1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Đấu Phá Hậu Cung - Tiểu Thanh Tân (EDITOR YÊU CẦU DROP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      theo mình thể loại cung đấu chỉ cần tập trung vào mưu kế là được, mưu kế kinh điển, hay, hợp lý, người đọc cảm thấy khâm phục là truyện hay. còn vua sạch hay nữ chính làm hoàng hậu chỉ là tình tiết râu ria gia vị thôi :">>
      Last edited: 10/6/15
      aloha123abbylinhdiep17 thích bài này.

    2. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      thỉnh thoảng mình cũng làm beta nửa đường thế này ^^~ vì nàng nhờ nên mới ngồi soi đấy chứ hì hì. Chương này cũng có vài lỗi
      đánh vỡ phóng dáng ánh trăng => phóng dáng?
      Nhât định nàng có nỗi khổ tâm => Nhất định
      nếu ngươi và ta cố tình giấu diếm => giấu giếm
      tiểu cung nữ chỉ cảm thấy mắt có chút mỏi nhừ => đây là Vân Nhất cảm động muốn khóc đúng k? Thế mắt phải cay cay, hoặc là mờ , hay gì gì đấy, chứ k phải mỏi nhừ đâu Xing
      Bạn Ảnh Nguyệt này k giữ lại được đâu, có lẽ nên chuẩn bị bye bye bạn ấy là vừa :4:để bạn này bên người k yên tâm, bạn ấy k quay ra cắn ngược cái là may rồi :015:
      Xing Bairong thích bài này.

    3. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      Ta thấy Ảnh Nguyệt dễ bị mua chuộc lắm. Loại bỏ nhanh để trừ hậu họa về sau. Tỳ nữ thân cận mà k trung thành, có tâm tư riêng là k được rồi :yoyo59:
      Mong chương mới của nàng :yoyo39:
      Xing Bairong thích bài này.

    4. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      Chương 31: mưu vị
      Editor: Xing

      Trong Thanh Tâm điện rất yên tĩnh, trầm hương lượn lờ cũng tinh lọc được lửa giận của Thừa tướng đại nhân.


      Thường Vệ Quang trầm mặt sải bước vào trong điện, trông thấy cái người lạnh nhạt im lặng ngồi bồ đoàn, trong mắt lộ ra hận ý vô hạn.


      "Thường Tư Viện, mày là đứa con bất hiếu!" Ông nhìn nàng quát tiếng, cơn tức trong lòng chạy thẳng lên mặt.


      Thấy dốc lòng hướng Phật bình tĩnh đứng dậy, khuôn mặt vô cùng nhã nhặn lịch , giống như chút cũng phát giác được lửa giận của .


      "Trong vòng nửa tháng ngắn ngủi, phụ thân đại nhân lại có thể đến thăm ta hai lần, thực nữ nhi vô cùng cảm động đấy".


      Thường Vệ Quang hận : "Mày là đồ tiện nhân, tao muốn mày giúp Tư An cầu tình với Hoàng Thượng, mày những cầu tình mà còn chọc ra đại họa, làm hại Thường gia mất binh quyền, Tư An bị giáng xuống làm thứ dân! Mày... Mày cố ý! Có phải ?"


      Thường Tư Viện cười khẽ hai tiếng, dù bận vẫn ung dung nhìn phụ thân đại nhân, "Hóa ra là do ta làm hại Thường gia trở thành cái dạng này nha. Đoán rằng chuyện sông Hoài xảy ra vấn đề, toàn bộ đều bởi vì ta ở trong thâm cung quên thắp hương khấn phật cầu phúc cho đại ca, mới có thể khiến cho việc nát bét như ngày hôm nay... Có điều, mặc kệ ông thất thế là do ai, ta đều rất vui mừng, vui vến nỗi muốn hát lên đấy".


      "Mày, mày..." bổng nhiên Thường Vệ Quang nâng tay, tát lên mặt nàng, tiếng bạt tai nặng nề thanh thúy vang lên, rất nhanh lưu lại ấn ký sưng đỏ khuôn mặt trắng nõn của nàng, "Tiện nhân! Mày là người của Thường gia, thế mà lại làm ra loại chuyện đại nghịch bất đạo này!"


      Cái tát này đánh rất nặng tay, lực đánh rất mạnh, đôi môi Thường Tư Viện đều bị hàm răng hủy hoại, tràn ra vài giọt máu tươi nhìn thấy mà giật mình.


      Nàng chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Thường Vệ Quang trào phúng cười tiếng, " ra trong mắt của ông, ta cũng là người của Thường gia?"


      Trong ánh mắt của nàng có loại cực kỳ xa lạ, thấy vậy Thường Vệ Quang ngẩn ra, vung tay lần nữa nhưng lại đánh xuống.


      "Lúc trước, khi mẫu thân ngàn dặm xa xôi mang ta tới tìm ông, ông có nghĩ qua bà ấy là người Thường gia ? Mẫu thân chết, để lại ta đơn người, khi đó, ông có nghĩ qua ta là người Thường gia ? Con trai con ông bắt nạt ta, khiến cho ta đến cả làm người cũng bằng, sinh hoạt mỗi ngày trong sỉ nhục, khi đó, ông có nghĩ qua ta là người Thường gia ? Ha ha ha, Thường Vệ Quang, ông có biết , ta vô cùng biết ơn các người đưa ta tiến cung đấy? Nếu phải như thế, làm sao có ngày ta có thể vặn ngã được các người? Bốn năm, rốt cục ta cũng đợi được ngày này, ông trời có mắt! Ha ha ha ha..."


      Thù hận của nàng làm mặt Thường Vệ Quang có chút trắng bệch, tia huyết sắc.


      "Cha thừa nhận, là cha có lỗi với mẹ con". giống như đột nhiên già mười tuổi, trong mắt mảnh chán nản, "Nhưng cha là thừa tướng, Cha có nghiệp của cha, nhân sinh của cha, sao cha có thể cưới thanh lâu vào cửa? Tư Viện, cha lòng xin lỗi mẹ con, lòng xin lỗi con, nhưng cha cầu xin con, tại Hoàng Thượng chỉ nóng nảy mới giáng chức, đẩy con tới nơi này, chỉ cần con cầu xin ngài ấy, nhận sai với ngài ấy, nhất định ngài ấy nể tình phu thê nhiều năm..."


      Thường Tư Viện cười lạnh nhìn bộ dạng hèn mọn của ông ta, "Ông cần phải bày ra cái bộ dạng đáng thương này đâu, ông càng ăn khép nép, ta càng cảm thấy sảng khoái. Ta sớm coi mình là người Thường gia rồi, dù ta có đông sơn tái khởi, cũng nhất định làm ông thất bại thảm hại, trầm trọng hơn. Thừa tướng đại nhân, mời ngài trở về ".


      Thường Vệ Quang còn muốn thêm, nhưng lại bị Thường Tư Viện vươn tay làm tư thế mời ra ngoài ngăn lại.


      Mặc dù nàng bị phạt đến nơi này tư quá năm, nhưng cho dù thế nào vẫn là Thường tiệp dư, là nữ nhân của Hoàng Thượng, phải là người mà thần tử thất thế như ông có thể đánh chửi tùy ý.


      "Thường Tư Viện, nhất định mày phải hối hận vì hành vi ngày hôm nay của mày". để lại câu như vậy, hậm hực xoay người rời .


      Trong Thanh Tâm điện, trêm khóe miệng người còn lưu lại vết máu đột nhiên lộ ra nụ cười cực kỳ xinh đẹp, thậm chí hai mắt còn nhắm lại, cười đến nỗi toàn thân run rẩy, lâu sau, đôi mắt vẫn đóng chặt chợt rịn ra giọt nước mắt trong suốt, giống như bị chặt đứt rơi mặt đất.


      "Lục nhi, đến Thanh điện mời Lục lương đễ đến đây chuyến, cứ thân thể ta khó chịu, muốn đòi nàng chút nước đường đỏ".


      Trong Thanh điện, Lục Khê ngẩng đầu nhìn tiểu cung nữ quy củ quỳ bên dưới, quay đầu lại phân phó Vân Nhất, " chuẩn bị chút nước đường đỏ".


      "Vâng".


      Ảnh Nguyệt cúi đầu bên tai nàng: "Chủ tử, giờ Thường tiệp dư thất thế, người cần gì phải làm vậy với nàng ta? Lúc trước nàng ta hại người ngã bị thương tay, hôm nay người bỏ đá xuống giếng là rất tốt rồi, cần gì phải thăm nàng ta?"


      Lục Khê hời hợt , "Nàng ta bất nhân, ta thể bất nghĩa, huống chi trong hậu cung này khắp nơi đều có tai mắt, nếu biểu của ta biết tiến thoái, chút khí độ, ngày khác dựa vào cái gì để thăng cấp đây?"


      Nếu Ảnh Nguyệt thể tin được nữa, vậy nàng có ý định đem tình hình thực tế ràng cho nàng ấy biết.


      đường tới Thanh Tâm điện, Lục Khê cố ý qua ngự hoa viên chuyến, đương nhiên gặp được An tần mới thăng cấp uyển nghi - - bởi vì Hoa điện của nàng ta nằm gần đây, nghe mỗi ngày nàng ta đều tới ngự hoa viên dạo lát.


      "Ơ, đây phải là lương đễ muội muội sao? Thế nào mà hôm nay lại có thời gian rảnh tới đây ngắm hoa thế?" Giọng dương quái khí vang lên, An uyển nghi từ trước đến giờ luôn có cái bộ dạng này.


      Lục Khê cũng tức giận, vô cùng quy củ hành lễ, "Muội muội gặp qua uyển nghi tỷ tỷ, Thường tiệp sư ở Thanh Tâm điện mời muội muội đến đó ngồi chút, muội muội thấy ánh mặt trời hôm nay gay gắt, cho nên mới chọn con đường này, thuận tiện tản bộ ngắm hoa".


      An uyển nghi cười khinh miệt hừ tiếng, " ra quan hệ giữa lương đễ muội muội và Thường tiệp dư lại tốt như vậy? Hồi trước nghe Thường tiệp dư làm tay muộn muội bị thương, hôm nay tay còn chưa khỏi hẳn, nghĩ tới tình cảm của hai tỷ muội lại tốt như vậy".


      "Uyển nghi tỷ tỷ đúng lắm, Hoàng hậu nương nương luôn luôn dạy bảo chúng ta phải độ lượng, tỷ muội phải hòa thuận, muội muội tin hôm đó Thường tiệp dư cố ý, cho nên khi biết thân thể nàng ấy khó chịu, đương nhiên cần phải đến thăm".


      Lại trả lời vài câu, Lục Khê phạm phải chút nỗi lầm nào, ung dung lưu loát, làm An uyển nghi muốn xoi mói cũng thể tìm được cơ hội. Chẳng biết tại sao, An uyển nghi nhìn nàng vừa mắt, đoán rằng bởi vì con đường mà các nàng đều là những giai nhân thanh tú, nhưng nữ nhân này ràng có chút đầu óc nào, thế mà tốc độ tấn thăng lại nhanh hơn biết bao nhiêu lần so với nàng năm đó, làm nàng có chút bất mãn.


      Còn nữa, hôm được thăng cấp lúc ở chỗ Hoàng hậu có đến Lục Khê, Tiêu chiêu viện lại cười nhạt ném ra câu "Tính tình của Lục mỹ nhân và An tần quả là giống nhau như đúc, tranh quyền thế", có điều ánh mắt trào phúng ấy ràng là cười nàng, Lục Khê tranh cũng lấy được nhiều hơn so với nàng tranh.


      Tiêu chiêu viện tuy đáng hận, nhưng dù sao cũng là người nàng thể trêu vào, Lục Khê giống như vậy, chẳng qua chỉ là Lương đễ nho , thể lớn lối trước mặt nàng.


      Lúc Lục Khê lời từ biệt muốn rời , chiếc khăn tay vuông từ trong ống tay áo rơi ra, An uyển nghi muốn mở miệng, nhưng đột nhiên lại im lặng, sai cung nữ nhặt về.


      Khăn tay khéo léo trắng trong thuần khiết, chữ viết xinh đẹp bên là vài câu Kinh Thi trong bài thơ, làm người ta nhìn qua liền cảm thấy vui vẻ, ở phía góc dưới lại có chứ nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh: vực.


      Mặt liền biến sắc, An uyển nghi nặng nề hừ tiếng, Hoàng Thượng thế mà lại cho phép nàng ta làm như vậy? Gọi thẳng danh hiệu, quả thực là hoang đường!


      Nhưng chiếc khăn tay này... Nếu muốn tặng cho Hoàng Thượng, chỉ sợ nàng ta còn chưa kịp làm gì.


      Nhìn chiếc khăn tay thanh lệ đáng , thanh tú tinh mỹ, rất có hương vị sông nước Giang Nam. Đột nhiên An uyển nghi mỉm cười, cầm lấy chiếc khăn về phía Hoa điện của mình.


      Lúc Lục Khê vào Thanh Tâm điện, Thường Tư Viện cầm khăn ướt che miệng, mi tâm nhíu chặt, có vẻ hơi mệt mỏi. Trông thấy Lục Khê đến đây, nàng mệnh Lục nhi lui xuống, mắt thấy Lục Khê cũng bảo Vân Nhất lui ra ngoài, cửa chính khép lại, mới bắt đầu .


      "Ngươi đến rồi".


      Lục Khê nhìn nửa bên mặt sưng đỏ chịu nổi của nàng, "Thừa tướng tới?"


      Nàng hờ hững gật gật đầu, giống như người bị đánh phải bản thân vậy, nhìn đường đỏ Lục Khê mang đến được đặt bàn, cười nhạt tiếng, "Ngươi mang đến hả".


      "Thân thể ngươi thoải mái, tìm ta lấy chút đường đỏ, ta cũng thể hai tay trống trơn tới đây được. Để người khác truyền chuyện này đến lỗ tai Hoàng Thượng, như vậy phải nghĩ ta quá keo kiệt rồi hay sao?" Lục Khê mỉm cười, làm như nhìn thấy tổn thương của nàng, “Thời tiết hôm nay tốt, lúc đến đây ta có dạo vòng trong ngự hoa viên, đụng phải An uyển nghi, nàng ta còn cảm thán tỷ muội chúng ta tình thâm đấy".


      Thường Tư Viện khỏi thầm bội phục nàng thông minh.


      Nếu cho ai biết mà chỉ thầm đến Thanh Tâm điện, đến khi bị Hoàng Thượng điều tra ra nhất định đem lòng sinh nghi, chẳng bằng cứ thoải mái làm cho tất cả mọi người đều trông thấy, nghênh ngang như thế lại làm người ta hoài nghi.


      Tất cả mọi người chỉ biết nàng tận tâm tận lực muốn làm nữ nhân rộng lượng, cùng lắm giả dối chút, lại đến mức làm người ta cảnh giác.


      Lục Khê : "Tới tìm ta có chuyện gì sao?"


      Thường Tư Viện cười cười, cũng thèm để ý tới hình tượng, để khăn trong tay xuống, lộ ra má trái sưng đỏ và khóe môi thấm máu, "Hôm nay, ân tình giữa ta và Thường Vệ Quang xong, sau cái tát này, ta với ông ấy chỉ là kẻ thù của nhau. Lần này tìm ngươi đến, là muốn cho ngươi biết, trong vòng ba tháng ta đứng lên lần nữa, thông báo trước để ngươi khỏi hiểu lầm".


      Lục Khê cũng cười, "Thành ý của Thường tiệp dư ta thấy được, cũng hi vọng ngươi thuận lợi".


      "Đa tạ". Thường Tư Viện để Phật châu trong tay xuống, mắt nhìn đại điện trống rỗng, thở dài, "Lúc này đứng lên, là vì lần nữa té xuống, là kịch tính".


      Lục Khê cụp mắt , "Muốn Thường gia rơi đài phải chỉ còn mỗi phương pháp này, nếu Tiệp dư đợi được, cũng cần hy sinh bản thân".


      Thường Tư Viện mỉm cười nhìn qua nàng, " sao, phương pháp này nhất cử lưỡng tiện, hơn nữa còn là cách nhanh nhất. Ta cố gắng mau chóng rời khỏi nơi này, trong đoạn thời gian tới, ngươi phải cố hết sức đạt được sủng ái của Hoàng Thượng, nếu như có thể, tận lực mang long thai".


      Cuối cùng Lục Khê chần chờ lát, Thường Tư Viện đối với bản thân quá ác, quả thực phải chết cũng muốn ngáng chân Thường Vệ Quang.


      Biện pháp của nàng ta chính là sau khi phục sủng hung hăng hại Lục Khê cú, nếu như có cơ hội, tốt nhất là dùng tội danh mưu hại long thai, bởi như vậy, dù trước kia Hoàng Thượng có thương tiếc nàng, có áy náy, cũng chút do dự đem toàn bộ Thường gia tịch thu tài sản giết kẻ phạm tội.


      "Ngươi muốn sống sao?"


      "Mệnh? Từ ta cảm thấy mình sống bằng chết, chỉ cần lúc sinh thời có thể nhìn thấy Thường gia thảm bại rối tinh rối mù, đối với ta mà đó chính là sinh mệnh cực lạc, chết có cái gì mà sợ?"


      Nhìn khuôn mặt từng làm nàng hận thấu xương, Lục Khê thở dài.


      Đều là người đáng thương, mặc dù nàng cũng muốn thấy Thường gia diệt vong, nhưng hi vọng Thường Tư Viện chết.


      "Cũng được, cần gì cứ cho ta biết, trước ra khỏi Thanh Tâm điện rồi sau".
      Sammy Dao, Lục Nặc, Jeny20811 others thích bài này.

    5. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      Winter: thank nàng
      đọc mà thương bà thường phi này thế :022: số phận hẩm hiu.
      Last edited: 10/6/15
      linhdiep17, WinterXuxu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :