1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Ác Phu Cường Sủng Thê - Văn Hội (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngocha12691

      ngocha12691 New Member

      Bài viết:
      26
      Được thích:
      1
      tếp nha bạn ơi

    2. tn99

      tn99 Active Member

      Bài viết:
      154
      Được thích:
      27
      tks nàng

    3. duckken

      duckken Well-Known Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      586
      Cám ơn edit truyện này :3 cực thích trọng sinh >""< lại còn có cục cưng nữa chứ >"""< ôi, lọt hố <3<3<3

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 45: Ra từ biệt

      Hai người cười cười, thỏa mãn xong cái bao tử bên ngoài trời tối, dưới lầu hình như cực kì náo nhiệt: "Minh Kỳ, chúng ta xuống lầu ngồi lát nhé?"

      "Được ạ, mời huynh trưởng." Lý Minh Kỳ giơ tay ra hiệu mời, Kiếm Hâm hết cách, vung tay đánh lên ót nàng, "Nghịch ngợm, gọi tỷ tỷ khó khăn lắm sao?"

      Lý Minh Kỳ trừng hai mắt, đẩy nàng ra ngoài: "Huynh trưởng lại lý sự rồi, chúng ta xuống lầu uống rượu."

      là giờ cơm tối, dưới lầu ngồi ít người, đèn dầu mờ mịt, nhìn kỹ sẽ thấy rõ mặt người, thỉnh thoảng truyền đến vài giọng nói đều xoay quanh Vô Trần cung, đều suy đoán rốt cuộc Vô Trần cung là chính hay tà, rất nhiều người cho là tà ma ngoại đạo.

      Lý Minh Kỳ vốn chỉ nghe thoáng qua, lại phát hiện mình thể giữ vai trò trung lập, cả trái tim...cũng nghiêng theo. Nàng bước ra trước chào hỏi dì Hắc một tiếng, lại lấy một bình rượu trái cây có nồng độ thấp.

      Hai người chọn một góc nhỏ ngồi đối diện nhau, Lý Minh Kỳ rót rượu cho cả hai, "Hai chúng ta cùng cạn một chén."

      Kiếm Hâm cười nàng, uống một chén rượu, chua chua ngọt ngọt, chút mùi rượu, "Muốn uống liền uống rượu mạnh, thứ này chỉ để con gái uống."

      Lý Minh Kỳ 囧囧囧, thầm nghĩ phải hai người đều là con gái sao: "Huynh trưởng, say rượu làm chuyện xấu, chẳng phải vui vẻ chút là được rồi sao?"

      "Vậy sao được, say sao gọi là uống rượu, ngươi chờ một chút." Kiếm Hâm đứng dậy rời khỏi bàn, lúc quay lại trong lòng ôm một vò Nữ Nhi hồng thượng đẳng, một tay bưng ̃a lạc rang.

      " phải chứ." Lý Minh Kỳ trợn mắt nhìn, "Huynh trưởng, huynh xác ̣nh huynh có thể uống sao? Ta nói với huynh này, uống được chén ta liền say mất đó."

      "Một chén cũng say trong truyền thuyết?" Kiếm Hâm rất khí thế, ôm vò rượu uống một hớp, sau đó dùng tay áo lau khóe miệng đầy rượu, cười nói, "Uống rượu phải như thế, rất sảng khoái."

      Lý Minh Kỳ rất muốn che mặt: "Huynh trưởng đúng là hán tử, tiểu đệ mời người một chén."

      Một người ôm vò rượu, một người cầm bầu rượu, chạm nhau trong khí, khí thế ngập trời: "Cạn."

      Trong phòng yên tĩnh trong chớp mắt, ngay sau đó các bàn bắt đầu rối rít cụng chén, trong chốc lát mùi rượu tràn ngập bốn phía, mặt Lý Minh Kỳ đỏ bừng, hai mắt cũng mỉm cười, "Huynh trưởng, tửu lượng của huynh thật tốt, sao mà luyện được thế?"

      "Ừm, ta lớn lên trong vạc rượu." Giống như nhớ ra chuyện vui vẻ gì, nàng cười nói, "Khi còn bé, lúc luyện kiếm phụ thân luôn vô cùng nghiêm khắc. Có một lần, sư huynh uống trộm rượu của phụ thân, bị ta tố cáo, sư huynh rất tức giận, hôm sau liền ném ta vào vạc rượu, bị mùi rượu xông ta say ba ngày mới tỉnh. Từ đó trở , cứ hai ba ngày ta liền chạy đến vạc rượu của phụ thân, ngươi nói xem, rượu này cũng luyện ra được người ngang ngược âu sầu, uống thế nào cũng say."

      Giọng điệu mang vẻ trêu đùa, nghe ra lại có mấy phần bi thương, có vài vết thương, mặc dù đã kết vảy, lúc nhớ tới vẫn rất đau, Lý Minh Kỳ biết an ủi thế nào, "Đến đây, ta say với ngươi một trận." Say sẽ đau, có thể trốn được lúc nào hay lúc ấy.

      Rượu nồng, liền nghe tiếng bàn kế bên nói chuyện, tay bốc đậu phộng của Lý Minh Kỳ dừng một chút, một người nói, "Các ngươi cảm thấy Vô Trần cung nổi lên cùng việc Vạn Kiếm sơn trang bị tiêu diệt quá đúng lúc sao?"

      "Hừ, đúng dịp hay chỉ có người trong cuộc biết rõ."

      Sao trận sóng gió này lại lan xa đến thế? Vô Trần cung chỉ dựa vào ma giáo gian tà mà còn quan hệ đến việc Vạn Kiếm sơn trang bị hủy diệt luôn sao? Ngay cả ánh mắt cũng nâng, Kiếm Hâm : "Huynh đệ, đừng mất hồn như thế, chúng ta uống rượu, đừng nghe bọn họ hươu vượn."

      "Ừ, cạn chén." Lý Minh Kỳ biết trong lòng nàng ta khó chịu, vừa nghĩ đến, trong đầu đầy suy tư, liền lộ ra vẻ yên lòng, tại sao Trầm Ngạn Khanh lại trắng trợn khiêu khích như vậy? Kiếm Hâm thấy nàng lại mất hồn, đổi bầu rượu trong tay nàng.

      Lý Minh Kỳ để ý, uống một hớp vào bụng, mặt nhăn như cái bánh bao, suýt phun luôn đầu lưỡi: "Ngươi lại giở trò, thật xấu."

      "Ai bảo ngươi chú tâm, nghĩ đến mỹ nữ nhà ai đây?"

      Lý Minh Kỳ cải trang, thể lời phản bác, "Xưa từng có chuyện đoạn tụ, trong lòng đệ chỉ có mình huynh trưởng, uống , hôm nay ta liều mình tiếp rượu, say về." rất hay, đáng tiếc tửu lượng quả là tốt, bình rượu trái cây khiến nàng say ba phần, lại uống thêm hai chén rượu mạnh, đầu nặng nề, nằm úp bất động bàn.

      Ưm, Minh Kỳ gạt người, rõ ràng ba chén, lại nói một chén liền say, xem , thử liền biết ngay. Kiếm Hâm một tay chống cằm, cười lắc đầu, uống rượu một mình càng thấy đơn, nàng ta uống nữa, đỡ gã say này lên lầu, vừa sắp xếp xong, hành lang liền truyền đến thanh quen thuộc, nàng ta bất chấp mọi thứ, nhanh chóng mở cửa đuổi theo.

      Ánh trăng xuyên qua cửa sổ rơi vào trong phòng, nhuộm quầng sáng mông lung như vải mỏng, cánh cửa sổ gió mà lay, mở rộng, phát ra chút tiếng động nào. Khi cửa sổ đóng lại, trong phòng nhiều thêm một bóng dáng cao lớn. Bóng người ung dung bước đến, ngồi xuống bên giường, ánh mắt dịu dàng lưu luyến, "Xem ra lá gan thật lớn, chỉ dám giết người, lại còn dám uống say, sợ bị người ta bán sao?" Nam tử buông màn, cởi áo ngoài, ôm nàng hôn xuống.

      Lý Minh Kỳ nằm mơ rồi, trong mơ thấy mình bị Trầm Ngạn Khanh lột sạch quần áo, đặt dưới người mà khi dễ, mình cũng hay ho gì, bị trêu chọc mà dục hỏa khó nhịn, cuối cùng mình lại bá vương ngạnh thượng cung*? (*cưỡng gian đấy bà con ạ)
      Last edited by a moderator: 10/4/16
      amandatruc, tart_trung, AliceNguyen27 others thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 45: Ra từ biệt (tiếp theo)

      Khi trời sáng, tỉnh lại từ trong mộng, cả người Lý Minh Kỳ vô cùng đau nhức, nàng khỏi nhớ đến mộng xuân đêm qua, mặt đen lại, say rượu hỏng việc, hỏng việc mà.

      Y phục người Lý Minh Kỳ toàn vẹn hao tổn gì, chắc vì cởi nên có hơi nhăn, nàng vuốt trán, đầu có chút nặng nề, "Hâm nhi?" Kêu hai tiếng mà vẫn thấy ai trả lời, nhìn chung quanh một chút, trong phòng có bóng dáng Hâm nhi.

      "Gì chứ, kỳ quái , rồi sao?" Lúc đến bên bàn rót nước nhìn thấy một phong thư, dùng ấm trà đè lên, đó viết gửi Minh Kỳ, hẳn là Kiếm Hâm để lại cho nàng, quả nhiên chữ cũng như người, tràn đầy khí thế, giống như thanh kiếm tuốt vỏ, rất có khi phách.

      Nội dung trong thư hết sức đơn giản, chỉ nói đêm qua sư huynh muội gặp mặt, sợ mang đến tai họa cho nàng, đành rời khỏi trong đêm, mong Lý Minh Kỳ tha thứ cho nàng ta vì từ giã, nếu ngày khác có duyên gặp lại, nhất ̣nh tùy nàng xử lý. Lại dặn nàng, giang hồ hỗn loạn, nhất ̣nh phải đề phòng nhiều hơn, đối với kẻ ̣ch nên tàn nhẫn thì tàn nhẫn, được mềm yếu nhượng bộ.

      Lý Minh Kỳ ngồi sững ghế, gối đầu lên lưng ghế, úp thư lên mặt, rốt cuộc chỉ còn lại mình nàng, hành trình đơn độc liêu, có lúc nàng cũng tự hỏi mình, ngươi kiên trì làm gì? Kiên trì đến mức độ nào ngươi mới hài lòng?

      Hài lòng? Hừ, đây căn bản phải chuyện hài lòng là có thể giải quyết!

      Lý Minh Kỳ dùng sức vuốt mặt mình, chấn chỉnh tâm tình rồi để lại cho dì Hắc một phong thư, cũng như Kiếm Hâm từ mà biệt. Nàng đeo bọc hành lý rời khỏi Hỉ Sơn thôn, thẳng về phía nam.

      Lúc ngang qua kiếm phái Thanh Thành, nhìn thấy người người tấp nập, nàng mới chợt nhớ, thì ra đã đến mùng mười. Lý Minh Kỳ dừng bước, nhảy lên một cây cổ thụ, yên lặng nhìn, nhìn nơi náo nhiệt kia, nhìn xem vị chưởng môn kia thất bại như thế nào, đồng thời cũng để xem rốt cuộc người nọ có muốn bắt nàng trở về hay .

      Giờ ngọ ba khắc, Tô Diễn toàn thân áo đen, tay cầm trường kiếm, đúng hẹn mà đến. Tuổi của hắn vốn lớn, lại có gương mặt trẻ con, thật quá mức lừa người.

      Chưởng môn phái Thanh Thành - Đường Sơn vuốt chòm râu: "Chàng trai trẻ, lúc này ngươi rời vẫn còn kịp."

      Tô Diễn lạnh lùng cười một tiếng, tay cầm kiếm xoay ngang, dây dưa chút nào: "Mời."

      Đường Sơn lại giang hồ mấy chục năm, có thể trở thành chưởng môn đương nhiên phải đèn đã cạn dầu, thấy hắn ta ngu ngốc nghe, cũng phí lời, hôm nay quần hùng tề tụ, nếu lão thua trong tay thiếu niên này, cho dù còn sống cũng mặt mũi mà sống yên ổn giang hồ.

      Hôm nay Tô Diễn đến chính là để giết người lập uy, thân pháp hắn ta quỷ dị, chiêu thức tàn độc, mới đánh được bảy chiêu, miệng mũi Đường Sơn chảy máu, ràng sắp đổ sụp.

      Khóe môi Lý Minh Kỳ lộ ra nụ cười châm biếm, người này như cây nến sắp tắt trong gió, mặc dù còn ngọn lửa, nhưng cũng nhanh tắt thôi, xem náo nhiệt xong rồi, đường của nàng, vẫn tiếp tục phải .
      Last edited by a moderator: 10/4/16
      amandatruc, tart_trung, AliceNguyen36 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :