1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

(TRỌNG SINH) CUỘC SỐNG MỚI HẠNH PHÚC CỦA CHU TIỂU VÂN - TẦM HOA THẤT LẠC ĐÍCH ÁI TÌNH (170/426C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Ngoại truyện 5: Tiểu Bảo



      Tôi tên Chu Chí Kiệt, nhũ danh Tiểu Bảo.

      biết vì sao tôi có cái tên ở nhà buồn cười như thế nên từ khi học tiểu học tôi thích những người khác gọi tôi như vậy. Lúc nào tôi cũng phụng phịu với bạn học xung quanh: “Hãy gọi tớ là Chu Chí Kiệt!”

      Cơ thể tôi tốt, thường xuyên bị ốm. Tôi nhớ khi còn sợ nhất là ba Phùng Thiết Trụ. Tôi trông thấy bác ấy là sợ hãi, bởi vì hễ gặp bác ấy là tôi gặp xui xẻo!

      Tôi thích nhất là đấu võ mồm với trai Đại Bảo, mặc dù đánh nhau tôi còn xa mới là đối thủ của ấy. Có điều, nếu chỉ đấu miệng lưỡi, ấy luôn bị tôi làm tức giận giậm chân. Mỗi ngày, hai em chúng tôi cãi qua cãi lại. Ha ha, đây cũng là phương thức trao đổi tình cảm của chúng tôi thôi! Coi như đó là hình thức ở chung đặc biệt của hai em. , ngày cãi nhau lại cảm thấy quen!

      Tôi sớm phát ra, đừng nhìn Đại Bảo hung dữ, kỳ thực ấy sợ chị Chu Tiểu Vân của tôi nhất. Chỉ cần chị ấy nghiêm mặt trách mắng, Đại Bảo đều ngoan ngoãn đứng nghe. Hắc hắc, có lúc nhìn mà cảm thấy hả hê.

      Chị tốt với tôi nhất, luôn dặn tôi nên kiêng ăn, phải chú ý phòng lạnh giữ ấm, đúng lúc mặc thêm quần áo. Cơ thể tôi khỏe mạnh hơn mỗi ngày, trong đó có công lao của chị.

      Lên tiểu học, hằng ngày tôi đều theo chị đến trường. Đại Bảo thích chạy loạn với đồng bọn của ấy, chưa bao giờ dẫn tôi theo, vẫn là chị có kiên nhẫn, tốt nhất, tôi rất thích theo chị. Về sau, tôi là “cái đuôi” nổi tiếng —— từ này rất khó nghe, nhưng tới bây giờ tôi phủ nhận. Tôi chính là thích theo sau chị đấy, chị vừa kiên nhẫn vừa dịu dàng, tôi rất thích chị!

      Thành tích của chị xuất sắc, đương nhiên tôi cũng phải học giỏi, cố gắng chăm chỉ để được như chị. Cũng may đầu óc tôi tương đối thông minh, thành tích vẫn đứng trong top đầu của lớp!

      Đại Bảo và chị đều học cấp hai thị trấn, tôi hạ quyết tâm nhất định phải thi đỗ Minh, như vậy, tôi có thể học chung trường với chị.

      Trời phụ người có lòng, rốt cuộc tôi thi đỗ! Tôi vui vẻ, học xong cấp hai, tôi ở cùng chị trong phòng trọ gần trường. Hằng ngày, tôi đều học, tan học cùng chị. Khi chị có lớp tự học buổi tối, tôi còn đón chị, đường về hai chị em tán gẫu, cảm giác này hạnh phúc. Chị nấu ăn rất ngon, tôi nghĩ, sau này ai có thể làm bạn trai chị nhất định là chàng trai may mắn nhất đời!

      Đừng cho là tôi biết nhé, nam sinh thích chị rất nhiều! Hừ, như Lý Thiên Vũ kia, vừa nhìn là biết rắp tâm bất lương. Mắt ta luôn liếc về phía chị. Khi tan học tôi đến chờ chị, gần như đều chạm mặt ta.

      Tôi cho ta khuôn mặt tươi cười, hơn nữa, tôi kiên trì buổi tối nhất định phải đón chị tan học. Nam sinh đều mặt dày, nếu tôi , nhất định có mấy tên lòng dạ đen tối nhân cơ hội chen vào. Tôi muốn có người quấn quýt lấy chị của tôi, vì thế, gió mặc gió, mưa mặc mưa, mỗi ngày tôi đều đưa đón đúng giờ.

      Chị cười tôi, vì tôi chị cũng thành danh nhân. Tôi cười hì hì, để trong lòng. Chị vốn là xuất sắc, chẳng qua chị luôn khiêm tốn, cho rằng mình rất bình thường. Thế nhưng, ở trong mắt tôi, chị là tốt nhất, giỏi nhất.

      Chị còn thích tham gia các hoạt động, tôi thường cùng chị. Con viết văn hay luôn làm người ta cảm thấy này có tài, tôi tự hào vì chị.

      Khi chị lên cấp ba, nhiệm vụ học tập nặng nề. Tôi tự giác học cách làm việc nhà, tôi phát , coi như tôi có năng khiếu ở phương diện này. Rất nhiều việc tôi đều tự học, ví dụ như quét rác, thu dọn, nấu cơm giặt giũ vân vân. Chị thường cười tôi còn sạch hơn con .

      Ha ha, cứ cho là vậy ! Con trai phải ai cũng giống Đại Bảo lôi thôi luộm thuộm. ấy học cao đẳng thể thao, chiều cao càng tăng chóng mặt nhưng tôi sợ ấy. Mỗi lần vừa thấy mặt chúng tôi đều cãi nhau ầm ĩ.

      trai vào đội điền kinh của tỉnh, còn chị thi đỗ đại học N, hai tin tốt liên tiếp làm cả gia đình tôi mùa hè này đều vui vẻ. Trong lòng tôi thầm hạ quyết tâm, Chu Chí Kiệt, sau này mày phải cố gắng, làm người có tương lai, làm cả nhà đều tự hào về mày!

      Em út lên cấp hai, ngày tháng đau khổ của tôi tới. Tôi phải nấu cơm cho nó ăn, còn phải dọn phòng cho nó, phiền chết mất. Mấy lần tôi than thở với chị, chị khuyên tôi nên bao dung cho em út, dù sao em ấy còn . Thế nhưng, lúc chị bằng tuổi nó còn giỏi hơn nó nhiều.

      Quên , đành phải từ từ thích ứng! Sống chung với em út kém xa quãng thời gian thoải mái ở với chị. Chủ yếu vì nó quá lười nhưng mỗi người mỗi tính, thể cầu em út giống chị. Từ nó hơi kiêu căng chút, trong nhà ai cũng chiều, khó tránh khỏi lười biếng.

      Em luôn tôi bất công, tôi thích chị thích nó. Trời đất chứng giám, sao tôi quý em , chỉ là thích chị hơn mà thôi. Đó là .

      Cuối cùng tôi đỗ đại học, đến thành phố N. Thành phố Đại Bảo và chị ở, Chu Chí Kiệt tôi tới rồi đây!

      Thân mật khăng khít như thưở thiếu thời còn nữa, tôi hơi mất mát khi biết tin chị có bạn trai. Lúc này, ở trong cảm nhận của chị, quan trọng nhất là người đó, phải tôi mà là chàng trai chị thích. Tôi chút thất lạc, cảm thấy chàng kia cướp mất người chị thân của tôi…

      Về sau, tôi mới biết chàng kia là Lý Thiên Vũ, người thích chị rất nhiều năm. Từ khi Lý Thiên Vũ ra tay đánh người vì chị, tôi có chút xíu cảm tình với ta. Con trai mà, thời điểm mấu chốt có thể nhận ra phẩm tính. Về điểm này mà , coi như ta kém.

      Chị bắt đầu viết tiểu thuyết mạng, tôi thường gọi điện thoại tán gẫu với chị, chia sẻ tâm đó đây. Biết tiểu thuyết của chị sắp xuất bản, tôi lòng vui mừng cho chị. Bởi vì, đây chính là ước mơ lớn nhất của chị. Thấy chị cách ước mơ càng ngày càng gần, tôi thấy hài lòng hơn cả chị.

      Chúng tôi đều dần dần trưởng thành. Đại Bảo và chị Lưu Lộ thành đôi, chị cùng Lý Thiên Vũ cũng là người . Còn tôi vẫn mình. phải thể có tình cảm với tôi, nhưng tôi có tâm trạng đương. Hồi đại học, có theo đuổi tôi hai năm, tôi vẫn thích ấy. Cuối cùng ấy và tôi thành bạn bè.

      Tôi biết mình thích mẫu người như thế nào, dù sao, tạm thời người đó chưa xuất . Tôi nghĩ, đợi đến ngày tôi kết hôn, chắc là chuyện rất rất lâu về sau.

      Trong quá trình làm việc, tôi trở thành bác sĩ trẻ, đầy hứa hẹn trong bệnh viện.

      Đúng vậy, ước mơ từ của tôi là làm bác sĩ. Thực chất lý do rất buồn cười, rất ngây thơ, lúc còn bé, cơ thể tôi tốt, luôn bị ốm, bị cấm chỉ cho ăn cái này ăn cái kia. Khi đó, tôi nghĩ sau này lớn lên nhất định tôi phải làm bác sĩ, chăm sóc cơ thể mình tốt, muốn ăn cái gì cũng được. Hắc, bây giờ nghĩ lại đúng là lý do này rất buồn cười!

      tại tôi rất thích công việc của mình. Công việc bận rộn chiếm trọn cuộc sống của tôi, chính tôi cũng ngờ mình trở thành người cuồng công việc.

      Đại Bảo giải nghệ về quê làm lên huấn luyện viên đội điền kinh, sau khi kết hôn với chị Lưu Lộ có thằng cu đáng . Mẹ buôn bán nữa, mỗi ngày ở nhà bế cháu, bà vui vẻ cười suốt.

      Chị và Lý Thiên Vũ cũng kết hôn, hai người bọn họ mua nhà ở thành phố N, sống lâu dài ở đây. Chị sinh ở bệnh viện tôi làm, sinh ra xinh xắn. Lúc ấy, cả nhà chúng tôi đều ở đó, mẹ còn ở lại hơn tháng mới trở về. Sau này, hễ rảnh bà lại gọi điện bảo chị về nhà —— chủ yếu để ngắm cháu!

      Cũng may thành phố N cách quê chúng tôi xa, tại có xe, về nhà chỉ mất hai, ba tiếng rất thuận tiện. rể Lý Thiên Vũ làm quản lý ngành trong công ty, trẻ tuổi mà tương lai đầy hứa hẹn. Chị làm giảng viên đại học, còn kiêm tác giả tiểu thuyết mạng khá nổi tiếng. Điều kiện kinh tế của hai người rất tốt, trông , họ có nhà có xe, cuộc sống thoải mái.

      Tôi rất thích đến ăn cơm chùa, chị luôn nhắc tôi: “Tiểu Bảo, bao giờ em có bạn ! Em lớn tuổi thế này rồi…”

      Tôi giả vờ nghe thấy, gọi cháu : “Nữu Nữu, nhanh qua đây với cậu nào.”

      Nữu Nữu chân béo núc ních chạy tới, thân thiết gọi tôi: “Cậu!” Sau đó bé con nhào vào lòng tôi, hôn chụt lên mặt tôi. Nữu Nữu thông tuệ, cực kì đáng , bây giờ ba tuổi, nhanh mồm nhanh miệng ai bằng khiến ai cũng thích. Tôi rất cháu này.

      Chị lại ở bên cạnh lảm nhảm: “Thích đứa nhanh tìm bạn kết hôn, sau đó tự sinh …”

      Tôi mắt điếc tai ngơ, chơi với Nữu Nữu.

      Chị cứ nhắc nhắc lại vấn đề này, tôi già rồi à? Mới hai mươi tám tuổi thôi.

      Muốn tôi có bạn ? Có thể, tiêu chuẩn của tôi chính là: đẹp, dịu dàng, hiểu ý người, nhã nhặn lịch , kiên cường lạc quan… giống chị đấy, chị có thể giới thiệu cho em người như thế ?

      Ngoại truyện cuối cùng và cũng khép lại hành trình với truyện: “Cuộc sống mới hạnh phúc của Chu Tiểu Vân”. Bộ truyện dài đầu tiên của nhà ta bắt đầu từ 23/10/2013 đến 20/5/2015. Quãng thời gian đáng nhớ gần hai năm rất cảm ơn các nàng cùng đồng hành với ta.

      Thực khi edit bộ này rất mệt, rất nản phải vì edit khó mà vì nó quá dài, cũng may ta được số nàng giúp tay và vô số like, comment bơm thêm sức cho ta tiếp tục. Nhưng giờ khi nó hoàn ta lại cảm thấy nuối tiếc, tiếc sao truyện dài thêm nữa, biết bạn của Tiểu Bảo như thế nào, biết con hai nhà có thành đôi ? Thôi kết thúc trong nuối tiếc để sau này còn nhớ mãi.

      Có thể đây là câu chuyện đẹp, giản dị mộc mạc, bình thản ngọt ngào từ những chương đầu tiên và còn mỉm cười mãi đến khi khép lại. Mỗi người đọc chắc tự tìm được phần của mình trong đó.
      Phong Vũ Yêntrangtrongnuoc thích bài này.

    2. trangtrongnuoc

      trangtrongnuoc Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      18
      Cảm ơn bạn nhiều nha, truyện rất hay ❤️❤️

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :