1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Ác Phu Cường Sủng Thê - Văn Hội (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Ed đừng làm vậy nha

    2. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Đọc liên tục đc mấy chương, thích quá . cố gắng hoàn bộ này để chúng tôi theo sang hố mới thôi. Hi hi
      lamphuonghoang thích bài này.

    3. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Ngoại truyện :

      Chuyện thứ nhất

      Nhật ký quá trình trưởng thành của bạn Trầm Ninh Ninh.

      Lúc tuổi – sau khi tắm ướt người cha bé bằng nước tiểu, mỗi ngày của thằng bé hoàn toàn rơi vào cảnh nước sôi lửa bỏng.

      Vừa biết , liền bắt đầu bị cha già của thằng bé ép luyện võ, bé con bước từng bước theo sau mẫu thân, xem mẫu thân xinh đẹp múa bài quyền Bộ Sinh Liên, bé con vót mảnh gỗ thành thanh đoản kiếm, còn vô cùng đắc ý, vung vẩy suốt năm mười hai tháng ba trăm sáu mươi lăm ngày, khi đó bé con còn , chưa hiểu quyền cước. . .

      Chuyện thứ hai:

      Bạn Trầm Ninh Ninh hai tuổi rồi.

      Một hôm nắng vàng tươi sáng, cha bé bắt ba con thỏ từ bên ngoài về, ném vào sân viện, lạnh lùng nhìn con trai thốt ra một chữ "Giết".

      Bạn Trầm Ninh Ninh hiểu, cha thằng bé lại rất trực tiếp, túm một con thỏ, dao trắng loáng găm vào nhuộm đỏ rút ra, con thỏ chết queo, cha già nhà bé lại chỉ vào hai con thỏ khác "Giết".

      Bạn Trầm Ninh Ninh hiểu ra, cha già có lệnh, thể theo, chân ngắn nện bước, quơ cánh tay nhỏ, chạy khắp sân, dưới trông chừng chăm chú của đám cung nữ thị vệ, bắt đầu hăng hái đuổi bắt thỏ, vừa đuổi liền đuổi năm mười hai tháng ba trăm sáu mươi lăm ngày, Trầm Ninh Ninh nghĩ nếu thằng bé mà có cha, có phải sẽ còn ai tranh giành mẹ với bé rồi .

      Trong phòng ngủ truyền đến tiếng mẹ bé mềm giọng hô to: "Trầm Ngạn Khanh, sớm muộn gì cũng có một ngày thiếp bảo con trai tiêu diệt chàng."

      Ừm, ý này tệ, cha già nhà bé đúng là chẳng phải thứ tốt gì, đáng tiếc sức mạnh của ta và địch cách quá xa, trước mắt bé vẫn nên giết hết mấy con thỏ này ...

      Chuyện thứ ba:

      Năm nay, bạn Trầm Ninh Ninh ba tuổi.

      Lúc hai tuổi, thằng bé chạy khắp sân đuổi thỏ, đến khi ba tuổi, thằng bé chẳng thèm để cái sân nho nhỏ này vào trong mắt nữa, mỗi ngày cưỡi Bạch Trản chạy như điên khắp núi, bắt đầu tìm kiếm con mồi mới...

      Một ngày kia, phía sau núi, nơi rừng rậm um tùm.

      "Trầm Ninh, con làm gì đó?" Một màn trước mắt khiến Lý Minh Kỳ hốt hoảng suýt chút nữa đánh mất ba hồn bảy vía.

      Bạn Trầm Ninh Ninh làm gì?

      Đầu bạn Trầm Ninh Ninh đầy mồ hôi, thằng bé chăm chú giết heo, bị một tiếng sư tử rống của mẹ nhóc, lưỡi đao lệch trực tiếp cắm vào giữa hai mông lợn rừng.

      Lợn rừng tru lên một tiếng, ngã xuống, máu bắn tung tóe lên người cậu bé.

      Mẫu thân, sao mẹ lại chọn đúng lúc như vậy....

      Cậu nhóc ngẩng đầu nhìn trời, một đám mây trắng bay bay nơi chân trời, trong đôi mắt cực kỳ bi tráng, vẻ kiên quyết tàn nhẫn kia đã sớm biến mất, rất có khí thế của ‘gió hiu hiu sông Dịch lạnh lùng ghê, tráng sĩ ra đầu ngoảnh lại….’

      Chuyện thứ tư:

      Bạn Trầm Ninh Ninh cúi đầu đạp con lợn rừng cú, với tay vuốt máu loãng mặt, lập tức khôi phục thành cậu bé cực kì ngây thơ đáng , “Mẫu thân, sao người lại đến đây? Ninh Ninh nhớ người muốn chết.” quan tâm vết bẩn người có thể làm mẹ của nhóc cũng bẩn theo , lập tức nhào vào lòng Lý Minh Kỳ.

      Lý Minh Kỳ đứng vững, lui về phía sau hai bước, “Gan thằng nhóc nhà con lớn lắm rồi phải ? Giết thỏ hoang còn chưa tính, lại dám vác đao giết heo, con chán sống rồi phải ?”

      Bạn Trầm Ninh Ninh chụm đầu ngón tay, “Mẹ, chẳng phải là vì con khổ luyện bản lĩnh giết địch sao, con sớm học thành võ công tuyệt thế, sớm đến ngày giúp mẹ tiêu diệt cái người đại ác kia, đến lúc đó trời Nam biển Bắc, hai mẹ con chúng ta muốn đâu cũng được, con muốn ngủ cùng mẫu thân cứ thế mà ngủ luôn.” Oán giận sâu.

      Chuyện thứ năm:

      Phía sau có sát khí truyền đến, sau cổ bạn Trầm Ninh chợt lạnh, tránh khỏi vòng ôm của mẹ, đôi chân như có Phong Hỏa Luân, vèo cái bỏ chạy thấy bóng.

      “Tướng công, chàng về rồi.” Lý Minh Kỳ cười giả lả, xoay người muốn rời .

      Chưa tới hai bước Trầm Ngạn Khanh liền đuổi kịp, “Hai mẹ con nàng định tiêu diệt ai? Có cần vi phu ra tay giúp ?”

      Lý Minh Kỳ cuống quít lắc đầu, liếc thấy hề nhúc nhích, học theo vẻ mặt của con trai, lập tức cười tươi như hoa, “Tướng công, vẫn nên để chàng tiêu diệt thiếp thôi, xa cách nhiều ngày, vô cùng mong nhớ.”

      Ánh mắt bạn nam nhân nào đó tối sầm lại, khiêng người lên, hung hăng đưa tiêu diệt.

      Chuyện thứ sáu:

      Năm bạn Trầm Ninh Ninh năm tuổi.

      Là đứa bé mặt ngọc da phấn, từ bé rất thích mặc nho phục, tay áo dài rộng, vạt áo bay bay...

      ngày nọ, bạn Trầm Ninh Ninh lại bị cha mình ném từ trong phòng ra, thằng bé dụi dụi mắt, ‘Mẹ, sói xám quá hung hăng, lúc này Ninh Ninh đánh lại, ngài ráng chờ thêm hai năm, chờ Ninh Ninh rèn luyện thành tài quay về, nhất định giúp ngài giết y.’

      thẳng đường, tất cả cung nữ đều lên tiếng thỉnh an, bạn Trầm Ninh Ninh cúi thấp đầu, ai trò chuyện trêu chọc cũng quan tâm, đến khi nghe thấy, ‘ biết minh chủ của Đại hội Võ lâm lần này là ai.’

      Đại hội Võ lâm?

      Cơ hội tốt.

      Chuyện thứ bảy:

      Bạn Trầm Ninh Ninh trở về phòng mình, dặn thị nữ chuẩn bị vài bộ quần áo cho mình, lại cầm theo rất nhiều bạc, “Tiểu công tử, ngài muốn đâu?”

      Bạn Trầm Ninh Ninh rất có khí thế của cha mình, “Việc nên hỏi đừng hỏi.” đón lấy tay nải bước qua viện ở sát vách, “Phong Linh muội muội, chúng ta tham gia đại hội võ lâm .”

      có hứng, muốn tự huynh .” Bé vô cùng xinh đẹp, khiến người ta thích hận thể lúc nào cũng ôm ôm hôn hôn.

      Bạn Trầm Ninh Ninh kéo tay tiểu nương lại, “Nhưng tham gia đại hội võ lâm, chúng ta có thể vô địch thiên hạ.”

      Đôi mắt của tiểu nương sáng lên, “Lợi hại hơn cả cha huynh?”

      Bạn Trầm Ninh Ninh giựt giựt khóe miệng, kiên trì gật gật đầu, “Vô địch Thiên hạ chính là thế này.” Ngón tay cái dựng thẳng, đứng đầu thiên hạ.

      “Vậy được rồi, chỉ cần huynh làm được, khi lớn lên muội gả cho huynh, giấc mộng của muội là trở thành dì Kỳ Kỳ thứ hai.”

      Bạn Trầm Ninh Ninh suýt nữa trượt chân té sấp, “Linh nhi muội muội, ta lại thích dịu dàng ngoan ngoãn như chim nép vào người.”

      Phong Linh nhi hoang mang mở to hai mắt, lộ ra hai cái răng sữa trắng nõn, “ sao, huynh dịu dàng ngoan ngoãn chút, chờ muội trưởng thành, muội cưới huynh.”

    4. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Hay nhất câu cuối :059:, đáng quá :038:

    5. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 138: Ân oán hôm qua chôn vào lòng đất (hạ)
      Lam Phượng Hoàng

      Hạ Hầu đại tướng quân thân cao tám thước, bộ dạng lưng hùm vai gấu, đứng ở đâu nơi đó như ngọn núi , râu quai nón đầy mặt, mắt to như mắt trâu, giọng to cao, con nít nhà ai gặp ta mà sợ? Ngay cả con cháu nhà ta cũng chưa bao giờ dám đối diện trực tiếp với ta, duy chỉ có nhóc con trước mắt này, chẳng những sợ ta, trốn khỏi ta, mà còn dám nhào đến? ta ngạc nhiên, đồng thời lại ức chế nổi vui mừng.

      Sở dĩ Trầm Ninh Ninh bổ nhào về phía ta, là vì cảm thấy bộ dạng ta kỳ quái, giống với những người từng gặp, bé muốn gần gũi quan sát kỹ chút. Ôm cái chân thô to của người trước mắt, bé ngẩng đầu nhếch miệng cười với ta, lộ ra lúm đồng tiền nhợt nhạt bên má, lông mi dài như quạt hương bồ phe phất, ánh mắt linh động khỏi phải , nhìn thế nào cũng thấy thích, thực hận thể ôm lấy thằng bé, dùng gốc râu cứng làm nhột nhóc.

      Hạ Hầu tướng quân để ý đến hoàng thượng trước mặt, mắt trâu trừng lớn, to như chuông đồng, làm mặt quỷ với Trầm Ninh Ninh.

      Bình Quảng vương đứng bên cạnh dám nhìn thẳng, xem ta cười kìa, có khác Diêm Vương mặt quỷ đâu, quá dọa người.

      Trầm Ninh Ninh giơ hai tay bịt kín mắt, từ trong khe hở lén nhìn ta, thè đầu lưỡi mềm mịn với ta, cười khanh khách chạy , thầm nghĩ chơi với người này vui, dù có hơi xấu, "Hoàng gia gia."

      Vũ Đế cười ha ha, ôm lấy cháu ngoan, "Ninh Ninh, con đúng là đứa bé tò mò."

      Khuôn mặt nhắn trắng nõn của Trầm Ninh Ninh đỏ ửng, ngại ngùng hôn cái lên mặt Vũ Đế, "Hoàng gia gia, tò mò."

      Tim của ba vị đại thần cũng đều ấm áp theo, đứa này đến rất đúng lúc, khiến người ta thích thú.

      Bình Quảng vương thầm kéo kéo tay áo Quân Mục Vân, lặng lẽ nháy mắt.

      Quân Mục Vân nhàng vuốt cằm, bước lên mở miệng : "Hoàng thượng, núi nặng sát khí, ảnh hưởng tốt đến trẻ , hơn nữa tiểu Hoàng Tôn tuổi còn , bụng dạ còn yếu, thể chịu đói. Hay là, ngài đưa tiểu Hoàng Tôn về cung nghỉ ngơi trước, nơi này giao lại cho vi thần trông chừng, có được ?"

      "Ninh Ninh, con thấy được ?" Vũ Đế cảm thấy ý này rất tốt, ông đưa đứa bé , còn sợ đứa lớn chạy đến sao?

      Trầm Ninh Ninh nhíu mày nhìn trái ngó phải, "Cha, mẹ."

      "Phụ thân và mẫu thân con còn có việc phải làm, chờ mọi việc xong xuôi đến đón con, được ?"

      Trầm Ninh Ninh nghiêm túc nhìn chằm chằm Vũ Đế xem xét nửa ngày, cảm thấy ông lão này quả rất hợp mắt bé, vậy cứ tạm thời tin ông lần , "Được ạ." Vươn ngón tay , ý thực ràng.

      "Xem bé con thông minh chưa kìa, còn biết ngoéo tay nữa." Vũ Đế muốn nhóc an lòng, vươn đầu ngón tay làm theo ý thằng bé.

      Trầm Ninh Ninh biểu thông minh càng sớm càng khiến người thích, các đại thần lại càng muốn buông tay, dù thế nào nữa bọn họ cũng phải giữ tiểu thái tử tương lai lại. Tầm mắt quân thần chạm vào nhau, vừa ăn ý vừa tin tưởng.

      Vũ Đế thay áo giáp, chỉ khoác thêm cái áo choàng dày, ôm Trầm Ninh Ninh vào trong ngực, che khuất tầm mắt bé. Bình Quảng vương và Hạ Hầu tướng quân trước sau mở đường, dưới bảo vệ của đội giáp đen, theo đường núi lầy lội mà xuống núi, nơi chỗ tối còn có nhóm Ám Long vệ nhận được mệnh lệnh bảo vệ thiếu chủ an toàn.

      biết mưa ngừng khi nào, mây đen nơi chân trời tan hết, lộ ra tia sáng, mà giết chóc giằng co mấy canh giờ núi, rốt cục cũng đến hồi kết thúc.

      Lý Minh Kỳ đứng sau Trọng Tam Lâu, nàng liếc mắt nhìn Trầm Ngạn Khanh ở phía trước cách đó xa cái, giữa ánh mắt tràn đầy quan tâm tiếng động. Cả ngày chưa uống ngụm nước, giọng của nàng khàn khàn nên lời, "Tuyết Nữ mang thai, chắc ngài vẫn chưa biết đâu nhỉ?"

      Trọng Tam Lâu vừa mới chém giết trận bị nội thương rất nặng, giờ này khắc này bị người đánh trước chặn sau, đường sống đứt đoạn, lúc nghe thấy câu hỏi của Lý Minh Kỳ, ánh mắt khó có thể nhìn thấu của lão run lên, ngay sau đó liền lạnh giọng : "Đứa con bất hiếu đó sớm bị ta đuổi khỏi nhà, sống hay chết chẳng liên quan gì đến ta."

      "Nàng ta họ Trọng, người chảy dòng máu của Trọng gia các ngài."

      " sao? Con nhóc kia, ngươi đừng vọng tưởng có thể khiến ta sơ sẩy." Dù chết lão cũng muốn kéo đứa theo làm đệm lưng, thế đường xuống Suối vàng mới đơn.

      Lý Minh Kỳ bật cười lớn, "Ta muốn với ngài là, mặc kệ hôm nay ngài có kết cục thế nào, đứa bé tương lai của nàng ấy và Thiển Ảnh là thê tử của Ninh Ninh nhà ta." Thầm tự nhủ: dù gì ông cũng phải chết, hẳn nên để lại cho đời sau ấn tượng tốt? Biết rơi vào kết cục thế này, sao khi đó lại hành động ngu ngốc.

      "Ngươi có ý gì?" Trọng Tam Lâu ngẩn ra, nhưng vẫn có hành động gì, tay phải trong ống tay áo thong thả buông lỏng mở ra, tạo thành thế tay phức tạp, khi thời cơ chín muồi, lập tức vùng lên.

      Trầm Ngạn Khanh nâng bước về phía trước, tinh thần cũng nâng cao đề phòng, " phải ngài muốn làm hoàng đế sao? Đáng tiếc giấc mộng kiếp này của ngài thể thực được, bất quá đừng lo, chuyện ngài làm được, đời sau của ngài làm thay ngài, thế toại nguyện rồi chứ?"

      "Các ngươi thương hại ta sao? Hay là muốn ra điều kiện với ta?" Trọng Tam Lâu thuận theo bước chân của , nghiêng mình, đưa lưng về vực sâu nơi vách núi.

      Lý Minh Kỳ xoay người đứng sóng vai cùng Trầm Ngạn Khanh, giọng : " phải là ra điều kiện, lại càng thương hại ngài, chỉ muốn ngài hiểu , để sau này Tuyết Nữ có thể sống dễ chịu hơn chút."

      Tầm mắt Trọng Tam Lâu lướt qua hai người dời đến nơi cách xa hơn trăm mét, đứng nơi đó là giọt máu duy nhất của lão ở kiếp này, lão lộ vẻ phức tạp, nhìn Tuyết Nữ liều lĩnh muốn chạy vội về phía lão, tay phải lão suy sụp buông xuôi. lâu sau, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười điên cuồng, lúc ngưng cười, lão nhìn mặt trời chiều thở dài : "Ngươi hùng sống lâu, nhưng chẳng phải kiêu hùng* cũng đoản mệnh sao? Nếu có kiếp sau, vẫn nên làm cẩu hùng** thôi." (*kiêu hùng: người ngang ngược có dã tâm, **cẩu hùng: kẻ nhác gan vô dụng)
      AliceNguyen, vanlactamviem, pooh102414 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :