1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Đấu Phá Hậu Cung - Tiểu Thanh Tân (EDITOR YÊU CẦU DROP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tuyết Nguyệt

      Tuyết Nguyệt Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      48
      Trời mới mấy chương thôi mà sao hay quá vậy chài....
      Xing Bairong thích bài này.

    2. tieuthu

      tieuthu New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      16
      biết chị từng bước vào hậu cung thế nào. Hồi hộp ghê. Thanks @Xing Bairong nhiều nhá.
      Tuyết NguyệtXing Bairong thích bài này.

    3. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      Chương 5: Đường tuyển tú phong ba

      Editor: Xing
      Tám vị tiểu chủ ở Đông viện, Lục Khê biết năm vị, ngoại trừ Ngụy Tranh, phân biệt có Mai uyển Cố Phương Tình, Nhạc Sinh, Trúc uyển Lạc Như Dương, Thẩm Kha.

      Về phần hai vị ở Cúc uyển, nghe đóng cửa ra, bái phỏng bất kì ai, cũng bởi vậy mà trở thành chủ đề bàn tán của các tiểu chủ khác, đơn giản là các nàng giả bộ thanh cao, mắt chó nhìn người thấp chút.

      Đối với thân phận năm vị này, Lục Khê cũng biết đại khái, thấy trong ba uyển Mai Lan Trúc mình là người có gia thế hiển hách nhất, nàng cảm thấy bản thân có thể trải qua những tháng ngày yên ổn.

      Trước mắt, mặc dù có thể tạm thời giấu diếm mọi người lai lịch của mình, có thể giấu diếm được tú nữ nhưng thể gạt được hồ ly trong hậu cung.

      Quả nhiên, ban đêm ngày hôm sau vào ở Vi An uyển, Tần Vũ mang theo vài tên tiểu thái giám vào Lan uyển, cung kính hành lễ.

      Màn đêm buông xuống, Lục Khê ngồi ở trong phòng, quần áo chỉnh tề, trang sức đầy đủ, giống như biết ước hẹn tối nay.

      Tần Vũ hất phất trần trong tay lên, cười : "Tiểu chủ, thái hậu nương nương cho mời".

      đợi Lục Khê đáp lời, hai gã tiểu thái giám phía sau cầm áo choàng và áo lông cáo khăn quàng cổ lên phía trước, lộ vẻ sớm có chuẩn bị đêm khuya tới tìm nàng.

      Lục Khê cũng ngạc nhiên, chỉ nhàn nhạt gật đầu, "Làm phiền công công".

      Ảnh Nguyệt nhận lấy áo choàng kia, dè dặt mặc lên người chủ tử, sau đó mới cầm lấy khăn quàng cổ bọc nàng cực kỳ chặt chẽ, thấp giọng câu: "Tiểu chủ thong thả, người phải chú ý đừng lấy mũ xuống, xuân hàn se lạnh, bị cảm, làm trễ nãi tuyển tú".

      Tần Vũ liếc nhìn Ảnh Nguyệt, cười hơ hớ với Lục Khê: "Nha hoàn này của tiểu chủ nhanh nhẹn, hổ là người của phủ tổng đốc".

      Lục Khê gật đầu xem như đáp tạ tán thưởng của , lập tức theo ra khỏi Lan uyển.

      là ban đêm, các tú nữ đều ở trong phòng của mình, đèn trong viện đều tắt hết, trong Vi An uyển rất yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng vang rất lúc bọn họ đường phát ra.

      Lục Khê theo Tần Vũ, phía sau là hai gã tiểu thái giám, trong tay cầm hai cái đèn lồng, ánh nến hôn ám mặt đất nhàng chập chờn. Ra khỏi Vi An uyển, tường thành hai bên lộ vẻ cao lớn, dưới chân là những phiến đá bằng phẳng rộng lớn, hoàng cung khổng lồ này giống như cái mê cung, quanh co, khúc khuỷu nhìn mãi thấy điểm cuối.

      Tần Vũ vừa vừa giọng : "Bởi vì lần này nương nương triệu kiến tiểu chủ là lén lút gặp mặt, muốn kinh động người ngoài cho nên phái kiệu đến, có chút chậm trễ, mong rằng tiểu chủ thứ lỗi".

      "Ta sao, công công đừng áy náy".

      Lục Khê dịu dàng , thái độ thành khẩn, giọng chân thành tha thiết, làm cho Tần Vũ lần nữa ghé mắt nhìn lại.

      "Tiểu chủ làm người khiêm tốn cẩn thận, tự cao tự đại, ngày khác nhất định được thánh sủng, trèo lên bảo điện, vinh quan hậu cung, quả là phúc của Đại Ngự ta".

      Lúc này, Lục Khê cười rộ lên, "Đây là lần thứ hai công công chúc ta, mong rằng Lục Khê phụ tán thưởng của công công".

      "Ta ở Vi An uyển mười chín năm, cũng nhìn đương kim Thường phi nương nương được ân sủng từng bước từng bước tới vị trí ngày hôm nay, tiểu chủ xin yên tâm, ánh mắt của ta sai".

      Tần Vũ có thể tự xưng "Ta" mà cần bận tâm gì, cho thấy địa vị tầm thường chút nào.

      Lục Khê gật đầu, nhiều lời nữa, vừa chuyện, bốn người vào điện Thái Hòa. Tần Vũ giơ bài tử cho thị vệ giữ cửa xem, sau đó dẫn Lục Khê vào cửa chính, lưu hai tên tiểu thái giám ở ngoài cửa.

      "Lát nữa gặp thái hậu, tiểu chủ cứ thoải mái, buông lỏng tinh thần, nương nương nghiêm khắc như lời đồn đãi, mong rằng tiểu chủ tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn*, nhất định có thể nhận được thưởng thức của nương nương".

      ( biết , nếu biết hết toàn bộ)

      Lần chuyện này, vừa là thiện ý nhắc nhở, lại vừa là nghiêm khắc cảnh cáo, dưới quyền uy, muốn nàng hiểu chủ nhân chân chính trong hậu cung là ai. Nếu được thái hậu thưởng thức, mới xem như chính thức đặt chân trong hậu cung.

      Lục Khê gật đầu, tiểu thái giám đứng ở cửa hô tiếng: "Tiểu chủ Lục Khê đến - -" sau đó đưa nàng vào trong điện, phía sau là tiếng đóng cửa.

      Thái hậu ở cung điện tên là Trường Thọ cung, đèn lồng đung đưa, minh minh diệt diệt.

      Trong thiên điện, chỗ Lục Khê đứng chỉ đốt cây nến cho nên bài trí bốn phía bởi vì rơi vào bóng tối mà thấy lắm, đập vào mắt chỉ có thể thấy gai chiếc nệm kê gối trong điện mà thôi.

      chiếc nệm kê gối có người phụ nữ mặc hoa phục lộng lẫy ngồi, mặc quần thêu bách hoa và đoàn bươm bướm, búi tóc phù dung, vật trang sức xuyết mãn linh lung, tuổi chừng dưới ba mươi. Khuôn mặt bà lịch tao nhã, dáng vẻ hiền hậu, đôi mắt đen nhánh tĩnh mịch trong ánh nến nhàng nhìn về phía Lục Khê, lại làm cho lòng người run lên.

      Gặp ánh mắt như vậy, tim Lục Khê khỏi đập nhanh chút, lập tức mặt thay đổi quỳ xuống, cung kính : "Lục Khê tham kiến thái hậu nương nương".

      Thái hậu lộ ra nụ cười mỉm, vẫy vẫy tay với nàng, "Đứng lên , đến đây ngồi để ta xem chút".

      Lục Khê theo lời đến bên cạnh, tư thái thập phần đoan trang ngồi xuống, mắt nhìn loạn, thái độ thuận theo, lộ rôn ti trật tự, giống như từ được rèn dũa dậy bảo tốt.

      Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có tiếng tí tách nho của cây nến thỉnh thoảng phát ra, Lục Khê mơ hồ có thể nghe thấy tiếng hít thở nhè của hai người.

      Thái hậu vẫn lặng im đánh giá nàng, thấy sau thời gian dài trầm mặc, Lục Khê vẫn đoan trang như cũ, yên lặng chờ đợi, mặt tia lúng túng hoặc sợ hãi, rốt cục cười gật gật đầu.

      " hổ là con Lục gia, đoan trang hiểu lễ, khí độ cao hoa, nhìn bộ dáng này có dấu hiệu sinh nhiều!"

      Hai gò má Lục Khê ửng đỏ, cũng cười : "Nhận được cất nhắc của thái hậu nương nương, ở trước mặt nương nương, Lục Khê chỉ có thể xấu hổ".

      Thái hậu nhìn nàng mắt hạnh vi liễm, sóng mắt như nước, hai đầu lông mày tự nhiên duyên dáng. Nếu là thanh tú, chỉ sợ hơi kiều mị; nếu là diêm dúa, chỉ sợ lại đường đột phân lệ. Vẻ đẹp của nàng trộn lẫn giữa thiếu nữ hồn nhiên và nữ nhân phong tình, quả nhiên rất đặc biệt.

      Trong lòng thầm than phúc khí Lục gia, thái hậu nâng tay Lục Khê, như từ mẫu vỗ vỗ mu bàn tay trắng muốt tỉ mỉ của nàng, dịu dàng : "Năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"

      "Hồi bẩm thái hậu nương nương, năm nay Lục Khê mười sáu".

      "Mười sáu à... Chỉ tiếc ngươi liên tục ở Giang Nam, trước đây ai gia có cơ hội nhìn thấy nương như hoa như ngọc là ngươi, quả nhiên là đáng tiếc". đợi Lục Khê mở miệng, bà lại tiếp tục cười , "Cũng may lên trời rủ lòng thương xót, đưa ngươi đến bên cạnh ta, ai gia nhìn ngươi lanh lợi đáng như vậy, trong lòng rất vui mừng, giống như thấy con ruột của mình vậy".

      Trong lòng Lục Khê vừa động, cười đến thập phần vui vẻ, vẻ mặt ngượng ngùng lại mang theo vài phần thụ sủng nhược kinh, "Nhận được thái hậu nương nương nâng đỡ, nương nương là thân thể thiên kim, Lục Khê chẳng qua chỉ là nương hương dã, thậm chí có may mắn lấy được thích của nương nương, là vui mừng".

      Thái hậu hết sức hài lòng thái độ của nàng, nhưng cũng chỉ cười nhạt, sau đó bắt đầu buồn rầu, "Ngày xưa, khi công chúa Thừa Dương còn ở bên cạnh ai gia, lúc nào ai gia cũng ngại con bé ồn ào, sau này con bé lập gia đình, thể bồi ai gia nữa, bấy giờ ai gia mới bắt đầu thấy nhớ náo nhiệt khi có con trai và con hầu hạ dưới gối. Hôm nay ngươi tiến cung, có nguyện ý thường xuyên đến bồi lão thái bà này ?"

      Thái hậu chỉ khoảng ba mươi, dung nhan được bảo dưỡng vô cùng tốt, làn da nhẵn nhụi, phong vận ngàn vạn, đâu có giống lão thái bà?

      Lục Khê mừng rỡ cười ngọt ngào, "Có thể hầu hạ thái hậu nương nương, vì nương nương giải buồn, đó là phúc phận tu luyện ba đời của Lục Khê".

      Ở Trường Thọ cung gần nửa canh giờ, Lục Khê mới ra khỏi cửa thiên điện.

      Tần Vũ còn ở bên ngoài chờ, thấy nàng ra, vội vàng tiến ra đón, phân phó hai tiểu thái giám lúc trước theo kia cầm đèn lồng trước dẫn đường.

      Xuyên qua tường rào yên tĩnh tĩnh mịch, vô số cửa chính cung điện tối đen như mực, như dã thú phủ phục đợi thức ăn, làm cho người cảm thấy rợn cả tóc gáy.

      Khi ngang qua tòa cung điện, chợt Lục Khê nghe thấy trong viện truyền đến tiếng cúi đầu rên rỉ, giống như rất thống khổ, lại giống như rất vui thích, làm cho người ta liên tưởng ngay đến chuyện nam nữ thâu hoan.

      Nàng nghi ngờ ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn, cửa son treo bảng hiệu bằng vàng lộng lẫy - - Hợp điện.

      Ai ở nơi này? Lại hề cố kị, hành vi phóng đãng như thế... Chẳng lẽ phải nữ nhân của hoàng đế sao?

      Lục Khê nghiêng đầu nhìn Tần Vũ, thấy mặt chút thay đổi, giống như hề nghe thấy bất kì thanh gì.

      Hiển nhiên chú ý tới kinh ngạc của Lục Khê, Tần Vũ khẽ ngẩng đầu, hòa nhã : "Tiểu chủ mệt , sớm trở về nghỉ ngơi thôi, trong nội cung thể lơ là, chỉ cần cẩn thận chút đưa tới phiền toái cần thiết, cho nên, mong rằng sau này tiểu chủ nghe thấy cái gì, trông thấy cái gì, cũng đừng để tâm, cứ quên hết ".

      Lục Khê thu hồi ánh mắt, khẽ cười tạ ơn chỉ điểm của , "Công công rất đúng, Lục Khê nhớ ".

      Bốn người dọc theo con đường thành cung khúc chiết rất nhanh trở lại Vi An uyển.

      Hợp điện, trong chính điện cửa lớn khóa chặt.

      Tấm thảm đỏ thắm từ cửa trải vào, hai bên chính điện bày biện hai hàng mộc bài dùng để tiếp khách, bốn góc trong điện bày biện nến, sáng rực chiếu rọi cả phòng.

      Trước mắt, hé ra hai thân thể giường gỗ, ở dưới là kiều diễm tóc dài rủ xuống đất, đôi môi vẽ mà hồng, giữa lông mày đều là xuân sắc vô biên. Nàng mặc cung trang, quần áo cởi đến bên hông, hùa theo tiết tấu luật động của người đàn ông người.

      Người đàn ông người nàng, quần áo mất trật tự mở rộng, lộ ra lồng ngực rắn chắc, hai tay nắm hai vú của nàng, dưới thân điên cuồng đụng chạm.

      "Tư Vũ, tám ngày gặp, nàng có nhớ bản vương ?" Người đàn ông kia tà mị cười tiếng, cúi người nhàng liếm láp vành tai oánh nhuận của nàng.

      gọi là Tư Vũ vừa thở gấp, vừa chống đỡ lồng ngực người đàn ông, đẩy ra, cười duyên : "Ai nhớ chàng? Dù sao nữ nhân bên cạnh chàng nhiều như vậy, thiếu người như thiếp. Thiếp ở mình trong điện tốt lắm, sao có thể nhớ cái người có lương tâm như chàng?"

      " dối". Nam tử tự tin nhìn vẻ mặt quyến rũ của nàng, sau khắc, bứt mạnh ra, lấy tay xoa u cốc ướt át kia, vừa giống như khiêu khích lại vừa giống như trấn an.

      "Vương gia!" lộ vẻ nóng nảy vì bị trêu chọc, vừa lộ ra vẻ mặt khao khát kiên nhẫn, vừa dứt khoát ngồi dậy, ngón tay nhắn đặt lên lồng ngực của , liếm hai khỏa nổi lên kia, "Lần nào cũng như vây, lâu lâu thấy, khi gặp mặt trêu thiếp, Tư Vũ rất hận chàng!"

      Cho tới bây giờ và hận trong miệng nữ nhân đều làm .

      Thấy người đàn ông trước mặt vẫn động, nàng dứt khoát ngụm ngậm chặt vật nổi lên của , dùng lưỡi đảo quanh, nhàng liếm láp. Cánh tay ôm vòng eo mạnh mẽ của lần mò uốn lượn xuống dưới, tìm được cứng rắn của , bắt đầu xoa nắm vuốt ve.

      Trong nháy mắt đôi con ngươi của người đàn ông chuyển sang tĩnh mịch, cổ họng tràn ra tiếng thấp thở gấp, "Nhanh hơn chút nữa!"

      Vì vậy mà ngẩng đầu cười tiếng, trong mắt có tia giảo hoạt lóe sáng, theo sát, chuyên chú dùng tay hầu hạ cái thứ khỏe mạnh kia, lúc nặng lúc nhưng vẫn quên vỗ về chơi đùa hai khỏa con cháu đằng sau.

      Tiếng thở gấp của người đàn ông càng ngày càng ràng, thô to cũng càng ngày càng cương cứng trong những ngón tay thon dài, hình dáng cao chót vót, gân mạch nổi lên. Cuối cùng thể kiềm nén được nữa, nhanh chóng nâng đùi ngọc tuyết trắng của lên, xông mạnh vào u huyệt, đưa tới tiếng thở gấp.

      "Quá sâu, vương gia, chậm chút, chậm chút..." rên rỉ đứt quãng, đôi gò núi tuyết trắng ngừng run rẩy, giống như tiểu bạch thỏ nhanh nhẹn. Hạ thể truyền đến cảm giác tê dại và kích động quả làm nàng khó có thể nhẫn nại, chỉ có thể dùng tiếng thét chói tai mỗi khi bị kích thích chậm rãi tấn công.

      " tại thế nào? Còn hận ta ?" người đàn ông cúi đầu cười ra tiếng, dùng ánh mắt trìu mến nhìn chăm chú xinh đẹp động lòng người, sau đó hôn nàng sâu.

      Đêm khuya, xuân ý triền miên.

      Last edited: 26/4/15
      Sammy Dao, miluhamvui, Bánh Bao13 others thích bài này.

    4. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      quá ư là nóng. : Xitmau:: Xitmau: thanks @Xing Bairong nhé

    5. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      @Xing Bairong chao mừng bạn tham gia CQH.
      Bộ này bạn edit rất hay, tuy nhiên vẫn còn 1 số lỗi , nên mình có vài góp ý nho nha

      - Truyện mang văn phong cổ nên có 1 số từ hán việt bạn ko nên edit thành từ đại, vì làm thế mất văn cảnh của truyện
      Ví dụ người phụ nữ ở c1 bạn nên chuyển thành phụ nhân
      Người con >> thiếu nữ, nữ nhân, tiểu thư
      Người đàn ông >> nam nhân, chàng trai, thiếu niên

      C2 cụm từ ngày ngày dây dưa ko >> ngày ngày quấn quýt triền miên, ngày ngày ân ân ái ái ... vậy hợp vs tình cảnh lúc đó của tra nam tra nữ hơn.
      Đoạn QTA gặp nu9 lần đầu, cùng nhau nhìn trúng 1 chiếc đen lồng
      'Xin lỗi, vậy ta cũng ko đoạt ng chỗ tốt lắm' >> xin lỗi, ta nên giành lấy đồ tiểu thư nhìn trúng.

      Nu9 là tiểu thư nhà quan nên xưng hô là tiểu thư, từ nuong ko thích họp lắm.

      luận hôn >> bàn chuyện hon

      P.s bạn nhớ làm pic 1/2 truyện nha. Chương nào H nên làm pic. :)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :