1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trẫm cũng rất nhớ nàng - Sơ Vân Chi Sơ Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Đệt
      Phải coi lại trai đẹp này là ai mới đc.
      Chưa j gặp đc ox tương lai r

    2. hargane187

      hargane187 Well-Known Member

      Bài viết:
      180
      Được thích:
      268
      Có duyên từ , dính phải bả trai đẹp
      Cobe thích bài này.

    3. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 68 Tiền duyên

      Thanh Li vểnh tai lên, lúc suy nghĩ vẩn vơ thù bỗng nhiên nghe thấy tiếng động lạ làm cho nàng cực kỳ hoảng sợ.

      Cùng với tiếng đao kiếm thanh thuý rút ra khỏi vỏ là ánh mắt nam tử sắc bén mãnh liệt nhìn sang, giọng điệu lạnh lùng: '----Ngươi làm gì đó?'

      Làm gì là làm gì chứ, yên lành lại muốn đánh đánh giết giết, quá sát phong cảnh rồi.

      Trái tim bé của Thanh Li run lên nhè , cảm nhận về cũng giảm ít.

      ---- Hung dữ như thế, tương lai biết có đánh thê tử hay đây.

      Diệu Diệu phải suy nghĩ cho kỹ mới được, để xem rốt cuộc có nên gả cho hay (^)

      ' phải người xấu,' trong đầu nghĩ nghĩ vậy nhưng ngoài mặt tuy Thanh Li say choáng váng mặt mày nhưng vẫn đánh hơi được nguy hiểm, nàng kiềm lòng được co người về phía sau chút rồi sợ hãi : '---- Là Diệu Diệu vừa đáng vừa vô tội.'

      Trần Khánh theo bên cạnh hoàng trưởng tử, nghe thấy giọng tự biên tự diễn chẳng hề rụt rè kia, y cũng kiềm chế được nở nụ cười , sau đó lại nhìn sang Hoàng trưởng tử bên cạnh, mặc dù nhìn thấy sắc mặt song vẫn cảm giác được ngũ quan vốn nguội lạnh xưa nay tựa hồ cũng dịu dàng hơn ít.

      Nghe thấy giọng là biết người nọ vẫn còn là đứa bé con.

      Hoàng trưởng tử cũng thu hồi kiếm lại mà ngẩng đầu thản nhiên ra lệnh: "Ra đây."

      Nghe ra giọng điệu bất thiện của , cộng thêm có chút sợ hãi mũi kiếm lạnh băng sáng lấp lánh kia, Thanh Li vội đẩy cành lá che trước mặt mình, để lộ ra khuôn mặt nhắn trong veo như nước, cẩn thận từng li từng tí nhìn quanh bên ngoài.

      Nàng vẫn còn quá , ngũ quan non nớt vô cùng, gương mặt phấn ục ịch toàn là thịt, có điều vẫn che đậy được xinh đẹp, dù cho có hơi mập chút nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy ngây thơ đáng , mềm mềm mại mại khiến người ta thích.

      Lượn mắt vòng người nàng, ánh mắt Hoàng trưởng tử dịu dàng hơn mấy phần, ' yên lành trèo lên tường viện nhà ta làm gì đó?'

      Tròng mắt Thanh Li đảo quanh, 'Ngắm hoa nha.

      'Ngắm hoa ngắm hoa,' hừ tiếng, 'Leo lên tường để làm gì? Đứng ở dưới ngắm được à?'

      Thanh Li suy nghĩ lát mới trả lời, 'Vậy ngắm mới kỹ được.'

      'Tiểu lừa đảo,' Hoàng trưởng tử mỉm cười lộ ra hàm răng trắng bóng, khuôn mặt trẻ tuổi, càng mang theo vẻ khí khái hào hùng, phấn chấn bừng bừng, 'Ngay cả cành hoa bên cạnh cũng giấu kỹ, vậy mà còn dám lớn còi dối.'

      muốn dây dưa quá lâu, giọng mang theo ý cười hỏi nàng, 'Người lớn trong nhà ngươi là ai?'

      Thanh Li cảnh giác nhìn , ' cho ngươi biết.'

      'Tại sao cho ta biết?' Hoàng trưởng tử cảm thấy rất kỳ lạ, giọng cũng thoáng nâng cao hơn chút, '---Người chạy đến đây ăn trộm phải ?'

      " phải đâu!' Thahh Li vội vàng phản bác câu, lời giải thích treo đến bên mối mới phản ứng kịp.

      ---- Vô duyên vô cớ làm gì phải cho biết những thứ này, suýt chút nữa là hớ rồi.

      Nàng thở hồng hộc hừ rồi tiện tai ngắt đoá hoa hạnh ném , 'Trông ngươi giống người tốt, cho người biết đâu!'

      Bức tường kia tính là cai, nhưng cũng phải thấp, Thanh Li trèo lên đầu tường, mơ hồ cao hơn phân nửa, đúng thời điểm gió xuôi, đoá hoa hạnh đỏ tươi bay theo gió rơi xuống đầu vai , bị nếp uốn báo bào ngăn cản, giữ lại .

      Hoàng trưởng tử để ý thất lễ của nàng, cúi đầu phủi cành hoa sau đó nhích đến gần đầu tường cười khẽ hỏi: ' câu, kết giao bằng hữu, được sao?'

      đến gần, khuôn mặt càng ràng, dung mạo tuấn xuất chúng cộng thêm trầm ổn càng thể ràng hơn, Thanh Li ngắm nhìn lát, bỗng nhiên có chút rời mắt vì bị sắc đẹp hấp dẫn, đầu quả tim bắt đầu ngưa ngứa.

      Sắc đẹp hỏng việc, cũng phải có lý.

      đôi tròng mắt xảo quyệt đảo vòng, Thanh Li vẫy vẫy tay với , '----Ngươi tới gần chút .'

      Nghe ra giọng của nàng có chỗ buông lỏng, trong lòng Hoàng trưởng tử nắm chắc vài phần, đến gần hơn chút, chờ tiểu nương trả lời giải đáp nghi vấn.

      Thanh Li nhìn vào khoảng trống giữa hai người, nàng vẫn cảm thấy chưa vừa ý lắm cho nên lại vẫy vẫy tay, kiêu ngạo : 'Đứng xa như vậy làm gì ---- Kề tai lại đây, ta mới bằng lòng cho ngươi biết.

      Hoàng trưởng tử còn chưa gì, Trần Khánh vội hắng giọng, 'Điện.... Chủ tử.'

      Trong lòng biết Trần Khánh muốn mình cẩn thận, Hoàng trưởng tử cũng thèm để ý ---- tiểu nương đến thể mà có thể làm gì mình, như vậy mới là đáng lo.

      Vẫy vẫy tay ra phía sau : ' sao đâu.'

      lập tức tiến tới trước mặt tiểu nương trắng tròn như cây nấm , chìa tai chờ nghe nàng chuyện.

      Thanh Li thấy đến theo cầu của mình, khuôn mặt nhắn càng vui vẻ hơn, đôi mắt hạnh sắp cong thành hình lưỡi liềm luôn rồi, chồm về phía trước chút, nàng vào tai , 'Ngươi muốn biết.... Phụ thân ta là ai phải ?'

      Đuôi lông mày Hoàng trưởng tử để lại dấu vết mà nhướng lên, vừa cười vừa đáp: 'Đương nhiên là muốn rồi.'

      Thanh Li bĩu môi, rồi lại cực kỳ nghiêm túc hỏi tiếp: '---Là muốn cầu hôn, lấy ta sao?'

      '. . .' Hoàng trưởng tử: '----?'

      Hơi nghiêng người về phía trước, loáng thoáng hiểu ra vì sao cho nên bất đắc dĩ hỏi: 'Tiểu nương, ngươi uống rượu phải ?'

      'Ồ...' Thanh Li chìa móng vuốt ra trước mặt , khoa tay muốn chân tạo thành vòng tròn, nhìn nam tử trước mặt, ánh mắt cực kỳ chuyên chú, 'Uống xíu thế này thôi.'

      Hoàng trưởng tử bình tĩnh nhìn mặt tròn trắng lát, chỉ thấy mặt tròn trắng kia trốn tránh chút nào, ánh mắt trong trẻo nhìn lại , dường như nhận được câu trả lời của được, nhất thời chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười.

      'Tuổi còn xíu, tại sao nghĩ đến chuyện thành thân rồi,' vuốt vuốt tóc mặt tròn trắng , 'Có biết thành thân là chuyện quan trọng thế nào ?'
      Last edited: 23/6/18
      Danny Elee, nkhanh3324, Phong nguyet29 others thích bài này.

    4. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 68 tt

      'Đương nhiên biết rồi.' Thanh Li tràn đầy tự tin lên tiếng, dừng lại chút, nàng lại ba chân bốn cẳng bò lên , cả người ngồi ngay ngắn đầu tường.

      Nhìn thẳng vào đôi mắt đen huyền của , nàng vẫy vẫy tay lần nữa, '---- Ngươi đến gần thêm xíu nữa.... Ngây người ở đó làm gì, tới gần chút .'

      Hoàng trưởng tử hiểu nổi nàng muốn làm gì, sau khi nghi ngờ chút cũng thuận theo xích gần lại.

      Hương thơm ngọt ngào hoà quyện với hương rượu nho thoang thoảng, hỗn hợp hương thơm như ánh mặt trời ngày xuân phả vào trước mặt .

      Mặt tròn trắng mềm mềm kia bỗng cúi đầu hôn lên môi .

      Đại khái là do uống quá nhiều rượu nho, cảm nhận rất ràng hương quả nho nồng đậm, hơi thở xen lẫn với hương rượu nho đặc trưng, hai người hoà cùng nhịp, mùi vị có chút làm cho người ta hoa mắt choáng váng mặt mày.

      Từ khi chào đời đến nay, đây là lần đầu tiên bị người hôn.

      Hơn nữa.... Còn là cưỡng hôn.

      ---- Mặt tròn trắng càn quấy!

      Thanh Li biết nghĩ gì, khi nhận thấy mình hôn được , nàng cao hứng cực kỳ khủng khiếp.

      'Ngươi tuấn,' Rời khỏi môi , nàng cười rộ lên để lộ ra cái răng sữa , 'Tương lai Diệu Diệu gả cho ngươi, có được ?'

      '. . .' Sau khi im lặng lát, kiềm lòng được mà nở nụ cười, ' Tiểu nha đầu, ngươi lớn bao nhiêu, còn ta lớn bao nhiêu? Ngươi suy nghĩ cẩn thận thử xem, có thích hợp ?'

      'Đây đâu phải tiểu hài tử gặp gia gia, lời định rồi thể sửa lại.'

      'Thế nhưng là,' Thanh Li cắn ngón tay nhìn , hùng hồn : 'Ngươi hôn ta rồi, làm hỏng thanh danh của ta hết, ngươi phải lấy ta!'

      '...Tiểu vô lại,' thở dài hơi rồi mới với nàng, 'Là ngươi chủ động hôn ta trước.'

      Thanh Li giơ hai móng vuốt che lỗ tai, ' nghe gì hết, nghe gì hết, Diệu Diệu chẳng nghe được gì cả!'

      'Được rồi,' nghĩ tiểu hài tử trí nhớ kém, thời gian dần qua nàng còn nhớ nữa, cho nên đành ấm giọng dỗ dành nàng, 'Đợi khi ngươi trưởng thành, nếu vẫn nguyện ý gả ta lấy ngươi.'

      Thanh Li khó có thể tin mình có thể dễ dàng đạt được mục đích như thế, giọng có vài phần dám chắc, ' chăng?'

      mỉm cười trả lời: ' .'

      Thanh Li nhướng mày lên nhìn , 'Nếu ngươi dám dối gạt ta...'

      Nghe nàng như vậy, Hoàng trưởng tử đoán nàng lại sắp ra lời kinh khủng gì rồi, nhướng mày lên nhìn nàng, mỉm cười hỏi: 'Nếu ta lừa ngươi thế nào?'

      Thanh Li đưa móng vuốt vào mồm ngậm lấy, nàng chu môi đáp: 'Diệu Diệu đau lòng cho mà xem.'

      ---- Vẫn còn là đứa trẻ, buồn vui giận hờn đều đơn giản như thế.

      tiểu gia hoả vừa mềm mại vừa ngọt ngào, kỳ rất được người ta thích nha.

      Nghe thấy lời ngây ngô của trẻ con, nơi hoang vu tận đáy lòng chợt ấm áp hẳn, tựa hồ như bị chạm vào cái, làm nổi lên cảm giác lạ lẫm và rung động, nên lời là cảm giác gì.

      Lúc suy nghĩ xem đối đáp với mặt tròn trắng như thế nào bỗng thấy nàng mở to đôi mắt hạnh, nước mắt to như hạt đậu có bất kỳ dấu hiệu nào rơi xuống dưới, lộ ra khuôn mặt nhắn trắng bệch, cực kỳ đáng thương.

      Lòng kinh ngạc, rồi lại phát dường như đáy mắt nàng hơi sợ hãi, hơi ngiêng đầu sang bên cạnh mới phát , chẳng biết từ khi nào trong tán lá bên cạnh có con rắn, ánh mắt lạnh lẽo quan sát nàng, lười lè lè ra ngoài khiến người ta sợ hãi vô cùng.

      chỉ lo chuyện nên chưa từng phát ra.

      Thanh Li cũng biết con rắn kia xuất từ khi nào, đến khi phát quấn vào cành cây ở rất gần nàng, ánh mắt thèm thuồng nhìn nàng chằm chằm.

      Vừa nghiêng đầu nhìn thoáng qua nàng sợ ngây người, có điều ngay cả kêu tiếng cũng có, chỉ là nước mắt khống chế được mà chảy ra.

      Từ đến lến, nàng sợ nhất chính là loài bò sát mềm nhũn này, chỉ cần đứng nhìn từ xa thôi là cả người nàng nổi da gà, giờ khắc này chứng kiến cái lưỡi đỏ tươi thè ra rồi thu lại trong khí, nàng chỉ cảm thấy trái tim mình gần như muốn vỡ ra, ba hồn bảy vía du ngoạn đến thiên cung rồi.

      ~

      Hoàng đế cho tiểu nương uống thuốc xong ở bên cạnh canh chừng nàng, còn nếm thứ chất lỏng đắng chát kia, trong lúc mơ màng ngủ nàng cũng yên ổn hơn mấy phần, ngoan ngoãn nhắm mắt lại, cực kỳ nghe lời.

      Thái y chỉ cần đừng để lạnh quá, để gió thổi vào phòng cũng tốt, vì thế khi thấy nàng ngủ ngày càng say Hoàng đế mới tay chân đứng dậy, hé cửa sổ ra khe .

      Chẳng qua là, đợi trở lại, bên tai nghe thấy tiếng tiểu nương thét lên tiếng, hình như gặp chuyện gì đó rất sợ hãi.

      Hoàng đế hoảng hốt, vội vã chạy trở về bên giường ôm lấy tiểu thê tử mớ, mặt vuốt ngực nàng, mặt dịu dàng dỗ dành, ' Đừng sợ, đừng sợ, có phu quân ở đây, mọi chuyện sao cả..."

      Thanh Li há to miệng thở phì phò rồi mở mắt ra, trong lúc hoảng sợ nước mắt chảy ra thành dòng, nàng vừa khóc vừa đẩy Hoàng đế ra, '---Có rắn, có rắn!'

      ' có, có,' Hoàng đế ôm sát nàng, sau đó cúi đầu hôn lên trán nàng, "Đứa trẻ ngoan, đừng sợ, trẫm ở chỗ này, nàng nhìn lại xem, nơi này làm gì có rắn?'

      Thanh Li phục hồi tinh thần, hai mắt đẫm lệ mờ sương ngước nhìn mặt Hoàng đế, tiếp theo nàng cuống quít ôm chặt lấy , tựa như người rơi xuống nước ôm được cọng rơm cuối cùng.

      'Diễn Lang,' vùi đầu vào lồng ngực trượng phu, giọng nàng run run, 'Ta thấy ác mộng, có rắn, làm ta sợ muốn chết, hu hu hu...'

      'Chỉ là ác mộng mà thôi, cần phải sợ,' Hoàng đế ôm chặt nàng trấn an, "Đứa trẻ ngoan, đừng sợ, có trẫm ở đây, cái gì cũng cần sợ.'

      Thanh Li biết chẳng qua đây chỉ là ác mộng, có điều hết thải trong mộng đều chân thực quá, nháy mắt đó nàng có cảm giác như cái lưỡi đó liếm tới mặt nàng, ẩm ướt nhơn nhớt khiến người ta sợ hãi, nàng rúc vào lòng Hoàng đế thút tha thút thít hồi lâu, sau đó mới bình tĩnh trở lại.

      Thấy nàng khóc dữ đến thế, Hoàng đế đau lòng sắp chịu nổi, đành ôm nàng dỗ dỗ dành dành thêm hồi, bỏ ta rất nhiều sức lực mới có thể tạm trấn an nàng.

      Thanh Li khóc xong rồi mới nhớ lại mấy cảnh trong mộng, tuy là mộng nhưng lại chân thực như vừa xảy ra trước mắt.

      Lúc ở trong mộng nàng còn có chút , song đến khi tỉnh táo lại nàng mới ý thức được ràng --- Nam tử kia, hiển nhiên là Hoàng đế lúc còn trẻ tuổi.

      ra, từ lúc đó, hai người gặp gỡ nhau!

      Hay là, chuyện kia đơn giản chỉ là giấc mộng, bản thân mình tự suy tưởng ra mà thôi?

      Trong lòng có nghi hoặc, nàng cũng muốn giấu giếm, tựa người vào lòng hoàng đế, nàng nâng đôi mí mắt ửng đỏ lên : 'Diễn Lang, vừa rồi... Hình như ta nằm mơ thấy chàng phải.'

      Nghe nàng như thế, vừa rồi nàng lại kêu lên là sợ rắn, trong lòng Hoàng đế hiểu thêm vài phần.

      Hôn lên tóc nàng, : '---Là ở chỗ cây hạnh ấy?'

      Thanh Li vốn chỉ suy đoán, nghe thấy như vậy nàng hiểu ngay --- ra chuyện kia từng xảy ra , chẳng hiểu tại sao, nàng lại nhớ mà thôi.

      Nhớ đến cảnh mình mặt dày mày dạn hôn , lại còn cầu phải lấy mình, tiểu nương kiềm lòng đặng có chut xấu hổ, dừng lại chút nàng mới : 'Ta nhớ lắm, sao chàng cũng đề cập tới?'

      'Vẫn còn biết xấu hổ hỏi trẫm vì sao nhắc tới à?' Vẻ mặt vui của Hoàng đế chợt lạnh xuống, nhìn nàng: '--- Mấy chuyện nàng làm khi còn , phải chăng nàng quên hết rồi?'

      Thấy sắc mặt tốt, Thanh Li vội vàng sáp tới hôn lên má , trấn an xong nàng mới tội nghiệp thú nhận, "--- nhớ mà.'

      'Được rồi,' Hoàng đế lắc đầu hừ lạnh, ' nhớ cũng tốt.'

      ~

      Tác giả ra suy nghĩ của mình:

      Diệu Diệu: Ta thổ lộ với chàng, hình như chàng chẳng hề cao hứng phải?

      Hoàng đế (Cười lạnh): ----Nàng cho rằng trẫm là người đầu tiên nàng mấy lời đó sao?

      Diệu Diệu ( ⊙ o ⊙ ) : . . . Chàng đừng bậy, coi ta là loại mèo gì chứ?

      Hoàng đế (tiếp tục cười lạnh): Trừng cái gì mà trừng, nàng khi còn bé chính là mèo thích ba hoa, à ---- Ngay cả tự định thân với ai cũng nhớ?
      Last edited: 23/6/18
      Danny Elee, Phong nguyet, hienheo240632 others thích bài này.

    5. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Kiểu này thì hình như đã cướp trái tim cuả người khác nữa rồi
      Tồn Tồn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :