1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 61.1 Kỳ cao nhất chiêu

      Beta: Ishtar

      Sau khi nghe tin do Mộc tổng quản truyền đến, Vân Khanh ngồi ghế, hai mắt đều là mảnh đen kịt.

      Tạ thị mặc dù như Vân Khanh biết được ở kiếp trước phát sinh chuyện gì, nhưng cũng hiểu được việc ‘giấu tài bạc’ vừa , Thẩm gia có cao ngạo quyền phú như người ta, chuyện từ đường xây bằng bạc đúc, trừ chủ tử trong nhà cùng người được tín nhiệm biết được ra, những người khác chút cũng biết.

      Lúc này bị lộ ra ở trước mặt Tứ hoàng tử, cũng biết phải rước lấy tai họa gì.

      Mà trong lòng Vân Khanh lại là từng đợt từng sóng triều ập đến, đem lòng của nàng đẩy lên ngọn sóng, nên lời cái loại cảm giác này đến tột cùng là như thế nào, tóm lại là rất khổ sở.

      Nhưng khó chịu là chuyện, tình phát sinh, khó chịu cũng thể giải quyết được gì.

      Nàng ổn định lại tâm thần, mới mở miệng hỏi: "Mộc tổng quản, còn ai nhìn thấy nữa?"

      Mộc tổng quản : " nhiều lắm, bởi vì từ đường là trọng địa, lúc ấy chỉ có lão gia, lão nô, Tứ hoàng tử, cùng với Cẩn Vương thế tử ở đó, những người khác đều ở bên ngoài."

      "Ân." Vân Khanh gật đầu, tỏ vẻ hiểu, "Ông về trước , cho phụ thân rằng ta biết."

      "Dạ, vậy lão nô xin ra ngoài trước."

      Mộc tổng quản vừa rời khỏi, Tạ thị liền nhíu mày hỏi: "Vân Khanh, con xem việc này có phải rất nghiêm trọng hay , lộ ra ở trước mặt hoàng tộc, có thể bị hiềm nghi ?"

      Vân Khanh thản nhiên cười, mẫu thân ra cũng có loại trực giác này, bí mật ở từ đường này trong kiếp trước chắc chắn khiến Thẩm gia gặp nguy hiểm, nhưng nàng thể cứ như vậy cho nương nghe, nếu với nương, chỉ làm nương thêm lo lắng, ngoài ra, cũng có chỗ tốt gì, khi như vậy, chi bằng tránh cho nương lại lo lắng.

      Nàng lắc lắc đầu, vô cùng khẳng định : "Thẩm gia chúng ta nhiều thế hệ đều là thương gia giàu có, đời đời làm thương nhân, thích lấy kim ngân huyền phú, ngân gạch của từ đường Thẩm phủ ta vẫn chưa từng tuyên bố ra ngoài, cũng đồng nghĩa là chúng ta muốn làm việc khiêm tốn, đây là chuyện mà tổ tiên làm, cũng có nghĩa là do Thẩm gia ngày nay thực , còn nữa, kim ngân thiếp (vàng bạc chi phiếu) do hoàng tộc làm ra vô số kể, bọn họ làm sao có thể vì chuyện này mà gây khó dễ đối với Thẩm gia, dù sao Thẩm gia cũng làm chuyện phạm pháp."

      xong lời này, có thể giảm bớt nỗi lo lắng của Tạ thị, nhưng đáy lòng vẫn cảm giác bất an, bà nhìn khuôn mặt trầm tĩnh của nữ nhi, lời đến miệng nhưng vẫn nuốt xuống, nếu nữ nhi cho rằng có việc gì, bà tội gì nhất định phải làm nàng thêm lo lắng, cho nên Tạ thị cũng có tiếp tục nhắc tới nữa.

      Hai mẹ con đều vì đối phương mà suy nghĩ, nhưng trong lòng vẫn bị kiện này làm rối loạn.

      Trong lòng Tạ thị như dòng nước chuyển động mạnh bắn tung tóe, mà Vân Khanh như gặp cơn bão sóng gió to lớn động trời.

      Tâm tình tốt, Vân Khanh sợ ở lâu chỗ của Tạ thị, ngược lại lộ ra chuyện, liền cáo từ trở lại Nhạn các, cho đến khi tiến vào trong gian yên tĩnh của thư phòng, trái tim vừa rồi bị nàng kiên trì trấn định lại nhịn được nhảy lên, phập phồng điên cuồng dưới ánh nến, trong mắt đều là nôn nóng cùng bất an.

      Lưu Thúy nhìn thần sắc của nàng, tuy rằng bình tĩnh, nhưng nàng có thể cảm giác được, người tiểu thư tản mát ra khí thế có chút tán loạn, khác xa vẻ bình tĩnh thường ngày, nàng há miệng ngậm miệng vài lần, rốt cục : "Tiểu thư, người chớ lo lắng, lão gia có lẽ xử lý tốt chuyện này."

      Làm sao lại lo lắng?

      Chuyện phát sinh ở kiếp trước còn rành rành trước mắt, tuy rằng cách đời, nhưng cái loại cảm giác lo lắng đến tim cũng nhói đau này, nàng nay hồi tưởng lại, vẫn thể quên được, trong đầu thoáng cảnh xét nhà, chém đầu, ngừng lặp lặp lại làm cho nàng như nghe thấy lời Lưu Thúy .

      Nàng cần phải lo lắng, còn phải quan tâm.

      Ông trời cho nàng sống lại lần, phải để nàng trơ mắt nhìn hết thảy tái diễn, ưu điểm của nàng chính là ở chỗ đó, nàng so với người khác biết được tình diễn ra như thế nào, mà biện pháp của nàng, chính là thay đổi chiều hướng phát sinh của việc này, đem kết cục của mình và Thẩm gia thay đổi.

      Nay nàng tất nhiên thể trực tiếp cùng Tứ hoàng tử đối kháng, đây quả thực chính là trứng gà chọi với đá, biết tự lượng sức.

      Nàng ngốc, làm chuyện như vậy.

      Trong đầu lặp lại từng chi tiết của kiện này ở kiếp trước, từ ngăn bàn cuối của bàn học lấy ra quyển tập , đây là tuyển tập ghi lại mỗi kiện xảy ra từ trí nhớ kiếp trước của nàng, để ngừa chuyện qua thời gian dài, nàng quên những chi tiết quan trọng.

      Lần trước chuyện tranh của Vi Ngưng Tử rải tinh dầu, cũng là do nàng lật xem quyển sách này mà nhớ lại.

      Nàng sợ có người lén xem quyển sổ này, bởi vì nội dung bên trong chỉ có nàng mới có thể xem hiểu, nếu những người khác cầm lấy xem, chỉ cảm thấy đây là quyển tuỳ bút thơ ca của nữ tử ....

      Nàng lật xem qua lần, đem quyển sổ mỏng đặt ở bên, trứng chọi đá, là biết tự lượng sức, nhưng nếu có thể làm cho tảng đá đấu cùng chùy tử (là vũ khí có cán dài như thương, đầu nối với 1 quả hình bầu dục có gai), như vậy trứng gà chẳng phải là có thể tạm thời bảo toàn tính mạng rồi sao?

      Nghĩ đến đây, Vân Khanh trong đầu liền xẹt qua ý nghĩ, sau hồi, nàng lập tức đứng lên : "Lưu Thúy, mài mực!"

      Đến chạng vạng, mặt trời chiều chậm rãi tiến vào tầng mây, trong phút chốc, nhiễm đỏ cả bầu trời phía tây.

      Ngự Phượng Đàn nửa tựa vào nơi của thủy đình bên bờ hồ sen, mình thưởng thức cảnh mặt trời lặn, lại sáng lạn hơn cảnh quan ban ngày, chợt nghe phía sau vang lại tiếng bước chân rất , khóe môi hơi hơi câu lên, tiếp tục thưởng thức ôn nhu khi gió lạnh quất vào mặt.

      "Xin hỏi có phải là Cẩn Vương thế tử?"

      Nghe tiếng, Ngự Phượng Đàn mới ghé mắt quay lại nhìn, thấy đứng phía sau là thiếu niên mặc bố y (áo vải thô), đại khái khoảng mười bảy tuổi, mày thô mặt vuông, xem dáng dấp, là hạ nhân của Thẩm phủ, trong tay còn mang theo cái hộp đựng thức ăn.

      nhíu mày : "Có chuyện gì sao?"

      "Nô tài là hạ nhân Thẩm gia, Lục Tử, đại tiểu thư cảm kích ân ra mặt giúp đỡ nàng hôm nay của Cẩn Vương thế tử ở Lệ viên, đặc biệt làm đĩa hạt dẻ cao, lệnh nô tài đưa tới cho Cẩn Vương thế tử nếm thử." Người tới là biểu ca của Lưu Thúy, nay cũng như Lưu Thúy, trở thành cánh tay đắc lực của Vân Khanh trong phủ, có chuyện mà nữ tử tiện ra mặt hoặc ra ngoài làm việc, liền cho hỗ trợ.

      Hôm nay lúc chạng vạng, Lưu Thúy đột nhiên mang theo cái hộp đựng thức ăn đến tìm , muốn nhất định phải mang hộp đựng thức ăn này đưa cho Cẩn Vương thế tử, Lưu Thúy nhấn mạnh hai việc cần phải làm, Lục Tử chút cũng dám chậm trễ, vất vả mới tìm được cơ hội, theo hạ nhân chuyên quét tước của Thẩm phủ cùng nhau tiến vào, thị vệ kiểm tra phi thường nghiêm khắc, cũng may vốn là hạ nhân Thẩm phủ, cũng có thể trà trộn mà vào.

      Ngự Phượng Đàn nao nao, Thẩm phủ đại tiểu thư, phải là Vân Khanh sao, lập tức đứng lên, đạm mạc xoay người, hẹp mâu nhìn chằm chằm Lục Tử, hôm nay chuyện xảy ra ở trong vườn, thực xác định có người nào khác thấy, Ngự Thần Hiên là người tuyệt đối dùng cách sai người đưa điểm tâm tới để thử , vậy điểm tâm này, cũng chỉ có thể là do Vân Khanh tự mình sai người đưa tới.

      vừa thoáng nhíu mày, ánh mắt lướt qua hộp đựng thức ăn, lại cười : "Chỉ là chút việc mà thôi, đại tiểu thư của các người là khách khí, đến đây, để cho ta nếm thử xem."

      Lục Tử vội vàng lên trước từng bước, đem hộp đựng thức ăn mở ra, ra đĩa đựng hạt dẻ cao, giới thiệu : "Món này thập phần mỹ vị, thế tử gia phải tinh tế thưởng thức."

      Lục Tử ngón tay cầm cái đĩa, giống như vô ý chỉ vào khối trong đó, Ngự Phượng Đàn nâng mí mắt nhìn cái, cười đem khối hạt dẻ cao kia cầm lấy, đem thân mình chuyển đến góc chết mà mắt người nhìn thấy, mới từ khối hạt dẻ cao lấy ra trang giấy được giấu, kích cỡ trang giấy chừng lòng bàn tay là cách truyền tin tốt nhất, mặt còn tản ra mùi hạt dẻ cao thơm ngát, là khéo tay cực kì khi làm ra khối hạt dẻ cao người thường nhìn ra có khác biệt bên trong.

      hổ là Vân Khanh, làm việc hết sức cẩn thận, cách thức giấu giấy truyền tin này, ngay cả chữ viết tờ giấy, đều cố ý viết hề đặc thù, mở đầu, kết thúc, cũng kí tên, mặc dù bị người phát , cũng thể lấy ra làm chứng.

      Ngự Phượng Đàn rất nhanh đảo mắt qua cái, trong mắt hẹp lên tia tinh nhuệ, nháy mắt lại che , đem trang giấy vò ở lòng bàn tay, ngẩng đầu lại tùy ý cười, đem các khối hạt dẻ cao khác đều lấy ra, : "Tốt lắm, đĩa hạt dẻ cao này mùi vị tệ, tâm ý của tiểu thư các ngươi ta biết."

      Hai chử ‘Tâm ý’ càng ràng, Lục Tử là người thức thời, tự nhiên biết, cất xong cái đĩa, giấu xong hộp đựng thức ăn, lại theo đường lúc đầu đến mà về.

      Ngự Phượng Đàn cười đến mắt cong lên, đem mảnh giấy từ hạt dẻ cao lại mở ra, đem hạt dẻ cao thơm ngào ngạt đặt ở trong miệng, nhất thời cảm thấy mỹ vị thấm vào tận trong lòng, lại chuyển người tới trong đình, nửa tựa vào chỗ cũ.

      Ân, đây chính là lần đầu tiên Vân Khanh tặng đồ ăn cho nha, tuy rằng thực luyến tiếc nếu ăn vào là hết, nhưng ăn bị hư, Ngự Phượng Đàn vừa nghĩ liền lấy hai khối khác để vào trong miệng.

      Vừa rồi lá thư này cũng là lá thư đầu tiên Vân Khanh viết cho đó, tuy rằng mặt dính đầy dầu, mùi hương cũng thập phần đặc biệt, nhưng vào lúc này, người đầu tiên mà Vân Khanh nghĩ đến phài là sao?

      Nghĩ đến dáng vẻ cầm bút ngưng mi của Vân Khanh khi viết phong thư này, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần nhíu lại như nguyệt, phượng mâu khép như cánh bướm, mỗi chữ viết xuống, đều là nghĩ đến mà viết, loại cảm giác này, là làm càng thêm vui vẻ.

      Ngự Phượng Đàn sau khi tinh tế thưởng thức mùi vị hạt dẻ cao, còn như luyến tiếc mím môi chẹp lưỡi, sau đó hít sâu cái, ăn xong đồ của người rồi, nên giúp người làm việc thôi.

    2. Fuu

      Fuu Well-Known Member

      Bài viết:
      330
      Được thích:
      347
      hay quá... hok biết Dàn ca làm việc thế nào có giúp Khanh tỷ biến giữ thành lành ko??? lo quá ah...
      thiệt tình nhà người ta buôn bán giàu là chuyện của người ta... bản thân mình muốn chiếm làm của riêng mà viện cớ này cớ nọ... ghét ghét...
      Mong kết cục của Tứ hoàng vô cùng thê thảm... và cái chồng trước của tỷ nửa vô lại chưa từng thấy...
      Ủng hộ nàng hết mình...
      dungcubi thích bài này.

    3. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      đôi khi mình thấy Đàn biến thái
      Phương Lăng thích bài này.

    4. windlove_9693

      windlove_9693 Active Member

      Bài viết:
      292
      Được thích:
      181
      k bik NPĐ có vì lần đầu tiên VK viết thư mà cất giữ luôn tờ giấy đó mãi k nữa
      dungcubi thích bài này.

    5. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Lần đầu tiên nam 9 thể ra mặt, tung bông

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :