Chương 43:
Cả đêm quấn quýt si mê, tất nhiên cần nhiều lời, lực chiến đấu của doanh trưởng Tất, giáo Diệp sớm có thể nghiệm, tới lúc khổ khổ cầu xin tha thứ, buông tha cho .
"Tử Thần. . . . . ." Ngày thứ hai, khi Diệp Dĩ Mạt tỉnh lại hơn chín giờ, người bên cạnh, đồng hồ sinh học nhiều năm như vậy, ngay từ trước lúc trời sáng thức dậy, trong chăn nơi chỉ lưu lại dấu vết mờ mờ của người nằm qua.
Diệp Dĩ Mạt khoác áo khoác, kéo dép bông ra ngoài, cũng phải lo lắng để mình nơi ở chưa quen thuộc này, được nghỉ phép ngày rưỡi, vậy nhất định theo đến lúc cuối cùng, chỉ biết được, dậy sớm như vậy để làm gì.
" tỉnh rồi hả ?" Tất Tử Thần ngồi ở trong phòng khách xem báo chí, mới vừa rồi mua thức ăn, thuận tiện mua phần tờ báo buổi sáng. Vốn là muốn cùng dạo chợ bán thức ăn bên này chút, cũng để cho quen thuộc chút, chờ sau này dọn qua cũng đến nỗi biết đường. Chỉ là thấy ngủ ngon lành như vậy, liền nỡ đánh thức dậy. Nhất là, trong nháy mắt kia khi thấy lật người cái, nơi cổ lộ ra dấu vết màu hồng, càng làm cho quên hết mọi thứ , chợ bán thức ăn cái gì, đợi sau này hãy , dù sao cũng chạy, bây giờ trọng yếu nhất là hãy để cho Tiểu Mạt nhà bọn họ ngủ giấc ngon, tối hôm qua, tối hôm qua giống như làm cho mệt mỏi rồi.
Người đàn ông hiều năm ăn mặn, bình thường đến nhìn thấy con muỗi đều là đực, vất vả tìm được nàng dâu như hoa như ngọc này, theo đuổi hồi lâu, rốt cuộc ăn vào trong miệng rồi, mùi vị còn chưa có nếm hết, phải trở về. Doanh trưởng Tất đây muốn bao nhiêu kìm nén có bấy nhiêu kìm nén mà, muốn hỏi trại phó bị kìm nén, xui xẻo nhất là ai ? Xin phỏng vấn đám binh sĩ doanh pháo binh trinh sát , bọn họ có quyền lên tiếng nhất.
Muốn hỏi toàn sư bộ doanh huấn luyện nào mạnh nhất, vậy chính là doanh pháo binh trinh sát đứng nhất rồi. Mấy tháng gần đây, lượng huấn luyện của cả doanh cũng tăng lên đột ngột, cả sư trưởng thấy, cũng khoe lính doanh pháo binh đủ dữ dội, vạn mét chạy việt dã vượt chướng ngại vật ai chần chừ, phần phật phần phật , tất cả binh lính đều gào khóc vượt qua, dõi mắt xem toàn sư bộ, cũng thấy có doanh nào có thể làm như vậy!
Mã Kiêu khóc lóc nức nở, từ lúc trại phó họp lần trước trở về, những ngày an nhàn của bọn coi như chấm dứt, mặc dù trước đó cũng tính như thần tiên, nhưng dầu gì cũng còn miễn cưỡng có thể coi như dễ trôi qua, gần đây? Huấn luyện đến nửa đêm canh ba đó là chuyện thường có, đeo vật nặng chạy việt dã vượt chướng ngại vật đó là chuyện thường như cơm bữa, loại cuộc sống này, lúc nào mới kết thúc đây? Bộ dạng này mà về nhà, cha mẹ chắc cũng nhận ra nỗi nữa!
Đám người Mã Kiêu dĩ nhiên là biết nội tình, ai biết trại phó bọn họ họp đại hội lại thuận tiện ăn xong bữa ‘bữa tiệc lớn’ chưa ghiền phải trở về chứ? Chỉ là, lúc này có tin chị dâu đến, để cho bọn họ thấy được tia hi vọng, hùng khó qua ải mỹ nhân, trại phó bọn họ dĩ nhiên cũng được coi là hùng, nếu ở thời Chiến quốc, đó chính là nho tướng( vị tướng có phong độ) kiêm quân sư tiếng tăm lừng lẫy, chị dâu bọn họ tự nhiên cũng được tính là mỹ nhân, đẹp đó chính là cái thần trong đôi mắt đẹp là đẹp, bọn họ liền trông cậy vào mỹ nhân như nước hóa giải hùng cứng như sắt thép này, trách nhiệm nặng nề giải cứu bọn họ khỏi nước sôi lửa bỏng liền giao tất cả cho chị dâu đấy!
Nếu Tất Tử Thần mà biết ý nghĩ của bọn họ, cần phải đem lượng huấn luyện tăng cao hơn nữa, Tiểu Mạt tới là để thăm , làm gì có thời gian mà quản xem bọn có việc khỉ gió gì?
Thấy chỉ khoác cái áo khoác ra ngoài, lông mày Tất Tử Thần vốn còn giương chợt nhíu lại, ba chân bốn cẳng đẩy vào gian phòng, "Bảo em cẩn thận kẻo bị cảm rồi, sao em nghe?" Vừa làm bộ giáo huấn, vừa cầm lên áo khoác ngoài quân phục của , bọc cả người lại. Nha đầu này, toàn thân cao thấp có chút hơi ấm, tối hôm qua dán lên người mà ngủ, lúc bắp đùi lạnh lẽo đụng phải , ngay cả cũng nhịn được run cầm cập, đúng là rất lạnh.
"Biết biết ~" Diệp Dĩ Mạt thể làm gì khác hơn, chỉ là muốn xem làm gì mà thôi, vừa mở mắt, chỉ là muốn nhìn mà thôi.
" mua điểm tâm rồi, còn nóng có thể ăn ngay." Đem lấy tay vê vào lòng bàn tay, quả nhiên lạnh lẽo. cần suy nghĩ, Tất Tử Thần nắm tay của , dán sát vào cổ của mình.
Lòng bàn tay dán chặt lên bả vai của , ấm áp từ lòng bàn tay tràn ra, dần dần lan tỏa đến toàn thân, trong lòng dâng lên dòng nước ấm, cũng giống như trong khí có mùi thơm ngát tràn ngập toàn thân. Diệp Dĩ Mạt nâng khóe miệng, đôi tay nhàng từ lòng bàn tay của rút ra, nhón chân lên, vòng chắc cổ của , chóp mũi chạm nhau, trong mắt là sống mũi cao thẳng tắp của : "Tử Thần à, em muốn rời xa chút nào, làm thế nào đây?" Ầm áp của , xâm nhập vào tận xương cốt của , nếu phải chia lìa, tựa như lấy hết hơi ấm của vậy, cách nào tưởng tượng.
"Cho nên, chúng ta phải nhanh chóng lấy chứng chỉ kết hôn thôi." Tất Tử Thần ngắt gương mặt của , nha đầu này sao lai dùng giọng điệu tiếc nuối mà những lời này? Đây phải là buộc phải nhanh chóng hành động hay sao
"Chuyện này từ từ hãy ." Diệp Dĩ Mạt mặc cho mình tựa vào trong ngực của , ràng mặc nhiều bằng , thân người này lại vĩnh viễn ấm áp như vậy,"Trưởng lớp, cũng chính là Hướng Dương, lúc trước ấy có tìm em, là công ty của cần người chủ bút, muốn em sang." Diệp Dĩ Mạt chi tiết giao phó, Hướng Dương trừ thay giáo sư dạy thay bên ngoài, công việc chính của là ở công ty văn hóa. tay tạo dựng, tay kinh doanh, công ty hôm nay cũng phát triển hơn rất nhiều.
"Lúc nào vậy?" Tất Tử Thần có chút ghen tị, bạn trai cũ, nhất là bạn trai đầu tiên liên lạc với bạn của mình, cho dù ai cũng vui vẻ hoan nghênh chứ? Chỉ là, Tiểu Mạt cũng thản nhiên thương lượng cùng như vậy, tất nhiên cũng thể có vẻ hẹp hòi được, mặc dù quên cái người tên là Hướng Dương trông như thế nào rồi, chỉ nhớ, người đàn ông này, làm cho rất khó chịu.
"Chính là tháng trước, trưởng lớp chủ bút của công ty ấy từ chức, ấy tìm được người thích hợp, liền nghĩ đến em." học lịch sử, nhưng lúc học đại học cũng cùng mấy bạn học làm tạp chí, quyển tạp chí kia hôm nay vẫn còn phát hành ở trường học cũ, Hướng Dương là chủ bút, mà Phó Chủ Biên, chính là .
"Chuyện này em tự mình quyết định ." Tất Tử Thần cúi đầu hôn mi tâm của cái, mặc dù Hướng Dương làm khó chịu, nhưng mà phản ứng của Tiểu Mạt làm cho mừng rỡ, bắt đầu suy tính đổi công tác rồi, đổi đến nơi này, bên cạnh .
"Em cũng còn chưa nghĩ ra, cho nên chỉ với ấy là xem xét suy tính thôi." Dù sao mấy năm nay đều dạy ở trong trường, và mấy người Tiểu Hàm, Tư Tư có tình chiến hữu cách mạng sâu sắc, từ chức cái, cũng có chút bỏ được, còn nữa, dù là muốn từ chức, cũng nhất định là muốn dẫn hết lớp mười hai lần này, chợt nghỉ việc, ảnh hưởng đối với học sinh thể là lớn.
"Em cứ từ từ mà suy nghĩ, chờ nghĩ xong với tiếng là được rồi, em quyết định ra sao đều ủng hộ em." Vừa cúi đầu, là có thể thấy màu hồng mập mờ dưới cổ áo rộng mở của , lo lắng do Hướng Dương mang tới cũng tiêu tán trong nháy mắt, có quan hệ gì đâu, Tiểu Mạt đến người bạn trai đầu tiên này, đáy mắt có chút gợn sóng, suy nghĩ bây giờ của chỉ là chuyện liên quan đến tương lai của bọn họ mà thôidi»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn..
"Được rồi vợ đại nhân, chuyện này em từ từ suy nghĩ. Bây giờ ăn điểm tâm có được hay ?" Nắm cả hông của , Tất Tử Thần đỡ vào phòng khách ngồi, mặc áo khoác ngoài quân phục, eo cũng chỉ có nắm tay, nhìn dáng dấp này, nên bảo mẹ bồi bổ cho Tiểu Mạt thôi, con chỉ cần phải quá béo là được.
"Là cháo trứng muối à?" Diệp Dĩ Mạt chỉ ngửi thấy mùi vị liền biết kiệt tác sáng sớm của , cháo trứng muối mềm dẻo mà thơm ngào ngạt, vẫn luôn trong những món ăn thích của .
"Ừm, để bên trong bình giữ nhiệt, chắc có lạnh ." Tất Tử Thần vừa trả lời, vừa múc cháo vào trong bát, quả nhiên như dự liệu, giữ ấm hai giờ vẫn còn ấm. Khói trắng tỏa ra kèm theo mùi thơm mê người, làm cho Diệp Dĩ Mạt nhịn được nuốt nước miếng.
"Tử Thần, mua cháo trứng muối ở đâu vậy, xem ra nhìn rất ngon ~" vừa nhìn thấy ăn, dưới tình huống bình thường, Diệp Dĩ Mạt xác định thấy cái gì nữa, theo lời Tất Tử Thần , nếu mà chọc nhóc này tức giận, chỉ có hai con đường dễ , cái là mua cho đống đồ ăn ngon, còn có cái, chính là để cho cắn đủ. Dưới tình huống bình thường, nhóc con này mềm lòng mạnh miệng, hạ được quyết tâm cắn người, cho nên, biện pháp tốt nhất là mua đồ ăn ngon cho .
" Dưới lầu có bán, sau này em muốn ăn, lái xe tới mua cho em."
Phồng má, Diệp Dĩ Mạt lại bắt đầu đung đưa chừng: " ra em cảm thấy được nơi này tồi, hoàn cảnh mặc dù có mới và tốt như chung cư nhưng giống như cũng rất dễ dàng. . . . . ." Nhất là dưới lầu còn có món cháo trứng muối ăn ngon như vậy, bọn họ sao lại chi nhiều tiền như vậy mua căn nhà đó chứ! Mặc dù chỉ là giá vốn. . . . . . Nhưng mà giáo Diệp cũng rất đau lòng, đó là cái nhà đắt chết, doanh trưởng Tất nhà bọn họ để dành bao nhiêu năm mới trả đủ giá vốn.
Tất Tử Thần cười xoa xoa tóc của : "Được rồi, nơi đó giao thông dễ dàng, cách nội thành cũng gần, về sau em có phải ra khỏi cửa cũng tương đối dễ dàng, ra cửa chính là xe điện ngầm." Tất Tử Thần sớm nghĩ xong, nếu như Tiểu Mạt muốn làm, nhất định là phải vào trong nội thành, nếu như mà ở đây, thứ nhất chung cư cũ giao thông cũng thuận tiện, thứ hai, cũng có gian riêng của mình, như thế, đối với mà cũng là chuyện tốt, dù sao vị trí con dâu của quân trưởng Tất, phải ai cũng để ý như . Có chút phiền phức, muốn để Tiểu Mạt biết, chỉ cần làm Tiểu Mạt của vui vẻ là được.
Truyện đăng tại *******************.
Editor: shmilysmile
Chương 44:
"Tử thần, chặt con gà này hộ em." Diệp Dĩ Mạt gọi người xem ti vi bên ngoài phòng khách. Khó có được thời gian hai người ở chung chỗ, muốn lãng phí thời gian chung đụng, nên muốn buổi trưa mình làm bữa cơm. Hai người đung đưa cùng nhau chợ rau lân cận mua thức ăn, về đến nhà liền bắt đầu nấu nướng.
Đều phòng bếp là thiên hạ của phụ nữ, nhưng Diệp Dĩ Mạt có chút xấu hổ, chỉ biết làm mấy món ăn gia đình rất đơn giản, giống như rất nhiều người vợ khác, làm bàn món ngon phong phú lại đẹp mắt, làm cho chồng thèm thuồng dứt.
"Yes Sir." Tất Tử Thần ném xuống hộp điều khiển ti vi, vui mừng mà vào phòng bếp trợ giúp vợ đại nhân , vợ muốn giết gà, tuyệt trái lời. Vợ chỉ đánh đâu liền đánh chỗ đấy, đây trong những nguyên tắc căn bản của người đàn ông tốt thời đại mới.
"Cái đó, ăn xong rửa chén nhé ~" Diệp Dĩ Mạt bưng món ăn ra phòng bếp, khói dầu quá nặng, đối với da tốt, cho nên luôn luôn thích vào phòng bếp, chỉ là nhìn lén lén lút lút ăn vụng, dáng vẻ thỏa mãn kia, lại để cho sinh lòng vui sướng, nhịn được bắt đầu sinh cái ý niệm, nếu có thể vẫn như vậy, ngược lại cũng tồi.
"Được, vợ đại nhân cái gì chính là cái đó." Ỷ vào chiều cao, Tất Tử Thần từ phía sau bốc miếng thịt gà, để ý nóng liền ném vào trong miệng, bộ dạng gấp gáp kia khiến Diệp Dĩ Mạt dở khóc dở cười
Vỗ kẻo lại bỏng tay, Diệp Dĩ Mạt giương mắt sẳng giọng: "Rửa tay ." Người lớn như vậy, sao lại giống như đứa bé thế chứ, nhìn thấy ăn là nổi.
Tất Tử Thần cúi người hôn cái, mới mặt đắc chí vào toilet, ai nha có vợ nấu cơm cho, cuộc sống này, lấy thần tiên để đổi cũng làm.
Bởi vì Tất Tử Thần buổi trưa phải về quân doanh, cho nên hơn mười giờ Diệp Dĩ Mạt bắt đầu nấu cơm, hai người cơm nước xong cũng mới mười giờ, đưa trạm xe, tận mắt thấy bước lên xe lửa về nhà, Tất Tử Thần mới xoay người trở về đội.
Thời gian chung với nhau luôn trôi qua nhanh như vậy, nhìn xe lửa chậm rãi khởi động, Diệp Dĩ Mạt nhàng đóng cặp mắt lại.
Lần từ biệt này lại biết là bao lâu. Hai người, cũng có ai gặp lại, tiếng kia quá mức tầm thường, chỉ biết kích thích trong lòng mới vừa bị gặp nhau vui sướng chôn trong thương cảm.Cặp đôi nhau, muốn gặp mặt lại dễ như vậy.
Chuyện Diệp Dĩ Mạt Nam Kinh thăm Tất Tử Thần có gạt người trong nhà, Diệp Kiến Quốc trừ tức giận cảm thán tiếng, còn lại cũng có nhiều lời, ngược lại dì Trần an ủi đôi câu, ba chính là muốn sau này sống gần nhà thôi, có ý tứ gì khác, bảo cần lo lắng.
Lý Thụy còn trước sau như mà làm loạn, mấy ngày nay cùng mấy bạn học thời đại học hợp tác mở công ty gì đấy, đứa bé choai choai, lại cũng nghĩ tới gây dựng nghiệp. Diệp Dĩ Mạt ngoài miệng đồng ý, nhưng vẫn bí mật đem chi phiếu của mình cho , trong tấm thẻ này có tiền, vốn là định dùng để trả tiền đặt cọc (*trong mua trả góp), chỉ là ngờ bạn học của Tử Thần lại hào phóng như vậy, bán giá vốn, mà Tử Thần cũng mơ hồ, liền thanh toán tiền đặt cọc ngay, cơ hội lấy nó ra cũng có.
"Chị, sau này chị chính là cổ đông của công ty chúng em rồi." Lúc Lý Thụy nhận lấy chi phiếu, những lời khác cũng , chỉ câu như vậy. Bọn họ bây giờ mới là giai đoạn bắt đầu, ai cũng có coi trọng bọn họ, dù sao, mấy tên tiểu tử mới ra đời, có thể có bản lãnh gì?
"Cẩn thận, chỉ cần mất hết cả vốn, tùy em làm sao làm." Diệp Dĩ Mạt cười vỗ vỗ vai em trai, tiểu tử này, từ lúc vừa mới gặp theo sau lưng gọi ‘chị’, bị lấn áp nhiều năm như vậy cũng oán thán hối hận, hôm nay cũng lớn, cũng cao hơn cái đầu. Nghĩ như vậy, trong lòng Diệp Dĩ Mạt thậm chí có chút thương cảm, năm tháng trôi qua, như dòng nước chảu, ai lại dám cam đoan, sau khắc như thế nào?
"Chị, lúc chị và Thần kết hôn, làm phù rể cho chị nhé, coi như là lợi tức của em~" Lý Thụy nghiêm túc tới nửa phút đồng hồ, lại khôi phục bản tính hi hi ha ha, lông mày nhướng lên cái, đều là phong lưu lỗi lạc: "Chị của Lý Thụy đây, cũng nên thuận lợi vui vẻ ra gả, đến lúc đó em tìm em trong hội của em cùng chống đỡ ngoài của." em đội bóng rỗ, đều cao hơn 185+ đẹp trai như ánh mặt trời, đứng cùng nhau, đủ phong cách. Chỉ là ―― Lý Thụy nhíu mày, nếu mà Thần tìm an hem làm lính tới chống đỡ ngoài cửa, vậy những em kia của đúng có điểm kém hơn, khí chất người lính đó phải những người miệng cọp gan thỏ như bọn có thể so sánh được.
Còn có nửa tháng chính là kỳ thi kết thúc học kỳ 1 của lớp mười hai, Diệp Dĩ Mạt hết ngày dài lại đêm thâu mà chuẩn bị tài liệu học tập, kể từ sau khi Nam Kinh về, thậm chí cũng bề bộn công việc đến nỗi có thời gian chờ điện thoại của .
Nhìn trong tay là phiếu điểm khảo sát lần gần đây nhất, Diệp Dĩ Mạt thở dài sâu hơi, thành tích số học của Tử Nghiêu chỉ có thể ở mức vừa đạt, mặc dù ngữ văn, tiếng , văn tống thành tích cũng tệ, nhưng mà bị môn số học kéo xuống, tổng điểm của bị rơi xuống ngoài top 20.
cũng hỏi Lý Thụy rồi, người này đến số học của Tử Nghiêu cũng nhức đầu, chưa từng thấy qua ai giống như ấy cả càng thêm nắm chắc học đầu óc học sinh, tăng giờ học thêm, cuối cùng cũng mới lên đến mức đạt, điều này làm cho thầy giáo Lý dạy mấy tên thi đậu đại học trọng điểm cảm thấy rất thất bại.
"Tử Nghiêu, cái người này ngữ văn đứng thứ nhất, ngữ cùng văn tống cũng ở Top 5, chỉ là số học của em. . . . . ." Trong phòng làm việc, Diệp dĩ Mạt có chút bất đắc dĩ nhìn dì tương lai của mình, mấy lần dì Lý gọi điện thoại cầu xin giúp tay chú ý xem thành tích của Tử Nghiêu , đồng ý với người ta, tự nhiên phải làm cho đến nơi. Bình thường học có thời gian, cũng chỉ có thừa dịp buổi trưa lúc nghỉ ngơi kêu ấy tới hỏi hỏi.
Tất Tử Nghiêu sắc mặt trở nên hồng, có chút biết làm sao, cũng biết thế giới tại sao phải học cái mấy từ khóa này, sau này mua thức ăn, phải dùng tới hàm số lượng giác sao? Phải dùng tới trục tọa độ sao? Phải dùng tới hàm vi phân sao? Rốt cuộc là ai phát minh ra cái từ khóa số học này chứ? Tất Tử Nghiêu bi thống mà nghĩ.
" giáo Diệp. . . . . ." Tất Tử Nghiêu ủy khuất nhìn chị dâu tương lai của mình, rất cố gắng học số học rồi, mỗi lần hề hiểu vấn đề cũng chạy hỏi giáo viên, thầy Lý ra đề cũng nghiêm túc làm, nhưng đổi dạng khác, lại mờ mịt, đây mới là trời sanh.
"Được rồi có ý tứ gì khác, chỉ là. . . . . ." Diệp Dĩ Mạt được nửa câu, trước mắt chợt mơ hồ, 1 hồi lâu, mới nhìn mặt Tất Tử Nghiêu lo lắng ở trước mặt.
" Diệp, sao chứ?" Tử Nghiêu ân cần hỏi, nhìn sắc mặt của giáo Diệp hình như tốt lắm, có phải là gần đây cuối kỳ quá bận rộn à? Nếu , giáo viên dạy lớp mười hai rất vất vả, mỗi ngày tự học buổi tối cùng bọn họ đến mười giờ mới về nhà, bởi vì sợ học sinh có vấn đề tìm được giáo viên, tất cả các giáo viên đều ở đây sau giờ học còn thường đến lớp học xem cái, xem học sinh có vấn đề gì hay .
" có việc gì, có thể gần đây hơi mệt." Diệp Dĩ Mạt trấn an mà hướng nháy mắt mấy cái, nặn ra khuôn mặt tươi cười: " sao, tiếp tục cố gắng lên, còn nửa năm, nhất định có thể nâng cao lên được."
Tất Tử Nghiêu ra phòng làm việc, vẫn là có chút yên lòng, sắc mặt của Diệp cũng quá khó coi. Suy nghĩ chút, quyết định nên cho mẹ, đợi lát nữa tan học, cũng thư viện nữa, về nhà trước thôi.
Diệp Dĩ Mạt khi thấy Tất Tử Nghiêu ra phòng làm việc liền kịp chờ đợi mở ngăn kéo lấy ra lịch ngày mình trăm năm dùng được lần, lần trước là chút ấy. Rốt cuộc là chút!
Nhìn lịch ngày vòng, giáo Diệp rơi lệ rồi, 0.8 là trúng thưởng rồi! Lần đầu tiên Tất Tử Thần ngủ lại nhà vừa vặn là dì cả rời ngày thứ hai, chút áp lực cũng có, liền nghĩ đến các biện pháp tránh thai, mà lần thứ hai, ở lần đầu tiên xem phòng được phân trong bộ đội, dĩ nhiên là có điều kiện như vậy, buổi trưa lại gấp lên xe trở về, đợi về đến nhà, ai còn còn có thể nhớ cái này?
Tính toán thời gian, cách lần trước dì cả tới thăm qua 9 ngày, mấy ngày nay quá bận rộn, thế nhưng cũng có phát , nếu phải mới vừa có chút chóng mặt lại thấy Tử Nghiêu, thấy gương mặt có vài phần giống Tất Tử Thần, còn nghĩ tới phương diện này !
"Tiểu Hàm, lát nữa tan việc với chị tới bệnh viện chuyến. . . . . ." Diệp Dĩ Mạt trốn vào nhà cầu, đau khổ nghiêm mặt gọi điện thoại cho Tiếu Hàm, chuyện như vậy, thể tìm dì Trần cùng được, dù sao cũng là người bề , sao có thể vui lòng khi biết con mình chưa cưới có được? Thời đại mở của, làm cha mẹ cũng ngại mà. Nghĩ đến ba vốn đối với Tử Thần có chút ý kiến, Diệp Dĩ Mạt càng dám để cho ba biết, cái này nếu ba mà bị kích động trực tiếp lái xe cảnh sát tìm Tử Thần tính sổ đến lúc đó phải làm sao?
Diệp Dĩ Mạt chỉ suy nghĩ chút liền 囧 rồi.
Ngược lại Tiếu Hàm hai lời liền đồng ý, gần đây bé con đến nhà ông nội, về nhà cũng có gì chuyện, cùng với đàn chị đến bệnh viện chuyến cũng có gì vấn đề. Chỉ là, thân thể đàn chị tốt sao? Buổi sáng nhìn chị ấy đoan đoan là hoàn toàn bình thường mà, Tiếu Hàm nghi ngờ.
Hết giờ học, hai người đánh xe đến bệnh viện.
Vừa nhìn dàn chị đứng hàng khoa phụ sản, Tiếu Hàm hiểu ra, này thân là phụ nữ lập gia đình, vẫn biết chăm sóc bà mẹ có bầu, Tiếu Hàm ước chừng đoán được chuyện gì. Khó trách muốn tìm cùng đến rồi, chuyện như vậy, dĩ nhiên là tương đối khuê mật.
"Chị, phải là có chứ?" Nghĩ đến trong hôn lễ của giáo viên trong trường gặp qua lần, Tiếu Hàm vẫn có cách nào tưởng tượng hai người này ban đầu thấy thế nào cũng có cùn nhau xuất , cuối cùng thế nhưng lại đến với nhau. Nghe ý của đàn chị, chị ấy cùng vị doanh trưởng kia, giống như chuẩn bị kết hôn rồi chứ?
Diệp Dĩ Mạt có chút phiền não che che gò má, cũng biết có phải là có hay có, lúc này mới phiền." biết nữa, cho nên mới đến bệnh viện." Cũng bởi vì biết, cho nên mới chỉ dám tìm Tiểu Hàm với . Ngộ nhỡ cẩn thận làm cho cả thành đều biết, mà cuối cùng tra được kết quả chỉ là bởi vì quá mệt nhọc mà tạo thành ngất xỉu, như vậy có thể nhảy Hồ Tây rồi, mặt mũi nào đối với ông bà tổ tiên.
"Chị , đến phiên chị kìa." Tiếu Hàm lộ bộ mặt vô tội, rốt cuộc là đàn chị, cho dù kết hôn trước, hành động sau, còn đàn chị trước đây nè.
Diệp Dĩ Mạt có chút khẩn trương đứng lên, lúc nghe bác sĩ mỉm cười ra câu ‘chúc mừng’ kia, lại chợt biết
Chương 44
nên gì rồi. Mặc dù có chuẩn bị tâm lý, lại chưa đem sinh mệnh bé trong bụng này nhét vào trong kế hoạch sắp tới. Tử Thần còn chưa kịp tìm chút thời gian tới nhà ra mắt, Tiểu Tất cũng đợi kịp mà đến này cái thế giới này rồi.
nhàng đặt tay lên bụng, nơi đó vẫn như cũ bình thản như lúc ban đầu, căn bản cảm thấy, tiểu sinh mệnh trú ngụ ở nơi này. Diệp Dĩ Mạt khẽ nhếch miệng, hướng về phía Tiếu Hàm cười yếu ớt: "Tiểu Hàm, xem ra phải làm phiền em đưa chị về rồi." Có lúc, tham khảo kinh nghiệm lịch sử vẫn rất hữu ích, nếu phải biết thời kỳ đầu mang thai có vài người có thể cảm giác bị ngất xiu, cũng nghĩ tới mình có bầu.
Tiếu Hàm dĩ nhiên là làm việc nhân đức nhường ai, nhắn tin cho Nguyên Phát xong liền đỡ đàn chị ra ngoài. Nhìn sắc mặt của đàn chị, có lẽ có chút thoải mái.
Cũng biết là nguyên nhân trong lòng hay , từ lúc xác nhận tin tức mang thai trở , ngược lại toàn thân Diệp Dĩ Mạt bắt đầu thoải mái, có cảm giác mệt mỏi, nằm ở giường, hoàn toàn muốn ăn.
Cơm tối là Tiếu Hàm giúp làm xong để ở bàn, nhưng hớp cũng muốn ăn, thậm chí ngay cả suy nghĩ chút, cũng có chút buồn nôn. Đều phụ nữ có thai cảm xúc biến hóa lớn, Diệp Dĩ Mạt cũng có nghĩ đến, chỉ mới nhậm chức phụ nữ có thai, sao lại cũng nhanh như vậy liền thích ứng cái nhân vật mới này?
người nằm ở trong nhà, Diệp Dĩ Mạt càng nghĩ càng uất ức, nghĩ đến lúc Tư Tư nghi ngờ có Tiểu Bình Qủa nhà bọn họ, bạn đời của mỗi ngày khẩn trương, sớm đưa muộn nhận tự nhiên phải , sau lại chờ Tư Tư bụng lớn, càng thêm liền lớp đều cho Tư Tư lên, mỗi ngày giống như phục vụ lão phật gia theo phía sau Tư Tư, muốn ăn cái gì? Chỉ cần ! thành Bắc hành Tây, hơn nửa đêm cũng mua cho.
Nhưng đây? Biết mình mang thai, ba đứa bé liền điện thoại cũng có, mặt cũng thấy, làm sao lại thê lương thế này chứ? Trong lòng giáo Diệp uất ức, này bình thường nước mắt như lấy tiền mà rơi xuống. Vừa rớt nước mắt, giáo Diệp lấy điện thoại di động ra, nước mắt nước mũi cũng buồn lau : "Alo, Tất Tử Thần, em với , mà nhanh chóng trở lại, đừng mong gặp con trai của !" Gào câu xong, chút do dự cúp điện thoại tắt máy, tuyệt đối làm liền mạch.
Bên đầu điện thoại bên kia Tất Tử Thần bối rối, lời còn chưa ra miệng, làm sao lại cúp? Đợi chút.... Tiểu Mạt mới vừa cái gì? Mắt Tất Tử Thần nhất thời sáng lên, cả người chợt từ giường nhảy lên, ý tứ của Tiểu Mạt, là được làm ba????
"Nhận chứ nhận chứ..." Tất Tử Thần gấp gáp gọi điện thoại lại, nhưng đầu kia lại chỉ truyền đến giọng nữ lạnh lẽo: " xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi tắt máy, xin gọi lại sau..."
Thở hơi, Tất Tử Thần vội vàng gọi điện thoại cho nhà: "Alo, mẹ, là con, như vậy, nếu bây giờ mẹ bận thăm Tiểu Mạt hộ con được ? Đúng, hình như thân thể Tiểu Mạt có chút thoải mái, mẹ thăm giúp con xem sao đươc ? Ai, tốt, cảm ơn mẹ."
Lý Mân là người khôn khéo, nghe con trai luôn luôn bình tĩnh khó được dùng cái giọng nóng nảy này với bà, vừa nãy con gọi điện thoại sắc mặt giáo Diệp rất kém, hình như thân thể có chút thoải mái, lần này liền đoán được 89%. Tiểu tử thúi này, lên xe trước sau mua vé bổ sung sau ? Bây giờ mới biết nóng nảy? Lý Man che miệng cười, nhanh chóng nấu canh thăm con dâu và cháu nội.
Sau khi Diệp Dĩ Mạt đầu đuôi rống lên với Tất Tử Thần, cũng biết là trong lòng thư thái hay là đói bụng, ăn chút cơm Tiếu Hàm làm, liền tắm ngủ, cũng may sáng mai là Chủ nhật, cũng cần soạn bài, bây giờ chỉ để ý nghỉ ngơi tốt, nhưng biết, Tất gia vào lúc này sớm trở mặt chuyện phiếm, Lý Mân vội vã đến xem con dâu, nấu canh lại quá phí thời gian, liền vội vàng gọi điện thoại cho cháu trai Vương tẩu, để bà ấy nấu xong rồi canh đưa tới, bà tới chăm sóc con dâu trước ~ đợi nhiều năm như vậy, xe như trông được rồi~
Mà Tất Trọng Tường khó có khi được về nhà sớm, nghe vợ trong điện thoại dặn dò Vương tẩu hầm canh cách thủy cho phụ nữ có thai, tức cười chỉ chốc lát về sau liền nhịn được chửi má nó, tiểu tử thúi này chỉ biết gây chuyện! Đây phải là ông còn phải tìm lão Diệp chuyện chút hay sao, vội vàng đem chuyện làm rồi! Đến lúc đó dâu lớn bụng, phải để cho người khác chê cười à?
Last edited by a moderator: 27/10/14