1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Ác Phu Cường Sủng Thê - Văn Hội (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 62: Giữa đường gặp chuyện bất bình

      Edit: Nhược Dung
      Beta: Lam Phượng Hoàng

      Đường trong rừng yên tĩnh khác thường, Phong Thiển Ảnh vẫn trầm lặng, trái lo phải nghĩ, cũng nghĩ ra U cốc ở chỗ nào, liền giữ chặt cánh tay Trầm Ngạn Khanh, nhíu mày hỏi: "Ngạn Khanh, U cốc ở nơi nào? Sao chưa từng nghe đệ nhắc tới?"

      Trầm Ngạn Khanh nhìn ta cái, rốt cục biểu cảm cũng có chút gợn sóng, "Thiển Ảnh, chuyện này đệ hy vọng mọi người tham gia."

      " mê sảng gì vậy, đệ đừng tưởng ta dám đánh đệ." Phong Thiển Ảnh có chút tức giận khó nhịn, dứ dứ nắm tay, rốt cuộc cũng đánh tới, " thôi, lần này so đo với đệ, chuyện này, ta bàn với Quân Nho. Ta tin dưới đồng lòng của sư huynh đệ Vô Trần cung chúng ta mà cũng đánh lại cái U cốc gì kia."

      Nghe ta lời son sắc, Trầm Ngạn Khanh thầm cảm thấy buồn cười đồng thời lại có chút ấm áp. Gánh vác mọi việc đời, nếu vẫn thể bảo vệ được người mình muốn bảo vệ, vậy còn ý nghĩa gì? So với đánh đánh giết giết, lúc này chỉ muốn làm chuyện quan tâm nhất mà thôi.

      Đột nhiên núi phía trước truyền đến loạt tiếng nổ mạnh, ngay sau đó là khói thuốc tràn ngập, mùi máu tươi lan tràn. Hai người cách đó xa, Trầm Ngạn Khanh suy xét chút, "Thiển Ảnh, chúng ta qua đó nhìn xem."

      "Ui? Giang hồ báo thù có liên quan gì đến chúng ta?" Phong Thiển Ảnh thầm câu, nhưng vẫn cùng lướt qua.

      Khi hai người đến nơi, dưới chân núi đống hỗn độn, khắp nơi đều có xác chết gãy tay chân. Phong Thiển Ảnh nhấc chân đá bay mấy tảng đá lớn, người bị đá đè sớm tắt thở, dùng chân lật người đó lại, khom mình gỡ thẻ bài bằng gỗ bên hông người nọ xuống, mặt là hai thanh kiếm giao nhau, mặt kia là hai chữ Kiếm Tông, "Ngạn Khanh, những người này đều là người của Vạn Kiếm sơn trang."

      Trầm Ngạn Khanh gật gật đầu, cảnh ngộ của Vạn Kiếm sơn trang khiến nhớ tới Bắc Minh Sơn Trang, chung các môn phái lớn có tiếng tăm đều có bảo vật trấn giữ, khi bị thua có người giang hồ kéo tới cướp đoạt, ỷ mạnh hiếp yếu chính là như thế.

      Phong Thiển Ảnh hiểu được cảm nhận trong lòng , chính vì hiểu được nên mới thu hồi vẻ mặt bất cần đời, "Phía trước vẫn còn tiếng đánh nhau, Ngạn Khanh, chúng ta có nên ra tay giúp đỡ ?"

      Phía trước là mảnh đất trống trải, bởi vì bóng người, bốn phía đều có cỏ dại mọc thành bụi, lá cây xanh vàng lẫn lộn nhuộm ít vết máu, cách đó xa thỉnh thoảng truyền đến tiếng quạ kêu. Với tính tình xưa nay của Trầm Ngạn Khanh, tuyệt đối thèm liếc mắt cái, lúc này giống khi xưa, xét mặt mũi Lý Minh Kỳ phải giúp phen, "Thiển Ảnh, huynh đến xem thử ."

      "Ôi Tứ gia, đây chính là ai cả đường sao?" Phong Thiển Ảnh nhịn được lại làu bàu câu, đổi lấy cái liếc mắt nhàng bâng quơ của Trầm Ngạn Khanh, "Có hay ?"

      " chứ." dám dừng lại thêm, sau trận gió người biến mất.

      Bị đuổi giết gồm bốn người, hai nam hai nữ, người bọn họ đều mang nhiều vết thương sâu cạn đồng nhất, chống đỡ đến bây giờ, sức cùng lực kiệt.

      Phong Thiển Ảnh đến lặng yên tiếng động, chân đạp lên ngọn cỏ, người dính phiến lá, hai tay ôm ngực, huýt sáo hơi, "Các ngươi làm gì thế? Có cần giúp gì ?" Bộ dạng thảnh thơi như thời tiết hôm nay tốt.

      "Thiếu hiệp, xin thiếu hiệp hãy ra tay cứu giúp." Người chuyện là vị nương tuổi, giọng điệu vội vàng mang theo ý cầu xin.

      người Kiếm Hâm nhuộm đầy máu tươi, nàng kéo tiểu sư muội, mang vẻ đề phòng đánh giá vị khách lạ, người ta lộ ra hơi thở vừa chính vừa tà, khiến người ta nhìn thấu, vẫn cẩn thận mới tốt, "Đại sư huynh, huynh biết người này chứ?"

      Nam tử trẻ tuổi mắt mày thô lắc đầu, "Chưa từng gặp, sư muội, muội cảm thấy phải là người tốt?"

      "Gặp chuyện bất bình lý ra nên rút đao giúp đỡ, sao thiếu hiệp phải nhiều điều vô nghĩa như thế?" Kiếm Hâm cất cao giọng, khuôn mặt lạnh lùng, có vẻ gì là cúi đầu nhờ giúp đỡ.

      Phong Thiển Ảnh huýt sáo, thú vị, "Cứu nàng, nàng lấy thân báo đáp sao?" Đây là tác phong trước sau như của , chưa bao giờ sợ rướt lấy phiền phức, chỉ sợ rảnh rỗi đến mức nhàm chán, mấy năm nay biết làm tan nát trái tim của bao nhiêu nương.

      Kiếm Hâm cúi mắt trầm tư chút, nghe ra trong lời tràn ngập vẻ đùa giỡn, hẳn chỉ là câu đùa. Hơn nữa, mình chết gì luyến tiếc, nhưng thể để sư huynh và sư muội theo nàng cùng xuống suối vàng, nàng vô cùng sảng khoái : "Thiếu hiệp, chỉ cần ngươi cứu chúng ta, gả cho ngươi có gì phải ngại?"

      "Hâm nhi, muội đừng lung tung."

      "Nhị sư huynh, có gì quan trọng hơn còn sống. Công tử, chỉ cần ngươi cứu chúng ta, ta có làm nô làm tì cũng câu oán hận." đời vốn có chuyện tiền từ trời rơi xuống, có mua có bán mới là bình thường.

      Hơn mười người mặc áo xanh tập trung ánh mắt về phía Phong Thiển Ảnh, đôi mắt chim ưng của người áo xanh đứng đầu cong lên, đằng đằng sát khí : "Tiểu tử, khuyên ngươi đừng xen vào việc của người khác, bên kia đường lớn thênh thang, ngươi cần gì phải qua cây cầu bỏ mạng?"

      "Bên này phong cảnh tươi đẹp, ta thích, ngươi làm gì được ta?"

      "Hôm nay phải hoàn thành nhiệm vụ, đánh nhanh thắng nhanh thôi." Người áo xanh đứng đầu xong liền vung tay, lập tức có ba người lui về bên cạnh , bốn người tay cầm loan đao, cùng nhìn về phía Phong Thiển Ảnh, cười dữ tợn : "Ngươi thức thời như thế, cũng đừng trách ta xuống tay độc ác."

      Phong Thiển Ảnh hí mắt, thân đao nhuộm ánh đỏ, còn chút vết máu chưa khô, kích động sát tính của , "Chậc chậc, ai bảo gia là người thương hương tiếc ngọc mà chi." Phong Thiển Ảnh xuống tay quyết đoán, hai tay giơ lên, mười ngón hơi rung động, như khảy đàn, rất thú vị, tiếp theo ám khí như cơn mưa trút lên hoa lê, mang theo mũi nhọn bắt đầu thu gặt mạng người. Chỉ trong chốc lát, hơn mười người áo xanh đồng loạt ngã xuống đất, giữa hai chân mày đều có điểm đỏ, nhìn kỹ lại, là cây kim bạc mảnh như tơ.

      Biến cố này chỉ giằng co trong nhịp thở, hai nam hai nữ cũng ngờ giết người vô hình sạch lưu loát đến thế, đến khi hồi hồn khí quản cũng đau, hít thở vô cùng khó khăn. Bốn người đỡ nhau, ánh mắt ngạc nhiên lại nghi ngờ nhìn .

      Kiếm Hâm xông xáo giang hồ cũng vài năm, mạng người qua tay trăm cũng hơn mười, khi nào nhìn thấy giết người như vậy? mang theo chút giận dữ, nhìn kỹ còn có chút đẹp đẽ, bất quá lại khiến người ta cảm thấy, hưởng thụ quá trình giết người này. Tay vén mây phất mưa, nháy mắt liền lấy mạng người trong vô hình, Ánh mắt Kiếm Hâm trở nên vô cùng phức tạp, mặc kệ người này có đùa hay , mình cũng phải theo , ôm kiếm hành lễ, "Đa tạ ơn cứu mạng của công tử."

      Phong Thiển Ảnh bước đến gần hai bước, trong lòng dậy lên ý đùa giỡn, cũng để ý tới thái độ thù địch của người khác, cười tự nhiên: "Đừng khách sáo, chỉ là trao đổi mà thôi, gia còn chưa biết tên nàng?"

      "Vạn Kiếm sơn trang, Kiếm Hâm." hề giấu diếm, với hành vi này của , hẳn là sợ phiền phức.

      Đuôi lông mày Phong Thiển Ảnh nhíu thẳng, trong bụng bắt đầu nổi lên ý nghĩ xấu, "Trầm Ngạn Khanh. Kiếm Hâm, về sau nàng liền theo ta, về phần những người khác, gia có hứng thú thu nhận, đến từ đâu về đó ."

      "Sư muội, muội muốn cùng ?" người trong đó đầy vẻ dịu dàng nỡ.

      Kiếm Hâm gật đầu, "Ban đầu hứa rồi, muội thể nuốt lời, hơn nữa võ công Trầm công tử cao cường, muội ở lại bên người cũng có hại, sớm muộn gì cũng có ngày muội nhất định khôi phục lại Vạn Kiếm sơn trang." Sư huynh có tình cảm với mình, sao nàng có thể biết? Nhưng người nàng còn việc lớn cần gánh vác, "Nhị sư huynh, sau này huynh hãy quên muội , tìm nương tốt mai danh tích mà sống." Tiếp theo lại giữ chặt tay tiểu sư muội, "Sư muội, muội phải chăm sóc Đại sư huynh tốt, huynh ấy bị thương ."

      "Sư tỷ, muội luyến tiếc tỷ." Khóe miệng tiểu nương còn mang vết máu, lúc này rơi lệ, là vừa thấy thương.

      Kỳ Phong Thiển Ảnh là muốn đùa trận, chỉ cần nàng cầu xin hai câu, thả các nàng rời , ai ngờ vị nương này lại là người giữ chữ tín, ngươi muốn cưới ta liền gả.

      Trầm Ngạn Khanh vẫn nhúng tay, lẳng lặng đứng nhìn, thấy mọi chuyện được giải quyết, cất bước thẳng theo hướng về kinh thành, Phong Thiển Ảnh nhìn thấy, nóng nảy, "Aiz, Sư đệ, đệ chờ ta chút."

      Kiếm Hâm cũng nhìn ra, người này đúng là miệng hỏng, với kẻ địch quá tàn nhẫn, lời vừa rồi chỉ là câu đùa, ngặc nổi nương ta lại là người giữ chữ tín, "Sư huynh, sư muội, mọi người hãy bảo trọng." Lướt qua ánh mắt ngập tràn cảm tình cùng nở, kiên quyết quay lưng rời .
      Last edited: 12/12/14
      amandatruc, AliceNguyen, Kimtham30 others thích bài này.

    2. Fuu

      Fuu Well-Known Member

      Bài viết:
      330
      Được thích:
      347
      xem ra Nhị gia sắp có người bên gối rùi nha... ko biết có bị giày vò giống cặp chính ko... hixxx... tội nghiệp tiểu nương người ta bị câu của huynh mà phải chạy theo...
      Betty thích bài này.

    3. Linh Nguyễn

      Linh Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      35
      ta muốn sủng sao dạo này toàn đao với kiếm
      Fuu thích bài này.

    4. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Sủng phải chờ hơi lâu đó @Linh Nguyễn, Khanh phải chuẩn bị đủ rồi mới về làm lành với vợ đc :v

    5. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Cũng bị thích Phong Thiên Ảnh này, rất mong chờ couple này
      Trâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :