1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Ác Phu Cường Sủng Thê - Văn Hội (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lê Nhi

      Lê Nhi Member

      Bài viết:
      79
      Được thích:
      18
      tò mò quá ko bjk ảnh j với chị nữa :yoyo26::yoyo26::yoyo26:

    2. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 65: Tam công tử nhà thành chủ

      Edit: Nhược Dung
      Beta: Lam Phượng Hoàng

      Nơi này là phố buôn bán, các cửa hàng san sát đối diện nhau, hàng hóa được trưng bày ra đến tận cửa. Lý Minh Kỳ đến cửa hàng của thợ rèn bèn dừng lại, cái bàn gỗ hình chữ nhật bày mấy thanh đao sắt và ít dụng cụ đồng án mới rèn xong, lọt vào tầm mắt nàng là sợi xích sắt có gắn lục lạc.

      Quân Nho ho khan tiếng, thầm nghĩ Nhị gia nhà mình có thể ra lời lẽ chí lý gì sao? “Minh Kỳ, muội xem thứ đó làm gì?” phải các nương đều chỉ thích son phấn, vàng bạc trang sức gì đó thôi sao?

      “Ừm, muội muốn mua vòng cổ cho Bạch Trản.” Phòng xa bớt họa, nếu ngày nào đó nàng muốn chạy, việc đầu tiên là phải kìm chân nó. Phượng Nhã vừa nghe liền nở nụ cười, “Chủ tử, ngài phải suy nghĩ cẩn thận đó.”

      “Minh Kỳ, muội sợ là chọc giận nó sao? Dù sao nó cũng là con hổ, sao có thể xích như xích chó, tổn thương lòng tự trọng của nó.” Khóe mắt Quân Nho co giật, vị Lý nương này thực quá dũng cảm rồi, “Khụ, Thiển Ảnh gì với muội?”

      “Cũng có gì, chỉ , mọi việc đều nên suy nghĩ thông suốt.” Đầu tiên Lý Minh Kỳ đo độ dài của dây xích, sau lại thử thử độ cứng của nó.

      Người bán hàng là nam nhân cao to khỏe mạnh có làn da ngăm đen, cơ bắp lộ , cánh tay rắn chắc, cười lộ ra hàm răng trắng, có vẻ là người thành , “ nương, dây xích chó này chỉ có giá mười lăm đồng, rất rắn chắc, ‘bao’ dùng.”

      “Chỉ vậy sao? phải muội là muội suy nghĩ thông suốt sao?” Quân Nho rối loạn, “Phượng Nhã, trả tiền, ta mua sợi xích chó này.” Trong lòng lại nghĩ, chút nữa phải chọn mua con chó . Tính tình con hổ kia tương đối giống chủ nhân, nếu dùng xích buộc lại, chắc chắn gầm rống rung trời, đến lúc đó biết có bao nhiêu người chết nơi miệng hổ.

      Lý Minh Kỳ vừa lòng thỏa dạ, cầm xích sắt lắc lắc lục lạc, tiếng chuông trong trẻo, nghe thấy câu hỏi của ta, kỳ quái hỏi: “Đương nhiên vẫn còn câu tiếp theo chứ. chưa từng với mọi người sao?”

      rồi ta còn hỏi muội sao? Ôi chao, sao tính tình nàng càng ngày càng nóng nảy vậy? Quân Nho trưng ra nụ cười hiền hòa, “Ta thực chưa từng nghe đệ ấy .”

      Lý Minh Kỳ cũng thừa nước đục thả câu, nghiêm trang nhìn , mặt giãn ra, : “ với ta thế này, , Lý nương, nàng đừng đau lòng khổ sở, mọi việc đều phải nghĩ thoáng chút, nếu cứ luẩn quẩn trong lòng đừng nghĩ nữa.”

      Quân Nho là người nho nhã mà còn muốn chửi thề, “Minh Kỳ, về sau muội đừng thèm nghe đệ ấy nữa, chả được tích gì, toàn rướt thêm phiền phức.”

      đâu, muội cảm thấy những lời đều rất đúng.” Ánh sáng mặt trời chiếu lên người vô cùng thoải mái, đến đây nàng khỏi nghĩ tới tình cảnh ngày hôm đó. Người nọ có thể rất đau lòng, bằng sao lại tức giận uất nghẹn đến thế, nay nàng nhắm mắt lại, tầm mắt vẫn đỏ hồng mảnh.

      Quân Nho đột nhiên : “Kỳ , cuộc sống của Thiển Ảnh cũng dễ chịu.”

      Lý Minh Kỳ cũng còn lòng dạ để dạo phố, quyết định xuyên qua dòng người, bước ra khỏi nơi náo nhiệt. Thân ở nơi phố xá sầm uất, nhưng lại như ở nơi quạnh quẽ, “Ta rất ngạc nhiên, vì ai mà tóc bạc trắng? cực đoan khiến người e ngại như vậy khẳng định là quá khứ khiến người ta phải cảm thông.”

      “Muội đoán thử xem.” Quân Nho chắp tay sau lưng, vẫn theo sau người nàng, thỉnh thoảng còn giúp nàng che chắn mấy người chen lấn đường.

      “Từ xưa ái tình luôn gây khổ.” Lý Minh Kỳ ngẩng đầu nhìn ta cười, “ bạc tóc vì giai nhân, nay giai nhân lại ở nơi nào?”

      “Sao muội nghĩ người kia chết?” Quân Nho cười lạnh tiếng, khuôn mặt nho nhã dễ gần lên cảm xúc chán ghét, chỉ thế cũng đủ cho Lý Minh Kỳ hiểu được, đời sao có chuyện vẹn cả đôi đường, “ nay nàng ấy ở đâu? Mỗi ngày Phong Thiển Ảnh đều dạo khắp nhân gian, hẳn là vẫn chưa hoàn toàn quên hẳn nàng ấy.”

      “Chuyện cũng qua, có lẽ về sau còn gặp lại, ai biết được. Minh Kỳ, ta thấy muội có vẻ ưa Thiển Ảnh, ra chỉ muốn thay đổi chút ấn tượng của muội với đệ ấy. Chén thuốc kia cũng phải là thuốc phá thai, Thiển Ảnh chỉ quá thích xem náo nhiệt, chứ tâm địa xấu, muội đừng trách đệ ấy.”

      “Ừm, muội biết.” Chính vì biết nên mới nảy sinh tự trách.

      “Chủ tử, ngài nhìn nơi đó kìa, rất náo nhiệt nha.” Phượng Nhã nhịn được khi thấy chủ tử nhà mình khó xử, tuy rằng lời của đại gia có lý, nhưng có những việc vẫn nên do bản thân nghĩ thông mới tốt, người ngoài khuyên nhiều, ngược lại khiến nàng buồn rầu do dự.

      “Đúng vậy, nơi đó làm gì thế? Dựng lôi đài chọn rể sao?” Lý Minh Kỳ theo sườn dốc xuống, chân bước nhanh hơn, chỉ sợ lại hỏi nhiều. Quân Nho nâng tay chỉ chỉ Phượng Nhã, trong nháy mắt Lý Minh Kỳ quay lại, cười : “Là công tử nhà thành chủ tìm niềm vui, ta qua xem chút chứ?”

      “Công tử nhà thành chủ tìm niềm vui? Tìm thế nào?” Lý Minh Kỳ có chút tò mò, đây là lần đầu tiên nàng ra khỏi nhà, từng nghe kể vài chuyện mới mẻ, nhưng lại chưa tận mắt chứng kiến.

      “Quy tắc rất đơn giản, chỉ cần có thể thắng trong những thuộc hạ của liền nhận được mười lượng vàng, nếu thua giống vị kia.” Lý Minh Kỳ nhìn theo hướng ngón tay , sao nam nhân khỏe mạnh râu quai nón lại trần trụi chỉ mặc mỗi cái quần lót? “Đây... đây rất vô văn hoá, sao lại có ai can thiệp.”

      “Hì hì, chủ tử, đây chính là cảnh tượng kỳ thú nhất của thành Kì Sơn chúng ta, các nương rất thích xem.” Phượng Nhã ôm cánh tay của nàng, toét miệng cười.

      Lý Minh Kỳ liếc mắt nhìn qua, đúng thế , mặc kệ là nương tuổi trẻ hay là phụ nhân lớn tuổi đều cầm khăn tay cười, bên tai thỉnh thoảng còn nghe được những lời bình phẩm từ đầu đến chân, dân chúng nơi này cũng quá dạn dĩ rồi, Lý Minh Kỳ cảm thấy thú vị, “Vậy nếu nữ tử đánh thắng sao? nhận được gì?”

      “Minh Kỳ, muội muốn biết?”

      Phượng Nhã đứng bên cạnh che miệng cười, Lý Minh Kỳ nghi ngờ liếc mắt nhìn nàng ta, nghi vấn : “Đừng ép cưới con nhà lành đó nhé?”

      “Minh Kỳ, muội thông minh, đoán đúng rồi.” Quân Nho ném cho Phượng Nhã ánh mắt, Phượng Nhã mím mím môi, cuối cùng vẫn thỏa hiệp, “Chủ tử, hay là chúng ta đến gần xem chút nhé?”

      Lý Minh Kỳ ừ hử qua loa gật gật đầu, rẽ đám người ngẩng đầu nhìn qua, vị Tam công tử kia nghiêng người nằm đùi mỹ nhân, chỉ nhìn thấy bên mặt, tươi cười mặt nàng dần biến mất, “Người này... Là ai?”

      “Khụ khụ, chỉ là mặt mũi có vài phần tương tự mà thôi, tác phong hoàn toàn giống. Minh Kỳ, muội đừng nhìn lầm.” Quân Nho nhìn chằm chằm biểu cảm mặt nàng, cái nháy mắt cũng buông tha, đáng tiếc lại nhìn ra chút gì.

      “Võ công của thế nào?” Lý Minh Kỳ đầu đuôi hỏi câu khiến Quân Nho ngây người, “Minh Kỳ, muội muốn làm gì?”

      Trong lòng Phượng Nhã có dự cảm tốt, “Chủ tử, ngài định làm vậy sao?”

      “Đúng vậy, ta muốn đánh trận.” Trước kia nàng muốn đánh mấy đấm lên mặt Trầm Ngạn Khanh, đáng tiếc vẫn toại nguyện, tuy nàng dùng kiếm đâm bị thương, nhưng là do bị dồn ép, sau đó chỉ còn lại bối rối và luống cuống, chút cảm xúc vui vẻ, vừa lòng hả dạ khi trút hết giận đều có.

      “Chủ tử tốt của nô tỳ, người này trêu chọc gì chúng ta, chúng ta thể vô duyên vô cớ đánh người.” Khóe môi Phượng Nhã run lẩy bẩy, quả người này cũng rất đáng đánh, mỗi ngày đều trưng cái mặt tương tự cung chủ ra mà trêu chọc nương khắp nơi.
      amandatruc, AliceNguyen, vanlactamviem34 others thích bài này.

    3. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Chị Kỳ muốn đánh Ngạn Khanh cứ thế mà đánh a
      dám làm gì đâu

    4. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      LMK đánh cẩn thận là dễ rước thêm hoa đào lắm

    5. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      hicc muốn đánh a lại tìm thế thân đánh có khi lại thêm hoa đào ,phiền
      thank nàng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :