1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Đấu Phá Hậu Cung - Tiểu Thanh Tân (EDITOR YÊU CẦU DROP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      Chương 19:
      Song sinh
      Editor: Xing

      thực tế, kể từ khi Minh Uyên rời giường đứng lên, Lục Khê tỉnh rồi.

      Nàng chỉ lặng yên nhắm mắt nằm ở nơi đó, cho đến khi Minh Uyên bước ra khỏi cửa điện, mới chậm rãi mở mắt ra.

      Từ lục phẩm mỹ nhân sao... Xem ra Hoàng Thượng so với trong tưởng tượng của nàng còn muốn thâm sâu hơn rất nhiều.

      Nàng vén chăn lên định rời giường, vừa mới động, cảm giác đau nhức liền truyền từ bụng dưới đến, làm nàng thiếu chút nữa ngã sấp xuống giường. Cũng may kịp thời vịn được cột giường, nếu mất mặt.

      Nghe được trong điện truyền được tiếng động rất , Bích Chân ở bên ngoài gõ cửa, “Tiểu chủ, người tỉnh chưa?”

      Nàng thể làm gì từng chút từng chút di chuyển thân thể, thuận miệng trả lời, “Ừ”.

      Vì vậy sau khi gõ cửa nhận được đáp ứng, Bích Chân mới đẩy cửa vào, trong tay cầm kiện cung trang, màu lam nhạt, nổi bật nhưng cũng mất trang nhã. Nàng phúc thân trước Lục Khê, động tác lễ nghi chút tì vết nào, giống như tập luyện qua vô số lần vậy, trầm ổn trang trọng, cẩn thận tỉ mỉ, “Thỉnh tiểu chủ thay quần áo, Hoàng Thượng phân phó, chờ người tỉnh lại nô tỳ hầu hạ người tới Đức Dương điện thỉnh an Hoàng hậu nương nương”.

      Lục Khê xoay người lại để nàng thay mình mặc quần áo, quần lụa mềm mại, quá mức hoa lệ nhưng lại lộ thư nhã cao hoa.

      Hôm nay nàng vừa mới được sủng ái, nếu ăn mặc quá rực rỡ tới chỗ Hoàng hậu thỉnh an, đây phải là giống với Thẩm Kha, tự tìm việc sao? Cho nên bộ quần áo này làm nàng hết sức hài lòng.

      Nàng nhớ , lúc Minh Uyên cũng phân phó bấy kỳ chuyện gì liên quan tới quần áo, liền mỉm cười hỏi Bích Chân, “Xiêm y này là ngươi chọn sao?”

      Bích Chân hạ tròng mắt , “Hồi bẩm tiểu chủ, là nô tỳ chọn”.

      Bởi vì mang bất kỳ thứ gì có thể ban thưởng được, Lục Khê suy nghĩ chút liền vươn tay vỗ lên mu bàn tay của nàng, kiều gật , “Cám ơn ngươi”.

      Bích Chân sững sờ, thái độ chuyên nghiệp vẫn luôn được bảo trì rốc cục cũng có chút biến hóa, nhưng cũng chỉ là lát, nàng lập tức rút tay lại, cung kính đáp: “Vì tiểu chủ chuẩn bị chu đáo là bổn phận của nô tỳ, tiểu chủ cần đa lễ”.

      “Ta cảm tạ ngươi, cho nên ngươi cũng đừng khách khí”. Lục Khê hít sâu hơi, làm xong công tác chuẩn bị, mới tiếp, “ thôi, thỉnh an Hoàng hậu nương nương”.

      “Xin tiểu chủ chờ chút”. Bích Chân vài câu với cung nữ ngoài cửa, chỉ chốc lát sau, cung nữ kia dùng khay bưng cái chén đến.

      Lục Khê khiêu mi , trong lòng biết thứ kia là gì, thấy Bích Chân nhìn mình, cũng cần nàng nhắc nhở, chủ động uống hết bát canh tránh thai kia.

      Mặc dù nàng nghe thấy Minh Uyên phân phó Bích Chân đưa chén thuốc cho mình, nhưng rất hiển nhiên, nếu phải đột nhiên Hoàng Thượng cố ý miễn chỉ thị này, dùng thân phận của nàng bây giờ có thể sa vào vị trí quân cờ của Thái hậu, căn bản thể có cơ hội mang long thai.

      Ngồi trong kiệu, Lục Khê vừa từ từ vén rèm lên nhìn Bích Chân phía trước, vừa giống như suy nghĩ gì đó, hồi lâu sau mới buông rèm xuống.

      Giữa hai chân vẫn còn đau nhức, nàng thực nghĩ tới sức chiến đấu của Minh Uyên lại mạnh như thế, gần như làm nàng xuống được giường. Trước kia cũng phải là cùng Quý Thanh An chung chăn chung gối, chẳng qua khi đó vui thích vì trong lòng có tình , cho nên cảm thấy tiến hành chuyện nam nữ có gì tốt, đến hôm nay mới hiểu, cái loại cứng nhắc trong chuyện phòng the đó chỉ làm cho có lệ, có chút khoái cảm nào đáng .

      Nàng giật giật khóe miệng, lộ ra nụ cười rất tự nhiên.

      Đoán chừng đó cũng là lý do nguyện ý vì nữ nhân kia mà bỏ vợ bỏ con .

      Cỗ kiệu dừng ở trước bậc thềm của Đức Dương điện.

      “Tiểu chủ, đến nơi rồi”. Giọng Bích Chân vang lên bên ngoài kiệu.

      Lục Khê dứt bỏ suy nghĩ miên man, vén rèm ra, mặc dù thân thể rất mệt mỏi nhưng khi tư thái vẫn hết sức ưu nhã, nhìn ra chút nào ổn thỏa.

      Bích Chân ở Tê Ngô cung trông thấy tư thế đường được tự nhiên của nàng cũng biết nàng đau như thế nào, có điều bây giờ biểu của nàng hoàn mỹ như thế làm Bích Chân ngẩn ra, lập tức cung kính theo.

      Làm đại cung nữ bên cạnh Hoàng Thượng cũng được ba năm, những phi tần được Hoàng Thượng sủng hạnh nàng cũng đều nhìn qua, đúng là vị tiểu chủ Lục Khê này có vẻ giống họ... Nếu nàng như vẻ ngoài, nhìn qua ôn hòa vô hại, vậy cũng biểu ra nhẫn nại phi phàm như vậy; nếu lòng dạ nàng sâu như biển rộng, vậy thể nào chỉ vì chọn bọ y phục mà biểu ra thành tâm thành ý cảm tạ mình.

      Trong đầu thoáng nên những ý nghĩ đó, nàng mơ hồ có thể cảm giác được ý đồ của Lục khê.

      Có điều trong khoảng thời gian ngắn này, Lục Khê bước vào Đức Dương điện, Bích Chân chỉ có thể cụp mắt đứng ở ngoài cửa đợi.

      Nàng tới cũng tính là sớm, có nhiều phi tần đều ngồi ở bên trong, mặc dù giờ phút này nàng chỉ là tiểu chủ nhưng tin tức sắp được phong làm mỹ nhân dùng loại tốc độ như gió bão nhanh chóng truyền khắp hậu cung.

      Thấy nàng đến đây, những người vài ngày trước đó coi nàng như trò cười vẻ mặt tình nguyện nhìn nàng đến, dù sao trong thâm cung tịch mịch, thiếu đối tượng cười nhạo là mất nhiều niềm vui thú.

      Đầu tiên nàng hành lễ với Hoàng hậu, cụp mắt cung kính : “Nô tỳ tham kiến Hoàng hậu nương nương, gặp qua chư vị chủ tử”.

      “Tiểu chủ Lục Khê cần đa lễ”. Con chưa chính thức được sắc phong, dù ai cũng biết nàng sắp được phong làm mỹ nhân, nhưng vẫn gọi nàng là tiểu chủ, giả bộ cái gì cũng biết, Hoàng hậu cũng như thế.

      Giống như lệ cũ, giảng hồi tỷ muội trong hậu cung phải hòa thuân, ân huệ của Hoàng Thượng mọi người cùng hưởng, và rất nhiều vấn đề khác, bởi vì Lục Khê vẫn chỉ là tiểu chủ, chưa chính thức được sắc phong nên Hoàng hậu cũng bảo nàng nhập tọa, mà nhìn nàng cười dịu dàng, “Hôm qua tiểu chủ được thị tẩm, chắc hẳn hôm nay cũng rất mệt mỏi, bằng về Vi An uyển nghi ngơi trước ”.

      Lục Khê phúc thân, định về nghe ngoài điện truyền tới giọng thái giám thông báo: “Thường phi nương nương đến!”.

      Thoáng cái, tất cả nữ nhân ngồi đây đều đem tầm mắt chuyển tới ngoài cửa, mà Lục Khê khẳng định trăm phần trăm, những ánh mắt kia người nào, có bất kì cái nào là hữu hảo.

      Nàng cũng xoay người sang chỗ khác, định nhìn Thường phi phía trước lại thấy Thẩm Kha ngồi ở tuốt phía sau ghế ngồi, vẻ mặt khinh bỉ nhìn mình, cuối cùng chuyển ảnh mắt từ mặt nàng tới người Thường phi bước vào đại điện.

      Cười , Lục Khê có bất kì phản ứng dư thừa nào, quay đầu nhìn theo mọi người.

      Vừa mới nhìn, liền cương cứng ngay tại chỗ.

      Ngày đó, ở ngoài thư phòng trông thất Quý Thanh An và nữ nhân kia, vàng tai mái tóc chạm vào nhau, làm chuyện cẩu thả, nàng ràng nhìn thất được gương mặt đó, kiều mị giống như hoa, tràn trề phong vận, là loại mà từ trước tới giờ nàng hoàn toàn chưa bao giờ gặp qua.

      Giờ khắc này, người về phía nàng phong thái ai bì nổi, giơ tay nhấc chân đều toát ra loại khí chất quý khí, có điều gương mặt đó... Giống hệt gương mặt trong trí nhớ, giống hệt!

      Thân thể nàng cứng đờ, lúc bị Thường phi khinh miệt chỉ trích “Ngươi là ai? Thấy bản cung sao hành lễ”, này mới phục hồi lại tinh thần, nhanh chóng tĩnh tâm cúi người hành lễ, “Tham kiến Thường phi nương nương, nô tỳ là Lục Khê ở Vi An uyển”.

      Khôn khéo như Thường phi, người mang thịnh sủng, vô cùng chói lọi, sao có thể nghe được tai mắt cho nàng biết chuyện đêm qua Lục Khê được thị tẩm? Có điều nàng cứ muốn hỏi câu “Ngươi là ai”. Ý đồ lập uy trước mặt mọi người, ngay tại lần gặp mặt đầu tiên ra oai phủ đầu với Lục Khê.

      Hoàng hậu lộ ra nụ cười vui mừng, rất quan tâm hỏi han vài câu, “ phải thân thể Thường phi tốt sao? Thế nào còn tới thỉnh an bổn cung? Nên ở Lâm Hoa điện nghỉ ngơi cho tốt mới đúng, cần đến đây làm gì, nếu mệt mỏi phải làm thế nào bây giờ?”

      “Hoàng hậu nương nương phụ trách quản lý hậu cung còn thấy vất vả, chẳng qua muội muội chỉ hơi ốm yếu chút, sao dám an tâm nghỉ ngơi tại Lâm Hoa điiện chứ?” Thường phi cười duyên vài tiếng, lập tức đánh giá Lục Khê vài lần, nhàn nhạt nhếch môi, “Vị này chính là tiểu chủ mới vào phải , nếu hôm nay vội vàng tới tỉnh an Hoàng hậu nương nương, chắc hẳn đêm hôm qua được thị tẩm rồi”.

      Giọng sao cả hết sức ràng, lộ vẻ hề lo lắng bất kỳ kẻ nào có thể cướp sủng ái của Hoàng Thượng đối với nàng.

      Lục Khê lại cực lực dùng móng tay bấm vào bàn tay mới có thể làm cho sắc mặt mình bảo trì trấn tĩnh như bình thường, cúi đầu : “Nô tỳ nên ”. Sau đó phúc thân với Hoàng hậu và chư vị phi tần lần nữa, lúc này mới tuân thủ lễ nghi ra khỏi cửa điện.

      khắc sau khi biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, nàng liền mở to mắt, cảm xúc trong mắt vô cùng mãnh liệt, biết là hận hay là oán.

      Bích Chân giống như nhìn thấy bất kỳ chuyện gì, thay nàng vén màn kiệu lên, “Tiểu chủ, mời lên kiệu”.

      Lục Khê nhắc chân vào, sau khi rèn kiệu ngăn ở trước mặt, nàng nhắm nghiền hai mắt. Hàm răng cắn chặt môi dưới mềm mại, cắn mạnh tới nỗi cánh môi hoàn toàn còn chút huyết sắc nào.

      Mãi cho đến khi xuống kiệu, trở lại Lan uyển, nàng mới tìm được chút lý trí.

      Thường phi thể nào là nữ nhân kia, đến chuyện thân nàng ở trong hậu cung có cách nào ra ngoài, chỉ bằng thân phận địa vị như vậy, cần gì phải thông đồng với Lễ bộ thượng thư nho như Quý Thanh An?

      Nàng bình phục tâm tình, nhìn vẻ mặt mừng rỡ của Ảnh Nguyệt, nhàn nhạt cười.

      Lục Khê, mày phải trầm ổn hơn chút nữa, nếu tâm trí dễ dàng bị nhiễu loạn như vậy, sao có thể ngăn cơn sóng dữ trong vòng năm đây?
      Sammy Dao, Jeny208, milktruyenky14 others thích bài này.

    2. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @Xing Bairong edit nhanh , giờ mới để ý cái mục lục nó có chữ gì a :yoyo12:
      bộ này hay và thịt thơm ghê , tính kiếm convert của tác giả này đọc thấy mạng cũng có 1 nhà khác mần bộ đấu phá này :048: , chứng tỏ sức hút của truyện này quá mạnh :grin::grin:
      hóng chương tiếp nha :on thi::on thi: , thịt np ko nhai được 1 vs 1 ăn hết :dai ca:

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Truyện hay nhưng chữ quá bạn ơi, đọc nhức mắt quá, phóng to bị chạy ô, hu hu
      Xing Bairong thích bài này.

    4. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      @Chó Điên tui cũng biết đâu. ghét thế :die::die:
      nhưng mà cũng phải công nhận là họ edit chuẩn cv :018: tui chắp vá thêm bớt linh tinh hết cả lên :sad:
      từ đoạn này chỉ còn thịt của nam nữ chính thôi nàng ạ :"> yên tâm đọc :059:
      @Lê thuý vy bé hả ^^ để chương sau tui tăng lên size 6. tui chỉ sợ nó to quá nên mới để size 5
      Last edited: 23/5/15
      Sammy Dao, milktruyenky, Chris_Luu2 others thích bài này.

    5. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @Xing Bairong um , tui thấy bộ đấu phá này tả cảnh mần thịt kỹ càng thế mà edit nhanh nên tính kiếm bộ của khác tác giả này coi còn em nào ngon mần luôn, còn bộ đấu phá này đọc edit cho khỏe, ( :3-> thịt chỉ thơm khi được edit ) ai dè éo le thấy :062: , mà edit chuẩn cv là khen hay chê vậy :059: ( tui đọc 1 ít bên ấy thôi , tại vì tui đọc được cv nên cũng ko biết sao nữa :062:).
      mỗi người 1 gu edit mà , chắc cao tay edit thịt nhẩy , tui cung edit chương thịt mà tác giả tả tư thế phức tạp quá nên tui cung rụng rời :yoyo65:. ráng lên , giờ tui thi , nhưng tui se on thường like tiếp máu+ tiếp sức cho :dai ca: .
      Sammy Dao, linhdiep17Xing Bairong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :