1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bách Tử Liên

      Bách Tử Liên Well-Known Member

      Bài viết:
      130
      Được thích:
      4,332
      hé lô mọi người, ta quay lại và ăn hại hơn xưa :yoyo53:

      Chương 138: Hôn quân đầu hàng!

      Bóng đêm mông lung, con đường núi luôn có tiếng côn trùng kêu vang.

      Hai người Mộ Dung Quân Thương và Yến Mặc đường trở về, Yến Mặc cau mày, nghi hoặc hỏi, “Chủ tử, Trì tướng quân lúc mới trở về phải muốn cùng chủ tử người trao đổi cách đối phó Quân Cơ Lạc sao? Vì sao giờ lại do dự?”

      Gương mặt thanh lãnh của Mộ Dung Quân Thương phủ đầy băng sương, ngửa đầu nhìn trời, bầu trời đên chỉ có lác đác mấy vì sao, ngay cả trăng cũng biết trốn đâu.

      “Yến Mặc, ngươi cho là Trì Lệ Dập tin lời bổn vương sao? Tiêu quốc này làm sao lại thua trong tay tên hoạn quan Quân Cơ Lạc. Căn bản vẫn là sa sút tay phụ hoàng ta. Trì Lệ Dập có thể làm thủ hạ lâu dài dưới trướng người thích nghi kỵ như phụ hoàng, đương nhiên phải là kẻ tầm thường. Ông ta có đáp ứng hay còn phải chờ xem tiếp sau ông ta nghĩ như thế nào.”

      tới đây, khẽ dừng chút, tiếp theo lại , “Yến Mặc, ngày mai ngươi phái người điều tra, trước khi tld gặp chúng ta tiếp xúc với ai.”

      Yến Mặc gật đầu nhận lệnh.

      Mộ Dung Quân Thương khẽ thở dài cái, mắt nhìn về phương xa, có chút lực bất tòng tâm , “Yến Mặc, trước kia ta quá lí tưởng mọi thứ rồi. Cứ nghĩ chỉ cần phụ hoàng mất, ta dựa vào năng lực của mình, nhất định có thể đánh bại Quân Cơ Lạc. Nhưng tại… Mỗi lần ta đối mặt với Quân Cơ Lạc đều cảm thấy mình bé, vô lực, trận tranh đấu này giữa ta và Quân Cơ Lạc làm ta cảm thấy rất kiệt sức, rất mệt mỏi!”

      Yến Mặc theo Mộ Dung Quân Thương nhiều năm, trong lòng , Mộ Dung Quân Thương luôn có bộ dáng hăng hái, những lời đêm nay, là lần đầu tiên nghe được.

      “Chủ tử, trời phụ người có lòng. Người nhất định có thể đánh bại Quân Cơ Lạc!” Yến Mặc biết nên an ủi Mộ Dung Quân Thương thế nào, liền vắt hết óc nghĩ ra câu này.

      Nhưng câu của ta chỉ đổi lấy nụ cười miễn cưỡng của mqdt, Mộ Dung Quân Thương lại dùng thanh càng trầm thấp , “Yến Mặc, ngươi cũng đừng an ủi ta, ta biết năng lực của mình. Ngày thường ta tự cao cho mình là người giỏi nhất trong các huynh đệ. Nhưng bây giờ nghĩ lại, kỳ , trong số chúng ta, người thông minh nhất là… tứ đệ của bổn vương. Lúc còn rất tự thỉnh phong đất, làm vương gia nhàn tản. Cả đời lo ăn uống, cũng phải để ý tới triều chính, chỉ cần làm mình sống khoái hoạt là được… Thế nhưng, nếu có thể, bổn vương vẫn hy vọng mình giống như Quân Cơ Lạc vậy, mới là người giỏi kinh doanh người của chính mình nhất.”

      Con người ở mỗi giai đoạn đều có nhu cầu khác nhau. Trước kia coi trọng quyền thế, cảm thấy chỉ cần có quyền trong tay chính là người thắng. Nhưng trải qua nhiều chuyện, đột nhiên hâm mộ Quân Cơ Lạc. Có quyền thế trong tay, còn có nữ nhân khăng khăng mực bên người. ta rất thành công, thành công đến mức thấy hâm mộ lẫn ghen tị.

      Nếu lúc trước… người cưới Đường Tứ Tứ là , chừng tại đơn như vậy.

      Khi Mộ Dung Quân Thương nghĩ đến đây, đột nhiên khựng lại!

      Đột nhiên nhận ra điều, gầy đây luôn nghĩ đến Đường Tứ Tứ.

      Việc này tốt chút nào!

      đời này mua được hối hận, luôn nghĩ tới những chuyện vô dụng, khó trách ý chí suy sụp.

      Mộ Dung Quân Thương thở ra mấy ngụm khí đục dài, sau đó mới quay đầu nhìn Yến Mặc, phát Yến Mặc có chút sợ hãi nhìn , bật cười, vỗ bả vai Yến Mặc, , “Được rồi, ngươi đừng lo lắng cho bổn vương. Những lời bổn vương vừa mới … chỉ là đùa mà thôi. Vô luận như thế nào, bổn vương nhất định phải trừ bỏ Quân Cơ Lạc, điểm này ai có thể thay đổi cũng ai có thể ngăn cản.”

      Sau khi Mộ Dung Quân Thương xong, cắt đứt suy nghĩ, trong lòng thầm lặp lại câu này lần. Với , người khác có thể trốn nhưng thể, người ngồi vị trí Nhiếp chính vương như , có đường lui nữa rồi. Nếu cuối cùng thể giải quyết được Quân Cơ Lạc, chờ đợi chỉ có con đường bị Quân Cơ Lạc trừ bỏ mà thôi.

      Trong hoàng cung. Ngày thứ tư sau bị dvn đâm bị thương, qua điều trị của Tiết thần y, Mộ Dung Nhược Hồng rốt cuộc cũng tỉnh lại. vừa mở mắt liền nhìn thấy Tiết thần y kéo cằm, đánh ngáp trước mặt mình.

      Mộ Dung Nhược Hồng dần lấy lại ý thức, nhấp cánh môi khô khốc, có chút gian nan , “Tiết thần y, hoàng muội của Trẫm đâu…” là vua của nước, chỉ bị nữ nhân mình nhất đâm đao, ngay cả khi tỉnh lại, hoàng muội thương nhất cũng có ở bên người, trong lúc nhất thời cảm thấy nản lòng thoái chí.

      Tiết thần y cười hề hề , “Thất công chúa canh chừng bên giường bệnh của Hoàng thượng ngày đêm. Chỉ là sau đó nàng ấy cảm lạnh sinh bệnh nên mới tiếp tục canh chừng.”

      Kỳ Tiết thần y thấy Mộ Dung Nhược Hồng đáng thương, ra. Mdvt quả là “bệnh” nhưng khi ông chẩn mạch cho nàng ta thấy mạch đập rất bình thường. Chẳng qua những người có “bệnh” như Thất công chúa thần y ông quá quen rồi. Dù sao cũng phải nữ nhi hay muội muội của ông, có được nuông chiều hư cũng đến lượt ông chịu trách nhiệm.

      Mộ Dung Nhược Hồng nghe ông như vậy, nét mặt mới hơi chuyển tốt chút. Chân mày lại dùng sức nhíu chặt lại, hai mắt lộ ra tia sáng lợi hại, dùng giọng lạnh như băng hỏi, “Tiết thần y… tiện nhân dvn kia đâu rồi?” Hẵn vĩnh viễn quên tiếng cười nhạo của nữ nhân kia, còn có bộ mặt dữ tợn khi ả ta rút kiếm đâm .

      Tiết thần y cũng biết chuyện dơ bẩn giữa Mộ Dung Nhược Hồng và dvn, ông dấu diếm gì , “Quỷ thiếu đạo đức cho người nhốt nàng ta lại, là chờ Hoàng thượng ngài tỉnh lại, mới xem xét xử trí nàng ta như thế nào.”

      Mộ Dung Nhược Hồng dùng sức cắn chặt môi, cả khuôn mặt vặn vẹo thành đoàn, cực kì thống khổ thốt ra mấy chữ, “Trẫm, muốn, giày, vò, ả, ta, đến, chết…”

      Tiết thần y khẽ lắc đầu, ông ngày càng hiểu chuyện giữa người với người đời này. Hai kẻ khắc trước còn ân ân ái ái, hận thể sống chung chăn, chết chung huyệt giờ như kẻ thù. Còn có tên thái giám cưới thê tử còn can đảm muốn sinh đứa … Mà những người này đều cứ thích chạy đến tìm ông.

      Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Trong lòng Tiết thần y vừa nhắc tới cái tên làm ra vẻ thái giám, tên đó liền chạy đến sau khi nghe được tin Mộ Dung Nhược Hồng tỉnh lại.

      Tiết thần y giọng với Quân Cơ Lạc, “ bình phục tốt lắm.”

      Quân Cơ Lạc chắp hai tay sau lưng, gật đầu với ông, sau đó liền tới trước giường Mộ Dung Nhược Hồng, cúi mắt, quan sát người bệnh Mộ Dung Nhược Hồng rất bất mãn.

      Hôm nay Quân Cơ Lạc mặc bộ cẩm bào màu đỏ tía thêu mây, bên hông thắt đai lưng màu đen, gương mặt tuấn mỹ lộ vẻ tươi cười kiêu căng mà lãnh liệt.

      “Bệ hạ, nhẫn nại của bản đốc có giới hạn. Lúc trước ngươi cố chấp hò hét đe dọa muốn diệt trừ bản đốc, bản đốc chỉ xem ngươi như con chó. Tình huống tại ngươi cũng thấy đó, ngươi chỉ có thể làm những chuyện của chó.”

      Lời kiêu ngạo cuồng vọng như vậy làm thái dương của Mộ Dung Nhược Hồng ốm yếu đập mạnh, hai tay nắm chặt chăn gấm phủ người.

      Biểu tình cam lòng của ta làm Quân Cơ Lạc đắc ý bật cười. Sau đó nâng chân lên, trực tiếp khí phách đặt chân lên giường Mộ Dung Quân Thương, đưa tay kéo cái chăm gấm vàng của ta qua, dùng nó để lau đế giày.

      “Quân Cơ Lạc… Ngươi quả thực là khinh người quá đáng…” Mộ Dung Nhược Hồng trừng mắt to, ánh mắc lợi hại sắc bén như đao, hận thể xẻo thịt Quân Cơ Lạc.

      Quân Cơ Lạc thèm để ý ánh mắt của ta, đợi sau khi lau khô cả hai chiếc giày, mới lẫm liệt ngẩng đầu, ném cái chăn gấm bẩn cho Mộ Dung Nhược Hồng.

      “Bệ hạ, tại trước mắt ngươi chỉ có hai con đường, là làm con chó biết nghe lời, bản đốc cái gì, ngươi cứ dựa theo lệnh của bản đốc mà làm. Hai là…” Quân Cơ Lạc đưa tay lên cổ làm động tác “rắc rắc”.

      Mộ Dung Nhược Hồng khí phách chỉ cười nhạt trước lời của Quân Cơ Lạc. Chỗ bụng truyền đến cảm giác đau đớn, vùng vẫy muốn đứng dậy khỏi giường, dùng ánh mắt căm thù nhìn Quân Cơ Lạc.

      Quân Cơ Lạc khẽ cười, canh môi mang ý chê cười lãnh mị*, “Xem ra bệ hạ hạ quyết tâm chọn con đường thứ hai. như vậy, bản đốc cũng ép buộc. Hoàng thượng ngài vốn nên có khí phách của mình!” khẽ dừng lại, giọng càng thêm lệ**, hô to với bên ngoài tiếng, “Người đâu!”

      *lạnh nhạt, ma mị

      **thâm độc, nghiêm khắc


      Người vào là Mạc Lương với thanh đao vai.

      Quân Cơ Lạc nhìn về phía , tiếng quỷ mị như ma quái, “Mạc Lương, ngươi đích thân đến Liễu Châu chuyến, bất kể dùng thủ đoạn gì cũng phải đón Tứ hoàng tử được phong đất về. cho biết, sau này thiên hạ Tiêu quốc là của !”

      Mạc Lương ôm quyền với Quân Cơ Lạc, lĩnh mệnh muốn lui ra.

      ! cần !” Mộ Dung Nhược Hồng lại vùng vẫy muốn đứng lên, vất vả mới trở thành Hoàng đế đứng vạn người. còn chưa kịp hưởng thụ lạc thú hoàng quyền đem lại, làm sao chịu chắp tay đem ngôi vị Hoàng đế cho như thế.

      Mộ Dung Nhược Hồng người có thương tích, hơn nữa cảm xúc kích động, cứ quằn quại như vậy, thân mình mất trọng tâm ngã từ giường xuống. Nhưng bất chấp đau đớn người, hai tay chống đất, hướng về bóng lưng Mạc Lương quát, “! Ngươi đứng lại cho Trẫm! Trẫm cho phép ngươi Liễu Châu!”

      Mạc Lương sao có thể nghe lời ta, thân ảnh nhanh chóng biến mất tại cửa đại điện.

      Sau khi Mạc Lương rời , nước mắt của Mộ Dung Nhược Hồng mãnh liệt rơi xuống, dùng sức nắm chặt hai đấm tay, ngừng đấm lên mặt đất, biểu cảm mặt vô cùng thống khổ bi thương.

      Tiết thần y sợ miệng vết thương người ta rách ra, liền tiến đến dìu ta.

      “Lão Tiết! Ngươi dừng tay lại!” Quân Cơ Lạc lạnh giọng quát, Tiết thần y bị hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn . Phát mặt Quân Cơ Lạc đầy vẻ tà chí*.

      * bình thường, hung tợn

      Ông ngượng ngùng cười, lui xuống.

      Sau đó Quân Cơ Lạc mới đến trước Mộ Dung Nhược Hồng ngã đất. Trong tầm mắt Mộ Dung Nhược Hồng có thêm đôi giày, ngẩng đầu, gương mặt tuấn mỹ còn lộ vệt nước mắt.

      “Quân Cơ Lạc, ngươi là tên ác ma… Bất luận như thế nào, Trẫm thoái vị, dù cho ngươi quyền khuynh thiên hạ, Trẫm cũng đấu với ngươi tới chết.”

      Quân Cơ Lạc nhướng mày khinh thường, chậm rãi ngồi xổm xuống, dùng tay vỗ vỗ hai má ta. thanh vỗ mặt thanh thúy làm phẫn nộ trong mắt Mộ Dung Nhược Hồng càng lúc càng nhiều. Khác với phẫn nộ của ta, Quân Cơ Lạc lại như tìm được món đồ chơi rất hay, cười phá lên ha ha.

      Đó là tiếng cười lạnh lẽo vô tình, mang theo ý nhắc người ta cẩn thận, làm cho Tiết thần y cũng nhịn được đem hay tay vòng trước ngực.

      Đột nhiên, tiếng cười của ngừng lại, tiếp theo rút thanh chủy thủ từ trong tay áo, quơ quơ trước mặt Mộ Dung Nhược Hồng. Chủy thủ lạnh như băng lóe ra hàn quang xẹt qua đáy mắt Mộ Dung Nhược Hồng.

      Thân mình Mộ Dung Nhược Hồng run run, ánh mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm thanh chủy thủ, kích động , “Quân Cơ Lạc, Trẫm là Hoàng đế, nếu ngươi giết Trẫm… Là ngươi hành thích vua…”

      Quân Cơ Lạc lành lạnh cười , “Bệ hài ngài nhất định còn chưa biết vì sao bản đốc muốn Tiết thần y đến xem bệnh cho ngươi rồi. Hắc hắc, vậy bản đốc cho ngươi biết. Ngày đó bệ hạ bị Vân phi đâm trước mắt bao người, nếu lão Tiết tuyên bố tình hình bệ hạ nguy kịch, biết người bên ngoài còn hoài nghi bản đốc hành thích vua ?”

      Sắc mặt Mộ Dung Nhược Hồng trắng nhợt, ngẩng đầu nhìn Tiết thần y, Tiết thần y đưa tay, dùng vẻ mặt vô tội , “Bệ hạ, như Cửu Thiên Tuế . Lão phu đúng là giúp thân giúp nhân*.”

      *chỉ giúp người thân thuộc

      Quân Cơ Lạc lại đem thanh chủy thủ sắc bén đó quơ quơ trước mặt Mộ Dung Nhược Hồng, ngầm bi thương , “Bệ hạ, ngươi yên tâm. Bản đốc xem xét giao tình mấy năm nay giữa chúng ta, chuẩn xác đâm vào đúng miệng vết thương do Vân phi gây ra lúc trước.”

      Gương mặt tuấn mỹ của Quân Cơ Lạc ngừng phóng đại trong đồng tử Mộ Dung Nhược Hồng. cảm thấy có luồng khí lạnh từ lòng bàn chân chạy lên, luồng khí lạnh này chạy tán loạn trong người, làm răng nanh của cũng bị đông lạnh, run lên.

      “Bệ ha, ngươi chỉ cần khẽ cắn môi chịu đựng chút là được, bản đốc cam đoan đao đưa ngươi xuống địa phủ. Ngươi cảm thấy đau.” Quân Cơ Lạc cười nắm lấy vai Mộ Dung Nhược Hồng, chủy thủ tay liền đâm về phía ngực ta.

      “A! Đừng! Cửu Thiên Tuế, ngươi bỏ qua cho Trẫm … Sau này Trẫm nhất định đối nghịch với ngươi nữa… Trẫm nhất định làm chó ngoan của ngươi. Ngươi đông Trẫm dám tây… Cửu Thiên Tuế, ngài đại nhân đại lượng, tha cho ta . Sau này ta dám đối nghịch với ngươi nữa… Nếu Trẫm vi phạm lời thề này Trẫm bị thiên lôi đánh, chết toàn thây…”

      Ngay lúc chủy thủy cách ngực Mộ Dung Nhược Hồng chỉ khoảng , Mộ Dung Nhược Hồng sớm bị dọa sắp hồn phi phách tán đột nhiên ngừng dập đầu trước Quân Cơ Lạc, miệng còn ngừng biểu đạt “sám hối” của mình với .

      Đạt được đáp án mình muốn, khóe miệng Quân Cơ Lạc giương lên, đứng dậy nhấc chân đá cái, tiện đà cong môi cười, “Bệ hạ hiểu rồi, bản đốc cũng bạc đãi bệ hạ ngài! Sau này, nhớ kỹ thân phận của ngươi. Bản đốc là chủ, ngươi là con chó biết nghe lời mà bản đốc nuôi!”
      Layla06, thanhbinh, thuytlu42 others thích bài này.

    2. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      ây da, nàng trở lại, cả 2 truyện toàn đoạn hót luôn, thank nàng
      quỳnhpinky thích bài này.

    3. fun

      fun Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      17
      chúc mừng...chức mừng...cung hỷ chúc mừng trở lại
      :th_73::th_73:

    4. Linh Nguyễn

      Linh Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      35
      ngày qua ngày, tháng qua tháng cuối cùng cũng có chap mới :025: may quá chưa có năm qua năm :012: chúc mừng @bachtulien trở lại. tung bông thôi :th_41::th_41::th_41:

    5. phituyet

      phituyet New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      3
      sau 1 thờii gan chờ đợi cuối cùng cũng có chương mới rồi:yoyo14::yoyo14: thương nàng quá ak :038::038:
      nam chính ngày càng ta ác nha nhưng ta thích :059::059::059:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :