1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh Cô Vợ Vô Giá - Tiểu Trư Lười Biếng (update C26)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sườn Xào Chua Ngọt

      Sườn Xào Chua Ngọt Well-Known Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      330
      Hàng về, hàng về, chương 19 nóng hổi lên sàn, @Ishtar ,@LạcLạc, @Hằng Lê, nhận hàng nào mí cưng :yoyo51:


      Chương 19 : Quê hương của kim cương
      Edit : Sườn Xào Chua Ngọt



      Mặc dù dặn dò Nghiêm Quán cần mang theo nhiều đồ đạc, nhưng khi Diêm Diệc Tâm thấy Nghiêm Quán chỉ đeo balô đồ vai vẫn sửng sốt.

      "Hành lý của em đâu? Chẳng lẽ gửi vận chuyển rồi hả?" Diêm Diệc Tâm buồn bực hỏi, nhìn vé máy bay trong tay. sai, cả vé máy bay của Nghiêm Quán đều ở trong tay .

      "Đây phải là hành lý sao?" Nghiêm Quán vỗ vỗ balô của mình.

      "Ít như vậy thôi à?"

      "Đúng vậy, áo khoác cần thay đổi, đem theo hai bộ để tắm rửa, chiếm bao nhiêu chỗ" Nghiêm Quán cười rất nhàng, những thứ kia nhồi cả vào cái vali hành lý, ra phải phương thức thích.

      "Tôi cho rằng khi phụ nữ xa, y phục phải mang vài bộ, lại thêm đồ trang điểm, cho nên ít nhất cũng phải có vali lớn hành lý. Tôi còn chuẩn bị tinh thần làm culi miễn phí cho em, xem ra là cần rồi phải ?"

      "Vâng, cần, cái balô này của tôi rất ." Nghiêm Quán cười dạt dào.

      Nhưng Diêm Diệc Tâm vẫn rất phong độ, xách balô tới cạnh mình, hành lý của cũng rất đơn giản, chỉ có túi du lịch .

      "Xem ra, chúng ta đều là quần áo vải ra trận." Diêm Diệc Tâm hiếm khi mặc đồ phải đồng phục, Nghiêm Quán giờ mới phát mặc quần áo thoải mái, nhìn đẹp trai rạng rỡ như ánh mặt trời.

      Cởi bỏ nghiêm túc ở phòng làm việc, càng ôn hòa, ấm áp như gió xuân.

      "Chúng ta ngồi khoang phổ thông." Diêm Diệc Tâm đem hành lý xếp vào khoang hành lý đỉnh đầu.

      "Chỉ cần đưa chúng ta tới đích là được." Nghiêm Quán xem thường " mặc ít đồ."

      "Brazil ở Nam bán cầu, thời tiết trái ngược với chúng ta..."

      "A..." Nghiêm Quán ảo não vỗ trán, "Tôi thế mà lại quên khoảng cách địa lý, còn mặc áo lông..."

      Diêm Diệc Tâm thấy bất chợt hoảng hốt, cũng sợ hết hồn, đến nghi nghe được 'nguyên nhân' của mới thấy là buồn cười: "Nơi này của chúng ta lạnh mà, đến Brazil để ở khách sạn là được"

      "Vốn có thể giảm bớt được ít hành lý..." Nghiêm Quán vẫn có chút ảo não.

      "Hành trình lần này được an bài tương đối chặt chẽ, sợ rằng có nhiều thời gian để em mua sắm." Thời điểm ra sân bay Diêm Diệc Tâm nhấn mạnh.

      "Tôi có sở thích mua đồ, quan trọng nhất là, bản tiểu thư đây là người nghèo rớt mồng tơi, cho dù có đam mê đó, trong ví cũng đủ tiền cho tôi tiêu xài." Nghiêm Quán rất thản nhiên trình bày quan điểm của mình.

      ra cũng thích mua sắm, nhưng xã hội thượng lưu đúng là có thói quen như này, đến mùa, nếu ai Paris chuyến, dường như là kẻ đặc biệt keo kiệt.

      Lục Văn Tuấn cũng như vậy, nếu như đem tiền của mạnh mẽ 'tiêu xài' bớt chút, lại cảm thấy y phục người của xứng với thân phận của .

      Hành trình quả nhiên rất chặt chẽ, máy bay dừng cánh tại St.Paul, sau đó chuyển lên máy bay riêng biệt Berro. Vừa tới cửa khách sạn, thậm chí chưa kịp thích hợp với việc lệch múi giờ, có xe ở dưới cửa đón họ.

      "Kế hoạch thu mua nguyên thạch của chúng ta, sợ rằng gần đây thiếu hàng trầm trọng." Diêm Diệc Tâm chuyện trong điện thoại di động, nhíu chặt mày.

      "A...Vậy phải làm sao bây giờ?" Nghiêm Quán giật mình .

      "Cũng may đối phương cũng bồi thường, giữ lại cho chúng ta lượng kim cương thô dồi dào. Chính là kim cương trải qua công đoạn gia công đơn giản nhất, có lẽ bớt được số việc, đương nhiên, giá tiền có thể vượt qua dự tính.

      "Vâng, chỉ cần có thể mua được hàng, xem như uổng phí chúng ta đến đây ." Nghiêm Quán mỉm cười khích lệ.

      Diêm Diệc Tâm thả lỏng vẻ mặt : "Em đúng."

      Tài xế lái xe tới mặc áo may ô có tay áo, lộ ra cánh tay rắn chắc. Nếu có ai là vận động viên bóng rổ Nghiêm Quán cảm thấy cũng tin được.

      Diêm Diệc Tâm tựa như quen biết : "Paul, sao lại tự mình đến đây thế?"

      Paul nhảy xuống xe, ôm Diêm Diệc Tâm cái. Nghiêm Quán thấy nụ cười sảng khoái của Diêm Diệc Tâm, có chút bị mê hoặc. Ở trong quan niệm của , hành động phóng khoáng như vậy, dường như thích ứng với người ôn hòa như nước là .

      Hai người nhanh chóng chuyện với nhau vài câu, Nghiêm Quán rất đau xót phát , mình nghe nhưng chữ cũng hiểu.

      "Các vừa là tiếng Bồ Đào Nha sao?" Nghiêm Quán giọng hỏi.

      "Đúng rồi, em nghe hiểu được sao?" Diêm Diệc Tâm mừng rỡ hỏi.

      Nghiêm Quán xấu hổ : ", chữ cũng hiểu được. Em chỉ biết Brazil từng là thuộc địa của Bồ Đào Nha, thế nên mới biết cái ngôn ngữ em nghe hiểu này là tiếng Bồ Đào Nha."

      "Em rất thông minh." Diêm Diệc Tâm cũng keo kiệt mà tán dương câu.

      Bọn họ ngồi xe hơi chạy nhanh xa lộ cao tốc, phong cảnh dọc theo đường như tranh vẽ. Dưới ánh nắng mặt trời tỏa ra, ở Bắc bán cầu mùa đông giá rét, thoáng cái đến Brazil nắng nóng mùa hè, loại cảm giác này kỳ diệu.

      "Xa lộ cao tốc sao lại xây tại chân núi?" Nghiêm Quán nhìn phong cảnh tuyến đường quanh co hẹp dài, tò mò hỏi.

      "Mùa mưa lượng mưa quá lớn, nếu như xây dưới đường. rất có thể bị nước lũ ngập vào." Diêm Diệc Tâm trả lời, "Đến phía trước chúng ta có thể uống chút cà phê, ăn chút bánh bao cuốn, và số thứ khác. Em mệt mỏi sao?"

      " sao, vẫn chưa tới mức mệt chết luôn." Nghiêm Quán tinh thần vẫn rất tốt.

      Rừng mua nhiệt đới cảnh sắc thần bí mà mộng ảo, gió thổi tới cũng phảng phất mang theo ẩm ướt xa xưa. Cây cối ngàn năm được phơi nắng, vẫn xanh thẳm trải dài ngàn dặm.

      Đóa hoa dưới ánh mặt trời, giống như thiếu nữ nhiệt tình, nghênh đón lữ khách từ phương xa tới. Bởi vì trẻ tuổi, bởi vì thanh xuân, cho nên cần tô son điểm phấn. Sắc đẹp vốn có hướng lên trời, đây mới là nét đẹp nguyên thủy nhất.

      Hành trình dài đến hơn ba giờ đồng hồ, cũng làm Nghiêm Quán cảm thấy buồn bực. Dọc theo đường sắc đẹp hoa lệ, tràn ngập trong mắt. Phong cảnh rừng nguyên sinh, để cho người sinh sống tại đô thị như Nghiêm Quán thấy, cảm giác như tới 'thế ngoại đào nguyên'.

      "Tới rồi." thanh của Diêm Diệc Tâm kéo Nghiêm Quán trở lại thực tế.

      Cái gọi là ''Quê hương của kim cương'' thực ra chỉ là thị trấn . Càng tới gần càng sầm uất, Nghiêm Quán suy đoán đây là trấn trung tâm. Xe hơi của bọn họ có dừng lại, tiếp tục tới nơi hoang vắng chạy , cho đến khi qua người nhân công bên cạnh hồ nhân tạo, cánh cổng có dây thép quấn lấy, chặn lại đường .

      Paul vừa huyên thuyên mấy câu, Diêm Diệc Tâm trong lòng cũng sảng khoái gật đầu. Cho nên họ cùng xuống xe, dọc đường vào trong.

      Ước chừng mười phút đồng hồ, cái biệt thự xuất trước mắt. Nhìn bề ngoài giản dị , nhìn ra nơi này là chợ giao dịch kim cương.

      vào đại sảnh, mới thấy được hết quang cảnh.

      Ánh sáng đá cẩm thạch chiếu xuống mặt đất, trang hoàng chỉ có thể dùng từ 'xa hoa' để hình dung. Ngay cả trần nhà cũng khắc đầy đường vẽ, đèn thủy tinh treo, rủ xuống dài đến năm, sáu thước.

      cầu thang mạ vàng theo phong cách Châu Âu, người nam nhân trung niên xuống. Đầu tóc chỉnh tề, ngậm xì gà, Y phục người cũng rất tùy ý, có điểm giống ông trùm Thượng Hải cũ của Trung Quốc.

      "Hoan nghênh , Diêm!" tới Diệp Diệc Tâm thân tình ôm cái.

      " mạnh khỏe, Thánh Gia!" Diêm Diệc Tâm mỉm cười thăm hỏi.

      Nghiêm Quán thở phào nhõm, nàng lần này có thể nghe hiểu lời của đối phương, bởi vì người mặc kiểu ông trùm cũ Thượng Hải, tiếng rất chuẩn.
      ooyukioo, lyly, Andrena20 others thích bài này.

    2. Sườn Xào Chua Ngọt

      Sườn Xào Chua Ngọt Well-Known Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      330
      Chương 20 : Chuyến này tệ
      Edit : Sườn Xào Chua Ngọt


      Thánh Gia mấy câu, tiếng nên Nghiêm Quán nghe , sau đó đứng lên, hướng dẫn bọn họ về phía thư phòng rồi quay người lên lầu.

      " đâu vậy?" Nghiêm Quán buồn bực hỏi.

      Cách tiếp khách của vị trùm này, là có chút...

      " lấy kim cương, chúng ta muốn mua ít kim cương hồng, hàng của Thánh Gia có phẩm chất tốt nhất." Diêm Diệc Tâm giọng giải thích, mặc dù dùng tiếng Trung.

      "Nha, tôi cho là kim cương hồng được để trong thư phòng."

      "Bọn họ thường xuyên thay đổi địa điểm chứa kim cương, bởi vì giá bán rất cao.|

      Nghiêm Quán gật đầu đồng ý, mỗi carat tính ra vài chục vạn đôla, chỉ cần có túi , chính là phú hào thế giới rồi. Cẩn thận chút cũng đúng.

      Ước chừng qua sáu, bảy phút đồng hồ, tiếng bước chân vang lên nền đá hoa cương.

      Thánh Gia đẩy cửa ra, trong tay cầm túi da .

      Sở dĩ Nghiêm Quán có thể nhận ra, bởi vì xem phim của Hollywood, hầu như trang sức kim cương đều dùng loại đồ vật này cất chứa.

      Ánh mắt trừng lớn hơn nữa, con mắt nhìn chằm chằm Thánh Gia thò tay vào trong túi.

      Lấy ra bọc giấy, Thánh Gia cách cái bàn dài, đẩy tới trước mặt Diêm Diệc Tâm : "Chất lượng viên kim cương hồng này là trong những nhân tài kiệt xuất, ngươi trước tiên xác định giá tiền."

      Diêm Diệc Tâm mở bọc giấy ra, viên kim cương hồng hình tam giác, lẳng lặng nằm mặt bàn.

      góc mặt bàn, đặt bàn kính hiển vi cũ kỹ, nhìn qua có vẻ lâu lắm rồi.

      Diêm Diệc Tâm dùng hai đầu ngón tay cầm viên kim cương hồng, để sát vào kính hiển vi. Sau đó thản nhiên thở dài, đem vị trí nhường lại cho Nghiêm Quán.

      "Tôi?" Nghiêm Quán ngoài ý muốn nhìn cái, trong mắt chứa đầy khích lệ cổ vũ, khiến bỏ qua tất cả do dự.

      Kim cương hồng thô làm người ta tha thiết ước mơ, hề giống kim cương qua gia công làm người ta hoa cả mắt. Màu phấn hồng ướt át, nhã nhặn, phảng phất như có nước di động.

      " xinh đẹp..." Nghiêm Quán lẩm bẩm .

      " tệ, chỉ tiếc màu sắc như vậy biết khi gia công thành hình tròn có còn hay ." Diêm Diệc Tâm yên lặng ngẩng đầu, "Cho nên giá tiền của nó, cũng quá cao."

      "Nếu như mài ra được kim cương có màu hồng tươi đẹp, ngươi đảm bảo kiếm được món lời lớn rồi." Thánh Gia cẩn thận thu hồi kim cương, bỏ vào bọc giấy, sau đó bỏ vào lại trong túi da .

      "Nhưng là, mọi người đều biết, khả năng giữ lại đầy đủ màu sắc như này là tương đối ." Diêm Diệc Tâm chú ý đến. Giao tình là giao tình, làm ăn là làm ăn.

      "Nếu như là màu trắng nhạt, giá tiền này đối với ngươi cũng tính là thiệt thòi." Thánh Gia vỗ về túi da .

      "Chỉ sợ trong quá trình gia công điêu khắc, mất màu sắc vốn có.

      "Coi như có chút vận may , dù sao vận may của ngươi luôn luôn tốt." Thánh Gia cười cười vỗ vai .

      "Những viên kim cương khác đâu? Bao nhiêu viên carat?"

      " vượt quá 45 viên." Mạch Gia vỗ ngực đảm bảo, "Việc này, ta cần thiết phải láo."

      "Ừ, cám ơn ngươi lưu lại cho ta viên kim cương hồng này." Diêm Diệc Tâm đối với những viên kim cương trong suốt kia, nhìn qua lấy lần.

      Nghiêm Quán hiểu, nguyên nhân Diêm Diệc Tâm tới Brazil chính là vì viên kim cương hồng thô này .

      Mặc dù tổng trọng lượng vượt qua 15 carat, nếu như cắt thành hình dáng lý tưởng, đại khái còn có thể lưu lại bảy đến tám gram, Nhưng mà màu sắc rất sáng, nếu như mua thành công, lợi nhuận hẳn là rất cao .

      "Gần đây nhu cầu về kim cương hồng rất lớn, giá kim cương trắng giảm xuống, ngược lại làm cho giá kim cương hồng tăng cao." Mạch Gia tiếng rất lưu loát, mang theo giọng địa phương của người Mỹ.

      "Nam Phi lượng khai thác lớn, làm cho giá kim cương trắng, rất khó trong thời gian ngắn tăng cao. Nhưng mà, kim cương trắng cấp cao tỳ vết, vẫn có xu hướng hạ giá."

      "Đó là đương nhiên." Mạch Gia lại lấy ra túi da khác "Kim cương ta giữ cho ngươi, kích thước cũng coi là , quan trọng là.... chất lượng cao cấp."

      Diên Diệc Tâm bộ dạng coi trọng, ung dung mở túi da nhìn, sau đó "Ừ" tiếng.

      Mạch Gia lộ vẻ bất đắc dĩ : "Được rồi, Diêm, ta đáp ứng ngươi viên kim cương hồng thô này, quả có cách nào. Phải biết rằng ta điều động tất cả tiền mặt muốn thu mua, lại bị người ta nhanh chân tới trước."

      Diêm Diệc Tâm kinh ngạc : "Là ai dám ở Brazil nhìn mặt mũi của ngươi? Chỉ cần giá tiền của người thấp hơn ngươig khác, chẳng lẽ những thợ đào mỏ còn dám bám cho người khác?"

      Nghiêm Quán giờ mới biết, ra vị Mạch Gia dung mạo khác người này, ở nơi được gọi là "Quê hương của kim cương" có địa vị hề bình thường.

      "Là người Quốc." Mạch Gia nhún vai , "Tài chính của hùng hậu, hơn nữa tình thế bắt buộc. có chút lợi ích, cũng khó trách người khác động tâm. Nhưng là , việc mà ta cách nào tha thứ chính là, có thông báo của ta, dám đem kim cương lén lút bán cho người khác."

      "Xem ra ngươi có đối thủ cạnh tranh rồi." Diêm Diệc Tâm buông lỏng sắc mặt, "Nếu như ngươi lần nữa thu mua được kim cương hồng..., ta nguyện ý thêm 10% giá gốc mua lại."

      "Tốt." Mạch Gia toét miệng cười, lộ ra hàm răng trắng, hoàn toàn có màu vàng của việc hút xì gà lâu dài để lại. "Nếu như ngươi ở lại thêm hai ngày, có lẽ có thể được như ý muốn."

      Diêm Diệc Tâm mỉm cười gật đầu.

      "Bán cho người khác, còn có bản lãnh đòi về?" đường trở về, Nghiêm Quán nhịn được mà hỏi.

      "Ở mảnh đất này, bất cứ kẻ nào có hành động khinh thị Mạch Gia, đều phải trả giá nhiều." Diêm Diệc Tâm thấp giọng giải thích. " Đây là gia tộc của bọn hành nghề, có đôi khi thu mua kim cương, cũng hoàn toàn dựa vào nhãn lực cùng tài chính, còn cần thế lực. Lần này cái người quốc kia cùng thợ đào mỏ nếm mùi đau khổ rồi, chúng ta chỉ cần ở khách sạn chờ đợi tin lành.

      ..." Trong đầu Nghiêm Quán lập tức ra hình ảnh đao thương giành chính quyền.

      "Có đôi khi, đao thương mới là đạo lý cứng rắn."

      " thường xuyên tới Brazil sao? Tôi thấy đối với chuyện này rất quen thuộc" Nghiêm Quán đổi chủ đề khác.

      "Từ sau khi tôi trưởng thành, thu mua kim cương tại mỏ là công tác của tôi." Diêm Diệc Tâm nhún vai, "Cũng may tôi cùng Mạch Gia quan hệ tệ."

      "A!" Nghiêm Quán bừng tỉnh đại ngộ, "Đúng rồi, là bạn học cùng trường của ."

      "Ừ, chúng tôi học chung học viện." Diêm Diệc Tâm mỉm cười, "Mạch Gia đối với tầng lớp quan hệ này rất coi trọng, cho nên tôi cùng duy trì 4 - 5 năm tình bạn, rất vui vẻ."

      "4 - 5 năm?" Nghiêm Quán hỏi, " tốt nghiệp mấy năm?"

      "Ba năm." Diêm Diệc Tâm cũng giải thích, "Hồi ta học đại học, cũng liên lạc với Mạch Gia. Thu mua kim cương nguy hiểm rất lớn, chỉ có màu sắc rất có thể trong quá trình gia công thể giữ vững. Chính là kim cương vô sắc trong suốt, cũng có thể bao bọc vật, thể đoán trước.

      p/s : Hôm qua cực kỳ bận việc hổng trả bài được, hum nay bù lại vậy. @Ishtar, @Hằng Lê, @LạcLạc
      lyly, Andrena, Kỳ Kỳ15 others thích bài này.

    3. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Oh oh 3g sáng nha

    4. Sườn Xào Chua Ngọt

      Sườn Xào Chua Ngọt Well-Known Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      330
      Chương 21 : Giao dịch ngoài lề
      Edit : Sườn Xào Chua Ngọt


      "Tôi thấy mang theo chút dụng cụ..." Nghiêm Quán nhìn túi du lịch của .

      " sai, cho dù là cùng Mạch Gia giao thiệp, tôi còn có thói quen dùng dụng cụ của mình."

      "Các 45 viên carat, ngành sản xuất tính carat mỗi viên kim cương sao?"

      "Đối với kim cương , sức nặng đủ là được. Lại , dùng mỗi viên kim cương đến chứng tỏ, quá carat có khi vượt quá 90 viên."

      "Cái túi kim cương này, viên khoảng 0,2 carat, làm bông tai hoặc vòng tay cũng được rồi."

      "Đúng, hơn nữa, lô kim cương trắng này của Mạch Gia, chất lượt cực tốt." Diêm Diệc Tâm cười cười vỗ túi, "Cho nên tôi mới có thể nguyện ý thêm 10% giá gốc để thua mua viên kim cương hồng. Thứ nhất bởi vì có người ra tay trước, Mạch Gia nếu lấy lại, giá thành đương nhiên lớn hơn. Nguyên nhân khác, chính là chất lượng đợt kim cương này, vượt ra khỏi ước định."

      "Nha, bánh ít , bánh quy lại." Nghiêm Quán nghi ngờ, "Nhưng mà, tăng thêm 10%, hẳn là cần phải nỗ lực nhiều hơn sao?"

      "Gần đây giá kim cương hồng tăng rất cao, Mạch Gia cũng muốn gia thành tăng lên chút. Huống chi, chúng ta cùng Mạch Gia hợp tác là lâu dài, mặc dù thoạt nhìn ngắn hạn, tự dưng đánh mất lợi ích của bản thân có chút ngu, nhưng tính về lâu dài, đều là có lợi, Mạch Gia làm cho những lần chúng ta giao dịch ở Brazil, nhận được nhiều ưu ái hơn.

      "Cho nên nguyện ý giao 10%, coi như đây là món chi tiêu xa xỉ." Nghiêm Quán gật đầu.

      "Đúng."

      "Vậy chúng ta... ở thêm hai ngày?" Nghiêm Quán thử thăm dò hỏi.

      " sai, yên tâm, Mạch Gia có an bài cho chúng ta." Diêm Diệc Tâm cười khoái trá, làm cho Nghiêm Quán nghĩ tới mỹ nữ Brazil nhiệt tình.

      Xem ra, tất cả nam nhân đều có khẩu vị này!.

      Tâm tình của biết tại vì sao bỗng nhiên suy sụp.

      Khi bọn họ trở lại khách sạn, rất trễ. dọc theo đường núi, làm cho bộ xương Nghiêm Quán mệt mỏi rã rời. Cho nên Diêm Diệc Tâm cũng gì nhiều, chỉ chúc nàng ngủ ngon.

      Nghiêm Quán chưa kịp suy nghĩ xem có phải là vội vã tìm những mỹ nữ nhiệt tình Brazil hay , vùi đầu vào gối chìm vào mộng đẹp, lôi kéo tay áo Chu công đánh cờ.

      Cho đến ngày hôm sau, mới hiểu được cái gọi là ''an bài'', căn bản cùng tưởng tượng của khác xa.

      có mỹ nữ nhiệt tình Brazil, mà là đoàn thương nhân kim cương.

      " cũng biết quy củ của chúng tôi, tôi chỉ chịu trách nhiệm liên lạc giùm , về phần tỉ lệ cùng phẩm chất, hoàn toàn dựa vào bản thân ." Mạch Gia xong những lời này nghênh ngang rời , đầu cũng thèm ngoảnh lại.

      "Đây là ý gì nha..." Nghiêm Quán cảm thấy mê mang.

      là, những thương nhân này có thể có hàng nhái, thậm chí là cả kim cương kém chất lượng." Diêm Diệc Tâm giọng .

      "Vậy..." Nghiêm Quán lo lắng nhìn vẻ mặt của , sau khi thấy nụ cười thong dong mặt , mới yên tâm.

      Xem ra, Diêm Diệc Tâm đối với việc này có dự định trước, cũng cần học người xưa lo lắng trời sập xuống.

      Diêm Diệc Tâm cùng mấy thương nhân kim cương chuyện dường như rất hòa hợp, nhưng Nghiêm Quán chú ý tới ánh mắt của , chợt lóe rồi biến mất, bình tĩnh. Xem ra, có được mặt hàng vừa ý.

      "Ta muốn mua kim cương hồng, nhưng phải đá thạch thoa sơn móng tay." Diêm Diệc Tâm cười dài xong, ngón tay gõ gõ lên đầu gối của mình.

      Đám thương nhân kim cương cười hì hì, lập tức nhu hòa trở lại : "Diêm tiên sinh, là người biết nhìn hàng xịn. Ngày mai chúng ta gặp lại, nếu như trả giá vừa ý, có cực phẩm kim cương."

      Xem ra, Diêm Diệc Tâm thậm chí chưa sử dụng kính hiển vi, có thể nhìn ra kim cương này là hàng nhái, làm cho mấy thương nhân vốn muốn lấn át , cuối cùng phải coi trọng.

      Diêm Diệc Tâm cũng lộ ra vẻ mặt chú ý : "Tốt, nếu như mấy người có cực phẩm kim cương, cần lo lắng ta ra nổi giá tiền. Nhưng điều kiện tiên quyết là kim cương phải là cắt ghép, cũng được xử lý qua bằng laser hay phóng xạ. Tôi cần chính là kim cương thiên nhiên tinh khiết, độ sạch và độ trong suốt cũng phải đạt tới chỉ tiêu nhất định."

      "Tốt." Mấy thương nhân liếc nhau cái, cũng ngưng trọng gật đầu, : "Diêm tiên sinh thành tâm muốn, tuyệt đối thua thiệt."

      Diêm Diệc Tâm tiễn mấy thương nhân, trở lại trong phòng qua lại. Nhíu mày, trán bóng loáng nhợt nhạt nổi lên chữ "xuyên".

      "Làm sao vậy?"

      "Nghe khẩu khí, có lẽ họ có kim cương cực phẩm. Tôi nghĩ, có lẽ hướng Tổng công ty điều động thêm tiền, đến ngày hội giao dịch Luân Đôn sang năm, chúng ta có thể có đầy đủ kim cương tung ra thị trường."

      "Sang năm?"

      "Đúng, thị trường giao dịch Luân Đôn tập chung phần lớn mại gia cùng người mua, lượng giao dịch tuyệt đối kinh người. Nhưng là, nếu trước khi đến phiên giao dịch có thể bổ sung đầy đủ nguồn cung cấp, tất nhiên là càng tốt rồi. Chúng ta cần vì tranh đua hàng mà phải trả giá vượt dự tính."

      "Hàng hóa nơi này ngư long hỗ tạp lắm sao?" Nghiêm Quán hỏi.

      "Ừ, điều này rất khó tránh khỏi." Diêm Diệc Tâm gật đầu.

      "Cũng đúng vậy, ai bảo kim cương giá cao mà chịu hạ đây, cũng khó trách những tiểu thương hợp pháp, muốn dùng hàng nhái để mong kiếm được lợi ích lớn."

      "Nhất là kim cương có độ sạch tốt, màu sắc cao cấp, sức nặng lớn, đều dễ dàng bị phát , cho nên có thương nhân tìm mọi cách biến đổi kim cương phẩm chất thấp. Nếu như trước đó hướng khách hàng tình huống và cách xử lý, đó là được phép. Dù sao cũng có phần khách hàng, muốn dùng ít tiền, mua chút kim cương phẩm chất thoạt nhìn được tốt. Nhưng vấn đề là, số thương nhân lợi dụng kim cương qua cải thiện, bán ra đắt hớno với giá.

      "Dùng hàng nhái...tôi cùn hiểu lắm!" Nghiêm Quán nghi ngờ.

      Diêm Diệc Tâm đối với việc chăm chỉ học hỏi điều tốt, tỏ ra rất kiên nhẫn : "Có nghĩa là, cho phép ghép lại, bổ sung thủy tinh, khoan laser, phóng xạ cùng xử lý nhiệt, bôi lớp mạ, nhưng mà bôi lớp mạ là phương pháp xưa rồi, lúc giám định rất dễ dàng phát , cho nên tại thấy nhiều. Ghép lại mà ...., mỗi loại đều có thể thấy chắp vá, từ mấy phương hướng ở dưới ánh sáng nhìn có thế thấy bọt khí, thương nhân có kinh nghiệm cũng dễ dàng phân biệt.

      Nghiêm Quán nghe đến say sưa, tiếp tục đặt câu hỏi : "Vậy việc dùng thủy tinh bổ sung...., cũng có thể dễ dàng phân biệt sao? Dù sao thủy tinh cùng kim cương là hai loại vật chất bất đồng."

      "Đúng, chỉ cần dưới kính hiển vi quan sát, thời điểm chuyển động kim cương, tùy theo thay đổi của bài trí, màu cam biến thành màu lam, hoặc là đỏ tía biến thành màu vàng lục, loang loáng hiệu ứng, vẫn có thể thấy được cấu tạo và hình dáng bọt khí. Về phần laser, là vì tiêu trừ bộ phận bao vây bên trong kim cương. Mà phóng xạ, là vì thay đổi màu sắc, ngâm trong loại dịch thấy được khác biệt.


      p/s : mặc dù mềnh cũng hám kim cương, mà nghe mấy cái miêu tả mà loạn cả não @_@. @Ishtar, @Hằng Lê, @LạcLạc .
      Last edited: 13/5/15
      lyly, Andrena, Kỳ Kỳ13 others thích bài này.

    5. Sườn Xào Chua Ngọt

      Sườn Xào Chua Ngọt Well-Known Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      330
      :th_12: Các bạn thân ái ~ Mấy ngày này Sườn bận công việc, thế nên lịch post có lẽ xáo trộn 1 chút :th_22:

      Nhưng vẫn cố gắng đáp ứng 1 ngày / 1 chương truyện :th_90:

      Thời gian cố định cho lứm, mí bạn thông cảm nghen :th_12:
      lyly, linhdiep17, midnight5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :