1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Đấu Phá Hậu Cung - Tiểu Thanh Tân (EDITOR YÊU CẦU DROP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. aloha123abby

      aloha123abby Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      43
      Đỡ bay bổng hơn cái kia. Với người đọc đt và cận như mình Ok đấy bạn !
      Bạn chăm ra chương nhá !Truyện hấp dẫn thiệt :yoyo52::yoyo52:
      Xing Bairong thích bài này.

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      @Xing Bairong Vài góp ý về pic

      Bạn nên chọn lại font chữ dễ nhìn, ít nét (ko cần font viết hoa cong cong đẹp mắt đâu) và chỉnh lại size, size chữ quá lớn. Để vậy nó chiếm diện tích pic, 1 pic post ko dc bao nhiêu text. Mà chủ yếu là nội dung chứ ko phải pic hay font, nên khâu này đơn giản dc rồi.

      Bạn có thể tham khảo các pic khác trong cung.

      Và 1 pic ko quá 400kb, nhích lên 1 chút cũng dc. 1 pic của bạn hon 500kb, khi xem bằng dt load lâu lắm.

      1 post tối đa 5pic. (1 post của bạn có 2pic ah @@)

      Rút kinh nghiệm pic chương sau bạn nhé :)

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Kiểu thế này là tạm đc nè nàng @Xing Bairong
      Nét đậm 1 tí đừng dùng font nét bé quá cỡ chữ có 1 chút vẫn đọc .
      linhdiep17, Xing BairongIshtar thích bài này.

    4. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      thôi đăng thường :tam: cho dễ đọc
      Winter thích bài này.

    5. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      Chương 21: song sinh
      Editor: Xing

      giường hung hăng muốn nàng lần nữa, Minh Uyên nhìn dáng vẻ thở hổn hển của nàng, thuận miệng hỏi câu, "Lúc trước khi tham gia tuyển tú, có phải mỹ nhân từng nhìn thấy trẫm?"


      Lục Khê còn điều chỉnh lại hô hấp nên giọng mang theo tia ấm ách, lộ vẻ vừa rồi vận động quá mức kịch liệt, “Tết nguyên tiêu năm thứ hai sau khi Hoàng Thượng đăng cơ, cha từng mang tần thiếp tiến cung tham gia yến tiệc, khi đó ở xa xa từng thấy qua Hoàng Thượng”.


      “A? Năm đó nàng cũng tới?” Minh Uyên như có điều suy nghĩ ngưng mắt liếc nhìn nàng cái, “Sao trẫm biết Lục Tổng đốc dẫn nàng trình diện?”


      Đại thần triều đình tiến cung dự tiệc, ít khi mang theo con tới, trừ phi có ý chỉ của quân vương, nếu sao có thể dễ dàng mang người nhà ra vào hoàng cung như vậy?


      Lục Khê vẫn điều chỉnh hô hấp, suy nghĩ chút, chắc chắn , “Hình như là do Thái hậu muốn mời, lúc ấy tần thiếp và mẫu thân đều ở thiên điện chỗ Thái hậu dùng bữa, cùng dự tiệc còn có nhiều gia quyến của các đại thần trong triều. Chẳng qua nhiều năm rồi, tần thiếp nhớ lắm, nhớ mang máng là sau khi cha dẫn tần thiếp hồi phủ giống như có chút vui, còn với tần thiếp sau này nên tận lực tránh tiến cung tham gia dự tiệc...”


      Minh Uyên lên tiếng


      Năm đó thời gian đăng cơ lâu, quyền thế trong tay lớn bằng Thái hậu, cho nên hơn nửa danh sách thỉnh quyền thân tham gia yến tiệc đều do Thái hậu làm chủ. Nếu lúc ấy biết Lục Thẩm Tư mang theo vợ con từ Giang Nam đến đây, nhất định là Thái hậu muốn mời.

      Về phần Thái hậu muốn mời nhóm quyền thần ấy tới làm gì, lòng dạ Tư Mã Chiêu đến người ngoài đường cũng biết, chẳng qua là muốn lôi kéo quyền thần, chung trận tuyến chống lại đoạt quyền hành mà thôi.


      Lại tới, hình như từ sau năm ấy thấy qua Lục Thẩm Tư... trong đầu Minh Uyên nắm chắc, chỉ cười nhạt, “Trong ấn tượng của trẫm, Lục Tổng đốc từ xưa đến nay phải loại người thích kéo bè kết phái”.


      Phụ thân mình được chính miệng Hoàng Thượng tán dương, đương nhiên Lục Khê hết sức vui mừng, trong mắt toát ra thần sắc cảm kích, nhàng dựa lên người Minh Uyên.


      “Mỹ nhân còn nhớ cùng nàng dự tiệc có những ai ?” Minh Uyên giống như lơ đãng mở miệng, cánh tay ôm nàng dọc theo da thịt trần truồng chậm rãi trượt lên, phân tán phần chú ý của đối phương.


      Lục Khê khong tự chủ được rủn rẩy, vừa liếc mắt giống như oán giận nhìn , vừa nhớ lại, định chuyện nhớ tới cái gì, vội vàng im lặng, qua hồi lâu sau mới nhàng : “Hoàng Thượng, tần thiếp nhớ , vốn cũng tiếp xúc nhiều với quan viên trong triều, cộng thêm thời gian lâu như vậy, thứ cho thần thiếp ngu dốt, nổi tình cảnh lúc ấy”.


      Dáng vẻ của nàng có chút nơm nớp lo sợ, nhát gan sợ chuyện, Minh Uyên biết nàng lo lắng họa từ miệng mà ra, nhưng cũng chỉ hỏi vậy thôi, loại chuyện như thế này chỉ cần sai Cao Lộc điều tra chút, rất nhanh có kết quả, cần gì phải khó sử nàng?


      Nghĩ như vậy nhếch môi cười, “Nếu muốn trẫm tha thứ cho nàng ngu dốt, vậy nàng có nghĩ phải làm chút gì đó lấy lòng trẫm hay ?”


      Mặt Lục Khê đỏ lên, lúng túng , “Hoàng Thượng, phải mới vừa...”


      Kịch liệt hồi sao? Sao giờ lại đến rồi?


      Minh Uyên vén áo ngủ bằng gấm lên, trong tiếng kinh hô của nàng ôm thân thể trần truồng trơn bóng nhảy xuống giường tới thùng tắm phía sau bình phong, “ bằng mỹ nhân cùng tắm rửa với trẫm, nàng thấy thế nào?”


      Nàng thấy thế nào... nàng thấy chính là đại sắc phôi biết xấu hổ!


      Hơi nước mờ mịt lượn lờ sau tấm bình phong, trong thùng gõ có rất nhiều cánh hoa làm nổi bật da thịt trắng mịn như loại ngọc thạch tinh khiết càng thêm diêm dúa lẳng lơ. Mắt hạnh của mỹ nhân híp lại, đôi môi khẽ mở, kiều tràn ra từ trong miệng, đưa tới tiến công càng thêm kịch liệt.


      Ngón tay thon dài tinh xảo dưới làn nước ướt át tìm được đóa hoa mềm mại kia, tay kéo vòng eo mảnh khảnh của nàng dán lên người mình, tay thong thả dùng loại tư thái chằn chọc xoa lấy kiều nhụy ngâm trong nước.



      “Đóa hoa rất đẹp...” ở bên tai nàng nỉ non những câu đầy dụ, sau đó há miệng ngậm chặt vành tai nhạy cảm, nhàng hà hơi, cũng biết tới cánh hoa mặt nước hay là dưới nước...


      Mặt Lục Khê vốn bị hơi nước hun hồng, giờ đây lại càng đỏ ửng so với cánh hoa còn kiều diễm hơn, động tác ngón tay dưới thân thể từ từ tăng nhanh, tần suất càng ngày càng nhanh làm nàng nhịn được khoái ý diễn tả được bằng lời từ đầu ngón chân lan tràn ra toàn thân.


      “Hoàng Thượng, chậm chút... A... Chậm chút!”.


      Tiếng rên rỉ đứt quãng đổi được thương tiếc của đối phương, mà ngược lại càng lúc càng nhanh, cho đến khi chút chất lỏng còn nóng hổi hơn so với nước ấm từ phía trước đầu ngón tay tuôn ra.


      Lục Khê thở hồng hộc, còn tưởng rằng tiến vào, nhưng sau khắc, lại đột nhiên duỗi ra hai ngón tay hề báo trước thăm dò vào cấm địa bị mang tới cao trào vẫn còn run rẩy ngừng kia, bắt đầu mãnh liệt ra vào, kéo ra càng nhiều hoa lộ nóng bỏng.


      Ý thức của Lục Khê theo vui thích này từ từ tan rã, nhưng vẫn như cũ quên vào thời điểm mấu chốt đáp lại , đổi bị động thành chủ động.


      Nàng vòng tay lên cổ , dán hồng môi nở rộ trước ngực lên lồng ngực trần trụi của , sau đó như có như cọ cọ, cho đến khi hòn đá bắt đầu cứng rắn.


      Trong thùng vang lên thanh bọt nước va đập vào nhau, bởi vì đùa bỡn, tiếng hô của nàng liên tục tràn ra, trong phòng tràn ngập hơi thở mê người.


      Cuối cùng, hai mắt nàng đẫm lệ ngẩng đầu nhìn , giọng khẩn cầu: “Hoàng Thượng, tần thiếp chịu nổi... Tha cho tần thiếp ...”


      “A? Sao lại chịu nổi?” cố nén dục vọng muốn bộc phát, dù bận nhưng vẫn ung dung hỏi.


      “Cho thiếp...” nàng dán hạ thể lên bụng của , cảm thụ được cứng rắn nóng bỏng kia chống đỡ lên nhụy hoa của mình, trong cơ thể truyền đến từng trận từng trận rung động.


      Thấy Minh Uyên vẫn lặng yên nhìn mình, giống như chờ đợi nàng có thể chủ động làm tới bước kia, Lục Khê khẽ cắn răng, tự mình động thủ cơm no áo ấm, dứt khoát nâng tay nắm chặt thứ muốn bộc phát của , nhẫn tâm từng chút từng chút ngồi xuống, làm cho tiến vào trong cơ thể mình.


      Khít khao non mềm cắn chặt cứng rắn của , kêu lên tiếng đau đớn, đợi nàng thong thả mè nheo, tay ôm nàng, hung hăng đẩy hông.


      “A...” cảm giác phong phú bùng nổ trong người, hai người đồng thời thở hổn hển, bắt đầu cuộc chiến dục vọng mới.


      Trong ý thức hoảng hốt, Lục Khê vẫn quên lộ ra như có như vui vẻ.


      Lúc Lục gia giệt vong, ngày xưa từng cùng dự tiệc ở chỗ Thái hậu xưng hô cái gì đồng liêu, người nào, có bất kì ai cố gắng giúp đỡ bọn họ, rối rít tránh né, giống như bọn họ là sài lang hổ báo vậy. Nàng biết chuyện như thế bọn họ cũng lực bất tòng tâm, nhưng mà nàng chứng kiến cha mẹ quỳ mặt đất đau khổ cầu khẩn bọn họ thu lưu con mình, hơn nữa cũng tìm tốt tử tù trước đây thế thân, nhưng bọn họ vẫn bày ra cái tư thái quan tâm như cũ, chỉ : “Lục đại nhân, ngài cũng đừng làm khó tiểu nhân, tiểu nhân cũng muốn giúp ngài, nhưng mà có tâm cũng có cái can đảm kia!”


      Thậm trí, sau khi thu đống ngân lượng lớn cùng với những thứ đồ cổ quý giá trong phủ, còn bỏ đá xuống giếng, tại hôm thẩm lí và phán quyết lại cắn ngược cha nàng, Lục Thẩm tư thầm đút lót, hơn nữa những vật này đều do ngày xưa nhận hối lộ mà có...


      Trong quan trường, lòng người đáng sợ nàng thấy rất ràng, hôm nay nàng , lại muốn để cho bọn họ hiểu, kết cục năm sau của Lục phủ có thể thay đổi, thế nhưng vô cùng có khả năng biến thành kết cục của bọn họ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :