1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 70: Đường Tứ Tứ đấu với Đường Vân Nhiễm, Đường Vân Nhiễm thua chạy! (1)
      Edit: Tiểu Di
      Beta: Quảng Hằng

      Dịch Đồng muốn nhìn Đường Vân Nhiễm, nhưng bị Đường Tứ Tứ ngăn chặn, nàng cúi đầu, khe khẽ suy nghĩ lúc lâu, cuối cùng vẫn là quyết tâm, đưa tay vào trong tay áo, tay run run lấy ra phong thư.

      "Trước đây nô tỳ có giữ lại thư Đường Đại tiểu thư đưa tới..." Dịch Đồng cầm phong thư trong tay đưa cho Đường Tứ Tứ. Đường Tứ Tứ lại chuyển phong thư đến tay Đường lão phu nhân.

      Đường lão phu nhân mở phong thư ra nhìn, tức giận đem phong thư trong tay trực tiếp ném về hướng hai gò má Đường Vân Nhiễm. mặt Đường Vân Nhiễm có nửa điểm biến sắc, làm như ả ta sớm có chuẩn bị. Nhặt thư lên, ánh mắt ả ta lướt qua Đường lão phu nhân, cuối cùng dừng ở người Đường Trọng Nguyên.

      "Phụ thân, ngài tới nhìn xem chữ viết phong thư này rốt cuộc có phải xuất phát từ tay nữ nhi hay ." Đường Vân Nhiễm quỳ về phía trước vài bước, cầm phong thư trong tay đưa tới tay Đường Trọng Nguyên.

      Đường Trọng Nguyên lạnh lùng nhìn ả ta cái, nhưng vẫn cúi đầu nhìn thư trong tay. Sau lại ngẩng đầu, với Đường lão phu nhân, "Mẫu thân, chữ viết thư nhìn thấy như là của Nhiễm Nhi. Nhưng con có thể khẳng định phải xuất phát từ tay Nhiễm Nhi, là có người giả tạo."

      Khóe miệng Đường Vân Nhiễm có nụ cười thản nhiên lên.

      Dù Đường Tứ Tứ ngươi lợi hại, cũng đấu chết ta được. Thư này đích là xuất phát từ tay ả, nhưng mỗi khi ả ta viết thư cho Dịch Đồng là cực kỳ cẩn thận. Ả ta luôn số chữ cố ý lộ ra ít khuyết điểm rất nhưng lại bị người bỏ qua thấy cùng chữ viết của ả thích hợp, chính là để phòng ngừa chuyện phát sinh giống hôm nay.

      Mà trước kia ả ta ít lần nhẵn mặt Đường Trọng Nguyên, Đường Trọng Nguyên khẳng định có thể nhìn ra “sơ hở” này đó trong chữ viết thư của Dịch Đồng.

      "Tổ mẫu, phụ thân, Nhiễm Nhi có thể thề với trời, con xác thực biết Dịch Đồng người này." Đường Vân Nhiễm lộ ra vẻ mặt uy vũ khuất phục,

      "Tổ mẫu, Tử An là đệ đệ Nhiễm Nhi, vô luận Nhiễm Nhi về sau như thế nào. Nhưng nếu có Đường gia, có Tử An, cả đời này của Nhiễm Nhi là lục bình rễ. Cho nên, vô luận như thế nào Nhiễm Nhi cũng độc hại Tử An."

      Đường Vân Nhiễm cố ý tạm dừng, bắt đầu hướng Đường Tứ Tứ phản kích , "Nhưng ra người tự xưng là tỷ tỷ Tử An, ai biết nàng ta có thể cố ý tạo ra hồi khổ nhục kế vu oan hãm hại thứ tỷ như con hay ."

      Đường Tứ Tứ ở trong lòng bật cười, Đường Vân Nhiễm này, đúng là giảo hoạt.

      Nhưng ả ta cho rằng ả có thể tránh thoát kiếp này sao?

      Đường Tứ Tứ nhìn về phía Đường lão phu nhân. mặt Đường lão phu nhân muốn kết sương, hiển nhiên là bà chắc chắn Đường Vân Nhiễm chính là người phía sau màn sai sử, bà cực kỳ khách khí , "Được rồi, chính bóng ngươi còn ngay thẳng, ngươi dựa vào cái gì chỉ trích Tứ Tứ chứ."

      "Tổ mẫu, người hãy tin tưởng con, con có hại Tử An." Đường Vân Nhiễm lại nhanh chóng biện hộ cho mình.

      Đường lão phu nhân buồn phiền trong lòng, "Tốt lắm, ngươi cũng đừng tranh cãi. Mặc kệ ngươi có phải là người phía sau màn sai sử hay , trong khoảng thời gian này trước hết ngươi chuyển đến viện ngoại ô dưỡng thân mình cho ta. Chờ ngày tiến cung chân tuyển tới, ta phái người đón ngươi trở về."

      Mặc kệ thế nào, bà cũng đem người hay vật nguy hiểm đặt ở bên cạnh tôn tử bảo bối của bà.

      Trong lòng Đường Vân Nhiễm ngừng mắng Đường lão phu nhân là lão phù thủy. Giờ phút này đuổi ả tới viện vùng ngoại ô, chờ ngày tiến cung chân tuyển lại đón ả trở về. Đây chẳng phải là... Cả Đường gia muốn buông tay đứa con là ả rồi.

      Biểu lộ mặt ả tựa hồ càng lúc càng trở nên thâm độc.

      Đường Vân Nhiễm vội vàng ngẩng đầu nhìn Đường Trọng Nguyên, "Phụ thân, người biết là nữ nhi làm loại chuyện này. Cầu người, đừng đuổi Vân Nhiễm ra khỏi phủ." Nước mắt của ả ta đến là đến, nước mắt trong suốt điềm đạm đáng tích ở trong hốc mắt, cả người mềm mại làm cho người ta nhìn thấy nghĩ muốn ả bị khi dễ.

      Tay Đường Trọng Nguyên sờ chòm râu, châm chước lát, ngẩng đầu nhìn Đường lão phu nhân, như vậy xem ra tựa hồ là vì Đường Vân Nhiễm cầu tình. Ánh mắt Đường lão phu nhân sắc bén trực tiếp nhìn qua.

      "Trọng Nguyên, con cũng đừng quên, chính là bởi vì mẫu thân thân sinh của Vân Nhiễm hại con tại chỉ có thể có đứa con là Tử An này. Thân mình Tử An đến bây giờ vẫn còn chưa khỏi hẳn, ta cũng muốn nó lại xảy ra chuyện gì. Hơn nữa, chiếu thư cho nàng ta tiến cung chân tuyển hạ, sớm hay muộn có ngày nàng tiến cung."

      Mà nàng lại được người trong Hoàng Thành bầu là "Kinh thành đệ nhất mỹ nữ", chỉ cần ánh mắt hoàng đế mù, nhất định nàng bị tuyển làm phi. Phi tử của Mộ Dung Long Thịnh có mấy người có thể sống.

      Cho nên, Đường Vân Nhiễm, là quân cờ phải buông tay.

      Liễu di nương là vảy ngược cả đời của Đường Trọng Nguyên. Đường lão phu nhân vừa như vậy, trong lòng Đường Trọng Nguyên cứng lại, trái tim nháy mắt lạnh xuống. Ông ta đưa mắt liếc nhìn Đường Vân Nhiễm, sau đó rốt cuộc ông ta cũng nhắm mắt lại, là trạng thái nhắm mắt dưỡng thần.

      Đường Vân Nhiễm có kéo được chống đỡ của Đường Trọng Nguyên, trong lòng ả ta bị kích thích như mèo cào, đau đớn. Nhưng ả ta tiếp tục cầu xin nữa, ả ta hướng Đường lão phu nhân cùng Đường Trọng Nguyên dập đầu , "Nếu tổ mẫu như vậy, Vân Nhiễm nguyện ý ra phủ."

      Đường lão phu nhân cũng nữa, Đường Tứ Tứ mắt vô biểu tình nhìn ả. Mà chờ Đường Vân Nhiễm đứng dậy, sau khi ra khỏi thư phòng, ả ta lại quay đầu lại nhìn thư phòng, trong mắt có ánh nhìn thị huyết độc ác lan tràn.

      Đường lão phu nhân ghét bỏ ả? Đường Trọng Nguyên giận chó đánh mèo ? Đường Tử An chán ghét ả? Đường Tứ Tứ thống hận ả?

      Ở trong Đường phủ này, ai thiệt tình đối tốt ả, cũng có người thiệt tình che chở ả.

      Như vậy, nếu như vậy, bọn họ những người này thể trách ả.

      Đường Vân Nhiễm đem tín niệm hủy diệt đồng loạt cả Đường phủ về tới sân của mình. Mà nha hoàn trong sân nghe Đường Vân Nhiễm phải chuyển ra khỏi Đường phủ, trong lòng rất nhiều người đều trộm thở dài nhõm hơi.

      Nhưng ra Cao ma ma, Tiểu Đào Nhi và mấy ma ma cùng nha hoàn hầu hạ bên người Đường Vân Nhiễm đều thầm hô hay. Bởi vì các nàng còn phải theo Đường Vân Nhiễm.

      Ngày hôm sau, Đường Vân Nhiễm theo xe ngựa bình thường chạy đến vùng ngoại ô. Mà nhận được tin tức này Mộ Dung Nhược Hồng đường dẫn người giục ngựa theo phía sau Đường Vân Nhiễm, bảo hộ an toàn của ả.

      Cuối cùng khi hai người chia lìa, Mộ Dung Nhược Hồng thâm tình với Đường Vân Nhiễm, "Nhiễm Nhi, nếu nàng rời bỏ, ta tất sinh tử gắn bó. Chờ xem, ngày nào đó, ta nất định cho nàng đời thịnh sủng."

      Đường Vân Nhiễm nở nụ cười, khắc đó, mặt ả ta đẹp hơn cả đóa hoa nở rộ, người còn đẹp hơn cả hoa.

      Hứa hẹn của nam nhân, cho tới bây giờ đều là chó má bằng.

      tin.

      Hơn nữa, năng lực của ả cũng kém hơn Mộ Dung Nhược Hồng, ả vì cái gì đem hạnh phúc của mình ký thác ở người nam nhân chứ? Nếu nam nhân có thể ngồi ngôi vị đế vương, có được ba nghìn hậu cung. Vì cái gì nữ nhân phải ngoan ngoãn thần phục ở dưới thân nam nhân?

      Chờ xem, Đường Vân Nhiễm ả mới chính là người thắng cuối cùng.

      Trong hoàng cung, Mộ Dung Long Thịnh lại lần nữa nảy sinh giới hạn mới, cho Chiêu dung tân sủng của mình cắt quần áo, toàn thân lỏa thể bày ra tư thế gợi cảm nằm ở trong lòng .

      đại điện lúc này còn có thái tử Mộ Dung Ôn Trạch tồn tại.

      "Phụ hoàng, nhi thần cảm thấy nữ nhi Đường thượng thư Đường Tứ Tứ sai, hơn nữa nàng cùng nhi thần cũng định tình rồi. Phụ hoàng, nhi thần muốn nạp nàng làm thái tử phi, phụ hoàng người cảm thấy thế nào?" Mộ Dung Ôn Trạch vẫn cúi mắt nhìn chằm chằm miếng lót đại điện.

      Mộ Dung Long Thịnh cúi đầu, hai tay sờ ngực nữ nhân kia. Mà Quân Cơ Lạc đứng ở bên, đôi mắt u ám quỷ dị nheo lại, hướng thái tử Mộ Dung Ôn Trạch lộ ra chút đối địch ngay cả chính cũng phát giác.

      Dung mạo tuấn mỹ của cũng bất giác trầm vài phần.

      Hai người còn định tình rồi? tệ, tốc độ thực mau a!

      Chẳng qua, lại cực kì chán ghét Mộ Dung Ôn Trạch, mà Đường Tứ Tứ cố tình là nữ nhân có năng lực lọt vào mắt .

      cũng nghĩ rằng mình có thể nhìn nữ nhân mình nhìn trúng lại gả cho nam nhân mà thích.

      Quân Cơ Lạc mím cánh môi khêu gợi thành đường thẳng.

      Mộ Dung Ôn Trạch đợi lát, nhưng vẫn hề đợi được câu trả lời từ phụ hoàng của . lại cung kính , "Phụ hoàng, nhi thần muốn nạp nữ nhi của Đường thượng thư làm thái tử phi. Ngài cảm thấy thế nào?"

      "À, chuyện này à, trẫm biết rồi. Ngươi về trước , trẫm suy nghĩ lại." Mộ Dung Long Thịnh đáp có lệ, lập tức phất tay cho Mộ Dung Ôn Trạch lui xuống. Mộ Dung Ôn Trạch bất đắc dĩ chỉ có thể lui ra.

      Mà sau khi Mộ Dung Ôn Trạch rời , Mộ Dung Long Thịnh, ôm nữ nhân trong lòng đến giữa bàn, vẫy tay với Quân Cơ Lạc, "Cơ Lạc, ngươi nàng là cực phẩm ?"

      Ánh mắt Quân Cơ Lạc như có gì liếc mắt nữ nhân kia cái, thản nhiên , "Hồi bẩm Hoàng Thượng, Chiêu Dung nàng là cực phẩm!" Da trắng, mặt đẹp, trước nhô sau vểnh, đích là cực phẩm.

      Mộ Dung Long Thịnh vừa lòng cười gật đầu, "Vậy quyết định, ngươi mang nàng đến hồ nước nóng để tắm, đêm nay trẫm muốn cùng nàng song tu."

      Quân Cơ Lạc im lặng gật đầu, khi ánh mắt lại liếc nhìn Chiêu Dung mới phong kia, lộ ra tia thương hại. có thể khẳng định, nữ nhân này sống quá hai tháng. Càng là nữ tử mặt đẹp giống loại này, Mộ Dung Long Thịnh càng biến thái tra tấn các nàng.
      Hy Tran, nancy1986, Linh miwi33 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 71: Thái tử điện hạ, nữ nhân này phải của ngươi!
      Edit: Tiểu Di
      Beta: Quảng Hằng



      Cặp mắt Mộ Dung Long Thịnh đục ngầu sâu kín nhìn về phía Quân Cơ Lạc, "Cơ Lạc, ngươi hàng năm chạy bên ngoài, ngươi nghe thử Đường phủ Nhị tiểu thư là như thế nào?"

      Quân Cơ Lạc cúi đầu, ánh mắt thản nhiên, bình luận, "Bình thường."

      Mộ Dung Long Thịnh ngẩng đầu, trong hai mắt đục ngầu lên chút khôn khéo, "Như thế nào là bình thường?"

      Quân Cơ Lạc cúi thân mình, đầu cũng cúi xuống, làm cho người ta nhìn thấy biểu tình mặt , "Diện mạo bình thường, tài trí bình thường, cầm kỳ thư họa cũng bình thường... Còn lâu mới bằng xuất sắc của thứ tỷ nàng ấy là Đường Vân Nhiễm, Đường Vân Nhiễm cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, nhất là nàng ấy còn tự nghĩ ra thể thơ, làm cho người ta nhìn mà ngưỡng mộ. Hơn nữa, nô tài có gặp qua Đường Đại tiểu thư, dáng vóc của nàng ấy có thể là bế nguyệt tu hoa, chim sa cá lặn. Nếu ngày nào đó bệ hạ nếu thấy nàng ấy, nhất định cũng đồng ý cách của nô tài."

      Sau khi bẩm báo xong tình huống này, khóe miệng còn hơi hơi nhếch lên độ cong đẹp, hề dối, tuyệt đối hề dối!

      Khi so sánh cùng Đường Vân Nhiễm, đích Đường Tứ Tứ quả thực rất "kém".

      Thanh danh của Đường Vân Nhiễm, Mộ Dung Long Thịnh cũng nghe người ta đề cập qua hai lần. giờ nghe thấy Quân Cơ Lạc cũng đánh giá Đường Vân Nhiễm cao như vậy, Mộ Dung Long Thịnh ra có hứng thú đối với nữ nhân này.

      Ông ta vuốt chòm râu của mình, vẻ mặt cực kỳ lạnh nhạt hỏi, "Vậy dáng người của nàng ấy thế nào?" Có khuôn mặt đẹp, cũng đại biểu dáng người đẹp. Ông ta muốn, nhất định phải là loại cực phẩm.

      Trong tròng măt u ám của Quân Cơ Lạc hơi có ánh sáng chớp động, có gì giấu diếm , "Đẹp hơn Chiêu Dung nhiều!"

      Năm chữ này lại làm cho Mộ Dung Long Thịnh kinh ngạc, Chiêu Dung tân phong trước mắt ông ta muốn là cực phẩm. Chẳng lẽ Đường Vân Nhiễm kia còn hoàn mỹ hơn sao.

      Trong lòng Mộ Dung Long Thịnh rục rịch, nếu cho hoàn mỹ như vậy cùng ông ta song tu, vậy nhất định chính là chuyện làm cho người ta cực kỳ hưởng thụ.

      Đôi mắt Quân Cơ Lạc khẽ nâng, liếc Mộ Dung Long Thịnh cái, sau lại hạ giọng , "Hoàng Thượng, nô tài cảm thấy Thái tử điện hạ cùng Đường Nhị tiểu thư thân này thể kết."

      "Đến đây, lý do của ngươi." Ánh mắt của Mộ Dung Long Thịnh trở lại người nữ tử lõa thể nằm ở bàn kia, đôi tay lại thích buông ở da thịt bóng loáng của nàng kia tỉ mỉ vuốt ve.

      Quân Cơ Lạc mỉm cười, bẩm , "Hoàng Thượng, nếu Thái tử điện hạ cùng Đường gia kết thân, vậy tương đương có được ủng hộ của Uy Viễn Đại tướng quân. Chuyện này đối với Hoàng Thượng người mà là thập phần bất lợi."

      Quân Cơ Lạc thốt ra lời này xong thành công thấy được tia cảnh giác ở mặt Mộ Dung Long Thịnh. Mộ Dung Long Thịnh ngẩng đầu, nhìn về phía Quân Cơ Lạc.

      Quân Cơ Lạc kiêu ngạo siểm nịnh, vừa cười , "Nô tài ngu muội, chỉ là muốn nhắc nhở Hoàng thượng như vậy. Hoàng Thượng người là thánh chủ minh, chắc chắn biết phải làm như thế nào."

      Mộ Dung Long Thịnh thích ăn kim đan, thích cùng đủ loại nữ tử song tu, tất cả những chuyện này đều là do ông ta muốn trường sinh bất lão. Đối với hoàng đế hoang dâm giống như ông ta, đương nhiên ông ta biết đạo lý nước có thể đẩy thuyền cũng có thể lật thuyền. Cho nên, ông ta tử thủ canh phòng nghiêm ngặt, cho đại hoạn quan Quân Cơ Lạc này quyền lực vô thượng, chính là vì có thể thay ông ta diệt trừ người có lòng dạ đen tối.

      tại, ông ta chỉ trầm ngâm lát, liền với Quân Cơ Lạc, "Chiếu ngươi như vậy, ngươi cảm thấy Ôn Trạch nên nạp dạng Thái tử phi nào, mới có thể làm cho trẫm an ổn lo?"

      Ông ta bình thường cực ít hỏi đến chính , biết liền hỏi Quân Cơ Lạc, ông ta cảm thấy chuyện này thực bình thường.

      Quân Cơ Lạc ngước khuôn mặt tuấn mỹ của lên, sâu kín , "Kỳ để Thái tử điện hạ tìm dạng nữ tử gì, loại chuyện này rất đơn giản. Đến lúc đó nô tài bày ra ít danh sách những nữ tử gia thế hiển hách, nhưng người trong gia tộc ở trong triều lại có thực quyền gì thích hợp để cưới, sau đó Hoàng Thượng tới bắt thăm. Biện pháp này, vừa mau lại vừa ít tốn thời gian.

      Hơn nữa nữ tử kia có thể được tay Hoàng Thượng bắt trúng cũng nhất định là có may mắn. Nữ tử như vậy làm Thái tử phi, nhất định là vô cùng tốt."

      Mộ Dung Long Thịnh đối với đề nghị này của đương nhiên cực kì vừa lòng. Chỉ cần cho Thái tử cưới nữ tử có thể cung cấp trợ lực cho , như vậy, nạp ai làm Thái tử phi đều là râu ria.

      "Chuyện này liền giao cho ngươi làm." Mộ Dung Long Thịnh vừa lòng gật đầu, Quân Cơ Lạc làm việc, ông ta cực kì tin tưởng.

      Ánh mắt Mộ Dung Long Thịnh lại nhớ tới người nữ nhân giữa bàn mà ông ta bày các loại tư thế đùa nghịch, ánh mắt ông ta cẩn thận chăm chú vào trước ngực nữ nhân kia.

      Nếu là ngày thường, Quân Cơ Lạc sớm phi thường "thức thời" lui ra. Nhưng hôm nay, chẳng những lui ra, còn cung kính ôm quyền, lại với Mộ Dung Long Thịnh, "Bệ hạ, Đường gia Nhị tiểu thư Đường Tứ Tứ kia giờ cũng tới tuổi thích hợp để gả rồi, nô tài nghe Ngũ hoàng tử tựa hồ đối với nàng ấy cũng có ý."

      mặt Mộ Dung Long Thịnh lập tức còn cao hứng.

      "Xem ra đứa cháu của Trì tướng quân này rất được hoan nghênh. Trong đám hoàng tử của trẫm còn có nhiều người đều quý mến nàng. Giống với loại tai họa này, Cơ Lạc, ngươi tìm biện pháp bí mật giết nàng ."

      Giết nàng? Đuôi lông mày Quân Cơ Lạc nhướn lên, ai dám giết nàng, cho biết tay!

      Đầu Quân Cơ Lạc vẫn cúi xuống, đôi mắt u ám lại như hồ sâu, làm cho người ta thấy , "Bệ hạ, việc này tuyệt đối thể. Trì tướng quân mới mất con, nếu cháu của ông ta lại xảy chuyện gì, tất làm Trì tướng quân càng thêm thương tâm khổ sở, dễ bị người xúi giục, ly gián tình cảm quân thần giữa Hoàng Thượng và ông ta."

      Quân Cơ Lạc tới đây, hơi dừng chút, "Kỳ Hoàng Thượng người có thể áp dụng phương thức uyển chuyển ôn hòa. Tỷ như, đem Đường Nhị tiểu thư gả cho đại thần hoặc là hoàng tử đối với Hoàng Thượng người trung tâm, như vậy Trì tướng quân nhìn mặt mũi cháu của ông ta, càng chỉ có thể đối với Hoàng Thượng người trung thành và tận tâm. Nô tài đề nghị Tam hoàng tử, Tam hoàng tử đối với Hoàng Thượng người rất có hiếu tâm."

      Sau khi Quân Cơ Lạc đem lời mình muốn đều xong, trong đôi mắt rất nhanh ra chút giảo hoạt.

      Mộ Dung Long Thịnh thực đồng ý ý tưởng của , nhưng ông ta tận lực suy nghĩ, đứa con thứ ba này của ông ta thân thể quá kém, thậm chí trong khoảng thời gian này có vài tháng đều nằm ở giường, tiến cung gặp ông ta.

      Lấy tình hình thân thể ta, nạp phi cho ta, là hại ta. Nhưng bài trừ Tam hoàng tử, đại thần hoặc là hoàng tử trung tâm nhất với ông ta chỉ còn lại có - Quân Cơ Lạc. Nhưng ta là hoạn quan a, đem Đường Nhị tiểu thư gả cho ta, vậy rốt cuộc vẫn là có chút khó giao đãi với Trì Lệ Dập.

      Mộ Dung Long Thịnh lại liếc mắt nhìn Quân Cơ Lạc, Quân Cơ Lạc nữa, mặc cho ta đánh giá, Mộ Dung Long Thịnh cũng đem toàn thân Quân Cơ Lạc đánh giá cẩn thận lần.

      Luận quyền thế, Quân Cơ Lạc tại gần với ông ta nhất. Luận diện mạo, diện mạo Quân Cơ Lạc cũng vô lại. Hơn nữa... ta là người trung tâm nhất với ông. Mấy năm nay biết thay hoàng đế như ông cản bao nhiêu kiếm, trung thần như vậy kỳ xứng với Đường Nhị tiểu thư vẫn là có thừa.

      Mộ Dung Long Thịnh ngu ngốc lại với Quân Cơ Lạc, "Chuyện này, trẫm có quyết định. Bất quá chờ việc hôn của Thái tử nơi đó làm tốt rồi hãy ."

      "Dạ!" Khi Quân Cơ Lạc lui ra điện, khóe miệng kia nhếch lên độ cong muốn che dấu như thế nào cũng che dấu được.
      Hy Tran, nancy1986, tieunai69199335 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 71: Thái tử điện hạ, nữ nhân này phải của ngươi!
      Edit: Tiểu Di
      Beta: Quảng Hằng


      Nơi yên hoa vang danh nhất trong Hoàng Thành giàu có - Thúy Liễu lâu.

      Trong nhã gian lầu hai, Mộ Dung Nhược Hồng hóa trang, toàn thân cải trang giả dạng phen, làm cho người ta nhìn ra chính là Ngũ hoàng tử Mộ Dung Nhược Hồng như thiên tiên cao thượng. Mà ở đối diện , người nữ phẫn nam trang ngồi.

      Cửa phòng nhã gian bị người từ bên ngoài nhàng đẩy ra, từ bên ngoài vào nam tử dáng người cao ngất, tướng mạo bình thường, nam nhân kia đến trước mặt Mộ Dung Nhược Hồng, quỳ xuống với , ôm quyền , "Chủ nhân, chuyện ngài an bài, thuộc hạ làm xong."

      "Ừ, làm tồi, trở về lĩnh thưởng ." Mộ Dung Nhược Hồng giương tay lên, nam nhân kia nghe lệnh lui xuống, hơn nữa ở ngoài cửa còn đem cửa đóng lại.

      Mà sau khi ở trong phòng chỉ còn lại có hai người, hai mắt Mộ Dung Nhược Hồng lộ ra sủng nịch, nhìn chằm chằm người đối diện.

      "Nhiễm Nhi, nàng cứ yên tâm . Qua chốc lát, xảy ra chuyện."

      Người kia ngồi ở đối diện Mộ Dung Nhược Hồng dịu dàng ngẩng đầu, khuôn mặt tinh xảo làm cho sóng mắt Mộ Dung Nhược Hồng hơi xao động. Ả ta buông chén trà trong tay, vừa lòng nhếch miệng, "Nhược Hồng, cám ơn chàng chịu giúp ta việc này."

      "Nhiễm Nhi, nàng đừng như vậy. Làm chuyện gì cho nàng ta cũng đều nguyện ý. Huống hồ đích là người Đường gia phải xin lỗi ngươi. Là bọn họ đáng chết!" Mộ Dung Nhược Hồng nghĩ đến ả ta bị Đường lão phu nhân lệnh cưỡng chế ra phủ, còn phải ở tại cái loại tiểu viện cũ nát chịu nổi này, thực đau lòng.

      Ở trong cảm nhận của , Đường Vân Nhiễm là đóa hoa xinh đẹp nhất đời này, cho dù ả muốn ánh trăng trời, chỉ cần sau khi nghiệp lớn thành công, cũng hái xuống cho ả.

      Bởi vì, ả ta là tốt nhất.

      Ả xứng đáng đồ tốt nhất đời này.

      Đường Vân Nhiễm khẽ thở dài, đôi mắt mềm mại đáng muốn lại thôi, miệng đào lại hơi khẽ cắn, "Nhược Hồng, chàng đối với ta quá tốt. Chỉ là ta lập tức tiến cung, đến lúc đó hai chúng ta chính là..." Quan hệ mẫu tử.

      Đường Vân Nhiễm vừa như vậy, trong lòng Mộ Dung Nhược Hồng đột nhiên giống như là bị khối tảng đá đè ép. mặt xinh đẹp như thiên tiên của lên trận đau thương, tay nhàng nắm tay ngọc của Đường Vân Nhiễm, thương cảm , "Nhiễm Nhi, nàng yên tâm. Đến lúc đó ta nhất định làm cho nàng bị loại trong mấy vòng ngày chân tuyển tú nữ."

      Đường Vân Nhiễm nũng nịu, trong đôi mắt như nước tràn ngập sùng bái với Mộ Dung Nhược Hồng, "Nhược Hồng, ta tin tưởng chàng."

      Được nữ nhân mình thích sùng bái, đó đối với nam nhân mà chính là chuyện phi thường kiêu ngạo. Mộ Dung Nhược Hồng nhất thời khó kìm lòng nổi, đứng lên, đến bên người Đường Vân Nhiễm.

      "Nhiễm Nhi, ta..." Hầu kết Mộ Dung Nhược Hồng cao thấp quay cuồng vài cái.

      Đường Vân Nhiễm làm như biết muốn làm cái gì, chớp chớp lông mi dài, thập phần nhu thuận nhắm hai mắt lại, miệng đào lại hơi khẽ mở. Mà Mộ Dung Nhược Hồng nhìn bộ dáng này của ả, quả thực chính là loại mời gọi .

      Bàn tay to thon dài của có chút kích động nâng mặt Đường Vân Nhiễm lên, cúi người xuống, cực kỳ thánh khiết ở môi bóng loáng no đủ của ả hôn xuống.

      Đường Vân Nhiễm lại chậm rãi mở to mắt, trong đồng tử của ả ràng ảnh ngược bóng dáng của Mộ Dung Nhược Hồng. Trong lòng Mộ Dung Nhược Hồng tê dại, đôi tay liền an phận từ gương mặt của ả xuống, cuối cùng đừng ở eo nhắn của ả.

      "Nhiễm Nhi..." Mộ Dung Nhược Hồng tràn ngập khát vọng gọi tiếng, Nhiễm Nhi của quá mức xinh đẹp, làm cho khó kìm lòng nổi. lại cúi người xuống, lúc này đây, cánh môi chạm đến cánh môi mềm mại như đóa hoa của ả, nháy mắt hơi thở cực nóng dũng mãnh vào bên trong môi Đường Vân Nhiễm.

      Đường Vân Nhiễm bị động nhận bá đạo đòi lấy, mà khi tay Mộ Dung Nhược Hồng muốn cởi bỏ nút thắt y phục ả, Đường Vân Nhiễm lại đè lại tay .

      Ả mở to hai tròng mắt đen nhánh, ngượng ngùng khó khăn ngăn cản nhìn Mộ Dung Nhược Hồng, "Đừng mà..."

      "Nhiễm Nhi, ta khó chịu..." Mộ Dung Nhược Hồng cắn răng, trong mắt tràn đầy khát cầu.

      "Nhược Hồng, chàng , vĩnh viễn bắt buộc ta làm việc ta thích làm..." Đường Vân Nhiễm cắn răng, vô cùng đáng thương . Mộ Dung Nhược Hồng nhìn thấy biểu tình này của ả, dục vọng trong mắt liền vơi nửa. Chỉ là, thân thể như trước buộc chặt, thực khó chịu. Ả gây cho rung động cùng ngọt ngào, làm cho nhịn được muốn trầm mê.

      ôm chặt lấy Đường Vân Nhiễm, ý đồ dùng phương pháp giải khát trông mơ làm cho dục vọng của mình biến mất. Nhưng cái vật chỗ thân dưới của lại lặng yên nảy mầm.

      Đường Vân Nhiễm làm sao có thể có cảm giác được cái kia này nọ, nhưng ả ngẩng khuôn mặt nhắn, trong mắt tràn đầy nghi hoặc ôn nhu hỏi, , "Nhược Hồng, cái gì người chàng chọc vào ta thế?"

      xong, tay ả còn thập phần hồn nhiên cách y phục sờ soạng chỗ mẫn cảm của , bàn tay còn nhàng ma xát. Mộ Dung Nhược Hồng lập tức nhịn được, đem Đường Vân Nhiễm đẩy lên giường, cúi thân đem ả đè xuống.

      "Nhiễm Nhi, giúp ta..." Mộ Dung Nhược Hồng khát cầu, tiếp theo liền cầm tay ả, dẫn tay ả thăm dò vào tiết khố.

      Vẻ mặt Mộ Dung Nhược Hồng vừa như thống khổ lại vừa như si mê, bao lâu sau, thân mình nhất thời mềm nhũn. Phủ phục ngã người Đường Vân Nhiễm. Nhưng Đường Vân Nhiễm vẫn nháy đôi mắt nghi hoặc theo dõi , "Nhược Hồng, vừa rồi chúng ta..."

      Mộ Dung Nhược Hồng chết biểu tình này của ả, Nhiễm Nhi của vừa thông minh lại vừa mang theo mơ hồ đáng . Ả như thế kém chỉ kém ở nơi sinh ra. Nếu ả mới là Trưởng nữ Đường gia, nếu sau lưng ả có Đại tướng quân lợi hại giống như Trì Lệ Dập, vậythật là tốt biết bao.

      "Nhiễm Nhi, tuy rằng ta đối với nàng từng hứa rất nhiều lời thề, nhưng nàng phải tin tưởng ta. Ta là thiệt tình thực lòng nàng... Ngày nào đó, ta nhất định choc ho nàng tận hưởng vinh quang vô hạn."

      "Nhược Hồng, chàng cái gì ta cũng đều tin chàng." Đường Vân Nhiễm vươn tay mình, ôm thắt lưng Mộ Dung Nhược Hồng, thân thể hai người cùng dán chặt, này vô hạn quấn quýt si mê. Nhưng nếu Mộ Dung Nhược Hồng phía sau chú ý ít, nhất định phát trong mắt Đường Vân Nhiễm luôn xuất vẻ cực kì chán ghét. Đáng tiếc, Mộ Dung Nhược Hồng đắm chìm trong tương lai vô mờ mịt mà dệt cho ả.

      Sau hai người đều tự sửa sang lại y phục tốt, đợi bọn từ trong nhã gian Thúy Liễu lâu ra, Thúy Liễu lâu muốn loạn thành đoàn. Nguyên nhân rất đơn giản - Đường thượng thư Đường Trọng Nguyên đột nhiên nổi điên.

      Ông ta lõa thể, phủ phục quỳ rạp mặt đất, ở người nha hoàn Thúy Liễu lâu, dáng vẻ giống như chó ở người nữ tử kia ngừng va chạm.

      Hành động điên cuồng của ông ta như thế, đương nhiên đưa tới ít nương cùng khách trong lâu vây xem. Mà khi có người nhận ra ông ta chính là Đường Trọng Nguyên, mọi người đều mang vẻ mặt hoặc khinh thường, hoặc chế giễu đối với Đường Trọng Nguyên. Đều cảm thấy Đường Trọng Nguyên ở trước công chúng cường bạo nha hoàn bưng nước, nhưng lại điên cuồng như vậy, lăng nhục trước công chúng như vậy, là hành động của cầm thú.

      Nhưng Đường Trọng Nguyên căn bản giống như mất phán đoán đối với bên ngoài. Hai mắt ông ta đỏ bừng sung huyết, tóc tai bù xù, động tác máy móc va chạm thân thể nữ tử dưới thân, này điên cuồng.

      Lầu hai, Đường Vân Nhiễm quan sát Đường Trọng Nguyên bị người dưới lầu vây xem, khóe miệng hơi nhếch lên. Đây là báo ứng mà Đường Trọng Nguyên nên có, ai bảo khi Đường lão phù thủy đuổi ả đến biệt viện, Đường Trọng Nguyên lại khoanh tay đứng nhìn. Nếu như lúc ấy ông ta giúp ả lời, ả cũng đối phó với ông ta như thế.

      Tất cả những chuyện này, đều là lỗi của ông ta.

      Ông ta bị trừng phạt là đúng tội.

      "Chúng ta vẫn là nhanh , đỡ phải để bị người nhận ra nàng đến." Mộ Dung Nhược Hồng mắt thấy người chung quanh càng ngày càng nhiều, kéo Đường Vân Nhiễm, hai người liền vội vàng ly khai Thúy Liễu lâu.

      Ngồi xe ngựa, Mộ Dung Nhược Hồng vuốt ve cằm, lo lắng , "Nhiễm Nhi, hôm nay Đường Trọng Nguyên này bày ra trò khôi hài tuy rằng có thể giúp nàng báo thù. Nhưng ông ta như thế nào cũng là phụ thân của nàng, nháo lớn như thế đối với thanh danh nàng cũng là tốt."

      Đường Vân Nhiễm hơi ngẩng nửa mặt nhìn đẹp nhất của mình lên, nhìn về phía Mộ Dung Nhược Hồng, ôn nhu , "Thứ nhất, người Đường gia tại hoàn toàn đem ta trở thành thân nhân. Thứ hai, ta giống như Đường Tứ Tứ, nàng ta nếu thoát khỏi gia tộc thể sống. Mà ta, chân trời góc biển, chỉ cần ta nguyện ý, đều có thể. Thứ ba, cũng là điều quan trọng nhất..."

      Ý cười khóe miệng Đường Vân Nhiễm càng sâu, "Thứ ba, ta làm như vậy là vì chàng... Chàng ngẫm lại xem, nếu tại Đường Trọng Nguyên xảy ra loại gièm pha loại này. Thái tử Mộ Dung Ôn Trạch còn có thể chịu cưới Đường Tứ Tứ sao? Chỉ cần cưới nàng ta làm Thái tử phi, chàng còn có cơ hội đả bại Thái tử điện hạ! Vì chàng, vì ta, gièm pha hôm nay của Đường Trọng Nguyên phải có."

      Đường Vân Nhiễm đương nhiên với Mộ Dung Nhược Hồng ả ta thiết kế làm Đường Trọng Nguyên ở chốn đông người làm chuyện dâm dục nữ nhân đối với ả trăm lợi mà hại. Thứ nhất, tại ả là tú nữ chân tuyển chờ đợi tiến cung, nếu thanh danh Đường Trọng Nguyên càng thối nát, chừng ngay cả tư cách tiến cung của ả cũng bị hủy bỏ.

      Thứ hai, luôn luôn quý trọng danh dự, Thái tử Mộ Dung Ôn Trạch vào thời điểm nổi bật này nạp Đường Tứ Tứ làm Thái tử phi.

      Thứ ba, ả làm như vậy, là muốn đả kích Đường lão vu bà, đả kích Đường Trọng Nguyên, đả kích tỷ đệ Đường Tứ Tứ... Lần này xem như ả vì bản thân mình báo thù.

      có nhiều chỗ tốt như vậy, ả có lý do gì tính toán tốt phen.

      Đường Vân Nhiễm ra phần như vậy, nháy mắt trong lòng Mộ Dung Nhược Hồng liền mềm mại. Nhiễm Nhi của quả nhiên làm chuyện gì cũng đều suy nghĩ cho .

      Trong lòng Mộ Dung Nhược Hồng tràn đầy thỏa mãn, càng nhìn càng cảm thấy Nhiễm Nhi của chính là phúc tinh của .
      nancy1986, Layla06, thanhbinh30 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 72: Người nào đó rất phúc hắc, đào sẵn hố chờ cây cỏ non!
      Edit: Tiểu Di
      Beta: Quảng Hằng




      "Lão phu nhân, xong rồi, lão gia xảy ra chuyện!" Trong Đường phủ, quản gia vội vã chạy vào trong sân của Đường Tử An. Đường lão phu nhân cùng Đường Tứ Tứ tại đều ở trong phòng Đường Tử An.

      "Ngươi hoảng cái gì." Ánh mắt Đường lão phu nhân mang theo khinh thường liếc quản gia cái, hiển nhiên đối với bộ dáng kích động đó của quản gia thập phần chướng mắt. Nhưng quản gia đối mặt với chuyện lửa thiêu mông này cũng thể có vẻ mặt khác.

      nhanh chóng xoa mồ hôi trán, hốt hoảng , "Lão phu nhân, hạ nhân vừa rồi theo lão gia hộ tống lão gia trở về. Bọn họ , lão gia ở Thúy Liễu lâu... Nổi điên. Lõa thể chạy như điên, sau đó đụng phải nha hoàn đưa nước liền xé y phục người ta, làm nhục... tại việc này lan truyền ở đường phố, lần này chỉ sợ lão gia chúng ta dữ nhiều lành ít...”

      "A?!" Đường lão phu nhân phát ra tiếng thét kinh hãi, ánh mắt tức giận khẽ đảo, thiếu chút nữa khí giận trào ra. May mắn Đường Tứ Tứ tay mắt lanh lẹ, đúng lúc đỡ lấy bà, sau đó lại vuốt lưng cho bà, Đường lão phu nhân lúc này mới nén khí xuống.

      "Ba!" Tay bà phát mạnh ở mặt bàn, tức giận thở từng ngụm từng ngụm, "Gia môn bất hạnh mà, nó lại dám làm ra loại chuyện cảm thấy thẹn này, mặt mũi Đường gia chúng ta đều bị nó làm mất hết... chừng việc này còn có thể bị người bắt lấy, mượn cơ hội buộc tội... Đến lúc đó chức quan này của nó khó bảo toàn... là nghiệt tử được việc đủ bại có thừa a!"

      Lại dù sao Đường gia ở trong Hoàng Thành cũng coi như là nhà có uy tín có danh dự, giờ xuất chuyện như vậy, chính bà cũng cảm thấy về sau bị đám phu nhân trong Hoàng Thành kia chê cười.

      "Tổ mẫu, người trước xin bớt giận... chừng tình vẫn chưa đến đổi tệ như ngài nghĩ." Nếu Đường Tứ Tứ lúc này có khủng hoảng, đó là có khả năng. Nhưng tại vấn đề xảy ra, nên nghĩ biện pháp giải quyết.

      Đường Trọng Nguyên người này lạnh bạc, vô tình, háo sắc. Nhưng vô luận như thế nào ông ta cũng ngốc đến nỗi trước mặt mọi người cường bạo dân nữ, chuyện này nhất định là bị người ta thiết kế.

      Mà người có thể nhẫn tâm ở phía sau làm ra chuyện như vậy - tựa hồ chỉ có người.

      "Tứ Tứ, sao có thể vội lo được chứ. Loại gièm pha này hủy Đường gia chúng ta..." Đường lão phu nhân nóng nảy, bà từ ghế đứng lên, ngừng qua lại trong phòng, mặt tràn đầy lo lắng.

      Đường Tử An cũng mặt nhăn như bánh bao, lo lắng nhìn Đường Tứ Tứ. Tay Đường Tứ Tứ khẽ vuốt hai má , trấn an . Sau đó mới ngẩng đầu, lạnh giọng hỏi quản gia, "Lão gia tại ở đâu?"

      "Lão gi, ông ấy... được người ta đưa về, ngồi ở đại sảnh, chỉ là tại vẻ mặt của ông ấy rất hoảng hốt, mặc kệ người nào hỏi ông ấy, ông ấy đều để ý."

      Quản gia trả lời chi tiết, "Hơn nữa, Nhị tiểu thư. Ngoài phủ chúng ta vây quanh rất nhiều người xem náo nhiệt. Lần này, mặt mũi Đường gia chúng ta xem như hoàn toàn mất hết."

      "Súc sinh biết sống chết mà!" Đường lão phu nhân nghe đến đó, sớm kiềm chế được ngọn lửa trong lòng, lập tức đằng đằng sát khí thẳng về hướng cửa. Quản gia sốt ruột, rất sợ Đường lão phu nhân làm ra chuyện tức giận gì, liền nhanh chóng đuổi theo.

      Tuy rằng Đường Tử An tuổi, nhưng cũng biết đạo lý trứng có tổ tồn tại. khẩn trương kéo y phục của Đường Tứ Tứ, lo lắng hỏi, "Nhị tỷ tỷ, phụ thân chúng ta lần này có phải chọc phiền toái hay ? Có thể liên lụy đến cậu ?"

      Khóe miệng Đường Tứ Tứ hơi nhếch lên, "Tử An yên tâm, có đệ và tỷ, Đường gia chúng ta gặp chuyện may."

      "Nhưng mà... Nếu có người đến Ngự sử đài trình lên Hoàng Thượng..." Thân là mệnh quan triều đình lại cường bạo dân nữ, ban ngày tuyên dâm, chỉ hai điều này là có thể bị bãi quan. Nếu lại bị người có tâm lợi dụng, chuyện này có thể cũng nguy hiểm đến cậu ở biên quan. Người khác , phụ thân là ỷ vào có chỗ dựa vững chắc Uy Viễn Đại tướng quân, cho nên mới kiêng nể gì như vậy.

      "Tử An, đệ nghỉ ngơi trước . Nhị tỷ đến đại sảnh xem phụ thân."

      ", Nhị tỷ! Đệ cũng !" Đường Tử An từ giường giãy dụa đứng lên.

      "Ngoan! Quay về giường nằm . Chuyện khác tỷ tỷ xử lý tốt."

      " cần, Nhị tỷ. Cậu thường nam tử hán đại trượng phu, phải dũng cảm gánh vác trách nhiệm. tại Tử An trưởng thành, nên mọi chuyện đều để cho Nhị tỷ vất vả. Tử An cũng muốn vì nhà này dốc chút sức mọn."

      Đường Tử An chuyện tiếng thô lệ khó nghe, nhưng Đường Tứ Tứ nghe tới, lại cảm thấy vô cùng vui mừng.

      Nàng thấy xác thực có thể xuống giường, liền nắm tay , hai người đến đại sảnh tiền viện.

      Đại sảnh, Đường lão phu nhân mắng nhiếc Đường Trọng Nguyên, khi hai tỷ đệ Đường Tứ Tứ tiến vào, lúc này Đường Trọng Nguyên quỳ mặt đất, nắm y phục của Đường lão phu nhân, thống khổ kêu khóc,

      "Mẫu thân, người hãy tin tưởng con, con là bị người ta hạ dược... Lúc ấy sau khi con uống chén trà, thân thể tựa như ngọn lửa... Sau đó liền khống chế được chạy ... Những chuyện xảy ra sau đó ngay cả bản thân con cũng biết mình làm gì... Nương, nương nhất định phải tin con..."

      "Nghiệt tử! tại ngươi muốn ta tin tưởng ngươi, ta tin tưởng ngươi có ích lợi gì? Người bên ngoài tin ngươi a!" Đường lão phu nhân xong liền thống khổ hướng người Đường Trọng Nguyên đánh vài cái.

      Đường Trọng Nguyên đau khổ ôm đùi Đường lão phu nhân, bộ dáng rất sợ bị Đường lão phu nhân vứt bỏ.

      "Ngươi ngươi như vậy nếu sau này chết xuống suối vàng còn có mặt mũi gặp liệt tổ liệt tông Đường gia chúng ta sao?" Đường lão phu nhân đau đớn gào lên, lúc này cũng đánh Đường Trọng Nguyên nữa mà dùng hai tay dùng sức đánh ngực mình, hận thể chết để quên chuyện này. Bà còn mặt mũi nữa!

      "Trọng Nguyên, sao ta có thể sinh ta đứa con trai như ngươi chứ. Đường gia chúng ta bắt đầu lập nghiệp nhờ gia gia ngươi kinh doanh nhỉ trong Hoàng Thành, tại chỉ mình ngươi hủy cố gắng ba đời nay. Ngươi a ngươi... Ta nỡ đánh chết ngươi, ta tự đánh ta chết trước."

      Đường lão phu nhân lại dùng lực đánh ngực mình, bộ dáng hận thể tự đánh mình cho đến chết.

      Cung ma ma vội vàng tiến lên giật tay Đường lão phu nhân. Đường Tứ Tứ hít vào hơi dài, đến trước mặt Đường lão phu nhân, giọng an ủi, "Tổ mẫu, việc này chừng vẫn chưa tệ đến mức như chúng ta nghĩ. Bây giờ chúng ta nên đem chuyện này giải quyết trước. Tôn nữ ra có biện pháp, chỉ là biết hiệu quả thế nào."

      "Con vậy là…" Đường lão phu nhân vẻ mặt kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Cung ma ma, ngay cả Đường Trọng Nguyên sau khi nghe Đường Tứ Tứ lời này, ánh mắt cũng nhanh chóng sáng ngời, vẻ mặt hi vọng nhìn về phía nàng.

      "Tứ Tứ, nữ con ngoan của cha, con giúp cha . Lần này nếu phụ thân vượt qua ải này, nhất định tìm vị hôn phu tốt cho gả con, cho con cả đời đều cẩm y vinh hoa."

      Đường Tứ Tứ ở trong lòng cười nhạo, lời của Đường Trọng Nguyên có thể tin, heo mẹ đều có thể lên cây.

      Hơn nữa, ai nàng giúp phụ thân cặn bã này của nàng? Nàng ra tay là vì ổn định cả Đường gia, vì đệ đệ Tử An của nàng mà thôi. Về phần Đường Trọng Nguyên, nàng sớm muốn vứt bỏ ông ta.

      "Tổ mẫu, chuyện này thực ràng là có người nhằm vào Đường gia chúng ta. Nhưng xác thực phụ thân cũng làm sai. Nếu ông đến Thúy Liễu lâu, căn bản bị người ta tính kế. Tôn nữ cảm thấy, Nếu Đường gia chúng ta trốn tránh trách nhiệm, chi bằng hào phóng nhận trách nhiệm. Chỉ có như vậy, ít nhất mới có thể đem nguy cơ hạ đến thấp nhất."

      Đường lão phu nhân nhìn về phía Đường Tứ Tứ, "Tứ Tứ, con kế tiếp nên làm như thế nào."

      Ánh mắt Đường Tứ Tứ rất nhanh lướt qua nét mặt vẫn còn hoảng sợ kia của Đường Trọng Nguyên, cuối cùng dừng lại ở cây chuối ngoài cửa sổ."Tứ Tứ cảm thấy trước mắt chỉ có thể như vầy..."

      nay bạn nhận edit bộ này bận nên tạm ngưng, bạn nào có hứng thú với bộ này mail về mail [email protected] nhé!
      Hy Tran, tieunai691993, Layla0630 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 72: Người nào đó rất phúc hắc, đào sẵn hố chờ cây cỏ non!
      Edit: Tiểu Di
      Beta: Quảng Hằng


      Ngày hôm sau, vào triều.

      Mộ Dung Long Thịnh ngồi cao long ỷ, quan sát văn võ bá quan triều đình đứng hai bên.

      "Hoàng Thượng có chỉ: Có chuyện khải tấu, chuyện bãi triều!" Hôm nay Quân Cơ Lạc mặc bộ cẩm bào màu lam hoa văn thêu bạch hạc, đứng chính giữa, sắc mặt bình tĩnh nhìn văn võ bá quan trong triều.

      Dưới triều vài quan viên văn võ nhìn nhau, rất nhanh trong đám người có người cầm thẻ bài ngọc đứng ra. Người nọ là Lục Ngự sử của Ngự sử đài. Ngày thường, cũng ít lần bị người Ngự sử đài buộc tội này buộc tội kia. Trước đây ta cũng từng dẫn vài nhóm người đến trước ngự thư phòng quỳ, cầu hoàng đế bãi miễn chức quan đại hoạn quan Quân Cơ Lạc này đâu.

      Quân Cơ Lạc nhìn thấy , khóe miệng mỉm cười, nghiền ngẫm mười phần.

      "Khởi bẩm Hoàng Thượng, lão thần có chuyện khải tấu." Lục Ngự sử cung kính cúi người, "Hôm qua Đường Thượng thư ở trong Thúy Liễu lâu công nhiên lõa thể, cường bạo dân nữ, hành động chốn đông người này là tội lỗi chồng chất. Lão thần khẩn cầu Hoàng Thượng bãi miễn chức quan của Đường Thượng thư."

      Lục Ngự sử vừa xong, phía dưới lập tức có đám người phụ họa. Trong đó Lễ bộ Thượng thư mới nhậm chức là Hoàng Hạo Phẩm đưa mắt liếc nhìn Ngũ hoàng tử Mộ Dung Nhược Hồng, sau đó cũng bước ra khỏi hàng , "Hoàng Thượng, cử chỉ cầm thú của Đường Thượng thư tổn hại mỹ danh của Hoàng Thượng, tại dân chúng trong Hoàng Thành đều chú ý chuyện này. Càng có người Đường Thượng thư chính là ỷ vào vợ , Uy Viễn Đại tướng quân, muốn làm gì làm. Thần cũng khẩn cầu Hoàng Thượng nghiêm trị Đường Thượng thư."

      Nhưng Thái tử điện hạ Mộ Dung Ôn Trạch giờ phút này từ trong đám người đứng ra, cung kính với Mộ Dung Long Thịnh, "Phụ hoàng, nhi thần cảm thấy dựa theo biểu cẩn trọng thường ngày của Đường Thượng thư mà xem xét, Đường Thượng thư có thể là bị người ta tính kế. Cho nên, vì để trung thần thất vọng đau khổ, nhi thần cảm thấy hay là trước tra độc thủ phía sau màn, về phần xử phạt Đường Thượng thư, ra có thể chậm rãi."

      Mộ Dung Nhược Hồng cũng đứng ra, cười khinh miệt, "Phụ hoàng, vạn ác dâm đứng đầu, trừng phạt nghiêm khắc Đường Thượng thư, đủ để bình ổn phẫn nộ của dân chúng."

      Quân Cơ Lạc đứng ở bên cạnh Mộ Dung Long Thịnh, trong mắt có nét xảo quyệt thoáng . Mộ Dung Ngũ này, thực biết xem sắc mặt làm việc mà. Khó trách hoàng đế ghét nhất chính là đứa con như .

      Nếu cả Tiêu Quốc, ai dâm đãng nhất, vậy đó nhất định là Mộ Dung Long Thịnh. tại làm con mà há mồm "Vạn ác dâm đứng đầu", đó phải là đánh vào mặt hoàng đế sao?

      lúc này, có thái giám ngoài cửa đột nhiên báo lại, Đường Thượng thư Đường Trọng Nguyên ở cửa cầu kiến.

      Mộ Dung Long Thịnh giơ tay lên, "Cho vào ."

      bao lâu, mọi người nhìn thấy Đường Trọng Nguyên để trần nửa người , lưng trói cành mận gai, cực kì chật vật tiến vào. Chờ khi ông ta vào trong điện, ông ta hai lời, trực tiếp quỳ xuống dập đầu ba cái với Mộ Dung Long Thịnh.

      "Khởi bẩm Hoàng Thượng, thần là tới thỉnh tội. Bởi vì vi thần thất thố, làm phiền đến Hoàng Thượng. Vi thần nguyện ý gánh vác hết thảy trách nhiệm." Đường Trọng Nguyên cúi đầu, dáng vẻ biết sai lầm rồi.

      Mộ Dung Nhược Hồng cười nhạo, "Đường Thượng thư, lưng trói cành mận gai, là muốn đến chịu đòn nhận tội? đời cũng có chuyện tốt như vậy. Ngươi chẳng lẽ biết Hoàng Thượng bởi vì ngươi, bị người ngoài chửi bới sao?"

      Đường Trọng Nguyên cúi đầu, liên tục dập đầu mặt đất, "Vi thần biết sai rồi. Vi thần quyết định nạp nha hoàn Thúy Liễu lâu kia làm di nương. Mặt khác, Đường gia xuất ra số bạc dùng để mở kho lương bố thí cháo trong tháng, trong tháng này, vi thần mỗi ngày đều tự mình đến sạp cháo múc cháo cho dân chúng. Các vị đại thần trong triều đều có thể mỗi ngày giám sát.

      chỉ có như vậy, tất cả các hiệu thuốc mà Đường gia sở hữu, cũng chữa bệnh từ thiện miễn phí, thu tiền. Ngoài ra Đường gia cũng nguyện ý quyên ra hai phần ba tài sản Đường gia, cũng chính là mười vạn hai, cho binh sĩ ở biên cương mua thêm trang phục."

      Tất cả những chuyện này đều là đứa con thứ hai của ông ta dạy ông ta . Đương nhiên so với tử tội, so với việc bị bãi quan biếm làm thứ dân, Đường Trọng Nguyên nguyện ý hy sinh trước mắt.

      Ông ta lại căng thẳng da mặt, dập đầu với Mộ Dung Long Thịnh, "Hoàng Thượng, vi thần biết vi thần làm chuyện này cũng đủ để triệt tiêu hành vi vớ vẩn của vi thần ở Thúy Liễu lâu. Cho nên, vô luận Hoàng Thượng người xử phạt vi thần như thế nào, vi thần đều nhận tội."

      có cầu xin tha thứ, có kêu oan uổng, nhưng dùng hành động thực tế đến sám hối lỗi mình phạm. Chiêu này của Đường Trọng Nguyên, làm cho rất nhiều quan viên trong triều đều ngước mắt nhìn ông ta.

      Trong mắt Mộ Dung Nhược Hồng có thâm trầm. Đường Trọng Nguyên này, đúng là thông minh. Ông ta ngoài việc nguyện ý nạp nha hoàn kia làm di nương, lại lấy bạc, lại tự mình làm chuyện tốt. Hoàng đế khẳng định giết ông ta, hoặc là tịch biên nhà ông ta

      Hơn nữa nếu Đường Trọng Nguyên đem việc ông ta làm xuống dưới, dân chúng trong Hoàng Thành này đối với Đường gia bọn họ cảm kích còn kịp. Làm gì còn có ai muốn tiếp tục truy cứu chuyện của Đường Trọng Nguyên.

      Thái tử Mộ Dung Ôn Trạch nhìn Đường Trọng Nguyên hơi mỉm cười, xem ra Đường Trọng Nguyên cũng thông minh.

      Quân Cơ Lạc yên lặng cười, Đường Trọng Nguyên này, ra rất có phúc khí. Hai nữ nhi dưới tay người này còn lợi hại hơn người kia. Bất quá, xuất bạc cho binh sĩ ở biên cương mua thêm trang phục gì đó, này xem ra tồi.

      tại ở số địa phương nơi biên quan xuất thời tiết rét tháng ba, nghe các tướng sĩ cũng dễ dàng.

      tại hết thảy đều phải xem Mộ Dung Long Thịnh xử trí Đường Trọng Nguyên như thế nào. Tất cả mọi người đem ánh mắt nhìn về phía Mộ Dung Long Thịnh ngồi phía . Đối với Mộ Dung Long Thịnh mà , chiếm đoạt dân nữ đáng kể chút nào. Ngày ấy phải ông ta cũng ở trong rừng thịt biển rượu cùng đám hưởng dụng nữ nhân sao. tại nếu Đường Trọng Nguyên chủ động nhận tội, tùy tiện giáng tội cho thôi.

      Quân Cơ Lạc phía sau đột nhiên cúi người xuống, kề ở bên tai Mộ Dung Long Thịnh giọng vài câu. Hai mắt đục ngầu của Mộ Dung Long Thịnh đột nhiên sáng ngời, nhìn Quân Cơ Lạc.

      Sau đó, Mộ Dung Long Thịnh hắng giọng, lanh lảnh , "Đường ái khanh, ngươi phụ kỳ vọng của rẫm đối với ngươi. Nhưng ngươi nguyện ý muốn gánh vác trách nhiệm, trẫm thực vui mừng.

      Nhưng tử tội có thể tránh, tai vạ khó thoát. Như vậy , chuyện mở kho lương bố thí cháo gì đó cần ngươi tới làm, ngươi đến phủ đệ của Cơ Lạc canh giữ cửa tháng cho trẫm ."

      Đây là vì sao?

      Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Mộ Dung Long Thịnh. Vì sao lại muốn Đường Trọng Nguyên làm thủ vệ nhà đại hoạn quan Quân Cơ Lạc này chứ? Ngay cả bản thân Đường Trọng Nguyên cũng nơm nớp lo sợ liếc mắt nhìn lén Quân Cơ Lạc cái.

      Mộ Dung Long Thịnh cười ha hả, "Này còn đơn giản sao, Cơ Lạc khoản đãi Đường ái khanh tốt." Mộ Dung Long Thịnh nhấn mạnh hai chữ "khoản đãi", ông ta cảm thấy Quân Cơ Lạc chắc chắn tra tấn Đường Trọng Nguyên tốt.

      Đôi mắt sâu thẳm của Quân Cơ Lạc hơi nhíu lại, ánh mắt xa xa nhìn về phía Đường Trọng Nguyên. Cũng hẳn, nhất định khoản đãi ... Con của Đường Trọng Nguyên tốt. Làm gì có chuyện phụ thân tham gia quân ngũ giữ cửa, nữ nhi lần cũng đến thăm.

      triều tất cả mọi người đều dùng ánh mắt "tự cầu nhiều phúc" nhìn về phía Đường Trọng Nguyên. Quân Cơ Lạc rất biến thái, tại Hoàng Thượng để Đường Trọng Nguyên giữ cửa nhà tên biến thái. Đường Trọng Nguyên này vừa mất mặt, vừa có khổ ăn a.

      Trong lúc nhất thời, đám người Lục Ngự sử đều ngậm miệng lại.

      "Được rồi, Đường ái khanh, ngươi về trước ." Mộ Dung Long Thịnh phất tay cho lui ra, Đường Trọng Nguyên nghĩ tới việc mình phải giữ cửa cho Quân Cơ Lạc, trong lòng uất ức khó giải. Nhưng ngược lại lại cảm thấy mình có bị trảm thủ, lại có bị bãi quan, xem như trong cái rủi còn có cái may.

      Nghĩ như vậy, trong lòng Đường Trọng Nguyên là băng với hỏa song hành.

      "Cơ Lạc, đem thánh chỉ trẫm viết xong tuyên chút ." Mộ Dung Long Thịnh còn kiên nhẫn, muốn nhanh chóng chấm dứt lâm triều.

      Quân Cơ Lạc mang thánh chỉ Mộ Dung Long Thịnh ra, mở ra vừa thấy, chậm rãi tuyên đọc, , "Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết. Thái tử Mộ Dung Ôn Trạch kính trưởng bối, dưới hộ người dưới, ôn khiêm cung kiệm*, làm cho trẫm thập phần vui mừng. Nữ nhi Sử thái phó Sử Hao Lan phẩm hạnh đoan chính, cử chỉ hiền thục, cùng Thái tử là trời đất tạo thành đôi. Trẫm hôm nay đặc biệt tứ hôn cho hai người. Khâm thử!"
      *ôn hòa - khiêm tốn - cung kính – tiết kiệm

      đạo thánh chỉ như vậy nện xuống, đầu tiên là đạp vỡ mộng của Thái tử Mộ Dung Ôn Trạch. ràng cùng phụ hoàng cầu chính là Đường Tứ Tứ, mà phải Sử Hao Lan. Sau lại Sử thái phó sớm già, ông ta hoàn toàn có khả năng trợ lực cho . Cho cưới Sử Hao Lan, đó quả thực hế có chút tác dụng gì.

      Thái tử Mộ Dung Ôn Trạch ngửa đầu, nhìn về phía người đứng bên cạnh Mộ Dung Long Thịnh là Quân Cơ Lạc, Quân Cơ Lạc thập phần thản nhiên hướng nhếch miệng cười, trạng thái nhanh nhẹn này, lại có thể làm Mộ Dung Ôn Trạch tức giận đến mức phát hỏa.
      Hy Tran, tieunai691993, Linh miwi33 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :