1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Ác Phu Cường Sủng Thê - Văn Hội (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      bọn phá đám lại tới gây , biết là Khanh ca có chuẩn bị nhưng dù sao cũng cảm thấy bực mình, mấy con ruồi này phải diệt hết, con cũng tha

    2. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Hừ ... đừng phá đám hôn lễ của c chứ

    3. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 92: trường hôn lễ
      Edit: Lam Phượng Hoàng

      Sảnh lớn vốn chuyện trò vui vẻ, thậm chí có người còn khoa tay múa chân, vào đúng thời khắc này, trong sảnh chợt lặng ngắt như tờ, ánh mắt mọi người đều phóng ra cửa.

      Trầm Ngạn Khanh xuất trong ánh nhìn chăm chú của muôn người, lại thong dong, trong thân hình cao to như chứa sức mạnh vô cùng. Áo cưới đỏ thẫm theo bước chân của , tung bay trái phải. qua thảm đỏ, lướt qua đám người, nâng chân bước lên thềm ngọc, con ngươi như viên ngọc lưu ly mát lạnh hơi đảo qua, biểu lộ khí phách tự nhiên, có loại uy nghi khiến người khuất phục.

      Phong Thiển Ảnh cười hì hì, theo sau xuất bên cạnh , "Vô Trần cung hoan nghênh các vị đến chung vui, các vị cứ ăn uống thoải mái, có cầu gì cứ ra, tuy cửa Vô Trần cung ta lớn, nhưng nhất định dùng hết toàn lực thỏa mãn nhu cầu của các vị."

      Mọi người như mới vừa tỉnh mộng, người người hoảng sợ toàn thân mồ hôi lạnh, vừa rồi bị ánh mắt của Trầm Ngạn Khanh chiếm mất hồn, quả là đủ bá đạo, dưới sảnh có người : "Đặng mỗ chúc mừng đại hôn của Thẩm cung chủ." ra là Chưởng Môn Đặng Húc của phái Tiêu Dao.

      Thường đánh kẻ chạy chứ đánh người chạy lại, Trầm Ngạn Khanh cũng phải là người đạo lý, ôm quyền trả lễ, "Đặng tiền bối khách sáo rồi, vãn bối xin đáp lễ."

      Phong Thiển Ảnh nhận được ánh mắt ra hiệu của , vỗ vỗ tay, ngoài cửa có cung nữ quần áo màu hồng phấn tung người bay vào, mang theo mùi rượu khiến người say lòng, "Hôm nay Cung chủ Vô Trần Cung ta đại hôn, có thứ gì tốt chiêu đãi mọi người, chỉ có rượu ngon của Nhược Kiền cung, các vị tùy ý thưởng thức, rượu này tên, ngửi mùi khiến tinh thần sảng khoái, uống vào trong trẻo thơm ngon, nếu cơ duyên xảo hợp còn có thể gia tăng mấy năm công lực."

      Dưới sảnh, tất cả mọi người đều là nhân vật lớn có vai có vế, có bảo bối đáng ngạc nhiên gì mà chưa từng nhìn thấy, lại chưa từng nghe uống rượu còn có thể gia tăng công lực, nếu có thể bỗng nhiên giảm mấy năm khổ cực, sao lại làm? "Này, ngươi mạnh miệng lừa gạt ta chứ."

      "Ha ha, xin mời tiền bối uống cạn chén, liền biết là ta có gạt người hay ." Phong Thiển Ảnh vung tay lên, liền có cung nữ rót rượu.

      Đại hán trung niên uống hơi cạn sạch, rượu qua cổ họng như ngọn lửa nóng bỏng cháy lan ra đồng cỏ, luồng khí nóng tập trung về Đan Điền, lỗ mũi phun ra hai luồng khí đục, "Rượu ngon, rượu ngon, quả nhiên phải là vật của nhân gian."

      Người biết hàng liền hiểu , muốn nhấm nháp chút, ngặc nỗi các cung nữ lại thèm nhìn bọn họ, các nàng ôm vò rượu phi thân đến dưới cầu thang, chia thành hai bên trái phải, cúi đầu đứng yên.

      Phong Thiển Ảnh như còn e sợ cho bọn họ chưa đủ loạn, cười : "Đương nhiên là rượu ngon, rượu này dùng Quỳnh Hoa Ngọc Lộ (để ‘hoa Quỳnh đọng sương’ nghe ko hay bằng nhỉ) ủ thành, người phàm trần mấy ai làm được? Có thể là vật vô giá." Trong thiên hạ sợ rằng cũng chỉ có Vô Trần cung mới dám bạo tay đến thế.

      "Tử Tuấn, hay giả?" Hoa Quỳnh là vật hiếm thấy của thế gian, gốc cây phải mất đến trăm năm công sức, Vô Trần cung nho sao có thể thâm sâu đến thế? Bác Dục lộ vẻ khó tin.

      "Hừ, lát nữa nếm thử biết, nếu có chút giả dối, mọi người ở đây há có thể dễ dàng buông tha cho bọn họ." Trương Tử Tuấn che miệng ho khan vài tiếng, ánh mắt trầm nhìn Trầm Ngạn Khanh thềm ngọc, "Hôm nay có kịch vui để xem, ta muốn xem thử rốt cuộc có thực lực gì mà dám lên mặt với toàn bộ võ lâm."

      "Tử Tuấn, ngươi đừng ra tay." Bác Dục lo lắng dặn dò câu.

      "Yên tâm, ta có thể duy trì bình thản, người cười cuối cùng mới đứng đầu thiên hạ." Dưới giọng điệu bình thản thể bỏ qua phẫn nộ.

      "Trương huynh, ra ngươi ở đây, làm ta tìm quá trời." Phong Nhã Tụng và Kiếm Hâm toàn thân nam trang xuyên qua dòng người tới trước mặt hai người, mặt đều mang nét cười.

      "Phong Nhã Tụng." Trương Tử Tuấn có chút nghiến răng nghiến lợi.

      "Trương huynh đừng vội, có chuyện gì cứ từ từ mà , đến đây, ta giới thiệu với ngươi chút, vị này là Kiếm Hâm nương của Vạn Kiếm sơn trang, Hâm nhi, vị này muội từng gặp, chính là biểu ca của Minh Kỳ, cũng có thể xưng là thanh mai trúc mã."

      Kiếm Hâm mặc kệ đen mặt, ôm quyền hành lễ: "Chào hai vị huynh đài."

      Bác Dục lôi kéo Trương Tử Tuấn, để làm loạn, cười làm lành : "Phong huynh, Kiếm Hâm nương, mong các ngươi bỏ qua cho, thân thể Tử Tuấn thoải mái."

      Hương hoa kéo tới, có tiếng leng keng lọt vào tai, theo thanh nhìn lại, ngoài cửa có cung nữ xinh đẹp tung hoa mở đường, nhìn kỹ hai bên trái phải, ra là đôi tỷ muội song sinh, cái nhăn mày nụ cười đều như khắc ra từ khuôn, còn ai ngoài Phượng Nhã và Phượng Ngọc. Phía sau hai người là Quý công tử nho nhã, toàn thân nam tử là áo choàng dài cổ lật màu tím, tựa như cây ngọc đón gió, bước chân tao nhã, chậm rãi dẫn tân nương tử đến. Sau tân nương tử là hai hàng cung nữ, tổng cộng có mười sáu người, tay ôm các vật phẩm làm từ ngọc mang ý nghĩa Cát Tường, cổ tay mắt cá chân đều đeo lục lạc Phỉ Thúy, mỗi bước đều vang tiếng chuông trong trẻo dễ nghe.

      Lý Minh Kỳ cúi đầu, chỉ có thể nhìn thấy màu thảm đỏ dưới chân, còn có đôi giày lớn đồng nhất bước song song, tay khoát lên cánh tay Quân Nho của nàng khỏi nắm chặt.

      "Giờ lành đến, mời tân lang tân nương vào." Tay phải Phong Thiển Ảnh nâng lên, biết làm thế nào mà cao giọng hô to, thanh mang theo nội lực vang vọng đến cả các góc trong đại sảnh, cao đến mức thấm sâu vào hồn người.

      Trầm Ngạn Khanh tay đặt sau lưng, ánh mắt sáng quắc rơi lên người nàng, đứng ở đầu thảm đỏ, mà nàng chậm rãi bước về phía . Hai bên thảm đỏ, cách mỗi thước có vị cung nữ, trong tay các nàng là lẵng hoa, dải lụa gió lại tung bay, mùi hoa thấm đó xông vào mũi.

      "Sư đệ, có động." Vẻ mặt Phong Thiển Ảnh chút biến hóa, trực tiếp dùng nội lực truyền .

      Trầm Ngạn Khanh trả lời, nâng chân bước xuống thềm ngọc, đến đón nàng.

      Hai người cách nhau đến năm thước, trong đám người đột nhiên có rối loạn, thảm màu đỏ thẫm chợt lay động, như sắp bị nhấc lên, tân lang tân nương đứng mũi chịu sào. Nếu chút mánh khóe nho này có thể thành công, được gọi là Trầm Ngạn Khanh. Bước chân vẫn tới ngừng, nội lực hùng hậu hề giữ lại trào ra mãnh liệt, hung hăng trấn áp tấm thảm đỏ, tiếp theo sức hút truyền đến, người quấy phá bị quăng ra khỏi sảnh. Thị vệ canh gác bên cạnh lập tức bắt người, đem ra khỏi đám người. Hết thảy đều phát sinh trong chớp mắt, thậm chí Lý Minh Kỳ còn chưa cảm thấy chút khác thường nào, tay mình bị nắm chặt, bên tai vang lên lời của , "Đừng sợ, có ta đây."

      Lý Minh Kỳ nhéo lòng bàn tay , ai bảo chàng phô trương làm lớn chuyện đến vậy, biết nàng luống cuống sao? biết chàng chọc người ghen ghét bao nhiêu sao?

      Trầm Ngạn Khanh lộ ra tươi cười đầu tiên từ khi bước vào sảnh, tràn ngập tình cảm chìu.

      Quân Nho giao người cho tân lang xong liền lui xuống, cũng ở lâu trước mặt người khác.

      Hôm nay Tô Diễn phụ trách công tác bảo vệ, vẫn mình ở nơi bí mật gần đó, ngược lại Phong Thiển Ảnh luôn luôn hỗ trợ bên người, còn đảm nhận nhiệm vụ chủ trì hôn lễ. Về phần Triệu Hân Linh, trực tiếp bị cấm túc, để ngừa việc nàng ta ra ngoài náo loạn.

      Trầm Ngạn Khanh và Lý Minh Kỳ đều trọng sinh trái tự nhiên, đương nhiên quỳ lạy trời đất, vì tránh gây ra náo loạn cần thiết, Vô Trần Tử hề xuất , đương nhiên cũng cao đường thăm viếng.

      Phong Thiển Ảnh sờ sờ cằm, cười : "Đệ muội, muội cam tâm tình nguyện gả cho Sư đệ của ta sao?"

      Lý Minh Kỳ hận thể bước lên xé miệng , đây là tình huống gì? Có người chủ trì hôn lễ nào hỏi như vậy , do dự trong chốc lát, Phong Thiển Ảnh lại mở miệng, "Đệ muội, nếu muội muốn, vẫn còn kịp."

      Trầm Ngạn Khanh hiếm khi làm khó ta như lúc này, toàn bộ quá trình đều rất phối hợp, muốn nghe lời cam tâm tình nguyện từ tận đáy lòng nàng, đúng ?

      Dưới sảnh, mọi người bắt đầu ầm ĩ hiểu ra sao, có nhà nào bái đường như vậy ? Chẳng lẽ trong đó còn có tình chưa ? Việc bọn họ tò mò hơn nữa chính là rốt cuộc tân nương tử là nương nhà ai? Vì sao có chút tin tức nào?

      Lý Minh Kỳ hết cách, thầm nghĩ đến lúc này chẳng lẽ lại e lệ? "Gả cho chàng, ta cam tâm tình nguyện." Giọng như trân châu rơi bàn ngọc, vô cùng dễ nghe, khiến tai như nở hoa, tim như dao cắt.
      Iluvkiwi, AliceNguyen, vanlactamviem29 others thích bài này.

    4. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Chuc mung a tu thanh chin qua :yoyo55::yoyo55::yoyo55:
      thienbinh2388 thích bài này.

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      ầy, a vui đến mức bị đau tim luôn à, tội nghiệp, hehe
      hôm nay cho tên tử tuấn đáng ghét kia xuống địa ngục luôn

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :