1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      a Lạc nhà ta quá tuyệt, lần này bác TLD k còn gì mà phản đối a Lạc nữa rồi.
      con ả VT ngu xuẩn, chết đến nơi còn giúp ngta đếm tiền, mong tên DKC kia k giết ả sớm, hành hạ ả muốn sống k đc muốn chết k xong thế mới vui
      Dothuydung thích bài này.

    2. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121

    3. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Chương 201: Chúng ta chờ chính là ngày này!
      editor: Jun

      "Trì tướng quân, điểm tâm còn nóng ăn mới tốt, trà còn nóng uống mới ngon." Tiểu thái giám cúi đầu thấp hơn, giọng . Trì Lệ Dập nắm cán bút chặt thêm chút, ngẩng đầu lên liền thấy gương mặt tuấn mỹ của Quân Cơ Lạc.

      Khói trắng tỏa ra từ lư hương Lưu Kim lượn lờ khiến trong điện tràn ngập mùi hương thơm ngát tự nhiên.

      Bút lông tay Trì Lệ Dập khẽ run run, giọt mực rơi giấy rồi nhòe rộng ra.

      Quân Cơ Lạc cúi thấp đầu lại nhắc lại câu vừa rồi:"Trì tướng quân, điểm tâm lúc nóng ăn mới tốt, trà còn nóng uống mới ngon." Đôi mắt u ám của lên tia sáng.

      Trì Lệ Dập bặm môi, nhanh chóng thu hồi tầm mắt, bút lông tay lại tiếp tục phóng bảng chữ mẫu. Quân Cơ Lạc mặc quần áo tiểu thái giám hành lễ với Trì Lệ Dập rồi khom người lui ra ngoài.

      Khi tới cửa đại điện, hai thị vệ phụ trách trông giữ như thường lệ lục xoát. Xác định tiểu thái giám mang ra ngoài thứ gì khả nghi, hai người mới để Quân Cơ Lạc rời .

      Trì Lệ Dập nghe thấy tiếng đóng cửa điện mới buông bút lông xuống, đem ánh mắt dừng ở điểm tâm và trà án thư. Mắt liếc về phía cửa đại điện cái, Trì Lệ Dập mới động tới ấm trà và điểm tâm. Trong ấm trà nước còn nóng nhưng điểm tâm được Điệp Nhi Lý Thịnh làm còn ấm nữa.

      Hai mắt Trì Lệ Dập nheo nheo, dùng tay tách điểm tâm đĩa thành hai nửa, khi khối điểm tâm vỡ ra làm hai cũng phát ra điều gì lạ thường.

      Ngay khi ông thể xoay xở thêm mắt chợt thấy tờ giấy dầu. Mắt ông liền động, nhấc ấm trà lên đổ nước trà trong ấm lên tờ giấy dầu.

      lâu sao, giấy dầu bị nước ấm ngấm vào dần dần lên chữ viết màu đen mờ nhạt. Trong lòng Trì Lệ Dập sáng tỏ, lại đổ thêm nước trà lên giấy dầu.

      Chữ viết giấy dầu liền hoàn toàn.

      "Điểm tâm ngày mai có độc, cứ ăn! Ba ngày sau tới lấy thi thể!"

      Trì Lệ Dập lặng lẽ đem tờ giấy dầu đốt ngọn nến, giấy dầu bốc cháy, khuôn mặt nghiêm nghị của Trì Lệ Dập được phủ lên ánh sáng màu hồng của ánh lửa, trong mắt Trì Lệ Dập chợt lóe lên ánh sáng tinh duệ rồi biến mất.

      Trong bóng đêm, Quân Cơ Lạc lui ra từ trong tẩm điện của Trì Lệ Dập. dạo vài vòng bên tường cung, cuối cùng lắc mình đứng trước tòa cung điện bị phá. táp táp môi, điểm mũi chân bay lên đầu tường vào bên trong nội viện của cung điện.

      Trong nội viện, sớm có tiểu thái giám mặc trang phục giống như Quân Cơ Lạc đứng chờ . Nhìn thấy Quân Cơ Lạc, tiểu thái giám kia cúi người quỳ xuống. Quân Cơ Lạc đưa tay vào trong tay áo lấy ra bình thuốc màu trắng sau đó giao cho tiểu thái giám.

      Sau khi tiểu thái giám nhận lấy bình thuốc liền phủ phục dám nhúc nhích.

      "Ngày mai, ngươi đem bột thuốc này trộn vào trong điểm tâm của Trì Lệ Dập." Quân Cơ Lạc liếc tiểu thái giám cái rồi ra lệnh.

      Tiểu thái giám giập đầu với Quân Cơ Lạc, tiếng "tuân lệnh"

      Quân Cơ lạc tiến lên trước vỗ bả vai của tiểu thái giám:"Vận Lai, ngươi ở hoàng cung Trần quốc mấy năm rồi?"

      "Sáu năm!" Tiểu thái giám được Quân Cơ Lạc gọi là Vận Lai đáp.

      Quân Cơ Lạc thở dài:"Bản đốc cam đoan với ngươi, khi ngươi rồi, đệ đệ, muội muội trong nhà ngươi nhất định phải chịu cảnh khốn khó. Bản đốc quan tâm tới bọn học tốt!"

      "Tiểu nhân nhất định làm theo, chết cũng hối tiếc. Chỉ mong Cửu Thiên Tuế có thể giúp người thân trong nhà Vận Lai phải gặp khốn cảnh." Vận Lai lại trịnh trọng dập đầu ba cái với Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc vài lời với mới yên tâm rời .

      Ánh trăng xa xôi, bầu trời lên vầng trăng tàn.

      Quân Cơ Lạc cũng rời ngay mà đứng tại chỗ đợi chút. Khoảng hai cốc trà sau mặt đất dưới chân truyền tới thanh. Quân Cơ Lạc nhếch khóe miệng, sau đó nghiêng tai lắng nghe sau đó tiến về phía trước vài bước, xê dịch tảng đá trước mặt. Tảng đá được dịch ra, lộ ra cái đầu người.

      Đôi mắt sáng ngời có thần của Bao Hành Tôn đảo vòng, nhìn thấy Quân Cơ Lạc, vô cùng tự hào :"Cửu Thiên Tuế, tiểu nhân dùng mấy đồ ngài đưa cho đào được tới giường của nữ nhân kia. Tiểu nhân đem lá thư ngài giao cho nàng ta. Nữ nhân kia tại nàng sống bằng chết, chỉ cần Cửu Thiên Tuế ngài có thể giúp nàng ta rời khỏi hoàng cung Trần quốc nàng cái gì cũng nghe theo ngài."

      Quân Cơ Lạc vừa lòng gật gật đầu, cho tới này tất cả đều diễn ra đúng theo kế hoạch của .

      Nữ nhân mà Bao Hành Tôn gặp là nữ nhân Dạ Kiêu Cửu từng trước kia. Người ta Dạ Kiêu Cửu từng vì có được nụ cười của nàng ta mà tiếc thứ gì. Nhưng nữ nhân như vậy về sau lại bị Dạ Kiêu Cửu giam lỏng. Lần này muốn cứu người ra cũng muốn giúp nữ nhân kia tay.

      Thời gian trôi nhanh, sang ngày hôm sau.

      Phong Hàn Lận ở chính điện bàn bạc đại với mấy vị tâm phúc của Dạ Kiêu Cửu có thái giám vội vàng tiến vào. Bởi vì chạy quá nhanh mà lảo đảo vài cái, thiếu chút nữa ngã sấp xuống đất. quỳ xuống trước mặt mấy người Phong Hàn Lận, run rẩy bẩm báo với Phong hàn Lận:"Quốc sư, chuyện lớn tốt. Hai cha con Trì Lệ Dập... trúng độc..."

      "Cái gì? Trì Lệ Dập trúng độc?" Toàn thân Phong Hàn Lận trấn động, đứng dậy tới trước mặt thái giám quỳ dưới mặt đất. Đồng tử của Phong Hàn Lận co rút mãnh liệt, :"Rốt cuộc sao lại thế?"

      "Quốc sư, ngài qua xem chút , Trì Lệ Dập rất có thể qua khỏi." Thái giám bị lộ khí người Phong Hàn Lận làm cho sợ hãi dám thở mạnh, run rẩy .

      Phong Hàn Lận bỏ lại việc chưa xử lý, tay cầm phất trần vội vàng tới tẩm điện giam giữ Trì Lệ Dập. Vừa tới tẩm điện Trì Lệ Dập thấy trong điện có ngự y bắt mạch cho cha con họ.

      Sắc mặt Trì Lệ Dập tái nhợt, khóe miệng còn có chút máu đen chảy ra. Mà tình trạng của Trì Hằng Liễu bên cạnh còn xấu hơn, sắc mặt tái nhợt, lỗ mũi đổ máu, tứ chi run rẩy ngừng.

      "Tại sao có thể như vậy? Là ai hạ độc bọn họ?" Phong Hàn Lận phẫn nộ rống lên giận giữ. Trong đại điện, thái giám và cung nữ quỳ, ai cũng run rẩy nhưng ai dám đáp lời Phong Hàn Lận.

      Trì Lệ Dập tựa vào ghế thái sư. Khi nhìn thấy Phong Hàn Lận đến ông ngẩng đầu, dùng ánh mắt vô cùng lạnh bạc khiêu khích nhìn chằm chằm Phong Hàn Lận.

      "Ngài cần hỏi nữa, tiểu thái giám lén trộn độc dược uống thuốc độc tự sát rồi. Còn tất cả người quỳ trong điện này đều vô tội."

      Ngự y chẩn mạch cho Trì Lệ Dập xong cuống quýt quỳ xuống trước mặt Phong Hàn Lận, chi tiết kết quả chẩn mạch cho Phong Hàn Lận:"Quốc sư, Trì tướng quân và Trì tiểu tướng quân trúng độc rất nặng. Chỉ sợ Hoa Đà cái thế cũng thể cứu chữa."

      "Hoàng thượng sao có thể nuôi cái loại phế vật như ngươi?" Giọng của Phong Hàn Lận lạnh lẽo đáng sợ, nâng chân dùng sức đá ngự y. Ngự y bị đá ngã xuống đất, nhưng bị uy nghiêm của dọa sợ liền ngừng dập đầu tạ tội với Phong Hàn Lận:"Quốc sư bớt giận..."

      Trì Lệ Dập cười thản nhiên, hờ hững :"Phong quốc sư, tuy rằng chúng ta thờ cùng chủ nhưng nể mặt mũi sư phụ ta, sau khi cha con ta mất, ngài có thể đưa thi thể chúng ta về Tiêu quốc ?"

      " thể!" Phong Hàn Lận cao giọng cự tuyệt:"Trì Lệ Dập, nếu ngươi chết, ta đem thi thể hai cha con ngươi cho chó nhai. Ngươi đường đường là chiến thần tướng quân của Tiêu quốc, nếu chết rồi bị chó nhai đó chắc chắn là trò cười cho khắp thiên hạ. Cho nên nếu ngươi muốn chết khó coi đừng có mà chết!"

      Phong Hàn Lận nhấc chân đá lên người ngự y quỳ mặt đất, mắt đỏ quạch, quát:"Mau cứu sống hai cha con họ cho ta, nếu cứu được... bổn tọa chém đầu ngươi!"

      Ngự y bị Phong Hàn Lận uy hiếp vô cùng sợ hãi, hoảng hốt đứng lên khỏi mặt đất, cố gắng chữa trị cho hai cha con Trì Lệ Dập lần nữa. Cánh môi tái nhợt của Trì Hằng Liễu lúc này lên sắc tím, chân tay thể điều khiển cố gắng đỡ lấy bụng mình, vốn là người ôn nhuận nho nhã, nay bị đau đớn tra tấn tới mặt mày nhăn nhó.

      "Hằng nhi, cha con ta cùng nhau xông pha! Cho dù là tào địa phủ, cha cũng cùng con. Cho nên con phải sợ!" Trì Lệ Dập cầm lấy tay Trì Hằng Liễu, hai cha con nhìn nhau, khóe mắt hai người cùng cong lên.

      Càng ngày càng có nhiều ngự y bị Phong Hàn Lận gọi tới. Nhưng ai có thể chắc chắn cứu được hai cha con Trì Lệ Dập. Phong Hàn Lận gieo quẻ cho Trì Lệ Dập nhưng quẻ Trì Lệ Dập chết.

      "Trì Lệ Dập, ông trời cho ngươi chết, dù thế nào ngươi cũng thể chết được!" Phong Hàn Lận lạnh nhạt với Trì Lệ Dập câu. Trì Lệ Dập há miệng thở dốc muốn chuyện nhưng trong họng liền trào ra ngụm máu tươi. Răng của Trì Lệ Dập bị máu làm nhiễm đỏ, ông cười :"Mệnh của Trì Lệ Dập ta đều nằm trong bàn tay chính mình. Ta muốn chết ai có thể ngăn cản ta!"

      Cục diện vô cùng hỗn loạn. Lại có thái giám cuống quýt chạy tới báo:"Quốc sư, tốt rồi. thấy Trà phi nương nương!"

      Trà phi chính là người trước đây Dạ Kiêu Cửu sủng ái nhất trong ngàn vạn phi tử, sau đó bị Dạ Kiêu Cửu giam cầm. Nữ nhân đó sở dĩ còn sống là bởi vì mỗi lần tâm tình Dạ Kiêu Cửu tốt đều tìm đến nàng ta phát tiết, Trà phi trở thành nơi trút giận.

      Trước kia thương nữ nhân này bao nhiêu tại hận nữ nhân này bấy nhiêu.

      tại, nàng ta vốn bị giam cầm trong lãnh cung lại tìm thấy đâu. Trước tiên Phong Hàn Lận phân phó mấy gã sai vặt trong cung nhanh chóng tìm. Nhưng khi tổng hợp chuyện phát sinh ngày hôm nay, con mắt giảo hoạt của nheo lại, quay đầu nhìn chằm chằm Trì Lệ Dập và Trì Hằng Liễu. Sao bình thường xảy ra mà lại xảy ra cùng lúc?

      đời này có chuyện khéo như vậy sao?

      Trì Lệ Dập chống lại ánh mắt hoài nghi của , yếu ớt nhếch khóe môi cười, máu tươi tràn ra ngoài khóe miệng rơi xuống tí tách. Phong Hàn Lận thấy như vậy, trong lòng cũng sinh ra chút đành lòng.

      Chỉ tiếc rèn sắt thành thép :"Ngươi cho rằng ngươi và con ngươi chết xong sao? cho ngươi biết, ngày nào đó gót ngựa của đại quân Trần quốc đạp nát hoàng thành Tiêu quốc. Đến lúc đó hết thảy thiên hạ đều là của họ Dạ. Mà kẻ vốn trung thành với hoàng đế như ngươi biến thành mẩu truyện cười. Trì Lệ Dập, nếu quỷ môn quan có , ngươi có hối hận lựa chọn ngày hôm nay ?"

      Khuôn mặt ôn nhã của Trì Hằng Liễu biến thành màu như tro tàn cũng hề tức giận, gắng sức rất nhiều lời lúc lâm chung với Trì Lệ Dập, hai cha con vốn quen với sinh ly tử biệt. Nhưng khi họ thực đối mặt với cái chết, hai người cũng hề rơi giọt nước mắt.

      Rốt cục, chiến thần danh tiếng của Tiêu quốc Trì Lệ Dập - người chiến trường khiến quân địch nghe thấy tên sợ mất mật và con trai ông - Trì Hằng Liễu trúng độc mà chết. Ngự y theo mệnh lệnh của Phong Hàn Lận cẩn thận kiểm tra lại thân thể hai cha con họ.

      Trong lúc này, tất cả dấu hiệu đều cho thấy Trì Lệ Dập và Trì Hằng Liễu thực trúng độc mà chết. Hai người ngừng thở, máu tươi trào ra đều có màu tím đen, hơn nữa cũng còn mạch đập, tất cả đều chứng tỏ sinh mệnh của hai người kết thúc.

      "Phong Hàn Lận, ngài muốn xử lí thi thể hai cha con trì Lệ Dập như thế nào?" thái giám cung kính tiến lên hỏi.

      Phong Hàn Lận tới trước thi thể Trì Lệ Dập, từ cao quan sát thi thể ông, vẫn thể tin cái người trước kia từng cùng xưng huynh gọi đệ lại có thể chết dễ dàng như vậy.

      "Tìm hai cỗ quan tài tốt nhất, khâm liệm nhập thi thể, rồi tìm nơi có phong thủy tốt chôn cất!"

      Giọng Phong Hàn Lận trầm thấp, lộ ra chút bi thương.

      Nhưng trong lòng vẫn thầm oán Trì Lệ Dập biết tốt xấu. Làm quốc sư Trần quốc, thể đưa thi thể Trì Lệ Dập trở về. muốn chôn Trì Lệ Dập ở lãnh thổ Trần quốc để ông ta biết, với phò tá của quốc sư là , Phong Hàn Lận dẫn dắt người Trần quốc thâu tóm Tiêu quốc, trở thành quốc gia cường thịnh nhất đại lục.

      Từ đầu tới giờ lựa chọn của chưa từng sai. Sai chính là phụ thân của . Năm đó theo Trần quốc, phản bội Tiêu quốc, phụ thân của đoạn tuyệt quan hệ với . Mà lúc ấy Trì Lệ Dập cũng ít lần bỏ đá xuống giếng.

      Hai kẻ cổ hủ đó gắt gao bảo vệ biên giới Tiêu quốc, nhưng thiên hạ này , có thể mãi mãi như cũ sao. Mộ Dung Nhược Hồng đương nhiên thể là đế vương chân chính. Dạ Kiêu Cửu mới có thể là người thắng cuối cùng.

      Phong Hàn Lận cũng nán lại lâu. tại còn rất nhiêu việc hệ trọng cần giải quyết. giao hậu của hai cha con Trì Lệ Dập cho thái giám quản , sau đó liền rời xem xét chuyện của Trà phi.

      Đêm ba ngày sau.

      Tại nghĩa trang đen như mực, quạ đen trong đêm phát ra tiếng kêu thê lương, gió lạnh thổi qua vu vu khiến cây cối trong nghĩa trang nghiêng ngả.

      Trong bóng đêm, trong tay Quân Cơ Lạc nắm viên nguyệt minh châu trong suốt phát sáng trong đêm. Ánh sáng ngời sáng rọi lên khuôn mặt tuấn mỹ thêm phần ma quái. Đêm nay mặc đại y gấm màu đen, chân đeo đôi trường ngõa cùng màu. Bởi vì ban ngày bầu trời có tuyết rơi nên mặt tuyết phát ra thanh khe khẽ.

      Phía sau còn có năm sáu tên sai vặt, tay trái mỗi người cầm cốc đèn, tay phải cầm xẻng.

      Sau khi đoàn ngươi được đoạn đường, rốt cục dừng lại trước ngôi mộ mới đắp.

      "Cửu Thiên Tuế, chính là nơi này. Trì tướng quân được chôn ở đây. Mà cái mộ mới xây bên cạnh là của Trì công tử. người có thân hình gầy guộc bé chỉ vào bia mộ xây lâu trước mặt.

      Quân Cơ Lạc nương theo ánh sáng mờ nhạt nhìn thấy bia mộ đơn giản có khắc ba chữ "Trì Lệ Dập". Hơn nữa quy cách của mộ từng bị sửa chữa.

      Theo dự liệu từ trước, loại mộ này phải loại cấp bậc cao.

      "Thời gian còn sớm, đào . Bằng hai người sống trong quan tài buồn chán, xảy ra chuyện gì tốt." Quân Cơ Lạc giọng mệnh lệnh.

      Có mệnh lệnh của , mấy người vung xẻng tay bắt đầu đào. Quân Cơ Lạc nghiêng người đứng bên phần mộ, miệng mím thành đường thẳng.

      "Oa oa..." con quạ đen bay tới, đậu cành cây cách bọn họ xa kêu loạn.

      Ánh trăng trốn dưới tầng mây giờ lộ ra.

      Sau nửa canh giờ, quan tài của Trì Lệ Dập và Trì Hằng Liễu được đào lên, đặt cạnh nhau.

      "Tốt lắm, mở quan tài ra!" biết là ai lên tiếng, liền lập tức có người cầm xẻng nậy nắp quan tài. Dưới màn đêm, Trì Lệ Dập và Trì Hằng Liễu nằm im lặng trong quan tài.

      "Ba! Ba!" loạt tiếng vỗ tay thanh thúy đột nhiên vang lên giữa nghĩa trang rộng lớn. Quân Cơ lạc thản nhiên nhếch khóe miệng.

      "Chậc chậc, đại hoạn quan Tiêu quốc quả nhiên hiểm, giả dối. Lừa chết Trì Kệ Dập và Trì Hằng Liễu... Bổn tọa cũng thiếu chút nữa bị ngươi qua mặt." Giọng của Phong Hàn Lận rõng rạc quanh quẩn.

      Quân Cơ Lạc nhìn về hướng phát ra giọng , liền thấy Phong Hàn Lận, phía sau ta đột nhiên xuất đám hắc y nhân.

      Ánh mắt Phong Hàn Lận khiêu khích, nương theo bóng đêm nhìn về phía Quân Cơ Lạc ở đối diện:"Chậc chậc, tối nay có trò hay. Chiến thần tướng quân Tiêu quốc, Cửu Thiên Tuế... Hai người đều được mai táng tại nơi này. Sau này bổn tọa chỉ cần hồi tưởng lại chuyện đêm này cũng vô cùng vui vẻ."

      Quân Cơ Lạc cười ha ha, đứng khoanh tay:"Phong quốc sư, đừng vui mừng quá sớm. Ngươi nghĩ ngươi rất cơ trí sao? Hai người chúng ta, còn biết ai ăn ai đâu?"

      Phong Hàn Lận cười lạnh:"Quân Cơ Lạc, thiên đường có đường ngươi , địa ngục cửa ngươi lại muốn chui vào. Quốc chủ và bổn tọa sớm biết chuyện ngươi bí mật lẻn tới Trần quốc. Sở dĩ chúng ta án binh bất động chính là để chờ tới ngày hôm nay!"
      Layla06, tart_trung, thuytlu16 others thích bài này.

    4. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Chương 202: Trì Lệ Dập và Cửu Thiên Tuế liên thủ!
      Editor: Jun

      Phong Hàn Lận cười lạnh:"Quân Cơ Lạc, thiên đường có đường ngươi , địa ngục cửa ngươi lại cứ nhất định chui vào. Quốc chủ và bổn tọa sớm biết chuyện ngươi bí mật tới Trần quốc. Sở dĩ chúng ta án binh bất động chính là để chờ ngày hôm nay!"

      Quân Cơ Lạc vỗ tay, cười :"Khẩu khí của Phong quốc sư cũng thực lớn đấy. Bản đốc khó có cơ hội đích thân đến Trần quốc chuyến thể biết xấu hổ mà tay trở về. Bản đốc nhất định phải mang hai cha con Trì Lệ Dập về để báo cáo kết quả công tác."

      Khóe miệng Phong Hàn Lận hơi rủ xuống, đôi mắt như có lửa bốc lên, nhàng đảo phất trần trong trung, bốn phương tám hướng của nghĩa trang liền xuất rất đông binh lính Trần quốc mang theo tên lửa. Mấy người Quân Cơ Lạc bị bọn họ bao vây xung quanh.

      Đôi mắt u của Quân Cơ Lạc trở nên thâm trầm, khuôn mặt tuấn mỹ như tạc vô cùng bình tĩnh, thong dong phất tay áo, Quân Cơ Lạc theo thói quen vuốt ve chiếc cằm bóng loáng của mình.

      Phong Hàn Lận lấy từ trong tay ra cái bát quái, vuốt râu, :"Quân Cơ Lạc, theo như lão phu thấy quẻ tượng, năm trước hẳn ngươi phải mất mạng, nhưng vận khí ngươi tốt. Ông trời giúp ngươi, cho ngươi gặp quý nhân cứu mạng. Đáng tiếc, kiếp số con người đều được định sẵn rồi. Ông trời định canh ba ngươi phải chết mà canh bốn ngươi còn sống. Nhưng tới canh năm hẳn ngươi còn có thể sống. Mà đêm nay, lão phu chính là người tiễn ngươi xuống tào địa phủ."

      "Từ năm mười lăm tuổi, bản đốc phát mệnh của bản đốc rất dày, Diêm vương cũng dám thu thập bản đốc. Nhưng đáng tiếc vì mệnh của bản đốc quá dày mà mỗi lần đến đâu làm gì đều khắc chết vài người. Bản đốc phải nghiêm túc tính toán xem rốt cuộc mình khắc chết bao nhiêu người..." Quân Cơ Lạc xòe bàn tay, làm ra dáng vẻ như tính toán:"Tiên hoàng mất, tân hoàng đăng cơ tới ngày, Hiền vương, Nhiếp chính vương..." Tới khi mười ngón tay đếm đủ, nâng mí mắt, cười sâu xa:"Bản đốc khắc chết rất nhiều người... Phong quốc sư, hôm nay ngài phải cũng muốn trở thành người bị bản đốc khắc chết đó chứ?"

      Phong Hàn Lận hừ lạnh, cười :"Cửu Thiên Tuế, ngươi chết đến nơi rồi mà còn dám lớn tiếng." Phong Hàn Lận khinh thường xong liền nâng phất trần lên, những thị vệ vây xung quanh dựa theo bản đồ bát quái sinh, thương, hưu, đỗ, cảnh, chết, kinh, mở ra bát môn, thành bát quái trận. Quân Cơ Lạc và tôi tớ của đứng trong trận ương muốn thoát khỏi bát quái trận là điều vô cùng khó khăn.

      Quân Cơ Lạc cười:"Phong quốc sư khảng khái, đêm nay chúng ta được tận mắt thấy phần đại lễ ngài tặng bản đốc. Xem ra là ngài muốn làm khó bản đốc rồi. Ai, từ bản đốc ngang dọc khắp các phố phường, cho tới nay nhờ có phúc của ông trời mà bản độc gặp phải toàn những đối thủ có kiến thức. Hôm nay được diện kiến Phong Quốc sư, được lãnh hội phong thái của ngài, lại còn chính mắt được thấy ngài bày trận bát quái. Làm sao đây? Đây là lần đầu tiên bản đốc có cảm giác phấn khích như vậy.

      Ai, bản độc rất sỡ hãi đó! Hay là, chẳng lẽ... Đêm nay ông trời thực muốn bản đốc chết trong tay Phong quốc sư hay sao?"

      Lời của Quân Cơ Lạc giấu được vẻ kệch cỡm. Lại có thể khen Phong Hàn Lận, thực rất lố bịch...

      Phong Hàn Lận trừng mắt :"Quân Cơ Lạc, nơi này là lãnh thổ của Trần quốc, ngươi đừng vội ở đây mạnh mồm mạnh miệng."

      Phong Hàn Lận hét lớn tiếng, tám thị vệ đứng trong trận đồ bát quái vây áp xung quanh mấy người Quân Cơ Lạc với tốc độc cực nhanh. Sau đó thừa dịp mấy người trong trận ương kịp phản ứng, thị vệ dùng chiêu thiên nữ tán hoa đánh tới Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc cởi roi da bên hông ra. Roi da xẹt đường cong vô cùng hoàn hảo trong trung.

      đao va chạm với roi giữa trung.

      Phong Hàn Lận bên ngoài trận híp mắt chăm chú nhìn phản ứng của Quân Cơ Lạc, tiếp tục cao giọng hô:"Thương!"

      tay thị vệ nắm thương qua đường môn bạo vũ lệ hoa châm tạo thành khổng tước linh. Nhấn cái xuống cơ quan khổng tước linh, ngân châm tản ra đầy trời có hình dạng của khổng tước xòe đuôi.

      Trong lúc thị vệ đánh nhau kịch liệt, đôi mắt Quân Cơ Lạc lên tia sáng, đúng lúc này thu hồi roi ra tay, thân hình nhảy lên giữa trung, tốc độc cực nhanh tránh né ngân châm.

      Phong Hàn Lận ở bên ngoài trận doanh, khóe mắt khẽ nhếch, tinh quang trong mắt càng sáng, cao giọng hô:"Cảnh!"

      Thị vệ sau cảnh môn thay đổi vị trí. Tay giương cung được làm khéo léo hoàn mỹ. Sau khi nghe mệnh lệnh của Phong Hàn Lận, thị vệ cảnh môn lấy ra 8 mũi tên nhọn từ bao đựng tên sau lưng, kéo dây cung, dây cung gài tám mũi tên nhọn "sưu" tiếng bay về phía Quân Cơ Lạc.

      giờ Quân Cơ Lạc là địch tám, ứng phó với thế trận tám người có mệt mỏi. Mà tám người dưới chỉ huy của Phong Hàn Lận sử dụng vũ khí bọn họ thành thạo nhất đối phó với Quân Cơ Lạc.

      Trường đao, khổng tước linh, cung tên, nanh sói nện, phương thiên họa kích, tru tiên võng, thanh thiên kiếm, khảm thiên phủ... Chỉ trong số những vũ khí đó cũng có thể khống chế người. Càng phải tại tất cả đều được dùng thay phiên đối phó Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc muốn phản kích lại trừ khi phải tìm được điểm yếu của tám loại vũ khí đó.

      Có lẽ thanh chiến đấu giữa hai bên quá lớn đánh thức Trì Lệ Dập. Trì Lệ Dập nằm trong quan tài mí mắt cảnh giác nhấc lên, lập tức ngồi dậy từ trong quan tài.

      Vài tên tôi tớ đứng bên cạnh quan tài nhìn thấy Trì Lệ Dập tỉnh lại liền tiến lên hỏi thăm:"Trì tướng quân rốt cục ngài cũng tỉnh lại rồi!"

      Tầm mắt của Trì Lệ Dập bị cảnh người của Phong Hàn Lận và Quân Cơ Lạc tranh đấu thu hút. Người luôn kiên định như đỉnh núi băng đổi như Trì Lệ Dập lúc này sắc mặt trở nên nghiêm nghị.

      Mỗi loại trận pháp đều có điểm yếu , cách khác dù trận pháp có hoàn mỹ cỡ nào cũng có điểm đê uy hiếp. Mà khi nắm giữ được điểm uy hiếp này trận pháp dù mạnh mẽ đến đâu cũng có thể bị công phá.

      Trì Lệ Dập nghiên cứu điểm yếu của trận pháp này rốt cuộc ở đâu. Chỉ cần tìm được điểm đó, Quân Cơ Lạc liền có thể theo đó mà thoát khỏi.

      Phong Hàn Lận đứng bên ngoài trận nhìn thấy Quân Cơ Lạc bị bát quái trận của vây khốn. đắc ý vuốt râu cười. Ánh mắt rời đến quan tài của Trì Lệ Dập phát Trì Lệ Dập tỉnh lại từ khi nào.

      "Trì tướng quân, thực là hổ thẹn! Khi ngài tỉnh lại lại thấy cảnh tượng tàn khốc này. Nhưng mà cũng phải lại. Thấy ngài chết, ta rất vui vẻ." Gió đêm thổi rối tóc Phong Hàn Lận, Phong Hàn Lận đứng lặng ở nơi đó, đạo bào người bị gió thổi phập phồng.

      Trì Lệ Dập ngẩng đầu nhìn thoáng qua Quân Cơ Lạc, xuất thái độ khác thường, đáp trả Phong Hàn Lận.

      "Phong quốc sư, ngươi là kẻ bất trung bất hiếu, nếu trước kia biết người trở thành quốc sư Trần quốc, năm đó ta tại vị nước hà bạn biên đem bổng lộc tháng của mình cho ngươi. Như vậy sư phụ cũng bị ngươi hại chết. Ngươi luôn mình làm theo thiên đạo, còn với ta đạo lý thiên hạ hợp lâu tất phân, phân lâu tất hợp. Trì Lệ Dập ta thầm nghĩ có câu dành cho ngươi "Chó cắn lại chủ"!"

      Đây có thể là lời mắng chửi người khác duy nhất từ lúc sinh thời tới giờ của Trì Lệ Dập. Ông chống người lên, nâng người rời khỏi quan tài. Đội chân khảo trân phát ra tiếng vang leng keng thùng thùng thanh thúy.

      Trì Lệ Dập đối mặt với Phong Hàn Lận, sắc mặt nghiêm nghị trần đầy tức giận, Giọng nghiêm nghị từ trong cốt tủy được tôi luyện qua chiến trận khiến lòng người khỏi run rẩy trong đêm tối.

      "Đúng như người tại hoàng đến Tiêu quốc bằng Trần quốc chủ Dạ Kiêu Cửu. Nhưng người Trần quốc có bản lĩnh có thể trực tiếp giết Mộ Dung Nhược Hồng, đoạt lấy ngôi vị hoàng đế. Vì sao lại liên lụy tới dân chúng Tiêu quốc vô tội?

      Khi gót sắt Trần quốc các ngươi đạp phá lãnh thổ Tiêu quốc khiến mấy vạn người dân vô tội chết thảm dưới đao của đại quân Trần quốc. Trần quốc quốc sư ngươi chắc còn nhớ ngươi chảy dòng máu người Tiêu quốc chứ? Nhìn đồng bào ngươi chết dưới gót ngựa của địch, kẻ phản đồ như ngươi còn dám đắc ý tuyên dương cái thiên đạo chó má nhà ngươi sao?

      Quốc sư Trần quốc ngươi trong mắt Trì Lệ Dập ta chỉ là kẻ biết tốt xấu. Ta sinh ra tại Tiêu quốc, trưởng thành cũng ở tại Tiêu quốc. Dòng máu chảy trong người ta cho ta biết cho dù người Trần quốc có dùng thứ gì để dụ dỗ, mua chuộc ta, Trì Lệ Dập cũng trở thành kẻ phản quốc!"

      Từ trước tới giờ Trì Lệ Dập thích nhiều lời với kẻ hiểu biết. Nhưng hôm nay ông dùng ngữ khí nghiêm nghị về tình cảm ái quốc ôm ấp trong long với Phong Hàn Lận. Kỳ là để hấp dẫn chú ý của Phong Hàn Lận. Khiến Phong Hàn Lận bức Quân Cơ Lạc trong trận quá chặt chẽ.

      Phong Hàn Lận bị ông mắng là phản tặc khuôn mặt trở nên cứng đờ. Phất trần trong tay khẽ run lên, khuôn mặt như phủ tầng sương lạnh:"Trì Lệ Dập, ngươi tưởng có thể thích mắng thế nào mắng sao. Ta bị ngươi ảnh hưởng đâu. Tuy nhiên để cho kẻ trầm mặc ít lời như ngươi đêm nay nhiều lời như vậy quả thực làm khó dễ ngươi. Nhưng đáng tiếc, tại ta cho ngươi xem ta thu phục Quân Cơ Lạc thế nào. Ha ha, trò hay bắt đầu rồi!"

      Ánh mắt bén nhọn của Phong Hàn Lận liếc Quân Cơ Lạc, quát to:"Toàn bộ tấn công Quân Cơ Lạc!"

      Trong tích tắc, tất cả các loại vũ khí đều nhắm vào Quân Cơ Lạc. Trì Lệ Dập căng thẳng, hai tay vận công, dùng sức đẩy quan tài mình vừa nằm về phía Phong Hàn Lận!

      Vẻ mặt Phong Hàn Lận kinh hãi, cấp tốc lui về phía sau. Mà quan tài phóng được nửa đường thi bị Trì Lệ Dập dùng nội lực phá vỡ, trong khắc quan tài vỡ tan trở thành thanh kiếm sắc vọt tới Phong Hàn Lận!
      Layla06, tart_trung, thuytlu18 others thích bài này.

    5. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Tuần này mình đăng truyện trễ chút, đầu tuần mình bận quá :th_4:
      levuongsusu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :