1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Đấu Phá Hậu Cung - Tiểu Thanh Tân (EDITOR YÊU CẦU DROP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      Chương 24: Lập uy
      Editor: Xing


      Vân Nhất lúc trở lại, theo phía sau là hai cung nữ trong Bố y phường, tay đều cầm vải dệt bằng gấm. Những cuốn vải dệt bằng gấm kia có màu đỏ tươi, cũng có màu vàng nhạt thanh lịch, tóm lại đều là những màu sắc làm cho người ta cảm nhận được sắc thái mềm mại của ngày xuân.


      Sau khi để vải dệt bằng gấm lên bàn, bọn cung nữ liền rời . Lục Khê thản nhiên ngồi ở ghế, ngón tay mơn trớn gấm vóc bàn, mỉm cười khen, "Màu sắc hoa văn này chọn rất khá, ta rất thích".


      Mặt Vân Nhất đỏ lên, rủ con mắt xuống thẹn thùng : "Chủ tử quá khen, chẳng qua nô tỳ chỉ chọn theo màu sắc và hoa văn mà chủ tử căn dặn thôi, nếu đẹp mắt chính là vì chủ tử, nô tỳ dám kể công".


      Ảnh Nguyệt nâng mắt nhìn Lục Khê, ban đầu còn tưởng rằng nàng mượn đề tài này để về chuyện của mình, chọc thủng hành vi Vân Nhất tới chỗ Cao Lộc mật báo, chẳng ngờ rằng nàng lại gỡ cây trâm cài tóc bằng đá vân mẫu được điêu khắc tinh xảo đầu xuống, cười dịu dàng thưởng cho Vân Nhất.


      "Ngươi vừa tới Thanh điện, ta cũng có vật gì tốt cho ngươi, đây là cây trâm gài tóc ở cạnh ta nhiều năm, tuy quý giá, nhưng cũng là vật ta thích. Hôm nay tặng nó cho ngươi, hi vọng sau này ngươi có thể tận tâm tận lực theo ta".


      Vân Nhất rung động vươn tay tiếp nhận trâm gài tóc, trong khoảng thời gian ngắn biết cái gì.


      Nàng là người mà Cao công công phái tới, trước khi đến Cao công công từng phân phó, mọi cử động của Lục mỹ nhân đều phải hồi báo lại cho .


      Hầu như tất cả phi tần trong nội cung đều có người thuộc về phủ Nội Vụ, bởi vì bọn họ do Cao Lộc phân tới là người của Hoàng Thượng, cho nên các phi tần biết giữ bọn họ lại bên người là mối họa, nhưng cũng chỉ có thể mở mắt nhắm mặc cho bọn họ hồi báo.


      Chẳng qua, người như bọn họ bình thường có hết cục tốt đẹp gì, nếu gặp được vị chủ tử nhân từ biết nương tay, mỗi lần hài lòng cũng chỉ mượn vài lý do để xử phạt bọn họ về thể xác mà thôi; còn nếu gặp phải vị chủ tử hung hăng càn quấy như Thường phi, chỉ sợ cuối cùng bởi vì "Chuyện ngoài ý muốn" mà đánh mất tính mạng.


      Luống cuống đứng đó lúc lâu, nàng mới phản ứng lại, thoáng cái quỳ mặt đất, giọng : "Tạ chủ tử ban thưởng, nô tỳ nhất định tận tâm tận lực, phụ ân điển của chủ tử".


      Kỳ suy nghĩ của Lục Khê rất đơn giản, nếu Hoàng Thượng muốn xem kịch, nàng diễn cho xem, dù sao lo tìm được cơ hội để biểu bản thân, đây có thể là phương pháp tốt.


      Muốn giống người thường, muốn liên tục hấp dẫn chú ý của Hoàng Thượng, như vậy thông qua Vân Nhất để đạt tới mục đích, thế này ngược lại dễ dàng hơn nhiều.


      Chẳng qua, nếu Vân Nhất đem chuyện của mình bẩm báo chi tiết được, ân uy ràng, nàng phải từ hiểu đến tột cùng nên làm như thế nào.


      Lúc ăn cơm trưa, vừa mới động đũa, liền nghe được giọng của Tiểu Thuận ở ngoài cửa truyền tới: "Hoàng Thượng giá lâm - - "


      Lục Khê vội vàng để đũa xuống, vội vã ra cửa, nhìn cũng kịp nhìn, liền cúi người cung kính hành lễ : "Tần thiếp cung nghênh Hoàng Thượng".


      Minh Uyên nhìn hai gò má bởi vì bước chân vội vàng mà thoáng ửng hồng của nàng, cùng với búi tóc đơn giản đầu, thậm chí còn có vài sợi tóc đen lắc lư, nhàng : "Mỹ nhân cần đa lễ, cũng do trẫm chọn thời điểm đúng, làm trễ nãi nàng dùng bữa".


      "Hoàng Thượng có thể tới chỗ này, tần thiếp vui vẻ còn kịp, ở đâu ra làm trễ nãi đây?" Nàng cười tươi như hoa, vẻ mặt sáng lạn ngẩng đầu lên, mặc dù mặt đỏ hồng, nhưng che dấu được vui sướng trong đôi mắt, "Vân Nhất, lấy thêm bát đũa; Ảnh Nguyệt, hầu hạ Hoàng Thượng dùng bữa".


      Nhìn nàng vui vẻ như vậy, Minh Uyên liếc nhìn Cao Lộc muốn mở miệng, lắc lắc đầu, "Nếu đến đây, vậy dùng bữa tại Thanh điện , Thường phi bên kia ngươi cho người thông báo tiếng, ngày khác trẫm tới chỗ nàng".


      Trong lòng Lục Khê lộp bộp cái, có chút u oán.


      ra ban đầu Hoàng Thượng muốn tới chỗ Thường phi, nếu sớm chút, nàng mới ngu xuẩn như vậy giữ lại ăn cơm, đây phải là kéo cừu hận lên người mình sao, có đáng giá ?


      Thường phi... Đó cũng phải là người dễ chọc.


      Những ngày qua nghĩ tới nghĩ lui, nàng kết luận người tằng tịu với Quý Thanh An nhất định là tỷ muội của Thường phi, nếu muốn trả thù, như vậy người thân của kẻ thù đương nhiên cũng là kẻ thù của nàng. Chẳng qua tại nàng còn chưa đứng vững gót chân, nếu đắc tội Thường phi, đây phải hành động sáng suốt.


      "Tần thiếp biết Hoàng Thượng muốn tới chỗ Thường phi nương nương, tần thiếp có tội, nên tự tiện làm chủ muốn Hoàng Thượng ở lại dùng bữa! Hay là Hoàng Thượng dời bước tới Lâm Hoa điện , để tránh Thường phi nương nương tiếp tục chờ đợi, như vậy làm tần thiếp xấu hổ vô cùng".


      Minh Uyên sải bước vào trong nhà, nhìn những món ngon phong phú bàn, giống như nghe thấy nàng chuyện, vẫn ung dung ngồi xuống, "Đây là lần đầu tiên trẫm ở chỗ nàng dùng bữa, ngồi , đừng ra sức khước từ, có trẫm ở đây, Thường phi cùng nàng so đo chút chuyện này".


      Việc đến nước này, cũng nên từ chối nữa, Lục Khê chỉ đành phải ngồi xuống, cười cười, nhưng căn bản mất khẩu vị.


      giờ nàng có phòng bếp của riêng mình, dù sao đó cũng là ưu đãi chỉ sủng phi mới có, nàng vừa được tấn phong mấy ngày, thức ăn đều do ngự thiện phòng làm.


      Đều là nữ nhân của Hoàng đế nhưng đồ ăn bàn lại giống nhau. Minh Uyên nhìn những thứ này cũng có bao nhiêu hứng thú, có lẽ trong nhà của những dân chúng bình thường đây đều là những món ngon phong phú chỉ những ngày lễ ngày tết mới được ăn, nhưng đống đồ này ngay cả chỗ Thường phi cũng kém hơn, sao có thể so sánh với đồ ăn của Hoàng đế?


      Có điều Lục Khê lại cười rất thỏa mãn, giống như những thứ được bày biện trước mặt đều là sơn hào hải vị, còn ngồi đối diện chính là trượng phu mình thương nhất.


      nhìn người giống như chưa bao giờ từng diện qua những bộ trang phục lộng lẫy khi ở trước mặt , cảm thấy lớn lên tươi mát nhàng như vậy có lẽ còn xinh đẹp hơn so với những phấn son người đầy trang sức kia.


      " quen với cuộc sống trong cung chưa?" đánh vỡ yên lặng.


      Lục Khê cười cười gật đầu, "Ngoại trừ tảng sáng mỗi ngày đến thỉnh an Hoàng hậu nương nương ra, cũng còn chuyện gì khác, sao có thể quen đây? Chẳng qua tần thiếp sợ nếu cứ tiếp tục có việc gì làm như vậy thân thể trở lên mập mạp".


      Minh Uyên đánh giá thân hình hơi gầy của nàng, chẳng phân biệt đúng sai : "Quá gầy, đẫy đà thêm chút nữa cũng tốt".


      Lục Khê u oán, "Hoàng thượng ngại dáng vẻ này của tần thiếp đủ làm Hoàng Thượng hài lòng sao?"


      "Trẫm chỉ , đúng là mỹ nhân hơi gầy". Ánh mắt của thong thả lưu luyến chạy dọc người nàng, dùng loại phương thức đốt người nhuộm đỏ gò má của nàng, "Bất quá, tuy hơi gầy, nhưng địa phương nên có... Trẫm còn rất hài lòng".


      Đây là ... Đùa giỡn nàng sao?


      Lục Khê nghẹn họng, tay bưng súp cho Minh Uyên run lên, nước canh sóng sánh tràn ra ngoài chén, rơi lên váy nàng.


      "Chủ tử, coi chừng bị phỏng!" Ảnh Nguyệt đứng bên vội vàng cầm lấy khăn lông lau sạch giúp nàng.


      Mà hai gò má của Lục Khê đỏ ửng, xấu hổ và giận dữ gần chết thỉnh tội với Minh Uyên, "Hoàng Thượng thứ tội, tần thiếp thất lễ, thỉnh Hoàng Thượng trách phạt..."


      Nhìn hai mắt ngập nước của nàng, ràng là vừa giận vừa thẹn, nhưng lại xinh đẹp gì sánh được, Minh Uyên khỏi cười lên ha hả.


      mỹ nhân dễ dàng thẹn thùng đến luống cuống tay như vậy, tươi mát sinh động, là thú vị.


      Sau khi dùng bữa xong, bởi vì buổi chiều còn có nhiều tấu chương phải phê duyệt cho nên Minh Uyên liền quyết định ở lại Thanh điện nghỉ ngơi lát.


      Lục Khê vừa nghe được tin tức này, trong mắt thoáng lên chút thần sắc cổ quái, khuôn mặt nhắn đỏ lên cách khả nghi, khó xử : "Hôm nay Hoàng Thượng còn có vụ trọng yếu quấn thân, chỉ sợ thể quá mức vất vả..."


      Minh Uyên khiêu mi tự tiếu phi tiếu liếc nhìn nàng, "Sao, chẳng qua trẫm chỉ ngủ trưa thôi, có chuyện gì mà phải vất vả sao? Hay là..." Tiếng chuyển cái, mỉm cười lại có thâm ý khác, "Mỹ nhân nhắc nhở trẫm nên vất vả phen?"


      "Hoàng Thượng..." Có người hai mắt hàm chứa hờn giận oán thán , "Tần thiếp có ý này!"


      "Là do trẫm suy nghĩ nhiều". nhàn nhã nằm ở giường của nàng, nhìn nàng phụng phịu cũng đến nằm xuống, chóp mũi truyền đến mùi thơm nhàn nhạt, phải là hương phấn, cũng giống hương nhang, biết mùi này là mùi gì, rất dễ ngửi.


      vươn tay chụp tới, đem nàng ôm vào lòng, lập tức cảm giác được thân thể thơm mát nằm cạnh bỗng dưng cứng đờ.


      "Ngủ ". Làm bộ giống như có phát giác được, quả có chút mệt mỏi, cứ ôm nàng như vậy nhắm nghiền hai mắt, thế này mới cảm giác được người trong ngực từ từ trầm tĩnh lại.


      Mùi thơm kia liên tục quanh quẩn ở bên người, loại hương này rất thơm mát, rất thoải mái giống như đặt hoa mai chóp mũi, làm kẻ khác vô cùng lưu luyến.


      nhắm hai mắt lại, hồi lâu sau đột nhiên mở miệng giọng hỏi, "Nàng dùng hương nhang gì vậy?"


      Lục Khê còn tưởng rằng ngủ thiếp rồi, nghĩ tới lại nghe được vấn đề cổ quái như vậy, sợ run , "Tần thiếp dùng hương nhang".


      "Nhưng người nàng có mùi hương rất dễ ngửi, trẫm cảm thấy cả người thoải mái an tâm".


      "A, Hoàng thượng tới cái này sao". Nàng bừng tỉnh đại ngộ, có chút kiêu ngạo nho lộ ra nụ cười, "Đây là mùi thơm của hoa Ngọc Lan, trước kia lúc còn ở Giang Nam, mỗi khi mùa mưa tới khí trời luôn luôn ẩm ướt, quần áo trong tủ thường có mùi nấm mốc. Trong nhà tần thiếp có mấy cây Ngọc Lan, cho nên thường xuyên lấy chút cánh hoa bỏ vào tủ quần áo, cứ như vậy thành thói quen, dù sao khi ngửi được mùi thơm này cảm thấy rất an tâm. Mấy ngày trước đây tần thiếp nhìn thấy trong ngự hoa viên có rất nhiều cây Ngọc Lan, liền dẫn Vân Nhất và Ảnh Nguyệt cùng nhau lấy chút ít đem về".


      Giọng của nàng mềm mại tươi mát, mang theo cảm xúc mềm mại thoải mái, nhàng quanh quẩn ở bên tai, làm người ta thập phần thích ý.


      Minh Uyên nhắm mắt nghe nàng giải thích, cảnh giác phát mình lại có chút buông lỏng, trầm mặc hồi lâu, mới nhàn nhạt câu, "Ừ, ngủ ".


      giấc này rất an ổn, lâu chưa từng có yên giấc như vậy.


      Khi tỉnh lại, Lục Khê còn ngủ, trước sau như như đứa bé, đủ văn nhã, thậm chí phát ra tiếng ngáy rất khó phát giống như con heo .


      gấp rút, nhưng mấy ngày nay vừa mới tiến đến, sửa sang lại toàn bộ, an bài toàn bộ, sao có thể vội vàng?


      Tâm tình tệ vốn định dặn Vân Nhất và Ảnh Nguyệt cần đánh thức nàng, nhưng theo động tác đứng dậy của , Lục Khê tự mình tỉnh lại, dụi mắt, "Hoàng Thượng, người tỉnh?"


      " sao, nàng có thể ngủ tiếp lát".


      " ngủ được, tần thiếp còn có chuyện phải làm". Nàng bất đắc dĩ nhìn .


      "Chuyện gì?" biết còn cố hỏi.


      "Hôm nay Thái hậu nương nương đưa Ngọc Quan đến, tần thiếp muốn đích thân tới lời cảm tạ".


      Minh Uyên lại cười , "Xem ra mỹ nhân của trẫm rất coi trọng lễ tiết, như thế cũng tốt, trẫm bảo Cao Lộc tặng bộ trà cụ tinh xảo tới Trường Thọ cung, coi ngươi như hiếu kính với lão nhân gia ngài".


      "Tạ Hoàng Thượng".


      Nàng giả vờ biết Vân Nhất đem việc này cho Cao Lộc, chủ động nhắc tới trước mặt Minh Uyên, cử động như vậy đơn giản là muốn cho biết, bản thân hoàn toàn đứng ở bên .


      Lúc bước lên xe, Minh Uyên quay đầu lại, vừa vặn trông thấy người thay xong xiêm y vội vàng đuổi tới cửa, đưa mắt nhìn rời . Trong tích tắc ánh mắt giao nhau, nàng lộ ra nụ cười đẹp mắt, đôi môi khép mở phát ra tiếng, có thể nhận ra, nàng : cung tiễn Hoàng Thượng.


      Liễn xa đường về phía Ngự thư phòng.


      Người xe nhàn nhạt hỏi thái giám bên cạnh, "Cao Lộc, ngươi cảm thấy Lục mỹ nhân như thế nào".


      Cao Lộc suy nghĩ chút, "Hồi bẩm hoàng thượng, nô tài biết. Nô tài tiếp xúc với Lục mỹ nhân mấy lần, chỉ dựa vào chút ấn tượng, dám đoán lung tung. Chẳng qua... Giựa vào tình huống bây giờ xem ra, có thể yên tâm".


      Khóe miệng của lên nụ cười vui vẻ, "Vậy ngươi có cảm thấy nàng thông minh ?"


      "... Nô tài cho rằng, tâm tư Lục mỹ nhân đơn thuần, hiểu che đậy".


      Ý cười thoáng cái từ từ mở rộng, "A? Có thể trẫm lại cho rằng, nàng so với tất cả mọi người còn thông minh hơn".


      "Thứ cho nô tài ngu dốt, đoán ra ý tứ của Hoàng Thượng".


      "Trẫm thích nữ nhân lục đục với trẫm, nhưng trẫm càng thích người ngu xuẩn. Thông minh tuy tốt, chẳng qua nên biết lợi dụng thông minh, an phận, làm chuyện của mình. Nếu nàng hiểu được điều này, vậy trẫm cưng chiều nàng chút cũng sao".


      tới thị tẩm lúc trước hay là về sau, nàng đều chủ động nhắc tới chuyện Thái hậu triệu kiến nàng, giống như lơ đãng, nhưng lại đúng mực biểu đạt lập trường của nàng.


      Chưa từng đề cập tới chuyện Thái hậu có ý đồ lôi kéo nàng, lại dùng tượng phật và Quan biểu lộ nàng thuộc sở hữu của .


      Từ biểu trước mắt của Lục Khê mà phán đoán, nàng là người thông minh.


      Nếu nàng quyến luyến có tình cảm với , biết khi nào nên lấy khi nào lên bỏ như vậy, xác thực cưng chiều chút cũng sao.
      Sammy Dao, ngalibra, milktruyenky15 others thích bài này.

    2. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      sắp được nửa chữ X rồi đó :057::057:
      Anh Đức thích bài này.

    3. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111

    4. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111

    5. aloha123abby

      aloha123abby Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      43
      Cái nền pic này đẹp thiệt !!! Còn 74 chương nữa, cố lên nha bạn :yoyo52:
      Xing Bairong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :