1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Ảnh Hậu Trọng Sinh - Đào Ảnh Xước Xước

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Bà Phạm Duyệt Tân này có nhất thiết là phải bám dai như đỉa vậy ko.
      HangbaobinhTiểu Lộc Hàm thích bài này.

    2. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      chương 71: sinh nhật vui vẻ

      edit: tiểu Lộc Hàm

      "Chuyện gì?" Trang Dực tay chống cửa, cau mày nhìn Phạm Duyệt Tân. có hỏi Phạm Duyệt Tân làm sao có thể tìm đến đây, bọn họ cùng công ty đại diện, bên Mã cũng có vài người biết chỗ ở của .

      "A Dực, em có việc muốn nhờ giúp đỡ." Giọng Phạm Duyệt Tân yếu ớt: "Để em vào nhà trước có được hay ?"

      " tiện lắm. có chuyện gì cứ việc thẳng ." Trang Dực động lòng. Trong hành lang có camera, có chuyện gì cũng có bằng chứng.

      Ánh mắt Phạm Duyệt Tân khẽ chuyển, nhìn thấy trước cửa có đôi giày nữ, ta cắn cắn môi, hạ mi hỏi: ", nơi này còn có ai nữa?"

      "Mợ tôi." Trang Dực vẻ mặt khẽ thay đổi, trả lờirất nhanh.

      Chu Hạ Ninh dựa cửa phòng tắm chơi di động, nghe vậy thiếu chút nữa bật cười.

      Phạm Duyệt Tân vẻ mặt cứng đờ, thanh vừa thấp vừa vội: "A Dực, lần này hãy giúp ta. Tinh Diệu muốn hủy hợp đồng với em!"

      ta cắn môi, đôi mắt long lanh muốn khóc.

      Tường đổ mọi người cùng góp tay, bỏ đá xuống giếng lại là chuyện quá bình thường, nhưng ta hề nghĩ tới khi ta sứt đầu mẻ trán, công ty lại thay ta hủy hợp đồng với doàn phim < kẻ tình nghi > và mấy bộ phim điện ảnh khác, thậm chí còn muốn khi hết hạn hợp đồng ký tiếp nữa.

      Khóe môi Trang Dực giật giật. đương nhiên biết, cuối năm Phạm Duyệt Tân chuẩn bị gia hạn hợp đồng, Thịnh Thanh Phong hề tính gia hạn thêm hợp đồng.

      "Nếu công ty quyết định, nên tới tìm tôi. Tôi chưa bao giờ can thiệp vào bất cứ quyết định nào của công ty." Trang Dực mở mắt dối, thanh nặng, nhưng Chu Hạ Ninh có thể nghe được.

      "A Dực! thể đối xử với em như vậy!" Phạm Duyệt Tân hạ thấp giọng nhưng vẫn có vẻ bén nhọn:"Chúng ta quen biết nhiều năm như vậy..."

      "Bởi vì chúng ta quen biết nhiều năm, cho nên bây giờ mới có thể đứng ở chỗ này chuyện với tôi." Ánh mắt Trang Dực lướt qua Phạm Duyệt Tân, nhìn đèn tiết kiệm năng lượng hành lang phát sáng, giọng lạnh lùng.

      "A Dực! thể như vậy! Mấy ngày nay em gọi điện cho , đều chịu bắt máy, em vất vả mới tìm hiểu được địa chỉ này mà đến gặp , lại như vậy... A Dực, phải vĩnh viễn đều đứng bên cạnh em sao? Lời từng , đều quên rồi hay sao?" Giọng Phạm Duyệt Tân vừa bi thương lại vừa dám tin, hốc mắt nháy mắt đỏ bừng.

      Trang Dực hạ mi nhìn ta, khe khẽ thở dài: "Tôi quên. Chỉ là lời thề là với người đó, cũng chỉ dành riêng cho người đó. Mà bây giờ, tôi thể thể tìm được người đó và cũng muốn thực nữa."

      lui về sau bước, nắm tay nắm cửa, nhìn Phạm Duyệt Tân lần cuối: " tự giải quyết cho tốt."

      xong, trước ánh mắt khiếp sợ của Phạm Duyệt Tân, chút do dự đóng cửa lại .

      Ngoài cửa, Phạm Duyệt Tân chỉ cảm thấy tiếng "cạnh" đóng cửa kia, chính là tiếng đập vào tim ta, lâu tán.

      ta cùng đường .

      Phóng viên hợp tác với ta lúc trước để thiết kế cạm bẫy lừa Trang Dực lại mang chứng cứ đến uy hiếp ta, thậm chí ta còn biết, ta còn có tấm ảnh chụp ta và Trần Hoài Trúc, ta cảm thấy khủng hoảng, nhưng lại có cách nào xác nhận từ miệng đối phương.

      ta chỉ biết nếu qua nổi việc này ta xong đời!

      Mà người duy nhất có thể giúp ta, tại cách ta cánh cửa. ta cúi mặt, siết chặt nắm tay.

      Bên trong, Trang Dực đóng cửa lại, cất bước về hướng phòng tắm, vừa rẽ nhìn thấy Chu Hạ Ninh dựa vào cửa phòng tắm cười như cười nhìn .

      "Mợ?"

      "Nếu phải em chịu công khai, làm gì phải lôi kéo mợ mình vào chứ." Trang Dực trừng .

      Phạm Duyệt Tân trong công ty từng gặp qua mợ , lúc ấy mợ chỉ cau mày nhìn ta cái rồi bỏ , sau này Phạm Duyệt Tân từng hỏi , có phải mợ thích ta hay . Cho nên mới cố ý lấy mợ ra dọa ta.

      " mặc kệ ta?" Chu Hạ Ninh tiếp tục ôm tay nhìn .

      "Bất kể ta ra sao." Trang Dực chút do dự bước tới, nắm tay , kéo người ra phòng khách: " sớm ràng với ta, số di động của ta cũng cho vào sổ đen . Em muốn kiểm tra chút hay ?"

      xong, Trang Dực lấy di động, đặt vào tay Chu Hạ Ninh: "Nhanh kiểm tra ."

      Thái độ Trang Dực quá ân cần, thậm chí còn giúp đỡ mở danh bạ ra.

      Chu Hạ Ninh vừa cúi đầu, nhìn thấy trong danh bạ có cái tên rất thân mật: my girl.

      nhìn kĩ, trong nháy mắt hiểu được, tim đập nhanh liên hồi, vươn tay ném điện thoại lại: " có hứng thú."

      Trang Dực có chút tiếc nuối để di động lên bàn trà: "Được rồi. Vậy lấy di động của em ra cho xem."

      "Có cái gì hay mà xem ?" Chu Hạ Ninh nghi ngờ liếc nhìn .

      "Xem tên của trong danh bạ của em." Trang Dực nhếch môi cười, đôi mắt đào hoa nhất thời phát sáng.

      Chu Hạ Ninh liếc thấy vẻ chờ mong trong mắt , vì thế lấy điện thoại di động ra cúi đầu kéo tới số của : "Đây."

      Trang Dực vừa nhìn, nhăn mày lại: "Tại sao là Trang Dực?"

      " phải Trang Dực chẳng lẽ là Trang Giáp?" Chu Hạ Ninh khẽ cười cấp di động "Giấu đầu hở đuôi, hiểu hay ? Cứ thoải mái để tên giống như em mới là bình thường. Em và hợp tác quay mấy bộ phim, trong di động có số của cũng rất bình thường."

      đương nhiên , mỗi lần nhắn tin cho Trang Dực xong xóa sạch tin nhắn trò chuyện .

      "Dù thế nào cũng nên đặt cái tên thân mật mới được." Trang Dực chưa từ bỏ ý định, dán sát vào Chu Hạ Ninh hướng dẫn từng bước: "Ví dụ như darling, tâm can linh tinh a."

      Chu Hạ Ninh bật cười, đẩy cái đầu xán lại của Trang Dực ra, véo mặt đến biến dạng: "Lăn."

      Trang Dực vốn cười đùa, đơn giản phồng miệng hôn lòng bàn tay Chu Hạ Ninh, Chu Hạ Ninh giấu tay, lại cúi đầu hôn trán, rồi hôn tai, đến khi khuôn mặt Chu Hạ Ninh đỏ ửng, thở hồng hộc, lúc này thấy thấy giọng kháng nghị mới buông tay ra.

      Buổi tối tắm rửa xong, Chu Hạ Ninh mặc áo ngủ từ trong phòng tắm ra, liếc mắt thấy Trang Dực ngồi ở mép giường, sắc mặt khỏi bắt đầu nóng lên.

      Buổi chiều khi đồng ý ở lại đây, cũng có nghĩ nhiều, bởi vì có vài ngày nhàn rỗi, kỳ có chút nhớ mong. Nhưng tại lại có vấn đề cực kỳ nghiêm trọng: giường chỉ có cái.

      Trang Dực ngẩng đầu, nhìn Chu Hạ Ninh mới tắm rửa xong, làn da tựa như có làn hơi nước quấn quanh, tim đập khỏi nhanh hơn mấy nhịp, trong lòng ngầm cười khổ: adrenalin thứ này, quả nhiên thể do khống chế bằng ý nghĩ.

      đứng lên, ánh mắt nhìn bên cạnh Chu Hạ Ninh: " tắm rửa."

      xong, bước nhanh lướt qua Chu Hạ Ninh.

      Cách bức tường, tiếng nước nhàng vang vọng vào tai Chu Hạ Ninh, ném khăn lau tóc , bước nhanh đến phòng bếp rót ly nước, sau đó mới do do dự dự thong thả bước trở về bên giường.

      Nhà Trang Dực có kết cấu mở, Trang Dực vừa ra khỏi phòng tắm, nhìn thấy Chu Hạ Ninh ngồi giường trong phòng làm cái gì đó, đến gần nhìn, mới phát đó là kịch bản của mình.

      "Có ý định ? Chúng ta cùng diễn nhé?" Trang Dực giật mình, đây là kịch bản mới nhất của Công ty điện ảnh và truyền hình Tinh Diệu, nếu như có thể thông qua sang năm khởi quay.

      Chu Hạ Ninh ngẩng đầu nhìn liếc mắt nhìn, lắc lắc đầu: " cần. Ta vừa chụp xong võ hiệp phiến, tạm thời nghĩ tiếp sai biệt lắm loại hình ."

      Trang Dực tại Chu Hạ Ninh bên người ngồi xuống, liền nghe đến cỗ quen thuộc thanh hương, dừng chút, nhớ tới đây là chính sữa tắm, giờ phút này từ Chu Hạ Ninh người lộ ra đến, lại phảng phất lại có chút giống nhau, từ chóp mũi chui vào, làm cho hô hấp cũng có chút khoái .

      Chu Hạ Ninh lại có chú ý đến Trang Dực cứng nhắc, vươn ngón trỏ chỉ đoạn thoại trong kịch bản.

      "Em cảm thấy có chút kỳ lạ, xem đoạn này, lời thoại này rất giống lời thoại của em, chiều hướng phát triển của tình huống cũng giống."

      Trang Dực phục hồi lại, cau mày nhìn về phía đọa thoại Chu Hạ Ninh chỉ kia: "Ngày mai bảo họ kiểm tra lại chút."

      Tình trạng sao chép vốn bị ngăn cấm, nhưng cho phép công ty mình có việc bẩn thỉu này. Bộ phim võ hiệp Chu Hạ Ninh quay còn chưa có công chiếu, bản quyền lại thuộc công ty khác, chừng trong đó có số việc kín kẽ.

      "May mắn em phát ra." Trang Dực vươn tay nắm chặt kịch bản kia, tùy tay ném nó lên bàn cách đó xa, cúi đầu hôn lên gò má Chu Hạ Ninh: "Thưởng cho em."

      hôn cái, cảm thấy mềm mại trắng mịn, nhất thời luyến tiếc tách ra, vươn tay ôm Chu Hạ Ninh, tinh tế thưởng thức, từ hai má quyến luyến đến bên môi.

      Lúc đầu Chu Hạ Ninh cảm thấy ngứa, cười đẩy chút, nhưng rất nhanh lại cười nổi, cánh tay Trang Dực ôm chặt, hơi thở cũng càng ngày càng nặng, nhịp tim của tăng dần lên, mặt cũng bắt đầu nóng.

      Khi chuông điện thoại di động vang lên, Chu Hạ Ninh giật nảy mình, rốt cuộc cũng khôi phục ý thức, khẽ đẩy đẩy Trang Dực, miễn cưỡng : "Là di động của ..."

      Trang Dực dụi đầu vào hõm vai Chu Hạ Ninh, khe khẽ thở dài, lúc này mới nhận điện thoại. Đây là chuông điện thoại đặt riêng cho người thân, dãy số này là số máy cố định của nhà cậu.

      "Alo."

      ", mẹ em bảo tối mai về nhà ăn cơm. Đừng quên ."

      " Được, biết."

      Trang Dực cúp điện thoại, lúc này mới quay đầu nhìn Chu Hạ Ninh.

      Hai má Chu Hạ Ninh đỏ ửng, yết hầu vừa động, vội vàng nghiêng mắt nhìn qua chỗ khác: " ngủ ở sô pha."

      xong, nhanh chóng đứng dậy, dám nhìn lâu thêm chút nào, sợ bản thân kiềm chế nổi.

      Chu Hạ Ninh nhìn Trang Dực cầm cái chăn ra phòng khách, môi giật giật, đến cùng cũng mở miệng giữ ở lại.

      Bây giờ mấy lời đó tương đương với mở miệng mời chào, da mặt có dầy hơn nữa cũng làm được!

      Sáng sớm hôm sau, quầng thân dưới mắt Trang Dực đậm, Chu Hạ Ninh quay đầu cười khẽ.

      Trang Dực ai oán liếc mắt nhìn Chu Hạ Ninh, lần đầu tiên cảm thấy kết cấu nhà mình quá khảo nghiệm bản lĩnh con người!

      Cả buổi tối, núp sô pha, phảng phất như ngửi thấy hương thơm người Chu Hạ Ninh tỏa ra, nhàng thấm qua chăn bông chui vào trong lòng .

      là ngứa ngáy khó nhịn a!

      "Em nấu chút cháo, ăn chén nhé?"

      Trang Dực muốn mở miệng, di độnglại vang lên tiếng tin nhắn.

      Chu Hạ Ninh vừa lúc đứng trước di động của , theo bản năng cúi đầu nhìn.

      "Sinh nhật vui vẻ." Tin nhắn rất đơn giản, tên người gửi là Thịnh Thanh Phong.

      đương nhiên biết Thịnh Thanh Phong là ai, lại nhìn bốn chữ kia kinh ngạc ngẩng đầu lên.

      Sau đó, lại thêm mấy tin nhắn gửi đến, gì ngoài việc người thân và bạn bè gửi tin nhắn chúc mừng.

      "Hôm nay là sinh nhật của ..." Chu Hạ Ninh có chút xấu hổ, làm bạn , lại nghĩ đến việc hỏi thăm sinh nhật của Trang Dực, chỉ cần để ý chút là có thể biết được mấy viêc đơn giản này.

      "Ngày này hàng năm, mơ đều chuẩn bị tổ chức sinh nhật cho ở nhà, cho nên phải về nhà." Trang Dực cười xoa xoa mái tóc dài của Chu Hạ Ninh: "Cho nên tối qua mới bảo em qua đây."

      "Nhưng em có chuẩn bị quà sinh nhật đâu." Chu Hạ Ninh hơi hơi nhíu mày.

      "Em chính là quà sinh nhật của ." Trang Dực nở nụ cười, vươn tay kéo người lại gần: "Tối hôm qua vừa về đến nhà có thể nhìn thấy em, hôm nay vừa tỉnh dậy cũng có thể nhìn thấy em, còn cùng nhau ăn điểm tâm, đây chính là món quà sinh nhật muốn có."

      Trong lòng Chu Hạ Ninh cảm thấy ngọt ngào, nắm tay Trang Dực, khiễng chân hôn lên môi , mấp máy đôi môi : "Sinh nhật vui vẻ."
      Bạch Sắc Vi, xukem, emilia28 others thích bài này.

    3. Hangbaobinh

      Hangbaobinh New Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      9
      trang uy phong nha. mình thích nhất câu "Tôi quê. Chỉ là lời thề là với người đó, cũng chỉ dành riêng cho người đó. Mà bây giờ, tôi tìm được người đó và cũng muốn thực nữa."
      :037::037::037::037::037::037::037::037:
      Tiểu Lộc Hàm thích bài này.

    4. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương 72: Sóng gió

      Edit: tiểu lộc hàm

      Scandal của Phạm Duyệt Tân bùng nổ lớn.

      tới vài ngày có phóng viên bới ra Trần Hoài Trúc, mặc dù chỉ là mấy tấm ảnh mịt mờ, nhưng hôm nay Phạm Duyệt Tân ở đầu sóng ngọn gió, ai liên quan đến ta đều có thể bị phóng viên viết thành mập mờ vài phần.

      Đương nhiên chỉ Trần Hoài Trúc, vài người từng hợp tác với Phạm Duyệt Tân dù ít dù nhiều cũng đều trở thành "Kẻ tình nghi" .

      Thêm việc đoàn phim < kẻ tình nghi > công khai thanh lý hợp đồng với ta, Tinh Diệu cũng tuyên bố tiếp tục ký hợp đồng nữa. Chỉ trong đêm, Phạm Duyệt Tân từ đám mây ngã xuống trần thế. Thậm chí còn có người rằng Phạm Duyệt Tân tham dự bữa tiệc ‘đặc thù’.

      Đa số mọi người đều chứng minh trong sạch, cũng có mấy người im hơi lặng tiếng, từ đầu tới cuối đứng ra lời nào, bao gồm cả Trần Hoài Trúc.

      Trước khi sang năm mới, trò khôi hài lớn cũng này trong giới giải trí lại kéo dài lâu.

      "Cho nên mới , đắc ý đừng quên mình." Lê Huyền nhìn tạp chí tay Lộ Đan, lắc lắc đầu.

      "Trong Công ty còn có người chị Lê bây giờ là chị cả duy nhất, hiểu là đắc ý đến thế nào nữa." chuyện là trợ lý của Lê Huyền, Tiểu Nhạc.

      Chu Hạ Ninh cười liếc mắt nhìn vẻ bình tĩnh của Lê Huyền: "Nhìn ra có bao nhiêu đắc ý đâu."

      Lê Huyền liếc xéo : "Có cái gì mà đắc ý . ta có mặt, chị vẫn phải quay từng đấy bộ phimn, tuy rằng cùng khởi nghiệp con đường diễn xuất, nhưng lại chung con đường. Dù sao ta cũng thể chặn đường của chị, so đo với ta làm cái gì."

      Chu Hạ Ninh cười gật đầu: "Tấm lòng của chị họ rộng rãi, là người khác hiểu biết."

      Phạm Duyệt Tân tuy rằng gặp trắc trở, nhưng trước mắt vẫn là người nổi tiếng, có diễn viên trẻ đứng ra lên án ta kiêu căng thế nào, chèn ép người mới ra sao, quả thực là than thở khóc lóc, thê thảm đáng thương quá mức.

      Nhưng Chu Hạ Ninh và Lê Huyền nhìn thấy mà trong lòng chán ghét thôi.

      Trước đây "chị Phạm, chị Phạm" thân thiết lắm lắm, hận thể biến Phạm Duyệt Tân thành mẹ đẻ mà hiếu kính, nay khi ném đá xuống giếng, người này còn ác hơn người kia.

      "Mấy người đó cũng buồn cười, nhìn thế nào cũng thấy cùng dạng với Phạm Duyệt Tân." Lộ Đan mấy người diễn viên trẻ nhảy ra làm chứng này nọ.

      "Ai bảo Phạm Duyệt Tân là điểm nóng chứ. Tên tuổi được đặt cạnh ta, giá đầu bài cũng tăng thêm mấy vạn." Chu Hạ Ninh cười cười, cho là đúng.

      "Trang Dực sao? Có liên hệ vơi ta ?" Lê Huyền dịch lại gần Chu Hạ Ninh, liếc mắt nhìn giọng hỏi.

      Chu Hạ Ninh nhíu mày, trừng mắt nhìn Lê Huyền: "Làm sao em biết được."

      Lê Huyền nhìn vẻ mặt tỏ ra vô tội của Chu Hạ Ninh khinh bỉ: " đều đến thăm bạn vài lần rồi ? Ánh mắt kia là hận thể trực tiếp dính lên người em. Coi chị là người mù chắc."

      Yết hầu Chu Hạ Ninh bị nghẹn, gì lắc lắc đầu: "Chị họ, chị ánh mắt Vương đạo diện khi nhìn chị ư?"

      Vẻ mặt Lê Huyền cứng đờ, nhanh chóng liếc chung quanh, khi mở miệng giọng lại thấp hơn mấy độ: "Em bậy bạ gì đó?"

      "À, hóa ra là em bậy sao, vậy em với Vương đạo diễn, giới thiệu cho chị đối tượng hẹn hò, chị rất vừa lòng, chuẩn bị sang năm kết hôn ."

      Giọng Lê Huyền lập tức cao lên: "Em nhăng cuội gì đấy!"

      Lần này vẻ mặt bình thường hơn rất nhiều.

      Chu Hạ Ninh nheo mắt nở nụ cười: "Chị họ, khi chị chột dạ, ánh mắt cứ đảo tới đảo lui nhé."

      Lê Huyền trừng mắt nhìn , thèm để ý tới nữa: "Tiểu Nhạc, tôi ăn xong rồi, thu dọn chút ."

      xong, đặt hộp đựng thức ăn rỗng lên mặt bàn, đứng dậy rửa tay .

      Chu Hạ Ninh nở nụ cười, nghĩ lần trước đến nhà Lê Huyền ăn cơm, vì chuyện kết hôn của Lê Huyền mà sầu não thôi. Tuổi Lê Huyền cũng lớn, nhưng nghĩ đén hàng xóm cách vách vừa được bế cháu ngoại vừa hâm mộ vừa ghen tị: "Huyền Huyền à, Linh Linh người ta bằng tuổi con đó!"

      nhìn dáng người yểu điệu của Lê Huyền, lại nhìn Vương Vũ Thần vừa cúi đầu ăn cơm vừa xem kịch bản cách đó xa, trong lòng suy nghĩ có nên tìm cơ hội để Trang Dực bắc cầu cho Vương đạo diễn và Lê Huyền hay .

      ***

      Qua vài ngày mọi người tổ chức ăn mừng đóng máy, Chu Hạ Ninh và Lê Huyền đều có mặt, cùng tham gia còn có cả Tiêu Điều.

      Chủ yếu là do Tiêu Điều cứ ầm ĩ, mới vài câu bị chọc uống ít, rất nhanh gục xuống bàn động đậy.

      quay đầu nhìn Vương Vũ Thần, khẽ cười đụng đụng cánh tay Lê Huyền: "Ai nha, bọn họ đều chuốc rượu đạo diễn Vương, em thấy đạo diễn Vương uống ít, mong là đừng uống say nha."

      Lê Huyền gắp miếng thịt cá nhét đưa vào miệng, nghe vậy cũng chỉ ngẩng đầu tùy ý nhìn thoáng qua, sau đó cúi đầu tiếp tục ăn.

      Chu Hạ Ninh tò mò : "Chị lo lắng Vương đạo diễn uống say à?"

      "Tửu lượng của ấy rất tốt." Lê Huyền bĩu môi, trong lòng nghĩ tới chuyện từng uống rượu với , ngược lại lại là quá chén, bây giờ nhớ lại mà mặt khỏi đỏ thêm vài phần.

      Chu Hạ Ninh càng thêm tò mò : "Làm sao chị biết ? khảo nghiệm qua ?"

      Lê Huyền vừa quay đầu nhìn thấy vẻ mặt tò mò của Chu Hạ Ninh, biểu cảm câm nín, tức giận chọc trán : "Đồ hóng hớt!"

      "Ai nha, em chỉ tò mò chuyện của chị thôi,chị nên cảm thấy vinh hạnh mới đúng." Chu Hạ Ninh cười mà ánh mắt lóe sáng, nhìn chằm chằm Lê Huyền.

      Lê Huyền cảm thấy bản thân đồng ý quay bộ phim này là quá thất sách. Chu Hạ Ninh luôn cố tìm hiểu quan hệ giữa và Vương Vũ Thần.

      Kỳ , cũng phải thể , chỉ là cảm thấy ngượng ngùng mà thôi...

      Kết thúc quay < Kẻ tình nghi >, Chu Hạ Ninh quyết định cho mình thời gian để nghỉ ngơi. Thời gian quay bộ phim tiếp theo còn khoảng tầm ba tháng nữa, vừa lúc thư thả qua năm mới.

      Nay kịch bản tìm tới quá nhiều, chọn được mấy bộ phim, lịch trình hai năm tới gần như kín. Sau đó là hợp đồng quảng cáo, lúc trước qua với chị Đỗ là muốn quay quá nhiều quảng cáo, bởi vậy cũng chỉ chọn vài công ty danh tiếng tệ mà ký hợp đồng.

      tại tiền kiếm được đủ để sống dư dả. Nếu phải băn khoăn về tài chính, có thể thoải mái chọn lựa phim để tham gia.

      Nhưng cuộc sống nghỉ ngơi nhàn nhã của mới bắt đầu bị cuộc gọi của Đường Điềm phá vỡ.

      và Lê Huyền từng thảo luận qua, muốn ngăn chặn scandal nào đó trong giới giải trí, phương thức tốt nhất chính là có tin tức nặng ký khác làm dời chú ý của mọi người.

      Nhưng nghĩ đến có ngày những lời này lại ứng nghiệm người mình. Trong lúc ở nhà ăn ăn ngủ ngủ trò khôi hài được diễn ra, các ký giả bắt đầu thay đổi mục tiêu.

      Chu Hạ Ninh nghe Đường Điềm xong câu đầu tiên hoàn toàn bối rối.

      "Hả, cái gì?"

      "Đào Tử Ý tự sát phải vào bệnh viện, tại bạn bè của ấy với phóng viên, ấy tự sát là bởi vì Hạ Uyên có tiểu tam, tiểu Tam kia lúc trước cũng tham gia < U Du tiên thư > cùng với Hạ Uyên!" Đường Điềm chuyện vừa vội vừa nhanh: " tại những người đó đều đoán tiểu Tam kia là cậu!"

      "Cái gì? !" Chu Hạ Ninh cảm thấy kinh hoảng: "làm sao lại có liên quan tới tớ cơ chứ ?"

      "Là tự bổ não." Đường Điềm hứ tiếng khinh thường: " tại cậu là hồng nhân, < Kỳ án tìm kiếm > lại vừa mới tuyên bố tham gia giải thưởng Kim Ảnh, < U Du tiên thư > cũng sắp công chiếu, còn rất nhiều người muốn tìm cơ hội hạ bệ cậu, tại nghĩ cách hất nước bẩn lên người cậu đó!"

      Nếu nước bẩn này được chứng thực, dù phủ nhận cũng có rất nhiều người nhận định là tiểu Tam, việc khác , khẳng định ảnh hưởng đến doanh số phòng vé của < U Du tiên thư >!

      Chu Hạ Ninh cúp điện thoại, trong lòng cũng khó chịu.

      Hạ Uyên tìm tiểu Tam, quan hệ gì tới chứ? !

      gọi điện thoại cho chị Đỗ, rồi lại gọi cho Trần Thành.

      sợ Hạ Thao lo lắng, dám trực tiếp gọi cho ông, dù sao vết thương ở chân của Hạ Thao vẫn chưa khỏi hẳn, mọi thông tin đều do Trần Thành chịu trách nhiệm đưa tin.

      Gọi xong hai cuộc điện thoại, nghĩ nghĩ, gọi cho Trang Dực: "Lát nữa có lên mạng nhìn thấy tin tức về em đừng có đập di động, Đào Tử Ý vào bệnh viện, nghe là vì Hạ Uyên có tiểu tam, tại bạn thân của ấy với phóng viên tiểu tam là nữ diễn viên trong đoàn phim < U Du tiên thư >, phóng viên đều nhắm vào em."

      Trang Dực nghe vậy nhướn mày, ăn cơm ở nhà cậu, lập tức buông đũa, cầm lấy áo khoác ra ngoài: "Cháu có việc, trước ." Những lời này là với cả nhà cậu mợ: "Em đừng lo lắng, đến ngay."

      "Ai nha, cần, buổi tối lạnh như thế, qua đây làm gì? Em chỉ muốn với tiếng thôi." Chu Hạ Ninh cũng ở nhà bà ngoại, mở máy tính trong phòng mình xem tin tức, quả nhiên thấy bạn thân của Đào Tử Ý phẫn nộ với phóng viên: "Tử Ý tại được cấp cứu, Hạ Uyên lại thể liên lạc được, tôi chỉ biết tiện nữ kia cùng quay phim với Hạ Uyên trong < U Du tiên thư > , vì con đàn bà đó còn tiêu ít tiền! Khoảng thời gian trước Hạ Uyên thành phố W công tác, kỳ là cùng con đàn bà đó cùng nhau tắm suối nước nóng!"

      Khoảng thời gian trước cũng vừa tới thành phố W, nhưng công tác mà! Cứ như vậy mà suy đoán ra chính là tiểu tam đó, có phải quá võ đoán rồi hay ? Hay là do phóng viên cảm thấy nhắc tới tương đối là có đề tài, cho nên trực tiếp nhắm ngay tới ? !

      Chu Hạ Ninh hoang mang, nhất thời nghe thấy Trang Dực cái gì: " cái gì?"

      " , và Đào Tử Ý có quen biết, tại cùng tới bệnh viện thăm chút ."

      Chu Hạ Ninh ngẩng đầu nhìn thời gian, tám rưỡi tối.

      "Có muộn quá ?" có chút do dự.

      "Muộn cái gì? Nếu cứ kéo dài, cả đêm nay em ngủ được, ai biết ngày mai bị thành cái dạng gì nữa!" Trang Dực thấp giọng mắng câu, "Phóng viên kia chắc chắn là có bệnh, loại chuyện này cũng có thể tùy tiện suy luận sao? !"

      Trong lòng Chu Hạ Ninh cũng có chút buồn bực, bởi vì chuyện của ba mẹ , nhà bọn họ đối với sinh vât tên tiểu tam này quả thực là căm thù đến tận xương tuỷ, hận thể đem sinh vật đó hoàn toàn diệt tuyệt.

      "Bây giờ tới đón em, em đến cửa tiểu khu chờ ."

      Chu Hạ Ninh cúp điện thoại, lại gọi cho Hạ Uyên, vẫn tắt máy.

      Chân mày nhíu chặt hơn .

      Vợ tại trong bệnh viện, tuy rằng vừa rồi tin tức có giải phẫu thuận lợi, nguy hiểm tính mạng, nhưng phải nên đứng ra giải thích chút sao?

      Cứ làm con rùa đen rúc đầu như vậy có thể giải quyết vấn đề ?

      đứng dậy, tùy tay cầm áo khoác lông vũ và khăn quàng cổ ra khỏi phòng. Buổi tối ngày đông rất lạnh, chekins mặt bằng khăn quàng cổ, cả người khe hở, hai tay nhét trong túi áo khoác long vũ, bước nhanh đến cửa tiểu khu.

      Trang Dực còn chưa tới, mình đứng ở cửa tiểu khu nhíu mày ngừng suy nghĩ.

      Rốt cuộc là ai?

      vừa tự ngẫm vừa tự hỏi.

      Xem ra chuyện Hạ Uyên có chân với nữ diễn viên đúng là , nhưng trong < U Du tiên thư > cũng có mấy diễn viên nữ, rốt cuộc là ai?

      dừng bước, đột nhiên liền nghĩ đến người.
      Bạch Sắc Vi, xukem, emilia28 others thích bài này.

    5. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      chương 73: Bên em

      edit: tiểu lộc hàm

      Giang Quân Diệu nắm chặt cánh tay Hạ Uyên chịu buông ra, do hai người lôi lôi kéo kéo nên di động rơi mặt đất.

      "Cầu xin đừng ! Là em sai, tất cả là do em làm sai!"

      Giọng của ta đầy nức nở, nước mắt rưng rưng sắp chảy xuống.

      Hạ Uyên quay đầu, oán hận hất tay ta ra, mặt tràn đầy tức giận: "Làm Sai? tại biết sai rồi sao? Vậy mà còn dám tìm đến trước mặt Tử Ý sao?"

      nghĩ đến tin tức Đào Tử Ý tự sát được cấp cứu trong bệnh viện, trong lòng vừa phẫn nộ vừa sợ hãi.

      Tử Ý thế nào ? ấy có rất tức giận, rất thất vọng hay ?

      Nghĩ đến đây, ánh mắt nhìn Giang Quân Diệu giống như hận thể ăn tươi nuốt sống ta: " là cái thứ gì, trong lòng đều tự ràng! Chúng ta chỉ là chơi đùa, nếu muốn nháo lớn cũng đừng trách tôi trở mặt vô tình!"

      Giang Quân Diệu khóc đến mức phấn mắt màu đen cũng chảy thành dòng, nhưng ta như hề phát giác, chỉ oán giận nhìn Hạ Uyên: "Thứ gì? Nếu như vậy, vì sao lúc trước vanh lại lên giường với tôi? Lúc trước sung sướng, tại muốn bỏ rơi tôi sao?"

      "Giang Quân Diệu! Nếu còn muốn sống yên ổn trong cái giới hỗn loạn này, tốt nhất đừng chọc tôi !" Hạ Uyên nghiến răng nghiến lợi nhìn Giang Quân Diệu.

      "Vì sao? Tôi có chỗ nào tốt? ta lấy nhiều năm như vậy, phải vẫn hài lòng sao? phải ghét bỏ ta vẫn chịu sinh con cho hay sao?" Giang Quân Diệu rốt cuộc cũng òa khóc: "Vì sao? Tôi kém ta ở điểm nào chứ?"

      " so sánh với ấy? dựa vào cái gì mà dám so sánh với ấy? xứng sao?" Phẫn nộ trong lòng Hạ Uyên rốt cuộc cũng bùng nổ, nhớ tới ngày hôm qua Tử Ý đột nhiên nhắn tin cho .

      A Uyên, chúng ta ly hôn .

      Bình tĩnh như vậy, lại phảng phất tuyệt vọng vô cùng, kiềm chế được lo sợ. dám liên lạc với , chỉ dám yên lặng chú ý tin tức của .

      rất sợ giờ phút này, nếu đứng trước mặt Tử Ý, nghênh đón phải là ánh mắt thương giống như trước đây, mà là ánh mắt thất vọng, chán ghét.

      thích chơi đùa, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới việc ly hôn với Tử Ý...

      Trong lòng khó chịu, chán ghét liếc mắt nhìn Giang Quân Diệu: "Đừng để tôi nhìn thấy nữa!"

      xong, mở cửa, nặng nề đóng sầm cửa lại, cũng quay đầu thẳng.

      ***

      " có quan hệ sao?"

      Chu Hạ Ninh để Trang Dực tùy ý lôi kéo tay mình, đứng trước cửa phòng bệnh Đào Tử Ý.

      "Yên tâm . ấy là đàn chị ở trường trung học của , trước khi tới đón em gọi điện thoại cho ấy, tinh thần của ấy tệ." Trang Dực dừng chút, mới giọng , " cảm thấy ấy phải là người chọn cách tự sát. Đợi em thấy biết."

      Chu Hạ Ninh gật gật đầu. và Đào Tử Ý gặp qua vài lần, mỗi lần cũng chỉ mỉm cười gật đầu.

      Chỉ là cảm thấy vì kẻ khốn khiếp mà tự sát, rất kích thích, cho nên rất sợ bản thân đến đây ngược lại lại càng kích thích ấy.

      Trang Dực buông tay Chu Hạ Ninh, bỏ mũ mũ lưỡi trai, đưa tay gõ cửa.

      Chu Hạ Ninh cũng bỏ mũ lưỡi trai và kính mắt, đứng bên cạnh Trang Dực.

      Cửa phòng bệnh mở ra, hé lộ khuôn mặt trắng nõn có chút tiều tụy, ánh mắt ta nghi hoặc liếc nhìn Trang Dực, lập tức ánh mắt sáng lên, muốn mở miệng, đột nhiên nhìn thấy Chu Hạ Ninh bên cạnh, phút chốc vẻ mặt thay đổi, trừng mắt lạnh lẽo : "Cái đồ tiện nữ như còn dám tới? ! Là thấy tại Tử Ý khó chịu còn chưa đủ sao?"

      ta lui về sau bước, muốn đóng cửa lại thấy bản tay rắn chắc chặn cánh cửa.

      "Có gặp hay cũng phải do quyết định." Trang Dực cười hề có độ ấm, quay đầu liếc nhìn Chu Hạ Ninh: "Vào ."

      xong, đẩy cửa ra, thấy ngăn cửa kia lảo đảo chút, lập tức phẫn nộ trừng hai người bọn họ: "Các người quá đáng!"

      Trang Dực liếc xéo ta, hận thể cho ta bàn tay.

      Đáng tiếc đánh phụ nữ.

      ngẩng đầu nhìn Đào Tử Ý nghe được động tĩnh cau mày nhìn sang, khuôn mặt trắng nõn thoạt nhìn có chút tái nhợt, hơi hơi nhíu mày, thoạt nhìn càng khiến người ta thương tiếc.

      Ngũ quan của ấy vốn thiên về nhu hòa, giờ phút này thêm vài phần bệnh trạng, thoạt nhìn càng điềm đạm đáng .

      Cũng khó trách dư luận nghiêng về bên, thậm chí có rất nhiều người dùng ngòi bút làm vũ khí thay ấy.

      Ngay cả Chu Hạ Ninh nhìn thấy cũng cảm thấy trong lòng đột nhiên sinh ra cảm xúc phẫn nộ, phải là vì bản thân mà là vì giờ phút này Đào Tử Ý yếu ớt nằm giường bệnh.

      "Cám ơn hai người tới thăm tôi." Đào Tử Ý cười với bọn họ.

      Chu Hạ Ninh có chút ngoài ý muốn nhìn vẻ mặt bình tĩnh dịu dàng ấy.

      phải ấy tự sát sao? Người tự sát có thần thái như vậy sao?

      Trang Dực cũng hơi hơi nhướn mày, suy tư chút mới mở miệng : "Đàn chị, em cũng là vô lên điện tam bảo, là chuyện bây giờ nháo cũng quá lớn ."

      Vẻ mặt Đào Tử Ý có chút nghi hoặc: "Làm sao?"

      Phía sau Trang Dực, bạn của Đào Tử Ý há miệng thở dốc, lại đưa mắt nhìn Chu Hạ Ninh, ánh mắt cũng có chút nghi hoặc.

      "Để em ." Chu Hạ Ninh khẽ kéo cánh tay Trang Dực: "Xin chào, tôi là Chu Hạ Ninh, chúng ta từng gặp qua lần."

      nghĩ nghĩ, ra tên bộ phim < U Du tiên thư >, có lẽ bộ phim này đối với Đào Tử Ý mà cũng phải là cái hồi ức tốt đẹp gì.

      Đào Tử Ý dừng chút, gật gật đầu: "Đúng vậy, tôi cũng nhớ , lần đó Hạ đạo diễn dẫn tới gặp mặt chúng tôi, cùng nhau thương lượng cách diễn."

      Chu Hạ Ninh nhìn vẻ mặt Đào Tử Ý, trong lòng càng trấn định hơn.

      quay đầu liếc xéo bạn của Đào Tử Ý.

      "Là như vậy. Người bạn này của công bố với bên ngoài là tự sát phải vào bệnh viện cấp cứu, sau đó còn là vì Hạ Uyên có tiểu Tam, mà tiểu Tam kia chính là tôi." nhìn kỹ vẻ mặt Đào Tử Ý, thấy mình đến "Tiểu Tam" vẻ mặt Đào Tử Ý nhất thời tối sầm, chỉ biết là có chuyện này.

      Đào Tử Ý khẽ khép mắt, mặt lộ ra chua xót: "Là Như Na nhầm ... có liên quan tới ... Tôi làm sáng tỏ với phóng viên." ấy lần nữa ngẩng đầu: "Hơn nữa tôi cũng hề tự sát, chỉ là viêm túi mật phát tác mà thôi."

      ấy bất đắc dĩ nhìn về phía Như Na.

      "Tớ, tớ… chẳng qua là tớ cảm thấy cậu tự sát người khác quan tâm hơn chút.." Như Na giật giật khóe môi, cuối cùng lắp bắp : "Cậu xem chuyện bây giờ nháo lớn như vậy, Hạ Uyên có kết cục như thế nào."

      đến cái tên Hạ Uyên này, Đào Tử Ý giật giật khóe miệng, cuối cùng cũng ra được cái gì.

      "Hơn nữa cũng phải là tớ chỉ đích danh người phụ nữ này, là phóng viên tự điều tra ra ." Như Na phút chốc ngẩng đầu, hoài nghi đánh giá Chu Hạ Ninh: "Tử Ý, cậu đừng có mềm lòng, chừng chính là người phụ nữ này đó, tớ thấy phóng viên phân tích rất có đạo lý..."

      " phải!" Đào Tử Ý nhìn chằm chằm ga giường, hít hơi sâu: "Người phụ nữ đó tới gặp tớ."

      ấy tiếp, nhưng người bạn của ấy ngậm miệng lại.

      " nên giải thích sao?" Vẻ mặt Trang Dực thản nhiên nhìn Như Na: "Bởi vì ăn bừa bãi với phóng viên, tại bạn tôi thành kẻ phạm tội với toàn dân. Chúng tôi khác với , chúng tôi là người của công chúng, ánh mắt tập trung người chúng tôi hơn mấy vạn lần, bởi vậy nhận chỉ trích và hậu quả từ dư luận cũng hơn mấy vạn lần, thậm chí là đẩy đến bước đường cùng. có biết, chỉ thuận miệng câu như vậy, tổn thất đối với ấy là bao nhiêu ?"

      "Tôi có cái gì sao? Tôi cũng đích danh ấy."

      "Tuy rằng ngay từ đầu đích danh là ấy, nhưng cung cấp manh mối mơ hồ, hoàn toàn đẩy mũi đao về phía ấy, có khi trong lòng cũng nhận định là ấy. Cho nên khi phóng viên đến tìm xác nhận cũng thuận thế xác nhận luôn." Ánh mắt Trang Dực có chút lạnh: "Đàn chị, nếu bạn chị nguyện ý công khai làm sáng tỏ và xin lỗi, tôi nghĩ vài ngày nữa ấy nhận được thư từ phía luật sư."

      Lời này của Trang Dực là với Đào Tử Ý, nhưng là ám chỉ với Như Na: "Tuy rằng mấy lời này tốt lắm, nhưng đàn chị hẳn là hiểu hơn bạn chị, trong cái vòng lẩn quẩn của chúng ta, tin đồn như vậy có lực sát thương lớn như thế nào."

      Dùng ngòi bút làm vũ khí, giết người thấy máu, có gì nhanh chóng hơn.

      "Tôi biết. tại tôi liên hệ với phóng viên, giải thích trước chút, buổi sáng ngày mai công khai làm sáng tỏ và xin lỗi." Đào Tử Ý gật gật đầu, "Thực xin lỗi, Chu tiểu thư, đều bởi vì tôi mới khiến gặp tai bay vạ gió như vậy."

      Chu Hạ Ninh giật giật khóe miệng: " có việc gì, là được."

      nhìn Đào Tử Ý, có chút đau lòng. Dù ấy phải là tự sát vào bệnh viện, nhưng dưới tình huống như này ấy lại phải đối mặt với phóng viên, tuyệt đối chỉ đơn giản như vậy, bởi vì tất cả phóng viên bám sát hỏi tới tiểu tam của Hạ Uyên là ai, và việc bọn họ có ly hôn hay .

      Việc đó tương đương với việc ngừng chà sát vết thương của ấy.

      Chu Hạ Ninh đành lòng. Nhưng cũng biết, chuyện này muốn có sức thuyết phục nhất, vẫn là Đào Tử Ý ra mặt. Thậm chí đương Hạ Uyên có đứng ra tiểu Tam phải Chu Hạ Ninh , cũng bằng Đào Tử Ý câu.

      Khi Trang Dực nắm tay Chu Hạ Ninh ra khỏi bệnh viện, bước tren con đường u ấm ở bệnh viện, mới khe khẽ thở dài.

      " ấy cũng dễ dàng gì." dừng chút: "Hạ Uyên phải loại tốt đẹp gì!"

      "Là số mệnh của họ, ai cũng có duyên số của riêng mình." Trang Dực thản nhiên : "Trước khi Hạ Uyên kết hôn chuyện xấu cũng ít, trước khi Đào Tử Ý kết hôn cũng có rất nhiều người khuyên ấy, nhưng ấy căn bản chịu lắng nghe. Người ngoài mười câu bằng lời hứa hẹn của Hạ Uyên với ấy."

      Chu Hạ Ninh rụt cổ, cảm thấy áo lông Thái Bảo cũng có lúc giữ được ấm áp: "Có lẽ tình làm cho người ta mù quáng."

      "Ừ, chủ yếu vẫn là ở ánh mắt." Trang Dực đung đưa tay , dừng bước chân dùng tay còn lại sửa sang khăn quàng cổ của Chu Hạ Ninh: "Tuy rằng hứa hẹn đáng tiền, nhưng vẫn là cho em biết, giống với Hạ Uyên, thích , thích. Từ sau khi cha mẹ mất, vẫn luôn muốn có mái nhà của riêng mình, cậu mợ dù rất săn sóc quan tâm, ngẫu nhiên vẫn cảm thấy lạc lòng. Cho nên, nếu ngày nào đó em nguyện ý gả cho , dùng hết khả năng của mình tạo cho em mái nhà vững chắc."

      Khuôn mặt Chu Hạ Ninh bị khăn quàng cổ che khuất, chỉ lộ ra đôi mắt trong veo, sưới ánh trăng đêm đông càng thêm lấp lánh.

      "Hơn nữa, cũng biết nguyên nhân vì sao cha mẹ em ly hôn." Trang Dực dừng chút mới : "Nếu nguyện ý, cũng đơn mình cho đến khi gặp em. Cho nên, phụ nữ đối với phải là điều quan trọng nhất , quan trọng là đúng người. Đối với phải người phụ nữ bất kì nào cũng đều có thể."

      Trái tim Chu Hạ Ninh ngừng rung động loạn nhịp, nhìn người đàn ông trước mắt, vẻ ngoài xuất sắc, khiến phụ nữ chết như ngả rạ, dù là quá khứ hay là tương lai cũng hề thiếu.

      Quan trọng nhất, là có muốn hay , đúng sao? vừa phải người phụ nữ bất kì nào cũng đều có thể.
      Bạch Sắc Vi, xukem, Parvarty26 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :