1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      Chương 173: Hai vợ chồng tà ác!

      Edit: Diệp Nhược Giai

      Ngày hôm sau, xe ngựa của bọn họ vào thành. Mộ Dung Quân Thương trực tiếp trở về vương phủ của mình, mà hạ mình lựa chọn vào ở trong tiểu biệt viện có bề ngoài thoạt nhìn hết sức bình thường. Trong biệt viện cũng xa hoa như vương phủ, nô tỳ gã sai vặt cũng có quá nhiều. Mộ Dung Quân Thương mua rất nhiều biệt viện kiểu này trong hoàng thành, chỉ để dùng vào những thời khắc giống như bây giờ.

      Yến Mặc tìm đại phu đến khám cho Mộ Dung Quân Thương. Đại phu bắt mạch cho Mộ Dung Quân Thương xong, vẻ mặt ngưng trọng, "Nhiếp chính vương, cơ thể này của ngài… nhất quyết nên phát cáu. Cứ tiếp tục thế này, chỉ e là ngài thể… mấy tháng… Đến lúc đó cho dù là Hoa Đà tái thế cũng thể nào cứu ngài được.”

      Lời của đại phu làm cho khuôn mặt của Mộ Dung Quân Thương chợt vặn vẹo, ra loại biểu cảm nghiến răng nghiến lợi khó có thể miêu tả được. Ngực như bị vật nặng nện vào, cổ họng ngòn ngọt, lại phun ra ngụm máu tươi.

      “Chủ nhân…” Yến Mặc hoảng sợ vội vàng tiến lên đỡ lấy . Mộ Dung Quân Thương nắm chặt hai tay thành quyền, nơi khóe miệng vẫn còn dính máu tươi đỏ sẫm, "Yến Mặc, hạ độc làm đứa bé trong bụng Đường Tứ Tứ bại liệt cho bản vương… Hạ độc làm bại liệt…” sống tốt, cũng để cho đầu sỏ gây nên chuyện này sống tốt.

      Mộ Dung Quân Thương còn chưa dứt lời, ngụm máu đỏ lại phun ra từ trong cổ họng, máu tươi đỏ sẫm văng ra đất, đỏ đến mức khiến người ta nhìn thấy mà rợn người.

      Yến Mặc ưu sầu, vội vàng kéo đại phu đến xem mạch cho Mộ Dung Quân Thương. Đại phu chuyên môn phụ trách bắt mạch cho Mộ Dung Quân Thương khó xử , "Nhiếp chính vương suy nghĩ quá nhiều, lại thêm thể chất của bản thân suy nhược, tâm bệnh... trị khỏi. Bây giờ chỉ có thể nghĩ thoáng ra chút, để tâm trạng của mình tốt hơn, bệnh tình mới có thể giảm bớt…”

      Để suy nghĩ thoáng hơn? Khớp ngón tay của Mộ Dung Quân Thương bắt đầu nổi lên gân xanh. làm được!

      "Yến Mặc, ngươi nhanh chút ! Hạ độc khiến cho đứa bé trong bụng Đường Tứ Tứ bại liệt cho bản vương. Bản vương hy vọng đứa bé mà bọn họ sinh ra chính là kẻ ngu ngốc bại liệt…” Mộ Dung Quân Thương lại cao giọng, tàn ác ra lệnh. Yến Mặc bất đắc dĩ, đành phải lui xuống chấp hành mệnh lệnh của Mộ Dung Quân Thương.

      Khi Yến Mặc lần nữa đưa chén thuốc được ninh xong đến trước mặt Đường Tứ Tứ, mặt tràn đầy vẻ hung bạo, “Này, ngoan ngoãn uống cái này vào , ta khách khí với ngươi nữa đâu.”

      Yến Mặc xong lời ác độc, hai tay còn rút trướng kiếm đeo bên hông ra, ánh kiếm sắc bén phản xạ qua đáy mắt Đường Tứ Tứ, Đường Tứ Tứ bị chói híp mắt lại.

      “Chủ nhân của ngươi đâu?”

      "Hừ! Chính là chủ nhân nhà ta bảo ta bưng chén thuốc này cho ngươi. Nếu hôm nay ngươi uống, ta cưỡng ép rót vào.” Yến Mặc bày ra tư thái cương quyết, nếu Đường Tứ Tứ tự mình uống hết bát thuốc này, ngại dùng nắm đấm đấm đến khi nào nàng uống thôi.

      Đường Tứ Tứ cúi đầu nhìn chén thuốc được đặt bàn, nơi đáy mắt có ánh sáng mờ mờ chớp lóe. Ngửa đầu, nàng với Yến Mặc, “Trước khi ngươi làm cho ta uống hết bát thuốc này, ta phải chủ động thẳng thắn với ngươi vài việc mà ta làm.”

      Bưng lên bát thuốc, cầm trong tay, nàng nhợt nhạt cười, "Thứ nhất, đường khi ta cùng với các ngươi quay về hoàng thành, ta vẫn luôn thầm làm ký hiệu. Cho nên, mặc dù dọc theo đường các ngươi luôn tận lực chọn tuyến đường bí mật để , đường còn cố ý làm ra vài mánh khóe muốn ngắt đuôi mấy người chuyên phụ trách theo bảo vệ ta, nhưng bọn họ vẫn có thể căn cứ theo mấy ký hiệu ta để lại, đường tìm ra biệt viện này. Chắc hẳn là, tại tướng công nhà ta biết hành tung xác thực của ta.

      Thứ hai, đại phu xem bệnh cho chủ nhân nhà ngươi có với ngươi giờ chủ nhân nhà ngươi trúng độc hay ? Mà độc đó là do ta hạ, giải dược cũng chỉ mình ta có!"

      Lúc Đường Tứ Tứ chuyện, biểu cảm mặt bình tĩnh nghiêm túc. Bộ dáng này của nàng hoàn toàn giống như đùa. Mà hai điều nàng vừa khiến Yến Mặc kinh hãi, cau mày nhăn mặt, vẻ mặt khó có thể tin.

      "Ngươi cũng đừng ngây ngốc đứng ở đây nữa, mau mau bảo đại phu cẩn thận nghiêm túc kiểm tra cho chủ nhân nhà ngươi . Ta cũng thuận tiện nhắc nhở ngươi, lúc ở xe ngựa, có lần ngươi rống lên với ta, ta liền dựa vào người chủ nhân nhà ngươi. Lúc đó còn ghét bỏ ta là nữ nhân dơ bẩn. Chính là vào lúc đó, ta hạ độc .

      Tiết thần y , loại độc này gọi là Diêm La tán, màu mùi, sau khi bị hít vào tùy thời phát tác. Lúc phát tác, có giải dược, người đó lập tức mất mạng. Ta lại vừa vặn biết, giải dược của Diêm La tán là gì.”

      Sau khi Đường Tứ Tứ xong, Yến Mặc như phát điên chạy ra khỏi gian phòng của nàng, tìm đại phu đến để chứng minh mấy lời của Đường Tứ Tứ. Đường Tứ Tứ mỉm cười, từ ghế đứng dậy, bưng chén thuốc trong tay, bước đến trước gốc hoa mẫu đơn trong phòng, vươn tay ra đổ thẳng nước thuốc vào trong mảnh đất trồng hoa mẫu đơn.

      Đến buổi chiều, cây hoa mẫu đơn bị tưới thuốc héo. Khi hoàng hôn buông xuống, Yến Mặc đằng đằng sát khí vọt vào trong, lúc này trực tiếp cầm trường kiếm gác lên cổ Đường Tứ Tứ, lớn tiếng ra lệnh, “Giao giải dược ra đây, bằng ta giết ngươi!"

      Nàng vốn chỉ tùy ý bịa chuyện, ngờ lại có tác dụng. Đường Tứ Tứ cười , "Vậy ngươi có thể ra tay giết ta!"

      ra, sở dĩ mấy lời dối lung tung của Đường Tứ Tứ làm cho Yến Mặc tin, nguyên nhân chủ yếu vẫn là khi Yến Mặc gấp rút chuyển hai nội dung trong lời của Đường Tứ Tứ cho Mộ Dung Quân Thương, mang theo cảm xúc chán ghét của mình đối với Đường Tứ Tứ, hơi cho thêm chút “nghệ thuật gia công” vào trong lời của nàng phen. Hơn nữa mạch tượng của Mộ Dung Quân Thương vốn hỗn loạn, thể hàn khí hư, đại phu cũng dám xác định Mộ Dung Quân Thương có trúng thứ gọi là Diêm La tán gì đó hay .

      Mộ Dung Quân Thương vốn lửa giận công tâm, khi biết mình có thể bị Đường Tứ Tứ hạ độc, lại phát giận thêm hồi. Lần này, sau khi ói ra ít máu, liền rơi vào hôn mê, bất tỉnh nhân . Vì thế, vừa hôn mê như vậy, Yến Mặc liền xem lời Đường Tứ Tứ .

      Thấy bộ dáng lợn chết sợ nước sôi của Đường Tứ Tứ, tay dùng chút lực, trường kiếm lập tức vẽ ra lỗ hổng cổ nàng. Hàng lông mày thanh tú của Đường Tứ Tứ cau lại, vươn tay đẩy mũi kiếm kề cổ mình ra, "Đừng động đao động thương có được ? Nếu ta xảy ra chuyện gì, phải ngươi hại chủ nhân ngươi sao?”

      “Mau đưa thuốc giải ra đây!” Yến Mặc lớn tiếng gào thét với nàng. Đường Tứ Tứ vẫn cứ bày ra vẻ lợn chết sợ nước sôi, đến ghế, ngồi xuống, sau đó lấy từ trong tay áo ra cái khăn tay, che lên vết thương cổ mình.

      “Tai ngươi bị điếc à? Ta bảo ngươi mau mau lấy thuốc giải ra!" Yến Mặc giận dữ siết chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi với nàng.

      Ngay vào lúc này, đột nhiên có thị nữ vội vã chạy vào, kích động gọi Yến Mặc, "Yến đại nhân, tốt! Khố phòng của biệt viện, chạy đến phòng bếp lấy nước. Thế lửa quá lớn, bọn ta căn bản kịp tát nước. Ngươi mau mau xem !"

      Đúng là chuyện tệ hại cứ tới tấp kéo nhau mà đến mà. Trong lòng Yến Mặc có lửa, dùng sức đá bay cái ghế trước mặt , oán hận để lại câu, “Đợi lát nữa ta lại tới thu thập ngươi!"

      Yến Mặc vội vã lao , mọi việc quả nhiên đúng y như thị nữ , hỏa long theo gió thổi, từng bước cắn nuốt biệt viện. Thế lửa lớn, căn bản kịp dập tắt. Yến Mặc hoảng hốt, vội vàng ra lệnh cho thị nữ cùng gã sai vặt trong biệt viện dẫn Đường Tứ Tứ ra ngoài, còn quay về phòng ngủ của Mộ Dung Quân Thương, cõng Mộ Dung Quân Thương còn hôn mê bất tỉnh nhân ra.

      Đường Tứ Tứ ngồi trong phòng, vẫn luôn nghiêng tai lắng nghe thanh trong viện.

      “Vị nương này có diện mạo đẹp nha, có hứng thú tán gẫu với ta ? giờ đại ca ca ta đơn tịch mịch đây.” giọng hài hước đột ngột vang lên, Đường Tứ Tứ vui vẻ trong lòng, vội vàng theo thanh nhìn qua, liền thấy được người bắt chéo chân ngồi xà ngang trong phòng.

      “Chàng tới nhanh đấy. Thiếp còn tưởng là tối nay phải nghỉ tạm ở đây chứ.” Đường Tứ Tứ cười .

      Đêm nay Quân Cơ Lạc mặc y phục dạ hành màu đen, đầu tóc đen được buộc gọn gàng bằng sợi dây cột tóc, đôi mắt phượng xinh đẹp của lóe ra tia sáng rực rỡ như bảo thạch. Thấy Đường Tứ Tứ chú ý tới , nhún người cái, từ xà ngang nhanh nhẹn hạ xuống. gương mặt tuấn mỹ của mang vẻ tươi cười nghiệt, vừa đến trước mặt Đường Tứ Tứ, lập tức theo thói quen vươn tay ôm lấy eo của nàng, lưu manh , "Sao có thể chứ, giường nhà chúng ta vừa lớn vừa thoải mái, lại còn có mỹ nam như ta hầu hạ nàng. Chỉ với mấy điểm này, tối nay ta phải đem nàng về chứ.”

      Tục ngữ , ngày gặp như cách ba thu, tính ra hai vợ chồng bọn họ có sáu tháng gặp mặt. bàn tay của Quân Cơ Lạc lập tức an phận di động đến trước ngực nàng.
      (DNG: Chỗ này có nhầm lẫn thời gian hề nha. Hay là do mình ko hiểu ý? :th_119:)

      Đường Tứ Tứ nâng tay đánh bàn tay an phận của , “Chàng biết chuyện của Tiết thần y đúng ? Thiếp chuẩn bị tìm thuốc giải cho ông ấy.”

      Quân Cơ Lạc hậm hực thu hồi bàn tay của mình, theo thói quen sờ sờ cái cằm trơn bóng của mình, giọng điệu điềm nhiên, , “Lão Tiết này, xảy ra chuyện cũng với ta. May mà bây giờ mọi việc vẫn còn chưa trễ. Còn nàng nữa, nàng vác cả cái bụng như vậy mà sao lại còn học theo người khác làm mấy trò quấy rồi như thế vậy? Nếu nàng xảy ra chuyện gì, nàng định để ta làm hòa thượng cả đời à.”

      Nhìn thấy khuôn mặt nhắn đầy thịt của nàng, vươn tay nhéo nhéo, cảm xúc tốt quá.

      Đường Tứ Tứ tiếp tục đánh rớt tay kia của , nghiêm túc , “ ra thiếp cũng nghĩ ra biện pháp. Thiếp…”

      Đúng lúc này, cạnh cửa truyền tới tiếng bước chân dồn dập, Quân Cơ Lạc đột nhiên tà ác cười, cắt ngang lời nàng, , "Tứ Tứ, phải nàng , nàng thích pháo hoa à? Vậy chúng ta phóng pháo hoa nướng người, làm cho Nhiếp chính vương nếm thử mùi vị làm vịt nướng!”

      Quân Cơ Lạc xong, liền bế Đường Tứ Tứ lên, nhảy cái, từ cửa sổ rời . Đợi đến khi Đường Tứ Tứ được thả lại đất lần nữa, nàng đến tường thành bên ngoài biệt viện. Mà ngoài biệt viện có loạt người đứng, làm cho nàng cảm thấy, đêm nay Mộ Dung Quân Thương muốn đào cái bẫy to!
      Layla06, tart_trung, thuytlu25 others thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Mộ Dung Vân Thương tự đào hố chôn mình, thanks nàng Nhược Giai
      Diệp Nhược Giai thích bài này.

    3. pixuri2009

      pixuri2009 Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      38
      ý tác giả là 6 ngày đó bạn. ngày như tháng á mà.
      TrâuDiệp Nhược Giai thích bài này.

    4. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      @pixuri2009 Mình cứ tưởng ba thu là ba năm chứ :th_119:
      pixuri2009Chris_Luu thích bài này.

    5. Trâu

      Trâu Active Member

      Bài viết:
      177
      Được thích:
      159
      ba thu là ba năm thế lúc gặp chị nhào vào là chị chẳng còn cả xương ấy chứ
      Diệp Nhược Giaipixuri2009 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :