1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trọn đời có duyên - Viên Nghệ (Quân Nhân) (Full 67 Chương+ 1 NT) - Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 51: Trước sau hôn nhân


      Ngày trong cơn nhớ nhung trôi qua chậm như rùa.

      Diệp Dĩ Mạt mỗi ngày vẫn làm bình thường như cũ, mặc dù có lúc nghe thấy được mùi vị kỳ quái còn ghê tởm, nhưng mà dì Trần đặc biệt làm trà gừng và gừng miếng cho , lúc nào mà thấy ghê tởm thời uống hớp hoặc là ngậm miếng, ngược lại hiệu quả chống nôn cũng tồi.

      rất tẫn trách, buổi trưa mỗi ngày cũng đều đưa cơm đến phòng làm việc của rất sớm, mặc dù Diệp Dĩ Mạt mấy lần cần phải phiền toái như vậy, ai ngờ nhóc Tử Nghiêu này cũng rất bướng bỉnh, đồng ý mẹ và trai, phải chăm sóc chị dâu cẩn thận, liền thể nuốt lời.

      Như thế, dưới ánh mắt quỷ dị của mọi người ở trong văn phòng, Diệp Dĩ Mạt thể làm gì khác hơn là tươi cười ngại ngùng, lôi kéo Tử Nghiêu giới thiệu: "Đây là em của bạn trai tôi."

      Tại lúc cằm mọi người cũng đều rơi xuống, Tất Tử Nghiêu rất vô tội nháy mắt: "Chị dâu, chị và em phải lấy giấy chứng nhận rồi ý nghĩa là vợ chồng theo pháp luật hay sao?

      Diệp Dĩ Mạt yên lặng vỗ trán, vị chồng này đến tột cùng là ngây thơ hay là phúc hắc đây? Thầy giáo Lương trong phòng làm việc có chút ý tứ với cũng biết, nhưng mà người ta tỏ vẻ, cũng tiện gì, Tử Nghiêu như vậy đúng là giải quyết triệt để vấn đề,.

      "Vốn định mấy ngày nữa gửi thiếp mời, bây giờ mọi người đều biết, như vậy vẫn nên phất bây giờ luôn thôi." Thở hơi, Diệp Dĩ Mạt lấy ra thiếp mời từ trong túi sách mà sáng nay dì Trần nhét vào, may mà sáng nay dì Trần bảo gửi thiếp mời cho các đồng nghiệp, vốn là chỉ định mời Tiểu Hàm, Tư Tư và thầy Từ.

      "Tiểu Mạt muốn kết hôn à?" Chị lớn trong phòng làm việc phản ứng đầu tiên, khuôn mặt tươi cười chúc mừng, "Chúc mừng, phòng làm việc chúng ta cũng rất lâu rồi cũng có ai cưới hỏi cả~" Tiểu Lương vui thôi.

      Thầy lớn tuổi cùng dạy lịch sử Diệp Dĩ Mạt cũng từ từ thò đầu ra từ phía sau tờ báo: "Diệp nha đầu muốn kết hôn à? Con cái nhà nào vậy?"

      Diệp Dĩ Mạt mím môi có chút ngượng ngùng: "Là con trai chiến hữu cũ của ba em ạ, cũng là quân nhân."

      "A ~" mọi người sáng tỏ cười tiếng, ánh mắt cũng có chút đồng tình liếc về hướng khuôn mặt với nụ cười cứng ngắc của thầy giáo Lương, ra đời ai nhanh chết trước, ai, tiểu tử nén bi thương, chân trời chỗ nào cỏ thơm, tại cậu xuống tay chậm hơn so với người ta mà.

      Phát thiếp mời xong, tin tức giáo Diệp lập tức kết hôn liền như mọc thêm cánh mà truyền ra, đứa bé mười bảy mười tám tuổi, nên hiểu đều hiểu rồi, những nam sinh thường ngày hay nghịch ngợm nhất hôm nay cũng đều yên tĩnh, vừa đến giờ của Diệp Dĩ Mạt, từng người tất cả đều ngoan giống như như mèo , mấy học sinh liên tục và lớn nhất cũng đều giống như giọng của mấy vợ , cũng phải làm cho người ta khó chịu thay bọn họ.

      "Tử Nghiêu, em có biết lớp em gần đây bị gì ?" Chẳng lẽ là áp lực quá lớn, rối loạn thần kinh? Diệp Dĩ Mạt 囧.

      " có gì ạ. Rất bình thường mà ~" Tất Tử Nghiêu trừng mắt nhìn, bày tỏ hiểu.

      "Vậy làm sao khi học mỗi người đều có làm ồn vậy?" Bình thường lớp lịch sử mọi người phải huyên náo cực kỳ sao?

      Tất Tử Nghiêu cong cong khóe miệng: "Chị dâu, chẳng lẽ chị quên có lần chị dạy học chạy đến nhà cầu nôn sao?"

      Diệp Dĩ Mạt vuốt ve cằm Ặc, chẳng lẽ là lúc ban đầu bị nôn nghén lợi hại nhất sao? Khi dạy đều rất tận lực khống chế, muốn nôn liền uống hớp trà gừng, nhưng mà cũng có lúc áp chế nổi, có lần thiếu chút nữa nôn ở lớp, may mà phòng học cách toilet xa, cũng may gây thành ‘thảm kịch’.

      "Bạn học lớp em tất cả đều , vì để cho giáo Diệp sinh em bé khỏe mạnh, tất cả mọi người muốn đồng tâm hiệp lực, dù sao, chúng em đều làm chú và dì của nó mà ~" Tất Tử Nghiêu rất kiêu ngạo, sắp trỏ thành , các bạn học đều đồng lứa với , tự nhiên đều là chú dì mà.

      "Bây giờ đứa trẻ có trưởng thành sớm như vậy chứ?" Diệp Dĩ Mạt xấu hổ, chẳng lẽ cũng bởi vì lần như vậy, những đứa bé này lại có thể biết là mang thai? Chẳng lẽ cũng nghĩ là là ăn gì bị đau bụng sao?

      Tất Tử Nghiêu le lưỡi cái: "Chị dâu, chúng em cũng nữa mà ~" hơn nửa năm nữa mọi người đều cử hành nghi thức trưởng thành rồi mà, sao người lớn và các thầy còn thích coi bọn như đứa bé vậy? Chuyện như vậy, coi như phải tận mắt thấy qua, diễn ti vi cũng có rất nhiều mà, tùy tiện đoán chút cũng có thể đoán được, huống chi trước đó chị dâu lại xin nghỉ vài ngày như vậy, mọi người sớm suy đoán nguyên nhân, rốt cuộc là vì cái gì, khiến giáo Diệp vẫn luôn chuyên cần phải xin nghỉ chứ.

      Lại , còn có mấy ngày nữa chính là hôn lễ của trai và chị dâu, mẹ sớm bố trí tân phòng cho chị rồi, chỉ là cái này, mẹ còn đặc biệt sửa phòng làm việc ban đầu của trai thành phòng trẻ con rồi, mua là nhiều món đồ chơi và đồ cho trẻ, bày đầy cả gian phòng. Tầng hai biệt thự nhà , từ sau khi trai lính, cũng là lần đầu tiên có đông người như vậy.

      Trong phòng làm việc, Thẩm Bân nhạo báng nhìn Tất Tử Thần ở trước mặt: "Lão Tất, cái người này làm sao lại mang ảnh cưới đến cho chúng tôi xem chút? Làm sao lại phát hai hộp bánh kẹo cưới à? có suy nghĩ ~"

      Tất Tử Thần bất đắc dĩ cười, doanh trưởng biết còn hỏi, "Doanh trưởng, tiệc rượu này về sau nhất định bổ túc, thông cảm cho~" trạng thái bây giờ của Tiểu Mạt, chụp hình cưới sợ là được, thứ nhất thân thể chịu nổi, thứ hai phụ nữ luôn muốn lưu lại hình ảnh mình đẹp nhất, hai ngày trước trong điện thoại Tiểu Mạt có , bây giờ mặt bắt đầu phát triển rồi, rối rắm đấy.

      "Đúng vậy tiểu tử cậu! xinh đẹp như vậy làmvợ cậu, cũng thể khi dễ người ta được ~" lời cần cũng biết, nhất định là tiểu tử này lên trước thuyền mua vé bổ sung sau rồi, nếu , sao có thể ảnh cưới cũng chụp, tiệc rượu trong bộ đội cũng bày chỉ phát hai hộp bánh kẹo cưới chứ? từ mà biệt, còn danh tiếng quân trưởng của ba nữa đấy, cũng biết có bao nhiêu người đến uống rượu mừng này đấy.

      "Doanh trưởng các thông cảm cho, Tiểu Mạt thân thể được tốt, chờ sau này nhất định bổ sung~" Tất Tử Thần ở trước mặt doanh trưởng vẫn luôn tâm phục khẩu phục, năm từ trường quân đội tốt nghiệp doanh trưởng cùng đúng là gần bốn mươi tuổi, cùng nhau làm việc, người này dạy cho rất nhiều điều.
      " với tôi có cái rắm sao? Bọn lính dưới trướng của cậu, phải đều chờ ăn rượu mừng của cậu sao?" Chính ủy Triệu xem như đợi cơ hội tuyên truyền ‘ ta tham gia quân ngũ, cũng nên có cái nhà ’ lý luận rồi, đến cả trại phó Tất độc thân nhiều năm đều cưới vợ rồi, bọn lỗ mãng các cậu, chẳng lẽ còn thấy ánh sáng à? Nhanh chóng tìm nàng dâu cho tôi ! Cái gì mà bạn học cũ, hàng xóm sát vách, có cơ hội thể bỏ qua!

      Cho ba ngày nghỉ, doanh trưởng cũng coi là hào phóng rồi, vai gánh cả công việc của ông và Tất Tử Thần, cũng vì để Tất Tử Thần yên tâm chuẩn bị hôn lễ của mình.

      "Tử thần, sao cậu vẫn còn ở nơi này? Còn nhanh đón Tiểu Mạt?" Lý Mân nhéo lông mày con trai mình kêu, này đến lúc nào rồi chứ? Tử Thần sao vội vậy? Đợi lát nữa qua giờ
      lành, là xong rồi.

      Tất Tử Thần bất đắc dĩ hô tiếng: “Mẹ, con sớm chuẩn bị tốt rồi, chờ tài xế.” Mình kết hôn, mình cũng thể làm tài xế đón dâu chứ? Làm tài xế chính là mấy người kia? Ha hả, tất cả đều là em cởi truồng lớn lên với Tất Tử Thần trong đại viện, vừa nghe Tất lão đại muốn kết hôn. Ngũ Hồ Tứ Hải đều trở lại, hơn nữa vỗ tay quyết tâm muốn làm thay chút chuyện, ngày kết hôn chuyện quan trọng nhất là gì? Là đón dâu mới!

      Lý Mân nghe xong lời này, cũng bất đắc dĩ, khi tài xế là mấy đứa tiểu tử này, đứa nào phải là người bận rộn? Giới chính trị, giới quân nhân, thương giới, mấy tên tiểu tử này ngày xưa náo nhiệt làm ấm ĩ, lúc này Thần kết hôn bọn họ tất cả đều chạy về, đó cũng là xem ở làm việc nhặt, may mà hôn lễ lần này mời người ngoài, chỉ mời bạn bè thân cận thân thích, nếu , riêng mấy tiểu tử này vừa lộ mặt, liền đủ làm thành phố rung chuyển, khoan hãy đến mấy người chiến hữu cũ và bạn nối khố của lão Tất rồi.

      “Tới rồi tới rồi” phù rể Mã Kiều nhanh chóng chạy vào: “Đoàn xe tới” người tốt, toàn là xe nổi tiếng, Ferrari chỉ có thể làm chụp ảnh xe! Doanh trưởng sao lại che giấu kỹ vậy chứ? Bình thường thấy doanh trưởng cười híp mắt như người hiền lành với họ, lúc hướng về phía chị dâu cùng là dụ dỗ thương, làm cho bọn họ còn tưởng rằng trại phó xuất thân từ tầng lớp trung lưu hay nông dân chứ!

      ” Tất Tử Thần vung tay lên, đón dâu mới! cho rằng vội à? Ngày kết hôn vui vẻ, người nào vui lòng gặp phải chút gì chuyện chứ? Mấy tiểu tử kia nếu là ở hôm nay làm cho như xe tuột xích, nhìn xem thu thập bọn họ thế nào! Dù là chủ tịch công ty, lãnh đạo thành phố như thế nào? Còn phải đều gọi sao?

      “Chị dâu chị dâu mở cửa nhanh” Tất Tử Thần chọn mấy tên tiểu nháo lên cũng lợi hại, ngoài miệng kêu mở cửa, tần số đập cửa cũng tăng nhanh, ràng là muốn nhìn kịch hay mà.

      Phải bọn họ cũng rất hiếu kì, từ cùng nhau lớn lên, bọn họ dĩ nhiên cũng biết Tất Tử Thần giống bọn họ, mặc dù cùng lớn lên trong đại viện, nhưng mà Tử Thần luôn luôn là khinh thường với cái này, cho dù là khi còn bé hay sau này tất cả mọi người trưởng thành, cái gì đều mơ tưởng thứ nhất, cũng như bọn họ, chỉ cần đạt tới đủ xứng với thân phận bọn họ, Tử Thần, chỉ là muốn chứng minh mình.

      Người như bọn họ, nghĩ muốn phụ nữ nào mà có, cố tình chỉ có mình Tử Thần, nhắm mắt theo đuôi mà theo những năm tháng làm thanh niên tốt, dù là năm đó có quen mấy người bạn , cũng mang về giới thiệu với bọn họ, chỉ dám khẳng định có thể tới cuối cùng hay , muốn trì hoãn con nhà người ta.

      Đúng vậy, theo kiến thức của bọn họ, nữ đó, còn cam lòng rời sao? Tử Thần như vậy, thay vì muốn con nhà người ta bởi vì thân phận của mà thích , chẳng bằng phải muốn hủy diệt phần hồn nhiên.

      Cho nên , bọn họ ngược lại đối với dâu mới này rất tò mò, chẳng những làm cho Tử Thần cam tâm tình nguyện cưới , đến cả bác trai Tất, dì Lý cũng đều đồng ý cuộc hôn nhân này, cái này tấm thường rồi. Bác trai Tất mặc dù so sánh với cha mẹ của bọn họ, càng them coi trọng gia thế nhà người ta, nhưng mà thân thế to lớn cũng quá vui lòng con trai mình tùy tùy tiện tiện cưới người phụ nữ, gia đình bọn họ như vậy, con dâu chỉ là đặt riêng ở trong nhà nhìn.

      “Tiểu Mạt, mở cửa” Tất Tử Thần đẩy người ra, tự mình lên trước gõ cửa. Dâu phụ trong nhà Tiểu Mạt, sớm vào căn phòng khác rồi, đúng, họ nhường cho Tử Nghiêu làm phù dâu cho chị dâu . “Tử Nghiêu, nhanh mở cửa cho em ” người bên đội ngũ đón dâu bên cạnh xem trò vui nhịn được đối với người em nhìn từ mà lớn lên mà lên tiếng giục.

      , giáo Trần rồi,l muốn em mở cửa cho , về sau thành tích số học của em mỗi lần phải tăng dần!” Tử Nghiêu rất uất ức, tại sao những dâu phụ khác của chị dâu đều là giáo viên trong trường học của ? Hơn nữa còn có giáo viên môn số học mới đổi lớp mười hai của nữa chứ? Ô ô ô ô, bị chính giáo của mình uy hiếp, lòng hạm hại nổi rồi!

      “Ta !” Ngoài cửa mảnh tiếng ngã xuống đất.

      “Doanh trường Tất, nhanh nhét bao tiền lì xì !” Người phía sau nhìn nổi rồi, chống chiêu chống chiêu, nghĩ ra kế chủ ý. Ai, bọn họ bình thường làm gương sang cho người khác, khi điên lên, so với ai khác cũng có thể náo!
      Last edited: 20/11/14
      garan2602trangtrongnuoc thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 52: trước sau hôn nhân

      "Chị dâu chị dâu nhanh mở cửa ~ nếu mở cửa, Thần của bọn em bắt chúng em làm bia để trút giận mất~" Ngưu Lập Thần có quan hệ tốt nhất với Tất Tử Thần nằm ở cửa kêu lấy lòng, cho dù ai cũng nhìn ra người đàn ông cười híp mắt dán lên cánh cửa đồng này ông chủ của công ty lớn thị trường.

      "Đúng vậy, chị dâu, chị mau theo Thần của bon em , nếu , Thần bắt em chúng em đánh trút giận đấy~"

      Ngoài phòng mảnh cợt nhã hòa cùng, trong phòng các toàn bộ nghe được xem thường cuồng lật, đám người kia, đúng là từng người đều quét mật ngoài miệng, cả chị dâu tốt cũng gọi rồi, đúng là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.

      ", Trần Vương rồi, phải trả lời ba vấn đề mới được ~ nếu nhét có bao nhiêu bao tiền lì xì cũng được ~" Tất Tử Nghiêu kêu gọi đầu hàng .Các ấy đều thiếu tiền, bao tiền lì xì mỗi người đều căng phồng, cũng thiếu chút nữa đút được vào trong khe cửa.

      "Yes Sir ~ các em hỏi , Thần của bọn nhất định trả lời được ~~" mấy vị tài xế ‘nghiệp dư’ so với phù rể còn hăng say, từng người vươn cổ dài muốn nhìn chị dâu tương lại.

      "Thứ nhất, Tiểu Mạt nhà chúng tôi thích ăn hay thích ăn cái gì ?"

      Tất Tử Thần giương dưới lông mày, cái vấn đề này quá đơn giản chứ?"Tiểu Mạt thích ăn sườn chua ngọt, thịt bò nấu tỏi, khoai tây miếng nấu với thịt gà bỏ ớt xanh, tất cả rau dưa trừ cà rốt. Trái cây ăn sầu riêng bởi vì quá thúi."
      "Coi như đáp đúng, câu tiếp theo. người dâu nốt ruồi lớn nhất nằm ở nơi nào?" Cái vấn đề này xảo trá, có lẽ được Diệp Dĩ Mạt đồng ý, trong nhà đùa giỡn ầm ĩ, còn có thể nghe được vừa xấu hổ lại tức giận trách tiếng, ngoài phòng tất cả đều là mảnh ồn ào.

      Tất Tử Thần vội trả lời, nghe tiếng ồn ào bên trong, nhíu nhíu mày, vội vàng vỗ vài cái lên cửa, dăn dò em : "Tử Nghiêu, em chăm sóc chị dâu em cẩn thận, đừng để ấy bị vấp gặp ~!" Mặc áo cưới, bộ cũng phải cẩn thận, nếu cẩn thận dẫm lên làn váy, vậy phải là đùa giỡn rồi.

      Tử Nghiêu tẫn chức tẫn trách làm xong công việc dâu phụ, tay giơ túi xách lên, tay che chở chị dâu, cũng may người trong phòng cũng đều biết đúng mực, biết những thứ gì, chỉ mấy câu trấn an được dâu rồi. Lát sau chỉ nghe thấy bên trong truyền tới giọng nữ dương dương tự đắc: "Chú rễ nhanh chóng trả lời ~ nếu mở cửa đâu~"

      "Nhanh trả lời ~" vào lúc này, những phù rễ ở ngoài cửa cũng phản bội rồi, toàn tâm toàn gây náo nhiệt. Tất Tử Thần nhăn lông mày, giống như là nhớ lại hồi còn vậy, mọi người hi hi ha ha, có gì cố kỵ, , bọn họ cũng muốn biết, cái Tất lão đại luôn có bộ mặt phớt tỉnh này, đến tột cùng là trả lời cái vấn đề này thế nào đây, cũng biết sau này chị dâu lại giáo huấn ta thế nào nữa, ha ha.

      Tất Tử Thần lại xem giờ tổ chức, mấy người trong phòng còn chịu nhả ra, Tất Tử Thần khỏi cười khổ, việc đón vợ này . Quả nhiên phải cứ tùy tùy tiện tiện đón mà được."Tiểu Mạt, vậy nhé ~" phút cuối cùng, Tất Tử Thần cũng quên báo cáo trước, phải biết, hôm nay về sau, có thủ trưởng, thủ trưởng nếu là muốn tốt hơn, dù là tốt hơn cũng phải giả bộ dễ chịu.

      "Cái đó, giáo Diệp người nốt ruồi ràng nhất là lòng bàn chân chân bên phải." May là thân kinh bách chiến, Tất Tử Thần mặt mo cũng khỏi có chút hồng, dù sao cũng đứng trước đám đông những việc này, cũng may mà người ở bên trong nghĩ ra được vấn đề khó hơn.

      "A ~ nâng lòng bàn chân lên ... ~" trong nhà ngoài nhà trăm miệng lời ứng tiếng, khiến dâu chú rể đều đỏ mặt, cái thời đại này, Động Phòng Hoa Chúc đầu đêm ngược lại thành hiếm, người trẻ tuổi, cũng chỉ là tham gia náo nhiệt, vấn đề quá đáng hơn cũng còn có hỏi ra đấy.

      "Ai nha Tử Nghiêu vẫn còn ở bên trong !" Cũng biết là người nào tiếng, nhất thời tất cả mọi người có nhận thức, ở trước mặt em chồng loại vấn đề này, đây phải là dạy hư đứa trẻ sao?

      Câu cuối cùng, hỏi vấn đề cũng rất tùy ý, cũng chỉ là hỏi bọn họ làm sao quen biết lần đâu gặp mặt thế nào thôi.

      Nhận dâu mới, chuyện kế tiếp ngược lại đơn giản. Diệp Dĩ Mạt nhất định là thể uống rượu, cũng chỉ là lúc mời rượu trưởng bối nhấp vài hớp nước trái cây, nhóm bạn của Tất Tử Thần và phù rể cũng đều phải ăn cơm khô, phải ở trong đại viện bị rót lớn hay là ở trong quân doanh luyện ra được tửu lượng, ứng phó cũng là dư dả, bảo đảm có thể để cho chú rễ tỉnh táo vào động phòng là được.

      Mang thai vốn là dễ dàng mệt mỏi, vừa đến hai giờ chiều, Lý Mân để cho con dâu về nghỉ, việc đón tiếp khách, giao cho bà và Trần Hạnh là được, họ là hai bà mẹ, cũng thể ăn mà làm.

      Bụng Diệp Dĩ Mạt còn chưa lộ, nhưng nhìn tình hình này, trong lòng mọi người cũng đều hiểu, dâu mới rượu mời uống rượu, trừ lúc mặc sườn xám giày cao gót lát, còn lại đều là đều giày đế bằng, cái này vẫn chưa thể chút gì sao? Tất cả mọi người phải người ngu, mấy ngày nay tâm tình quân trưởng Tất khó có khi tốt như vậy, người có lòng dĩ nhiên phát .

      Như vậy, tiếng mọi người chúc mừng càng thêm hơn nhiều, Lý Mân và Trần Hạnh dĩ nhiên là mau để cho Tiểu Mạt rút lui, chuyện cười, nếu đứng chờ tất cả tân khách đều về hết, Tiểu Mạt còn đứng được sao?

      Dâu phụ hơn phân nửa cũng ở lại trường hôn lễ giúp tay ứng phó cục diện, chỉ có Tử Nghiêu và Tư Tư ở lại cùng dâu. Trở về phòng, Diệp Dĩ Mạt liền kịp chờ đợi mà thay quần áo, lễ phục đẹp mắt mặc rất đẹp, nhưng thoải mái như đồ T- shirt.

      Tử Nghiêu là tiểu đại nhân, nghiêm trang phân phó chị dâu nghỉ ngơi tốt sau đó liền thay đóng cửa, giáo Lý chăm sóc còn phải lấy chút thức ăn cho chị dâu ăn chút rồi ngủ tiếp, may mà chị Vương trong nhà chuẩn bị xong, chỉ cần bưng lên là được.

      Lúc Tất Tử Thần trở lại, Diệp Dĩ Mạt ngủ giấc rồi. Nhóm người kia còn ồn ào đòi náo động phòng, đều bị võ lực của trấn áp rồi, chị dâu các cậu mệt mỏi ngày, các ngươi khỏe như vậy lại muốn quấy rầy sao? Còn như vậy, chờ sau này cháu các cậu ra đời, tôi để cho nó kêu chú đâu! Nếu hôm nay mà phối hợp, đến lúc đó vinh dự nhận được chức cha nuôi!

      Đây chính là điển hình uy hiếp dụ dỗ mà!

      " tỉnh rồi hả ?" Nhìn mở mắt, Tất Tử Thần cong cong lông mi cười , bàn tay xoa bụng của , mặt mày dịu dàng giống như gió như nước, "Có mệt hay ?" Mặc dù hôn lễ cần thể miễn, muốn mời tân khách cũng tận lực giảm bớt, nhưng là Tất gia nhiều năm như vậy căn cơ còn đó, lại là trưởng tôn đời này của nhà họ Tất, hôn lễ của , tất nhiên thiếu được những người khác đến chúc mừng rồi.

      "Cũng may, chỉ có chân có chút đau." Diệp Dĩ Mạt ngồi dậy, tựa vào giường, khẽ mỉm cười nhìn .

      Tất Tử Thần cởi nút áo ngực, lễ phục kết hôn vẫn là thân quân trang thẳng thớm, so với tây trang càng thêm nổi bật lên tinh thần. Đem đôi chân mảnh khảnh gác lên đùi mình, Tất Tử Thần nhàng vuốt ve, "Hôm nay nên nghỉ ngơi sớm chút, buổi tối cũng có gì chuyện đâu."

      "Vâng." nhàng đáp tiếng, Diệp Dĩ Mạt chợt liền đỏ mặt. phải là chưa từng thân mật như vậy, nhưng khi nhìn hề ngăn cách như vậy, vẫn nhịn được mặt hồng tim đập. Đều người đàn ông nếu mà thích người phụ nữ, ta bớt làm cao vì làm mọi chuyện, Diệp Dĩ Mạt biết nên làm sao sao hình dung loại tâm tình này, khi thấy cứ rũ thấp mi mắt, nhàng xoa bóp lòng bàn chân thay như vậy.

      Chân của ra dáng dấp khó coi, chân cỡ 37, đối với phụ nữ coi là , bởi vì mang giày cao gót mà để lại vết chai, khi cảm thụ lòng bàn tay ấm áp của , tâm chợt liền mềm mại thành mảnh.
      dungggtrangtrongnuoc thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 53: trước sau hôn nhân


      Tất Tử Thần về đơn vị hơn hai tuần rồi, Diệp Dĩ Mạt nhìn lịch ngày bàn chút, nơi khóe mắt là nụ cười nhè

      Bảo bảo hơn ba tháng rồi, ngày mai khám thai, mỗi lần đều là mẹ chồng hoặc là dì Trần cùng với , có lúc Lý Thụy cũng cùng.

      Mẹ chồng và dì Trần đều say mê công việc chụp ảnh, dĩ nhiên là bỏ qua việc ghi chép sinh mệnh từ phôi thai phát triển đến ra đời rồi quá trình lớn lên, hơn nữa đây cháu nội cháu ngoại của họ, càng thêm có giá trị kỷ niệm. Vì vậy, mỗi lần khám thai, cũng làm như là chụp hình phim phóng .

      "Lão Mã, bây giờ có phải là có thể thấy hình dạng bảo bảo ?" Lý Mân giống như học sinh giỏi, vội vã cuống cuồng hỏi ông bạn lâu năm.

      Bác sĩ Mã nhìn bạn học cũ là quân trưởng phu nhân của mình, ít ban trong đám bạn học, năm đó thấy bà rất quật cường, nhiều người theo đuổi như vậy, cố tình coi trọng cái người tiểu trung đội trưởng tính khí kia vừa thối vừa cứng còn biết vài câu mật ngọt kia chứ, nhưng ai có thể biết thời gian thấm thoát thoi đưa, vợ chồng bọn họ chẳng những tình cảm chắc chắn, hơn nữa nhiều năm như vậy, năm đó tiểu trung đội trưởng hôm nay sớm thành quân trưởng.

      "Đợi lát nữa có thể thấy bảo bảo rồi." Bác sĩ Mã cười gật đầu cái, đứa Tử Thần này lúc kết hôn ông cũng tham dự, chẳng qua là lúc đó quá nhiều người, bọn họ người trẻ tuổi lại làm ầm ĩ, ông liền đứng xa xa liếc nhìn, dâu rất thanh tú, lúc cười lên má trái có lúm đồng tiền nhàn nhạt, cùng chú rễ cao lớn đứng chung chỗ, rất xứng đôi. biết Lý Mân đối với hôn này rất là hài lòng, bà vốn cũng phải là người coi trọng môn đăng hộ đối, nhớ năm đó, bà là con thị trưởng, lúc đó cũng biết thân phận Tất Trọng Tường có gia cảnh gì, mà lúc đó, ở trong mắt tất cả mọi người, Tất Trọng Tường cũng chỉ là tiểu trung đội trưởng có tiền đồ gì mà thôi.

      " Tiểu Mạt nhà chúng ta gần đây rất tham ăn, bảo bảo trong bụng chắc cũng rất khỏe mạnh chứ?" Lý Mân cười lôi kéo tay con dâu, cười đến gương mặt ôn hòa. Mấy ngày nay, Tiểu Mạt cũng nghe thấy được mùi vị gì liền ói nữa rồi, chỉ là khẩu vị cũng tốt hơn rất nhiều, thường thường nửa đêm cũng muốn ăn cái gì, bà bảo chị Vương chuẩn bị trước các loại thức ăn, để trong bình giữ nhiệt, đặt ở đầu giường của , muốn ăn cái gì cũng dễ dàng.

      Bụng Tiểu Mạt bắt đầu dần dần ra, có lẽ là bởi vì ăn được nhiều, gần đây ngược lại nhìn mập hơn vòng, sắc mặt cũng hồng nhuận rất nhiều. Cũng bởi vì cái này, bà đồng ý Tiểu Mạt mỗi ngày còn khổ cực soạn bài như vậy, dạy, chỉ là Tiểu Mạt muốn nữa đường xin nghỉ dài hạn, đợt này lớp mười hai còn tới 3 tháng nữa là kết thúc học, muốn bỏ dở nửa chừng.

      Lý Mân đại khái có thể hiểu được loại tâm tình này của , dạy học sinh cần có loại cảm giác đó, muốn là người nuốt lời... Kiên trì, năm đó bà từng từng có.

      "Lão Mã, ông có thể cho tôi hình bảo bối nhà chúng tôi được ?"

      "Được." Bác sĩ Mã cười lên tiếng.

      Kết quả kiểm tra rất nhanh có. Lý Mân mặt khiếp sợ nhìn chằm chằm màn ảnh, tay run run chỉ chỉ hai điểm : "Hai, hai?"

      Bác sĩ Mã khẳng định gật đầu cái: "Đúng, hai." Sinh đôi cũng hiếm thấy, đối với gia đình mà , lập tức nghênh đón hai sinh mệnh , trong đó vui mừng, có thể nghĩ.

      "Tiểu Mạt, con lợi hại!" Lý Mân vui mừng giống như đứa bé, gương mặt thường ngày dịu dàng đoan trang mang đầy nụ cười dám tin: "Phải nhanh báo cho Tử Thần, nhất định nó mừng như điên!" Nhà bọn họ bao lâu rồi có sinh mạng mới ra đời? Lúc này vừa có là hai! Đợi lát nữa về nhà cho lão già, muốn xem vẻ mặt già của ông nứt ra như thế nào! Ha ha ha, vừa nghĩ liền nhịn được buồn cười đấy.

      "Mẹ." Diệp Dĩ Mạt vội vàng kéo mẹ chồng, nhịp tim kích động dần dần có xu thế chậm lại, nghĩ tới lần này khám thai thế nhưng mang nhiều bất ngờ như vậy, hai bảo bảo giống nhau như đúc? Diệp Dĩ Mạt vuốt ngực, trong đầu thậm chí có cái chớp mắt trống ."Mẹ, con muốn tự mình cho Tử Thần." Diệp Dĩ Mạt có chút ngượng ngùng kéo kéo ống tay áo, mặt ửng đỏ có chút ngượng ngùng, bảo bảo nhà , đúng, là các bảo bảo nhà , bây giờ lớn lên ở trong thân thể của , từng ngày từng ngày lớn lên, rất nhanh, rất nhanh cùng bọn họ gặp mặt.

      "Được, được, mẹ , con tự mình cho Tử Thần ~" Lý Mân bày tỏ nháy mắt mấy cái, vợ chồng mới cưới nha, tóm lại là muốn có chút tình thú nho mà, huống chi con trai bà còn chiếm thiên thời địa lợi, nếu lại có nhân hòa, nó là chồng, khỏi cũng quá thất bại . Cho nên, bà làm mẹ, nên ủng hộ con trai và con dâu bồi dưỡng tình cảm vô điều kiện.

      Từ bệnh viện ra ngoài, Lý Mân vẫn luôn trong trạng thái như mây, nhiều năm rồi bà chưa có vui vẻ như vậy nữa, nhìn chút, mấy ngày nay, con trai kết hôn, Tiểu Mạt mang thai, hôm nay còn biết, Tiểu Mạt lại sinh đôi. phải bà nên tự hào sao? Con trai bà quá tiền đồ!

      Sao trước kia bà lại còn lo lắng Tử Thần tìm được vợ chứ? Chỉ bằng ngoại hình và trí tuệ của Tử Thần nhà bọn họ, tìm nàng dâu hoàn toàn khó mà! phải vậy sao, chưa tới nửa năm, nàng dâu có, đứa bé cũng có, hơn nữa còn là song sinh, chậc chậc, rốt cuộc con trai bà còn mạnh hơn ba nó, năm đó cha dùng năm rưỡi mới theo đuổi được bà.

      Diệp Dĩ Mạt ngồi ở phía sau chỗ tài xế ngồi, đôi tay vẫn nhàng xoa ở bụng, nơi đó, có thể cảm thấy nhịp tim của bảo bảo, từng nhịp từng nhịp, yếu ớt đến cơ hồ cách nào cảm thụ. Có lẽ là mẹ con thiên tính, huyết mạch tương liên để cho cách nào bỏ qua biến hóa hơi yếu này, từng điểm từng điểm, bọn nó ở lớn lên, ở trong bụng mẹ lớn lên.

      Về đến nhà, trở lại tân phòng của , đây từng là gian phong ở hơn hai mươi năm, khắp nơi đều là bóng dáng và mùi của . Bọn còn có chụp hình đám cưới, treo tường chính là hình bọn chụp chung lúc ở Nam Kinh, chàng trai mặc áo trắng sắc mặt ôn hòa, khóe miệng mang nụ cười thản nhiên, bên cạnh khẽ tựa vào người , ánh mắt trong sáng, sau lưng trời chiều đem bóng dáng của hai người kéo dài rất dài.

      "Alo, Tử Thần." Diệp Dĩ Mạt miễn cưỡng tựa vào giường, dùng điện thoại bàn ở tủ đầu giường gọi điện thoại cho . Bởi vì mang thai, máy vi tính và điện thoại trong phòng cũng sớm bị tịch thu, ngay cả bình thường soạn bài, tất cả đều là tự viết tay cả, do mẹ chồng giúp tay đánh máy vi tính, cho nên , có mệ chồng biết

      dùng máy vi tính rất quan trọng.

      " Tiểu Mạt, hôm nay thân thể còn tốt đó chứ? Có khó chịu hay ?" thanh trong trẻo của Tất Tử Thần trong điện thoại truyền đến, nghe giọng của hôm nay chắc là vội vàng.

      " Cũng may hôm nay mẹ theo em khám thai rồi." Diệp Dĩ Mạt đem điện thoại đổi sang lỗ tai khác:" Tử Thần, chừng nào về nhà? " Kể từ sau hôn lễ, mỗi ngày chỉ liên lạc bằng điện thoại, dây điện thoại tinh tế, kết nối hai đầu tương tư.

      " Bác sĩ thế nào?" Tất Tử Thần ngồi thẳng lên, trong ánh mắt có ít khẩn trương. Đề tài mỗi ngày của bọn họ, càng ngày vây quanh đứa bé càng nhiều, hình như người làm cha mẹ đều như vậy, đứa bé từ từ chíêm cứ trọng tâm sinh hoạt, giống như bọn họ ở trong bụng mẹ mỗi ngày đều trưởng thành, bọn họ chiếm phân lượng ở trong lòng cha mẹ, cũng càng ngày càng nặng.

      Diệp Dĩ Mạt mím môi cười, ngón tay từng cái từng cái xoa vải tơ mềm, vải lụa mát lạnh như thấm vào tận trong lòng, làm người ta cảm thấy thoải mái mát mẻ. " Bác sĩ rồi, các bảo bảo rất khỏe mạnh."

      Tất Tử Thần cười thầm, nụ cười cứng nhắc sau hai giây, làm như thể tin được, trong tiếng thậm chí mang theo chút run rẩy:" Em các bảo bảo?" Tất Tử Thần cẩn thận từng li từng tí hỏi.

      " Đúng vậy, các bảo bảo. " Diệp Di Mạt nhàng cười, tâm tình vui vẻ: " Bác sĩ rồi, là sinh đôi, đại khái phải làm ba trước hai tháng."

      " Tiểu Mạt...." Tất Tử Thần chợt. thốt nên lời. Tiểu Mạt của , ngừơi mang thai hai đứa bé của bọn họ, kết tinh tình cu r bọn họ, lại thể ở bên cạnh, trừ mỗi ngày gọi cú điện thoại, thậm chí ngay cả giống như người chồng bình thường làm chân chạy mua đồ ăn cho cũng làm được.

      Bọn họ bíêt được, mấy người bạn tốt của Tiểu Mạt,. trừ gặp qua Trần Tư Tư, cũn chính là ở hôn lễ gặp qua mâdy vị đồng nghiệp của , mà giống như việv đưa đón làm cái gì càng thêm chưa từng có. Có lúc, Tiểu Mạt thỉnh thoảng cũng bực tức, ang Chu.nhà Tiểu Hàm mỗi ngày đều đưa đón đúng gìơ, chủ nhật còn bỏ tiểu sữa hai người cùng nhau trải qua thế giới hai người, còn muốn gặp cũng khó khăn như vậy.

      lúc lời này giống như làm nũng, vừa giống như ở phát giận, giọng thấp mà nhu nhược, được dễ nghe. Cách điện thoại nhìn thấy nét mặt của , lại có thể tưởng tượng ra bĩu môi liếc mắt nhìn , nửa hé con ngươi ở chỗ sâu nhất định cất giấu nụ cười giảo hoạt.

      Triệu Chấn Kỳ từ cùng cởi truồng lớn lên từng hỏi đến tột cùng thích phụ nữ như thế nào. cũng tự hỏi mình, đến tột cùng là thích kiểu phụ nữ gì. Từ lúc biết nam nữ khác biệt tới nay, trừ lúc vào trại lính mấy năm này, bên cạnh cũng có ít mỹ nữ. Vô luận là trong đại viện hay ngoài đại viện cứ như bọn bạn bên cạnh cũng có khả năng chút động tình.

      cũng thử lui tới qua với mấy người phụ nữ, hoa khôi của trường hoa của hệ cũng phải là có, xinh đẹp hơn so với Tiểu Mạt cũn có, chỉ cần tên Tất Tử Thần, cũng biết có bao nhiêu thíêu nữ nguyện ý dính sát. Nhưng mà, cho dù là mối tình đầu mà mọi người cảm thấy khó quên nhất, biến mất từ lâu ở trong trí nhớ hành lang gấp khúc của , thậm chí nhớ nổi những kia trông như thế nào, chỉ bíêt là hình như có tóc dài.

      Nếu mà sớm mấy năm, lúc Tất Tử Thần amh thực muốn chứng minh mình, người thanh tú có thừa vẻ thùy mị giống như Tiểu Mạt vậy, sợ đúng là thể làm dừng chân. Đàn ông tóm lại là ưa thích xinh đẹp, nhất là như vậy, cái gì cũng mơ tưởng là người đứng đầu.

      Lại cứ, khi muốn dẹp yên, gặp được . Con ngươi cong cong, má lúm đồng tiền nhàn nhạt, tướng mạo thanh tú, ăn mặt đơn giản hào phóng, còn có người nhàn nhạt hương bưởi, đều giống như bàn tay vô hình, từng chút từng chút bắt được lòng của . Giống như ánh mặt trời rực rỡ, cái nhăn mày, nụ cười của , đều làm động tới tâm tình của .

      còn nhớ lúc trạm xe đón lần kia, lúc nâng lên con ngươi cười với , nháy mắt đôi mắt sạch trong suốt như hướng tới , nhanh chóng lứơt qua nụ cừơi ngượng ngùng, ràng phải nữ sinh rồi, thế nhưng nụ cười tinh khíêt mà đơn giản xuất tại gương mặt lại tuyệt làm cho người ta cảm thấy đột ngột, ngược lại có loại thanh lệ khiến người động lòng.

      nghĩ, chắc là vào thời điểm đó, để ý tới nhóc này? Tại cái đó ánh mặt trời rực rỡ sau giữa trưa.
      Last edited by a moderator: 30/11/14
      garan2602 thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 54: trước sau hôn nhân


      Diệp Dĩ Mạt bắt đầu mặc đồ phòng phóng xạ. Vốn là Lý Mân và Trần Hạnh cũng có ý định để tiếp tục công việc, dù sao cũng là sinh đôi, khẳng định so với thai càng phải chú ý hơn, chỉ là gần đây trạng thái của Diệp Dĩ Mạt rất tốt, trừ ăn ra khá hơn, những phản ứng khác cũng có, bác sỹ cũng , nếu mà vận động, sau này khi sinh bảo bảo cũng tốt, hai người làm mẹ mới xem như cho .

      Chỉ là cho cũng có điều kiện, thứ nhất, nhất định mỗi ngày Lý Mân bảo chị Vương chuẩn bị cơm trưa cho người mang đến cho , người lớn câu ‘con để cháu của mẹ bị đói bụng làm thế nào’, câu đầu tiên đem con của ra chặn miệng rồi, thức ăn ở trường học, có lúc chính là khó có thể nuốt xuống; thứ hai, làm do nhân viên bảo vệ đưa đón cũng thành định luật, điểm này Diệp Dĩ Mạt vẫn có gì phản đối, người ta đều là chồng, bạn trai đưa đón làm, chồng có bên cạnh, cũng kiểu cách đến nỗi nhất định tự lực cánh sinh, huống chi nhân viên bảo vệ lái xe hơi gia dụng, đủ khiêm tốn. ra , nếu phải là ba cho phép, nàng vẫn muốn tự mình lái xe

      "Tiểu Mạt, hôm nay ăn cái gì vậy?" điện thoại của doanh trưởng Tất đến đúng giờ, bây giờ càng ngày càng giống bà mẹ, từ ăn cái gì đến mấy giờ ngủ, tất cả đều muốn xen vào, nếu mà vừa ý của , chừng còn có thể giáo huấn cả buổi sáng qua điện thoại.

      Diệp Dĩ Mạt bất đắc dĩ cười: "Mẹ chuẩn bị canh chim bồ câu. . . . . ."Đầy chất béo, cũng uống đến buồn nôn rồi. Nhưng mà nỗi khổ tâm của người lớn, bà năm đó mang thai Tử Thần muốn uống cũng có, bây giờ có điều kiện, nhất định phải tẩm bổ cho con dâu.

      ra Diệp Dĩ Mạt có chút ai oán, lúc giáo Điền trong phòng làm việc sinh đứa trẻ, chồng của ấy cũng mập hơn mười cân, vì cái gì khác, cũng bởi vì giáo Điền thích ăn đồ, toàn bộ vào bụng của chồng ấy. Nhưng tốt hơn, muốn tìm cái ‘thùng rác’ cũng tìm được. ‘Thùng rác’, mỗi ngày chỉ có thể từ trong điện thoại làm vai trò người ba.

      Còn nhớ lúc với bảo bảo đá người, người nọ ở bên đầu điện thoại kia ngu nửa ngày, hồi lâu mới nghe được tiếng lắp bắp: "Đúng, đúng phải giống đánh chuột đất sao?" Diệp Dĩ Mạt giận đến muốn đạp người, có ví dụ này sao?

      Tháng sáu vừa qua, Diệp Dĩ Mạt cũng giống như là trở lại lớp mười hai, bắt đầu kỳ nghĩ hè dài đến ba tháng, mà lần này, có lẽ người cuối cùng nghỉ hè.

      Tử Nghiêu thi tốt nghiệp trung học xong, xem chừng có chút vui đối với thực tế, cả ngày vây quanh chị dâu, cùng bạn học ra ngoài dạo phố, mua về cũng là váy mềm mại khả ái, Diệp Dĩ Mạt nhìn là dở khóc dở cười, này sao cũng mong đợi sinh con chứ?

      Nghĩ đến Tất Tử Thần nghiêm trang bảo đem điện thoại dán bụng để chuyện, Diệp Dĩ Mạt lại nhịn được cười, người đàn ông này, có muốn ngây ngốc hay như vậy? Cách điện thoại, từng chữ từng câu: "Bảo bảo à, ta là ba ~b-a-ba, ba ~"

      Đầu tháng bảy, Tất Tử Thần trở về nhà lần. Khi đó, Diệp Dĩ Mạt ưỡn bụng ở lương tháp buổi sáng ngủ, bụng đặt cái chăn mỏng, tóc dài cắt , lộ ra lỗ tai trắng nuột.

      Tất Tử Thần nhàng vào phòng, hơn ba tháng có gặp, bụng của rất ràng, nghe tiếng hít thở nhè , người đàn ông cho dù lúc bị thương cũng rơi lệ đáy mắt chợt liền chua xót.

      Thích là ngoài ý muốn.

      Chính hơn 30 tuổi, chỉ là muốn tìm đối tượng thích hợp để kết hôn mà thôi. Đồng ý lão già xem mắt, chỉ là muốn vào thời điểm kia cùng ông ấy giận dỗi mà thôi, dù sao, khi đó lão già mới vừa xuất viện.

      Ngồi ở trong quán cà phê, ra là đến trước giờ hẹn. Ngày đó có mặc quân trang, toàn thân rất khó chịu. Lúc , đối với quân trang là ngưỡng mộ, cũng là căm hận, bởi vì, thân quân trang chưa bao giờ ở trong nhà quá ba ngày, mỗi lần ông ấy rời , mắt mẹ đều đỏ hồng.

      Sau lại, dần dần lớn lên, trải qua tuổi trẻ khinh cuồng phong lưu, cũng đến tuổi thu hồi ý nghĩ bay xa. Mấy năm cuộc sống quân đội, thậm chí làm quên mất ban đầu cùng nhóm phát tiểu cùng nhau nhảy hip-hop sung sướng, quá mức nghiêm cẩn kỷ luật, sớm sâu tận xương tủy.

      Lần đó xem mắt, ra phải lần đầu tiên thấy . Lần Chu Mặc kết hôn, khác, cười hì hì tới mời rượu, ngoài miệng mở miệng kêu tiếng sư công, khiến Chu Mặc dở khóc dở cười. Khi đó Chu Mặc bị chuốc say lắm rồi, là phù rể, chuyện đương nhiên thay chú rể uống mời rượu của mấy nhóc kia.

      ra thời điểm đó ấn tượng cũng chỉ như vậy, đầu tóc thẳng đen bóng, gương mặt thanh tú nở nụ cười thoải mái, lúc mắt to thỉnh thoảng nheo lại giống như lười biếng và giảo hoạt.

      Sau lại gặp lại , thân váy yểu điệu, dày cao gót màu xanh dương tôn lên cả người thanh lịch thanh lệ. Thấy hướng ngoắc , nhóc kia vẫn còn rất bất khả tư nghị dụi dụi con mắt, biết bản tính nhóc này, tuyệt thục nữ giống bộ váy người .

      Sau này sao lại từng điểm từng điểm đây? Đúng vậy, . vốn cho là, có lẽ chỉ có ngày, bị nước mắt của mẹ quấn hoặc bị lão đầu tử ra lệnh, cùng môn đăng hộ đối kết hôn, có lẽ ghét , nhưng mà, tuyệt đối cũng hận được mỗi thời mỗi khắc ở bên người tâm tình như lúc này, đúng, hận thể giấu ở trong túi, lúc muốn liền lấy ra nhìn cái, loại tâm tình này, đến tột cùng là làm sao mà có đây?

      Ở Nam Kinh hơn mười ngày, hẳn là cuộc sống đời này khoái hoạt nhất. Còn nhớ lúc ở khách sạn lần đầu tiên hôn , bộ dạng lưu loát như vậy, lông mi dài khẩn trương run lên cái, làm cho hận thể thể vê vào trong lòng mà thương .

      ra rất ưa thích nhìn vẻ tức giận, khuôn mặt nhắn phồng đến căng căng, môi đỏ mọng khẽ cong lên, đôi mắt to tròn vo loạn chuyển chung quanh, chính là giận dỗi chịu nhìn cái, bộ dáng kia, là ngây thơ cực kỳ. tức giận, tới cũng nhanh, cũng nhanh, đều biết được là làm sao làm được, tại sao có thể giây trước còn tức giận, giây kế tiếp liền nháy mắt tội nghiệp theo sát đói bụng?

      thích cưng chiều , lúc nhìn mặt vui vẻ nhảy tới đây ôm cổ muốn ôm, là con người sắt đá tâm cũng có thể hóa thành ngón tay mềm. Ở trước mặt Mã Kiêu Phó Kiệt, vĩnh viễn mỉm cười thân thiện, khóe miệng hơi vểnh, gò má trái có má lúm đồng tiền liền tự nhiên mà ra, khóe mắt trời sinh có xếch xuống phía dưới, thế nào đều là bộ dáng cười mị mị, doanh trường Liên , vợ ở trong doanh được hoan nghênh đến trình độ tuyệt đối thấp hơn doanh trưởng .

      Chỉ là, ở trước mặt , khách khí như thế, ăn cơm thích cùng cướp thức ăn, gắp cái gì, mày thanh tú mày thanh tú của liền trừng, tự nhiên chỉ có thể ngoan ngoãn gắp đến trong chén của . Nhưng cố tình người này lại rất thích xem ăn cơm, chính mình tự ăn no rồi, liền cười cười nâng cằm lên ngồi đối diện nhìn ăn, cần phải nhìn ăn hết sạch đồ ăn mới thôi, nếu có thể kéo đống ‘con người phải biết quý trọng thức ăn’, có lúc, đến cả có lỗi với đảng, xin lỗi nhân dân cũng có thể ra, đúng là ăn của dễ.

      Có tiến bước quan hệ, nhìn ra được, càng thích dính lấy . Chỉ là, thực tế chung quy là thực tế, thể nào hề làm gì chỉ ở cùng với , cũng thể nào bỏ lại tất cả tìm . Cho nên, đoạn thời gian đó, có thể là thời điểm gian nan nhất của bọn họ. Có lúc, nhớ ngủ được, phải chạy bộ, chạy vòng lại vòng, cho đến khi sức cùng lực kiệt, vừa nằm xuống liền ngủ mất mới thôi. Thế nhưng cũng phải là hết, trong mộng, nước mắt lả chả nhìn , ủy khuất đỏ ửng mũi, làm cho trong lòng vừa chua vừa chát, hận được bỏ lại tất cả mọi thứ trong tay tìm .

      Có lúc, may mắn, mình ở thời gian còn sớm muộn gặp được . Tiểu Mạt của , thỉnh thoảng tùy hứng, cũng phải là biết đạo lý làm người. Nếu phải lần đó ở lại, có lẽ vĩnh viễn cũng biết, ra là vẫn nở nụ cười rực rỡ, cũng khóc đến đau lòng như vậy. Níu lấy vạt áo chặt, vừa kéo vừa kéo khóc, kể cả cái trái tim kia, cũng bị khóc thành nước.

      Mỗi lần đều là cười tạm biệt , tuyệt câu ‘gặp lại ’, giống như thành thói quen của bọn họ. Có lần hỏi , cắn ngón tay của , gặp lại, chỉ sợ cũng gặp lại, cho nên muốn .

      ra là, trong lòng , cũng thể bỏ lỡ . Như vậy, tốt.

      Nhận được điện thoại của là lúc mới vừa cho các Đại đội trưởng bố trí tốt nhiệm vụ tháng sau, nằm ở giường nghỉ ngơi, điên cuồng câu"Tất Tử Thần, trở lại, cũng đừng mong gặp được con trai " , trong nháy mắt đảo loạn tim của . Cái gì cũng bất chấp, vội vã gọi về, nhưng lại vẫn trong trạng thái tắt máy.

      Vẫn gọi mười lần, vẫn hận, có cách nào, chỉ biết gọi điện thoại về nhà cho mẹ, dặn dặn lại nhất định mẹ phải tự mình xem Tiểu Mạt chút, biết phải là yếu ớt như vậy, nhưng rốt cuộc dám khinh thường, thể làm gì khác hơn là năn nỉ mẹ nửa đêm canh ba chuyến, cũng may mẹ cũng là người sáng suốt, cái liền đoán được mấu chốt của vấn đề, hai lời liền chạy đến tìm con dâu rồi.

      Bị chú Diệp làm khó sớm đoán được, lúc Lý Thụy với chú Diệp định giới thiệu cho Tiểu Mạt mấy cậu thanh niên trong đơn vị của ông chuẩn bị tâm tư, chỉ là có nghĩ đến, tất cả đều dễ dàng qua cửa thế. Chú Diệp chỉ tìm chuyện lần.

      Ông , Tiểu Mạt là , từ cũng chịu khổ cực gì, tôi chỉ muốn cho nó nửa đời sau cũng an an nhàn nhàn, nhưng mà nó lòng theo cậu, tôi cũng làm chuyện chia rẽ uyên ương được, tôi chỉ câu, nếu mà cậu khiến Tiểu Mạt chịu đau khổ, tôi quản cậu là con trai quân trưởng hay là con trai tư lệnh, tôi đánh tha.

      Tất Tử Thần có hoài nghi tính chân trong lời của ông, bởi vì tin tưởng, nếu như ông ấy muốn đánh , cái ba quân trưởng của chừng vội giúp đưa cây gậy đấy, tuyệt đối tình cảm hai người chiến hữu cách mạng cũ tùy tiện chút là được sao?

      Lý Thụy phản bội lâu như vậy, rốt cuộc trước khi chị của xuất giá cũng tìm rể là ôn chuyện rồi. Lúc tên nhóc này thu hồi gương mặt cợt nhã, vẫn còn rất giống như đàm phán vậy.

      " Thần, đúng, rể, chị em tính khí kém rất thích khi dễ người, nhiều tuổi như vậy còn luôn cho là mình như thủy thông( ai giải thích giùm t với), sau này cũng đừng chấp nhặt với chị ấy, nếu mà chị ấy chọc giận , hãy với em, ngàn vạn đừng tự mình động thủ, để em thay dạy bảo chị ấy." Quả đấm của người kia nếu mà đập lên người chị , sợ xảy ra án mạng, những lời này, Lý Thụy dám . Lý Thụy rất có cốt khí mà nghĩ, chị của mình, dù là bị chị ấy lấn áp vô điều kiện hơn hai mươi năm, vẫn vui khi thấy bị người khác khi dễ, nếu quả có người khi dễ chị của , chừng liều mạng, .

      "Được, em quản tốt em là được rồi, về sau chị em giao cho ." Tất Tử Thần cười vỗ vỗ bả vai em vợ, gầy yếu, nhưng mà yếu đuối." Tính khí chị em hiểu biết , tức giận cũng chỉ hai phút, hai phút này, lời nào chọc giận ấy là được." xong lời này, hai người đàn ông cũng cười.

      Quả , tính khí của Diệp Dĩ Mạt, thời gian tức giận ra quá hai giờ, chừng tức giận, liền quay đầu quên, sau đó còn ngây ngốc quệt mồm lầm bầm: " Sao em để ý tới chứ? Có phải là chọc em tức giận hay ?" Chuyện này, nàng này vẫn làm được. Đều lịch sử có thể sáng suốt, cố tình nhóc trí thông minh cũng chỉ có nửa, lúc thông minh lên làm cho người ta Lực Bất Tòng Tâm, ngu , cũng có thể làm cho người ta dậm chân cắn răng.
      garan2602trangtrongnuoc thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 55: Trước sau hôn nhân- Tả Tả Hữu Hữu ra đời



      Khóe miệng Tất Tử Thần vẫn nở nụ cười thản nhiên, nhàng ngồi vào mép giường, Tất Tử Thần đưa tay kéo chăn lên cho , đắp cánh tay bị lộ ở bên ngoài.

      Có lẽ là bởi vì là sinh đôi, bụng của so với phụ nữ mang thai bình thường lớn hơn rất nhiều. Ánh mắt rơi vào bụng to lên, nụ cười nơi khóe miệng của Tất Tử Thần càng thêm dịu dàng.

      Nghe mẹ , Tiểu Mạt nửa đêm thường ngủ yên ổn, bây giờ Tử Nghiêu thi tốt nghiệp trung học xong, liền tiếp nhận trọng trách ngủ chiếc giường trong phòng chị dâu này, chị dâu muốn uống nước hay ăn cái gì, tất cả đều là trách nhiệm của rồi.

      Tất Tử Thần cười khẽ, nha đầu Tử Nghiêu này, nhất định là cậy mạnh, chỉ là ngủ như vậy, hơn nửa đêm có thể giúp cái gì? Nghĩ đến cũng đúng là Tiểu Mạt muốn mẹ mệt nhọc mới có thể đồng ý đề nghị của Tử Nghiêu thế này. Vậy cũng khiến ba mẹ yên tâm , dù sao có người ở cùng, mặc dù nhìn chung quanh đều đáng tin.

      "Tử Thần?" Diệp Dĩ Mạt mơ hồ mở mắt, giống như là vô ý thức, vươn tay kéo vạt áo người đàn ông bên giường lại.

      Khóe môi Tất Tử Thần nhếch lên cười cưng chiều, nhàng vuốt vuốt tóc của : " tỉnh rồi hả ? Mẹ bảo lên gọi em xuống ăn cơm tối."

      "Nha." Diệp Dĩ Mạt đáp tiếng, ánh mắt lại vừa lần nữa nhắm lại, trong miệng còn lẩm bẩm: "Lại mơ nữa à." Lại mơ thấy , mỗi ngày đều có thể ở trong mộng gặp nhau, có lẽ tệ chứ? Diệp Dĩ Mạt mơ hồ, trong lòng ê ẩm mà nghĩ, người khác mang thai chồng họ đều cưng chiều giống như bảo bối, cả mặt chồng cũng thấy, chớ chi là bảo chồng mua đồ ăn cho nữa.

      Tất Tử Thần thấy tức cười, nhưng mà trong lòng lại thêm khó chịu– nhóc này, còn tưởng là ở trong mơ nữa– cho là chỉ có ở trong mơ, mới nhìn thấy ."Tiểu Mạt, đứng lên ăn cơm tối. Hay là bưng lên cho em ăn?" Ngắt gương mặt ngày càng đẫy đà của , trong bụng Tất Tử Thần càng thêm mềm mại, cảm giác có thịt tốt hơn nhiều.

      "Nha." Diệp Dĩ Mạt giọng hô tiếng, đưa tay vuốt ve tay của : " về lúc nào?" Trở về cũng với tiếng, chơi đột nhiên tập kích rất thích sao? Người này, hoặc là vẫn xuất , hoặc chính là xuất quỷ nhập thần.

      "Vừa đến nhà nhanh chóng lên đây mời vợ đại nhân ăn cơm rồi~" Tất Tử Thần mỉm cười, nghiêng người sang đỡ dậy, "Em ngủ mơ thấy gì thế?" Cả trong lúc ngủ mơ đều thấy cười.

      Diệp Dĩ Mạt vuốt ve huyệt Thái Dương, nhấp môi dưới, có chút hiểu ngẩng lên đầu nhìn , mơ cái gì?

      "Có phải mơ về hay ?" Tất Tử Thần chống đỡ trán của , giọng mang cười khẽ: "Kể cho nghe chút, có phải con nhà chúng ta kêu ba hay ." xong, lỗ tai dán bụng của , cảm thấy bên trong vật có động tĩnh, doanh trưởng Tất luôn trấn định tự nhiên hướng đại pháo súng máy về phía quân địch thế nhưng cũng cà lăm: "Động, động!"

      Diệp Dĩ Mạt dở khóc dở cười, cái này có cái gì kỳ quái chứ, hai tên nhóc trong bụng này, về sau nhất định là rất tinh nghịch, có lúc hát có chút thôi chúng xuất ra ý tứ, cái tiếp cái mà đá bụng , là giống như ba bọn nó , đánh chuột đất đấy.

      "Con của thông minh! Cũng biết ba bọn chúng tới ~" Tất Tử Thần vuốt lỗ mũi cười đến mặt thỏa mãn, Diệp Dĩ Mạt thấy cũng nhịn được mà cố ý đả kích : "Ngộ nhỡ cả hai đều là con trai làm thế nào? muốn ba mẹ con chúng em ?"

      Tất Tử Thần chợt nhíu mày: "Đây là bào thai song sinh mà, thế nào cũng nên có chứ?"

      Diệp Dĩ Mạt nhịn được cười ngu, bào thai xác suất sinh con là 1/2, chẳng lẽ cảm thấy sinh đôi tỷ lệ sinh con cao hơn hả ? Thế mà còn xuất thân là thạc sĩ kinh tế học đấy.

      Tất Tử Thần chỉ thấy cười, ra sinh con có cái quan hệ gì đâu? Chỉ cần cùng và đứa bé cái gì cũng đều tốt cả. Nghĩ tới đứa trẻ mềm mại chạy hấp ta hấp tấp phía sau, Tất Tử Thần cảm thấy cuộc sống tràn đầy động lực.

      Nhận được điện thoại của Chu Mặc, có chút kinh ngạc, người này nghĩ như thế nào lại gọi điện thoại cho rồi hả? Người này phải vội vàng ở nhà làm ngựa cho con ta cưỡi sao?

      "Tử Thần, tôi chính thức thông báo với cậu...cậu được tiếp nhận trở thành hội viên mới của hiệp hội ‘con là bảo bối’, mau chạy ra đây mời chúng ta những hội viên cũ ăn cơm." Chu Mặc tùy tùy tiện tiện ở nơi đó gõ ngón tay: "Nhanh, qua thôn này còn tiệm này đâu."

      Tất Tử Thần lặng yên lát, tỉnh táo hỏi thăm địa chỉ: "Đến đâu?"

      Chu Mặc cười ha ha: "Thành bắc Mặc Hương Cư, cũng đừng để chúng tôi đợi lâu ~ nếu cậu có tư cách VIP đâu ~"

      Tất Tử Thần thầm cắn răng, Mặc Hương Cư, club tư nhân mới mở, lấy đẳng cấp phục vụ siêu cao làm khẩu hiệu. Bọn người sa đọa này.

      Chu Mặc đúng là lừa , đến giờ này phải ành có con , Lộ Tuấn chồng của Trần Tư Tư cũng ở đây, trong ngực còn vội vàng trêu chọc Tiểu Bình Quả nhà bọn họ.

      Chỉ là, tại sao Chu Triển Nguyên cũng ở đây? Tất Tử Thần sử dụng ánh mắt hỏi thăm Chu Mặc, Chu Triển Nguyên phải chỉ có con trai thôi sao?

      Chu Triển Nguyên giống như là biết vấn đề của vậy, phất phất bảng hiệu trong tay , cười híp mắt : "Tôi đây là hội viên dự định, thời hạn có hiệu lực hai năm." thể , Chu quả có tư cách làm đầu tư, đợi đến sau này thể long trọng ôm con trà sữa , Tất Tử Thần chỉ có thể cắn răng, bởi vì khi đó bên cạnh ràng là có hai con khỉ con.

      Tất Tử Thần vỗ trán thở dài, đến tột cùng là lầm rồi mới có thể gia nhập cái hiệp hội ‘ con là bảo bối’ này? Chưa qua hội viên này còn có thể bị đá đó!

      Đúng, tư cách VIP của bị thủ tiêu bởi vì hai con khỉ con nhà ra đời vào ngày hôm sau. Hai con khỉ con nho nhiều nếp nhăn, cứ như vậy ngoan ngoãn nằm ở trong lồng kính, chút cũng thể nhìn ra về sau hai tên nhóc này hủy trời hủy đất.

      Tiểu Mạt nửa đêm bắt đầu đau bụng, cũng may còn chưa tới ngày sinh dự tính liền bị đưa vào bệnh viện, vừa đến lúc sắp sinh, trực tiếp liền vào phòng sinh, có chút nào trì hoãn.

      Lúc con dâu được đưa vào phòng sinh Lý Mân gọi điện thoại cho con trai, đêm hôm khuya khoắt, để ý tới việc mặc cái áo khoác liền vội vàng lên xe jeep chạy trở về, chỉ kịp xin nghỉ với doanh trưởng.

      Lúc đến bệnh viện, Tiểu Mạt vẫn còn ở trong phòng sinh. Sinh con, có lúc, ngày đêm cũng là bình thường.

      đợi ở bên cũng nóng nảy, nhớ , chỉ nhớ chỉ tới kịp liếc mắt nhìn y tá ôm đứa bé, liền kịp chờ đợi vọt vào phòng sinh. cả người ươn ướt thân mồ hôi, cứ như vậy nhẹo đầu nằm ở nơi đó, suy yếu đến mắt cũng mở ra được. Tóc dài quá vai dính vào gò má của , tới, nhàng cầm tay của , mềm mại , nho .

      Hôn nhàng môi của , nghe thấy mình , ‘cám ơn’, cám ơn mang thai kết tinh của bọn họ, cám ơn mang lại cho cảm giác kỳ diệu mà hạnh phúc như thế, cám ơn nguyện ý cùng với cả đời này.

      Mãi cho đến khi hộ lý đưa Tiểu Mạt ra khỏi phòng sinh, Tất Tử Thần mới nhớ hỏi giới tính cảu hai đứa trẻ mới sinh. Đại khái, có be chứ? nhớ , mới vừa rồi y tá sinh ra rồi, chỉ nghĩ tới nhanh

      nhìn Tiểu Mạt, có để ý nghe lời y tá .

      vẫn luôn muốn có giống như đúc, mềm mại gọi là ba, nguyện ý đem con gác gác ở cổ, mang con bé vườn thú, sau đó trái phải dắt hai mẹ con xinh đẹp như vậy, tiếp nhận ánh mắt hâm mộ của người khác.

      A, Tất Tử Thần cũng là người ham hư vinh, cũng hi vọng người khác hâm mộ , hâm mộ vợ mềm mại xinh đẹp như vậy, còn có con đáng mềm mại như vậy.

      Chỉ là, đợi đến lúc hai bà mẹ, trái phải ôm con nít cười khép miệng được mà vào phòng bệnh, chỉ thò tay đẩy ra tã, nhìn trái mắt, nhìn phải mắt, trong nháy mắt Tất Tử Thần liền phát mình bi thống rồi, su này có được hai đứa con trai cùng giống .

      Ở trong tích tắc đấy, doanh trưởng Tất mới vừa vinh dự trở thành cha, chợt cảm thấy 30 năm này mình xin lỗi lão già rồi. Đoán chừng, năm đó lúc lão già ôm , nghĩ cũng cần phải thương đứa con trai này, chỉ là có nghĩ đến, thù phải cha con, đứa con trai này, trừ cùng ông làm ngược, giống như thế nào hiếu thuận với ông. Cho nên, đây là báo ứng chứ? Lấy hai tình địch để chỉnh .

      Đúng, đều con là người tình kiếp trước của ba, như vậy tương tự, con cũng phải là người tình kiếp trước của mẹ sao? Kiếp trước của Tiểu Mạt nhà bọn họ có rất nhiều người hoan nghênh đấy, người tình lần mà tới hai người.

      Lý Mân thấy vẻ mặt đau khổ của con trai, sợ bà thông gia hiểu lầm, vội vàng mở miệng : "Tử Thần, có muốn bế đứa hay ?" Tên nhóc này, Tiểu Mạt sinh cho hai đứa con trai, sao thể biểu vui vẻ lên chút? Bộ dạng bây giờ tính là cái ý tứ gì chứ? Làm cho bà thông gia nhìn thấy, cho là hài lòng sao?

      Cảm thấy đứa mềm nhũn trong ngực, toàn thân Tất Tử Thần cũng cứng lại, là mềm thành vũng nước, cảm giác giống như hơi dùng sức chút là có thể đem nó bóp vỡ. Mặc dù phải là con chờ đợi lâu, nhưng mà huyết mạch nhân duyên chính là kỳ lạ ở chỗ này, con trai mới vừa rồi còn khẽ nấc "ô a ô a", ở trong ngực cứng rắn của ba, mân dưới miệng, yên tĩnh nhắm mắt ngủ, Tất Tử Thần nhìn thấy lòng cũng muốn hòa tan. ra , về sau có hai con trai giống hình như cũng tồi chứ? Tối thiểu cần lo lắng bị tiểu tử nhà người ta tiếng nào mà bắt cóc chứ?

      Lý Mân tức giận nhìn chằm chằm mặt con trai cười khúc khích, bình thường nhìn cơ trí, lúc này sao cứ ngu ngu vậy? biết hai câu dễ nghe sao? "Tử Thần, con và Tiểu Mạt có nghĩ tới tên của bọn trẻ chưa?"

      Tất Tử Thần miễn cưỡng giật giật khóe miệng, trong lòng run lên, suy nghĩ, đương nhiên là có chỉ là nghĩ đều là tên con thôi: "Mẹ, con cảm thấy tên hãy để cho cha đặt tốt hơn, con và Tiểu Mạt đặt nhũ danh là được rồi" Đúng, khiến lão già phí đầu óc .

      Trần Hạnh cười lại gần: "Vậy các ngươi nghĩ kỹ tên nhũ danh gì ?"

      Tất Tử Thần ra vẻ trầm tư đứng đắn đối với cha mẹ vợ : "Con cảm thấy gọi Tả Tả Hữu Hữu tệ." Cha mẹ vợ đứng bên trái ôm , mẹ đứng bên phải ôm , tên hay, lại đơn giản lại dễ nhớ.

      Lý Mân Mân và Trần Hạnh chìm con ngươi suy nghĩ chút, cuối cùng hẹn mà cùng ngẩng đầu lên : "Qủa vô cùng tốt, vừa nghe chính là sinh đôi."

      Tất Tử Thần lặng yên, nhất định thể cho mẹ cùng cha mẹ vợ, nghĩ tới hai tên này tổng cộng tốn tới phút. Nhớ ngày đó, lúc nghĩ nhũ danh của con , dùng toàn bộ trang giấy, cuối cùng PK tới PK , chỉ để lại đôi, Đường Đường, Qủa Qủa.

      Nhiều tên khả ái, vừa nghĩ tới cảm thấy ngọt thơm ngào ngạt, người khác vừa nghe cũng biết có hai con mềm mại khải ái.

      Đều là người thích chụp ảnh Ly Mân quên với Trần Hạnh: "Đợi bảo Tiểu Phùng đem máy chụp ảnh trong nhà mang đến, tôi phải chụp vài bức cho cháu trai mới được." Lưu làm kỷ niệm, về sau chờ bọn nó trưởng thành, cho bọn nó xem bọn họ hình cởi truồng, tốt.

      Trần Hạnh cũng tán đồng gật đầu: "Chụp nhiều vài bức, đến lúc đó rửa cho tôi mấy tờ, tôi lấy đến đơn vị cho các đồng nghiệp xem chút." Sinh đôi, phải ai cũng có thể sinh đâu, Ngải Trân trong phòng làm việc của bà, đoạn thời gian trước con dâu của bà sinh cho bà cháu trai bà ấy giống như cái đuôi vểnh lên cả ngày, thấy ai cũng đều cháu trai của bà ấy đáng thông minh, hừ, Tiểu Mạt nhà bà mới lợi hại, lần liền sinh đôi.

      Cho nên , nơi có phụ nữ có ganh đua so sánh, bất luận tuổi chủng tộc màu da.
      Last edited by a moderator: 6/12/14
      trangtrongnuoc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :