123123123123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh Cô Vợ Vô Giá - Tiểu Trư Lười Biếng (update C26)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tientien9.2

      tientien9.2 New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      9
      Chương 26: Hoang Mang
      Edit : tientien9.2


      Diêm Diệc Tâm gật đầu cái, Nghiêm Quán hiểu ý đứng lên mở cửa.


      "Thiếu gia. " Đối phương xưng hô, làm cho Nghiêm Quán ràng, đây là người nhà Diêm. Mà Diêm Diệc Tâm, tuyệt đối phải là người quản lí thông thường. Có thể từ lúc đại học liền phụ trách mua bán kim cương số lượng lớn như vậy, đương nhiên là Diêm Thiếu Gia rồi.


      Mọi Người chuyện với nhau thanh rất , rương mật mã rất nhanh mở xong xuôi. Ba người khom người chào, ai cũng có nhìn về Nghiêm Quán , liền ra cửa. Nhìn ra được, mấy người này có lẽ theo Diêm Diệc Tâm thời gian tính là ngắn.


      " Được rồi, chúng ta bây giờ có thể phố Brazil vận chuyển mà lo, có phiền toái này, có thể dạo thoải mái chút. " Diêm Diệc Tâm thoải mái mà nhún vai, " thôi, dẫn mua ít đặc sản Brazil."


      " Tôi có gì muốn mua. " Nghiêm Quán vội vàng , sợ ví tiền ít ỏi của mình, bị chuyến Brazil làm trống rỗng.


      Kiếp trước có ba năm, vất vả bồi dưỡng được tính nghiện mua sắm, thế nhưng mấy ngày trở lại sau đó, phát tính cách của mình trở lại rồi, đối với việc quá phung phí mua sắm gì đó, làm chán ghét trong lòng.


      " Chẳng qua là chút đồ , rất có đặc sản của nơi đây. Coi như là theo tôi ! "Diêm Diệc Tâm giống như là hiểu vô cùng, cầm lấy bàn tay nho của liền ra ngoài.


      Nghiêm Quán nửa cười nửa mếu, chỉ có thể theo mà thôi.


      " Này kim cương đưa trở về liền bắt đầu cắt sao? " Nghiêm Quán vẫn cảm thấy về đề tài kim cương tương đối thỏa đáng.


      " , còn phải trải qua phòng thí nghiệm phân cấp. Vậy phòng thí nghiệm, đều có thể bố trí bảy viên hàng mẫu, để cho chuyên gia phân cấp so sánh. Tất nhiên, nếu như so sánh với các công ty bất thường khác, họ thậm chí dựng lên 14000 loại phân cấp, để cho người của trung tâm quốc tế đến phân cấp, cũng đều cảm thấy được phiền phức. "


      Nghiêm Quán giật mình cười: "Nhiều như vậy phân cấp chuyên gia phân chấp bọn họ chắc chắn thấy cũng hoa mắt. "


      " Giống chúng tôi loại này cuối cùng làm thành châu báu, bảy viên hàng mẫu, cũng đủ rồi. " Diêm Diệc Tâm giải thích, "Về sau dẫn tới phòng thí nghiệm của chúng tôi tham quan, có lẽ có ngày nào đó trở thành Diêm Thị chuyên gia phân cấp đấy! "


      " Diêm Thị? " Nghiêm Quán suy nghĩ.


      " Ngượng ngùng, cái này cũng là nghề của chúng tôi , cũng là phần của Diêm Thị , chủ yếu là mua bán kim cương. " Diêm Diệc Tâm lỡ miệng , chỉ có thể giải thích.


      " A. "Nghiêm Quán có hỏi lại nữa.


      Trong lòng lại suy nghĩ thôi, nghe Diêm Thị cũng là công ty lớn, thế nhưng ở kiếp trước, hình như cũng chưa từng nghe qua tên Diêm Thị.


      Lẽ nào trong bốn năm đại học của , Diêm Thị liền ngày càng sa sút thế sao ?


      Nhìn gò má Diêm Diệc Tâm, khó có thể tưởng tượng trong bốn năm, Diêm Thị đến tột cùng gặp phải chuyện gì. Thế nhưng cách nào dễ dàng tha thứ như vậy ôn hòa có vô số phẩm chất tốt đàn ông, gặp được Diêm Thị ác mộng phá sản.


      cố gắng nhớ lại, khẳng định cùng Lục Văn Tuấn sống chung với nhau trong bảy năm, chưa từng có nghe được tên Diêm Thị. Lấy tính thích khoe khoang của Lục Văn Tuấn, khẳng định nếu như Diêm Thị phá sản và Lục Thị có liên quan, tuyệt đối bị ta chuyện hăng say.


      Tuy rằng có cùng Lục Văn Tuấn cùng chỗ tham dự qua Lục Thị sản nghiệp kim cương, nhưng ít ra biết lấy Diêm Diệc Tâm tính toán chi phiếu , Diêm Thị tồn tại cũng coi là có khả năng cùng Lục Thị địa vị ngang nhau châu báu công ty.


      Rốt cuộc bọn họ gặp phải chuyện gì đây? nghĩ đến rất say mê, thế cho nên tự nắm lấy tay của Diêm Diệc Tâm mà hề hay biết.


      " Làm sao vậy, Nghiêm Quán? " thân thiết hỏi, đem Nghiêm Quán từ trong suy nghĩ kéo trở về lại. Cố gắng hướng về phía mỉm cười chút, mới phát tay của mình, đem lòng bàn tay của nắm rất chặt.


      Vội vàng buông ra, tay lại bị Diêm Diệc Tâm nắm trở về lòng bàn tay.


      Nghiêm Quán cúi đầu, thấy ngón giữa của , bị nắm đến xuất dấu móng tay, tức khắc kéo tay .


      " A, xin lỗi, tôi suy nghĩ chuyện đến mê mẩn, ngượng ngùng. " tách ngon tay của ra, trong lòng bàn tay còn có hai dấu móng tay khác nữa, dấu rất sâu.


      " sao, móng tay của rất ngắn. " Diêm Diệc tâm an ủi, " chút cũng đau nhức, thực . "


      Nghiêm Quán thiếu chút nữa muốn khóc lên, theo bản năng dùng miệng thổi thổi.


      Diêm Diệc Tâm có rút tay về , nhìn phồng má lên, nhịn được tim đập thình thịch.


      cảm giác mình mất hành động năng lực, chỉ có thể đứng nhúc nhích, nhìn cong lên đôi môi đỏ mọng, ở gương mặt trắng nõn , áp súc thành nho vòng tròn.


      Khó khăn mà nuốt xuống hơi nước miếng, lúc cuối đầu xuống được nữa , Diêm Diệc Tâm đột nhiên rút tay về.


      " Xin lỗi. "Nghiêm Quán có chú ý tới khác thường, lòng tràn đầy vì mình lỗ mãng hành vi sám hối.


      " , quan hệ, thực . " Diêm Diệc Tâm mạnh mẽ câu, lập tức lại lần thứ hai giải thích, " có liên quan đến, thổi qua liền sau đó, so với nắm còn muốn thoải mái. "


      Tay của Nghiêm Quán, nhàng mà nắm lấy tay , cấm lấy lòng bàn tay của nhàng vuốt ve, hồn nhiên nghĩ hành vi của mình, ở trong lòng của Diêm Diệc Tâm khơi dậy ngàn tầng sóng lớn.


      " Thực có việc gì. " Diêm Diệc Tâm nâng lên cằm của , nghiêm túc nhìn vào đôi mắt của , "Đàn ông chảy máu cảm thấy đau nhức, huống chi là như vậy chút nho dấu vết chứ? vừa suy nghĩ cái gì, nghĩ đến mê mẩn như thế? "


      Nghiêm Quán đương nhiên thể cho biết, Diêm Thị "Kết cục", chỉ có thể che giấu mà : "Tôi suy nghĩ, Lỗ Tương nếu như biết chúng ta phố Brazil, biết có cỡ nào ước ao đây! "


      " Nghĩ cái này? " Diêm Diệc Tâm ràng tin, nhưng nhìn dáng vẻ Nghiêm Quán, ước chừng căn bản nghĩ tự với mình chân trong lòng ý nghĩ, chỉ có thể cười thôi, "Chúng ta ở chỗ này, cùng ta có quan hệ gì? "


      " ấy... Đem trở thành bạch mã hoàng tử trong mơ đó! " Nghiêm Quán dùng giọng đùa giỡn , " thực tế, Diêm quản lí là bạch mã hoàng tử của tất cả thiếu nữ chưa cưới a! "


      " Nào có khoa trương như vậy! "Diêm Diệc Tâm bật cười, "Chớ suy nghĩ lung tung thế, chúng ta thôi. biết ngày mai lúc nào có thể lấy được kim cương, nếu như sáng sớm đến liền lấy, chúng ta có thể về nhà. Nhớ nhà sao? "


      Nghiêm Quán nghĩ đến bản thân lúc ở nhà, bên trong có mẹ và toàn bộ nhớ lại, liền thành gật đầu.


      " Có... Bạn trai đợi ? "Diêm Diệc Tâm tựa hồ vô ý hỏi.


      " , có. "Nghiêm Quán nghĩ đến Lục Văn Tuấn, có lẽ ta cùng đám bạn xấu chơi đùa nhỉ ? biết Trần Hiểu Dung có phải hay cũng ở trong đó.


      Nghĩ đến Trần Hiểu Dung, liền nhịn được nghĩ tới Lỗ Tương. Trong lòng liền khó chịu, mới chậm rãi mà phai nhạt.


      Ít nhất, đời này quen biết được người bạn .


      Diêm Diệc Tâm khóe miệng, hình như gợi lên độ cong, cũng chợt lóe rồi biến mất, nhanh đến mức làm cho Nghiêm Quán cho rằng chẳng qua là ảo giác của mình.


      " Chúng ta mua chút đặc sản Brazil. "Diêm Diệc Tâm từ đầu đến cuối đều nắm tay , giống như là sợ ở trong đám đông liền lạc mất vậy.
      Last edited: 11/6/18

    2. tientien9.2

      tientien9.2 New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      9
      Chương 27: Gián tiếp hôn môi
      Edit : tientien9.2

      "Để Tôi! " Diêm Diệc Tâm lời nào liền lấy bọc lớn cây cà phê của Nghiêm Quán mới vừa mua.

      " cần, Tôi có thể... "Nghiêm Quán vừa mới được nửa câu, cây cà phê đến trong tay của .
      Nhìn Diêm Diệc Tâm hai cái tay cầm bao lớn bao , Nghiêm Quán rất băn khoăn, đuổi kịp hai bước: "Hai tay tôi trống trơn, cảm thấy rất khó chịu, vẫn là chia cho tôi hai túi . "

      " nếu muốn , lát lại mua thêm ít đồ nữa! ở Brazil cây cà phê là tốt nhất, cây cà phê còn có rất nhiều vị, còn có vị quả hạch nữa. Nhưng là bởi vì số lượng nhiều, cho nên giá cả tương đối mà , vẫn là tương đối rẻ."

      Nhưng mà so với cây cà phê được Nghiêm Quán mua, giá cả khá là cao.

      " cần, Tôi đối với cây cà phê có để ý nhiều như vậy, chỉ cần tác dụng là nâng cao tinh thần là được rồi."

      Lúc trước cùng mấy người phu nhân uống trà chiều, mỗi lần như thế đều uống tới mặt trời lặn, cho dù cũng phải đặc biệt thích mùi vị nồng nặc mang theo ít hương vị của tình, nhưng vẫn bởi vì đắt giá quá, mà nhịn suốt ba năm.

      " tìm được cây cà phê mà bản thân quý. "Diêm Diệc Tâm mỉm cười, "Mỗi loại cây cà phê, chúng nó đều có hương vị đặc biệt, thích hợp bản thân mình nhất, chính là tốt nhất. Giống như cắt kim cương, làm cho viên kim cương tỏa sáng hết mức độ của nó, mới là thích hợp nhất đối với viên kim cương đó. "

      Nghiêm Quán cười gật đầu: "Như người ta uống nước, ấm lạnh tự biết, đúng ? Chỉ có điều, đối với Tôi mà , giá cả của cây phê vẫn còn ở trong phạm vi lo lắng của tôi."

      Diêm Diệc Tâm bật cười: " Tôi tặng ."

      "Vô công bất thụ lộc." ( có công dám nhận thưởng) Nghiêm Quán làm cái mặt quỷ, " hưởng của ít rồi, chuyến chi phí chung du lịch, giờ lấy thêm cà phê tốt như vậy của nữa? Hơn nữa, ngộ nhỡ Tôi uống liền nghiện, vậy phải làm sao bây giờ? định xem tôi phá sản đấy hả?"

      cười tới ven đường, mua hai ly lớn nước trà.

      Diêm Diệc Tâm hai cái tay đều xách theo túi, Nghiêm Quán rất tự nhiên đem trong đó ly cắm ống hút vào, đưa đến miệng của .

      Vóc dáng của , so với Diêm Diệc Tâm thấp hơn cái đầu, chỉ tới vai của , bởi vậy cố gắng kiễng mũi chân, màu da trắng nõn nà, như là ánh bình minh chiếu sáng mảnh đất đen tối.

      Diêm Diệc Tâm nhìn có chút ngây người, mở miệng nhưng lại quên hút vào.

      " Làm sao vậy, uống được hả? "Nghiêm Quán lo lắng hỏi, "Tôi ngược lại rất thích cái mùi này, vừa rẻ lại vừa mát, còn có chút hương vị cà phê nữa. "

      " A, phải. "Diêm Diệc Tâm che giấu mà hút hơi, nhưng lại bị sặc nước, ho khan vài tiếng.

      " có sao chứ? Tôi chân tay vụng về... "Nghiêm Quán tự mình kiểm điểm.

      " , phải. Tôi chỉ là... có thói quen để cho người ta đút đồ ăn mà thôi. "Diêm Diệc Tâm chịu thừa nhận tim của mình đập loạn xạ, chỉ có thể gượng ép mà tìm cái lý do.

      "Để tôi xách mấy túi cho , như vậy có thể rảnh tay để uống nước rồi. "Nghiêm Quán móc ra khăn giấy, rất cẩn thận mà thay lau ít nước còn dính khóe miệng.

      Diêm Diệc Tâm đứng ở đoạn hai bên trái phải hàng rào, những bóng cây xanh biếc, sắc mặt của , tỏ ra đặc biệt bình thản. có chút hoảng hốt, giống như thấy được người mẹ mất sớm của mình, ngồi ở trong ánh đèn, hát du dương nhạc thiếu nhi.

      trán của , lộ ra vẻ đau xót, trái tim thắt chặt lại, đến khi ống hút lại lần nữa tiến tới khóe miệng của mình, trong lòng mới vơ vẻ đau buồn.

      Lúc này đây, nét mặt Nghiêm Quán, ra từng chút cẩn thận, thân mình khẽ nghiêng góc để đưa ly tới, Diêm Diệc Tâm hút vài ngụm lớn cho đến hết ly.

      " Còn muốn nữa ? " Nghiêm Quán chút nghĩ ngợi đem ly của mình vừa uống được ngụm, đưa tới môi của , lại vội vàng rút trở về, "A, ngượng ngùng, Tôi vừa vặn giống như uống ngụm. "

      " có bệnh truyền nhiễm à? "Diêm Diệc Tâm hỏi.

      " Đương nhiên có! " bất quá là lần nữa sống lại, từ trong ra ngoài, từ đầu đến chân, đều khỏe mạnh.

      " Vậy uống rồi có quan hệ gì? "Ánh mắt của Diêm Diệc Tâm, sáng lấp lánh.

      Này phải là vấn đề... Nghiêm Quán nhớ kỹ các bạn học thường gọi cái này là Gián tiếp hôn môi "...

      Thế nhưng, nét mặt của Diêm Diệc Tâm vẫn thản nhiên như thế, giống như là sao cả, ngược lại có vẻ rất phóng khoáng.

      ngay cả lúc uống nước, đều có cảm giác nhã nhặn, ánh nắng chiếu vào những cành lá sum xuê, chiếu xuống người , dường như còn mang chút màu xanh biếc.

      Việc cũ qua, như cây hạnh hoa ngày xuân mưa xuống, chiếu vào trong tấm lòng. Nghiêm Quán lẳng lặng đứng lặng hồi lâu, đều là chuyện quá khứ, cũng chịu nổi mà nhớ lại.

      "Tôi đem phần của đều uống, lại mua thêm ly nữa ! "Diêm Diệc Tâm nhìn lại lần nữa thấy đáy ly, nhịn được lộ ra nụ cười áy náy.

      " cần, Tôi khát đâu! "Nghiêm Quán chẳng hề để ý, "Tôi thấy môi có chút khô, nên mới mua đồ uống. bạn bè cùng lớp của tôi đều tôi là loài lạc đà, leo đến đỉnh núi, đều có thể cần ăn cần uống. "

      " Phải ? "Diêm Diệc Tâm bật cười, "Sau đó sao? Sau đó xuống núi liều mạng ăn liều mạng uống hả?"

      Nghiêm Quán ngượng ngùng gật đầu cười: " Đúng vậy, núi nước suối, chai bán đến mười đồng tiền. Đến lúc xuống chân núi, chỉ cần hai đồng tiền. Nếu như cố gắng thêm nữa, đến siêu thị, cũng chỉ còn lại có đồng tiền. "

      Diêm Diệc Tâm lộ vẻ xúc động hỏi: "Hoàn cảnh nhà của , phải là rất tốt sao? "

      Nghiêm Quán có chút mê mẩn: "Ừ, Tôi còn nhớ khi còn bé trong nhà tựa hồ rất giàu, ở cái nhà to. Thế nhưng biết vì sao, sau lại liền chuyển đến căn nhà nay, đến khi mẹ tôi mất mới trả hết nợ."

      " Cha của đâu? "

      " Ở Tôi lúc còn rất , liền qua đời, tôi chút ấn tượng nào cả. "Nghiêm Quán cau mày, cố gắng nhớ lại. Thế nhưng thoáng qua, đúng là nhớ nổi khi còn người thường ôm vào trong lòng.

      " Xin lỗi, Tôi nên hỏi. "

      " , có gì. "Nghiêm Quán cười cười, "Chúng ta bây giờ quay về khách sạn , hay là bên kia ăn chút gì rồi trở về? "

      " A? Nhanh như vậy, đến giờ ăn cơm tối rồi! "Diêm Diệc Tâm giật mình , "Tại sao ngày hôm nay Thánh Gia chưa gọi điện cho tôi vậy? "

      " Hay là ông ấy gặp chút vấn đề ở khu vực khai thác mỏ rồi? "Nghiêm Quán biết vì sao lo lắng. Lẽ nào buổi tối liền xảy ra chuyện gì sao ?

      " Ừ, có lẽ, chúng ta nên quay về khách sạn . "Diêm Diệc Tâm vẻ mặt có chút lo lắng, Nghiêm Quán cũng cảm thấy có chút lo lắng.

      Nghiêm Quán lời nào, tùy ý như ông già Nô-en xách theo mười mấy túi lên xe taxi.

      Dọc theo đường , cảm thấy, Diêm Diệc Tâm hình như có tâm nặng nề, cho nên cũng dám mở miệng.

      " Diêm! "Ở cửa khách sạn, vừa lúc gặp được Thánh Gia vội vã tới, " là trùng hợp, hai người cũng vừa trở về à? "

      " Ngài Thánh Gia. "Nghiêm Quán chào hỏi, nở nụ cười , " Ngài Diêm mới vừa rồi còn , như thế nào ngài Thánh Gia còn chưa có tin tức."

      " Yên tâm, Tôi đáp ứng ngày hôm nay giao hàng, làm sao có thể giữ lời? "Thánh Gia chủ động mời bọn họ vào thang máy.
      windlove_9693linhdiep17 thích bài này.

    3. tientien9.2

      tientien9.2 New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      9
      Chương 27: Gián tiếp hôn môi
      Edit : tientien9.2

      "Để Tôi! " Diêm Diệc Tâm lời nào liền lấy bọc lớn cây cà phê của Nghiêm Quán mới vừa mua.

      " cần, Tôi có thể... "Nghiêm Quán vừa mới được nửa câu, cây cà phê đến trong tay của .
      Nhìn Diêm Diệc Tâm hai cái tay cầm bao lớn bao , Nghiêm Quán rất băn khoăn, đuổi kịp hai bước: "Hai tay tôi trống trơn, cảm thấy rất khó chịu, vẫn là chia cho tôi hai túi . "

      " nếu muốn , lát lại mua thêm ít đồ nữa! ở Brazil cây cà phê là tốt nhất, cây cà phê còn có rất nhiều vị, còn có vị quả hạch nữa. Nhưng là bởi vì số lượng nhiều, cho nên giá cả tương đối mà , vẫn là tương đối rẻ."

      Nhưng mà so với cây cà phê được Nghiêm Quán mua, giá cả khá là cao.

      " cần, Tôi đối với cây cà phê có để ý nhiều như vậy, chỉ cần tác dụng là nâng cao tinh thần là được rồi."

      Lúc trước cùng mấy người phu nhân uống trà chiều, mỗi lần như thế đều uống tới mặt trời lặn, cho dù cũng phải đặc biệt thích mùi vị nồng nặc mang theo ít hương vị của tình, nhưng vẫn bởi vì đắt giá quá, mà nhịn suốt ba năm.

      " tìm được cây cà phê mà bản thân quý. "Diêm Diệc Tâm mỉm cười, "Mỗi loại cây cà phê, chúng nó đều có hương vị đặc biệt, thích hợp bản thân mình nhất, chính là tốt nhất. Giống như cắt kim cương, làm cho viên kim cương tỏa sáng hết mức độ của nó, mới là thích hợp nhất đối với viên kim cương đó. "

      Nghiêm Quán cười gật đầu: "Như người ta uống nước, ấm lạnh tự biết, đúng ? Chỉ có điều, đối với Tôi mà , giá cả của cây phê vẫn còn ở trong phạm vi lo lắng của tôi."

      Diêm Diệc Tâm bật cười: " Tôi tặng ."

      "Vô công bất thụ lộc." ( có công dám nhận thưởng) Nghiêm Quán làm cái mặt quỷ, " hưởng của ít rồi, chuyến chi phí chung du lịch, giờ lấy thêm cà phê tốt như vậy của nữa? Hơn nữa, ngộ nhỡ Tôi uống liền nghiện, vậy phải làm sao bây giờ? định xem tôi phá sản đấy hả?"

      cười tới ven đường, mua hai ly lớn nước trà.

      Diêm Diệc Tâm hai cái tay đều xách theo túi, Nghiêm Quán rất tự nhiên đem trong đó ly cắm ống hút vào, đưa đến miệng của .

      Vóc dáng của , so với Diêm Diệc Tâm thấp hơn cái đầu, chỉ tới vai của , bởi vậy cố gắng kiễng mũi chân, màu da trắng nõn nà, như là ánh bình minh chiếu sáng mảnh đất đen tối.

      Diêm Diệc Tâm nhìn có chút ngây người, mở miệng nhưng lại quên hút vào.

      " Làm sao vậy, uống được hả? "Nghiêm Quán lo lắng hỏi, "Tôi ngược lại rất thích cái mùi này, vừa rẻ lại vừa mát, còn có chút hương vị cà phê nữa. "

      " A, phải. "Diêm Diệc Tâm che giấu mà hút hơi, nhưng lại bị sặc nước, ho khan vài tiếng.

      " có sao chứ? Tôi chân tay vụng về... "Nghiêm Quán tự mình kiểm điểm.

      " , phải. Tôi chỉ là... có thói quen để cho người ta đút đồ ăn mà thôi. "Diêm Diệc Tâm chịu thừa nhận tim của mình đập loạn xạ, chỉ có thể gượng ép mà tìm cái lý do.

      "Để tôi xách mấy túi cho , như vậy có thể rảnh tay để uống nước rồi. "Nghiêm Quán móc ra khăn giấy, rất cẩn thận mà thay lau ít nước còn dính khóe miệng.

      Diêm Diệc Tâm đứng ở đoạn hai bên trái phải hàng rào, những bóng cây xanh biếc, sắc mặt của , tỏ ra đặc biệt bình thản. có chút hoảng hốt, giống như thấy được người mẹ mất sớm của mình, ngồi ở trong ánh đèn, hát du dương nhạc thiếu nhi.

      trán của , lộ ra vẻ đau xót, trái tim thắt chặt lại, đến khi ống hút lại lần nữa tiến tới khóe miệng của mình, trong lòng mới vơ vẻ đau buồn.

      Lúc này đây, nét mặt Nghiêm Quán, ra từng chút cẩn thận, thân mình khẽ nghiêng góc để đưa ly tới, Diêm Diệc Tâm hút vài ngụm lớn cho đến hết ly.

      " Còn muốn nữa ? " Nghiêm Quán chút nghĩ ngợi đem ly của mình vừa uống được ngụm, đưa tới môi của , lại vội vàng rút trở về, "A, ngượng ngùng, Tôi vừa vặn giống như uống ngụm. "

      " có bệnh truyền nhiễm à? "Diêm Diệc Tâm hỏi.

      " Đương nhiên có! " bất quá là lần nữa sống lại, từ trong ra ngoài, từ đầu đến chân, đều khỏe mạnh.

      " Vậy uống rồi có quan hệ gì? "Ánh mắt của Diêm Diệc Tâm, sáng lấp lánh.

      Này phải là vấn đề... Nghiêm Quán nhớ kỹ các bạn học thường gọi cái này là Gián tiếp hôn môi "...

      Thế nhưng, nét mặt của Diêm Diệc Tâm vẫn thản nhiên như thế, giống như là sao cả, ngược lại có vẻ rất phóng khoáng.

      ngay cả lúc uống nước, đều có cảm giác nhã nhặn, ánh nắng chiếu vào những cành lá sum xuê, chiếu xuống người , dường như còn mang chút màu xanh biếc.

      Việc cũ qua, như cây hạnh hoa ngày xuân mưa xuống, chiếu vào trong tấm lòng. Nghiêm Quán lẳng lặng đứng lặng hồi lâu, đều là chuyện quá khứ, cũng chịu nổi mà nhớ lại.

      "Tôi đem phần của đều uống, lại mua thêm ly nữa ! "Diêm Diệc Tâm nhìn lại lần nữa thấy đáy ly, nhịn được lộ ra nụ cười áy náy.

      " cần, Tôi khát đâu! "Nghiêm Quán chẳng hề để ý, "Tôi thấy môi có chút khô, nên mới mua đồ uống. bạn bè cùng lớp của tôi đều tôi là loài lạc đà, leo đến đỉnh núi, đều có thể cần ăn cần uống. "

      " Phải ? "Diêm Diệc Tâm bật cười, "Sau đó sao? Sau đó xuống núi liều mạng ăn liều mạng uống hả?"

      Nghiêm Quán ngượng ngùng gật đầu cười: " Đúng vậy, núi nước suối, chai bán đến mười đồng tiền. Đến lúc xuống chân núi, chỉ cần hai đồng tiền. Nếu như cố gắng thêm nữa, đến siêu thị, cũng chỉ còn lại có đồng tiền. "

      Diêm Diệc Tâm lộ vẻ xúc động hỏi: "Hoàn cảnh nhà của , phải là rất tốt sao? "

      Nghiêm Quán có chút mê mẩn: "Ừ, Tôi còn nhớ khi còn bé trong nhà tựa hồ rất giàu, ở cái nhà to. Thế nhưng biết vì sao, sau lại liền chuyển đến căn nhà nay, đến khi mẹ tôi mất mới trả hết nợ."

      " Cha của đâu? "

      " Ở Tôi lúc còn rất , liền qua đời, tôi chút ấn tượng nào cả. "Nghiêm Quán cau mày, cố gắng nhớ lại. Thế nhưng thoáng qua, đúng là nhớ nổi khi còn người thường ôm vào trong lòng.

      " Xin lỗi, Tôi nên hỏi. "

      " , có gì. "Nghiêm Quán cười cười, "Chúng ta bây giờ quay về khách sạn , hay là bên kia ăn chút gì rồi trở về? "

      " A? Nhanh như vậy, đến giờ ăn cơm tối rồi! "Diêm Diệc Tâm giật mình , "Tại sao ngày hôm nay Thánh Gia chưa gọi điện cho tôi vậy? "

      " Hay là ông ấy gặp chút vấn đề ở khu vực khai thác mỏ rồi? "Nghiêm Quán biết vì sao lo lắng. Lẽ nào buổi tối liền xảy ra chuyện gì sao ?

      " Ừ, có lẽ, chúng ta nên quay về khách sạn . "Diêm Diệc Tâm vẻ mặt có chút lo lắng, Nghiêm Quán cũng cảm thấy có chút lo lắng.

      Nghiêm Quán lời nào, tùy ý như ông già Nô-en xách theo mười mấy túi lên xe taxi.

      Dọc theo đường , cảm thấy, Diêm Diệc Tâm hình như có tâm nặng nề, cho nên cũng dám mở miệng.

      " Diêm! "Ở cửa khách sạn, vừa lúc gặp được Thánh Gia vội vã tới, " là trùng hợp, hai người cũng vừa trở về à? "

      " Ngài Thánh Gia. "Nghiêm Quán chào hỏi, nở nụ cười , " Ngài Diêm mới vừa rồi còn , như thế nào ngài Thánh Gia còn chưa có tin tức."

      " Yên tâm, Tôi đáp ứng ngày hôm nay giao hàng, làm sao có thể giữ lời? "Thánh Gia chủ động mời bọn họ vào thang máy.
      Hòa Yên Linh, Alice Huynhlinhdiep17 thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :