậu nhìn thoáng qua, lập tức : "Vốn là nên thỉnh hai vị vào ngồi, nhưng nay đồ dùng trong phủ vẫn chưa bài trí xong, khỏi khiến mọi người chê cười, lần sau tại hạ thỉnh hai vị tới uống trà cảm tạ."


      Mục đích của Cảnh Hựu Thần hôm nay vẫn chưa đạt được, làm sao chịu rời như vậy, ít nhất cũng phải vào ngồi hồi, nhưng nếu có Ngự Phượng Đàn ở đây, nguyện vọng này của rất khó đạt thành, quay đầu muốn tìm lý do đuổi Ngự Phượng Đàn rời Thẩm phủ, ai ngờ, bên cạnh lại có người.


      khỏi xem xét chung quanh, lại nhìn thấy Ngự Phượng Đàn đứng chung chỗ với Tạ thị vừa mới tới, trêu đùa đứa bé sơ sinh trong tay vú nuôi, mà trong tay vú nuôi khác cũng ôm đứa bé song sinh, Vân Khanh cũng vừa từ bên cạnh tới.


      Cảnh Hựu Thần chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, hôm nay Vân Khanh mặc váy dài màu xanh nhạt, bên ngoài khoác áo choàng màu xanh đậm, hơn phân nửa khuôn mặt đều dấu ở dưới áo choàng, chỉ lộ ra bên dung mạo, nhưng vẫn có thể nhìn ra khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, giống như điểm nhấn dưới cảnh sắc băng tuyết mênh mông đơn điệu này, nhịn được bị hấp dẫn.


      Đáy lòng khẽ rung động, lúc trước cảm thấy Thẩm gia tiểu thư cực kỳ xuất sắc, chỉ là e ngại gia thế của nàng hơi thấp, nay nếu là Vận Ninh quận quân, phụ thân lại là An Bá nhất phẩm, tuy rằng gia thế mấy hùng hậu, nhưng lại có gia tài đồ sộ bù lại, ngẫm nghĩ còn khuyết điểm gì rồi. ( nghĩ mình là ai mà đòi cao thế...)


      Nhất thời trong lòng liền nổi lên chủ ý khác, chẳng qua biến hóa nơi đáy mắt của , toàn bộ đều lọt vào mắt Ngự Phượng Đàn, đáy lòng liền nổi dậy cỗ sát khí, Cảnh Hựu Thần thế nhưng có chủ ý với Vân Khanh.


      Bất quá, đầu tiên Ngự Phượng Đàn chuyển tầm mắt nhìn sang Vân Khanh, xem nàng có chú ý tới Cảnh Hựu Thần hay .


      Thấy Vân Khanh căn bản là có nhìn qua hướng này, nàng nhìn đệ đệ trong lòng vú nuôi, biểu tình mặt ôn hòa lại mềm mại như đám mây, làm cho trong lòng cũng phát run.


      nhịn được có chút ghen tị với hai đứa trẻ béo mập kia, tại sao còn được hoan nghênh hơn so với chứ? Vân Khanh đối với bọn chúng còn tốt hơn đối với nhiều.


      Nhưng hai đứa trẻ có làm được gì, trước mắt còn có cái gai lớn khiến chướng mắt ở đây mà, Ngự Phượng Đàn thấy Vân Khanh chú ý đến Cảnh Hựu Thần, đáy lòng lại có thêm khích lệ, nhếch hàng mi, đôi mắt phượng hẹp lóe ra tia sáng, : "Cảnh đại nhân, phủ đệ của An Bá còn có nhiều thứ chưa sắp xếp, chỉ sợ hôm nay thích hợp chiêu đãi chúng ta, vậy ngươi nên về trước, hôm sau lại đến."


      Cảnh Hựu Thần vốn muốn mở miệng đuổi Ngự Phượng Đàn , ai ngờ Ngự Phượng Đàn mở miệng còn nhanh hơn , trực tiếp làm cho có lí do gì để ở lại, khỏi có chút bực mình, việc hôm nay nếu làm xong, bên phía Tứ hoàng tử, thể công đạo, vì thế liền thu hồi ánh mắt từ người Vân Khanh, tạm thời tính việc khác, mở miệng : "Tại sao lại bảo vi thần lần sau lại đến, thế tử chẳng lẽ muốn sao?"


      Ngự Phượng Đàn lại bước đến chơi với Mặc ca nhi, nghe thấy lời của Cảnh Hựu Thần , căn bản để ở trong lòng, đáy mắt mang theo chút hoài nghi, "Ngươi thấy ta chơi đùa với tiểu hài tử sao? Ta rất thích đứa này, muốn cùng bé chơi lúc."


      Đây là loại lý do gì chứ?


      Nụ cười ôn hòa mặt Cảnh Hựu Thần cũng hơi gượng gạo, ràng là tới trước, Ngự Phượng Đàn lại có thể làm ra vẻ mà cố tình đuổi , còn tìm lý do muốn chơi với con nít mà ở lại, từ khi làm Hộ bộ thị lang, đứng vào hàng quan chức Tam phẩm dần bộc lộ tính cách của mình, đáy mắt lộ ra vài phần thoải mái.


      Nhưng dù sao Ngự Phượng Đàn cũng là Cẩn Vương thế tử, thân phận so với cao hơn rất nhiều, còn dám dùng cứng đối cứng, chỉ có thể áp dụng chiến thuật.

      Ishtar: chương post hơi muộn, vì chút cố, các nàng đừng oán ta nhá :021::021::021:
      AELITA, Bé Bi, Huỳnh Thượng Hỷ27 others thích bài này.

    5. Nguyên Nguyễn

      Nguyên Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      98
      Thank editor :cute::cute::cute:
      Ishtar thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :